Trang

Thứ Bảy, 22 tháng 7, 2023

NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI LISBON 2023 ĐƯỢC TỔ CHỨC RA SAO

 

NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI LISBON 2023 ĐƯỢC TỔ CHỨC RA SAO

Vũ Văn An  21/Jul/2023

 


Theo Clara Raimundo của tờ National Catholic Register, trong một cuộc phỏng vấn của tờ này trước khi Đức Phanxicô công bố việc phong ngài lên hàng Hồng Y, Đức Cha Américo Aguiar, lúc đó là Giám Mục Phụ Tá của tòa Thượng Phụ Lisbon kiêm trưởng ban tổ chức Ngày Giới Trẻ Thế Giới Lisbon 2023, cho hay ngài lưu ý tới các khía cạnh “trước và sau” biến cố này.

Liên quan đến “trước” nghĩa là giai đoạn chuẩn bị, ngài cho rằng việc rước các biểu tượng chính thức của Đại hội khắp nước, tức “Thánh giá Hành hương” và ảnh Đức Mẹ, là một “trải nghiệm độc đáo, đã vận động thêm rất nhiều bạn trẻ hơn ngài có thể tưởng tượng.

Còn chuyện “sau” là giấc mơ của ngài thấy người trẻ tới Lisbon sẽ “trở về đất nước họ với ước vọng và ý chí thành tốt hơn, thành những người tốt hơn, bất chấp tôn giáo, bất chấp mọi điều khác... Vì tại Lisbon, họ sẽ tìm được người da trắng và người da đen, người mập và người gầy, người từ phương Nam và phương Bắc, người giầu và người nghèo, người Hồi Giáo, người Do Thái Giáo và người thuộc tín ngưỡng khác” và họ sẽ “khám phá ra khác biệt là phong phú. Và trọn sự đa dạng anh chị em này luôn luôn là một cơ hội”.

Nhưng vị Giám Mục trẻ tuổi này cũng tỏ bầy quan tâm cho rằng Giáo Hội có thể chưa sẵn sàng hiến cho người trẻ điều họ cần từ đó về sau.

 

*

Đức Cha có biết điều gì sẽ xảy ra khi nhận nhiệm vụ điều phối việc tổ chức Ngày Giới trẻ Thế giới Lisbon 2023 không?

Không, hoàn toàn không. … Chỉ từ góc nhìn của một người đã sống Ngày Giới trẻ Thế giới với tư cách là một khách hành hương, ở Sydney [2008], và sau đó là thư ký của một giám mục, ở Kraków [2016]. Nhưng tôi không biết gì về chiều sâu, chiều rộng, trọng lượng và quy mô của tổ chức. Tôi đã nghi ngờ một số điều, vì tôi có một số chuyên môn trong việc tổ chức các sáng kiến khác, nhưng hoàn toàn không có gì nghiêm túc như thế này. Chỉ đến khi tôi ở Panama, hậu trường của Ngày Giới trẻ Thế giới, vào tháng 10/11 năm 2018, chỉ còn hơn hai tháng nữa là bắt đầu, tôi mới bắt đầu nhận ra chiều kích của một biến cố như vậy.

Những thách thức lớn nhất là gì?

Cũng giống như các nhà thám hiểm người Bồ Đào Nha vào thế kỷ 15 và 16, những người định hướng bằng bản đồ mà họ đã tạo ra khi họ ra đi, đó chính là kinh nghiệm tổ chức Ngày Giới trẻ Thế giới; bởi vì không có ai, hoàn toàn không có ai, ngoài giới trẻ Panama, giới trẻ Kraków, Rio, Madrid và các thành phố khác đã từng tổ chức Ngày Giới trẻ Thế giới, thực sự biết nó như thế nào. Tình cờ, chúng tôi có một tình nguyện viên từ Panama làm việc với chúng tôi, người đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, ít nhất là để tránh những sai lầm nghiêm trọng mà chúng tôi có thể mắc phải. Chúng tôi đang học hỏi bằng khả năng của mình, những điểm yếu của chúng tôi, lãnh thổ của chúng tôi, Giáo hội, các định chế, các đối tác… và do đó, chúng tôi đang thiết kế Ngày Giới trẻ Thế giới - và luôn luôn đứng trước rất nhiều điều không thể đoán trước, bởi vì số lượng khách hành hương, những người đã đăng ký, những con số đã khóa sổ và dứt khoát, cho phép chúng tôi đưa ra những quyết định nghiêm túc về mặt hậu cần, vẫn để ngỏ. Và không thể đóng những con số này vì đăng ký kết thúc vào Chúa nhật, ngày 6 tháng 8. Điều đó không giúp được gì nhiều, phải không?

 

Và có một số điều, có thể là đồ ăn, phương tiện đi lại, lễ phục, những thứ khác nhau mà chúng tôi có trong hợp đồng... mà cho đến một ngày nhất định, chúng tôi có thể đặt hàng nhiều hơn, nhưng nếu chúng tôi đặt hàng muộn hơn thì không còn đảm bảo giao hàng nữa. Vì vậy, có một thách thức lớn ở đây!

Chỉ có thể vượt qua với một đội cũng tiếp tục phát triển.

Đúng! Vào cuối năm 2018, Thượng phụ Lisbon [Đức Hồng Y Manuel Clemente] đã hỏi chúng tôi một điều mà tôi nghĩ là rất quan trọng: Đầu tiên, ngài yêu cầu chúng tôi thành lập một nhóm làm việc nhỏ, với một số linh mục kết nối nhiều hơn với các lĩnh vực khác nhau. Và, tại thời điểm nào đó, ngài yêu cầu mỗi người trong số họ chọn những giáo dân, những người trẻ tuổi, những chàng trai và cô gái đã có một số kinh nghiệm, có một số khả năng sẵn sàng, và đó là những gì chúng tôi đã làm. Và hôm nay, bốn năm sau, nhóm, gần như hoàn toàn, được tạo thành từ những người trẻ tuổi, 90 phần trăm là giáo dân, và điều này dẫn chúng tôi đến một tính đồng nghị vĩnh viễn trong quá trình đưa ra quyết định và học hỏi lâu dài với nhiều người không quen biết nhau.

Và, như Đức Giáo Hoàng nói, thượng hội đồng không phải là một quốc hội, trong đó họ đến đó, phát biểu và đa số đi theo cách đó. Không, tại thượng hội đồng, mỗi người đến, chia sẻ, và Chúa Thánh Thần chọn con đường. Nó có thể là đa số; nó có thể là thiểu số: làm quen với nhau, làm việc cùng nhau, như một đội, mọi người có thể nói những gì họ nghĩ, một quyết định được đưa ra.

Đây là một ngôi trường rất thú vị, nhưng cũng là một ngôi trường rất khó, chủ yếu là vì phạm sai lầm sẽ dẫn đến hậu quả; nó đau; nó ngụ ý sửa chữa, và nó ngụ ý không lặp lại. Và đây là một đội, và đội ngày càng lớn hơn.

Đức Cha có cần quay lại uống 20 ly cà phê mỗi ngày như trước khi tham gia hội thảo không?

Đúng rồi.... Tôi đang bắt đầu đến gần hơn! Tôi vẫn có thể ngủ, nhưng tôi đi ngủ muộn hơn và thức dậy vào cùng một thời điểm mỗi ngày. Khoảng 7 giờ sáng, trời đã rạng sáng, nhưng với chứng “nghiện caffein” tôi vẫn cảm thấy mình có khả năng!

Đức Cha nói trong một cuộc phỏng vấn, trước khi trở thành chủ tịch của Tổ chức Ngày Giới trẻ Thế giới, rằng “điều quan trọng nhất của Ngày Giới trẻ Thế giới không phải là Ngày Giới trẻ Thế giới; điều quan trọng nhất là chuẩn bị cho Đại hội Giới trẻ Thế giới và sau đó là những gì tiếp theo.” Đức Cha vẫn còn suy nghĩ như vậy?

Hoàn toàn vẫn còn. Ngày Giới trẻ Thế giới là một tuần bắn pháo bông. Nó rất tốt; nó rất đẹp. Đức Giáo Hoàng đang đến.... Nhưng đó không phải là điều quan trọng của Ngày Giới trẻ Thế giới. Điều quan trọng là những gì còn lại, cho Bồ Đào Nha, cho người Bồ Đào Nha, cho giới trẻ và cho thế giới. Và về mặt chuẩn bị, cuộc hành hương của các biểu tượng đã gây xúc động sâu sắc. Đó là một kinh nghiệm độc đáo. Đi khắp đất nước, khắp các giáo phận, miền bắc và miền nam, bờ biển và miền quê, lục địa và hải đảo… Tôi càng đánh giá cao sức mạnh, niềm vui, sự kiên cường, ước mơ và tương lai của Giáo hội và của đất nước chúng ta. Ở nhiều nơi ít người, ít kỳ vọng, chúng tôi có rất nhiều người trẻ không biết từ đâu đến. Đó là khả năng đặt câu hỏi, khiêu khích của Chúa Kitô trên thập giá.

Và chúng ta phải hiểu rằng những người trẻ này cần nhiều hơn là một thánh lễ vào lúc 11 giờ sáng Chúa nhật. Tất cả những người trẻ này đang được [kêu gọi] và những người đã làm việc tại các giáo phận trong 18 tháng qua, kể từ khi cuộc hành hương của các biểu tượng bắt đầu, tất cả những người trẻ này đều nói: “Hiện tại - chúng con sẵn sàng làm chứng cho Chúa Kitô hằng sống!”

 

Khi tôi được hỏi về thành quả của cuộc hành trình này, tôi đã thấy những thành quả đó rồi. Các thành phần của các Ủy ban tổ chức giáo phận tháp tùng cuộc hành hương các biểu tượng hàng tháng, trong mỗi giáo phận, là những anh hùng thực sự, những người nam nữ, con trai con gái, đã đình chỉ công việc, trường học, gia đình, đời sống của chính họ và họ dành một tháng [toàn thời gian] với các biểu tượng tới lui. Có những giáo phận mà các biểu tượng không đơn độc trong một giây, thậm chí không qua một đêm. Tôi đã nói với các giám mục trong tất cả các giáo phận rằng cần phải suy nghĩ về những người đàn ông và đàn bà này, về những người giáo dân đã cống hiến tất cả. Những người đã hy sinh gia đình, hy sinh ví tiền, hy sinh của cải để hiến mình cách trọn vẹn, và chính những người này đã dâng mình cách trọn vẹn mà Chúa đang đặt trước mắt chúng ta.

Giáo hội phải cung cấp điều gì cho những người trẻ này để họ ở lại sau Ngày Giới trẻ Thế giới?

Chúng ta phải trả lời - và với từ ngữ “chúng ta”, tôi muốn nói Giáo hội có phẩm trật, những người chịu trách nhiệm về các lĩnh vực khác nhau, linh mục, giáo dân, bất cứ điều gì - chúng ta phải biết rằng những người này cần câu trả lời; họ cần sự sẵn sàng của chúng ta để đi theo cùng một con đường. Và không đủ để nói: “Được rồi, các bạn trẻ thân mến của tôi, vì vậy bây giờ, vào Chúa nhật, lúc 11 giờ sáng, Thánh lễ … và tuần tới, Chúa nhật, lúc 11 giờ sáng, Thánh lễ,” v.v. Điều này không thể được. Việc chuẩn bị cho Ngày Giới trẻ Thế giới cũng phải là một sự khiêu khích và một phép thử khả năng của chúng ta trên thực địa để đáp lại những người trẻ này, những người đã nói: “Có mặt”.

Einstein nói rằng khăng khăng làm cùng một việc và mong đợi những kết quả khác nhau hẳn là điên rồ. Và đôi khi đối với tôi, dường như trong Giáo hội, chúng ta thường nghĩ rằng “nó luôn luôn như thế này, nó đã như thế này trong 2000 năm rồi, vì vậy chúng ta không cần phải thay đổi bất cứ điều gì.”… Đó là một trong những điều khiến tôi khó chịu nhất: đi bất cứ nơi nào mà bạn đang cố gắng giải quyết vấn đề và nghe nói: “Ở đây, theo truyền thống, nó luôn như thế này…”

“Nó luôn luôn như thế này” là sự chăm sóc mục vụ để duy trì! Nó luôn luôn như vậy, cho đến một ngày nó không còn như vậy nữa, bởi vì không còn ai để thực hiện việc bảo trì này.

Sẽ có những người tham gia từ tất cả các nước trên thế giới?

Nếu tất cả các đăng ký được xác nhận, chúng tôi sẽ có những người trẻ tuổi từ hầu hết mọi quốc gia trên thế giới. Một số quốc gia đang trải qua những tình huống tế nhị hơn. Có trường hợp chính Giáo hội địa phương đã quyết định không tham gia, vì kinh nghiệm họ có được từ các phiên bản khác là những người trẻ nhân cơ hội của Ngày Giới trẻ Thế giới để bỏ trốn. Có những loại mối quan tâm như thế.

Hoa Kỳ là quốc gia có số lượng ứng viên cao nhất từ bên ngoài châu Âu. Đức Cha có mong đợi điều đó không?

Có, và tôi muốn nhiều hơn nữa! Thực tế là, khi chúng tôi đến Ba Tây, chúng tôi cũng tính đến Hoa Kỳ, chủ yếu là đến Denver — nơi diễn ra Ngày Giới trẻ Thế giới vào năm 1993 — nhưng sau đó, thật không may, điều đó đã không thể thực hiện được. Nhưng chúng tôi đã hỏi Hội đồng Giám mục Hoa Kỳ, và tôi nghĩ rằng nó đã sẵn sàng, cho một phiên bản video của [bài hát chủ đề Ngày Giới trẻ Thế giới]. Đó là một công việc rất thú vị, rất gần gũi với họ.

Đôi khi chúng ta nhìn vào Hoa Kỳ và nghĩ rằng vấn đề duy nhất mà họ không phải lưu tâm là tiền, nhưng điều đó không đúng. Có những cộng đồng và những người, giống như những người khác, cũng không thể tham gia vì họ không có khả năng kinh tế để đáp ứng.

Có bao nhiêu người Ukraine và người Nga hiện đã ghi danh?

 

Chúng tôi có một số đăng ký từ cả hai quốc gia. Đó là một hồ sơ mà chúng tôi đang xử lý hết sức thận trọng, hết sức nhạy cảm. Vài ngày trước, nó không đạt tới tổng số 300: chủ yếu là người Ukraine; người Nga đã không đạt được 100.

Và liệu có cuộc gặp gỡ giữa một người Ukraine và một người Nga, như Đức Giáo Hoàng đã nói khi trở về từ Hung Gia Lợi?

Vẫn chưa rõ điều gì sẽ xảy ra. Chúng tôi đang làm việc để, vào một trong những thời điểm quan trọng, có thể là chào mừng, Chặng đàng Thánh giá, canh thức hoặc Thánh lễ, sẽ có một cuộc gặp gỡ bao gồm cả hai. Tôi tin rằng có những người Nga trẻ tuổi và những người Ukraine trẻ tuổi muốn hòa bình. Và hòa bình là không chống lại bất cứ ai. Đó là “Tôi muốn hòa bình với bạn; bạn muốn hòa bình với tôi. Nó không phải là “bạn xấu; tôi tốt.” Chúng ta sẽ không đi theo cách đó, phải không?

Suy nghĩ về vấn đề chiến tranh: Trong 20 năm nữa, những người trẻ tuổi này sẽ là những người ra quyết định về chính trị, kinh tế, tài chính. Liệu họ có đưa ra quyết định tốt hơn vì họ đã học được điều gì đó tại Ngày Giới trẻ Thế giới về học thuyết xã hội của Giáo hội, về bất bạo động không?

Tôi không muốn điều đó chỉ xảy ra khi họ là người ra quyết định trong tương lai; tôi muốn nó ngay ngày hôm nay. Tôi muốn rằng các cuộc họp mà chúng tôi sắp tổ chức sẽ kích thích họ suy nghĩ về Laudato Si, về Fratelli Tutti và về “Nền kinh tế của Đức Phanxicô.” Những người trẻ tuổi phải cho chúng tôi biết (và chúng tôi phải muốn lắng nghe họ) cách họ muốn thiết kế hôm nay, ngày mai và tương lai, trong nhiều lĩnh vực của nền kinh tế, hòa bình và chiến tranh, chính trị quốc tế.

Trên tất cả, ước mơ của tôi là những người trẻ này đến Lisbon trở về đất nước của họ với mong muốn trở thành tốt hơn, những người tốt hơn, bất kể tôn giáo của họ, bất kể mọi thứ khác. Tại sao? Bởi vì ở Lisbon, họ tìm thấy những người da trắng và da đen, lớn và nhỏ, từ Nam và Bắc, giàu và nghèo, người Hồi giáo, người Do Thái và những người khác, và họ phát hiện ra rằng sự khác biệt đó là sự phong phú. Và tất cả sự đa dạng này của các anh chị em luôn là một cơ hội.

 

http://vietcatholic.net/News/Html/283989.htm

 

BỐN SAI LẦM NÊN TRÁNH KHI TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN

 

Bốn Sai Lầm Nên Tránh Khi Tuyên xưng Đức Tin

J.B. Đặng Minh An dịch  07/Jul/2023


https://www.youtube.com/watch?v=dzRBZRMiSHg


Đức Ông Charles Pope là giáo sư Kinh Thánh đang giảng dạy tại các chủng viện ở tổng giáo phận Washington DC và phụ trách một lớp Kinh Thánh tại Quốc Hội Hoa Kỳ. Ngài cũng là niên trưởng linh mục đoàn của tổng giáo phận Washington.

Liên quan đến đề xuất của Tiến Trình Công Nghị gây tranh cãi tại Đức rằng cần thiết phải thay đổi giáo huấn Công Giáo cả nội dung lẫn phương thức trình bày, ngài đã có bài viết sau trên tờ National Catholic Register với nhan đề “4 Errors You Should Avoid in the Proclamation of the Faith” nghĩa là “4 Sai Lầm Nên Tránh Khi Tuyên xưng Đức Tin.” Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Túy Vân.

Vào Chúa Nhật Lễ Chúa Ba Ngôi tại giáo xứ của tôi, chúng tôi đã đọc Kinh Tin Kính Athanasiô sau Bài Giảng. Được viết vào thế kỷ thứ 4, Kinh Tin Kính này trình bày một cách tỉ mỉ giáo lý về Chúa Ba Ngôi và giáo lý về Nhập thể. Ở một số đoạn có những cảnh báo như thế này:

Để một người được cứu rỗi, trước hết, điều cần thiết là người đó phải giữ Đức tin Công Giáo. Đó là Đức tin mà mọi người phải giữ trọn vẹn và không bị ô nhiễm, nếu không, chắc chắn, người ấy sẽ bị diệt vong vĩnh viễn.

Sau Thánh lễ, một phụ nữ khá hoạt bát tiếp cận tôi, bà tỏ ra không hài lòng vì chúng tôi đã đọc Kinh Tin Kính này. Mặc dù thừa nhận rằng đó là một Kinh Tin Kính cổ xưa, nhưng bà đã cực lực phản đối lời cảnh báo rằng những ai không tuân theo các giáo lý được ghi trong Kinh Tin Kính sẽ bị diệt vong. Cô ấy tự hỏi liệu tôi có thực sự nghĩ rằng mọi người không theo Công Giáo sẽ xuống Địa ngục hay không.

Tôi đã cố gắng giải thích rằng lời tuyên bố trong Kinh Tin Kính này phải được hiểu đúng, rằng mặc dù có một số tế nhị nhất định, nhưng nó vẫn là một giáo lý của Đức Tin như đã được Thiên Chúa mặc khải rằng một người không thể cố ý bác bỏ mặc khải của Thiên Chúa mà lại mong được cứu rỗi (xem Giáo lý 846-848 để biết giáo lý và một số điểm khác biệt).

Cô ấy trả lời rằng Tín điều Athanasiô - đặc biệt là lời cảnh báo nghiêm trọng vừa nêu - không được hoan nghênh. Cô ấy cũng nói rằng Chúa Giêsu không bao giờ nói như thế, và tôi nên đưa ra lời giải thích cho cộng đoàn bất cứ khi nào điều này được đọc lại để tránh gây xúc phạm, và điều quan trọng nhất là chúng ta không được phép xúc phạm mọi người.

Tôi muốn giải quyết từng vấn đề trong số bốn luận điểm trong lập luận của cô ấy, vì chúng là những phản đối phổ biến đối với nhiều giáo huấn của chúng ta.

Phản đối thứ nhất - Điều này không được hoan nghênh

Khi một người đến văn phòng bác sĩ, anh ta thường được chào đón bởi một nhân viên tiếp tân thân thiện. (Hãy bỏ qua nhu cầu nhỏ đòi phải xuất trình thẻ bảo hiểm). Ngay sau đó, một y tá hòa nhã hoặc một trợ lý y tế khác hộ tống anh ta đến một căn phòng và lấy các chỉ số liên quan đến sức khoẻ và hỏi một số câu hỏi. Trong những văn phòng tốt nhất, bầu không khí rất tốt đẹp và vui vẻ.

Sau đó, bác sĩ bước vào với sự chào đón vui vẻ nhưng nhanh chóng bắt tay vào công việc. Có lẽ anh ta xem lại các chỉ số sức khoẻ hoặc xem xét các kết quả xét nghiệm gần đây. Bây giờ bác sĩ thân thiện phải nói sự thật. Đối với hầu hết chúng ta, một số chỉ số có thể có vấn đề. Có lẽ chỉ số cân nặng của cơ thể quá cao. Có thể huyết áp, mức cholesterol hoặc lượng đường trong máu thấp hơn hay cao hơn mức lý tưởng. Đột nhiên, bác sĩ chào đón có nghĩa vụ kêu gọi chúng ta phải ăn năn, thay đổi lối sống, kẻo chúng ta đi từ tệ đến tệ hơn. Thật vậy, sự sống và cái chết có thể treo lơ lửng.

Hầu hết chúng ta sẽ nói rằng một bác sĩ khi xem xét các kết quả quá kém mà lại nói với chúng ta rằng mọi thứ đều OK là phạm tội nói dối và thậm chí có thể bị kiện vì sơ suất. Vậy thì tại sao nếu một linh mục cảnh báo về những lựa chọn sai lầm ảnh hưởng đến sự sống hay cái chết vĩnh cửu thì điều đó lại bị coi là “không được hoan nghênh”?

Như trong phòng khám bác sĩ, việc chào đón mọi người bằng những lời chào nồng nhiệt là có chỗ đứng của nó, nhưng cuối cùng, đã đến lúc bắt tay vào công việc thì phải nói lên sự thật, phải cảnh báo chống lại tội lỗi và triệu hồi đức hạnh, kêu gọi ăn năn và cảnh báo hậu quả. Đây là những gì tình yêu làm. Những điều ấy nói lên sự thật và cảnh báo về sai lầm cũng như nhiều lỗ hổng của sự thật nửa vời và sự thỏa hiệp. Tình yêu cảnh báo rằng ôm ấp những điều như vậy sẽ khiến cho sự cứu rỗi trở nên khó khăn—thậm chí đáng nghi ngờ.

Phản đối thứ hai - Chúa Giêsu không bao giờ nói như thế; Ngài luôn chào đón

Thật ra, Chúa Giêsu đã nói như thế trong nhiều dịp. Ví dụ:

“Chính Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy” (Ga 14:6)

“Nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.” (Ga 8:24)

“Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án” (Mc 16:16).

Có nhiều đoạn khác trong đó Chúa cảnh báo những người không tin và không chuẩn bị. Mặc dù những văn bản như thế này hiếm khi được giải thích hoặc có nhiều điểm tế nhị, nhưng chúng ta không nhất thiết phải giải thích những lời ấy có nghĩa là nếu một người nào đó không thể biết một cách hợp lý rằng Chúa Giêsu là con đường duy nhất để lên Thiên đàng và đến với Chúa Cha thì người ấy ắt sẽ xuống Địa ngục. Chúa là Đấng công minh; Ngài không đòi buộc mọi người phải đáp ứng các yêu cầu mà họ không thể biết hoặc thỏa mãn một cách hợp lý. Tuy nhiên, Giáo hội có nghĩa vụ công bố rằng Chúa Giêsu là con đường chắc chắn duy nhất dẫn đến sự cứu rỗi và Giáo Hội nhận ra rằng vì tội lỗi mà nhiều người sẽ hư mất nếu không được kêu gọi ăn năn và tin vào Ngài. Chúng ta có nghĩa vụ nghiêm túc là lôi kéo các linh hồn đến với Chúa Kitô và cảnh báo họ về những nguy cơ xuất phát từ sự phản kháng và vô tín của họ. Có những quan niệm như “có nhiều cách để đến với Đức Chúa Trời” hoặc “đạo nào cũng là đạo, tin điều gì không quan trọng miễn là người đó tử tế và chân thành”. Những quan niệm như thế không phù hợp với lời kêu gọi trong Kinh thánh. Những quan niệm như thế gây ra những vấn đề.

Ngay cả khi những người vô minh có thể nhận được sự khoan hồng từ Thiên Chúa, Công đồng Vatican II dạy rằng Chúa Quan phòng cũng ban những trợ giúp cần thiết để được cứu rỗi cho những người, chưa đạt đến sự hiểu biết rõ ràng về Thiên Chúa, để với ân sủng của Ngài, họ có thể cố gắng sống một cuộc sống tốt đẹp. Bất cứ điều gì tốt hay sự thật được tìm thấy nơi họ đều được Giáo hội coi là sự chuẩn bị cho Tin Mừng. Mẹ Giáo Hội biết rằng những điều đó được Đấng soi sáng ban cho mọi người để cuối cùng họ có được sự sống. Tuy nhiên, rất thường là con người bị lừa dối bởi ma quỷ, trở nên tuyệt vọng trong suy nghĩ của họ, và không tin vào chân lý của Thiên Chúa, quay sang thờ phượng tạo vật hơn là Đấng Tạo Hóa. Hoặc một số người, sống và chết trong thế giới này mà không có Chúa, phải đối mặt với sự tuyệt vọng cuối cùng. Vì vậy, để quảng bá vinh quang của Chúa và mang lại sự cứu rỗi cho tất cả những người này, và ghi nhớ mệnh lệnh của Chúa, “Hãy rao giảng Tin Mừng cho mọi tạo vật,” Giáo hội nuôi dưỡng các sứ mệnh truyền giáo với sự quan tâm và chăm sóc (Lumen Gentium 16).

Chúng ta không thể bỏ qua cụm từ “rất thường xuyên” trong đoạn thứ hai. Điều này sẽ thúc đẩy chúng ta kêu gọi mọi người đến với Chúa Kitô và nhận ra rằng Ngài buộc chúng ta phải lựa chọn: hoặc tin vào Ngài và được cứu rỗi hoặc từ chối tin và bị hư mất. Ngay cả những người chưa bao giờ có sự lựa chọn rõ ràng này cũng có nguy cơ bị “suy luận hão huyền”, bị lối suy nghĩ của thế gian, sai lầm và dối trá khiến họ đi sai hướng và khiến họ bác bỏ ngay cả những gì lương tâm của họ cho biết là sai. Do đó, cho dù không phải người vô tín nào cũng bị lên án, thì họ cũng không tự động được cứu rỗi. Thay vào đó, họ vẫn phải chịu bóng tối của sai lầm trong tư duy, hành động, và những sự thờ phượng và lòng trung thành của họ. Thành thật mà nói, họ khó được cứu rỗi hơn, mặc dù không phải là không thể.

Phản đối thứ ba – Các linh mục nên đưa ra lời giải thích mỗi khi chúng ta đọc Kinh Tin Kính này.

Có lẽ như thế, nhưng bài giảng của tôi đã khá dài. Đôi khi chúng ta phải nói chuyện với một phạm vi hạn chế của chân lý, và dành việc trình bày các khái niệm đó sau này.

Ngày nay, người nghe có xu hướng tuyệt đối hóa nhiều thứ rồi phản đối. Người nói có thể không trình bày một sự thật tuyệt đối, mà là một sự thật chung thừa nhận những ngoại lệ và sự khác biệt. Giải quyết mọi ngoại lệ hoặc sự khác biệt có thể sẽ mất quá nhiều thời gian.

Đôi khi, cũng có lợi khi cho phép những sự thật phũ phàng khơi gợi câu hỏi và do đó mở ra một thời điểm cho những giáo huấn sâu xa hơn. Chúa Giêsu thường làm điều này bằng cách sử dụng những câu chuyện ngụ ngôn giống như câu đố. Khi giảng dạy cho một đám đông thù địch hoặc thích tranh cãi, kể một câu chuyện khó hiểu khiến họ khao khát được giải thích hoặc cáu kỉnh và đòi làm rõ thường là có hiệu quả.

Giải thích cặn kẽ mọi thứ không phải lúc nào cũng là cách hiệu quả nhất để dạy chân lý.

Phản đối thứ tư - Điều quan trọng nhất là chúng ta không xúc phạm mọi người.

Quan điểm này ngày càng trở nên phổ biến trong thời đại của chúng ta. Nhiều người không cho rằng người nói có thiện chí và dễ cảm thấy bị xúc phạm. Trong Giáo hội, chúng ta thường đề cập đến Kinh thánh và các văn bản cổ xưa khác, được viết vào thời kỳ hoàn toàn khác, đó là thời kỳ mà sự cấp bách và lòng nhiệt thành công bố sự thật được mặc khải được xem là trọng tâm của nhiệm vụ truyền bá Đức tin hơn là làm hài lòng, khẳng định, chào đón vô điều kiện, và không làm phật ý.

Sự thận trọng chắc chắn có một vị trí trong việc công bố phúc âm; nó hướng tới mục tiêu trong bối cảnh và hoàn cảnh hiện tại và cân nhắc cách tốt nhất để đạt được điều đó. Nếu mục tiêu là rao giảng phúc âm cứu rỗi, thì việc pha loãng chính phúc âm đó sẽ bỏ lỡ toàn bộ vấn đề và tương đương với việc “vứt đứa bé ra ngoài cùng với nước tắm”.

Kỳ lạ thay, chúng ta đang sống trong thời kỳ nghịch lý. Một số người đưa ra những yêu cầu nghiêm khắc phải được “chào đón”. Những người khác cộc cằn đòi được đối xử dịu dàng. Lại còn có những người khác trở nên bất khoan dung với một gợi ý dù nhỏ nhất về những gì họ coi là bất khoan dung. Một loại tiêu chuẩn kép được thiết lập, là điều mà Chúa đã nhận xét,

Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, và nói:

‘Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than.’

Thật vậy, ông Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: ‘Ông ta bị quỷ ám.’ Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.’ Nhưng đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hành động.” (Mt 11:16-19).

Nói cách khác, việc làm hài lòng mọi người trên quy mô lớn gần như là không thể; những nhu cầu luôn thay đổi và xung đột thường tạo ra một tình huống không thể thắng được.

Vấn đề với thứ lý luận cảm xúc

Có lẽ, bất kể sự phản đối quyết liệt của cô ấy, tôi đã có thể tiếp cận người phụ nữ đang phản đối này; Tôi hy vọng như vậy.

Tuy nhiên, khi cảm xúc ngày nay dễ dàng thay thế suy nghĩ, tôi có những nghi ngờ của mình - ít nhất là đối với cô ấy và nói chung. Quá nhiều người tin rằng chỉ riêng việc họ cảm thấy khó chịu thôi cũng là một minh chứng đầy thuyết phục rằng người nói (tôi hoặc Giáo hội) đã làm sai điều gì đó.

Lý luận cảm xúc là một sự bóp méo nhận thức cho rằng cảm xúc đơn thuần tiết lộ thực tế và sự thật; thường xuyên nhất đây là một ngụy biện. Ví dụ, hãy xem xét câu nói sau: “Tôi sợ bay, vì vậy bay rất nguy hiểm.” Theo thống kê, bay thực sự là một trong những cách an toàn nhất để đi du lịch. Nỗi sợ hãi đơn thuần về một điều gì đó không hẳn khiến nó trở nên không an toàn.

Tương tự như vậy, thật sai lầm khi kết luận rằng vì tôi tức giận hoặc khó chịu với những gì bạn nói nên bạn đã làm sai khi nói điều đó. Không nhất thiết là như thế đâu. Trong thực tế, bạn có thể đã nói điều gì đó đúng. Có thể sự tức giận của tôi có nghĩa là bạn đã bị kích động và trong sâu thẳm, tôi biết bạn đúng. Lúc đầu, tôi có thể tức giận hoặc thậm chí buồn, nhưng sự thật cuối cùng khiến tôi vui mừng!

Bằng mọi giá, hãy cố gắng ở đó, thưa các linh mục và anh chị em. Hành vi phạm tội thường được thực hiện ngày hôm nay, ngay cả khi chúng ta không có ý định. Hãy thận trọng và hiểu điều này và tất cả những lời dạy của chúng ta theo cách Công Giáo. Hãy luôn tâm niệm rằng rao truyền đức tin Công Giáo mới là mục tiêu. Hãy thận trọng luôn hướng đến mục tiêu. Đừng từ bỏ mục tiêu chỉ để nhằm đạt được vài thước. Một vài yard là vô nghĩa nếu chúng ta không đạt được mục tiêu. Bất kể tiền đề và sự tế nhị nào được yêu cầu, sự thật vẫn là Đức tin - Đức tin chân chính, Đức tin Công Giáo - cần thiết cho sự cứu rỗi. Chúa Giêsu không bao giờ pha loãng giáo huấn này, và chúng ta cũng phải như vậy.


Source:National Catholic Register4 Errors You Should Avoid in the Proclamation of the Faith

 

http://vietcatholic.net/News/Html/283774.htm