11/10/2025
Thứ Bảy tuần 27 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Ge 3, 12-21
“Các
ngươi hãy tra lưỡi hái, vì mùa gặt đã tới”.
Trích sách
Tiên tri Giôel.
Ðây Chúa
phán: “Các dân hãy chỗi dậy và tiến đến đồng Giosaphát: vì Ta sẽ ngự nơi đó để
phán xét mọi dân tộc chung quanh. Các ngươi hãy tra lưỡi hái, vì mùa gặt đã tới.
Này, các ngươi hãy xuống đi, vì bàn ép đã đầy, các chum đã tràn, vì tội ác của
chúng đã gia tăng.
“Có vô số
dân tộc trong cánh đồng giết chóc: vì ngày Chúa đến trong cánh đồng giết chóc
đã gần. Mặt trời mặt trăng đã ra tối tăm, các vì sao đã mất ánh sáng. Từ Sion,
Chúa sẽ hét to, và từ Giêrusalem, tiếng Người sẽ vọng ra: trời đất sẽ rung chuyển
và Chúa sẽ là niềm cậy trông của dân Người, là sức mạnh của con cái Israel. Các
ngươi sẽ biết rằng Ta là Thiên Chúa các ngươi, đang ngự trên Sion, núi thánh của
Ta: Giêrusalem sẽ là thành thánh và các ngoại kiều không còn lai vãng qua đó nữa.
“Trong
ngày ấy, sẽ xảy ra là các núi sẽ nhỏ mật ngọt, các đồi sẽ chảy ra sữa; nước sẽ
chảy qua các sông ở Giuđa, mạch nước từ đền thờ Chúa sẽ chảy ra tưới suối gai
góc. Ai-cập sẽ trở nên hoang vu; Iđumê sẽ trở thành rừng bị tiêu huỷ: lý do là
tại chúng ngược đãi con cái Giuđa, và đổ máu vô tội trong lãnh thổ của chúng.
Còn đất Giuđa sẽ có người cư ngụ đời đời, và Giêrusalem cũng sẽ có người cư ngụ
từ đời nọ tới đời kia. Ta sẽ rửa sạch máu chúng mà trước Ta chưa rửa sạch, và
Chúa sẽ ngự tại Sion”.
Ðó là lời
Chúa.
Ðáp Ca: Tv 96, 1-2.
5-6. 11-12
Ðáp: Người hiền đức, hãy mừng vui trong
Chúa!
Xướng: Chúa hiển trị, địa cầu hãy hân
hoan; hải đảo muôn ngàn, hãy mừng vui! Mây khói và sương mù bao toả chung
quanh, công minh chính trực là nền kê ngai báu.
Xướng: Núi non vỡ lở như mẩu sáp ong trước
thiên nhan, trước thiên nhan Chúa tể toàn cõi đất. Trời xanh loan truyền sự
công minh Chúa, và chư dân được thấy vinh hiển của Người.
Xướng: Sáng sủa bừng lên cho người hiền đức,
và niềm hoan hỉ cho kẻ lòng ngay. Người hiền đức, hãy mừng vui trong Chúa, và
hãy ca tụng thánh danh Người!
Alleluia: Ga 1, 14 và
12b
Alleluia,
alleluia! – Ngôi Lời đã làm người và đã ở giữa chúng ta. Những ai tiếp rước Người,
thì Người ban cho họ quyền làm con Thiên Chúa. – Alleluia.
Hoặc đọc:
Alleluia, alleluia! Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa –
Alleluia.
Phúc Âm: Lc 11, 27-28
“Phúc
cho dạ đã cưu mang Thầy”.
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
Chúa Giêsu đang giảng cho dân chúng, thì từ giữa đám dân chúng, có một phụ nữ cất
tiếng nói rằng: “Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!” Nhưng Người
phán rằng: “Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn”.
Ðó là lời
Chúa.
Chú giải về Luca 11,27-28
Đoạn văn
ngắn hôm nay có liên hệ với đoạn văn hôm qua vì nó bắt đầu như sau:
Trong khi Chúa Giê-su đang nói những
lời này…
Sau khi
Chúa Giê-su đã làm im tiếng những kẻ chống đối và những lời buộc tội lố bịch của
họ:
…một người phụ nữ trong đám đông cất
tiếng nói với Ngài: “Phước cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú!”
Đó là một
lời tri ân đẹp đẽ trước hết dành cho chính Chúa Giê-su, nhưng cũng dành cho mẹ
của Ngài (một người mà có lẽ người nói hoàn toàn không quen biết). Theo cách diễn
đạt hiện đại hơn, chúng ta có thể diễn đạt lại như sau: “Nguyện Đức Chúa Trời
ban phước cho người phụ nữ đã sinh ra một người con trai tuyệt vời như Thầy!”
Người phụ nữ này rõ ràng là một trong số những người đã kinh ngạc trước công việc
Chúa Giê-su đang làm—trái ngược với những kẻ vô tín đầy hoài nghi muốn tiêu diệt
Chúa Giê-su.
Và quả thực,
ở một cấp độ rất khác, chúng ta nhận ra đặc ân phi thường của Đức Maria khi được
làm Mẹ của Con Một Thiên Chúa. Chúng ta cầu nguyện cùng Đức Maria:
Phước cho bà giữa các người nữ…
Nhưng Chúa
Giêsu đã đảo ngược lời của người phụ nữ:
Phúc cho những ai lắng nghe và tuân
giữ lời Chúa!
Sự vĩ đại
trong mắt Chúa không nằm ở những ân huệ và đặc ân được ban tặng, nhưng nằm ở sự
đáp trả dành cho Chúa.
Nguồn gốc
thực sự của sự vĩ đại của Đức Maria không nằm ở việc bà được chọn làm mẹ Chúa
Giêsu, hay thậm chí không nằm ở việc bà được gìn giữ khỏi tội nguyên tổ, mà nằm
ở lời "Xin Vâng" vô điều kiện mà bà đã thưa với thiên thần trong biến
cố Truyền Tin. Lời "Xin Vâng" này được bà trung thành tôn trọng cho đến
ngày bà đứng dưới chân thập giá trong đau buồn. Bà đã nghe lời Chúa và đã giữ lời
ấy - cho đến tận cùng.
Một số người
mà chúng ta thấy Chúa Giêsu tranh luận hôm qua là những người có quyền lực và ảnh
hưởng trong xã hội của họ; họ là những người "vĩ đại" trong xã hội
đó. Nhưng họ không nghe, không thấy, không giữ lời Chúa, mặc dù họ tự nhận mình
là chuyên gia về lời Chúa.
Và ngay cả
Chúa Giê-su cũng không vĩ đại chỉ vì quyền năng của Ngài trên ma quỷ hay khả
năng khiến những kẻ cáo buộc Ngài phải im lặng, mà bởi vì Ngài cũng đã lắng
nghe và tuân giữ lời Cha. Có một sự đồng nhất hoàn toàn giữa điều Cha Ngài muốn
và những gì Chúa Giê-su nói và làm.
Đối với
chúng ta, điều đó cũng phải giống hệt như vậy. Đó là sự vĩ đại duy nhất đáng kể,
sự vĩ đại duy nhất mà chúng ta cần quan tâm.
https://livingspace.sacredspace.ie/o1277g/
Suy niệm: Lắng Nghe Và Sống Thực Hành Lời Chúa
"Phúc
cho những ai lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành".
Chúng ta gặp
thấy nơi đây một mối phúc khác nữa, ngoài tám mối phúc đã được Chúa Giêsu công
bố trong bài giảng trên núi, và chúng ta có thể gọi mối phúc được nhắc đến nơi
đây là mối phúc "lắng nghe Lời Chúa và sống thực hành Lời Chúa". Ðây
là lời chúc phúc Chúa Giêsu nói không những cho Mẹ Maria mà còn cho tất cả mọi
người. Ðáp lại lời của người nữ, đám đông dân chúng chúc tụng Mẹ Maria vì lý do
tự nhiên phàm trần là cưu mang và nuôi dưỡng Chúa Giêsu: "Phúc thay người
mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm", thì Chúa Giêsu mạc khải lý do sâu xa
hơn: mối phúc được xây dựng trên nền tảng siêu nhiên là lắng nghe lời Chúa và
đem ra thực hành. Khi trả lời như vậy, Chúa Giêsu không phải là không muốn làm
vinh danh Mẹ Maria nhưng Chúa muốn nêu chỉ cho dân chúng thời đó biết và cho
chúng ta hôm nay thấy rõ nền tảng của mối phúc mà Mẹ Maria đang vui hưởng, đó
là lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành.
Hơn ai hết,
Mẹ Maria là kẻ đầu tiên đã lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành khi Mẹ thưa:
"Vâng, này tôi đây là nữ tỳ của Thiên Chúa, xin hãy thực hiện nơi tôi điều
Ngài truyền". Lời thưa "Xin vâng" của Mẹ Maria khai mở một thế
giới mới của ơn cứu rỗi và của sự sống mới. Mẹ đã trở nên gương mẫu cho mọi người
Kitô để lắng nghe và thực hành lời Chúa dạy, và mối phúc lắng nghe lời Chúa và
sống thực hành cũng được mở ra cho tất cả mọi người thuộc mọi thời đại.
Mọi người,
mọi thời đại, đều có thể hưởng được mối phúc thật khi họ biết khiêm tốn lắng
nghe lời Chúa và đem ra thực hành. Mối phúc lời Chúa này không phải là độc quyền
Mẹ Maria, nhưng Mẹ đã đi trước nêu gương và muốn cho chúng ta sống như Mẹ đã sống.
Nơi tiệc cưới Cana, Mẹ đã nói với các gia nhân hãy làm theo lời Chúa Giêsu truyền.
Và hành động vâng phục của họ đối với lệnh Mẹ Maria "hãy làm theo lời Ngài
truyền", hành động đó đã dọn sẵn mọi sự để Chúa làm phép lạ mang đến niềm
vui cho những người chung quanh.
Lạy Cha.
Nhờ qua Mẹ
Maria, Mẹ Chúa Giêsu, chúng con xin chúc tụng Cha vì đã trao ban cho chúng con
một mẫu gương lắng nghe lời Chúa và sống thực hành. Xin Cha giúp chúng con noi
gương Mẹ Maria sống trọn vẹn lời thưa: "Này con là tôi tớ Chúa, xin vâng
theo như lời Ngài truyền, chúng con nguyện Danh Cha cả sáng, Nước Cha trị đến,
vâng Ý Cha dưới đất cũng như trên trời".
(‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Ngày 11/10: Thánh
Gioan 23, Giáo hoàng
I. CUỘC
ĐỜI
Hôm nay
Giáo Hội cho chúng ta mừng kính một vị thánh rất gần gũi với cuộc đời của mỗi
người chúng ta: Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII.
Angelo
Giuseppe Roncalli sinh ngày 25 tháng 11 năm 1881, tại Sotto il Monte, thuộc
giáo phận và tỉnh Bergamo. Là con thứ tư của gia đình, ngài được rửa tội cùng
ngày. Dưới sự dìu dắt của vị Linh Mục chính xứ xuất chúng, Cha Francesco
Rebuzzini, ngài được đào tạo sâu sắc về phương diện Giáo Hội, một sự đào tạo sẽ
nâng đỡ ngài trong lúc khó khăn và gợi hứng cho ngài trong các công tác tông đồ.
Ngài được
thêm sức và rước lễ lần đầu năm 1889 và gia nhập chủng viện Bergamo năm 1892..
Từ năm
1901 tới năm 1905, ngài theo học Giáo Hoàng Chủng Viện Rôma, nơi ngài được giáo
phận Bergamo cấp học bổng cho các sinh viên ưu tú. Trong khoảng thời gian này,
ngài hoàn tất một năm nghĩa vụ quân sự. Ngài được truyền chức Linh Mục ngày 10
tháng 8 năm 1904 ở Rôma, tại nhà thờ Santa Maria in Monte Santo in Piazza del
Popolo. Năm 1905, ngài được cử làm thư ký cho tân Giám Mục của giáo phận
Bergamo, là Đức Cha Giacomo Maria Radini Tedeschi. Ngài giữ vai trò này cho tới
năm 1914, tháp tùng Đức Cha đi thăm viếng mục vụ và tham gia nhiều sáng kiến mục
vụ khác như hội đồng Giám Mục, viết xã luận cho nguyệt san giáo phận tên là La
Vita Diocesana (Sinh Hoạt Giáo Phận), đi hành hương và nhiều công trình xã hội
khác nhau. Ngài cũng dạy các môn lịch sử, giáo phụ học và hộ giáo tại chủng viện.
Năm 1910, khi duyệt lại quy chế của Công Giáo Tiến Hành, Đức Cha giáo phận trao
cho ngài việc chăm sóc mục vụ cho các phụ nữ Công Giáo (phân bộ V). Ngài thường
xuyên viết cho nhật báo Công Giáo của giáo phận Bergamo. Ngài cũng là một diễn
giả cần mẫn, sâu sắc và hữu hiệu.
Khi Ý tham
chiến vào năm 1915, ngài bị gọi thực hành nghĩa vụ quân sự trong tư cách trung
sĩ quân y. Một năm sau, ngài trở thành tuyên úy quân đội, phục vụ tại các bệnh
viện quân sự tại hậu phương, và phối hợp việc chăm sóc thiêng liêng và luân lý
cho các binh sĩ. Lúc chấm dứt chiến tranh, ngài mở một Cư Xá Cho Các Sinh Viên
và chính ngài cũng phục vụ làm tuyên úy cho sinh viên. Năm 1919, ngài được cử
làm linh hướng cho chủng viện.
Năm 1921
đánh dấu giai đoạn hai trong cuộc đời của ngài: phục vụ Tòa Thánh. Được Đức
Bênêđíctô XV triệu về Rôma làm chủ tịch hội đồng trung ương Hội Truyền Bá Đức
Tin của Ý, ngài đi thăm nhiều giáo phận và nhiều giới truyền giáo có tổ chức của
Ý. Năm 1925, Đức Piô XI cử ngài làm Khâm Sứ Tòa Thánh tại Bulgaria, nâng ngài
lên chức Giám Mục, hiệu tòa Areopolis. Ngài chọn khẩu hiệu Giám Mục là
“Oboedentia et Pax” (“Vâng Lời và Bình An”), một khẩu hiệu được dùng làm chương
trình cho đời ngài.
Được phong
chức Giám Mục ngày 19 tháng 3, năm 1925, ngài tới Sophia ngày 25 tháng 4. Sau
đó, được cử làm Đại Diện Tòa Thánh đầu tiên tại Bulgaria, Đức Tổng Giám Mục
Roncalli tiếp tục phục vụ tại đây cho tới năm 1934.
Ngày 27
tháng 11 năm 1934, Ngài được cử làm Đại Diện Tòa Thánh tại Thổ Nhĩ Kỳ và Hy Lạp.
Ngày 6 tháng 12 năm 1944, ngài được Đức Piô XII cử làm Sứ Thần Tòa Thánh tại
Paris.
Ngày 12
tháng 1 năm 1953, ngài được tấn phong Hồng Y và ngày 25 tháng 1, ngài được cử
làm Thượng Phụ Venice.
Sau khi Đức
Piô XII qua đời, ngài được bầu làm Giáo Hoàng ngày 28 tháng 10 năm
1958, lấy tên là Gioan XXIII. Trong 5 năm làm Giáo Hoàng, ngài
xuất hiện với thế giới như là hình ảnh đích thực của Người Chăn Chiên Tốt Lành.
Khiêm nhường
và hiền lành, tháo vát và đảm lược, đơn sơ và luôn tích cực, ngài đảm nhiệm nhiều
công trình bác ái phần xác và phần hồn, thăm viếng tù nhân và người bệnh, chào
đón người thuộc mọi quốc gia và tôn giáo, biểu lộ một cảm thức phụ tử tuyệt diệu
với mọi con người. Huấn quyền xã hội của ngài chứa đựng trong thông điệp Mẹ và
Thầy (1961) và Hoà Bình Trên Trái Đất (1963).
II. SỰ
NGHIỆP
Sự nghiệp
lớn lao nhất có tầm mức ảnh hưởng đến cả thế giới hôm nay và mai sau là vấn đề
Ngài triệu tập Công Đồng Rôma, thiết lập Ủy Ban Duyệt Xét Bộ Giáo Luật, và nhất
là triệu tập Công Đồng Vatican II.
Là Giám Mục
Rôma, ngài đi thăm các giáo xứ và các nhà thờ trong trung tâm lịch sử và các
khu ngoại thành. Nơi ngài, dân chúng nhận ra sự phản ảnh của benignitas
evangelica (lòng nhân hậu của tin mừng) nên đã gọi ngài là “vị Giáo Hoàng nhân
hậu”. Một tinh thần cầu nguyện sâu sắc luôn nâng đỡ ngài. Là sức mạnh lèo lái đứng
đàng sau phong trào canh tân Giáo Hội, ngài nhập thân sự bình an của một người
luôn tín thác hoàn toàn nơi Chúa. Ngài cương quyết tiến bước trên con đường
Phúc Âm hoá, đại kết và đối thoại, và biểu lộ một quan tâm phụ tử muốn vươn tay
ra cho tất cả những con cái cơ cực nhất.
Ngài qua đời
tối ngày 3 tháng 6 năm 1963, ngày Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, trong một tinh
thần phó thác sâu xa cho Chúa Giêsu, tha thiết được nằm trong vòng tay Người,
và được bao bọc bằng lời cầu nguyện của toàn thế giới; dường như cả thế giới
đang quây quần cạnh giường ngài để cùng ngài thở hơi thở yêu thương Chúa Cha.
Đức Gioan
XXIII được Đức Gioan Phaolô II tuyên chân phúc ngày 3 tháng 9 năm 2000 tại Công
Trường Nhà Thờ Thánh Phêrô, trong Đại Năm Thánh 2000. Ngày 27.4.2014, tại Rôma,
Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã tuyên thánh cho Đức Giáo Hoàng Gioan XXIII.
Thánh lễ
tuyên phong đã được cử hành bởi đương kim Giáo hoàng Phanxicô (với Giáo
hoàng danh dự Bênêđictô XVI đồng tế), vào Chủ nhật ngày 27 tháng 4 năm
2014 tại Quảng trường thánh Phêrô, Vatican, Rôma, trong sáng Chủ nhật Lòng Chúa
Thương xót - Chủ nhật thứ hai trong Mùa Phục Sinh, kết thúc Tuần Bát nhật.
Giới chức
Vatican cho biết có khoảng 500.000 người có mặt ở Quảng trường thánh Phêrô và
các đường phố xung quanh, trong tổng số 800.000 được cho là đã tập trung tại
Rôma để theo dõi buổi lễ. Có 98 người đại diện các Nhà nước hoặc các tổ chức quốc
tế đã hiện diện tại buổi lễ phong thánh, trong đó có 19 Nguyên
thủ quốc gia và 24 Thủ
trưởng Chính phủ.
III. “MƯỜI ĐIỀU TÂM NIỆM”
Dù thường
xuyên suy tư trăn trở cho Giáo Hội, ngài lại rất thực tế sống tinh thần phó
thác - giống như chỉ chuyên chăm hoàn tất bổn phận hằng ngày của mình với “Mười
Điều Tâm Niệm” mà ngài đã đề ra cho mình:
1. Ngày
hôm nay, tôi sẽ sống tích cực trọn vẹn, chứ không tìm cách giải quyết mọi vấn đề
của đời mình.
2. Ngày
hôm nay, tôi sẽ chú ý đặc biệt đến dáng vẻ của mình: ăn mặc đơn sơ, không lớn
tiếng, lịch sự trong cách ứng xử; tôi sẽ không phê phán ai; tôi cũng sẽ không
đòi ai phải ứng xử hoặc kỷ luật ai, trừ ra chính con người của mình.
3. Ngày
hôm nay, tôi vui sướng tin chắc rằng tôi được tạo dựng để sống hạnh phúc, không
chỉ cho đời sau mà ngay cả từ đời này.
4. Ngày
hôm nay, tôi sẽ sống theo hoàn cảnh của mình, mà không đòi hỏi hoàn cảnh phải
phù hợp với những ước muốn của tôi.
5. Ngày
hôm nay, tôi sẽ dành 10 phút để đọc điều gì thật hữu ích, và luôn nhớ rằng
lương thực cần cho cuộc sống như thế nào thì đọc điều hữu ích cũng cần thiết để
nuôi dưỡng cho linh hồn mình như vậy.
6. Ngày
hôm nay, tôi sẽ làm một điều tốt mà không kể cho ai nghe.
7. Ngày
hôm nay, tôi sẽ làm ít nhất một điều tôi không thích: và nếu tôi bị tổn thương,
thì tôi cũng không cho ai biết điều này.
8. Ngày
hôm nay, tôi sẽ hoạch định một chương trình cho riêng tôi: tôi có thể không
theo sát được từng chữ, nhưng tôi sẽ có một chương trình như thế. Và tôi sẽ đề
phòng hai điều tai hại: cẩu thả và lừng khừng, không dám quyết tâm.
9. Ngày
hôm nay, tôi tin chắc rằng, dù thế nào đi nữa, thì Thiên Chúa vẫn yêu thưong
tôi như chỉ có mình tôi trên thế gian này.
10. Ngày
hôm nay, tôi sẽ không sợ hãi gì. Tôi sẽ không ngần ngại thưởng ngoạn vẻ đẹp
thiên nhiên và tin tưởng vào lòng nhân ái của con người và cuộc đời.
Thực thế,
trong vòng 12 tiếng đồng hồ, tôi chắc chắn có thể làm tốt điều mà tôi nghĩ rằng
sẽ thật kinh hoàng nếu phải làm nó suốt cả đời. Amen.
Lm. Giusse Đinh Tất Quý.




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét