01/07/2016
Thứ sáu đầu tháng, tuần 13 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) Am 8, 4-6. 9-12
"Ta
sẽ cho nạn đói trên đất này: nhưng không phải là đói cơm bánh, mà là đói lời
Chúa".
Trích
sách Tiên tri Amos.
Ðây
Thiên Chúa phán: "Hãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp kẻ nghèo khó và muốn
tiêu diệt hết những kẻ bần cùng trong cả nước. Các ngươi bảo: "Bao giờ qua
tuần trăng mới để chúng tôi bán hàng! Khi nào hết ngày Sabbath để chúng tôi bán
lúa mạch. Chúng tôi sẽ giảm lường đong, tăng giá và làm cân giả. Chúng tôi sẽ lấy
tiền mua người nghèo, lấy đôi dép đổi lấy người túng thiếu. Chúng tôi sẽ bán
lúa mục nát".
Chúa
là Thiên Chúa phán: "Ngày ấy Ta sẽ khiến mặt trời lặn ngay giữa chính ngọ,
và sẽ khiến mặt đất ra tối tăm giữa ban ngày. Ta sẽ làm cho các ngày đại lễ của
các ngươi trở nên ngày tang tóc, cho các bài ca trở thành lời khóc than. Ta sẽ
lấy bao bố đặt trên lưng các ngươi và khiến mọi người trọc đầu. Ta sẽ làm cho
ngày ấy trở thành như ngày tang mất con một, và sau cùng nó trở nên ngày cay đắng".
Thiên
Chúa lại phán: "Rồi đây sẽ đến ngày Ta cho nạn đói đến trên đất này, nhưng
không phải là đói cơm bánh hay khát nước đâu, nhưng là đói nghe lời Chúa. Người
ta sẽ di chuyển từ biển này qua biển nọ, từ bắc đến đông: họ đi vòng quanh tìm
kiếm lời Chúa, nhưng chẳng thấy.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 118, 2. 10. 20. 30. 40. 131
Ðáp: Người ta sống không nguyên bởi
bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra (Mt 4, 4).
Xướng:
1) Phúc đức những ai giữ lời Ngài nghiêm huấn, những người đó tận tâm tìm kiếm
Ngài. - Ðáp.
2) Với
tất cả tâm can con tìm Chúa, xin chớ để con lạc xa chỉ thị Ngài. - Ðáp.
3) Sở
dĩ linh hồn con mòn mỏi, là vì luôn luôn khao khát thánh dụ của Ngài. - Ðáp.
4)
Con đã chọn con đường chân lý, con quyết tâm theo các thánh chỉ của Ngài. -
Ðáp.
5)
Này đây, con khao khát huấn lệnh của Ngài; theo lượng công minh Ngài, xin cho
con được sống. - Ðáp.
6)
Con há miệng để hút nguồn sinh khí, và con ham muốn những chỉ thị của Ngài. -
Ðáp.
Alleluia:
Tv 94, 8ab
Alleluia,
alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. -
Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 9, 9-13
"Người
lành mạnh không cần đến thầy thuốc: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải là hy
lễ".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu.
Người phán bảo ông: "Hãy theo Ta". Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và
xảy ra là khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội
lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt
phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: "Tại sao Thầy các ông lại
ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như thế?" Nghe vậy, Chúa Giêsu
bảo rằng: "Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu!
Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: "Ta muốn lòng nhân từ, chứ
không phải là hy lễ". Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng
kêu gọi người tội lỗi".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Bữa Tiệc Thân Hữu
Trong
hầu hết các nền văn hóa hiện hữu trên thế giới, bữa ăn là một thời điểm, một
nghi lễ đặc biệt trong đời sống con người. Con người thường chia giờ giấc trong
ngày theo các bữa ăn. Bữa ăn là giờ duy nhất trong ngày, trong đó mọi thành phần
trong gia đình có mặt bên nhau, do đó bàn ăn thường là biểu trương của hiệp nhất.
Vì là giờ hiệp nhất, nên bữa ăn cũng là giờ linh thiêng trong cuộc sống. Người
ta vẫn nói: "Trời đánh tránh bữa ăn". Bữa ăn là dấu chỉ của hiệp nhất,
cho nên thời xa xưa, thỏa ước giữa các bộ lạc cũng được ký trong bữa tiệc. Ngồi
đồng bàn với nhau có nghĩa là chấp nhận chia sẻ với nhau, chấp nhận tình thân hữu
của nhau.
Bài
Tin Mừng hôm nay cho thấy được ý nghĩa nổi bật của bữa ăn trong cuộc đời Chúa
Giêsu. Phúc Âm thường ghi lại những lần Chúa Giêsu ngồi đồng bàn với những người
thu thuế tội lỗi, những người bị đẩy ra bên lề xã hội. Ngồi đồng bàn với người
nào là muốn chia sẻ, muốn nói lên tình thân thiện của người đó. Qua những lần
ngồi đồng bàn với tất cả mọi hạng người, Chúa Giêsu bày tỏ cho chúng ta bộ mặt
của một Thiên Chúa nhân hậu luôn hiện diện trong mọi sinh hoạt của con người, một
Thiên Chúa chia sẻ cuộc sống của con người và muốn đi vào kết hiệp thâm sâu với
con người.
Chúng
ta sẽ không ngạc nhiên khi thấy Chúa Giêsu thường mượn hình ảnh bữa tiệc để nói
về Nước Trời: "Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới". Nước Trời
giống như một tiệc vui. Tôn giáo mà Chúa Giêsu loan báo không phải là những
nghi lễ hay những luật lệ cứng nhắc, mà là tôn giáo của tình yêu. Trích dẫn lời
Tiên Tri Ôsê: "Ta muốn lòng nhân từ, chứ không phải lễ tế", Chúa
Giêsu đả phá những tôn giáo chỉ xây dựng trên những nghi lễ trống rỗng, mà quên
đi cái lõi của tôn giáo là tình thương.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn lại cách sống đạo của chúng ta. Bí tích
Thánh Thể mà Chúa Giêsu để lại cho chúng ta là bữa tiệc dấu chứng tình yêu của
Ngài. Tham dự vào bữa tiệc ấy là tham dự vào tinh thần yêu thương chia sẻ với
Ngài. Nếu không có tinh thần yêu thương, thì tất cả những kinh kệ, những hành động
phụng vụ chỉ là trống rỗng vô ích. Của lễ đẹp lòng Chúa nhất phải chăng không
là những hành động yêu thương, chia sẻ, tha thứ đó sao? Lúc đó bàn thờ của
chúng ta không chỉ nằm trong bốn bức tường nhà thờ, mà còn phải là gia đình,
công sở, phố chợ. Nơi nào có hành động yêu thương, tha thứ, chia sẻ, thì nơi đó
có Chúa hiện diện, có bình an, có Nước Trời.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần 13 TN2
Bài đọc: Amo 8:4-6, 9-12; Mt 9:9-13.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: "Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế.”
Nhiều
tín hữu cho việc giữ đạo chỉ giới hạn trong việc đi lễ mỗi tuần. Ra khỏi nhà thờ
là họ trở về với cuộc sống trần tục, và phải bon chen tranh giành để kiếm sống
mà không cần biết đến ai cả. Họ không biết rằng có một sự liên tục giữa những
gì họ cử hành trong nhà thờ và những gì họ sống giữa đời. Họ phải tìm cơ hội để
thi hành những gì Lời Chúa dạy trong nhà thờ: đem Tin Mừng đến cho muôn người,
và phục vụ tất cả những ai đang cần đến sự chăm sóc của họ.
Các
bài đọc hôm nay muốn nhấn mạnh đến việc con người phải giũ bỏ sự thờ phượng
Thiên Chúa hời hợt bên ngoài để mặc lấy sự hoán cải tâm hồn bên trong. Trong
bài đọc I, ngôn sứ Amos tố cáo con cái lối sống vụ hình thức của con cái
Israel. Họ tuy giữ ngày Sabbath bên ngoài; nhưng bên trong chỉ mong ngày đó qua
sớm để họ còn tiếp tục làm giàu bằng việc đối xử bất công với người nghèo. Ngôn
sứ Amos nhắc nhở họ, điều quan trọng là họ phải biết đói khát Lời Chúa và sống
công chính, chứ không phải chỉ miễn cưỡng giữ Luật trong khi tâm trí bày vẽ bao
nhiêu cách thức để bóc lột dân nghèo. Trong Phúc Âm, những người Biệt Phái đánh
giá Chúa Giêsu qua hành động bên ngoài, khi Ngài ngồi ăn với những người thu
thuế và các kẻ tội lỗi. Chúa Giêsu nhắc nhở họ điều làm đẹp lòng Thiên Chúa là
lòng yêu thương tha nhân; chứ không phải chỉ chú trọng đến việc giữ Luật cách hời
hợt bên ngoài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Ta sẽ gieo nạn đói
trên xứ này, không phải đói bánh ăn, cũng không phải khát nước uống, mà là đói
khát được nghe lời Đức Chúa.
1.1/ Nếu
tội nhân không hoán cải, họ sẽ phải lãnh nhận hình phạt tương xứng.
Ngôn
sứ Amos tố cáo hai tội chính con cái Israel đã xúc phạm đến Đức Chúa.
(1) Bất
kính trong khi thờ phượng: Họ tham dự phụng vụ cách miễn cưỡng, trong khi thân
xác họ ở trước tôn nhan Thiên Chúa; nhưng tâm hồn chu du mọi nơi. Họ nghĩ đến
những việc sắp làm để kiếm tiền, và mong ngày Sabbath chóng qua để họ làm chuyện
đó. Họ tin Thiên Chúa bằng môi miệng, và nghĩ họ chỉ cần giữ qua loa những lễ
nghi bên ngoài là đủ đẹp lòng Ngài; chứ họ không bao giờ nghĩ đến họ phải hoán
cải và thay đổi lối sông bất công với tha nhân. Điều này chứng minh họ chỉ thờ
phượng Thiên Chúa bên ngoài, còn tâm hồn họ xa Ngài vạn dặm. Họ không kể chi đến
việc tuân giữ Lề Luật “mến Chúa, yêu người” của Ngài.
(2) Lỗi
đức công bằng: Họ sáng chế ra những cách để làm giàu và đối xử bất công với những
người nghèo hèn khốn khổ như:
-
Buôn bán điêu ngoa: Họ “làm cho cái đấu nhỏ lại, cho quả cân nặng thêm, làm lệch
cán cân để đánh lừa thiên hạ.” Cái đấu có thể làm nhỏ lại bằng cách bóp méo, quả
cân có thể nặng thêm bằng cách hàn thêm chì dưới đáy, cán cân cũng có thể làm lệch
bằng cách sửa lại vị trí thăng bằng. Nói tóm, họ có cả trăm cách để thu nhập của
cải về cho họ mà không cần để ý đến tình trạng bi đát của người mua là mẹ góa
con côi hay kẻ nghèo khổ cơ bần.
- Coi
trọng tiền bạc hơn nhân phẩm: Họ dùng “tiền bạc mua đứa cơ bần, đem đôi dép đổi
lấy tên cùng khổ.” Khi con nợ không có tiền trả, họ xiết nợ bằng cách bắt con nợ
phải làm nô lệ cho họ.
- Lường
gạt: Để lường gạt người mua, họ có thể để trong thùng chứa những lúa gạo tốt
bên trên trên, trong khi bên dưới toàn lúa nát gạo mục.
Cả
hai tội đều xúc phạm đến Thiên Chúa vì những gì họ làm cho tha nhân là họ làm
cho chính Ngài.
(2)
Hình phạt tương xứng: Hình phạt xảy ra cách bất ngờ và họ sẽ trở tay không kịp
vì Đức Chúa sẽ làm cho “mặt trời lặn giữa trưa, và khiến cho mặt đất tối sầm giữa
lúc ngày đang sáng.” Những lễ hội và ngày vui của họ sẽ trở thành u sầu tang
tóc. Khi chứng kiến tai ương xảy ra, mọi người phải tỏ lòng ăn năn thống hối bằng
việc “phải quấn vải thô và mọi mái đầu đều phải cạo trọc.”
1.2/ Đói
khát lời Chúa: Con người
thường có khuynh hướng sợ đói khát về thể xác, nhưng rất ít khi chịu suy nghĩ tới
sự đói khát tâm linh. Xét về thiệt hại, đói khát tâm linh thiệt hại hơn nhiều
vì nó làm cho con người sống vất vưởng, sống không mục đích, và nhất là làm cho
con người phải chết đời đời. Ngôn sứ Amos tiên đoán: “Đây sắp đến những ngày -
sấm ngôn của Đức Chúa là Chúa Thượng - Ta sẽ gieo nạn đói trên xứ này, không phải
đói bánh ăn, cũng không phải khát nước uống, mà là đói khát được nghe lời Đức
Chúa.” Con cái Israel được nghe Lời Chúa qua các ngôn sứ, vắng bóng ngôn sứ họ
sẽ không đượa nghe Lời Chúa. Lịch sử Cựu Ước chứng minh sự ứng nghiệm của lời
tiên tri này; vì sau thời của ngôn sứ Malachi (5th BC), cả gần 500 năm, con cái
Israel không còn thấy bóng dáng của một ngôn sứ nào trên đất nước của họ. Nếu
khi còn ngôn sứ mà đời sống tâm linh của con cái Israel còn tệ hại như thế, khi
vắng bóng ngôn sứ, đời sống tâm linh của các thế hệ tương lai còn bết bát tới
chừng nào!
2/
Phúc Âm: "Người khoẻ mạnh
không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.”
2.1/ Phản
ứng của những người biệt phái: Đối
với họ, những người thu thuế như Matthew được coi như những người tội lỗi công
khai như gái điếm, vì tiếp tay với thế lực nước ngoài để bóc lột anh em mình.
Vì thế, khi thấy Chúa Giêsu ngồi đồng bàn với Matthew và các bạn đồng nghiệp của
ông, những người Pharisees nói với các môn đệ Người rằng: "Sao Thầy các
anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như vậy?" Xét về phương
diện con người, họ có lý do để phê bình Chúa Giêsu, vì như các cha mẹ Việt Nam
vẫn khuyên con “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Nhưng nhận xét này không thể
áp dụng cho những người dày dạn kinh nghiệm, bậc quân tử, và nhất là Chúa
Giêsu.
2.2/ Phản
ứng của Chúa Giêsu: Ngài trả
lời họ: "Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” Xét
về phương diện thể lý, nếu một bác sĩ sợ bị nhiễm trùng từ bệnh nhân, ông sẽ
không muốn gần con bệnh để chữa lành cho họ. Chúa Giêsu ví mình như người chữa
bệnh tâm hồn, tuy Ngài ghê tởm tội lội; nhưng Ngài phải gần gũi tội nhân để tìm
cách đưa họ trở về.
Chúa
Giêsu mời gọi họ xét mình hai điều: Thứ nhất, Thiên Chúa yêu mến những ai có
lòng thương xót hơn là lễ tế họ dâng; vì lễ tế chỉ là xác những con vật vô hồn;
nhưng lòng thương xót mang về cho Thiên Chúa những con cái của Ngài. Thứ hai, nếu
những người biệt phái chịu xét mình cẩn thận, họ cũng là những người cần đến
lòng thương xót của Thiên Chúa. Chỉ vì kiêu ngạo và tự cho mình là công chính
nên họ không cảm thấy mình có tội; và như thế, họ sẽ không được hưởng lòng
thương xót của Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta không thể sống đạo bằng cách chỉ tham dự cách hời hợt những lễ nghi
bên ngoài bên ngoài, nhưng phải thực sự hoán cải tâm hồn, biểu lộ qua cuộc sống
công bằng và yêu thương.
-
Chúng ta đừng đánh giá tha nhân qua chức vụ hay những hành động bên ngoài;
nhưng qua những ước mong được học biết sự thật và hoán cải để sống cuộc đời tốt
đẹp hơn.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
01/07/16 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 13 TN
Mt 9,9-13
Suy niệm: Dù bản văn Tin Mừng không
nói rõ, chỉ nói Chúa Giê-su “thấy” Mát-thêu đang ngồi ở trạm, người đọc vẫn nghĩ đến cái nhìn của Chúa Giê-su dành cho ông. Ánh
mắt này không khác với ánh mắt của Chúa dành cho Phê-rô sau khi
ông chối Chúa. Ánh mắt này đang được lô-gô Năm Thánh Lòng Thương Xót họa lại với cái nhìn của Chúa dành cho tội nhân đang được vác trên vai, một ánh mắt yêu thương xuyên thấu tâm hồn vừa cảm thông vừa có quyền năng biến đổi. Cũng như Phê-rô và bao tội nhân
khác, Mát-thêu được hưởng lòng thương xót Chúa qua ánh mắt của Chúa và nghe được lòng Chúa thương xót rõ ràng qua lời truyền gọi: “Hãy theo tôi.” Lời này có quyền năng làm bật dậy con người của ông khỏi chiếc ghế bẩn thỉu, đứng thẳng như con người được phục sinh và bước theo Chúa. Lời này đi thẳng vào trái tim của Mát-thêu và tâm hôn ông được chữa lành, cuộc đời của ông thay đổi từ đây.
Mời Bạn: Chúa đâu chỉ thương Phê-rô hay Mát-thêu, mà thương hết mọi tội nhân, nên ánh mắt của Chúa vẫn nhìn bạn trìu mến và vẫn cho bạn nghe được lời quyền năng “hãy theo Tôi” để bạn bật dậy khỏi tình trạng u ám của bạn, đứng thẳng như người môn đệ của Chúa đang hăng hái với sứ mạng tông đồ.
Sống Lời Chúa: Nhìn vào
đôi mắt nhân từ của Chúa trên thánh giá và dâng lời cảm tạ Chúa vì được làm môn đệ Ngài.
Cầu nguyện: Đọc kinh Năm Thánh Lòng Thương Xót.
Đứng dậy đi theo
Chúng ta vẫn phải tiếp tục viết các sách Tin Mừng cho thời đại hôm nay, phù hợp với não trạng và tâm thức của họ, với nền văn hóa đương đại.
Suy
niệm:
Thầy
Giêsu gọi bốn môn đệ đầu tiên khi họ đang làm việc.
Người
thì đang quăng lưới ngoài khơi,
kẻ
thì đang vá lưới trong thuyền (Mt 4, 18-22).
Khi
Thầy gọi Mátthêu, anh cũng đang làm việc ở trạm thu thuế.
Anh
đang ngồi, vững vàng trong nghề nghiệp của mình,
dù
nghề của anh thường bị coi là nghề rất xấu.
Thầy
Giêsu như tình cờ đi ngang qua bàn làm việc của anh.
Ngài
chỉ nói một câu rất ngắn: “Anh hãy theo tôi!”
Mátthêu
không đáp lại, nhưng anh trả lời bằng hành động.
Từ
vị thế đang ngồi, anh bỏ dở công việc để đứng lên và theo Thầy.
Từ
vị thế vững vàng, anh bắt đầu bước vào cuộc phiêu lưu bấp bênh.
Từ
vị thế của tội nhân, anh trở thành người môn đệ thân thiết.
Mátthêu
nằm trong danh sách nhóm Mười Hai (Mt 10, 3).
Thầy
Giêsu không sợ mất tiếng khi nhận anh vào nhóm.
Nhóm
của Thầy không chỉ gồm những người thánh thiện,
nhưng
có cả những tội nhân giàu lòng hoán cải.
Mátthêu
có đóng góp gì cho nhóm Mười Hai không?
Nghề
thu thuế với giấy bút có giúp gì cho các ngư phủ ít học không?
Trong
nhóm Mười Hai, Mátthêu có chỗ đứng đặc biệt,
người
thu thuế trở nên Tác giả sách Tin Mừng.
Mátthêu
làm nghề bị đồng bào của ông khinh miệt,
vì
nghề này dễ dẫn người ta đến chỗ lạm thu, bỏ tiền vào túi riêng.
Nghề
này còn là một sỉ nhục vì cộng tác với ngoại bang bóc lột dân,
đụng
chạm đến đồng tiền ô uế và tiếp xúc với dân ngoại.
Khi
trở nên môn đệ của Thầy, Mátthêu đã trở nên người phục vụ đồng bào.
Ông
dùng khả năng của mình mà viết sách Tin Mừng.
Đây
là Tin Mừng lớn mà ông loan báo: Đức Giêsu chính là Đấng Mêsia.
Không
phải chờ gì nữa, Đấng Mêsia đã đến rồi!
Ngài
làm trọn những lời đã được loan báo trong Cựu Ước.
Mátthêu
đã tìm ra ngôn ngữ để nói với Dân Chúa, sao cho họ hiểu được.
Ông
đã trình bày dung mạo Đức Giêsu cho người cùng thời với ông.
Chúng
ta cũng phải có khả năng giới thiệu Đức Giêsu cho người thời nay,
nghĩa
là biết, hiểu và nói được ngôn ngữ của thế giới,
để
thế giới nghe và hiểu được.
Chúng
ta vẫn phải tiếp tục viết các sách Tin Mừng cho thời đại hôm nay,
phù
hợp với não trạng và tâm thức của họ, với nền văn hóa đương đại.
Đâu
là khuôn mặt Đấng Cứu độ mà con người hôm nay ngóng chờ?
Con
người thời nay khỏe mạnh về nhiều mặt,
nhưng
vẫn là người đau ốm cần đến thầy thuốc (c. 12).
Họ
mong mình được giải phóng khỏi điều gì?
Đức
Giêsu Kitô có thể đáp ứng được những khao khát đó không?
Lời
rao giảng và cuộc sống của chúng ta phải cho thấy
Đức
Giêsu có thể chữa lành và đem lại một thế giới hạnh phúc.
Ước
gì chúng ta có lòng nhân và sự bao dung như Đức Giêsu,
dám
đồng bàn với con người hôm nay để dẫn họ đến bàn tiệc thiên quốc.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin sai chúng con lên đường
nhẹ nhàng và thanh thoát,
không chút cậy dựa vào khả năng bản thân
hay vào những phương tiện trần thế.
Xin cho chúng con làm được những gì Chúa đã làm:
rao giảng Tin Mừng, trừ quỷ,
chữa lành những người ốm đau.
Xin cho chúng con biết chia sẻ Tin Mừng
với
niềm vui của người tìm được viên ngọc quý,
biết
nói về Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin ban cho chúng con khả năng
đẩy
lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa.
Xin giúp chúng con lau khô những giọt lệ
của
bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy Chúa Giêsu,
thế
giới thật bao la
mà
vòng tay chúng con quá nhỏ.
Xin
dạy chúng con biết nắm lấy tay nhau
mà
tin tưởng lên đường,
nhẹ
nhàng và thanh thoát.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
1
THÁNG BẢY
Đấng
Cầm Quyền Tối Cao Luôn Ân Cần Săn Sóc
Các
biểu tượng cổ xưa của đức tin và của truyền thống Kitô giáo diễn tả chân lý về
sự quan phòng bằng từ La tinh “omni-tenens” (nắm giữ tất cả) – ứng với từ
Hi lạp “panto-krator” (cai quản tất cả). Tuy nhiên, những ý niệm ấy vẫn
chưa nói được gì so với sự hàm súc và vẻ đẹp của hình ảnh người mục tử trong
Thánh Kinh. Hình ảnh người mục tử là một hình ảnh đầy ấn tượng có sức mạc khải
chân lý về sự quan phòng thần linh.
Thật
vậy, người mục tử là một người cầm quyền đầy quan tâm, thực hiện một kế hoạch đời
đời đầy khôn ngoan và yêu thương qua việc cai quản thế giới tạo vật và nhất là
xã hội loài người (Vat. II, TDTG số 3). Đó là một quyền bính đầy cẩn trọng, bao
gồm cả quyền lực lẫn lòng nhân.
Theo
bản văn của Sách Khôn Ngoan mà Công Đồng Vatican I trích dẫn, quyền bính ấy
“vươn rộng từ chân trời này tới chân trời kia, cai quản mọi sự thật tốt đẹp”
(Kn 8,1). Nghĩa là, nó bao trùm lấy, nâng đỡ, bảo vệ, và – một cách nào đó – nó
nuôi dưỡng nữa. Quyền bính đó chính là Thiên Chúa chúng ta, Đấng săn sóc chúng ta
như mục tử săn sóc đàn chiên của mình.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
THÁNG
7
Ngày
01 – 7
Am
8,4-6.9-12; Mt 9,9-13.
Lời
suy niệm: “Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu
thuế, và quân tội lỗi như vậy?”
Sau
khi Chúa kêu gọi ông Mátthêu người thu thuế trở thành môn đệ của Người, Người
đã ngồi dùng bữa với những người bạn cũ của Mátthêu, đã làm cho những người
Pharisêu khó chịu và muốn lên án Người. Bởi vì quan niệm của họ khi tiếp xúc với
người tội lỗi họ sẽ trở thành tội nhân. Nhưng với Chúa Giêsu Người đến với người
tội lỗi như vị thầy thuốc đến với bệnh nhân để chữa lành. Còn về phía bệnh nhân
phải biết mình đang cần sự chăm sóc của Thầy thuốc.
Lạy
Chúa Giêsu, vừa rồi Đức Thánh Cha Phanxicô có nhắc chúng con: “Chúa dạy chúng
ta phải phân biệt tội lỗi với kẻ có tội; không được hạ mình giàn xếp với tội lỗi.
Xin cho chúng con nhận ra mình là tội nhân cần được sự săn sóc, viếng thăm và
Chúa đụng tới; để hồn xác chúng con được sống bình an và mạnh khỏe.
Mạnh
Phương
01
Tháng Bảy
Một Cách Trả Thù
Những
người thổ dân Nam Phi thường đề cao sự tha thứ bằng câu chuyện sau đây:
Có
hai người thổ dân rất thù ghét nhau. Một ngày kia, một trong hai người gặp cô
gái nhỏ của kẻ thù mình trong rừng. Hắn đã bắt lấy cô gái và lấy dao chặt đứt
hai ngón tay của cô bé. Cô bé vừa chạy về vừa khóc lóc đau đớn, còn tên hung thủ
thì vừa đi vừa đắc trí hô lớn: "Ta đã trả thù được rồi".
Mười
mấy năm sau, cô bé đáng thương ấy đã lớn lên rồi có gia đình. Một hôm, có một
người ăn xin đến gõ cửa nhà cô. Cô nhận ra tức khắc người hành khất chính là kẻ
đã chặt tay cô cách đây mười mấy năm. Không một chút oán hờn, không một lời trả
đũa, cô vội vàng vào nhà và mang thức ăn ra hầu hạ cho kẻ đã từng hành hạ mình.
Khi người hành khất đã ăn no rồi, người đàn bà liền đưa bàn tay cụt mất hai
ngón cho ông ta xem và nói: "Tôi cũng đã trả được thù rồi".
"Lấy
ân trả oán": đó phải là phương châm hành động của người Kitô chúng ta.
Không có cách trả thù nào cao quý hơn bằng yêu thương, tha thứ cho chính kẻ
thù. Nói như thánh Phaolô, chúng ta không mắc nợ với nhau đều gì ngoài tình
thương mến.
Chỉ
có tình thương, chỉ có lòng tha thứ mới có thể tiêu diệt được hận thù, lấy bạo
động để tiêu diệt bạo động: con người chỉ đổ thêm dầu vào hận thù và bạo động
mà thôi.
Cuộc
cách mạng bạo động và đẫm máu nào cũng chỉ mang lại tang thương, chết chóc và
không biết bao nhiêu hệ lụy khổ đau khác.
Chỉ
có một cuộc cách mạng duy nhất có thể cứu vãn được nhân loại: đó là cuộc cách mạng
mà Chúa Giêsu đã đề ra. Chỉ có cuộc cách mạng tình thương ấy mới có thể tiêu diệt
được hận thù. Ðó là cuộc cách mạng mà người Kitô chúng ta cần phải đeo đuổi mỗi
ngày. Thay vì tiêu diệt kẻ thù, chúng ta hãy tiêu diệt chính sự thù hận trong
tâm hồn chúng ta.
(Lẽ
Sống)