Trang

Thứ Ba, 31 tháng 3, 2015

Pope makes Curial nominations for Education, APSA

Pope makes Curial nominations for Education, APSA

Prefecture for Economic Affairs of the Holy See, Cardinal Giuseppe Versaldi, the new Prefect of the Congregation for Catholic Education.
The Congregation for Catholic Education is responsible for houses of formation of religious and secular institutes; universities, faculties, institutes and higher schools of study, either ecclesial or civil dependent on ecclesial persons; and schools and educational institutes depending on ecclesiastical authorities.
In addition, the Holy Father named Cardinal Rainer Maria Woelki, Archbishop of Cologne, Germany as a new Member of APSA, the Administration of the Patrimony of the Apostolic See.
APSA is the office of the Roman Curia that administers “the properties owned by the Holy See in order to provide the funds necessary for the Roman Curia to function”  (Pastor Bonus, 172 as revised by the 8 July 2014 motu proprio of Pope Francis on the transfer of what had been the Administration's Ordinary Section to the Secretariat for the Economy).


THIÊN CHÚA Là Khiên Che Thuẫn Đỡ Cho Những Ai Ẩn Náu Bên Ngài

THIÊN CHÚA Là Khiên Che Thuẫn Đỡ Cho Những Ai Ẩn Náu Bên Ngài

Ngày thứ bảy 31-1-2015 ông Sergio Mattarella được Quốc Hội Ý bầu làm Tổng Thống với 665 phiếu tức chiếm 2 phần 3. Tân Thổng Thống kế nhiệm ông Giorgio Napolitano 90 tuổi, từ chức vì lý do tuổi tác.
Ngày thứ ba 3-2-2015 ông Sergio Mattarella chính thức tuyên thệ nhậm chức Tổng Thống. Ông là vị Tổng Thống thứ 12 của nền Cộng Hòa Ý. Ông cũng là vị Tổng Thống đầu tiên xuất thân từ đảo Sicilia ở miền Nam nước Ý. Hiền thê Tổng Thống là bà Marisa Chiazzese qua đời ngày 1-1-2012. Tổng Thống có ba người con, 2 trai và 1 gái.
Điều đáng chú ý: Tổng Thống Sergio Mattarella là tín hữu Công Giáo đạo đức. Ông được đào tạo trong Hội Đoàn Sinh Viên của phong trào Công Giáo Tiến Hành. Ông từng giữ chức Chủ Tịch Hội Sinh Viên từ năm 1961 đến năm 1965. Phong Trào Công Giáo Tiến Hành ngành trẻ được sự chăm sóc dìu dắt thiêng liêng của Các Linh Mục Tuyên Úy nhiệt thành. Phong trào trở nên như một cộng đoàn thực sự. Chính Tổng Thống Mattarella xác nhận:
- Ngay cả hôm nay nữa, sau thời gian 50 năm, chúng tôi vẫn tiếp tục gặp nhau để suy niệm Kinh Thánh dưới sự hướng dẫn của Đức Cha Paolo Gillet, cựu giám mục giáo phận Albano, miền Trung nước Ý.
Chính từ Phong Trào Công Giáo Tiến Hành đã làm chín mùi ơn gọi dấn thân trong môi trường chính trị của Tổng Thống. Xin nhường lời cho Tổng Thống Sergio Mattarella gợi lại những kỷ niệm trong Hội Sinh Viên của Phong Trào Công Giáo Tiến Hành.
Trước Công Đồng Chung Vatican II (1962-1965) Giáo Hội Công Giáo rất nghiêm khắc trong việc tách rời hai giới tính nam nữ. Trong các nhà thờ, đàn ông ngồi một bên, đàn bà ngồi một bên. Tôi nhớ có một lần chúng tôi bị cấm không được cử hành buổi canh thức cầu nguyện mà chúng tôi cùng tổ chức giữa Giới Trẻ Nam và Giới Trẻ Nữ của Hội Sinh Viên thuộc phong trào Công Giáo Tiến Hành ở Roma. Lý do là vì các bạn trẻ nam và các bạn trẻ nữ đã cùng đi chung hỗn hợp trên các chiếc pullman tiến về nhà thờ San Marco ở quảng trường Venezia nơi trung tâm thủ đô Roma. Chúng tôi không bao giờ quên câu chuyện này.
Ngoại trừ biến cố nhỏ đáng tiếc trên đây, luôn có bầu khí hòa hợp và cộng tác chặt chẽ giữa hai ngành nam nữ của Hội Sinh Viên thuộc Phong Trào Công Giáo Tiến Hành. Tôi và chị phụ trách ngành nữ là Bianca Storchi luôn luôn sát cánh bên nhau. Nơi học đường thì sự hiện diện và các sáng kiến của chúng tôi được thực hiện chung. Để đồng nhất trong sinh hoạt, chúng tôi thành lập Hội Giới Trẻ Sinh Viên và phát hành nhiều tờ báo khác nhau mang cùng tên Giới Trẻ Sinh Viên để phổ biến các tài liệu hầu phối hợp các nhóm sinh viên rải rác trong các trường.
Đó là thời kỳ diễn ra Công Đồng Chung Vatican II (1962-1965). Đó cũng là những năm tháng vàng son của hăng say, hy vọng và canh tân. Tôi nhớ là chúng tôi đã tổ chức rất nhiều buổi gặp gỡ với các Nghị Phụ Công Đồng thuộc Các Châu Lục khác nhau. Hồi ấy chúng tôi không có các phương tiện truyền thông như ngày nay nên các buổi gặp gỡ của chúng tôi thường chú trọng đến việc khám phá ý nghĩa tính chất phổ quát của Giáo Hội và chiều kích ngôn sứ của Giáo Hội. Tôi cũng nhớ rất rõ với tâm tình tha thiết nào mà Hội Giới Trẻ Sinh Viên chúng tôi đã góp phần vào công cuộc tổ chức Thánh Lễ trước thềm Đền Thờ Thánh Phêrô trong những giờ phút cuối đời của Đức Thánh Cha Gioan XXIII.
Đối với tôi đó là thời kỳ nền tảng cho việc đào tạo trong cuộc đời tôi. Các giá trị luân lý căn bản tôi hấp thụ được đã phác họa cho ý nghĩa cuộc đời tôi và cho chân dung con người tôi. Nội dung chính yếu của thời kỳ phi thường và đầy hăng say ấy, đối với tôi và đối với cuộc đời tôi, vẫn mang tính chất rất thời sự. Các giá trị nền tảng này đã nâng đỡ tôi rất nhiều, đặc biệt trong những thời kỳ đau thương đen tối nhất. Chẳng hạn như vào buổi sáng Lễ Hiển Linh 6-1-1980 khi bào huynh tôi là Piersanti bị ám sát, hưởng dương 45 tuổi. Năm ấy anh là Chủ Tịch Miền Sicilia. Các tên sát nhân mafia đã lạnh lùng giết anh khi anh đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ cùng với hiền thê và hai đứa con. Bào Huynh tôi cũng được đào tạo trong phong trào Công Giáo Tiến Hành ngành trẻ.
... ”Đường lối THIÊN CHÚA quả là toàn thiện. Lời Chúa hứa được chứng nghiệm tỏ tường. Chính THIÊN CHÚA là khiên che thuẫn đỡ cho những ai ẩn náu bên Ngài. Ngoài Chúa ra hỏi ai là THIÊN CHÚA? Ai là núi đá độ trì, ngoài THIÊN CHÚA của con? Chính THIÊN CHÚA làm cho con nên hùng dũng, và cho đường nẻo con đi được thiện toàn. Chúa cho đôi chân này lanh lẹ tựa chân nai. Ngài đặt con đứng vững trên đỉnh núi. Tập cho con theo phép binh đao, luyện đôi tay rành nghề cung nỏ. Lạy Chúa, Ngài ban ơn cứu độ làm khiên mộc chở che con. Ngài đưa tay uy quyền nâng đỡ, săn sóc ân cần giúp con lớn mạnh. Đường con đi, Chúa mở rộng thênh thang, chân con bước không bao giờ lảo đảo” (Thánh Vịnh 18(17),31-37).
(”CREDERE la gioia della fede”, Settimanale, Anno III, No 6, 8 Febbraio 2015, trang 15-17)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt


Đức Hồng Y Versaldi tân Tổng Trưởng Bộ giáo dục Công Giáo

Đức Hồng Y Versaldi tân Tổng Trưởng Bộ giáo dục Công Giáo

VATICAN. Hôm 31-3-2015, ĐTC đã bổ nhiệm ĐHY Giuseppe Versaldi làm Tân Tổng trưởng Bộ giáo dục Công Giáo.
 ĐHY Versaldi năm nay 72 tuổi, người miền bắc Italia, nguyên là giáo sư giáo luật và tâm lý ở Đại Học Giáo Hoàng Gregoriana ở Roma, rồi làm GM giáo phận Alessandria và được bổ nhiệm làm Chủ tịch sở kinh tế tài chánh của Tòa Thánh hồi năm 2011. Nay cơ quan này bị nhập vào Văn phòng kinh tế của Tòa Thánh do ĐHY George Pell người Úc làm chủ tịch.
 ĐHY Versaldi được bổ nhiệm thay thế ĐHY Zenon Grocholewski người Ba Lan, 76 tuổi (1939), về hưu sau 6 năm giữ chức vụ Tổng trưởng Bộ giáo dục Công Giáo, là cơ quan đặc trách các Đại học, trường cao đẳng và trường học Công Giáo (SD 31-3-2015)
 G. Trần Đức Anh OP

Lạy THIÊN CHÚA Của Con, Sao Người Bỏ Rơi Con?

Lạy THIÊN CHÚA Của Con, Sao Người Bỏ Rơi Con?

Chỉ vào năm 1905 - lên 5 tuổi - con mới hiểu thế nào là ý nghĩa linh thiêng của Tuần Thánh. Dì phước Irène nói với chúng con về Cuộc Khổ Nạn của Đức Chúa GIÊSU KITÔ bằng cách cho chúng con xem vài ảnh thánh diễn tả đề tài. Mỗi cảnh tượng Khổ Nạn như thấu suốt tận tâm hồn khiến con cảm thấy thúc giục phải yêu mến Đức Chúa GIÊSU KITÔ nhiều hơn. Cùng lúc, con thật sự gớm ghét tội lỗi là căn nguyên gây đau khổ và cái chết cho Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Người là THIÊN CHÚA và là Đấng Cứu Độ thế giới.
Bức tranh vẽ Đức Chúa GIÊSU KITÔ đội mão gai gây xúc động mạnh nơi con nhất khiến cho kỷ niệm đau thương này đồng hành con suốt thời thơ ấu và tuổi niên thiếu. Con nhớ như in câu Dì phước Irène hỏi khi đưa cho chúng con xem bức tranh:
- Mỗi người trong các em vẫn có thể lập lại cử chỉ tàn ác này đối với Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Các em có biết là như thế nào không?
Hỏi xong, Dì trả lời thay cho chúng con:
- Chính khi các em cố tình phạm tội là các em đâm gai nhọn vào đầu Chúa!
Khi nghe câu trả lời đó, lòng con bỗng cảm thấy nhẹ nhõm. Đôi lúc con có tỏ ra hung dữ thật nhưng con không bao giờ có ác ý. Hoặc giả, nếu con có ý xấu, thì Thánh Thiên Thần Bản Mệnh ngăn chặn con ngay.
Dì phước Irène cũng nói với chúng con về ý nghĩa Mùa Chay. Nhưng bài giáo lý này không tác động mạnh nơi con bằng bài giáo lý về Tuần Thánh. Con mong mau đến Tuần Thánh, để giúp đỡ và an ủi Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Con không muốn để Chúa đơn độc, hầu Người khỏi phải chịu nhiều đau khổ. Trong đầu óc non nớt thơ trẻ, con thầm nghĩ như thế.
Sau cùng rồi Tuần Thánh cũng đến. Đó là năm 1908. Tất cả học sinh - các chị con và con - chúng con đi tham dự Lễ Lá. Trong buổi cử hành Phụng Vụ, con bận tâm tìm kiếm phương thế tuyệt hảo nhất để làm cho Đức Chúa GIÊSU KITÔ khỏi phải chịu nhiều đau khổ.
Sau Thánh Lễ, lúc về tới nhà, con gọi chị Dulca - người mà con thương mến nhất. Con đưa chị vào phòng, đến bên chiếc tủ, trên đó có đặt tượng ảnh Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ và bình đựng Nước Thánh. Con bí mật đề nghị với chị như thế này:
- Trong Tuần Thánh, chị có muốn bắt chước Đức Chúa GIÊSU không?
Chị cho con biết đã nghĩ đến chuyện phải làm trong Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh và điều chị phải thưa cùng Đức Chúa GIÊSU.
Ngày Thứ Hai Tuần Thánh, chị con ra phố rồi trở về nhà với một xấp vải màu đen. Chị giải thích:
- Suốt Tuần Thánh, Đức Mẹ MARIA cùng tất cả các thánh đều buồn sầu và để tang. Vì lý do đó, chúng ta phải lấy vải đen che các ảnh thánh trong nhà. Chính chị sẽ làm chuyện này.
Tâm hồn con ước muốn chịu đau khổ vì Đức Chúa GIÊSU KITÔ và vì Mẹ Người. Ngày Thứ Năm Tuần Thánh, con rước lễ mùa Phục Sinh với các học sinh trong trường. Chính vào lúc chịu lễ mà con bỗng có ý kiến phải làm gì, hầu Đức Chúa GIÊSU khỏi phải chịu nhiều đau khổ. Sau cùng, cả hai chị em con biết phải thưa với Đức Chúa GIÊSU điều gì, vào lúc 3 giờ chiều ngày Thứ Sáu Tuần Thánh.
Đêm ấy - Thứ Năm Tuần Thánh - con không tài nào chợp mắt vì quá cảm thương Đức Chúa GIÊSU Chịu Nạn. Bức tranh mô tả Đức Chúa GIÊSU hấp hối mà Dì phước Irène cho xem, chiếm trọn tâm hồn con. Con có Đức Chúa GIÊSU trong lòng và con cảm nghiệm Người đang trải qua giờ phút hấp hối. Con siết chặt Chúa vào lòng con. Với nỗi ưu sầu phải làm thế nào để an ủi Chúa - trong khả năng bé nhỏ - con không muốn đợi mãi đến 3 giờ chiều hôm sau, Thứ Sáu Tuần Thánh. Con liền chỗi dậy trong đêm, và đôi tay đặt lên ngực, nơi con cảm thấy Đức Chúa GIÊSU đang chịu đau khổ, con tiến về chiếc tủ bên trên có tượng Thánh Giá. Con thầm thì cùng Đức Chúa GIÊSU:
- Tội nghiệp Đức Chúa GIÊSU! Con thiệt đau lòng vì Chúa. Con không thể chấp nhận sự kiện tội lỗi làm cho Chúa quá đau khổ. Chúa cứ ẩn mình trong lòng con. Loài người không biết là Chúa đang ngự trong con và phần con, con sẽ không nói với ai điều ấy. Nhưng, cũng cần phải làm cho kẻ dữ không được phạm tội nữa. Xin Chúa hãy lấy tội lỗi loài người và dấu trong con!
Con thưa với Đức Chúa GIÊSU như thế, vì Dì phước Irène giải thích cho chúng con hiểu rằng: ”Đức Chúa GIÊSU đau khổ vì tội lỗi toàn thế giới và vì tội lỗi của từng người”. Trong tâm hồn ngây thơ bé nhỏ, con có cảm tưởng con có thể cất gánh nặng cho Đức Chúa GIÊSU, bằng cách lấy đi các tội lỗi khỏi Chúa và dấu các tội lỗi ấy bên trong con người con.
Con hy vọng là thiện ý con đã an ủi Chúa, ít ra là Đêm Thứ Năm Tuần Thánh năm ấy. Nắm chắc Đức Chúa GIÊSU sẽ làm mọi điều con cầu xin nên con cảm thấy an lòng, trở vào giường và ngủ thiếp đi tức khắc. Con xác tín rằng Đức Chúa GIÊSU sẽ đau khổ ít hơn.
Sáng Thứ Sáu Tuần Thánh năm 1908, chị Dulca và con, hai chị em chúng con đến nhà thờ. Trong đầu óc non nớt của con chỉ lẩn quẩn ý nghĩ: ”Phải cất đi các tội lỗi khỏi Đức Chúa GIÊSU”. Vào khoảng 3 giờ chiều, chị Dulca hỏi con đã biết phải thưa với Đức Chúa GIÊSU điều gì chưa? Con không kể cho chị nghe điều con đã làm để an ủi Đức Chúa GIÊSU trong Đêm Thứ Năm Tuần Thánh, bởi vì, con muốn bắt đầu lại việc con làm mà không muốn cho ai biết.
Đứng gần chiếc tủ bên trên có Tượng Thánh Giá, hai chị em con đợi cho đồng hồ điểm ba tiếng, báo hiệu giờ linh thiêng nhất trong năm. Con không biết diễn tả ra sao điều con cảm nghiệm vào chính lúc ấy. Con có sự hiện diện của THIÊN CHÚA trong lòng con, con cảm nhận cách rõ ràng và con thật sự sợ rằng Đức Chúa GIÊSU chết trong con, và như thế, con sẽ không có Chúa vào ngày Lễ Phục Sinh. Rên rỉ vì đau đớn, con kêu lên:
- Lạy Đức Chúa GIÊSU Nhân Lành, Chúa không được chết trong con, dù chỉ trong vòng ba ngày thôi! Con không thể sống mà không có sự hiện diện của Chúa và sự hiện diện của Thánh Thiên Thần Bản Mệnh con.
Khi đồng hồ điểm 3 giờ Chiều Thứ Sáu Tuần Thánh, con liền lập lại với Đức Chúa GIÊSU điều con đã thưa với Chúa trong Đêm Thứ Năm Tuần Thánh:
- Tội nghiệp Đức Chúa GIÊSU! Con thiệt đau lòng vì Chúa. Con không thể chấp nhận sự kiện tội lỗi làm cho Chúa quá đau khổ. Chúa cứ ẩn mình trong lòng con. Loài người không biết là Chúa đang ngự trong con và phần con, con sẽ không nói với ai điều ấy. Nhưng, cũng cần phải làm cho kẻ dữ không được phạm tội nữa. Xin Chúa hãy lấy tội lỗi loài người và dấu trong con.
Ôi, tuyệt diệu thay! Đức Chúa GIÊSU không chết trong lòng con, trái lại, Chúa tìm cách ẩn mình bên trong con và dấu đi tội lỗi loài người.
Một lúc lâu sau đó, chị Dulca - nước mắt dàn dụa - thổ lộ với con một điều bí mật. Chị nói:
- Chị thưa với Đức Chúa GIÊSU rằng: ”Con thà chết trước Tuần Thánh năm tới hơn là cố tình phạm một tội lỗi nào đó!”.
Chỉ trong lúc này đây - khi viết mấy hàng Hồi Ký này - con mới cảm động nhớ lại rằng, Đức Chúa GIÊSU Nhân Lành, khi tắt thở lúc 3 giờ Chiều Thứ Sáu Tuần Thánh năm ấy, đã chấp thuận lời cầu xin của chị con và đã ban cho chị điều chị ao ước. Thật vậy, 9 tháng sau, ngày 14-1-1909, lúc đúng 3 Giờ Chiều, chị Dulca con đã bay về Trời, trong cùng căn phòng chị từng bày tỏ niềm ao ước trước đó.
Xin Đức Chúa GIÊSU KITÔ tha thứ vì con không sớm bày tỏ lòng tri ân đối với ân huệ lớn lao Chúa đã ban cho chị con. Con không dâng lời cảm tạ vì con không suy nghĩ đủ, chứ không phải vì con tệ bạc vô ơn. Giờ đây, con xin dâng lời tạ ơn THIÊN CHÚA, cho dù có muộn màng. Xin Chúa vui lòng chấp nhận. Tạ ơn Chúa.
(Chứng từ của Chị Maria Antonia (1900-1939), người Brazil, Nữ Tu Phan-sinh Bác Ái và Đền Tạ. Tên thật của chị là Cecilia Cony).
... Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín. Vào giờ thứ chín, Đức Chúa GIÊSU kêu lớn tiếng: ”Êli, Êli, lêma xabácthani”, nghĩa là: ”Lạy THIÊN CHÚA, lạy THIÊN CHÚA của Con, sao Người bỏ rơi Con?” Ngay lúc đó, bức màn trướng trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung đá vỡ. Mồ mả bật tung, và xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy. Các ngài ra khỏi mồ, vào thành thánh và hiện ra với nhiều người. Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Chúa GIÊSU đều rất đỗi sợ hãi và nói: ”Quả thật Người này là CON THIÊN CHÚA!” (Matthêu 27,45-54).
(Cecilia Cony, ”Je Dois Raconter Ma Vie”, Éditions Téqui, 1988, trang 98-102).
Sr Jean Berchmans Minh Nguyệt


APRIL 01, 2015 : WEDNESDAY OF HOLY WEEK

Wednesday of Holy Week
Lectionary: 259

Reading 1IS 50:4-9A
The Lord GOD has given me 
a well-trained tongue,
That I might know how to speak to the weary
a word that will rouse them.
Morning after morning
he opens my ear that I may hear;
And I have not rebelled,
have not turned back.
I gave my back to those who beat me,
my cheeks to those who plucked my beard;
My face I did not shield
from buffets and spitting.

The Lord GOD is my help,
therefore I am not disgraced;
I have set my face like flint,
knowing that I shall not be put to shame.
He is near who upholds my right;
if anyone wishes to oppose me,
let us appear together.
Who disputes my right?
Let him confront me.
See, the Lord GOD is my help;
who will prove me wrong?
R. (14c) Lord, in your great love, answer me.
For your sake I bear insult,
and shame covers my face.
I have become an outcast to my brothers,
a stranger to my mother’s sons,
because zeal for your house consumes me,
and the insults of those who blaspheme you fall upon me.
R. Lord, in your great love, answer me.
Insult has broken my heart, and I am weak,
I looked for sympathy, but there was none;
for consolers, not one could I find.
Rather they put gall in my food,
and in my thirst they gave me vinegar to drink.
R. Lord, in your great love, answer me.
I will praise the name of God in song,
and I will glorify him with thanksgiving:
“See, you lowly ones, and be glad;
you who seek God, may your hearts revive!
For the LORD hears the poor,
and his own who are in bonds he spurns not.”
R. Lord, in your great love, answer me.

Verse Before The Gospel
Hail to you, our King;
you alone are compassionate with our errors.

Or
Hail to you, our King, obedient to the Father;
you were led to your crucifixion like a gentle lamb to the slaughter.
One of the Twelve, who was called Judas Iscariot, 
went to the chief priests and said,
“What are you willing to give me
if I hand him over to you?”
They paid him thirty pieces of silver,
and from that time on he looked for an opportunity to hand him over.

On the first day of the Feast of Unleavened Bread,
the disciples approached Jesus and said,
“Where do you want us to prepare
for you to eat the Passover?”
He said,
“Go into the city to a certain man and tell him,
‘The teacher says, AMy appointed time draws near; 
in your house I shall celebrate the Passover with my disciples.”‘“
The disciples then did as Jesus had ordered,
and prepared the Passover.

When it was evening,
he reclined at table with the Twelve.
And while they were eating, he said, 
“Amen, I say to you, one of you will betray me.”
Deeply distressed at this,
they began to say to him one after another,
“Surely it is not I, Lord?”
He said in reply,
“He who has dipped his hand into the dish with me
is the one who will betray me.
The Son of Man indeed goes, as it is written of him,
but woe to that man by whom the Son of Man is betrayed.
It would be better for that man if he had never been born.”
Then Judas, his betrayer, said in reply,
“Surely it is not I, Rabbi?”
He answered, “You have said so.”


Meditation: The tragedy of the betrayal
Why did Judas betray his Master? Was his treachery motivated by greed, bitter disappointment with Jesus, or hatred because of disillusionment? It may be that Judas never intended for his Master to die. Maybe he thought Jesus was proceeding too slowly and not acting aggressively enough in setting up his messianic kingdom. Perhaps Judas wanted to force Jesus' hand by compelling him to act. Nonetheless, his tragedy was his refusal to accept Jesus as he was.
Origen (185-254 AD), a bible scholar and early church father, comments on Judas' betrayal:
"Let us consider what Judas said to the Jewish priests: What will you give me if I hand him over to you? He was willing to take money in exchange for handing over the Word of God. They do the same thing who accept sensual or worldly goods in exchange for handing over and casting out from their souls the Savior and Word of truth who came to dwell with them. Indeed, it would be fitting to apply Judas's example to all who show contempt for the Word of God and betray him, as it were, by committing sin for the sake of money or for any selfish motive. People who behave in this way appear openly to be calling out to the powers of the enemy who offer worldly gain in return for the sin of betraying God's Word, saying, What will you give me if I hand him over to you? And they gave him thirty pieces of silver.
The number of coins they gave Judas was equivalent to the number of years the Savior had sojourned in this world. For at the age of thirty, he was baptized and began to preach the gospel, like Joseph was thirty years old when he began to gather grain for his brothers (Genesis 41:46). Just as at that time the grain was prepared by God for the sons of Israel but given also to the Egyptians, so also the gospel was prepared for the saints but preached also to the unfaithful and wicked." (Commentary on Matthew 78.)
Jesus knew beforehand what would befall him. As Jesus ate the passover meal with his twelve apostles he put them under trial and suspicion (one of you will betray me) to teach them to examine themselves rightly, lest they be high-minded and think themselves more strong than they were. We, also must examine ourselves in the light of God's truth and grace and ask him to strengthen us in faith, hope, and love that we may not fail him or forsake him when we are tempted. Do you pray with confidence in the words Jesus gave us to pray: Do not lead us into temptation, but deliver us from evil (Matthew 6:13)?
"God our Father, we are exceedingly frail and indisposed to every virtuous and gallant undertaking. Strengthen our weakness, we beseech you, that we may do valiantly in this spiritual war; help us against our own negligence and cowardice, and defend us from the treachery of our unfaithful hearts; for Jesus Christ's sake."  (Prayer of Thomas a Kempis)


Unmasking the Betrayer
April 1, 2015. Wednesday of Holy Week


By Father James Swanson, LC
Matthew 26:14-25
One of the Twelve, who was called Judas Iscariot, went to the chief priests and said, "What are you willing to give me if I hand him over to you?" They paid him thirty pieces of silver, and from that time on he looked for an opportunity to hand him over. On the first day of the Feast of Unleavened Bread, the disciples approached Jesus and said, "Where do you want us to prepare for you to eat the Passover?" He said, "Go into the city to a certain man and tell him, ´The teacher says, "My appointed time draws near; in your house I shall celebrate the Passover with my disciples."´" The disciples then did as Jesus had ordered, and prepared the Passover. When it was evening, he reclined at table with the Twelve. And while they were eating, he said, "Amen, I say to you, one of you will betray me." Deeply distressed at this, they began to say to him one after another, "Surely it is not I, Lord?" He said in reply, "He who has dipped his hand into the dish with me is the one who will betray me. The Son of Man indeed goes, as it is written of him, but woe to that man by whom the Son of Man is betrayed. It would be better for that man if he had never been born." Then Judas, his betrayer, said in reply, "Surely it is not I, Rabbi?" He answered, "You have said so."
Introductory Prayer: Lord Jesus, I wish to accompany you closely on the road to Calvary.  If I were to contemplate you more often as you hang scourged and bloody upon the cross, I’m certain I would be able to rest in your love and base my actions on that one truth. I know that you have loved me with an eternal love: you have proven it there on the wood of the cross. So I long to respond with gratitude, peace and the firm determination to spread your love to everyone.
Petition: Lord Jesus, help me to stay strong in my faith.
1. One of the Twelve a Traitor? We often think that Judas must have been different, obviously worse than the other disciples. If that were true, everyone would have suspected him when Jesus said, “One of you will betray me.” They would have thought: “It must be Judas. He’s always been bad. He’s capable of betraying Jesus. I don’t know why Jesus picked him.” Instead, Judas did not stand out as any worse than they were. If he did, they would have immediately suspected him. Each one of us, as well, could become a Judas little by little, first by giving up our principles on smaller matters and then later on more important matters. In the Christian life there always needs to be a healthy tension of straining forward and of watchfulness. The one who is trustworthy in small matters is trustworthy in greater matters.
2. Is It I? The apostles are all asking, “Is it I?” Why? Was there some widespread desire to betray him of which they were barely keeping control? No, but they were in a very dangerous situation. The Pharisees had decided to kill Jesus. The apostles know it. That’s why the whole group had gone to stay in Jericho for a while. Jerusalem was too dangerous. They can imagine themselves following Jesus to the Temple the next day, being singled out in the crush of the crowd and then having their life threatened to provide information about where Jesus can be found at night. They wonder what they would say. With my life on the line would I betray Jesus? This is why they ask, “Is it I?” When push comes to shove, what comes first in my life? Would I ever consider selling out on Jesus for something or someone else?
3. Vigilance of the Heart: Judas had everything he needed to be a great apostle. He had a magnanimous heart, which is why Jesus picked him. God never destines anyone for failure. So what happened to him? At some point he stopped working on his friendship with Jesus. Some would point to the moment of the discourse on the Bread of Life recorded in John 6. Judas couldn’t accept that he needed to eat Jesus’ body and drink his blood. Jesus must be wrong, and therefore he is a false Messiah. John 6:64 tells us that Jesus knew who his betrayer would be. Jesus gives Judas a chance to leave the group and remain an honest man in John 6:67. Instead, he stays, becoming a hypocrite – a “devil” in Jesus’ words – and begins the path that will lead to betrayal. Knowing that my faith is the most precious gift I have received from God, do I watch over and nourish my faith so that it grows and is strong?
Conversation with Christ: Lord, I have betrayed you so many times, even when I do such a simple thing as not saying grace in a restaurant out of fear that others will realize I am a Catholic. May the experience of your Passion and death help me to have the courage to live by my convictions at all times.
Resolution: Today I will live all the demands of my faith, especially in the moments when they point me out as a follower of Christ. Today I will not betray him, even in the smallest way.

WEDNESDAY OF HOLY WEEK, APRIL 1; MATTHEW 26:14-25
(Isaiah 50:4-9a; Psalm 69)

KEY VERSE: "Amen, I say to you, one of you will betray me" (v 21).
TO KNOW: The prophet Zechariah prefigured Christ in that his service was rejected even though he was a good shepherd to his flock. Like Zechariah, Jesus attempted to lead his people with a prophetic and pastoral ministry, but he ended up suffering at the hands of his enemies. Judas Iscariot, one of the Twelve Apostles, plotted with the chief priests to betray Jesus for "thirty pieces of silver," the price of an injured slave (Ex 21:32; Zec 11:12). Matthew suggested that Judas' motive was greed. But perhaps it was that Judas never truly understand who Jesus was. The other disciples called Jesus "Lord" while Judas addressed him as "rabbi" or "teacher." Although God used Judas' treacherous act to fulfill the divine plan, the disciple was not absolved from personal responsibility for his grievous sin.
TO LOVE: 
Lord Jesus, give me the grace to be faithful to you as I take up my cross and follow you.
TO SERVE: Have I participated in the Sacrament of Reconciliation for the ways I have denied the Lord through my words or deeds?

April Fool's Day

Ancient cultures, including those as varied as the Romans and the Hindus, celebrated New Year's Day on April 1, which closely follows the vernal equinox (March 20th or March 21st.). In medieval times, much of Europe celebrated March 25, the Feast of Annunciation, as the beginning of the New Year. In 1582, Pope Gregory XIII ordered a new calendar to replace the old Julian calendar. The Gregorian calendar called for New Year's Day to be celebrated January 1. Communications being what they were in those days, many people did not receive the news for several years. Others refused to accept the new calendar and continued to celebrate the New Year on April 1. These backward folk, labeled as "fools," were subject to ridicule and made the butt of practical jokes.

The first of April is the day we remember what we are the other 364 days of the year. - Mark Twain


MINUTE MEDITATIONS 
Always Remember
In our lives, Lord, you make wondrous things happen that deeply impress us; then as time passes, we forget. Father, deepen my faith in you and my trust in your love and care for me, so I may be strong when difficult times occur that will test my love and loyalty to you. I ask for this grace in Jesus's name, Amen.
— from Stories of Jesus 

April 1
St. Hugh of Grenoble
(1052-1132)

Today’s saint could be a patron for those of us who feel so overwhelmed by all the problems in the world that we don’t know where to begin.
Hugh, who served as a bishop in France for 52 years, had his work cut out for him from the start. Corruption seemed to loom in every direction: the buying and selling of Church offices, violations of clerical celibacy, lay control of Church property, religious indifference and/or ignorance. After serving as bishop for two years, he’d had his fill. He tried disappearing to a monastery, but the pope called him back to continue the work of reform.
Ironically, Hugh was reasonably effective in the role of reformer—surely because of his devotion to the Church but also because of his strong character. In conflicts between Church and state he was an unflinching defender of the Church. He fearlessly supported the papacy. He was eloquent as a preacher. He restored his own cathedral, made civic improvements in the town and weathered a brief exile.
Hugh may be best known as patron and benefactor of St. Bruno, founder of the Carthusian Order.
Hugh died in 1132. He was canonized only two years later.


LECTIO DIVINA: MATTHEW 26,14-25
Lectio: 
 Wednesday, April 1, 2015
Lent Time


1) Opening prayer
God our Father,
when the hour of your Son Jesus had come
to accept suffering and death
out of love of you
and his saving love for us, he did not refuse that suffering and deep pain.
In the hour of trial
that we may have to pass through,
do not let us become rebellious
but keep us trusting in you,
for you save us
through Jesus Christ our Lord.

2) Gospel Reading - Matthew 26, 14-25
One of the Twelve, the man called Judas Iscariot, went to the chief priests and said, 'What are you prepared to give me if I hand him over to you?' They paid him thirty silver pieces, and from then onwards he began to look for an opportunity to betray him.
Now on the first day of Unleavened Bread the disciples came to Jesus to say, 'Where do you want us to make the preparations for you to eat the Passover?' He said, 'Go to a certain man in the city and say to him, "The Master says: My time is near. It is at your house that I am keeping Passover with my disciples." ' The disciples did what Jesus told them and prepared the Passover.
When evening came he was at table with the Twelve. And while they were eating he said, 'In truth I tell you, one of you is about to betray me.' They were greatly distressed and started asking him in turn, 'Not me, Lord, surely?' He answered, 'Someone who has dipped his hand into the dish with me will betray me. The Son of man is going to his fate, as the scriptures say he will, but alas for that man by whom the Son of man is betrayed! Better for that man if he had never been born!' Judas, who was to betray him, asked in his turn, 'Not me, Rabbi, surely?' Jesus answered, 'It is you who say it.'

3) Reflection
• Yesterday the Gospel spoke of the betrayal of Judas and of the denial of Peter. Today, it speaks once again of the betrayal of Judas. In the description of the Passion of Jesus in the Gospel of Matthew, the failure of the disciples is strongly stressed. In spite of having lived three years together with Jesus, not one of them defends Jesus. Judas betrays him, Peter denies him, and the others flee. Matthew narrates everything, not to criticize or to condemn, neither to discourage the readers, but in order to underline that acceptance and the love of Jesus exceed the defeat and the failure of the disciples! This way of describing the attitude of Jesus was a help for the Communities at the time of Matthew. Because of the frequent persecutions, many were discouraged and had abandoned the community and asked themselves: “Will it be possible to return? Will God accept and forgive us?” Matthew responds by suggesting that we can break the relationship with Jesus, but Jesus never breaks it with us. His love is greater than our infidelity. This is a very important message which we get from the Gospel during Holy Week.
• Matthew 26, 14-16: The Decision of Judas to betray Jesus. Judas took the decision after Jesus did not accept the criticism of the disciples concerning the woman who wastes a very expensive perfume only to anoint Jesus (Mt 26, 6-13). He went to the chief priest and asked: “What are you prepared to give me if I hand him over to you?” They agreed on the sum of thirty silver pieces. Matthew recalls the words of the Prophet Zechariah to describe the price agreed upon (Zc 11, 12). At the same time, the betrayal of Jesus for thirty silver coins recalls the sale of Joseph by his brothers, decided by the buyers for twenty coins (Gn 37, 28). It also reminds the price of thirty coins to be paid for the wounding of a slave (Ex 21, 32).
• Matthew 26, 17-19: The preparation for the Passover. Jesus was coming from Galilee. He did not have a house in Jerusalem. He spent the night in the Garden of Olives (cf. Jn 8, 1). In the days of the feast of the Passover the people of Jerusalem increased three times in number because of the enormous number of pilgrims who went there from all parts. For Jesus it was not easy to find a big room where to celebrate the Passover together with the pilgrims coming from Galilee, as himself. He ordered his disciples to find a person in whose house he had decided to celebrate the Passover. The Gospel does not offer any other information and allows the imagination to complete what is missing in the information. Was this a person known by Jesus? A relative? A disciple? Throughout the centuries the imagination of the Apocrypha has known how to complete this information, but with little credibility.
• Matthew 26, 20-25: The announcement of the betrayal of Judas. Jesus knew that he will be betrayed. In spite of the fact that Judas did things secretly. Jesus knew. But in spite of that, he wants to act fraternally with the group of friends to which Judas belongs. When all were together for the last time, Jesus announces who is the traitor “Someone who has dipped his hand into the dish with me will betray me”. This way of announcing the betrayal renders even clearer the contrast. For the Jews, the communion around the table, to dip the hand together in the same dish, was the maximum expression of intimacy and trust. In this way, Matthew suggests that in spite of the betrayal made by someone who was a friend, the love of Jesus is greater than the betrayal!
• What strikes in the way in which Matthew describes these facts? Between the denial and the betrayal there is the institution of the Eucharist (Mt 26, 26-29): the betrayal of Judas first (Mt 26, 20-25); the denial of Peter and the flight of the disciples, afterwards (Mt 25, 30-35). Thus, he stressed for us the incredible gratuitousness of the love of Jesus, which exceeds the betrayal, the denial and the flight of the friends. His love does not depend on what others do for him.

4) Personal questions
• Am I capable of being like Judas and to deny and betray God, Jesus, the friends?
• In Holy Week it is important to reserve some moments to become aware of the unbelievable gratuity of God’s love for me.

5) Concluding Prayer
Sing to God, play music to his name,
build a road for the Rider of the Clouds,
rejoice in Yahweh, dance before him.
Father of orphans, defender of widows,
such is God in his holy dwelling. (Ps 68,4-5)