Thứ Hai sau Chúa Nhật 25 Quanh Năm
*
* *
Bài Ðọc I: (Năm
II) Cn 3, 27-34 {hoặc 27-35}
"Chúa ghê tởm những
kẻ lừa dối".
Trích sách Châm Ngôn.
Hỡi con, con chớ ngăn cấm
người có thể làm việc lành; nếu con làm được việc lành, thì chính con hãy làm.
Con chớ nói với người bạn của con rằng: "Hãy đi rồi trở lại, mai ta sẽ cho
ngươi", khi con có thể cho ngay.
Con chớ mưu toan gây ác cho
bạn hữu của con, khi nó tin tưởng vào con. Con chớ cạnh tranh với người ta cách
vô cớ, khi chính người đó không làm điều gì ác cho con. Con chớ ganh tị với
người bất chính, và chớ noi theo đường lối của nó. Vì Chúa ghê tởm những kẻ lừa
dối, và Chúa ở thân mật với những kẻ đơn sơ. Chúa gửi đến nhà kẻ gian ác sự khó
nghèo, còn nhà người công chính sẽ được chúc phúc. Chính Chúa nhạo báng những
kẻ gian dối, và ban ơn cho những kẻ hiền lành. [Người khôn ngoan sẽ thừa hưởng
vinh quang, nhưng phường ngu xuẩn sẽ chuốc lấy ô nhục.]
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 14, 2-3ab.
3cd-4ab. 5
Ðáp: Lạy Chúa, người công chính sẽ cư ngụ trên núi thánh Chúa
(c. 1b).
Xướng: 1) Người sống thanh
liêm và thực thi công chính, và trong lòng suy nghĩ điều ngay, và lưỡi không
bịa lời vu khống. - Ðáp.
2) Người không làm ác hại
đồng liêu, cũng không làm nhục cho ai lân cận. Người coi rẻ đứa bất nhân, nhưng
kính yêu những ai tôn sợ Chúa. - Ðáp.
3) Người không xuất tiền đặt
nợ thu lời, cũng không ăn hối lộ hại người hiền lương. Người thực thi những
điều kể đó, thì muôn đời chẳng có lung lay. - Ðáp.
*
* *
Alleluia: Gc 1, 21
Alleluia, alleluia! - Anh em
hãy khiêm nhu nhận lãnh lời giao ước trong lòng; lời đó có thể cứu thoát linh
hồn anh em. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 8, 16-18
"Ðặt đèn trên giá
đèn, để những ai đi vào đều thấy sự sáng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng
dân chúng rằng: "Không ai thắp đèn rồi lấy hũ che lại, hay đặt dưới gầm
giường: nhưng đặt nó trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy ánh sáng. Vì
chẳng có gì kín nhiệm mà không bị tỏ ra, và không có gì ẩn giấu mà không bị lộ
ra cho người ta biết. Vậy các ngươi hãy ý tứ xem các ngươi nghe thế nào! Vì ai
có, sẽ được cho thêm; còn ai không có, cả điều mình tưởng có cũng sẽ bị lấy
đi".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Mỗi người Kitô hữu chính là
ngọn đèn được Thiên Chúa thắp sáng. Chúng ta có bổn phận làm cho ánh sáng của
Chúa ngày càng sáng hơn và chiếu tỏa ra cho anh em để họ cũng được hưởng ánh
sáng ấy.
Lời Chúa chính là ánh sáng
hướng dẫn cuộc đời chúng ta. Nếu chúng ta biết lắng nghe Lời Chúa, biết để cho
Lời Chúa chiếu soi những tối tăm của tội lỗi, của đam mê tham vọng trong con
người của chúng ta, Lời Chúa sẽ biến chúng ta thành ánh sáng cho thế gian.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, ngọn đèn cháy sáng
trong ngày rửa tội tượng trưng cho ánh sáng mà Chúa trao cho chúng con. Ðó là
ánh sáng đức tin, và lời Chúa luôn soi dẫn cuộc đời chúng con. Xin cho chúng
con biết chiến đấu không ngừng với tội lỗi để duy trì ánh sáng mà Chúa đã thắp
lên trong chúng con. Hầu chính chúng con và anh chị em chúng con cùng nhận biết
Chúa. Amen.
(Lời Chúa trong giờ
kinh gia đình)
Ngọn Ðèn Ðức Tin
(Lc 8,16-18)
Suy Niệm:
Ngọn Ðèn Ðức Tin
Bất cứ du khách nào sau một
lần viếng thăm nước Mỹ, cũng đều phải thán phục tinh thần làm việc và óc thực
dụng của người Mỹ: tất cả những nghiên cứu của đại học đều được kỹ nghệ đỡ đầu,
tất cả những phát minh mới của khoa học đều tìm được ứng dụng trong kỹ nghệ.
Người Kitô hữu có thể nhìn vào đó để rút ra bài học cho đời sống đức tin của
mình không?
Thánh Yacôbê Tông đồ đã viết:
"Một đức tin không có việc làm là đức tin chết". Một đức tin không
được diễn đạt, không được ứng dụng trong đời sống hàng ngày phải chăng không là
đức tin chết?
Trong Tin Mừng hôm nay, khi
đưa ra hình ảnh chiếc đèn, Chúa Giêsu muốn nối lại truyền thống thực tiễn của
Cựu Ước. Cựu Ước không thích những lý luận trừu tượng, uyên bác của Hy Lạp. Khi
tuyên xưng Thiên Chúa là Ðấng chân thật, Cựu Ước không lý giải về những phẩm
tính trừu tượng của Ngài, nhưng tìm cách đo lường sự trung thành của Ngài trong
lịch sử nhân loại. Khi tuyên xưng Thiên Chúa là Ðấng chân thật, Cựu Ước luôn
nói đến những can thiệp của Thiên Chúa trong lịch sử con người. Khi Thiên Chúa
phán một lời, lời đó không phải là một lời nói suông, mà trở thành thực tế;
Thiên Chúa không chỉ nói qua các tiên tri, nhưng cuối cùng Lời của Ngài đã
thành xác phàm.
Chiếc đèn được đốt lên phải
đặt trên cao để soi cho mọi người trong nhà. Ðây là hình ảnh cuộc sống đức tin
của người Kitô hữu: cũng như chiếc đèn, đức tin cần phải được thắp lên và chiếu
sáng; nó phải được đốt lên bằng những hành động cụ thể hằng ngày. Thiên Chúa là
Ðấng chân thật, bởi vì sự chân thật ấy được thể hiện bằng một chuỗi những yêu
thương đối với con người. Người Kitô hữu chỉ thực sự là Kitô hữu khi cuộc sống
của họ thể hiện chính cuộc sống của Chúa, là yêu thương và phục vụ.
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai
Tuần 25 TN2
Bài đọc: Prov 3:27-34; Lk 8:16-18.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tội lỗi và nhân đức.
Thánh Thomas Aquinas
định nghĩa: “Nhân đức là những thói quen tốt có được nhờ kiên nhẫn tập luyện
hằng ngày. Tội lỗi là những thói quen xấu bám vào con người vì khinh thường
không chịu sửa ngay từ đầu.” Để sửa tội lỗi, cá nhân không chỉ lọai bỏ những
thói quen xấu, nhưng còn cần phải tập luyện một nhân đức ngược lại với tội lỗi,
ví dụ: nhân đức bác ái cho tội ích kỷ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Những đức tính cần luyện
tập và những tật xấu cần tránh.
Sách Châm Ngôn là tổng
hợp những sự khôn ngoan của con người ở mọi nơi mọi thời qua kinh nghiệm của
cuộc sống. Sách được viết bằng tiếng Hy-Lạp, sau thời gian lưu đày Babylon, có
lẽ khỏang 500 BC, khi nền văn minh Ba-tư thống trị khắp vùng Cận Đông. Tác giả
có lẽ đã góp nhặt lại và đặt nó trong sự khôn ngoan quan phòng của Thiên Chúa.
Điều này có thể hiểu được vì dưới con mắt đức tin, tất cả khôn ngoan của con
người đều bắt nguồn từ Thiên Chúa. Vì thế, để hiểu Sách Khôn Ngoan, người đọc
không chỉ hiểu nó qua kinh nghiệm cuộc sống, nhưng còn phải hiểu nó theo những
giáo huấn của Thiên Chúa.
(1) Lòng thương người: là trọng tâm của các
tôn giáo Đông Phương. Đạo Phật được mệnh danh là Đạo Từ Bi. Tuy niềm tin của họ
vào Chúa còn mơ hồ, nhưng họ tin “ở hiền gặp lành.” Vì thế, cần phải làm việc
lành để được Trời chúc phúc. Tục ngữ Việt-Nam dạy: “Thương người như thể thương
thân.” Sách Châm Ngôn dạy: “Khi có thể, con đừng từ chối làm điều lành cho ai
đáng được hưởng. Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói: "Đi đi, mai trở
lại, rồi tôi sẽ cho anh."” Chúa Giêsu cũng tổng hợp mọi điều răn trong hai
giới răn “mến Chúa yêu người.” Sở dĩ phải cho ngay vì con người thường có
khuynh hướng tiếc của; nếu không cho ngay con người sẽ tìm ra nhiều lý do để
không cho nữa.
(2) Tránh điều ác: Song song với việc làm
phúc, con người còn phải tránh hết sức để đừng làm thiệt hại tha nhân vì “ác
giả ác báo.” Sách Châm Ngôn dạy: “Đừng mưu hại tha nhân, hại người đang cùng
con sống yên ổn. Đừng cãi cọ với ai vô cớ, khi họ chẳng làm gì để hại con. Chớ
ghen tị với kẻ hung dữ, đừng chọn bất cứ con đường nào nó đã đi.” Sống an bình
với những người chung quanh là điều kiện để cuộc sống của mình được bình an
hạnh phúc. Một khi mình quấy phá sự bình an của họ thì họ cũng chẳng để cho
mình được bình an. Đối với kẻ hung dữ, cách tốt nhất là tránh xa họ vì họ có
thể gây thiệt hại và khuấy động cuộc sống của mình.
(3) Con người tốt lành
không chỉ có quan hệ tốt với tha nhân mà còn có quan hệ tốt với Thiên Chúa.
Sách Châm Ngôn đề cập tới hai nhân đức quan trọng:
- Công minh chính trực
là sống thành thật với mọi người: “Vì đối với Đức Chúa, kẻ gian tà là đồ ghê
tởm; còn những ai chính trực, thì Người nhận làm bạn tâm giao. Đức Chúa giáng
lời chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuôn đổ phúc lành trên nơi ở của những
người chính trực công minh.”
- Khiêm nhường là nhận
ra chỗ đứng của mình trong tương quan với Thiên Chúa và tha nhân. Người khiêm
nhường nhận ra những gì mình có được là quà tặng Chúa ban và không bao giờ dám
khinh thường tha nhân vì “Chúa chế giễu đứa hay nhạo báng, nhưng thi ân cho kẻ
khiêm nhường.”
2/ Phúc Âm: Cuộc sống của Kitô
hữu.
Đọan Phúc Âm tuy rất ngắn
nhưng cho chúng ta 3 tư tưởng chính tương ứng với 3 câu:
(1) Đời sống của Kitô hữu
là làm gương sáng cho mọi người chung quanh. Chúng ta có thể rao giảng bằng Lời Chúa hay
bằng chính cuộc sống của chúng ta. Điều mong ước nhất là làm sao cho có cả hai
như tục ngữ Việt Nam
dạy: “Lời nói phải đi đôi với hành động.” Nếu không được cả hai, rao giảng bằng
việc làm vẫn hữu hiệu hơn; vì “Lời nói lung lay, gương bày lôi kéo.” Nhưng có
người lại cho rằng Chúa đã từng sửa trị các Kinh-sư và Biệt-phái về tính phô
trương làm việc lành của họ; vì thế không nên làm điều tốt trước mặt mọi người.
Đúng, nhưng có sự khác biệt giữa làm việc tốt trong thinh lặng và khua chiêng
trống khi làm việc tốt cho người khác biết.
(2) Đời sống của Kitô hữu
là biết sống thành thật: “Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì
che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng.” Có 3 trường
hợp con người muốn che giấu: Con người có thể giấu chính mình bằng cách không
chấp nhận sự thật. Ví dụ, biết mình có tội nhưng vẫn cứ tìm lý do để tự biện hộ
cho mình và không coi đó là tội. Con người có thể giấu tha nhân, nhưng con
người sẽ không hạnh phúc vì lúc nào cũng lo sợ bị người khác khám phá. Sau
cùng, có người nghĩ họ có thể giấu được Thiên Chúa như trường hợp của Cain khi
Chúa hỏi “Em ngươi đâu?”
(3) Đời sống Kitô hữu là
cuộc sống không ngừng cố gắng để trở nên hòan thiện, “Vì ai đã có, thì được
cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”
Điều này có thể áp dụng trong nhiều trường hợp: Trong lãnh vực tri thức nhất là
ngọai ngữ: Nếu cố gắng trau dồi mỗi ngày thì khả năng sinh ngữ sẽ mỗi ngày mỗi
tiến bộ hơn, nhưng nếu không dùng tới thường xuyên, vốn liếng đã có sẽ từ từ
tàn lụi đi và mất hẳn. Trong lãnh vực đức tin cũng thế như Chúa đã ví việc nghe
và thực hành Lời Chúa như người xây nhà trên đá: Nếu cố gắng sống đức tin theo
những gì Chúa dạy, thì đức tin mỗi ngày một lớn mạnh hơn, và có thể đứng vững
trước những phong ba của cuộc đời; nhưng nếu lười biếng không chịu thực hành
đức tin, thì đức tin sẽ mỗi ngày một tàn lụi đi và sẽ bị bão táp cuốn đi như
người xây nhà trên cát.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
- Nguyên tắc căn bản của
luân lý là “làm lành lánh dữ” trong cách đối xử với tha nhân. Chúng ta phải tập
cho có thói quen làm việc lành và tránh xa điều gian ác để có sự bình an trong
tâm hồn và trở nên bạn tâm giao với Chúa.
- Chúng ta đã lãnh nhận
ngọn nến cháy sáng khi chịu Bí-tích Rửa Tội và đã hứa trước mặt Hội Thánh sẽ
giữ ngọn đèn cháy sáng mãi cho tới ngày ra đón Chúa Kitô khi Ngài trở lại. Ngọn
đèn sáng là đức tin của chúng ta: Nó phải luôn tỏa gương sáng cho mọi người
chung quanh bằng cuộc sống tốt lành và thành thật. Nó cũng phải được luôn tăng
trưởng mỗi ngày để có thể đứng vững trước mọi thử thách đau khổ của cuộc đời.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
****************
Thứ Hai tuần 25 thường niên
Sứ điệp:Hình ảnh cái đèn đặt
trên giá cao để chiếu sáng, ám chỉ đến sứ mạng rao giảng Tin Mừng của Chúa
Giêsu và của những ai tin vào Ngài. Mỗi tín hữu phải là ngọn đèn cháy sáng cho
đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa là ánh sáng của Chúa Cha hằng soi sáng
cho gian trần. Chính Chúa đã phán: “Ta là sự sáng thế gian, ai theo ta sẽ không
đi trong tối tăm, nhưng sẽ được ánh sáng ban sự sống”.
Trong ngày lãnh nhận bí tích Rửa Tội, con được
trao ban cây nến cháy sáng, để chỉ rằng: từ nay, con được ánh sáng của Chúa soi
chiếu cho trong cuộc đời, con phải giữ gìn ngọn đèn luôn cháy sáng, và đặt trên
giá cao để soi sáng cho muôn người.
Lạy Chúa, ánh sáng tự nó không thể che giấu,
nhưng luôn chiếu sáng. Là nhân chứng của Chúa, con không thể không rao giảng
Tin Mừng. Vâng, lạy Chúa, rao giảng là làm chứng tá cho Chúa, là ơn gọi và là
sứ mệnh Chúa đã trao phó cho con. Xin cho con luôn biết sống Phúc âm hằng ngày
để làm chứng tá cho Chúa.
Xin cho con biết nhẫn nại thực hiện cách phi
thường những công việc bổn phận hằng ngày, như chiếc đèn trong âm thầm lặng lẽ,
không quên nhiệm vụ của mình là luôn giương cao ánh sáng cho muôn người.
Xin cho con biết sống đời phục vụ bác ái, vì
trong mọi thời, ngôn ngữ của tình thương luôn dễ hiểu, và việc làm của tình
thương luôn chiếu sáng.
Và giữa những đêm đen của đau khổ thất vọng,
giữa những sương mù của cuộc đời phong ba bão táp, xin cho con là ngọn hải đăng
đem lại niềm tin yêu và thắp sáng cho cuộc đời hôm nay. Amen.
Ghi nhớ : "Ðặt đèn trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy sự
sáng".
24/09/12
THỨ HAI TUẦN 25 TN
Lc 8,16-18
Lc 8,16-18
LÀ
ÁNH SÁNG SOI CHIẾU
“Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che hay đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế...” (Lc 8,16)
Suy niệm: “Anh hùng là người khơi lên ngọn lửa lớn trong thế giới, đốt lên những ngọn đuốc cháy sáng trên nẻo đường tối tăm của cuộc đời cho con người. Thánh nhân là người đi qua những con đường đen tối của thế giới, chính ngài là ánh sáng” (F. Adler). Không phải mọi Kitô hữu đều có thể trở thành anh hùng, nhưng mọi Kitô hữu có bổn phận trở thành thánh nhân. Cuộc sống của người Kitô hữu tự nó là ánh sáng. Khi ta sống tinh thần Tám Mối Phúc Thật, nỗ lực thực hiện Lời Chúa ta đã nghe và suy gẫm, cuộc đời ta trở nên ánh sáng, thứ ánh sáng có sức chiếu tỏa cho người chung quanh. Khi ta cố gắng thực thi điều răn mến Chúa yêu người, ánh sáng sẽ bừng lên nơi ta.
Mời Bạn: “Cái gì phát tỏa ánh sáng đều phải chịu cháy đi” (V. Frankl). Cái phải chịu đốt cháy là những đam mê vô độ, tính cầu an tiêu cực, khuynh hướng tìm an toàn, an nhàn cho bản thân, và đặc biệt sợ sự khác biệt với đa số chung quanh. Nhiều môn đệ Chúa Kitô không dám sống đúng niềm tin của mình vì sợ lời xì xầm, cười chê của người lân cận. Lời Chúa hôm nay là nguồn sức mạnh để bạn thêm can đảm là ánh sáng.
Sống Lời Chúa: Vượt lên sự sợ hãi với dư luận cũng như nỗi sợ mất sự an toàn của bản thân, tôi sẽ mạnh dạn sống các giá trị Tin Mừng theo Tám Mối Phúc Thật: khó nghèo, quảng đại, trong sạch, xót thương người, xây dựng hòa bình...
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cảm tạ Chúa đã tin tưởng kêu mời chúng con trở thành ánh sáng cho con người. Xin cho chúng con mạnh dạn thực hành Lời Chúa mỗi ngày, nhờ vậy, chúng con thật sự là ánh sáng cho người lân cận.
Cách thức anh em nghe.
Thái độ của Kitô hữu là đứng
hẳn về phía ánh sáng. Nhiệm vụ của chúng ta là thắp sáng, chiếu sáng và đem ra
ánh sáng, để những ngọn đèn nhỏ của ta dẫn nhân loại đến với Ánh Sáng Giêsu.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay chỉ có ba câu có vẻ rời
rạc.
Ba câu này thánh Luca đặt nằm ngay sau dụ ngôn
về người gieo giống.
Vậy ta phải hiểu các câu này trong bối cảnh của
dụ ngôn trên,
một dụ ngôn nói về việc đón nhận hạt giống Lời
Chúa.
Sống Lời Chúa cách nghiêm túc là thắp lên một
ngọn đèn (c. 16).
Vào thời xưa, người ta dùng đèn dầu, làm bằng
đất nung.
Hẳn nhiên ý hướng của người thắp đèn là soi
sáng.
Ngọn đèn sáng để soi đường cho “những kẻ khác”
vào nhà,
những người chưa được biết các mầu nhiệm Nước
Thiên Chúa (c. 10).
Vì thế thật vô lý nếu có ai sau khi thắp đèn,
rồi lấy cái hũ mà đậy lại,
hay đặt ngọn đèn dưới gầm giường.
Dù có lúc ánh sáng đó như bị che khuất hay trở
nên leo lét,
nhưng đời Kitô hữu vẫn mãi mãi là ngọn đèn sáng
đặt trên giá đèn
cho một thế giới mà bóng tối không ngừng vây
bủa tấn công.
“Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt
thiên hạ,
để họ thấy những việc tốt đẹp anh em làm mà tôn
vinh Cha trên trời.”
Dù có lúc họ phải sống ẩn núp trong hang toại
đạo,
hay phải chịu sống như Giáo hội thầm lặng,
nhưng giữ bí mật hay che giấu lén lút
lại không phải là thái độ thường xuyên của
người Kitô hữu (c. 17).
Rồi đến ngày cái bí mật phải được vén mở,
cái che giấu phải được đem ra ánh sáng công
khai.
Chúng ta có những hiểu biết về Thiên Chúa, về
thân phận con người,
về ý nghĩa của khổ đau và cái chết.
Chúng ta có đức tin và niềm hy vọng, có niềm
vui và bình an.
Chúng ta biết mình từ đâu đến và đang đi về
đâu.
Kitô hữu không thể cất giấu kho tàng đức tin
của mình được.
Họ có nghĩa vụ phải chia sẻ cho một thế giới
đang khát khao.
Lời Chúa như nén bạc không được phép chôn giấu.
“Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe.” (c.
18).
Có cách nghe kiểu vệ đường, nước đổ lá khoai,
có cách nghe không bám rễ vì sỏi đá,
có cách nghe bị chết ngộp vì cái tâm đầy vọng
động.
Nhưng cũng có cách nghe của người giữ chặt lấy
Lời
trong trái tim tốt lành và nhẫn nại (c. 15).
Ai nghe Lời Chúa cách hữu ích, người đó sẽ được
lợi ích thêm.
Khi ta mở rộng cửa cho Lời Chúa tác động,
Lời sẽ xâm nhập vào đời ta càng lúc càng mạnh
mẽ.
Còn ai cứng cỏi từ khước, thì ngay từ đầu, họ
đã mất cả chì lẫn chài.
Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta vào thái độ tích
cực, dấn thân.
Thái độ của Kitô hữu là đứng hẳn về phía ánh
sáng.
Nhiệm vụ của chúng ta là thắp sáng, chiếu sáng
và đem ra ánh sáng,
để những ngọn đèn nhỏ của ta dẫn nhân loại đến
với Ánh Sáng Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa
Giêsu
tạ ơn
Chúa đã cho chúng con
ánh sáng
mặt trời, mặt trăng,
và ánh
sáng từ những nguồn năng lượng trên mặt đất.
Tạ ơn
Chúa
vì Chúa
đã gọi chúng con là ánh sáng.
Đó là
vinh dự
và cũng
là một trách nhiệm nặng nề.
Xin cho
chúng con có khả năng đẩy lui bóng tối
của hận
thù và bất công,
của buồn
phiền và thất vọng.
Xin cho
chúng con biết giữ gìn ngọn lửa
mà Chúa
đã thắp lên trong lòng chúng con,
và biết
vâng theo những soi sáng của Chúa
qua từng
phút giây của cuộc sống.
Lạy Chúa
Giêsu,
cuộc
chiến giữa ánh sáng và bóng tối
vẫn còn
tiếp diễn
trên thế
giới và trong lòng chúng con.
Ước gì
chúng con
đừng chỉ
lo nguyền rủa bóng tối,
nhưng can
đảm thắp lên những ngọn lửa,
để cả
trái đất ngập tràn ánh sáng Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
"Ðặt
đèn trên giá đèn, để những ai đi vào đều thấy sự sáng".
Ánh sáng Chúa Kitô
Chúa
Giêsu Kitô là ánh sáng chiếu soi cho mọi người mặc dù ánh sáng đó đôi khi gặp
phải sự khước từ của phần nhân loại không tin. Thánh Gioan, nơi đầu sách Tin
Mừng của ngài đã nhận định như sau: "Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối và
bóng tối đã không diệt được ánh sáng. Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến
thế gian và chiếu soi mọi người. Người đến ở giữa thế gian và thế gian đã nhờ
Người mà có nhưng lại không nhận biết Người". Chúa Kitô là ánh sáng chiếu
soi mọi người mang đến ơn cứu rỗi cho mọi người, cho mọi người được chứa chan
niềm vui khi họ mở rộng tâm hồn tin Người và chấp nhận những sự thật do Người
mạc khải. Niềm vui vì biết được sự thật, niềm vui vì sống theo sự thật, niềm
vui được biến đổi bởi ánh sáng Chúa Kitô và cũng được trở nên ánh sáng, niềm
vui đó phản chiếu ánh sáng của Chúa Kitô. Ðây là căn bản của niềm hy vọng nơi
mỗi người tin Chúa được trở nên ánh sáng trong Chúa, Ðấng là ánh sáng. Không
phải chỉ có Chúa Kitô là ánh sáng mà thôi nhưng mọi đồ đệ Chúa cũng được biến
đổi để trở thành ánh sáng. Nơi Phúc Âm thánh Mátthêu chương 5, câu 14 trở đi,
chúng ta đọc được những lời xác quyết trực tiếp của Chúa Giêsu: "Chúng con
là ánh sáng thế gian, ánh sáng chúng con phải chiếu sáng được trước mặt mọi
người để họ nhờ những việc làm tốt của chúng con, mà ngợi khen Cha chúng con
trên trời".
Trở
nên ánh sáng, không phải là đặc ân của một nhóm nhỏ mà là ân ban cho tất cả mọi
người chấp nhận tuân theo Chúa, chấp nhận ánh sáng của Chúa. Ðây là lời mời gọi
dấn thân, lời nhắc nhở trách nhiệm của người Kitô: ánh sáng phải chiếu sáng,
phải phục vụ. Người Kitô phải là ánh sáng cho anh chị em bằng những việc tốt
như Chúa Kitô là ánh sáng: "Ta là ánh sáng thế gian, ai theo Ta sẽ không
bước đi trong bóng tối, nhưng có ánh sáng ban sự sống". Ánh sáng của Chúa
Kitô được trao ban cho chúng ta để được cháy sáng, được phát triển luôn mãi
trên bình diện thiêng liêng. Có được ánh sáng Chúa Kitô, không phải là tình
trạng thụ động, mà là tích cực sinh động, mỗi ngày cần được phát triển thêm:
"Ai có thì sẽ được cho thêm, ai không có thì cái mình tưởng là có cũng sẽ
bị lấy mất đi". Ai có kho tàng đức tin và tình thương, có thiện chí và sức
mạnh làm việc tốt thì sẽ được Chúa ban cho thêm những ân lành nhiều hơn nữa để
cháy sáng thêm nữa nhờ lắng nghe Lời Chúa; ngược lại ai không có tình thương và
thiện chí, không lo thực hiện việc tốt thì cả đức tin được trao ban cho cũng sẽ
bị mất đi, không còn có đức tin nữa. Người Kitô nào không thực hành đạo thì sớm
muộn gì cũng sẽ mất luôn cả đức tin.
Ước
chi lời Chúa hôm nay thức tỉnh chúng ta trước trách nhiệm sống đức tin, làm
việc tốt để được luôn luôn lớn lên trong Chúa Kitô, trở thành ánh sáng trong
ánh sáng Chúa Kitô.
Lạy
Cha
Chúng
con cảm tạ Cha vì đã ban cho chúng con Chúa Giêsu Kitô làm ánh sáng soi dẫn
chúng con, và cho chính chúng con được biến đổi, được trở thành ánh sáng trong
ánh sáng của Chúa giữa thế gian. Xin giải thoát chúng con khỏi những bóng tối
tật xấu, tội lỗi, làm che mờ hình ảnh Chúa nơi chúng con; xin giúp chúng con
thoát khỏi ảnh hưởng xấu của hận thù, mánh mung, láo khoét, buồn chán. Xin cho
chúng con luôn bước đi trong ánh sáng của Chúa cho đến ngày chúng con được đạt
đến vương quốc ánh sáng vĩnh viễn muôn đời, nơi chúng con sẽ được kết hợp với
Chúa mãi mãi muôn đời.
(Trích
trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Đèn sáng đặt đúng chỗ
“Chẳng
có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế,
để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.” (Lc. 8, 16)
Chắc
chắn không ai đốt đèn để đặt dưới gầm giường. Ai cũng biết thế. Nhưng nếu Đức
Kitô phải khổ tâm nói với chúng ta điều đó, chính vì Người thấy có người làm
như kẻ đốt đèn đem đặt dưới gầm giường.
Ai
cũng biết đốt đèn rồi đặt trên đế để soi sáng cho mọi người đi lại trong nhà.
Đối với Thánh Lu-ca, đèn đây hẳn là lời Chúa.
Trước
hết chúng ta cần quan tâm tìm cách giúp mình thấm nhuần lời Chúa mới mong giúp
người khác sống lời Chúa. Càng sãn sàng đón nhận lời Chúa, càng được ánh sáng
thấu suốt, sưởi ấm và gieo rắc có hiệu quả.
Lời
của chúng ta có thành ánh sáng chiếu soi ra chung quanh có được hay không tùy
mức độ chúng phản ảnh ánh sáng của Chúa. Nói cách khác, lời của chúng ta như
lệnh vỡ kêu lạc điệu, nó không thể là tiếng vang lọt tai người khác. Ánh sáng
của nó chập chờn leo lét như bình điện chì sắp hết hơi. Nó như đứa trò hề khua
chuông gõ mõ, lập đi lập lại lời Chúa một cách máy móc, vô hồn. Thế giới ngày
nay lột mặt nạ nhanh chóng hạng giả hình và càng ngày càng ít mắc lừa.
Làm
sáng tỏ không đủ, còn phải biết soi sáng vào đâu và cách nào nữa. Đức Kitô đã
dạy rất hay về điều đó. Người vừa nói mạnh mẽ, vừa tỏ ra tôn trọng vô cùng đối
với mọi người. Người ta không dùng võ lực hay cưỡng bách để đưa lời Chúa đến
cho con tim và khối óc được. Cũng không chiếu đèn pha làm mù mắt người ta. Chỉ
có ánh đèn vừa phải kín đáo và sàng lọc hợp với yêu cầu mới làm cho dễ đón
nhận. Những mầu êm dịu nhiều khi có hiệu quả hơn những mầu quá sống.
Một
chiếc đèn đặt ở vị trí tốt là cả một nghệ thuật!.
GF
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 9
24 THÁNG CHÍN
Một Đức Tin Trưởng Thành
Trong Đức Kitô
Qua việc trao ban Bí
Tích Thêm Sức, Giáo Hội đẩy đến mức viên mãn sự sống ân sủng mà chúng ta đã
tham dự vào nhờ Phép Rửa. Để điều này có thể trở thành một thực tại sống động,
chúng ta lặp lại những lời cam kết đức tin trong giao ước với Thiên Chúa – là
giao ước được ký kết vào ngày chúng ta lãnh nhận Phép Rửa.
Ngày lãnh nhận Phép Rửa,
những lời cam kết đó đã được cha mẹ và người đỡ đầu nói lên thay cho chúng ta.
Giờ đây chính chúng ta sẽ tuyên bố giao ước này. Chúng ta tuyên bố từ bỏ Satan
và tuyên xưng đức tin của mình. Chúng ta đạt đến một đức tin cá nhân và trưởng
thành vào Đức Ki-tô. Chúng ta có thể nói: “Đó là đức tin của tôi!”.
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 24-9
Cn 3, 27-34; Lc 8, 16-18
LỜI
SUY NIỆM: “Chẳng ai đốt
đèn, rồi lấy hủ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai
đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.” (Lc 8, 16)
Trong cuộc sống, khi đứng trước những con người dám hy sinh bản thân mình để
bảo vệ một người cô thế đang bị áp bức, đang bị hành hung, đang bị làm nhục,
hoặc những người chuyên phục vụ những người nghèo, chỉ vì họ là người nghèo.
Mọi người đều cúi đầu khâm phục; Cũng như những việc tốt những việc đúng ai
cũng muốn, nhưng lại không làm. Chân lý ai cũng cố tìm kiếm, nhưng khi cần phải
bảo vệ chân lý thì lại ái ngại và tìm cách tránh né để bản thân được an toàn.
Chúa Giêsu luôn mời gọi mỗi chúng ta phải nêu cao ngọn cờ công lý, Phải trở nên
ánh sáng, để những ai đang ở trong bóng tối, được nhìn thấy con đường để
đi.
Mạnh Phương
++++++++++++++++++
24 Tháng Chín
Hãy Có Ánh Sáng
Năm 1963, trên màn ảnh
truyền hình, dân chúng Hoa Kỳ đang hồi hộp theo dõi hai phi hành gia Armstrong
và Aldrin đặt chân xuống mặt trăng, thì tại Houston thuộc tiểu bang Texas, một
cậu thanh niên tên là Thomas Franklin Caraway bị đưa lên ghế điện vì tội cướp
của, giết người... Cậu vừa lên 18 tuổi.
Trước đó, trong thời
gian chờ đợi bị xử tử, cậu đã đọc và nghiền ngẫm quyển kinh thánh mà một người
nào đó đã tặng cậu. Khi một ký giả hỏi cậu thích đoạn nào nhất, cậu giở lại
trang đầu quyển kinh thánh và đọc đoạn: "Hãy có ánh sáng và tức thì ánh
sáng đã có". Cậu lặp đi lặp lại: "Và đã có ánh sáng. Ngày càng trôi
qua, tôi càng nghĩ đến điều đó. Tất cả ý nghĩa của cuộc sống nằm ở đó: ánh sáng
đã che chở chúng ta khỏi những đêm dài tăm tối".
Giữa bốn bức tường đen
tối của nhà tù, Tình Yêu của Thiên Chúa đã đánh động được Thomas. Không có sự
dữ nào mà Thiên Chúa không thể biến thành sự thiện... Thiên Chúa quyền năng
không bao giờ mong muốn và tạo nên sự dữ cho con người, nhưng Tình Yêu của
Người mãnh liệt đến nỗi có thể biến sự dữ thành một cơ may phúc lộc cho con
người.
(Lẽ Sống)
+++++++++++++++++
Ngày 24
Khi tuyên bố sự cần thiết của việc thực thi các lệnh truyền, Chúa
Giêsu đã loan báo và hứa ngày Quang Lâm sẽ đến trong quyền năng của Chúa Thánh
Thẩn. Thông điệp này đã biến đổi tất cả. Đối
với ân huệ thần linh, Ngài không phải là một nhân vật bất kỳ, nhưng chính Ngài
luôn bảo trợ chúng ta. Ngài là Đấng hằng có, ngang hàng với Chúa Cha và Chúa
Con, Đấng đã tác thành và sáng tạo thế giới. Ngài là Thần Chân Lý, đã làm cho
Đức Giêsu từ cõi chết sống lại. Ngài là Tình Yêu, Đấng tha thứ hết mọi lỗi tội
cho con người. Chính Ngài đã biến bánh và rượu thành Mình và Máu Chúa Kitô.
Không thể bảo đảm rằng, chúng ta có thể
thực hiện cách trọn vẹn tất cả những điều sẽ làm no thỏa tâm hổn chúng ta,
trong sức mạnh và hơi thở của Thánh Linh. Đó là lý do tại sao Giáo Hội thường
dùng những đoạn Tin Mùng để nhấn mạnh vai trò và các hoạt động của Chúa Thánh
Thần trong lòng chúng ta. Sự hiện diện và bảo trợ của Ngài rất cần thiết cho đời
sống chúng ta cũng như các môn đệ của Đức Kitô.
Trung tâm của kinh nguyện Thánh Thể, sau
lời truyền phép bánh và rượu, chúng ta cẩu xin Thiên Chúa ban Thần Khí Ngài cho
chúng ta, liên kết chúng ta trong Ngài, và làm cho chúng ta trở nên mộn đệ Đức
Kitô.
Jean-Yves Garneau
Hạnh Các
Thánh
Ngày 24 tháng 9
THÁNH GIÊRAĐÔ, GIÁM MỤC TỬ ĐẠO
Thánh Giêrađô sinh tại
Vênitia vào khoảng năm 970. Từ lúc niên thiếu, Giêrađô đã có lòng đạo hạnh và
một tâm hồn đơn sơ thanh sạch đặc biệt hơn mọi trẻ. Khi lên năm tuổi, cậu lại
được cha mẹ gửi vào tu viện Biển Đức, để được thụ huấn bên cạnh các tu sĩ. Sẵn
thiên tài và trí khôn sáng suốt, Giêrađô học các môn khoa học rất mau lẹ, đồng
thời với tâm hồn trong trắng, cậu càng bước tới trên con đường thánh thiện.
Vào thế kỷ XI, phong
trào hành hương viếng đất thánh rất náo nhiệt. Từng đoàn giáo dân lũ lượt kéo
nhau về đất thánh như nước chảy, nhất là ở Ý và Pháp. Giêrađô cũng xin nhập bọn
với một phái đoàn hành hương đi viếng những nơi Chúa Kitô đã trải qua xưa trong
cuộc đời trần gian của Người. Trở về mang theo một tâm hồn truyền giáo rất mãnh
liệt, nên ngài hằng ước ao được đi rao giảng Phúc âm cho lương dân.
Lúc ấy ở Hungari còn
nhiều người chưa được diễm phúc biết đạo Chúa Kitô, họ còn say mê sùng kính
ngẫu thần. Được ơn Chúa thúc đẩy, Giêrađô đã lặn lội đến những hang cùng ngõ
hẻm, dù có phải nguy hiểm đến tính mạng, để mang tin lành đến cho những người
đói khát lời Chúa. Nhưng tiếc thay, chưa gặp hoàn cảnh thuận tiện, ngài không
thể thi hành được ý định như lòng mong ước. Ngài bèn tìm bãi sa mạc hoang vu
tĩnh mịch để suốt ngày đêm liên lỉ cầu nguyện cho nước Hungari được trở lại. Để
lời cầu nguyện được kết quả, ngài kèm theo những việc hy sinh, hãm mình, phạt
xác. Ngài sống giữa chốn hoang địa không một bóng người lui tới, chẳng lấy gì
sinh sống hằng ngày. Nhưng Chúa nhân từ, đã chẳng bỏ kẻ đã hết lòng tin tưởng
Người; hằng ngày Người cho chim đưa lương thực đến cho ngài, như thánh Phaolô
trên rừng vắng xưa. Qua một thời gian cầu nguyện, ngài liền trở về đất Hungari
để thực hiện ý định truyền giáo, đem ánh sáng Phúc âm chiếu mọi nẻo đường đất
Hungari.
Trở về với đất
Hungari, ngài được chọn làm Giám mục cai quản một địa phận. Sau khi nhận chức,
ngài hăng hái đi khắp địa phận để lo việc truyền giáo và giảng dạy mọi người.
Lời ngài giảng rất sốt sắng và cảm động, đã thu hút được nhiều tâm hồn. Các nhà
nguyện, thánh đường mọc lên như nấm thay thế cho bao đền thờ ngoại giáo. Để ghi
ơn Đức Mẹ, Đấng ngài đã thành thực sùng kính hết lòng yêu mến, hết dạ trung
thành từ tuổi thơ ấu, ngài đã cho xây cất một đền thờ rộng rãi nguy nga cung
hiến Đức Trinh Nữ.
Toàn thể giáo dân mộ
mến ngài như cha hiền. Kẻ giàu sang cũng như người nghèo hèn chạy tới ngài rất
đông đúc, kẻ xin ngài dạy dỗ để tiến tới trên đường tu đức, người đến xin ngài
giơ tay làm phúc bố thí. Ngài tiếp đón rất nồng hậu theo tình cha con, khiến
mọi người khi ra về đều được thoả mãn.
Riêng đối với bậc quan
quyền vua chúa không biết thương dân trị nước, ngài lại thẳng tay chê trách,
không sợ hãi vị nể ai. Một bằng chứng cụ thể là ngài đã thẳng thắn cảnh cáo, ra
vạ và khai trừ Aba, ông vua gian hùng hà hiếp dân chúng. Aba phải xấu hổ một
phen, lòng đầy căm hờn, quyết báo thù Giám mục Giêrađô. Nhưng Chúa hằng che chở
ngài, Aba đã
phải chết một cách đau thương.
Aba qua đi, người kế
vị ông là vua Amatô cũng không kém phần độc ác như ông. Dân chúng càng thêm
thất vọng chán nản. Chính ngài đã đến khuyên, nhưng cũng không đem lại kết quả
nào, trái lại vua càng thêm oán hờn giận ghét. Sau khi bị ngài ra vạ tuyệt
thông, Amatô càng thêm giận ghét, hành hạ, bắt bớ các giáo hữu, ngăn cấm việc
giảng đạo, triệt hạ các nhà thờ... và nhất định phá hủy đức tin công giáo. Một
cơn bách hại ác liệt đã diễn ra trên đất Hungari, nhưng nhờ Giám mục Giêrađô,
Giáo hội Hungari như có một vị tướng lãnh tài ba để đương đầu với cơn thử thách
cam go. Giáo hội Hungari trong thời này, đã góp một số đông các thánh tử đạo.
Các ngài đã hiên ngang xưng đức tin, dù phải gông cùm xiềng xích, máu chảy đầu
rơi cũng không chút nao núng.
Nhiều linh mục và tu
sĩ dòng bị tử hình; nhiều thánh đường nguy nga rực rỡ, biến thành những cung
điện của quỷ thần; của cải Giáo hội bị tịch thu, xung vào quỹ quốc gia. Mặc dầu
trong tình trạng ngặt nghèo này, Đức giám mục Giêrađô vẫn tin tưởng mạnh mẽ vào
Chúa Quan phòng, đêm ngày ngài lo đọc kinh cầu nguyện và yên ủi các giáo hữu.
Lần kia, trong lúc cầu nguyện giữa đêm khuya ngài than thở: “Lạy Chúa, xin che
chở bênh vực con cái Chúa, xin Chúa cất những khốn khổ nặng nề cho chúng con.
Xin Chúa mau cứu Giáo hội Hungari khỏi cơn lầm than”. Vừa dứt lời, ngài nghe
như có tiếng Chúa phán:
“Giêrađô, con đừng sợ,
hãy can đảm lên, ngày hôm nay Chúa sẽ cho con triều thiên tử đạo”. Thánh nhân
rất hân hoan, ngày đêm những mơ ước nhận triều thiên quý giá đó. Sáng hôm sau,
khi vạn vật còn đang triền miên trong giấc ngủ, ngài đã lên đường đi thăm một
họ đạo đang phải khốn cực. Dọc đường ngài bị một toán quân xông vào bắt trói,
đánh đập và làm đủ cực hình. Gặp ngài, chúng xông vào cấu xé chẳng khác chi
những con hổ đói gặp mồi ngon.
Cuối cùng chúng đem
ngài lên một mỏm đá cao định xô ngài xuống vực thẳm cho chết, nhưng Chúa đã làm
phép lạ cứu chữa khiến ngài lăn xuống đáy vực nhẹ nhàng như một cánh hồng, nên
toàn thân không bị một vết sây sát.
Trông xuống thấy thánh
nhân đang quỳ gối chắp tay cầu nguyện dưới đáy vực, chúng liền lăn một tảng đá
thật to xuống cho đè chết ngài; nhưng như có sức mạnh nào đó đã không cho tảng
đá rơi trúng chỗ ngài quỳ. Thấy phép lạ Chúa làm để cứu mình và cho quân lính biết
uy quyền Thiên Chúa, ngài càng sốt sắng cầu nguyện, đội ơn Chúa, và xin Chúa
tha thứ cho kẻ thù địch, xin Chúa gìn giữ Giáo hội Hungari qua cơn bão táp.
Không còn phương thế
làm hại ngài, chúng đem ngài lên lấy gươm đâm chết. Trước khi chết ngài đã lớn
tiếng cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin chớ chấp tội lỗi chúng, vì chúng không biết
việc chúng làm”. Vừa dứt lời, ngài tắt thở, linh hồn bay về thiên quốc lĩnh
triều thiên tử đạo như lời Chúa đã hứa cho ngài trong đêm cầu nguyện.
Thánh Giêrađô đã thắng
trận khải hoàn ngày 24 tháng 9 năm 1046. Thi hài ngài được an táng ở nhà thờ
Đức Mẹ. Năm 1083, người ta đào hài cốt lên phân phát cho các nhà thờ khắp nước
Hungari giữ làm bảo vật.
Lạy thánh Giêrađô tử
đạo, xin cầu cho chúng con đang phải chiến đấu dưới trần gian này, để một ngày
kia được về thiên quốc cùng với ngài ca khúc khải hoàn mừng Chúa vinh quang.
Thứ Hai 24-9
Thánh Pacifio ở San Severino
(1653 -- 1721)
P
|
acifico sinh trưởng trong một gia đình đặc biệt ở San Severino
trong vùng Ancona
thuộc miền trung nước Ý. Sau khi gia nhập dòng Tiểu Ðệ, ngài được thụ phong
linh mục. Ngài dạy triết học trong hai năm và sau đó bắt đầu sứ vụ rao giảng
một cách thành công.
Pacifico là một người khổ hạnh. Ngài ăn chay trường, sống bằng
bánh mì và nước hoặc xúp. "Áo nhặm" của ngài được làm bằng sắt. Sự
khó nghèo và vâng phục là hai đức tính mà các anh em tu sĩ nhớ đến ngài nhiều
nhất.
Vào năm 35 tuổi, Pacifico bị bệnh nặng khiến ngài bị điếc, bị mù
và bị què. Ngài dâng sự đau khổ này để cầu nguyện cho người tội lỗi trở lại, và
ngài đã chữa lành nhiều bệnh nhân đến với ngài. Pacifico cũng là bề trên tu
viện San Severino. Ngài được phong thánh năm 1839.
Lời Bàn
Thánh Pacifico sống sát với những lời của Thánh Phanxicô. Lời ngài
rao giảng và cuộc sống có liên hệ với sự hy sinh hãm mình đền tội.
Thánh Phanxicô khuyến khích các tu sĩ rao giảng Lời Chúa mà không
phô trương ầm ĩ hoặc vì tư lợi. Và vì thế, lời của họ mới thực sự là lời của
Chúa và hướng đến phúc lợi của người nghe. Ðời sống của Thánh Pacifico đã thể
hiện lời ngài rao giảng, và người nghe nhận ra sức mạnh trong lời của ngài.
Lời Trích
"Ngoài ra, tôi khuyên bảo và nhắc nhở các tu sĩ rằng trong
sự rao giảng, lời nói của họ phải được nghiên cứu và minh bạch. Họ phải nhắm
đến ích lợi và sự thăng tiến tâm linh của người nghe, nói một cách ngắn gọn về
tính tốt cũng như tính xấu, sự trừng phạt và sự vinh quang, vì chính Chúa chúng
ta cũng nói ngắn gọn khi ở trần thế" (Thánh
Phanxicô, Quy Luật 1223, Ch. 9).
Bài đọc 2
Hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc
không thuận tiện
Trích bài giảng của thánh Âu-tinh, giám
mục, về các mục tử.
Chiên đi lạc, các người không đem về ;
chiện bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Như vậy, một cách nào đó, chúng
tôi cũng ở trong tay quân trộm cướp và giữa hàm răng sói dữ, và vì gặp nguy
hiểm như thê, nên chúng tôi xin anh em hãy cầu nguyện. Cũng có những con chiên
cứng đầu. Khi chúng tôi đi tìm những chiên lạc, thì chúng nhận ra là chúng lìa
xa chúng tôi và hư mất do lầm lỗi của mình ; nhưng chúng lại nói : “Việc gì đến
các ông ? Việc gì các ông phải tìm chúng tôi ?” Làm như thế là chuyện chúng lầm
lỗi và hư mất không phải là chính lý do khiến chúng tôi phải khắc khoải đi tìm.
“Tôi muốn lầm lạc đó, tôi muốn hư mất đó.”
Bạn muốn lầm lạc, muốn hư mất như thế ư ?
Tôi lại càng không muốn điều đó. Thật sư, tôi dám nói : Tôi đang gây phiền hà
đây. Tôi nghe thánh Phao-lô nói : Hãy rao giảng lời Thiên Chúa, hãy lên
tiếng lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện. Thuận tiện cho ai ? Không
thuận tiện cho ai ? Dĩ nhiên là thuận tiện cho kẻ muốn, không thuận tiện cho kẻ
không muốn. Thật sự tôi đang gây sự phiền hà, tôi dám nói : “Bạn muốn lầm lạc,
bạn muốn hư mất, nhưng tôi không muốn thế.” Cuối cùng, Đấng làm tôi khiếp sợ
cũng chẳng muốn thế. Nếu như tôi có muốn, thì hãy xem Người nói gì., Người quở
trách thế nào : Chiên đi lạc, các ngươi không đưa về ; chiên bị mất, các
người không chịu đi tìm. Tôi sợ bạn hơn sợ người sao ? Tất cả chúng ta đều phải
được đưa ra ánh sáng, trước toà Chúa Ki-tô.
Tôi sẽ gọi kẻ lầm lạc trở về, tôi sẽ đi
tìm kẻ hư mất. Bạn muốn hay không muốn, tôi vẫn cứ làm. Và nếu đi tìm mà tôi có
bị gai rừng cào xé, thì ngóc ngách nào tôi cũng len lỏi, bụi rậm nào tôi cũng
khua : tôi sẽ rảo khắp nơi, tuỳ theo sức mà Đấng làm tôi phải sợ, ban cho tôi.
Nếu bạn sẽ gọi kẻ lầm lạc trở về, sẽ đi tìm kẻ hư vong. Nếu bạn không muốn là
tôi sẽ bị khổ, thì đừng đi lạc, đừng hư vong. Tôi có phải khổ vì bạn lầm lạc và
hư vong thì có sao đâu. Chỉ e rằng : tôi mà lơ là đối với bạn, là tôi cũng giết
luôn cả chiên khoẻ mạnh. Quả vậy, bạn hãy xem câu Kinh Thánh tiếp theo thế nào
: Chiên béo tốt, các ngươi đã giết thịt. Nếu như tôi bỏ mặc kẻ lầm lạc và
hư vong, thì người khoẻ mạnh cũng thích lầm lạc và hư vong.
Lời nguyện
Lạy Chúa, Chúa đã thu gọn toàn thể lề luật thánh vào giới răn độc nhất là mến Chúa yêu người, xin giúp chúng con hằng vâng giữ điều Chúa truyền dạy, để sau này đạt tới phúc trường sinh. Chúng con cầu xin…
(Trích giờ kinh sách thứ hai tuần 25 thường niên-bản dịch
của nhóm CGKPV)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét