THỨ HAI tuần
15 thường niên- năm II
BÀI ĐỌC I: Is 1, 10-17
"Các ngươi hãy tắm rửa, hãy dẹp khỏi mắt Ta
các tư tưởng xấu xa".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Hỡi các hoàng tử Sôđôma, hãy nghe lời Chúa; hỡi
dân Gômôra, hãy lắng tai nghe luật Thiên Chúa chúng ta. Chúa phán: "Muôn
vàn hy lễ có ích lợi gì cho Ta? Ta đã chán chê và không còn ưa thích những của
lễ toàn thiêu bằng chiên đực, mỡ các súc vật béo, máu bò đực, chiên con và dê
đực.
"Khi các ngươi đến trước mặt Ta, ai kiểm
soát các vật ấy nơi tay các ngươi, để các ngươi đi vào hành lang của Ta? Các
ngươi đừng tiếp tục hiến dâng cho Ta những lễ tế vô ích nữa. Ta ghê tởm mùi
hương. Ta không chịu được các ngày đầu tháng, các ngày Sabbat và các ngày lễ
trọng khác. Những cuộc hội họp của các ngươi đều là gian ác.
"Tâm hồn Ta chán ghét những ngày trăng mới
và các lễ trọng của các ngươi. Tất cả những thứ đó đã làm khổ Ta, Ta đã nhàm
chán chịu đựng rồi. Và khi các ngươi giơ tay các ngươi lên, thì Ta quay mặt đi.
Khi các ngươi càng cầu nguyện, thì Ta càng không nhậm lời, vì tay các ngươi vấy
đầy máu.
"Các ngươi hãy tắm rửa, hãy thanh tẩy, hãy
dẹp khỏi mắt Ta các tư tưởng xấu xa; đừng làm điều xấu nữa, hãy làm điều lành;
hãy tìm kiếm công lý, hãy cứu giúp kẻ bị áp bức, hãy xét xử công bằng cho những
trẻ mồ côi và bênh vực người goá bụa".
Đó là lời
Chúa.
ĐÁP CA: Tv 49, 8-9. 16bc-17. 21 và 23
Đáp: Ai đi đường ngay
thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ (c. 23b).
Xướng: 1) Ta không khiển trách
ngươi về chuyện dâng lễ vật, vì lễ toàn thiêu của ngươi đặt ở trước mặt Ta luôn.
Ta không nhận từ nhà ngươi một con bò non, cũng không nhận từ đàn chiên ngươi
những con dê đực. - Đáp.
2) Tại sao ngươi ưa kể ra những điều huấn lệnh,
và miệng ngươi thường nói về minh ước của Ta? Ngươi là kẻ không ưa lời giáo
huấn và ném bỏ lời Ta lại sau lưng? - Đáp.
3) Ngươi làm thế, mà Ta đành yên lặng? Ngươi đã
tưởng rằng Ta cũng giống như ngươi? Ta sẽ bắt lỗi, sẽ phơi bày trước mặt ngươi
tất cả. Ai hiến dâng lời khen ngợi, người đó trọng kính Ta; ai đi đường ngay
thẳng, Ta chỉ cho thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. - Đáp.
ALLELUIA: 1 Sm 3, 9
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì
tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe: Chúa có lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Chúa Giê-su đang rao giảng(tranh Hàn Quốc) |
PHÚC ÂM: Mt 10, 34 - 11, 1
"Thầy không đến để đem hòa bình, nhưng đem
gươm giáo".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng:
"Các con chớ tưởng rằng Thầy đến để mang hoà bình cho thế gian: Thầy không
đến để đem hoà bình, nhưng đem gươm giáo. Vì chưng, Thầy đến để gây chia rẽ con
trai với cha mình, con gái với mẹ mình, nàng dâu với mẹ chồng mình: và thù địch
của người ta lại là chính người nhà mình. Kẻ nào yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì
chẳng xứng đáng với Thầy. Kẻ nào yêu con trai con gái hơn Thầy, thì chẳng xứng
đáng với Thầy. Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng
với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống
mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó.
Kẻ nào đón tiếp các con là đón tiếp Thầy, và kẻ
nào đón tiếp Thầy, là đón tiếp Đấng đã sai Thầy. Kẻ nào đón tiếp một tiên tri
với danh nghĩa là tiên tri, thì sẽ lãnh phần thưởng của tiên tri; và kẻ nào đón
tiếp người công chính với danh nghĩa người công chính, thì sẽ lãnh phần thưởng
của người công chính. Kẻ nào cho một trong những người bé mọn này uống chỉ một
bát nước lã mà thôi với danh nghĩa là môn đệ, thì quả thật, Thầy nói với các
con: người ấy không mất phần thưởng đâu".
Sau khi Chúa Giêsu truyền dạy xong các điều ấy
cho mười hai tông đồ, Người rời khỏi đó để đi dạy dỗ và rao giảng trong các thành
phố của các ông.
Đó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Chúa Sẽ Ðền Bù
Có thể nói, bài Tin Mừng hôm
nay cho hệ quả của bước đường theo Chúa. Theo Chúa, người môn đệ phải chấp nhận
nhiều thua thiệt: họ có thể bị chống đối từ ngoài xã hội đến trong gia đình, và
một cách nào đó, Chúa Giêsu cũng bị xem là nguyên cớ của các tranh chấp, chống
đối. Thật thế, làm sao không có đối nghịch giữa ánh sáng và bóng tối, giữa Chúa
Giêsu và thế gian, giữa quyền lực Thiên Chúa và quyền lực thế gian. Bước theo
Chúa, người môn đệ phải chọn lựa, và chỉ chọn lựa tình yêu Chúa mới cho họ xứng
đáng được gọi là môn đệ Ngài.
Chắc chắn, khi chọn lựa như
vậy, người môn đệ không tránh khỏi những mất mát, thua thiệt. Tuy nhiên, Thiên
Chúa sẽ không để họ phải thất vọng, Ngài sẽ đền bù vượt quá sự chờ đợi của họ.
"Ðón tiếp một tiên tri, sẽ nhận được phần thưởng dành cho một tiên tri;
đón tiếp người công chính, sẽ nhận được phần thưởng dành cho người công chính;
đón tiếp kẻ rao giảng, sẽ nhận được phần thưởng dành cho kẻ rao giảng".
Người môn đệ của Chúa đừng sợ mất phần thưởng, nhưng hãy sợ mình chưa trung
thành trong bổn phận của mình mà thôi.
Với Thiên Chúa, dù công khai
hay âm thầm, sứ mệnh kẻ rao giảng bao giờ cũng cần thiết. Thiên Chúa luôn cần
đến những người ngày đêm nhiệt thành rao giảng và làm chứng cho Ngài bằng đời
sống hoạt động tông đồ, nhưng Ngài cũng cần đến những người hỗ trợ cho công
việc tông đồ bằng đời sống âm thầm cầu nguyện và hy sinh. Lịch sử chỉ nhớ đến
những vĩ nhân, chứ lịch sử không đủ giấy bút để ghi lại hết những khuôn mặt đã
góp phần vào đời sống của các vĩ nhân. Lịch sử không nhớ, nhưng Thiên Chúa lại
ghi nhớ tất cả, Ngài không bỏ sót một khuôn mặt nào, và phần thưởng của họ cũng
có giá trị như của các vĩ nhân.
Xin Chúa cho chúng ta biết
biểu lộ lòng trung thành với Chúa và Giáo Hội bằng những đóng góp nhỏ bé trong
đời sống hằng ngày của chúng ta. Dù chỉ là những việc nhỏ bé, âm thầm, không
được ai biết đến, nhưng chúng ta hãy tin rằng chúng vẫn hiện diện và có giá trị
trước mặt Chúa.
(Veritas
Asia)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
THỨ
HAI TUẦN XV THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọc: Isa 1:10-17; Mt 10:34-11:1
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ :
Luôn sống như đang hiện diện trước mặt Thiên Chúa.
Một sự thật về Thiên Chúa mà con người cần ý thức: Ngài ở khắp
mọi nơi; vì thế, không có một việc làm nào của con người qua khỏi ánh mắt của
Thiên Chúa. Đây cũng là niềm tin của người Việt-nam khi nói: “Trời cao có mắt.”
Vì có mắt nên Ngài nhìn thấy mọi sự, ngay cả những sự bí mật trong tâm hồn, và
Ngài sẽ trả ơn hoặc báo oán con người xứng với việc họ làm. Trong thực tế,
nhiều lần con người quên thực tại quan trọng này, họ nghĩ họ có thể giấu Thiên
Chúa, nên cũng cư xử với Ngài như cư xử với những con người khác.
Các bài đọc hôm nay muốn nhắc nhở cho con người hãy luôn biết
sống như đang hiện diện trước mặt Thiên Chúa. Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah
nhắc nhở cho con cái Israel biết phản ứng của Đức Chúa khi nhìn họ tới dâng lễ
vật lên cho Ngài. Người tay sạch lòng thanh sẽ được Ngài đoái nhận và chúc
lành; người tay vấy máu và hai lòng sẽ chỉ gây kinh tởm cho Ngài. Trong Phúc
Âm, Chúa Giêsu khuyên nhủ các môn đệ luôn biết sống theo sự thật, cho dù có
phải chịu ghét bỏ, truy tố, và tiêu diệt. Hãy làm mọi sự cho tha nhân như đang
làm cho chính Ngài, vì Ngài sẽ thưởng công xứng đáng tất cả việc làm đó.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Giá trị bên trong hơn
là hình thức bên ngoài.
1.1/ Thiên Chúa chán ngán những giả dối bên ngoài.
Con người muốn che đậy tội lỗi và ác tâm bên trong bằng những
hình thức vồn vã và săn đón bên ngoài. Họ chỉ có thể làm những điều này với con
người, vì con người không thể nhìn thấu những gì họ suy nghĩ bên trong; nhưng
họ không thể đánh lừa Thiên Chúa, vì Ngài nhìn thấu suốt tâm hồn họ.
Ngôn sứ Isaiah tố cáo các nhà lãnh đạo Israel khi họ
tới dâng của lễ cho Thiên Chúa. Ngài đã chán ngấy những lễ vật toàn thiêu béo
tốt họ dâng. Họ đánh lừa chính họ, vì họ nghĩ Thiên Chúa không biết những tội
ác họ làm, hay họ nghĩ Ngài cũng giống như vua chúa, cứ việc hối lộ những của
béo tốt là mọi chuyện sẽ êm đẹp. Họ nghĩ khi họ vất vả đến Đền Thờ dâng của lễ
là làm lợi cho Thiên Chúa. Ngôn sứ nói rõ sự khó chịu và chán ghét của Thiên
Chúa khi cứ phải nhìn loài người đóng kịch, để lừa dối Thiên Chúa: Đức Chúa
phán: "Ngần ấy hy lễ của các ngươi, đối với Ta, nào nghĩa lý gì? Lễ toàn
thiêu chiên cừu, mỡ bê mập, Ta đã ngấy. Máu bò, máu chiên dê, Ta chẳng thèm!”
Họ quên đi tất cả của cải trong thế gian này là của Thiên Chúa.
Họ có dâng lễ vật cũng là lấy của Ngài ban mà dâng. Họ có đến dâng lễ cũng là
do lợi ích cho chính họ chứ chẳng thêm gì cho Thiên Chúa. Đối với những người
này, những lễ vật họ dâng sẽ không được chấp nhận, lời cầu của họ sẽ chẳng được
lắng nghe, tội lỗi đã phạm chẳng những không được lắng nghe mà còn chuốc thêm
tội đánh lừa Thiên Chúa. Ngài tỏ rõ cho họ biết: “Khi các ngươi dang tay cầu
nguyện, Ta bịt mắt không nhìn; các ngươi có đọc kinh cho nhiều, Ta cũng chẳng
thèm nghe. Vì tay các ngươi đầy những máu.”
1.2/ Thiên Chúa trân quí những cao đẹp trong tâm hồn.
Để được Thiên Chúa chấp nhận và lắng nghe, con người cần sống
thành thật mối liên hệ giữa họ với Thiên Chúa và với tha nhân. Trước khi đến
Đền Thờ dâng lễ vật, họ phải thành tâm thống hối mọi tội lỗi đã phạm, họ phải
hòa giải các nỗi bất hòa giữa họ với tha nhân.
Sống công bằng là điều kiện căn bản cho mối liên hệ giữa họ và
Thiên Chúa: “Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bình, sửa phạt người áp
bức, xử công minh cho cô nhi, biện hộ cho quả phụ.” Thời nào cũng có những
người đối xử bất công với tha nhân vì tham lợi nhuận. Họ lợi dụng quyền hành để
áp bức người cô thân cô thế, nhất là những cô nhi quả phụ. Họ dung túng những
kẻ làm điều ác vì đã nhận quà hối lộ hay muốn được thăng quan tiến chức.
2/ Phúc Âm: Đòi hỏi của Thiên Chúa không luôn phù
hợp với sở thích của con người.
2.1/ Chiến tranh và hòa bình
Danh từ “mákairan” có hai nghĩa: gươm giáo và chiến tranh. Nghĩa
“gươm giáo” không thích hợp ở đây, nên dùng “chiến tranh” như là tương phản của
“bình an.” Câu hỏi được đặt ra là tại sao “Hoàng Tử Bình An” như lời ngôn sứ Isaiah
đã loan báo lại đem chiến tranh?
Thưa vì tư tưởng và cách thức của Thiên Chúa khác với tư tưởng
và cách của con người:
Thế gian không chấp nhận sự thật: Nói và sống theo sự thật sẽ
gây chia rẽ trong nhà, vì không phải tất cả mọi người đều muốn nói và sống theo
sự thật. Ví dụ: Bố mẹ ngăn cản không cho con kết hôn với người ngoài đạo vì sợ
con xao lãng việc giữ đạo. Bố mẹ ngăn cản không cho con đi tu vì muốn có người
nối dõi tông đường và hầu hạ. Vợ không muốn chồng bắt con đi nhà thờ vì muốn
con đi chùa... Trong những tình cảnh như vậy, một người có nên quyết liệt sống
theo sự thật hay im lặng đồng lõa để gia đình được bình an?
2.2/ Tiêu chuẩn của Thiên Chúa
Xung đột xảy ra không phải chỉ trong tư tưởng, nhưng còn trong
lối sống của người môn đệ. Ngài đòi con người phải sống theo tiêu chuẩn của
Nước Trời trong khi con người chỉ muốn an phận với những tiêu chuẩn sống của
thế gian. Ví dụ: Chúa đòi con người:
- Phải đặt Chúa trên hết mọi sự: cha mẹ, vợ con, anh chị em trong
khi có cha mẹ hay vợ/chồng đòi phải đặt họ trên hết.
- Phải từ bỏ mọi sự và vác thập giá theo Chúa vì: “Ai tìm giữ mạng
sống mình thì sẽ mất; ai liều mất mạng sống mình thì sẽ tìm lại được;” trong
khi trào lưu xã hội luôn cổ võ lối sống đặt cá nhân trên hết.
- Phải tiếp đón các người làm việc cho Chúa: các tiên tri, các
người công chính, các môn đệ thì sẽ được dự phần vào các phần thưởng họ sẽ
được; trong khi những loại người này không luôn được tôn vinh dưới con mắt của
người thế gian!
- Phải giúp đỡ người nghèo vì làm cho họ là làm cho chính Chúa; trong khi người
thế gian chỉ bỏ công giúp đỡ những người sẽ mang lại lợi nhuận cho họ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Con người sống theo hình thức bên ngoài nhưng Thiên Chúa chú
trọng đến những nét đẹp trong tâm hồn. Chúng ta hãy cố gắng sống như đang ở
trước tôn nhan Thiên Chúa.
- Sống theo sự thật sẽ giúp chúng ta luôn sống như đang ở trước
mắt Chúa, cho dù sống theo sự thật sẽ bị người đời chê ghét, lừa đảo, truy tố
và tiêu diệt; nhưng người môn đệ của Chúa không thể sống khác hơn.
- Thách đố của chúng ta: Chúng ta có dám chấp nhận đau khổ để
nói và sống theo sự thật?
Lm.An-tôn Đinh Minh
Tiên, OP.
Thứ Hai tuần 15 thường niên
Sứ điệp: Người môn đệ của Chúa
Giêsu phải dứt khoát chọn lựa Tin Mừng hơn mọi sự, phải đặt tình yêu đối với
Chúa hơn mọi tình cảm gia đình, hơn cả bản thân mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, con
cảm tạ Chúa đã mời gọi con làm môn đệ của Chúa, và đã ban cho con biết bao hồng
ân để con được theo Chúa cho đến hôm nay. Đứng trước tình yêu cao vời đó, con
chưa biết đáp lại như ý Chúa muốn, con chưa đặt Chúa lên địa vị ưu tiên và chưa
yêu mến Chúa trên hết mọi sự.
Lạy Chúa, nhiều khi với cái nhìn nông cạn, con
đã sống cho tình người nhiều hơn là sống cho tình Chúa. Con để mặc cho tình cảm
tự nhiên làm chủ cuộc sống. Con chỉ làm những điều mình ưa thích, hoặc chỉ làm
để đẹp lòng người ta hơn là quan tâm đến việc làm đẹp lòng Chúa. Con vẫn ngại
hy sinh, sợ thua thiệt. Con chỉ muốn yên thân. Chính vì sợ phiền toái hay chống
đối, mà con đã không dám sống Tin Mừng. Rút cuộc, con đã gặt hái sự chán nản
thất vọng, hơn là niềm vui và tình yêu Chúa.
Lạy Chúa, chính Chúa quả quyết: “Ai tìm sự
sống mình thì sẽ mất, còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy thì sẽ tìm thấy
được”. Xin Chúa giúp con biết yêu mến Chúa trên hết mọi sự, trên tình cảm gia
đình, trên những người mà con hằng yêu mến, trên những vật mà con hằng gắn bó,
trên cả bản thân con. Xin cho con biết nhìn lên Chúa trên thập giá ngõ hầu con
cảm nhận được thế nào là tình yêu Chúa dành cho con, để con sống xứng đáng với
tình yêu Chúa. Đòi hỏi của Chúa thật là quyết liệt và tuyệt đối. Các tông đồ đã
nghe được lời mời gọi của tình yêu Chúa và đã sống trọn vẹn cho Chúa và cho Tin
Mừng. Xin cho con bắt chước đời sống các ngài, để con dứt khoát đi theo Chúa,
can đảm dâng cuộc sống cho Chúa và chấp nhận những đòi hỏi của Tin Mừng. Amen.
Ghi nhớ : "Thầy không đến để đem hòa bình, nhưng
đem gươm giáo".
16/07/12
THỨ HAI TUẦN 15 TN
Đức Mẹ núi Camelô
Mt 10,34-11,1
Đức Mẹ núi Camelô
Mt 10,34-11,1
YÊU
CHÚA TRÊN TẤT CẢ
“Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy... Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy.”(Mt 10,37-38)
Suy niệm: “Dù là vua chúa hay dân cày, kẻ nào tìm thấy sự an bình trong gia đình là người sung sướng nhất” (Goethe). Gia đình là một trong những viên ngọc quý giá trong công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Gia đình là nơi con người bắt đầu tập sống tình yêu thương cách quảng đại và vô vị lợi hơn cả. Tuy nhiên, tình yêu mến ấy có thể bị biến dạng, trở nên rào cản con người sống theo lương tâm và lý tưởng cao cả của người Kitô hữu. Chẳng hạn: đưa bà con họ hàng thiếu năng lực vào những chức vụ không thích hợp; cưng chiều, bênh vực con cháu quá đáng; từ chối dấn thân phục vụ và hy sinh vì quá quyến luyến gia đình... Đức Giêsu dạy ta đặt lòng mến Ngài lên trên tình cảm dành cho những người thân trong gia đình. Lòng mến Chúa ấy sẽ hướng dẫn các tình cảm gia đình một cách xứng hợp hơn.
Mời Bạn: “Bác ái bắt đầu từ gia đình, nhưng không nên kết thúc luôn ở đó” (T. Fuller). Bạn đừng hạn hẹp tình yêu, lòng quan tâm, sự chăm sóc chỉ nơi những người thân, trong phạm vi gia đình, nhưng hãy mở rộng tình mến ấy đến cho mọi người, nhất là những người không may mắn chung quanh bạn.
Chia sẻ: Tình gia đình theo văn hóa Việt
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ xét xem lâu nay trong những lãnh vực nào, tôi quá ưu tiên dành tình cảm cho người thân trong gia đình, đến nỗi thiếu sót trong việc sống tình mến dành cho người lân cận. Và tôi sẽ nỗ lực sửa đổi điều này.
Cầu nguyện: Sốt sắng, chậm rãi đọc kinh Lạy Cha, tuyên xưng Thiên Chúa là Cha của tất cả chúng ta.
Không xứng với Thầy
(16.7.2012 – Thứ hai Tuần 15 Thường niên)
Nhạc sĩ Văn Cao |
Suy niệm:
Văn Cao là một nhạc sĩ có tài với bản Tiến Quân Ca bất hủ.
Nhưng ông cũng là một thi sĩ ít được ai biết
đến.
Ông có làm một bài thơ ngắn Không Đề như sau:
“Con thuyền đi qua
để lại sóng.
Đoàn tàu đi qua
để lại tiếng.
Đoàn người đi qua
để lại bóng.
Tôi không đi qua tôi
để lại gì?”
Ông muốn để lại chút gì cho đời của kẻ đã mang
tiếng ở trong trời đất.
Và ông hiểu rằng mình không thể để lại gì, nếu
không vượt qua chính mình.
Cái tôi và tất cả những gì thuộc về nó, đều là
đối tượng phải vượt qua.
Vượt qua cái tôi không làm tôi mất nó, nhưng
lại được một cái tôi viên mãn.
Phải chăng đó là điều Văn Cao, một Kitô hữu ẩn
danh đến lúc chết,
muốn gửi gấm qua những vần thơ này?
Có những giá trị hầu như được mọi người nhìn
nhận.
Có những giá trị thiêng liêng máu mủ như cha
mẹ, con cái.
Đặc biệt trong xã hội Do thái, hiếu thảo với
cha mẹ là điều được đề cao.
Đức Giêsu cũng đã phê phán thái độ bất hiếu đối
với cha mẹ (Mt 15, 3-6).
Mạng sống của con người cũng là một giá trị cao
quý.
Đụng đến mạng sống con người là xúc phạm đến
chính Thiên Chúa,
như ta thấy trong chuyện Cain giết em là Aben
(St 4, 9-10).
Trước những giá trị thiêng liêng như thế, ta
cần yêu mến, giữ gìn.
Yêu cha, yêu mẹ, yêu con trai, con gái, là
những điều hợp đạo lý.
Giữ gìn mạng sống của mình là điều phải làm.
Tuy nhiên, Đức Giêsu đã đưa ra một đòi hỏi mới
mẻ và đáng sợ.
Ngài không cấm các môn đệ yêu cha mẹ, con cái,
hay mạng sống,
vì đó là những giá trị thiêng liêng cao quý.
Nhưng Ngài không chấp nhận họ yêu những giá trị
này hơn Ngài.
Ngài không muốn họ đặt Ngài ở dưới những giá
trị đó.
Đơn giản Ngài muốn họ coi Ngài là một Giá Trị
hơn hẳn, Giá Trị viết hoa.
Khi cần chọn lựa giữa các giá trị, Ngài đòi họ
ưu tiên chọn Ngài.
Cụm từ “không
xứng đáng với Thầy” được nhắc
đến ba lần (cc. 37-38).
Chỉ ai dám yêu Ngài hơn người thân yêu, dám vác
thập giá mình mà theo,
người ấy mới xứng đáng với Thầy.
Chỉ ai dám mất mạng sống của mình vì Thầy,
người ấy mới lấy lại được sự sống tròn đầy ở
đời sau (c. 39).
Đức Kitô là ai mà đòi chúng ta phải đặt Ngài
lên trên các thụ tạo như vậy,
nếu Ngài không phải là hiện thân của chính
Thiên Chúa?
Đừng quên chính Ngài đã mất mạng sống mình vì
tôi trước.
Chỉ khi tôi đi qua tôi, nhờ đặt tôi và mọi sự
thuộc về tôi dưới Đức Kitô,
tôi mới có gì để lại cho đời, tôi mới giữ lại
được mọi giá trị khác.
Xin làm được điều thánh Biển Đức dạy:
“Phải tuyệt đối không coi gì trọng hơn Đức
Kitô.”
Cầu nguyện:
Lạy Chúa
Giêsu,
xin cho
con thấy Chúa thật lớn lao,
để đối
với con, mọi sự khác trở thành bé nhỏ.
Xin cho con thấy Chúa thật bao la,
để cả mặt
đất cũng chưa vừa cho con sống.
Xin cho con thấy Chúa thật thẳm sâu,
để con dễ đón nhận nỗi khổ đau sâu thẳm
nhất.
Lạy Chúa Giêsu,
xin làm cho con thật mạnh mẽ,
để không nỗi thất vọng nào
còn chạm được tới con.
Xin làm cho con thật đầy ắp,
để ngay
cả một ước muốn nhỏ
cũng
không còn có chỗ trong con.
Xin làm cho con thật lặng lẽ,
để con
chỉ còn loan báo Chúa mà thôi.
Xin Chúa ngự trong con thật sống động,
để không phải
là con,
mà là chính
Ngài đang sống.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
"Thầy
không đến để đem hòa bình, nhưng đem gươm giáo".
Thực hành giới răn của Chúa
Với
cái nhìn trần tục, chúng ta có thể cho rằng những lời dạy của Chúa Giêsu cho
các đồ đệ xem ra thật chói tai: "Thầy đến để đem chia rẽ con trai với cha,
con gái với mẹ. Ai yêu mến cha mẹ hơn Thầy, thì không đáng làm môn đệ Thầy. Ai
không vác thập giá mình hàng ngày mà theo Thầy, thì cũng không xứng đáng làm
môn đệ Thầy".
Thử
hỏi, trên trần gian này có ai dám yêu cầu những điều như vậy nơi những kẻ theo
họ không? Nhưng Chúa Giêsu đã không ngần ngại dùng ngôn ngữ như vậy, để khắc
ghi mạnh mẽ vào tâm trí những người nghe điều Người muốn nói trong cách thức
phù hợp với tâm thức của những người đương thời.
Thật
vậy, để nhấn mạnh điều gì đó người ta thường dùng cách nói táo bạo, nghịch lý
thường tình như những lời chúng ta vừa đọc lại trên: "Ai yêu mến cha mẹ
hơn Thầy, thì không đáng làm môn đệ Thầy". Chúa muốn chỗ ưu tiên trên hết
mọi người và mọi sự. Chính vì vậy mà sự hiện diện của Chúa là dấu gây nên mâu
thuẫn, gây chia rẽ: "Thầy không đến mang sự bình an, nhưng chia rẽ. Thầy
đến để chia rẽ con trai với cha, con gái với mẹ".
Sự
trung thành với Chúa, việc sống thực hành những giới răn Chúa làm cho mỗi người
Kitô trở thành như kẻ thù của chính người thân thuộc, vì nếp sống mới mẻ của
người Kitô không phù hợp với nếp sống trần gian, tinh thần Phúc Âm không phù
hợp với tinh thần phàm tục. Luật Chúa luôn luôn dạy điều nghịch lại những ước
mơ ích kỷ của con người. Giáo huấn Phúc Âm không bao giờ là điều tiện lợi dễ
dàng. Thánh giá hy sinh là chiều kích không thể nào tách rời ra khỏi cuộc đời
của người theo Chúa. Thánh giá là dấu chỉ, là bằng chứng của tình yêu.
Nhìn
vào Chúa Giêsu, Thầy chúng ta, bị treo trên thập giá, chúng ta hiểu được mức
tận cùng của tình yêu đích thực. Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi trao nộp
Con Một của Ngài cho thế gian giết chết trên thập giá. Hy sinh mạng sống mình
cho Chúa và anh chị em, đó là vận mệnh không thể tránh được của người Kitô. Ðể
theo Ngài trọn vẹn, trung thành cho đến cùng, người đồ đệ cần nhiều can đảm, hy
sinh và ơn soi sáng hướng dẫn Chúa.
Lạy
Chúa,
Xin
đổ tràn tình yêu Chúa xuống trên chúng con, để chúng con sống trung kiên với
Chúa và quảng đại với anh chị em chung quanh.
(Trích
trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Chúa Giêsu không đem đến bình an
“Anh
em đừng tưởng Thầy đến đem bình an cho trái đất; Thầy đến không phải để đem
bình an, nhưng để đem gươm giáo.”
Ai
không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì sẽ không xứng với Thầy. Ai giữ mạng
sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy
được.” (Mt. 10, 34. 38-39)
Những lời gây kinh ngạc
Nếu
có ai hỏi ta Chúa Giêsu đến mang lại và dạy dỗ cho con người cái gì, ta sẽ trả
lời rằng Chúa đến dạy người ta biết sống yêu thương nhau; Người đem hòa bình,
Người hiệp nhất những ai chia rẽ. Và chúng ta sẽ có thể trưng ta nhiều câu Phúc
Âm minh chứng rằng vì những mục đích trên, mà Chúa Giêsu đã làm người ở giữa
chúng ta, đã chết và sống ại vì hạnh phúc loài người.
Vậy
thì những lời của Phúc Âm vừa nghe, quả làm ta ngạc nhiên Chúa Giêsu khẳng định
rằng Người “Không đến đem bình an cho trái đất, nhưng để đem gươm giáo”. Người
dám nói rằng Người đến: “Để gây chia rẽ giữa con trai với cha mình, giữa con
gái với mẹ…” Chúa Giêsu Người gieo rắc chia rẽ! Chúa Giêsu gây chia rẽ hơn là
tạo hiệp nhất! Có ai dám nghĩ như vậy không? Ai mà cho rằng những lời đó là từ
môi miệng Chúa? Vậy mà đúng như thế đó.
Những sự kiện minh chứng.
Ta
nên lưu ý rằng Chúa Giêsu không khẳng định là Người có chủ tâm gây chia rẽ
người ta. Người chỉ nhìn nhận sự kiện xảy ra. Người ta sẽ bất đồng ý kiến với
nhau về Người. Có những người sẽ ủng hộ Người, người khác lại chống đối Người.
Sẽ có những hiểu lầm, những cắt đứt quan hệ, những xung đột ở khắp nơi trên thế
giới và ngay cả trong các gia đình, là vì Người và vì giáo huấn của Người.
Đó
chính là điều vẫn xảy ra, mãi mãi những kẻ tin và những kẻ không tin Chúa Kitô
vẫn xung khắc với nhau. Mãi mãi chồng và vợ, cha và con chia rẽ nhau và gây khổ
cho nhau vì đôi bên không cùng một lập trường khi phải đối mặt với giáo huấn
của Chúa Kitô.
Chúa
Giêsu lúc nào cũng vẫn muốn gieo sự bình an, nhưng Người cũng là con người thực
tế, vì biết rằng trên trần gian Người sẽ mãi mãi là chủ đề gây trang cãi, chống
đối và chia rẽ vậy.
J.Y.G
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 7
16 THÁNG BẢY
Thiên Chúa Trên Đường
Đời Ta
Sự quan phòng của Thiên
Chúa luôn luôn hiện diện trong cuộc đời của con người và trong lịch sử thế
giới. Thiên Chúa có mặt đó: trong suy nghĩ của con người, trong tự do của con
người, trong trái tim và trong lương tâm con người.
Nơi con người và cùng
với con người, sự hiện diện đầy năng lực cứu độ của Thiên Chúa đạt được một
chiều kích lịch sử. Sự quan phòng của Thiên Chúa đồng hành với cuộc sống con
người và đi vào trong nhân tính. Tuy nhiên, sự quan phòng ấy cũng luôn luôn bất
khả dò và bất biến.
Vâng, sự quan phòng của
Thiên Chúa là một sự hiện diện vĩnh cửu trong lịch sử của con người – cả của
các cá nhân lẫn của các cộng đồng. Lịch sử của các quốc gia và của toàn nhân
loại diễn tiến dưới ánh nhìn đầy quan tâm của Thiên Chúa và trong hành động
toàn năng của Ngài. Mọi tạo vật đều được bảo vệ và được cai quản bởi sự quan
phòng đầy lòng từ phụ của Thiên Chúa. Ngài cũng hoàn toàn tôn trọng sự tự do
của con người trong tư cách là những hữu thể có lý trí và tự do – được tạo dựng
theo hình ảnh Ngài và giống như Ngài.
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Đức Mẹ Carmêlô; Is 1, 10-17; Mt 10, 34-11,1.
LỜI SUY NIỆM: “Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai
liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được” (Mt 10,39).
Điều này Chúa Giêsu vẫn đang mời gọi mỗi một người trong chúng ta phải chọn lựa
giữa cái được và cái mất, sự sống và sự chết của đời mình. Chúng ta hãy nhìn
vào chính Chúa Giêsu, Ngài đã tự hiến chính mình Ngài theo thánh ý của Chúa
Cha, Khi Ngài đã hoàn thành sự tự hiến của Ngài; Ngài đã được Phục Sinh, và
Ngài đang hiện diện với chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.
Trong đời sống của chúng ta, cũng phải biết chọn lựa với tất cả sự tự do của
mình, nhưng không phải vì mình; Nhưng phải biết tự hiến đời mình cho người anh
em, cho việc loan báo và làm chứng Tin Mừng giữa thế giới hôm nay; vì Nước
Chúa.
Mạnh Phương
++++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày 16-07:
ĐỨC TRINH NỮ MARIA NÚI CAMÊLÔ
Camêlô
được coi như ngọn núi thánh. Hơn 700 năm trước khi Chúa Giêsu ra đời, Elia đã
lên núi này để bảo vệ niềm tin của mình trong cơn bách hại, cũng như đã đào tạo
những tâm hồn trung thành với Thiên Chúa. Khi Chúa Giêsu ra đời, nhiệt tình của
Elia như vẫn còn cháy trong lòng các người khắc kỷ (Esseniô). Người ta nói rằng
ngày lễ hiện xuống, những người này nhờ lời rao giảng và phép rửa của thánh
Gioan Tẩy giả đã hợp lực với các tông đồ để truyền bá Tin Mừng.
Camêlô
khi ấy vẫn còn là nơi tụ họp những tâm hồn muốn hiến thân cho Thiên Chúa.
Camêlô lại chỉ cách Nazareth
chừng một ngày đường, nên những người họp thành cộng đoàn ở núi này hướng về Mẹ
Maria như mẫu gương sống và như nguồn ơn phù trợ. Thời thập tự quân, Camêlô là
nơi đón tiếp nhiều vị ẩn tu. Tuy nhiên vào thế kỷ thứ XII, Đức Thượng phụ Giáo
chủ Albertô thành Giêrusalem đã qui tụ tất cả thành một nhà dòng, ban hành cho
họ một qui luật được Đức giáo hoàng chuẩn y năm 1226. Cũng năm ấy, Đức Giáo
hoàng cho phép mừng trọng thể trong dòng lễ Đức Bà Camêlô.
Khi
lên làm bề trên nhà dòng, thánh Simon Stock đã tha thiết xin Đức Mẹ một dấu chỉ
tỏ lòng săn sóc ưu ái của Mẹ đối với nhà dòng. Sau nhiều lời cầu nguyện lâu
dài, ngày 16 tháng 7 năm 1251, Đức Mẹ đã hiện ra trao cho thánh nhân bộ áo dòng
mà nói:
-
"Hãy nhận lấy bộ áo dòng này Mẹ ban cho dòng và cho tu sĩ như dấu chỉ của
lòng ưu ái và sự săn sóc Mẹ dành cho các con. Đây là dấu hiệu cứu rỗi. Giải
thoát mọi hiểm nguy. Ai chết mà mang biểu hiện bình an này, sẽ khỏi bị lửa
thiêu đời dời và Mẹ sẽ cứu họ khỏi lửa luyện tội vào ngày thứ bảy sau khi họ qua
đời".
Trước
khi cử chỉ ưu ái này, không biết bao nhiêu người mọi thời đã xin lãnh "áo
Đức bà" để được sống dưới sự chở che của Đức Mẹ. Người ta hướng về Đức Mẹ
núi Camêlô như hướng về nguồn ơn phúc để tạ ơn. Vì thế lễ mừng Đức Trinh Nữ
Maria núi Camêlô ngày càng lan rộng tới các nước có vua công giáo ngày 21 tháng
11 năm 1674 và năm sau tới các nước vương quốc Áo, Bồ Đào Nha mừng từ năm 1679,
các nước thuộc quyền Đức giáo hoàng mừng năm 1725.
Đức
giáo hoàng Bênêdictô XIII phổ biến lễ này trong toàn Giáo hội do sắc lệnh ban
hành ngày 24 tháng 9 năm 1726. Ngày 15 tháng 5 năm 1892, Đức giáo hoàng Lêo
XIII đã ban đặc ân "Portiuncula" (ơn đại xá cho ai viếng nhà thờ)
trong lễ này.
(Daminhvn.net)
+++++++++++++++++
16 Tháng Bảy
Không Gì Ðẹp Bằng...!
Trả lời cho một thanh
niên mong mỏi được biết rõ về mình, một cụ già nọ đã kể một câu chuyện như sau:
Ngày nọ, từ một đỉnh
núi cao, người ta thấy ở một chân trời xa tắp có hai bóng đen ôm lấy nhau. Một
em bé thơ ngây buộc miệng nói: "Hai bóng đen đó là ba với má đang ôm
nhau". Một chàng thanh niên đang mơ mộng phát biểu: "Ðó là hai tình
nhân đang quấn quýt nhau". Người có tâm hồn cô đơn thì nhận xét: "Hẳn
phải là hai người bạn gặp lại nhau sau hằng vạn thế kỷ xa nhau". Kẻ có
lòng tham lam chỉ nghĩ đến tiền bạc thì lại quả quyết: "Ðây hẳn phải là
hai thương gia vừa ký với nhau một giao kèo làm ăn". Một người đàn bà có
quả tim trìu mến thì thào thốt lên: "Ðây là một người cha trở về từ chiến
trận đang ôm lấy đứa con gái của mình". Một tên sát nhân đứng gần đó góp
ý: "Ðây phải là hai người đàn ông đấm đá vật lộn nhau trong một cuộc giao
chiến một mất một còn". Một người đàn ông không màng đến những gì đang xảy
ra xung quanh mình lên giọng gắt gỏng: "Ai mà biết được họ ôm nhau hay cắn
xé nhau".. Nhưng cuối cùng, một vị thánh có quả tim chứa đầy Thiên Chúa
mới mỉm cười giảng hòa: "Không có gì đẹp bằng hai người ôm nhau".
Kể xong câu chuyện
trên đây, cụ già kết luận: "Mỗi một tư tưởng của bạn để lộ bạn là ai. Bạn
nên tự vấn lương tâm xem thử bạn thường tưởng nghĩ đến những gì. Hơn bất cứ một
bậc thầy nào, những tư tưởng của bạn có thể nói cho bạn biết bạn là ai".
"Người buồn cảnh
có vui đâu bao giờ", chúng ta thường trích dẫn câu thơ này của cụ Nguyễn
Du để nói lên hình ảnh của tư tưởng, của tâm cảnh đối với ngoại giới. Khi chúng
ta vui, cảnh cũng vui lây, người cũng vui lây. Khi chúng ta buồn, cảnh cũng
buồn, mà người cũng buồn lây. Khi chúng ta vui, chúng ta muốn cho mọi người
cùng vui với chúng ta. Khi chúng ta buồn, chúng ta cũng cảm thấy khó chịu khi
người khác vui.
Hãy chất đầy tâm hồn
bằng những tư tưởng vui tươi, lạc quan: đó là một trong những bí quyết để được
hạnh phúc trên đời này. Riêng đối với người Kitô hữu chúng ta, bí quyết sống
hạnh phúc của chúng ta chính là: trở thành Ðền thờ sống động của Chúa. Có Chúa
ngự trị trong tâm hồn, chúng ta sẽ nhìn đời, nhìn người bằng chính cái nhìn của
Ngài.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày 16
Đức Mẹ chẳng phải là nữ vương các thiên
thần sao? Có nhiều người bên phe ta hơn là bên phe chúng, ngôn sứ Êlia đã nói
thế với người đầy tớ, khi ông này lo sợ vì bị đám đông săn đuổi: "Hãy nhìn
xem, kìa núi Cát Minh phủ đầy thiên sứ." Thế đó, Đức Mẹ mang cả nước trời
đến giúp chúng ta. Vậy thì tại sao ta không chạy đến dâng niềm tín thác vô biên
cho Mẹ, Đấng Trạng Sư toàn năng của chúng ta ở trên trời?
Tuy nhiên, trong ngày Lễ kính Đức Mẹ
Núi Cát Minh hôm nay, ta đừng tự bằng lòng với việc mình đã "mặc áo Đức
Bà" giống như người ta mang bùa mang ngải, nhưng hãy hết lòng khẩn cẩu, và
hơn thế nữa, hãy hết sức bắt chước Mẹ trong niềm vâng phục, đức khiết trinh,
lòng khiêm nhường và bác ái vô biên, cũng như xin Mẹ đến giúp đỡ, chở che và
bảo vệ chúng ta.
Theo như cách
nói của Thánh Bônaventura, "Tất cả chúng ta, những người yêu mến Đức Maria, hãy mặc lấy Mẹ. Và Mẹ sẽ đón nhận chúng ta như những người con
thực sự của Mẹ, và dẫn ta vào trong vương quốc của Người, khiến tất cả chúng ta
vui mừng khôn xiết."
P. Gioan-Bosco Goumaz, o.f.m.
Thứ Hai 16-7
Ðức Bà Núi Camêlô
T
|
ừ thế kỷ 12, ở núi Camêlô đã có các vị ẩn tu sống gần một suối
nước mà Tiên Tri Elijah từng sinh sống ở đây. Họ xây một nguyện đường dâng kính
Ðức Mẹ. Cho đến thế kỷ 13, họ được gọi là "Các Tiểu Ðệ của Ðức Bà Núi
Camêlô." Sau đó, họ dành một ngày đặc biệt để mừng kính Ðức Maria. Vào
năm 1726, ngày lễ ấy trở nên chính thức trong Giáo Hội hoàn vũ dưới tên Ðức Bà
Núi Camêlô. Qua nhiều thế kỷ, các tu sĩ Camêlô tự coi mình có liên hệ đặc biệt
với Ðức Maria. Các thần học gia và các thánh vĩ đại của dòng Camêlô thường cổ
động lòng sùng kính Ðức Maria và bênh vực cho đặc tính Vô Nhiễm Nguyên Tội của
Ðức Maria.
Thánh Têrêsa Avila gọi Dòng Camêlô là "Dòng của Ðức Trinh
Nữ." Thánh Gioan Thánh Giá cho rằng Ðức Maria đã cứu ngài khỏi chết
đuối khi còn nhỏ, đã dẫn dắt ngài đến dòng Camêlô và đã giúp ngài thoát khỏi tù
ngục. Thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu tin rằng Ðức Maria đã chữa ngài khỏi bệnh.
Vào ngày Rước Lễ Lần Ðầu, ngài dâng mình cho Ðức Maria. Trong những ngày cuối
đời, ngài thường nói về Ðức Maria.
Có một truyền thuyết nói rằng Ðức Maria đã hiện ra với Thánh Simon
Stock, một bề trên Dòng Camêlô, và đã trao cho ngài một khăn choàng, bảo ngài
hãy cổ động lòng sùng kính khăn ấy. Khăn choàng là một hình thức biến đổi của
áo Ðức Bà. Nó tượng trưng cho sự bảo vệ đặc biệt của Ðức Maria và kêu gọi người
mang khăn ấy hãy tận hiến cho ngài trong một phương cách đặc biệt. Hiển nhiên,
điều này không có nghĩa được cứu chuộc một cách lạ lùng. Ðúng hơn, khăn choàng
nhắc nhở chúng ta nhớ đến lời mời gọi của Phúc Âm là hãy siêng năng cầu nguyện
và hãm mình đền tội -- là lời mời gọi mà Ðức Maria đã thể hiện một cách tốt đẹp
nhất.
Lời Bàn
Ngay từ thuở ban đầu, các tu sĩ dòng Cát Minh thường được gọi là
các "Tiểu Ðệ của Ðức Bà Camêlô." Danh xưng này có nghĩa, các
ngài không chỉ coi Ðức Maria như một "người mẹ", mà còn là một
"người chị". Chữ chị nói lên ý nghĩa Ðức Maria rất gần
với chúng ta. Ngài là người con của Thiên Chúa và do đó có thể giúp chúng ta
trở nên con cái xứng đáng của Thiên Chúa. Ngài còn giúp chúng ta quý trọng tha
nhân như anh chị em mình. Ngài giúp chúng ta nhận thức rằng mọi người đều thuộc
về một gia đình của Thiên Chúa. Chỉ khi nào mọi người đều tin tưởng như vậy thì
nhân loại mới hy vọng tìm thấy con đường dẫn đến bình an.
Lời Trích
"Nhiều hình thức tôn sùng Mẹ Thiên Chúa mà Giáo Hội đã
chấp nhận trong khuôn khổ giáo lý lành mạnh và chính thống, tùy theo khuynh
hướng và sự hiểu biết của người tín hữu, để đảm bảo rằng, trong khi người mẹ
được tôn vinh thì người Con cũng được nhận biết cách xứng hợp, được kính mến,
được vinh danh và các giới răn của Người được tuân giữ, vì qua Người mà muôn
vật được tạo thành (x. Col. 1:15-16) và trong Người mà Thiên Chúa Cha hài lòng
vì tất cả được viên mãn nơi Người (x. Col. 1:19) (Hiến Chế Tín Lý về Giáo
Hội, 66).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét