Thứ Ba sau Chúa Nhật 1 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (năm I) Dt 2, 5-12
"Ðấng ban ơn cứu độ phải chịu khổ nạn để nên hoàn hảo".
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Thiên Chúa đã không đặt dưới quyền các thiên thần vũ trụ
tương lai mà chúng tôi đang nói đến. Nhưng có người đã minh chứng trong một đoạn
sách kia rằng: "Nhân loại là gì mà Chúa nhớ đến, con người là gì mà Chúa đến
viếng thăm? Trong một thời gian, Chúa đã hạ Người xuống kém các thiên thần;
Chúa lại đặt trên đầu Người triều thiên vinh quang và danh dự; Chúa đã đặt Người
cai trị các công trình tay Chúa tác thành; và bắt vạn vật quy phục dưới chân
Người. Vì khi Ngài bắt vạn vật quy phục Người, Ngài không trừ ra vật nào khỏi
phục tùng Người. Hiện nay chúng ta chưa thấy mọi sự phục quyền Người. Nhưng Ðấng
trong một thời gian bị hạ xuống kém các Thiên thần, là Ðức Giêsu, chúng ta thấy
Người được triều thiên vinh quang và danh dự vì cuộc tử nạn của Người, để nhờ
ơn Thiên Chúa, Người chịu chết thay cho mọi người. Quả vậy, thật là thích hợp
việc Chúa là nguyên nhân và cùng đích mọi vật, đã dẫn đưa nhiều con cái đến
vinh quang và đã lấy cuộc khổ nạn mà làm cho Ðấng đem lại ơn cứu rỗi được hoàn
hảo. Vì chưng, Ðấng thánh hoá và những người được thánh hoá, tất cả đều do một
nguồn gốc. Vì thế, Người không hổ thẹn gọi họ là anh em mà rằng: "Tôi sẽ
cao rao danh Chúa cho anh em tôi; tôi sẽ ngợi khen Người giữa cộng đoàn".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 8, 2a và 5. 6-7. 8-9.
Ðáp: Chúa ban cho Con Chúa quyền
hành trên công cuộc tay Ngài sáng tạo (c. 7).
Xướng: 1) Lạy Chúa, lạy Chúa chúng con, nhân loại là chi
mà Chúa nhớ tới? con người là chi mà Chúa để ý chăm nom? - Ðáp.
2) Chúa dựng nên con người kém thiên thần một chút, Chúa
trang sức con người bằng danh dự với vinh quang, Chúa ban cho quyền hành trên
công cuộc tay Ngài sáng tạo, Chúa đặt muôn vật dưới chân con người. - Ðáp.
3) Nào chiên, nào bò, thôi thì tất cả, cho tới những
muông thú ở đồng hoang, chim trời với cá đại dương, những gì lội khắp nẻo đường
biển khơi. - Ðáp.
* * *
Bài Ðọc I: (năm II) 1 Sm 1, 9-20
"Chúa nhớ đến bà Anna và bà đã sinh Samuel".
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, tại Silô, sau khi ăn uống, Anna chỗi
dậy. Thầy tư tế Hêli đang ngồi trên ghế trước cửa đền thờ Chúa, nhằm lúc Anna sầu
khổ, khóc lóc thảm thiết cầu nguyện với Chúa và khấn xin rằng: "Lạy Chúa
các đạo binh, nếu Chúa đoái nhìn đến nỗi khổ của nữ tỳ Chúa, và nhớ đến con,
Chúa không quên nữ tỳ Chúa, và ban cho nữ tỳ Chúa một con trai, thì con sẽ dâng
nó cho Chúa trọn đời, và dao cạo sẽ không chạm đến đầu nó". Ðang lúc Anna
mải mê cầu nguyện trước mặt Chúa, thì Hêli để ý nhìn miệng bà. Vì Anna cầu nguyện
thầm thĩ trong lòng, nên bà chỉ nhép môi, và không nói ra tiếng. Hêli tưởng bà
say rượu, nên nói: "Chừng nào bà hết say? Bà hãy đi giã rượu đi!"
Anna đáp lại rằng: "Thưa ông, tôi không khi nào uống rượu; vì tôi là người
đàn bà vô phúc nhất, nên tôi không thể uống rượu và mọi chất làm cho say, nhưng
tôi đã giãi bày tâm sự tôi trước nhan thánh Chúa. Ông đừng nghĩ rằng nữ tỳ của
ông đây như một đứa con gái Bêlial; vì quá đau khổ và đắng cay, nên tôi đã tỏ
bày tâm sự cho đến bây giờ. Bấy giờ Hêli nói: "Bà hãy về bình an, Thiên
Chúa Israel sẽ ban cho bà điều bà xin". Bà liền thưa: "Ước gì nữ tỳ của
ông được đẹp lòng ông". Bà lui ra ngoài, ăn uống và mặt bà không còn vẻ buồn
sầu nữa. Sáng hôm sau, vợ chồng thức dậy, thờ lạy Chúa, rồi trở về nhà ở
Ramtha.
Elcana ăn ở với bà Anna, và Chúa nhớ đến bà. Sau một thời
gian, Anna có thai, sinh hạ một con trai và đặt tên là Samuel, vì bà đã xin
Chúa ban nó cho bà.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: 1 Sm 2, 1. 4-5. 6-7. 8abcd
Ðáp: Tâm hồn tôi nhảy mừng trong
Chúa (c. 1a).
Xướng: 1) Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, và sức mạnh
tôi được gia tăng trong Thiên Chúa tôi; miệng tôi mở rộng ra trước quân thù, vì
tôi reo mừng việc Chúa cứu độ tôi. - Ðáp.
2) Chiếc cung những người chiến sĩ đã bị bẻ gãy, và người
yếu đuối được mạnh khoẻ thêm. Những kẻ no nê phải làm thuê độ nhật, và những
người đói khát khỏi phải làm thuê; người son sẻ thì sinh năm đẻ bảy, còn kẻ
đông con nay phải héo tàn. - Ðáp.
3) Chúa làm cho chết và Chúa làm cho sống, Chúa đày xuống
Âm phủ và Chúa dẫn ra. Chúa làm cho nghèo và làm cho giàu có, Chúa hạ xuống thấp
và Chúa nâng lên cao. - Ðáp.
4) Từ nơi cát bụi, Chúa nâng người yếu đuối; từ chỗ phân
nhơ, Chúa nhắc kẻ khó nghèo, để cho họ ngồi chung với các vương giả, và cho họ
dự phần ngôi báu vinh quang. - Ðáp.
* * *
Alleluia: Tv 24, 4c và 5a
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước
của Chúa và xin hướng dẫn con trong chân lý của Ngài. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 1, 21-28
"Ngài giảng dạy người ta như Ðấng có uy quyền".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
(Ðến thành Capharnaum), ngày nghỉ lễ, Chúa Giêsu vào giảng
dạy trong hội đường. Người ta kinh ngạc về giáo lý của Người, vì Người giảng dạy
người ta như Ðấng có uy quyền, chứ không như các luật sĩ.
Ðang lúc
đó, trong hội đường có một người bị thần ô uế ám, nên thét lên rằng: "Hỡi
Giêsu Nadarét, có chuyện gì giữa chúng tôi và ông? Ông đến để tiêu diệt chúng
tôi sao? Tôi biết ông là ai: là Ðấng Thánh của Thiên Chúa". Chúa Giêsu quát
bảo nó rằng: "Hãy im đi, và ra khỏi người này!" Thần ô uế liền dằn vật
người ấy, thét lên một tiếng lớn, rồi xuất khỏi người ấy. Mọi người kinh ngạc hỏi
nhau rằng: "Cái chi vậy? Ðây là một giáo lý mới ư? Người dùng uy quyền mà
truyền lệnh cho cả các thần ô uế, và chúng vâng lệnh Người". Danh tiếng
Người liền đồn ra khắp mọi nơi, và lan tràn khắp vùng lân cận xứ Galilêa.
Ðó là lời
Chúa.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu
vào hội đường giảng dạy, người ta kinh ngạc về giáo huấn của Ngài. Giáo huấn của
Ðức Giêsu mới mẻ vì biểu lộ tình yêu thương vô vị lợi. Ngài dạy dỗ như Ðấng có
uy quyền: Vì lời Ngài có sức biến đổi, có sức tiêu diệt thần ô uế. Sự hiện diện
của Ðức Giêsu làm thần ô uế phải tru trếu lên. Mặc dù đối kháng với Thiên Chúa,
nhưng ma quỷ cũng phải tuyên xưng. Ngài là Ðấng Thánh của Thiên Chúa và Ngài đã
chiến thắng nó.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa
Giêsu, mà quỷ cũng phải tuyên xưng danh Ngài. Xin cho chúng con cũng biết quyên
xưng danh Chúa bằng chính cuộc sống của chúng con. Xin quyền năng Lời Chúa giải
thoát chúng con khỏi cám dỗ của ác thần, để chúng con sống và chỉ sống cho Chúa
mà thôi. Amen.
Suy Niệm:
Ðấng có
uy quyền
Tin Mừng
hôm nay kể lại việc Chúa Giêsu giảng dạy tại hội đường và chữa lành một người bị
quỉ ám.
Sau khi
Gioan Tẩy Giả bị bắt giam, Chúa Giêsu trở về Galilê và giảng dạy trong Hội đường
một cách công khai. Ngài giảng dạy với uy quyền của Thiên Chúa, chứ không như
các Tiên tri trong Cựu Ước là những người được Thiên Chúa ủy thác cho; Ngài
cũng không giảng dạy như các kinh sư Do thái là những người chỉ giải thích Kinh
thánh và chất lên vai người dân gánh nặng của những luật lệ tỉ mỉ bên ngoài.
Giáo huấn của Chúa Giêsu là một cuộc giải phóng, một việc loan Tin Mừng cứu rồi,
cách riêng cho những người nghèo khổ, những người bị loại ra bên lề xã hội. Dân
chúng nghe Chúa đều nhận thấy có sự khác biệt sâu xa giữa giáolý của Chúa và những
lời giảng dạy của các kinh sư Do thái.
Kèm theo lời
giảng dạy, Chúa Giêsu còn làm một phép lạ chữa một người bị quỷ ám. Phép lạ này
chứng minh Ngài là Thiên Chúa, Ngài có toàn quyền trên quỷ dữ, Ngài đến để chấm
dứt quyền thống trị của tà thần trên con người. "Ông ấy ra lệnh cho các thần
ô uế và chúng phải vâng theo". Phép lạ Chúa Giêsu thực hiện gây hứng thú
và kinh ngạc nơi dân chúng; trái lại, những kẻ chống đối Chúa thì hạch sách
Ngài: "Ông lấy quyền nào mà làm như vậy?" Họ không muốn công nhận những
việc Chúa làm, họ mơ ước một Vị Cứu Tinh hùng mạnh giải phóng dân tộc khỏi ách
thống trị của đế quốc Rôma, trong khi đó Chúa Giêsu lại đến để giải phóng con
người khỏi quyền lực của ma quỷ và tội lỗi.
Thánh
Phêrô đã mời gọi các người đồng hương của ngài: "Thưa đồng bào Israel , xin hãy
lắng nghe Chúa Giêsu Nazaret, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em.
Và để chứng thực sứ mệnh của Ngài, Thiên Chúa đã cho Ngài làm những phép mầu,
điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em như chính anh em đã biết điều đó".
Nguyện cho
Lời Chúa hôm nay củng cố niềm xác tín rằng sứ mệnh cứu thế phát xuất từ nơi
Chúa và vẫn tiếp tục trong Giáo Hội. Giáo Hội đã lãnh nhận kho tàng đức tin và
quyền thánh hóa và giáo huấn từ nơi Chúa. Xin cho chúng ta luôn trung thành với
Giáo Hội và sẵn sàng đón nhận giáo huấn của các chủ chăn mà Chúa đã đặt lên hướng
dẫn Dân Chúa trên đường tiến về Nước Trời.
10/01/2012 THỨ BA TUẦN 1 TN
Mc 1,21b-28
*****
LỜI UY QUYỀN
“Lời giảng dạy thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh
cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!” (Mc 1,27)
Suy niệm: Người Do Thái đã từng thấy nhiều thầy thuốc, thầy lang
chữa bệnh và cả những ông thầy trừ quỷ nữa. Thế nhưng đứng trước Chúa Giêsu họ
đã phải ngạc nhiên sửng sốt chẳng những vì lời giảng dạy của Ngài chẳng những
“mới mẻ và đầy thẩm quyền” mà đầy quyền uy khiến quỷ ma phải sợ hãi tháo lui:
“Câm đi, hãy xuất khỏi người này.” Hẳn người Do Thái nhớ lời Thánh Kinh: khi
Thiên Chúa biểu dương uy quyền trước mặt chư dân, Ngài cho thấy Ngài thật là
cao cả thánh thiện và “ngoài Ngài ra, chẳng còn Chúa nào khác nữa” (Hc 36,2-4).
Lời uy quyền của Chúa Giêsu giải phóng con người khỏi ách thống trị của thần ô
uế, trả lại cho con người sự tinh tuyền thánh thiện của người con cái Chúa.
Mời Bạn: Người sống trong tội lỗi chẳng khác nào đang bị thần ô uế
chiếm ngự. Chúa Giêsu đã thiết lập bí tích hòa giải làm phương thế giải phóng họ
khỏi ách thống trị của tội lỗi. Trong bí tích hòa giải, Lời uy quyền của Ngài
qua lời xá giải của linh mục làm ma quỷ khiếp sợ chạy xa, đồng thời đó cũng là
lời yêu thương ban cho người sám hối ơn tha thứ và bình an.
Sống Lời Chúa: Mỗi lần lãnh nhận bí tích hòa giải, bạn lắng nghe lời
xá giải và nghiền ngẫm lời ấy để cảm nhận hơn tình thương của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dựng nên tâm hồn con mang hình
ảnh thánh thiện của Chúa và Chúa cũng ban bí tích hoà giải như phương thế chữa
lành và ban ơn. Xin ban cho con mỗi khi trót phạm tội biết mau mắn đến với bí
tích hoà giải.
(5 Phút Lời Chúa)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
1Sm 1, 9-20; Tin Mừng theo Thánh Mc 1, 21b-28.
LỜI SUY NỆM: “Có một người bị thần
ô-uế nhập, la lên rằng: “Ông Giêsu Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà
ông đến tiêu diêt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: Ông là Đấng Thánh của
Thiên Chúa!” Nhưng Đức Giêsu quát mắng nó: “Câm đi, hãy xuất khỏi người này!”
(Mc 1, 23b-24).
Tiếng tuyên xưng của người bị thần ô-uế nhập, đã bị Chúa Giêsu từ chối, Ngài buộc
nó phải câm đi, và phải xuất ra khỏi anh ta, và quỷ đã câm miệng xuất khỏi người
nó ám. Đối với Ngài, Ngài không chấp nhận sự tuyên xưng và làm chứng của ma quỉ.
Điều này, mỗi người chúng ta phải suy nghĩ lại: là mỗi người trong chúng ta thật
diễm phúc khi được Chúa cho phép được quyền tuyên xưng đức tin của mình với
Chúa và với mọi người, cũng như cọng tác trong việc loan báo Tin Mừng cho mọi
loài thọ tạo. Chúng ta phải luôn sống tránh xa những gì thuộc về ma quỷ, để khỏi
phải bị Chúa Giêsu loại bỏ ra ngoài.
Mạnh Phương
++++++++++++++++
10 Tháng Giêng
Hạt Giống Của Hy Vọng
Văn hào Shakespeare của nước Anh đã nói rằng: liều
thuốc duy nhất còn lại cho những người khốn khổ chính là niềm Hy Vọng. Bao lâu
còn hy vọng, bấy lâu con người muốn tiếp tục sống.
Những người Mỹ tại một thành phố nọ thường
truyền tụng cho nhau nghe câu chuyện nuôi niềm hy vọng của một gia đình nọ như
sau: Có một đôi vợ chồng nọ vừa yêu người cũng lại vừa yêu thiên nhiên. Ngoài
năm đứa con ruột thịt ra, họ còn nhận thêm năm đứa con nuôi. Niềm vui chung của
mọi người trong nhà là được săn sóc vườn hoa và những thứ cây cảnh trong nhà.
Người vợ tưởng chừng như không biết thế nào là đau khổ. Nhưng cả bầu trời như sụp
xuống, vườn hoa trở thành hoang tàn, khi người chồng ngộ nạn, qua đời. Kể từ
đó, người đàn bà không còn muốn ra khỏi nhà nữa. Thiếu bàn tay săn sóc của bà,
ngôi vườn cũng mỗi lúc một tàn lụi.
Mùa đông đến càng làm cho ngày tháng càng
thêm ảm đạm hơn. Thế nhưng, một bữa sáng nọ, người đàn bà bỗng nghe tiếng cười
nói và cào xới trong ngôi vườn. Kéo tấm màn cửa sổ phòng ngủ lên, bà thấy các
con của bà đang hì hục xới đất. Trước sự ngạc nhiên của bà, người con cả trong
gia đình chỉ mỉm cười đáp: "Má sẽ biết khi mùa xuân đến". Và nguyên một
mùa đông, ngày nào các con của bà cũng ra vườn để xới đất.
Thế rồi khi mùa xuân đến, bao nhiêu hoa đẹp
đều nở rộ trong vườn. Những hạt giống mà những người con đã âm thầm gieo vãi
trong mùa đông nay thức giấc bừng dậy làm cho ngôi vườn trở thành tươi mát, sặc
sỡ.
Cùng với hạt giống của các thứ hoa, những
người con đã gieo vào lòng người mẹ một thứ hạt giống khác: đó là hạt giống của
Hy Vọng. Chính niềm hy vọng đó đã đem người đàn bà trở lại cuộc sống và đánh
tan mọi buồn phiền trong tâm hồn bà.
Câu chuyện trên đây có lẽ cũng chính là bức
tranh của không biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống hiện tại của chúng
ta. Có những ngày tháng, mọi sự xem chừng như vô vọng. Có những lúc mây mù của
khổ đau bao phủ kín khiến chúng ta không còn thấy đâu là lối thoát. Chính trong
những lúc đó, chúng ta hãy nhớ đến hạt giống của niềm Hy Vọng. Thánh Phaolô đã
viết trong thư gửi cho các tín hữu Rôma như sau: "Chính trong niềm Hy Vọng
mà chúng ta được cứu thoát. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng hãy nhìn thấy Sức
Sống đang chờ đợi chúng ta. Chính trong niềm Hy Vọng đó, chúng ta hãy nhìn thấy
những hoa trái của những hạt giống mà chúng ta đã vất vả gieo vãi.
Một người Hòa Lan và một người Mỹ bàn về ý
nghĩa của hai lá cờ quốc gia. Người hòa Lan phát biểu một cách mỉa mai như sau:
lá cờ của chúng tôi có ba màu: đỏ, trắng, xanh. Chúng tôi tức giận đỏ cả người
lên, mỗi khi chúng tôi bàn đến thuế má. Chúng tôi run sợ đến trắng bệch cả người
mỗi khi chúng tôi nhận được giấy thuế má. Và chúng tôi xanh như tàu lá sau khi
đã trả hết các thứ thuế. Người Mỹ cũng nói lên một cảm tưởng tương tự mỗi khi
nhận được các thứ giấy đòi nợ, nhưng lại bảo rằng: bù lại, chúng tôi chỉ thấy
toàn các thứ sao.
Sao trên bầu trời là biểu hiện của chính
niềm Hy Vọng. Bên kia những vất vả thử thách, bên kia những mất mát, bên kia những
thất bại khổ đau, phải chăng người Kitô chúng ta không được mời gọi để thấy được
các ngôi sao của niềm Hy Vọng.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần I TN2
Bài đọc: Heb 2:5-12; I Sam 1:9-20;
Mk 1:21-28.
1/ Bài đọc I (năm chẵn):
9 Bà An-na đứng dậy sau
khi họ đã ăn uống tại Si-lô. Tư tế Ê-li đang ngồi trên ghế ở cửa đền thờ Đức
Chúa. 10 Tâm hồn cay đắng, bà cầu nguyện với Đức
Chúa và khóc nức nở. 11 Bà khấn hứa rằng: "Lạy Đức Chúa
các đạo binh, nếu Ngài đoái nhìn đến nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài
nhớ đến con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một mụn con trai,
thì con sẽ dâng nó cho Đức Chúa mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu
nó." 12 Vì bà cứ cầu nguyện lâu trước nhan Đức
Chúa, nên ông Ê-li để ý đến miệng bà. 13 Bà An-na thầm thĩ trong lòng: chỉ có
môi bà mấp máy, không nghe thấy tiếng bà. Ông Ê-li nghĩ rằng bà say rượu. 14 Ông Ê-li bảo bà: "Bà còn say đến
bao giờ? Hãy lo dã rượu đi!"
15 Bà An-na trả lời rằng: "Không, thưa ngài, tôi chỉ là một
người đàn bà tâm thần đau khổ. Tôi đã không uống rượu và đồ uống có men, tôi chỉ
thổ lộ tâm can trước nhan Đức Chúa. 16 Xin đừng coi nữ tỳ ngài đây là đứa vô
lại: chỉ vì quá lo âu phiền muộn mà tôi đã nói cho đến bây giờ."
17 Ông Ê-li trả lời rằng: "Bà hãy đi về bình an. Xin Thiên
Chúa của Ít-ra-en ban cho bà điều bà đã xin Người!" 18 Bà thưa: "Ước chi nữ tỳ của ngài
đây được đẹp lòng ngài!" Rồi người đàn bà ra đi; bà dùng bữa và nét mặt bà
không còn như trước nữa.
19 Sáng hôm sau, họ dậy sớm và sụp lạy trước nhan Đức Chúa, rồi
trở về nhà ở Ra-ma. Ông En-ca-na ăn ở với bà An-na, vợ mình, và Đức Chúa đã nhớ
đến bà. 20 Ngày qua tháng lại, bà An-na thụ thai,
sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en, vì bà nói: "Tôi đã xin Đức
Chúa được nó."
2/ Phúc Âm:
21 Đức Giê-su và các môn đệ đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay
ngày sa-bát, Người vào hội đường giảng dạy. 22 Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của
Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh
sư.
23 Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế
nhập, la lên 24 rằng: "Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện
chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi:
ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!" 25 Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó:
"Câm đi, hãy xuất khỏi người này!" 26 Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên
một tiếng, và xuất khỏi anh ta.
27 Mọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau:
"Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra
lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!"
28 Lập tức danh tiếng Người đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận
miền Ga-li-lê.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Uy quyền của Thiên Chúa
Để có thể thuyết phục người khác, người rao giảng
cần có uy quyền trong lời nói cũng như trong hành động. Ngoài sự thông hiểu về đề
tài và cách suy luận, người rao giảng còn phải biết cách trình bày sao cho sáng
sủa, gọn gàng, và dễ hiểu. Tuy nhiên, “lời nói chỉ mới lung lay;” muốn hoàn
toàn thuyết phục khán giả, người rao giảng cần phải sống những lời mình rao giảng
hay cần những người khác làm chứng cho mình.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong uy quyền của
Thiên Chúa và của Chúa Giêsu. Trong Bài Đọc I, năm chẵn, Thiên Chúa thấu hiểu
tâm trạng sầu khổ của bà Hannah; nên đã ban cho Bà một người con trai, sau này
sẽ trở thành ngôn sứ của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, khán giả của Chúa Giêsu nhận
ra ngay sự khác biệt giữa Chúa Giêsu và các kinh-sư, khi họ nói: “Thế nghĩa là
gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần
ô uế và chúng phải tuân lệnh!”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I (năm chẵn): "Tôi
đã xin Đức Chúa được nó."
1.1/ Tâm trạng đau khổ của bà Hannah: Đối với những
bà mẹ có con quá dễ dàng, họ không thể nào hiểu được tâm trạng của những bà mẹ
không con, như bà Hannah hôm nay. Bà khao khát một người con để có thể trở
thành một người mẹ. Bà biết chỉ một mình Thiên Chúa, Đấng có quyền trên sự sống,
mới có thể làm điều này, nên Bà cầu nguyện lâu giờ trước nhan Đức Chúa; đến nỗi
thầy cả Eli tưởng Bà say rượu nên bảo bà: "Bà còn say đến bao giờ? Hãy lo
dã rượu đi!" Vừa đau khổ lại còn bị Thầy Cả nghĩ lầm là say rượu, bà
Hannah trả lời rằng: "Không, thưa ngài, tôi chỉ là một người đàn bà tâm thần
đau khổ. Tôi đã không uống rượu và đồ uống có men, tôi chỉ thổ lộ tâm can trước
nhan Đức Chúa. Xin đừng coi nữ tỳ ngài đây là đứa vô lại: chỉ vì quá lo âu phiền
muộn mà tôi đã nói cho đến bây giờ."
Có một điều kỳ lạ trong lịch sử của Cựu Ước cũng
như Tân Ước và kinh nghiệm cuộc đời là rất nhiều người ý thức được sự lựa chọn
của Thiên Chúa trước khi họ có mặt hay đang khi còn là bào thai trong bụng mẹ
(Sampson, Samuel, Isaiah, John Baptist). Trong những hoàn cảnh như thế, người mẹ
thường bị hiếm hoi lâu năm; và có khi phải đương đầu với nguy hiểm khi sinh
con. Các người mẹ ý thức rõ sự can thiệp của Thiên Chúa; nên họ yêu thương và
chăm sóc con kỹ lưỡng, trước khi dâng con để chúng tận hiến cuộc đời cho Ngài.
Trường hợp điển hình là của bà Hannah hôm nay, Bà có ý dâng con cho Thiên Chúa
ngay từ khi chưa có mặt trên đời. Bà khấn hứa rằng: "Lạy Đức Chúa các đạo
binh, nếu Ngài đoái nhìn đến nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài nhớ đến
con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một mụn con trai, thì con
sẽ dâng nó cho Đức Chúa mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu
nó." Truyền thống Do-thái gọi những người được thánh hiến này là
Nazarites, họ sẽ không ăn hay uống những thứ có men, và không cắt tóc hay cạo
râu trong một thời gian dài hay cả cuộc đời.
1.2/ Thiên Chúa có uy quyền đổi vận mạng cho con
người: Thiên Chúa thấu hiểu tâm trạng của bà mẹ đau khổ, và cũng đã có một kế
hoạch sắp sẵn cho đứa trẻ sẽ ra đời; nên qua miệng thầy cả Eli, Ngài an ủi Bà:
"Bà hãy đi về bình an. Xin Thiên Chúa của Israel ban cho bà điều bà đã xin
Người!" Nhận được lời chúc lành của Thầy Cả, Bà Hannah vui vẻ ra về với chồng.
Ít lâu sau khi ăn nằm với chồng, Bà thụ thai và sinh một con trai như lời Thầy
Eli chúc lành. Bà Hannah biết rõ đứa trẻ từ đâu tới qua việc đặt tên cho con là
Samuel (tiếng Do-thái có nghĩa là quà tặng của Thiên Chúa), hay như lời Bà nói:
"Tôi đã xin Đức Chúa được nó." Trong Tân Ước cũng có một trường hợp
tương tự: Bà Elisabeth đặt tên cho con là John (chữ viết tắt của tiếng Hy-lạp,
Jeho-hannah, quà tặng của Thiên Chúa).
2/ Phúc Âm: Thế
nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền.
2.1/ Thiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người:
“vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh-sư.” Qua
lời nhận xét này, khán giả đã nhận ra ngay sự khác biệt giữa Chúa Giêsu và các
kinh-sư:
- Đấng có thẩm quyền: Người biết rõ vấn đề chứ
không dựa theo người khác. Điều này dễ hiểu nếu chúng ta nhìn nhận Đức Kitô
chính là sự khôn ngoan hay trí tuệ của Thiên Chúa. Ngài biết mọi sự xảy ra
trong quá khứ, hiện tại, và tương lai. Nhiều lần trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã
thẳng thắn sửa chữa sự hiểu sai của truyền thống: “Người xưa dạy… phần Thầy, Thầy
dạy các con… ” Còn các kinh-sư, họ chỉ hiểu phần nào của vấn đề chứ không thông
suốt tất cả. Họ phải dựa vào thẩm quyền của Kinh Thánh để biện minh cho những lời
giải thích của họ, chứ không dám đưa ra một giáo lý gì mới cả.
2.2/ Chúa Giêsu có uy quyền trên các thần ô uế:
Trình thuật kể: trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên
rằng: "Ông Giêsu Nazareth, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu
diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa!"
Người Do-thái tin có rất nhiều thần ô uế trong
thế giới, và chính Chúa Giêsu đã nhiều lần trục xuất các thần ô uế khỏi con người,
điển hình là trình thuật hôm nay. Các thần ô uế này có thể là oan hồn của các kẻ
gian ác chưa được giải thoát, hay dựa trên trình thuật của Gen 6:1-4.
(1) Ông là “Đấng Thánh” của Thiên Chúa: Thần ô uế
biết rõ nguồn gốc và mục đích của Chúa Giêsu. Nguồn gốc: Chúa Giêsu đến từ
Thiên Chúa. Mục đích: Ngài đến để tiêu diệt tội lỗi và các kẻ gây ra tội lỗi;
không những thế, Ngài còn khôi phục lại sự thánh thiện của con người, làm cho họ
xứng đáng được hưởng nhan thánh Chúa.
(2) Chúa Giêsu truyền lệnh: "Câm đi, hãy xuất
khỏi người này!" Thần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất
khỏi anh ta.
(3) Phản ứng của con người: Mọi người đều kinh
ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau: "Thế nghĩa là gì? Giáo lý thì mới mẻ,
người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải
tuân lệnh!"
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Vì Chúa Giêsu đã chịu chết để phục hồi phẩm
giá nguyên thủy cho con người, chúng ta cần bắt chước Chúa Giêsu để tiêu diệt
và tránh xa ảnh hưởng của các thần ô uế.
- Chúng ta thường biết quí trọng những gì đã cưu
mang và cầu xin lâu ngày, và Thiên Chúa cũng muốn chúng ta ý thức rõ những điều
chúng ta xin; nên nhiều khi Ngài không ban ngay, nhưng muốn chúng ta một thời
gian chờ đợi.
- Để có thể thuyết phục người khác tin vào Chúa,
chúng ta cần thông suốt những gì Chúa dạy trước khi có thể rao truyền Tin Mừng
cho người khác. Một cuộc sống theo những đòi hỏi của Tin Mừng sẽ dễ dàng thuyết
phục những người khác tin vào Thiên Chúa hơn là chỉ thuần túy rao giảng.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét