Trang

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2025

10.06.2025: THỨ BA TUẦN X THƯỜNG NIÊN

 

10/06/2025

 Thứ Ba tuần 10 thường niên

 


Bài Ðọc I: (Năm I) 2 Cr 1, 18-22

Ðức Giêsu không phải vừa “Có” lại vừa “Không”, nhưng nơi Người chỉ “Có” mà thôi”.

Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, xin Thiên Chúa là Ðấng trung tín, chứng giám cho rằng lời nói của chúng tôi đối với anh em không phải là vừa “Có” lại vừa “Không”. Quả thế, Con Thiên Chúa là Ðức Giêsu Kitô, Ðấng mà tôi, Silvanô và Timôthêu đã rao giảng nơi anh em, Người không phải vừa “Có” lại vừa “Không”; trái lại, nơi Người chỉ là “Có” mà thôi. Bởi chưng bao nhiêu lời hứa của Thiên Chúa đã thành “Có” ở nơi Người. Vì thế, nhờ Người mà chúng tôi hô lên lời “Amen” tôn vinh Thiên Chúa. Vậy Ðấng đã làm cho chúng tôi và anh em được đứng vững trong Ðức Kitô, và đã xức dầu cho chúng ta, chính là Thiên Chúa, Ngài đã ghi dấu trên mình chúng ta, và đã ban vào lòng chúng ta bảo chứng của Thánh Thần.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 118, 129. 130. 131. 132. 133. 135

Ðáp: Lạy Chúa, xin tỏ cho tôi tớ Chúa thấy long nhan hiền hậu của Chúa

Xướng: Kỳ diệu thay những lời Ngài nghiêm huấn, bởi thế linh hồn con vẫn tuân theo.

Xướng: Sự mạc khải lời Ngài soi sáng, và dạy bảo những người chưa kinh nghiệm.

Xướng: Con há miệng để hút nguồn sinh khí, vì con ham muốn những chỉ thị của Ngài.

Xướng: Xin Chúa nhìn lại thân con và thương xót, như Chúa quen xử với những người yêu mến danh Chúa.

Xướng: Xin hướng dẫn con bước theo lời răn của Chúa, và chớ để điều gian ác thống trị trong mình con.

Xướng: Xin tỏ cho tôi tớ Ngài thấy long nhan hiền hậu, và dạy bảo con những thánh chỉ của Ngài. –

 

Alleluia: Ga 8, 12

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống”. – Alleluia.

(Hoặc đọcAlleluia, alleluia! Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em. Alleluia.)

 

Phúc Âm: Mt 5, 13-16

“Các con là sự sáng thế gian”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con là muối đất. Nếu muối đã lạt, người ta biết lấy gì mà ướp cho mặn lại? Muối đó không còn xử dụng vào việc chi nữa, chỉ còn ném ra ngoài cho người ta chà đạp lên nó. Các con là sự sáng thế gian. Một thành phố xây dựng trên núi, không thể che giấu được. Và người ta cũng không thắp đèn rồi để dưới đáy thùng, nhưng đặt nó trên giá đèn, hầu soi sáng cho mọi người trong nhà. Sự sáng của các con cũng phải chiếu giãi ra trước mặt thiên hạ, để họ xem thấy những việc lành của các con mà ngợi khen Cha các con trên trời”.

Ðó là lời Chúa.

 


Chú giải về 2 Cô-rinh-tô 1,18-22

Có vẻ như Phao-lô đã phải chịu một số lời chỉ trích từ người Cô-rinh-tô và đang tự bảo vệ mình. Trong những câu thơ ngay trước phần đọc hôm nay, ông thừa nhận rằng ông đã định đến thăm họ hai lần. Trên đường đến Ma-xê-đoan, ông định đi qua Cô-rinh-tô và sau đó đi qua Cô-rinh-tô một lần nữa trên đường trở về. Ông đã không làm như vậy, và có vẻ như ông đã bị buộc tội là người hai mặt, là người vừa "Có" vừa "Không" cùng một lúc. Cảm xúc chống lại Phao-lô dường như quá mạnh mẽ đến nỗi ông phải giải quyết vấn đề từ xa thông qua các lá thư và phái đoàn (xung đột nội bộ giữa các Ki tô hữu không phải là điều mới mẻ!).

Không thể phủ nhận sự thay đổi trong kế hoạch, tuy nhiên Phao-lô vẫn khẳng định sự kiên định của kế hoạch ban đầu và tuyên bố rằng điều đó không chỉ ra sự thiếu kiên định trong hành vi và công việc của ông. Ông dựa trên chính Chúa, Đấng hoàn toàn kiên định và đáng tin cậy. Vì vậy, ông tuyên bố rằng phẩm chất này có thể được tìm thấy ở nhiều mức độ khác nhau ở tất cả những người liên kết với Chúa. Đấng Ki tô, Phao-lô và người Cô-rinh-tô đều tham gia theo những cách tương tự vào sự bất biến của Đức Chúa Trời.

Vì vậy, ông tự bào chữa và phủ nhận rằng ông có hai mặt:

Chắc chắn như Đức Chúa Trời là thành tín, lời chúng tôi nói với anh em không phải là "Có và Không".

Giống như Chúa Giê-su, Chúa của ông, ông tuyên bố rằng ông cùng với những người bạn đồng hành truyền giáo của mình, Ti-mô-thê và Sin-va-nô, không bao giờ là gì khác ngoài "Có".

Bất kể lời hứa của Đức Chúa Trời có nhiều đến đâu, chúng luôn luôn là một "Có" rõ ràng—không phải "Không" hay "Có thể". Tương tự như vậy, một "A-men" ('Xin được như vậy') từ Phao-lô và những người giúp đỡ ông đi qua Chúa Giê-su đến với Đức Chúa Trời để vinh hiển Ngài. Nguồn gốc thực sự của sự an toàn của Phao-lô trong người Cô-rinh-tô và Đấng đã xức dầu cho ông và những người bạn đồng hành của ông để họ làm công việc của họ là cùng một Đức Chúa Trời. Sự đảm bảo của họ về điều đó là sự xác nhận hoàn toàn của họ đối với Chúa Giê-su.

Đến lượt ông nói:

... chính Đức Chúa Trời đã thiết lập chúng tôi với anh em trong Đấng Ki tô và đã xức dầu cho chúng tôi, đã đóng ấn trên chúng tôi và ban Thánh Linh của Ngài vào lòng chúng tôi như một khoản đặt cọc.

Vậy thì, người Cô-rinh-tô nên yên tâm rằng việc ông không thực hiện chuyến viếng thăm đã hứa không phải do Phao-lô không thành thật.

Chúng ta có thể lưu ý rằng một số thuật ngữ trong đoạn văn, dường như chỉ liên quan về mặt khái niệm trong bản dịch tiếng Hy Lạp của Phao-lô hoặc bản dịch tiếng Anh, sẽ là các biến thể của cùng một gốc trong tâm trí của người Semit, chẳng hạn như của Phao-lô. Chúng bao gồm các từ 'có', 'trung thành', 'a-men', 'cho chúng ta sự an toàn', 'đức tin' và 'vững vàng'.

Chính trực là một phẩm chất thiết yếu trong đời sống Ki tô của chúng ta:

Phước cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ thấy Đức Chúa Trời. (Mát-thêu 5,8)

Mọi người cần tin rằng những gì họ thấy ở chúng ta và nghe từ chúng ta đến từ sâu thẳm bên trong chúng ta. Diễn giải lại khẩu hiệu, chúng ta nên có thể nói về bản thân mình, "Những gì bạn thấy là những gì có". Sự dối trá hoặc đạo đức giả dưới bất kỳ hình thức nào cũng sẽ làm giảm nghiêm trọng hiệu quả của chứng ngôn Ki tô của chúng ta.

Cha mẹ, giáo viên và những người khác chịu trách nhiệm đào tạo trẻ em có trách nhiệm đặc biệt ở đây. Chúng ta không nên giống như người Pha-ri-sêu, dạy một đàng nhưng làm một nẻo.

 


Chú giải về Mát-thêu 5,13-16

Chúng ta có thể tràn đầy tinh thần của các Mối Phúc, nhưng điều đó sẽ không có ích gì nếu không thấy rõ tác động của chúng trong cuộc sống. Để trở thành một Ki tô hữu, chỉ tốt thôi là chưa đủ; chúng ta phải được nhìn thấy là tốt. ‘Có một đời sống tâm linh’ khiến chúng ta tràn đầy cảm giác bình an và thanh thản là chưa đủ. Đời sống tâm linh của phúc âm là vươn ra ngoài. Chúng ta không chỉ là môn đồ của Chúa Kitô mà còn cần phải rao truyền về Người.

Trong bài đọc hôm nay từ Bài giảng trên núi ngay sau các Mối Phúc, Chúa Giê-su trình bày cho chúng ta một số hình ảnh thể hiện điều này. Trước tiên, Chúa Giê-su nói rằng những người theo Người phải là “muối của đất”. Muối là một thành phần thiết yếu trong hầu hết các loại thực phẩm nấu chín (kể cả đồ ngọt) để tạo nên hương vị. Tất cả chúng ta đều biết cảm giác khi ăn súp không có muối; chúng ta biết muối đóng vai trò quan trọng như thế nào trong việc tạo hương vị cho các loại thức ăn nhanh được sản xuất hàng loạt.

Chúng ta phải giống như muối; chúng ta phải mang lại hương vị và sự hấp dẫn cho môi trường của mình. Chúng ta làm điều đó thông qua quan điểm sống cụ thể mà chúng ta có và chúng ta mời những người khác chia sẻ. Ở mức độ tốt nhất, những người theo đạo Thiên chúa đã rất hiệu quả trong việc này và đã có tác động lớn đến các giá trị của nhiều xã hội và mang lại những thay đổi lớn.

Muối vô vị là gần như vô dụng. Muối đã mất vị chỉ đáng vứt đi. Đồng thời, ở phương Tây, đôi khi chúng ta cũng để một ít muối ở bên cạnh đĩa của mình. Muối đó, dù có ngon đến đâu, vẫn không có tác dụng gì nếu không cho vào thức ăn. Và đây là một đặc điểm thú vị của muối, cụ thể là nó hòa quyện hoàn toàn với thức ăn và biến mất. Không thể nhìn thấy, nhưng có thể nếm được.

Điều đó nhắc nhở chúng ta rằng với tư cách là những người theo đạo Thiên chúa, nếu chúng ta muốn có tác dụng mang lại hương vị, chúng ta phải hòa nhập hoàn toàn vào xã hội của mình. Chúng ta phải chống lại mọi cám dỗ, với tư cách là những người theo đạo Thiên chúa, để rút lui và tách mình khỏi thế giới. Đó là một cám dỗ mà chúng ta dễ dàng rơi vào, và có nhiều nơi mà Giáo hội không có mặt ngày nay. Không có muối ở đó. Ví dụ, trong các khu thương mại, khu công nghiệp, trung tâm giải trí và truyền thông của chúng ta, sự hiện diện hữu hình của Kitô giáo ở đâu?

Những hình ảnh khác mà Chúa Giêsu sử dụng ngày nay bao gồm việc trở thành “ánh sáng của thế gian” hoặc “một thành phố được xây dựng trên đồi”. Không có cách nào có thể che giấu được; nó nhô ra như một ngọn hải đăng. Và mục đích của việc thắp một ngọn nến rồi phủ một cái bồn là gì? Bạn thắp một ngọn nến để chiếu sáng để mọi người có thể nhìn thấy đường đi của họ và sẽ không ngã. Được rửa tội và ẩn mình trong bóng tối cũng giống như thắp sáng rồi phủ một ngọn nến.

Cuối cùng, Chúa Giêsu đưa ra lý do để chúng ta trở nên hữu hình như vậy—để mọi người có thể nhìn thấy những việc làm tốt của chúng ta. Có phải để chúng ta có thể đắm mình trong sự ngưỡng mộ và ngạc nhiên của họ không? Không! Thay vào đó, đó là để mọi người sẽ được dẫn dắt qua chúng ta đến với Thiên Chúa, Đấng đã tạo ra họ, Đấng yêu thương họ và muốn dẫn họ đến với chính Ngài.

Hôm nay, chúng ta phải suy ngẫm về việc đức tin Kitô giáo của chúng ta hữu hình như thế nào đối với những người khác, với tư cách là cá nhân, gia đình, thành viên của một nhóm Kitô giáo, giáo dân và giáo phận. Có người hoặc nơi nào trong khu vực của chúng ta mà nhân chứng Ki tô giáo về mọi mặt và mục đích đều vắng mặt không? Chúng ta có thể làm gì về điều đó?

 

https://livingspace.sacredspace.ie/o1103g/

 


Suy Niệm: Muối và Ánh Sáng

Muối là để làm gia vị, đèn là để soi sáng. Với hai hình ảnh này, Chúa Giêsu muốn nói lên sứ mệnh của Giáo Hội trong trần thế. Ngay từ đầu lịch sử của mình, Giáo Hội đã ý thức về sứ mệnh ấy. Giáo Hội là muối và ánh sáng của thế giới, bởi vì là Thân Thể của Ðấng là Ðường, là Sự Thật và là Sự Sống. Giáo Hội luôn xác tín rằng tất cả chân lý về Thiên Chúa và về con người đã được Chúa Giêsu mạc khải và ủy thác cho Giáo Hội. Qua cuộc sống của mình, Giáo Hội bày tỏ cho nhân loại biết con người là ai? Con người bởi đâu mà đến? Con người sẽ đi về đâu? Qua cuộc sống của mình, Giáo Hội chứng tỏ cho con người cùng đích của cuộc sống, đó là sống với Thiên Chúa.

Các tín hữu tiên khởi đã xác tín về điều đó, cuộc sống bác ái yêu thương của họ đã là muối và ánh sáng cho nhiều người. Những tiến bộ về khoa học, văn hóa, kinh tế và ngay cả chính trị tại Âu Châu thời Trung Cổ quả là thể hiện vai trò muối và ánh sáng của Giáo Hội. Không ai có thể vai trò hạt nhân về phát triển của các Tu viện Công giáo. Văn minh Tây phương, dù muốn hay không, vẫn là văn minh Kitô giáo. Những giá trị tinh thần mà nhân loại đạt được ngày nay, như tự do, dân chủ, nhân quyền, đều là những giá trị xuất phát từ Kitô giáo. Qua những giá trị tinh thần ấy, chúng ta có thể nói rằng muối của Giáo Hội đã ướp được phần lớn trái đất, ánh sáng của Giáo Hội đã chiếu soi vào những góc tối tăm của tâm hồn.

Tuy nhiên, hình ảnh muối và ánh sáng vẫn luôn gợi lên cho chúng ta cái tư thế nhỏ bé của Giáo Hội. Người ta chỉ cần một lượng nhỏ muối để ướp một lượng lớn thực phẩm, một cái đèn nhỏ cũng đủ để chiếu dọi một khoảng không gian lớn. Phải chăng với hình ảnh của muối và ánh sáng, Chúa Giêsu không muốn ám chỉ tới cái vị thế đàn chiên nhỏ bé là Giáo Hội? Ðã qua hơn 2,000 năm lịch sử, các môn đệ Chúa Giêsu đã đi khắp thế giới để rao giảng cho mọi dân tộc. Nếu xét về con số, thì thực tế không thể chối cãi là hơn 2/3 nhân loại vẫn chưa trở thành môn đệ Chúa Giêsu, và càng ngày xem chừng những người mang danh hiệu Kitô càng nhỏ lại, nếu so với những người ngoài Kitô giáo.

Muối và đèn soi vốn là những hình ảnh gợi lên cho chúng ta cái tư thế thiểu số của Giáo Hội trong trần thế, nhưng lại mời gọi chúng ta xác tín về sứ mệnh vô cùng to tát của Giáo Hội. Bằng mọi giá, Giáo Hội phải ướp mặn thế giới, phải chiếu soi trần gian bằng chính chân lý cao cả mà Chúa Giêsu đã mạc khải và ủy thác cho mình. Cả vận mệnh nhân loại tùy thuộc sứ mệnh của Giáo Hội, do đó không có lý do nào cho phép Giáo Hội xao lãng sứ mệnh ấy. Thánh Phaolô đã nói lên sự khẩn thiết của sứ mệnh ấy như sau: "Gặp thời thuận tiện hay không thuận tiện, cũng phải luôn luôn rao giảng Tin Mừng của Chúa".

Ðã có một lúc Giáo Hội gặp nhiều dễ dàng và thuận tiện trong việc thực thi sứ mệnh: cả một quốc gia, cả một lục địa đón nhận sứ điệp Tin Mừng. Thế nhưng, cũng có biết bao thời kỳ Giáo Hội bị khước từ, bị bách hại, đây chính là lúc không thuận tiện mà thánh Phaolô nói đến và cũng là lúc Giáo Hội càng phải rao giảng mạnh mẽ và kiên quyết hơn. Chính vì là thiểu số, và là một thiểu số bị loại trừ và bách hại, Giáo Hội lại càng phải ý thức hơn về vai trò là muối và ánh sáng của mình.

Một trong những nguy cơ lớn nhất đối với Giáo Hội chính là thỏa hiệp: thỏa hiệp để được một chút dễ dãi, thỏa hiệp để được một chút đặc quyền đặc lợi. Thực ra, đã là thỏa hiệp tức là đánh mất một phần căn tính của mình: thay vì muối để ướp cho mặn, thì muối lại đánh mất chất mặn của mình đi; đã là đèn dùng để soi sáng thì đèn lại bị đặt dưới đáy thùng; thay vì rao giảng lời chân lý, Giáo Hội thỏa hiệp để chỉ còn rao giảng lời của những sức mạnh đang khống chế mình. Xét cho cùng, sứ mệnh của muối và ánh sáng cũng chính là sứ mệnh của tiên tri. Số phận của tiên tri là số phận của thiểu số, nhưng là thiểu số dám lên tiếng rao giảng chân lý, sẵn sàng tố cáo bất công, và dĩ nhiên sẵn sàng hy sinh, ngay cả mạng sống mình.

Giáo Hội là muối và ánh sáng thế gian. Mỗi Kitô hữu tự bản chất cũng là muối và ánh sáng của thế gian. Họ sẽ đánh mất bản chất mặn của muối và tia sáng của ánh sáng, nếu chỉ vì một chút lợi lộc vật chất, một chút dễ dãi, mà họ thỏa hiệp với những gì đi ngược chân lý của Chúa Giêsu. Một cách cụ thể, người Kitô hữu sẽ không còn là muối và ánh sáng, nếu theo dòng chảy của xã hội, họ cũng lọc lừa, móc ngoặc, dối trá.

Nguyện xin Chúa ban thêm sức mạnh, để dù chỉ là một thiểu số, chúng ta vẫn luôn là muối có sức ướp mặn xã hội, là đèn có sức chiếu soi xã hội.

(‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét