THỨ BẢY TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN
X
Mt 25,14-30 |
BÀI ĐỌC I: 1 Cr 1, 26-31
"Thiên
Chúa đã chọn những điều hèn hạ đối với thế gian".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ
gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, anh em hãy xem ơn kêu gọi của
anh em: vì không có mấy người khôn ngoan theo xác thịt, không có mấy người
quyền thế, không có mấy người sang trọng. Nhưng điều mà thế gian cho là điên
dại, thì Thiên Chúa đã chọn để làm cho những người khôn ngoan phải xấu hổ; điều
mà thế gian cho là yếu hèn, thì Thiên Chúa đã chọn để làm cho những gì là mạnh
mẽ phải hổ ngươi. Thiên Chúa đã chọn những điều hèn hạ đối với thế gian, những
điều bị khinh chê, những điều không không, để phá huỷ những điều hiện hữu, hầu
mọi xác thịt không thể vinh danh trước mặt Người. Chính do Người mà anh em ở
trong Chúa Giêsu Kitô, Đấng do Thiên Chúa, đã trở nên sự khôn ngoan, sự công
chính, sự thánh hoá và sự cứu rỗi cho chúng ta, ngõ hầu, như đã chép: "Ai
khoe khoang, thì hãy khoe khoang trong Chúa". Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 32, 12-13. 18-19. 20-21
Đáp: Phúc thay dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp
riêng mình (c. 12b).
Xướng: 1) Phúc thay quốc gia mà Chúa là Chúa tể, dân
tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình. Tự trời cao Chúa nhìn xuống, Người
xem thấy hết thảy con cái người ta. - Đáp.
2) Kìa Chúa để mắt coi những kẻ kính sợ Người;
nhìn xem những ai cậy trông ân sủng của Người, để cứu gỡ họ khỏi tay thần chết,
và nuôi dưỡng họ trong cảnh cơ hàn. - Đáp.
3) Linh hồn chúng tôi mong đợi Chúa, chính
Người là Đấng phù trợ và che chở chúng tôi. Bởi vậy, lòng chúng tôi hân hoan
trong Chúa, chúng tôi tin cậy ở thánh danh Người. - Đáp.
ALLELUIA: 2 Tx 2, 14
Alleluia, alleluia! - Thiên Chúa đã dùng Tin
Mừng mà kêu gọi chúng ta, để chúng ta được chiếm lấy vinh quang của Đức Giêsu
Kitô, Chúa chúng ta. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 25, 14-30
"Vì
ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ
ngươi".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ
ngôn này rằng: "Có một người kia sắp đi xa, liền gọi các đầy tớ đến mà
giao phó tài sản của ông. Ông trao cho người này năm nén bạc, người kia hai
nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người, đoạn ông ra đi. Người
lãnh năm nén bạc, ra đi và dùng tiền ấy buôn bán làm lợi được năm nén khác.
Cũng vậy, người lãnh hai nén cũng làm lợi ra hai nén khác. Còn người lãnh một
nén, thì đi đào lỗ chôn giấu tiền của chủ mình. Sau một thời gian lâu dài, ông
chủ các đầy tớ trở về và đòi họ tính sổ. Vậy người lãnh năm nén bạc đến, mang
theo năm nén khác mà nói rằng: 'Thưa ông, ông đã trao cho tôi năm nén bạc, đây
tôi làm lợi được năm nén khác'. Ông chủ bảo người ấy rằng: 'Hỡi đầy tớ tốt lành
và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những
việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi'. Người đã lãnh hai nén
bạc cũng đến và nói: 'Thưa ông, ông đã trao cho tôi hai nén bạc, đây tôi đã làm
lợi được hai nén khác'. Ông chủ bảo người ấy rằng: 'Hỡi đầy tớ tốt lành và
trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc
lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi'.
"Còn người lãnh một nén bạc đến và nói:
'Thưa ông, tôi biết ông là người keo kiệt, gặt chỗ không gieo và thu nơi không
phát, nên tôi khiếp sợ đi chôn giấu nén bạc của ông dưới đất. Đây của ông, xin trả
lại ông". Ông chủ trả lời người ấy rằng: "Hỡi đầy tớ hư thân và biếng
nhác, ngươi đã biết ta gặt chỗ không gieo, thu nơi không phát: vậy lẽ ra ngươi
phải giao bạc của ta cho người đổi tiền, và khi ta trở về, ta sẽ thu cả vốn lẫn
lời. Bởi thế, các ngươi hãy lấy nén bạc lại mà trao cho người có mười nén. Vì
người có sẽ cho thêm và sẽ được dư dật, còn kẻ chẳng có, thì vật gì coi như của
nó, cũng lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng, các ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi
tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc, nghiến răng".
Đó là lời Chúa.
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
THỨ
BẢY TUẦN XXI THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọc:
I Cor 1:26-31; Mt 25:14-30.
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ :
Thái độ tự tôn và mặc cảm tự ti.
Có một câu chuyện đối thoại giữa thánh
Bonaventure và thầy trợ sĩ lo nhà bếp như sau: Một hôm thầy trợ sĩ mặt buồn rầu
đến tâm sự với thánh nhân: “Con nghĩ con tủi nhục cho cái số phận của con, cứ
quanh năm suốt tháng trong xó bếp như thế này, làm sao có thể cứu vớt các linh
hồn và nên thánh như cha được. Thánh Bonaventure khuyên thầy: “Tất cả đều có
thể nên thánh được miễn là hoàn tất tốt đẹp các bổn phận Thiên Chúa trao: dẫu
một Giám mục nổi danh, một thầy trợ sĩ lo nhà bếp, hay một bà bán hàng rong.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thái độ tự tôn và tự
tin.
Corintô là một thành phố nằm dọc theo bờ biển
Peloponnesian về phía Tây Bắc, nơi thánh Phaolô đã gặp Aquila
và Priscilla và đã giảng dạy tại đây 18 tháng (x/c Acts 18:1-18). Sau này,
thánh nhân đã viết hai thư tới họ (1 Cor và 2 Cor). Thành phố hải cảng này nổi
danh về giầu có và được hưởng một thời gian lâu dài về trật tự xã hội và chính
trị; một phần vì được điều khiển bởi những nhà chính trị tài giỏi là những
người biết tiên đóan những gì sẽ xảy ra và chuẩn bị kịp thời, một phần vì nền
kinh tế rất khác nhau và nghiêng nhiều về việc sản xuất. Thành phố nổi tiếng về
các đồ sứ, tơ lụa, đóng tàu, và kiến trúc.
Thánh Phaolô chọn Corintô là một trong những
nơi chính để giảng dạy mặc dầu ngài biết rằng chỉ có những người nào có can đảm
và chịu đựng lắm mới có thể sống sót. Ngài đã chứng tỏ một sự tự tin nơi Thiên
Chúa giữa bao yếu đuối của con người. Vì là hải cảng nên có rất nhiều du khách
và những du khách tới sẽ nhìn và nghe những điều hay của thành phố và sẽ loan
báo cho những người đồng hương khi trở về quê hương của họ. Thánh nhân hy vọng
những người tới nghe ngài rao giảng Tin Mừng sẽ mang về rao giảng lại cho đồng
hương của họ và vì thế Tin Mừng được rao truyền rộng rãi hơn. Không giống
như Athens là
nơi rất khép kín và chống lại mọi thay đổi; Corintô rất cởi mở, tìm tòi, và
nhiệt thành đón nhận những tư tưởng mới.
Một trong những nhược điểm của người khôn
ngoan giầu có là thái độ tự tôn của họ trước mặt Thiên Chúa và con người. Họ
nghĩ khôn ngoan và giầu có họ có được là hoàn toàn do công sức và cố gắng của
họ. Một thái độ như thế là đánh cắp ơn huệ của Thiên Chúa và khinh thường sự
hiện diện của Ngài trong cuộc sống. Thánh Phaolô chất vấn họ: “Thưa anh em, anh
em thử nghĩ lại xem: khi anh em được Chúa kêu gọi, thì trong anh em đâu có mấy
kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có mấy người quyền thế, mấy người quý
phái. Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục
những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã
chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng
kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, hầu không
một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.”
Và ngài dạy họ một thái độ đúng đắn cần thể
hiện trước Thiên Chúa, thái độ tự tin trong Chúa: “Phần anh em, chính nhờ Thiên
Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức Giêsu Kitô, Đấng đã trở nên sự khôn
ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng đã làm cho anh
em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu chuộc anh em, hợp như lời đã chép
rằng: Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.”
2/ Phúc Âm: Mặc cảm tự ti
Trái với thái độ tự tôn của dân thành Corintô
là mặc cảm tự ti của tên đầy tớ vô dụng trong Phúc Âm. Người mang mặc cảm này
luôn nghĩ mình chào đời dưới một ngôi sao xấu; luôn so sánh với người khác để
trách Tạo Hóa đã bất công ban phát không đồng đều: cho người khôn ngoan và của
cải dư thừa trong khi bắt mình phải dốt nát và nghèo nàn. Chúa Giêsu muốn dạy
cho dân bài học về Thiên Chúa công bằng qua dụ ngôn sau: "Quả thế, cũng
như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho
họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ
khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, người đã lãnh năm yến lấy số
tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. Cũng vậy, người đã
lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ
chôn giấu số bạc của chủ.”
Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ
với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.
Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm
yến khác, và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây
lời được năm yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi
đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ
giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!" Người đã lãnh
hai yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai
yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy:
"Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung
thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ
anh!"
Thiên Chúa rất công bằng trong cách xét xử.
Ngài đòi người Ngài đã cho 5 nén phải sinh lời thêm 5 nén, người được 2 nén
phải sinh lời thêm 2 nén; chứ Ngài không bắt người nhận 2 nén phải sinh lời 5
nén. Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ,
tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế,
tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm
lấy!"
Ông chủ đáp: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng
nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh
phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn
lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười
yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì
ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó
ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Cần tránh cả hai thái cực: thái độ tự tôn và
mặc cảm tự ti. Thái độ tự tôn khinh thường quyền năng Thiên Chúa và mặc cảm tự
ti khinh thường sự khôn ngoan của Ngài.
- Thái độ đúng đắn của con người trước mặt
Thiên Chúa là sự tự tin: Tin những gì mình có được là quà tặng Thiên Chúa ban,
và tin mình có khả năng để sinh lời cho Thiên Chúa với những quà tặng này.
- Đừng than thân trách Chúa vì mình bất tài để
rồi không làm gì như tên đầy tớ vô dụng trong bài Phúc Âm. Hãy cố gắng sinh lợi
cho Chúa với những gì Chúa ban. Chúa sẽ không đòi mình như những người có tài
hơn.
Lm.An-tôn Đinh Minh Tiên, OP.
Thứ Bảy tuần 21 thường niên
Sứ điệp: Sức khoẻ, thời giờ, tài
năng, các ơn Chúa ban, đó là những nén vàng nén bạc Chúa trao cho đời ta. Ta
hãy sinh lời bằng việc sử dụng những món quà đó cho đẹp lòng Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tạ ơn
Chúa vì Chúa đã tín nhiệm con, ban cho con sức khoẻ, thời giờ, tài năng, và
muôn ngàn ân huệ, như những nén vàng nén bạc. Vốn liếng đó Chúa mong con phát
huy thành mối lợi thiêng liêng. Chúa sẽ vui lòng biết bao khi thấy con biết tận
dụng thời gian để làm những điều đẹp lòng Chúa. Con biết dùng sức khoẻ, khả năng
và các ơn Chúa ban, để phục vụ Chúa và giúp đỡ anh em, đó là con biết sống xứng
đáng với lòng thương của Chúa.
Lạy Chúa, Chúa là Chân Thiện Mỹ, Chúa đã chẳng
tiếc gì khi chia sẻ điều tốt lành cho con, nhưng với mục đích để con sử dụng
các ân huệ ấy mà cộng tác vào công trình sáng tạo và cứu chuộc của Chúa.
Tuy thế, con biết Chúa ban cho mỗi người những
ân huệ và với mức độ khác nhau. Chúa chỉ cần con sử dụng các ân huệ ấy hết khả
năng của con. Ai được ban nhiều, Chúa đòi sinh lời nhiều, kẻ được ít, Chúa đòi
ít hơn. Xin cho con đừng ghen tương phân bì với số phận anh em con.
Khi con được năm nén, xin đừng để con kiêu căng
tự đắc, nhưng xin cho con biết tạ ơn Chúa: tạ ơn bằng cách quảng đại phục vụ
chứ không phung phí ơn Chúa. Khi con được hai nén, xin cho con cũng biết quảng
đại phục vụ với khả năng nhỏ bé của mình. Và nếu con được Chúa ban một nén, xin
đừng để con vì vậy mà lười biếng, tự ti mặc cảm, than trách phận mình và oán
than cả Chúa. Amen.
Ghi nhớ : "Vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ,
ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi".
01/09/12
THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 21 TN
Mt 25,14-30
Mt 25,14-30
SIÊNG
NĂNG VIỆC ĐỨC CHÚA TRỜI, CHỚ LÀM BIẾNG
“Cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ riêng của mình đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tùy khả năng riêng mỗi người.” (Mt 25,14-15)
Suy niệm: Một trong những bản văn Tin Mừng “dễ đọc” nhất cho con người hiện đại. Nghe như câu chuyện đăng trên chuyên mục kinh doanh của một tập san tạp chí nào vậy! Chúa nói về những chuyện “thời sự,” nào là tiền bạc, vốn, đầu tư, nào là ngân hàng, sổ sách kế toán… Càng “dễ đọc” vì điểm nhấn của nó cũng chính là mối quan tâm đệ nhất của con người: sinh lời! Tuy nhiên, mục đích của dụ ngôn này không phải là ở đó, mà là mời gọi chúng ta đầu tư vào cuộc kinh doanh với Chúa, đó là: ra sức làm việc, tuỳ theo khả năng Chúa ban, để sinh lời cho Nước Trời.
Mời Bạn: Sứ điệp ấy thật “hợp thời” cho chúng ta tại thời điểm đầu tháng chín này, thời điểm bắt đầu một năm học mới, một quí mới, một tài khoá mới. “Hợp thời” để cảnh báo cho chúng ta đề phòng những lời dỗ ngọt của con ma lười biếng. Có khi chúng ta cũng “ra công làm việc” thật đấy, nhưng chỉ để tìm kiếm “lương thực mau hư nát” (x. Ga 6,27). Đừng quên “Ai không làm việc thì không đáng ăn!”(2Tx 3,10). Nhất là đừng quên rằng Chúa Giêsu luôn xác nhận Cha của Ngài làm việc liên lỉ và Ngài cũng vậy (Ga 5,17).
Sống Lời Chúa: Thực hành lời dạy trong kinh Bảy Mối Tội Đầu: “Siêng năng việc Đức Chúa Trời chớ làm biếng.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con biết siêng năng làm việc theo khả năng, dù ít hay nhiều, mà Chúa ban cho chúng con để xây dựng Nước Chúa.
"Vì
ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ
ngươi"
Trách
nhiệm của các bậc cha mẹ
Trong
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đề cập đến việc một ông chủ trước khi đi xa, đã
trao cho đầy tớ, mỗi người một số nén bạc để làm lợi thêm, và khi trở về, ông
chủ đã gọi các đầy tớ đến tính sổ. Ðã có nhiều lối giải thích suy tư về các nén
bạc; ở đây chúng ta lồng dụ ngôn trong khung cảnh: ông chủ là Thiên Chúa, đầy
tớ là các bậc cha mẹ, nén bạc là con cái.
Ðiều
răn thứ tư dạy con cái phải thảo kính cha mẹ; điều này có nghĩa là nếu con cái
lỗi phạm giới răn này thì sẽ bị Thiên Chúa trừng phạt. Bổn phận của con cái là
tôn kính, yêu mến và đền đáp công ơn cha mẹ: đó là bài học cơ bản của các kẻ
làm con. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không phải là vị thẩm phán chí công, nếu
không xét xử những bậc cha mẹ không làm tròn bổn phận của mình. Nếu con cái
phải thảo kính cha mẹ, thì cha mẹ cũng phải tôn trọng yêu thương con cái. Mỗi
người con là một nén bạc Chúa trao, cha mẹ là những đầy tớ có nghĩa vụ canh giữ
và làm lợi nén bạc này. Dĩ nhiên, chỉ một mình Thiên Chúa mới là chủ duy nhất
và tuyệt đối trên mỗi người con: bổn phận của cha mẹ là cộng tác dưỡng nuôi
thân xác, hướng dẫn tinh thần và thiêng liêng, để con cái lớn lên trong sự thật
và trong niềm kính sợ yêu mến Thiên Chúa.
Nếu
con cái là hình ảnh của cha mẹ tiếp liền sau hình ảnh của Thiên Chúa, thì điều
này nhắc nhớ cha mẹ phải là những người sinh con hai lần: một lần cho trần
gian, và một lần cho Thiên Chúa. Ðịnh mệnh vĩnh cửu của con người không phải ở
trần gian này, nhưng là trời cao. Do đó, cha mẹ phải luôn hướng dẫn tâm hồn con
cái hướng về trời cao khi chúng còn thơ bé, và cả khi chúng đã lớn khôn nữa.
Trách
nhiệm của các bậc cha mẹ thật nặng nề, nhưng cũng vô cùng cao cả. Nếu cha mẹ
chu toàn bổn phận Chúa trao, chắc chắn trong ngày Chúa đến, họ sẽ được nghe lời
này: "Hỡi tôi tớ tốt lành và trung tín, hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ
ngươi". Và đó là điều chúng ta phải cầu xin cho các bậc làm cha mẹ.
(Trích
trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Cộng
tác với ơn Chúa
Qua đoạn Tin Mừng chúng ta vừa nghe, Thiên Chúa như ông chủ đi công tác xa trao lại cho mỗi chúng ta một số bạc, tượng trưng cho tất cả những gì Ngài ban cho
chúng ta và bổn phận chúng ta là dùng
số bạc đó để sinh lợi. Chúng ta biết rằng Thiên Chúa là Ðấng dựng nên ta và ban cho chúng ta những khả năng riêng, những nén bạc nhiều ít tùy ý Ngài.
Chúa cũng chỉ đòi hỏi chúng ta sinh lợi theo khả năng của mình. Thiên Chúa
không bắt chúng ta phải làm những gì vượt quá khả năng Ngài đã ban cho chúng ta, chỉ cần một chút trung thành
là chúng ta có thể làm trọn công việc của Ngài trao cho chúng ta.
Sau một thời gian lâu dài, ông
chủ đến và thanh toán sổ sách. Kẻ sinh lợi được năm nén cũng được khen như người sinh lợi được hai nén:
"Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành, được giao ít mà anh đã trung thành thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào hưởng niềm vui của chủ anh", vì cả hai cùng làm tròn nhiệm vụ của chủ giao với hết khả năng của mình. Nhưng khả năng Chúa ban cho không phải chỉ để được chôn vùi dưới đất, không phải để được cất giữ nhưng phải để được sinh lợi, phục vụ anh em.
Vậy mỗi chúng ta hãy cố gắng sống trung thành và
trọn vẹn với những gì mình đã lãnh nhận, tức là chúng ta tích cực cộng tác với ơn của Chúa, với tinh thần trách nhiệm để làm cho những ân huệ, những khả năng Chúa ban và ngay cả sự hiện hữu của ta được sinh hoa kết quả trong cuộc sống hàng ngày, là thời gian dường như Chúa vắng mặt. Chúng ta không
nên có thái độ như người lãnh một nén, xem Chúa như người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, nên đã lo sợ và đem chôn giấu nén bạc dưới đất, để rồi đến lúc đem trả lại y nguyên. Chúa sẽ trách chúng ta như ông chủ trong dụ ngôn trách người đầy tớ biếng nhác: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác, anh đã biết ta gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi sổ bạc của tôi cho các chủ ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu hồi của thuộc về tôi cùng với số lời chứ. Vậy, các ngươi hãy lấy nén bạc khỏi tay nó mà đưa cho người có mười nén". Chúng ta không nên nghĩ xấu cho Chúa để rồi sống mà lúc nào cũng nơm nớp lo sợ Ngài. Nhưng hãy sống đơn sơ phó thác như con thảo đối với cha mình và yêu thương anh chị em. Khi sống trong tình thương và gắn bó với Thiên Chúa, chúng
ta sẽ chẳng bao giờ thấy sợ hãi nhưng là luôn sống tích cực trong phận vụ của mình trong sự cậy trông và tin tưởng vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa.
Lạy Chúa,
Xin ban cho chúng con một đức tin vững bền để chúng con trung thành với ơn mình đã lãnh nhận là làm phát sinh những điều thiện hảo, nhờ đó mọi người sẽ được hưởng niềm vui của ngày Chúa đến trong vinh quang.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Sau một thời gian
Đức
Giêsu nói: “Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ riêng của
mình đến, mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm nén, người kia
hai nén, người khác nữa một nén, tùy khả năng riêng mỗi người.” (Mt. 25, 14-15)
Dụ
ngôn Tin Mừng hôm nay, Chúa nhắc nhở chúng ta là: trong suốt đời sống của chúng
ta không phải chỉ có trung tín làm theo ý Chúa mà còn phải biết sáng kiến và
làm theo những điều Chúa mong đợi mỗi người chúng ta.
Tùy theo phương tiện mỗi người.
Điều
đáng chú ý là Chúa không đòi cái gì quá sức chúng ta, quá khả năng chúng ta.
Không thể đòi ta phải làm cho ta lớn lên một tấc! khi người ta đòi phải “ vượt
mức chỉ tiêu” thì đó chỉ là đòi theo sức tương đối không hiểu như một bổn phận.
Cũng thế, Chúa đòi ta phải đổi mới con người, có ý nghĩa là sửa chữa, đào tạo,
giáo dục con người đã dựng lên và con người tạo vật của mình.
Chúng
ta được biết rằng chủ sẽ về sau một thời gian. Chúa cho chúng ta thời gian để
thực hiện đời sống mình và sống theo thánh ý Chúa. Nếu chúng ta làm những điều
xấu, sống trong lầm lạc, Chúa không đến treo giò không kết án ngay đâu.
Chúa
cho chúng ta thời gian làm cho sinh hoa kết quả những ơn mà Chúa cho chúng ta
mượn để rồi lại ban tất cả cho chúng ta. Ngài nắm giữ thời gian, Ngài để cho
chúng ta bắt tay vào việc. Đầy tớ trung tín lo làm trọn điều mình phải làm, chủ
có thể về tùy theo lúc chủ muốn, chủ sẽ vui mừng khi ý chủ đã được thực hiện,
mọi sự đều tốt đẹp.
Lòng yêu mến nồng nàn.
Khi
ta trung thành vui vẻ theo ý Chúa, Ngài có thể đòi hỏi ta tùy lúc Ngài thỏa
lòng, Ngài mong chúng ta luôn sẵn sàng.
Vậy
mọi sự đều tùy thuộc lòng mến của ta.
Đầy
tớ xấu thì sao? Tại sao nó không được thưởng? Nó không làm gì, chẳng yêu ai,
chỉ biết đổ lỗi thất bại cho người khác: “Thưa ông, tôi biết ông là người hà
khắc, gặt chỗ không gieo thu nơi không vãi...”. Ai đáng trách? chủ hay đầy tớ
lười biếng vô dụng? Ai trong chúng ta đáng trách? nếu chúng ta từ chối Thiên
Chúa và thánh ý Ngài?
Ước
chi chúng ta can đảm một chút để nhận lỗi, hãy chân thành thú nhận những ti
tiện của mình.
JM.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 9
1 THÁNG CHÍN
Chúa Thánh Thần Hướng Dẫn
Giáo Hội
Tất cả chúng ta hãy tôn
vinh và tạ ơn Chúa Thánh Thần, Đấng đang dẫn dắt Giáo Hội hôm nay bước đi trên
nẻo đường vừa đầy thách đố vừa chan hòa niềm vui: đó là nẻo đường canh tân như
Công Đồng Vatican II khởi xướng. Dưới sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần và trong
tinh thần nhiệt tình đổi mới, Hội Nghị Đặc Biệt của Thượng Hội Đồng Giám Mục đã
xác quyết dứt khoát rằng không gì có thể thành tựu nếu không có sự trợ giúp của
Chúa Thánh Thần. Chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể đạt được bất cứ
gì là thánh thiện – và chỉ trong Chúa Thánh Thần chúng ta mới có thể thi hành
được sứ mạng mà Chúa Kitô giao phó. Lạy Chúa, nếu không có Thánh Thần của Ngài,
mọi cố gắng của chúng con sẽ chỉ như dã tràng xe cát biển đông mà thôi!
Chính Chúa Thánh Thần đã
dẫn dắt các bước đi của Công Đồng Vatican II và đã tiếp tục dẫn dắt các cuộc
họp Thượng Hội Đồng tiếp sau đó trong ngọn lửa tình yêu và trong làn gió đổi
mới của Ngài. Lạy Chúa Thánh Thần, Ngài là điểm tựa cho mọi công cuộc của chúng
con, Ngài đã tràn ngập trong lòng các mục tử và toàn dân Chúa, xin Ngài hãy đến
chiếm lĩnh trái tim tất cả những ai tin tưởng vào Ngài.
Thật vậy, Chúa Thánh
Thần đã hướng dẫn chúng ta trên đường sự thật. “Ngài sẽ dạy anh em biết tất cả
sự thật” (Ga 16,13) – Đức Giêsu đã nói rõ về vai trò của Chúa Thánh Thần như
thế. Chúa Thánh Thần là Thần Khí mà Đức Kitô hứa trao ban cho các Tông Đồ trong
Căn Gác Thượng trước cuộc khổ nạn và Phục Sinh của Người. Ngài tiếp tục cho
thấy sự hiện diện của Ngài trong Giáo Hội qua mọi thời, nhất là trong những
giai đoạn đầy căng thẳng như thời đại của chúng ta hôm nay. Trong tác động của
Chúa Thánh Thần, tất cả chúng ta cùng thốt lên: “Lạy Chúa Thánh Thần, Đấng là
nguồn sống, xin hãy đến với chúng con”.
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 01-9
1Cr 1, 26-31; Mt 25, 14-30.
LỜI SUY
NIỆM: Trong dụ ngôn một người sắp đi xa, đã gọi những đầy tớ lại và giao những
yến bạc để sinh lời, nhưng: “Có người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu
số bạc của chủ. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ
và thanh toán sổ sách với họ.” (Mt 25, 19-20).
Trong dụ ngôn này có hai loại đầy tớ, đưa ra cho chúng ta thấy, mỗi người trong
chúng ta, đang ở vào loại đầy tớ nào?
Trong cuộc sống của mỗi người, Chúa ban cho những ân sủng khác nhau. Ngài ban
ân sủng đúng với khả năng của từng người một, để họ có thể chu toàn bổn phận và
làm ra lời cho chính bản thân của họ và cho tha nhân nữa. Sau khi nhận
lãnh ân sủng của Chúa; Sẽ có thưởng phạt cân xứng với những ân sủng đã nhận
lãnh. Nên chúng ta phải xét lại bổn phận của mình khi sử dụng những ân huệ mà
Chúa đã ban cho chúng ta trong cuộc sống hôm nay như thế nào? Nếu chúng ta cất
giấu vì cảm thấy không cần hay sợ mà không dùng đến, chỉ cậy ở sức mình. Tất cả
đều mang tội với Chúa. Hãy đem ra sử dụng để được Chúa ban thêm cho.
Mạnh Phương
++++++++++++++++++
01 Tháng Chín
Bờ Dậu Trước Ngõ
Có một chàng thanh
niên chán sống nơi thôn dã, đã bỏ nhà trốn lên thành thị... Ở đó, chàng đã ăn
chơi trác táng... Kiếm sống xa đọa đã đưa đẩy chàng đến chỗ thân tàn ma dại.
Trong nỗi cùng cực, chàng bắt đầu hồi tâm và nhớ lại nếp sống ấm êm trong gia
đình.
Chàng quyết định trở
về. Nhưng trên đường về, nghĩ mình quá bất xứng không biết cha mẹ có tha thứ
không, nên chàng đã rẽ lối đi nơi khác. Ở đó, chàng viết thư về cho cha mẹ và
thú nhận tội lỗi. Chàng cũng ngỏ ý. Nếu cha mẹ bằng lòng thì hãy lấy chiếc áo
bông treo trước cửa nhà.
Mẹ chàng đã làm gì? Bà
không những treo một chiếc áo bông mà lấy tất cả áo trong nhà ra treo kín cả
dậu trước ngõ.
Thiên Chúa cũng đối xử
với chúng ta như thế. Phiêu lưu trong tội lỗi, chúng ta chỉ cảm thấy chán
chường thất vọng, nhưng Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về chúng ta. Ngài
chờ đợi chúng ta từng giây từng phút. Tình Yêu của Ngài vượt lên trên mọi tính
toán, đo lường của chúng ta. Ngài thi ân cho chúng ta hơn cả sự mong đợi và cầu
xin của chúng ta. Người con hoang trong tin mừng chỉ xin được đối xử như một
người làm công trong nhà, nhưng người cha đã phục hồi anh trong tước vị làm
con. Ông đã xỏ nhẫn cho anh, mặc áo mới cho anh, và sai mở tiệc ăn mừng.
Phải, Thiên Chúa yêu
thương và tha thứ hơn cả sự chờ mong của chúng ta.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày 01
Thứ bảy đầu tháng
Thiên chức là mẹ
của Đức Maria kết hợp với nhân cách của Mẹ trong chiều sâu tâm linh, là một
thiên chức toàn thể; vì sự thụ thai khiết trinh của Mẹ được đâm rễ ngay trong
sự vô nhiễm nguyên tội của Mẹ: Trên bình diện siêu nhiên của việc thụ thai mà
vẫn đồng trinh. Nếu chúng ta hiểu điều ấy một cách đơn giản theo tường thuật
của thánh sử Matthêu, thì quả thật đầy huyền bí và tuyệt diệu, chúng ta có thể
nghĩ rằng Đức Maria là trinh nữ vì Mẹ không hề biết đến người nam: nhưng không!
Điều đó còn sâu thẳm hơn nhiều! Điều đó đã nói lên tính cách đặc thù nguyên
vẹn, bởi vì thiên chức của Mẹ là thiên chức nhân linh, thiên chức đó được thực
hiện ngay khi Con Mẹ hiện hữu. Cũng trong giây phút đó, Mẹ đã quy hướng về Đấng
Cứu Độ, Mẹ hoàn toàn hiến trọn cho Ngài, Mẹ được cất nhắc lên nhờ Đấng Hiện Hữu
và Ngài làm cho sứ mệnh thiên chức của Mẹ càng thêm phong phú; cuối cùng Mẹ
Maria là tất cả, vì Mẹ là Mẹ của Chúa Giêsu ngay khi Ngài hiện hữu.
Chính nhân tính
của Mẹ đã được niêm ấn trong thiên tính của Chúa Giêsu, nhờ thiên chức làm mẹ,
một thiên chức nhân linh chan hòa trong ánh sáng của Ngôi Lời, trong chiêm niệm
thẳm sâu mà Đức Kitô đã ra đời, là quà tặng trọn hảo của Con Người.
Maurice Zundel
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét