07/10/2025
Thứ Ba tuần 27 thường niên.
Lễ Đức Mẹ Mân Côi.
* Ngày
7 tháng 10 năm 1571, Tây Phương thoát khỏi sự đe dọa của quân Thổ Nhĩ Kỳ nhờ
chiến thắng ở vịnh Lê-pan-tô. Người ta cho rằng chiến thắng đó là kết quả của
Kinh Mân Côi.
Ngày
nay, mừng lễ này không có nghĩa là mừng biến cố xa xưa đó, nhưng là nhắc nhở việc
suy niệm các mầu nhiệm nhập thể,
thương khó và phục sinh vinh hiển của Đức Giêsu Kitô, Con Thiên
Chúa cũng như khám phá ra vị trí của
Đức Trinh Nữ Maria trong mầu nhiệm cứu độ.
Bài Ðọc I: St 3,
9-15. 20
“Ta sẽ
đặt mối thù nghịch giữa miêu duệ mi và miêu duệ người phụ nữ”.
Trích sách
Sáng Thế.
Thiên Chúa
đã gọi Ađam và phán bảo ông rằng: “Ngươi đang ở đâu?” Ông đã thưa: “Con đã nghe
thấy tiếng Ngài trong vườn địa đàng, nhưng con sợ hãi, vì con trần truồng và
con đang ẩn núp”.
Chúa phán
bảo ông rằng: “Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng phải tại
ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi không được ăn ư?” Ađam thưa lại:”Người
phụ nữ Chúa đã cho làm bạn với con, chính nàng đã cho con trái cây và con đã
ăn”. Và Thiên Chúa phán bảo người phụ nữ rằng: “Tại sao ngươi đã làm điều đó?”
Người phụ nữ thưa:”Con rắn đã lừa dối con và con đã ăn”.
Thiên Chúa
phán bảo con rắn rằng: “Bởi vì mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh
vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi
ngày trong đời mi. Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu
duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì sẽ
rình cắn gót chân người”.
Và Ađam đã
gọi tên vợ mình là Evà: vì lẽ bà là mẹ của chúng sinh.
Ðó là lời
Chúa.
Ðáp Ca: 1 Sm 2,
1. 4-5. 6-7. 8
Ðáp: Tâm hồn tôi nhảy mừng trong
Chúa, Ðấng Cứu độ tôi
Xướng: Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa,
và sức mạnh tôi được gia tăng trong Thiên Chúa tôi; miệng tôi mở rộng ra trước
quân thù, vì tôi reo mừng việc Chúa cứu độ tôi.
Xướng: Chiếc cung những người chiến sĩ đã
bị bẻ gãy, và người yếu đuối được mạnh khoẻ thêm. Những kẻ no nê phải làm thuê
độ nhật, và những người đói khát khỏi phải làm thuê; người son sẻ thì sinh năm
đẻ bảy, còn kẻ đông con nay phải héo tàn.
Xướng: Chúa làm cho chết và Chúa làm cho
sống, Chúa đày xuống Âm phủ và Chúa dẫn ra. Chúa làm cho nghèo và làm cho giàu
có, Chúa hạ xuống thấp và Chúa nâng lên cao.
Xướng: Từ nơi cát bụi, Chúa nâng người yếu
đuối; từ chỗ phân nhơ, Chúa nhắc kẻ khó nghèo, để cho họ ngồi chung với các
vương giả, và cho họ dự phần ngôi báu vinh quang.
Bài Ðọc II: Rm 5, 12.
17-19
“Nơi
nào tội lỗi đầy tràn, thì Người ban ơn thánh dư dật”.
Trích thư
Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em
thân mến, cũng như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi
mà có sự chết, và thế là sự chết đã truyền đến mọi người, vì lẽ rằng mọi người
đã phạm tội. Vì nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống trị do một người
đó, thì những người lãnh được ân sủng và ơn huệ dồi dào bởi đức công chính,
càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một người là Ðức Giêsu Kitô. Do
đó, tội của một người truyền đến mọi người đưa tới án phạt như thế nào, thì đức
công chính của một người truyền sang mọi người đưa tới bậc công chính ban sự sống
cũng như thế. Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người trở
thành những tội nhân thế nào, thì do đức vâng lời của một người mà muôn người
trở thành kẻ công chính cũng như thế.
Ðó là lời
Chúa.
Alleluia: Lc 1, 28
Alleluia,
alleluia! – Kính chào Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ; Trinh Nữ
được chúc phúc giữa các người phụ nữ. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 1, 26-38
“Này
Trinh nữ sẽ thụ thai và sinh một Con trai”.
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến
với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Ðavít,
trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào
Trinh Nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ”. Nghe lời đó, Trinh Nữ bối rối
và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì
đã được ơn nghĩa với Chúa. Này Trinh Nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt
tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Ðấng Tối Cao. Thiên
Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời
trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận.
Nhưng
Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến
người nam?”
Thiên thần
thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ bao trùm
trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi là Con
Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc
tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ;
vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.
Maria liền
thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và
thiên thần cáo biệt trinh nữ.
Ðó là lời
Chúa.
Đức Mẹ Mân Côi
Đức Mẹ Mân
Côi là một tước hiệu của Đức Trinh Nữ Maria liên quan đến lời cầu nguyện Mân
Côi, nguồn gốc của lời cầu nguyện này được cho là bắt nguồn từ một lần Đức Mẹ
hiện ra với Thánh Đa Minh vào năm 1208 tại nhà thờ tu viện ở Prouille, gần
Carcasonne, miền Nam nước Pháp.
Đức Giáo
hoàng Piô V đã thiết lập lễ “Đức Mẹ Chiến Thắng” để kỷ niệm chiến thắng hải
quân của Don John người Áo trước hạm đội Thổ Nhĩ Kỳ tại Lepanto vào ngày 7
tháng 10 năm 1571, Chúa nhật đầu tiên của tháng. Chiến thắng này được cho là nhờ
sự trợ giúp của Mẹ Thiên Chúa, bởi vì một cuộc rước kiệu Mân Côi đã được thực
hiện vào ngày hôm đó tại Quảng trường Thánh Phêrô ở Rome để cầu nguyện cho Liên
minh đã thành công trong việc ngăn chặn các lực lượng Hồi giáo tràn vào Tây Âu.
Hai năm sau, theo yêu cầu của Dòng Đa Minh, Đức Giáo hoàng Gregory XIII, vào
năm 1573, đã cho phép cử hành lễ này trong tất cả các nhà thờ có bàn thờ dâng
kính Kinh Mân Côi. Năm 1671, Đức Giáo hoàng Clement X đã mở rộng việc cử hành lễ
này trên toàn Tây Ban Nha.
Một thời
gian sau, Đức Giáo hoàng Clement XII, sau chiến thắng của Hoàng tử Eugene trước
quân Thổ Nhĩ Kỳ vào ngày 6 tháng 8 năm 1716 (lễ Đức Mẹ Tuyết), tại Peterwardein
ở Hungary, đã ra sắc lệnh cử hành Lễ Mân Côi trên toàn thể Giáo hội vào Chúa Nhật
đầu tiên của tháng Mười.
Đức Giáo
hoàng Piô X đã đổi ngày lễ thành ngày 7 tháng 10, và vào năm 1969, Đức Giáo
hoàng Phaolô VI đã đổi tên lễ thành "Đức Mẹ Mân Côi". Lễ hôm nay mời
gọi tất cả chúng ta thường xuyên suy niệm về các mầu nhiệm trong cuộc đời Chúa
Giêsu.
https://livingspace.sacredspace.ie/f1007s/
Suy niệm
1. KÍNH KÍNH MỪNG TRONG THÁNG MÂN CÔI
(Lc 1,
26-38)
Bước vào
Tháng Mười, Tháng Mân Côi, chúng ta thấy một hình ảnh truyền thống tuyệt đẹp về
Ðức Bà Mân Côi, một tay bồng Chúa Giê-su Hài Ðồng, còn tay kia thì trao Tràng
Chuỗi Mân Côi cho thánh Ða-minh, chứng tỏ rằng kinh Mân Côi là một phương thế
được Ðức Mẹ ban cho nhân loại qua thánh Đa-minh, để con cái Chúa nhờ chiêm ngắm
và suy niệm về cuộc đời của Chúa, mà yêu mến Chúa và theo Chúa mỗi ngày một
hơn.
Ma-ri-a
đầy ơn phúc
“Kính mừng
Ma-ri-a đầy ơn phúc” là câu đầu tiên trong Kinh Kính Mừng chúng ta vẫn thường đọc.
Nguồn gốc của lời Kinh này phát xuất từ miệng sứ thần Gáp-ri-en chào Đức
Ma-ri-a lúc truyền tin: “Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc (Lc 1,28), và lời xác nhận
của bà Ê-li-sa-bét: “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ và Giê-su con lòng Bà gồm
phúc lạ”.
Những lời
của sứ thần Gáp-ri-en và của bà Ê-li-sa-bét trên đây đã được Giáo hội dùng để
chúc tụng ngợi khen Đức Mẹ. Đồng thời, Giáo hội thêm vào lời cầu khẩn xin Mẹ
thương nâng đỡ phù trì “Thánh Ma-ri-a Đức Mẹ Chúa Trời cầu cho chúng con là kẻ
có tội khi nay và trong giờ lâm tử”.
Quả
Phúc Giê-su
Hằng ngày,
khi đọc lại lời chào của thiên thần và lời chào của bà Ê-li-sa-bét chúng ta
khám phá ra Quả Phúc nơi cung lòng Đức Mẹ là Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa nhập
thể làm người. Đây chính là hoa trái mà tiên tri I-sai-a đã báo trước: “Ngày
đó, chồi non Đức Chúa cho mọc lên sẽ là vinh quang và danh dự, và hoa màu từ ruộng
đất trổ sinh sẽ là niềm hãnh diện và tự hào” (Is 4,2). Người Con ấy
thuộc miêu duệ Abraham, đã xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít, được đầy tràn Thần
Khí Chúa. Thiên Chúa đã đặt nơi Người muôn phúc lành và muôn dân nhờ Người mà
được chúc phúc, như có lời chép: “Như đất đai làm đâm chồi nẩy lộc, như
vườn tược cho nở hạt sinh mầm, Đức Chúa là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công
chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân” (Is 61,11).
Kinh
Kính Mừng trong Tháng Mân Côi
“Kính mừng
Ma-ri-a đầy ơn phúc”. Mẹ đầy ơn phúc” (Lc
1, 28), vì từ đời đời Thiên Chúa đã chọn Mẹ làm Mẹ Đấng Cứu Thế và gìn giữ Mẹ
khỏi mọi vết nhơ tội lỗi, nên nơi Mẹ không có chỗ cho tội lỗi. Ngôi Lời đã hóa
thành nhục thể trong lòng Đức Trinh Nữ Ma-ri-a (x. Ga 1,14). Chúng ta cũng được
kêu gọi lắng nghe Chúa nói và đón nhận ý Chúa vào trong cuộc đời Mẹ để trở nên
người có phúc như Mẹ.
Đức
Chúa Trời ở cùng Bà
Chúng ta
ca tụng Đức Ma-ri-a là Đấng đầy ơn phúc như lời sứ thần chào. Phúc của Mẹ thật
cao vời khôn sánh, lời bà Ê-li-sa-bet xác nhận: “Em thật có phúc” (Lc
1,42). Mẹ có phúc trước hết là vì Mẹ có Thiên Chúa ở cùng. Ai có Thiên Chúa ở
cùng, người ấy đầy ơn phúc.
Trong Cựu
Ước, có bao người được Thiên Chúa ở cùng, để rồi được Ngài sai đi phục vụ Dân
Chúa. Nhưng Thiên Chúa ở cùng Đức Mẹ một cách độc nhất vô nhị. Khi được đầy
tràn Thánh Thần và cưu mang Ngôi Lời, Mẹ trở nên như Hòm Bia, như Ðền Thánh,
nơi vinh quang Thiên Chúa hiện diện giữa loài người.
Điều đã xảy
ra nơi Đức Mẹ Đồng Trinh khi có Thiên Chúa ở cùng, thì cũng xảy ra nơi chúng ta
trong mức độ tâm linh. Chúng ta đón nhận Lời Chúa bằng con tim vui vẻ, chân
thành và biết đem ra thực hành. Chúa Giê-su đã cư ngụ nơi lòng Mẹ, Người cũng đến
và ở trong những ai yêu mến và tuân giữ lời Người, đón rước Người khi chịu lễ. Thế
nên Giáo Hội không ngớt lời lặp đi lặp lại danh xưng hạnh phúc này: “Kính mừng
Ma-ri-a đầy ơn phúc, Đức Chúa Trời ở cùng Bà” để tôn vinh Mẹ.
Bà có
phúc lạ hơn mọi người nữ
Phúc nơi Mẹ
trổi vượt hơn hết mọi người nữ vì Mẹ đã đầu tư vốn liếng cả cuộc đời cho thánh
ý Thiên Chúa. Nếu yêu và được yêu là những điều hạnh phúc nhất trong đời, thì Đức
Ma-ri-a là người hạnh phúc hơn hết vì được Thiên Chúa yêu thương tuyển chọn và
chính Mẹ cũng biết dành trọn vẹn tình yêu thương của mình cho Thiên Chúa.
Phúc của Mẹ
thật khôn ví, vì tâm hồn Mẹ trong sạch và luôn kết hiệp với Chúa. Mẹ có phúc vì
Mẹ đã tin như lời bà Ê-li-sa-bét nói: “Em thật có phúc, vì đã tin rằng:
Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em” (Lc 1, 45).
Và Chúa
Giê-su Con lòng Bà gồm phúc lạ
Ở mức độ tự
nhiên, Mẹ đón nhận sức mạnh của Chúa Thánh Thần rồi dâng hiến máu thịt mình cho
Con Thiên Chúa để Người được hình thành nơi Mẹ. Xét về mặt thiêng liêng, Mẹ đón
nhận ân sủng và đáp lại điều đó bằng đức tin của mình”. Về điều này thánh
Au-gút-ti-nô giải thích rằng: Đức Trinh Nữ “trước hết đã thụ thai trong tâm hồn
và sau là trong cung lòng Mẹ. Mẹ đã thụ thai trước là đức tin và sau là Thiên
Chúa”.
Bằng việc
đón nhận hài nhi Giêsu để cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và làm Mẹ Thánh Tử, Đấng
là Hồng Phúc ngay trong lòng mình nữa. Mẹ trở nên người gồm phúc lạ. Mẹ có phúc
vì được làm Mẹ Đức Giêsu. Mẹ của chính Ngôi Lời Thiên Chúa làm người (x. Ga
1,14; Mt 1,23). Mẹ hạnh phúc hơn vì đã trở thành môn đệ Chúa, như lời Chúa
Giêsu Con Mẹ đã đáp lại lời một phụ nữ khen ngợi người mẹ đã có công sinh thành
nuôi dưỡng Người: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và
tuân giữ lời Thiên Chúa” (Lc 11,27-28).
Thánh
Maria Đức Mẹ Chúa Trời
Thánh
Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời. Chỉ Thiên Chúa là Ðấng Thánh và là nguồn mọi sự thánh
thiện. Mẹ được chia sẻ sự thánh thiện ấy cách tuyệt vời, vì Mẹ được chọn làm Mẹ
Ðức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa, và vì chẳng ai thực thi ý Chúa trọn vẹn như Mẹ. Chúng
ta chẳng được diễm phúc sinh ra Ðức Giêsu, nhưng chính Chúa Giêsu lại mời gọi
ta làm mẹ của Người: “Mẹ tôi và anh em tôi là những ai nghe Lời Thiên
Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21).
Cầu cho
chúng con là kẻ có tội khi này và trong giờ lâm tử
Hành trình
tiến về quê Trời của Đức Maria đã bắt đầu “từ tiếng thưa “vâng” ở Nazareth, khi
đáp lại lời của Sứ thần Gabriel, người đã loan báo cho Mẹ biết ý muốn của Thiên
Chúa. Và thực sự là như thế, mỗi khi chúng ta thưa “xin vâng” theo ý Thiên Chúa
là chúng ta tiến một bước về quê Trời, tiến về cuộc sống vĩnh cửu”. Chúng ta
hãy phó thác cho Đức Ma-ri-a cuộc sống hiện tại và tương lai. Chẳng có gì Ðức
Ma-ri-a được hưởng mà chúng ta lại không được dự phần. Amen.
Lm. An-tôn
Nguyễn Văn Độ



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét