12/04/2014
Thứ Bảy sau Chúa Nhật
V Mùa Chay
Bài
Ðọc I: Ed 37, 21-28
"Ta
sẽ làm cho chúng trở nên dân tộc duy nhất".
Trích
sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây
Chúa là Thiên Chúa phán: "Này Ta sẽ đem con cái Israel ra khỏi các dân tộc
mà chúng đang cư ngụ; từ khắp nơi, Ta sẽ quy tụ chúng lại và đưa chúng về quê
hương. Ta sẽ làm cho chúng trở nên dân tộc duy nhất sống trong đất của chúng, ở
trên núi Israel; chỉ có một vua cai trị chúng; chúng sẽ không còn là hai dân tộc,
cũng chẳng còn chia làm hai nước nữa.
Chúng
sẽ không còn dơ nhớp vì thần tượng, vì các điều ghê tởm và mọi tội lỗi của
chúng. Ta sẽ cứu thoát chúng khỏi mọi nơi tội lỗi. Ta sẽ thanh tẩy chúng; chúng
sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng. Ðavit tôi tớ Ta sẽ là vua của
chúng, chúng sẽ chỉ có một chủ chăn mà thôi. Chúng sẽ tuân giữ và thực thi các
giới răn của Ta. Chúng sẽ cư ngụ trong đất mà Ta đã ban cho Giacóp tôi tớ Ta,
và là đất tổ phụ chúng đã cư ngụ; chúng và con cái cùng cháu chắt của chúng sẽ
cư ngụ ở đó đến muôn đời. Và Ðavit, tôi tớ Ta, sẽ là vua của chúng đến muôn đời.
Ta sẽ ký kết với chúng một giao ước hoà bình: Ðó sẽ là một giao ước vĩnh cửu đối
với chúng. Ta sẽ gầy dựng chúng, sẽ cho chúng sinh sản ra nhiều và sẽ thiết lập
nơi thánh Ta giữa chúng cho đến muôn đời. Nhà Tạm Ta sẽ ở giữa chúng. Ta sẽ là
Chúa của chúng, và chúng sẽ là dân Ta. Các dân tộc sẽ biết rằng Ta là Chúa, Ðấng
thánh hoá Israel, khi đã lập nơi thánh Ta ở giữa chúng đến muôn đời".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Gr 31, 10. 11-12ab. 13
Ðáp: Chúa sẽ gìn
giữ chúng ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình (c. 10d).
Xướng:
1) Hỡi các dân tộc, hãy nghe lời Chúa, hãy công bố lời Chúa trên các đảo xa
xăm; hãy nói rằng: "Ðấng đã phân tán Israel, sẽ quy tụ nó lại, và sẽ gìn
giữ nó, như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình". - Ðáp.
2)
Vì Chúa đã giải phóng Giacóp, giờ đây với cánh tay mạnh mẽ hơn, Người cứu thoát
nó. Chúng sẽ đến và ca hát trên núi Sion, chúng sẽ đổ xô về phía hạnh phúc của
Người. - Ðáp.
3)
Bấy giờ người thiếu nữ sẽ hân hoan nhảy mừng, các thanh niên và các cụ già cũng
làm y như thế; Ta sẽ biến đổi tang chế của chúng ra niềm hân hoan, sẽ an ủi
chúng và cho chúng hết đau khổ. - Ðáp.
Câu
Xướng Trước Phúc Âm: Ed 33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống".
Phúc
Âm: Ga 11, 45-56
"Ðể
quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, trong những người đến thăm Maria và đã chứng kiến việc Ngài làm, có nhiều kẻ
đã tin vào Chúa Giê-su. Nhưng trong nhóm có kẻ đi gặp người biệt phái và thuật
lại các việc Chúa Giêsu đã làm. Do đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị,
và nói: "Chúng ta phải xử trí sao đây? Vì người này làm nhiều phép lạ. Nếu
chúng ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rôma sẽ
kéo đến phá huỷ nơi này và dân tộc ta". Một người trong nhóm là Caipha làm
thượng tế năm đó, nói với họ rằng: "Quý vị không hiểu gì cả! Quý vị không
nghĩ rằng thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt".
Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã
nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân, và không phải cho dân mà
thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối.
Bởi
vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết Người. Vì thế Chúa Giêsu không còn công
khai đi lại giữa người Do-thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa, đến thành
phố tên là Ephrem, và ở lại đó với các môn đệ. Khi đó đã gần đến Lễ Vượt Qua của
người Do-thái. Có nhiều người từ các miền lên Giêrusalem trước lễ, để được
thanh tẩy. Họ tìm Chúa Giêsu; họ đứng trong đền thờ và bàn tán với nhau:
"Anh em nghĩ sao? Người có đến hay không?" Còn các thượng tế và biệt
phái đã ra lệnh rằng nếu ai biết Người ở đâu, thì phải tố cáo để họ bắt Người.
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Bày
Mưu Giết Chúa
Maximilianô Kolbe người Ba
Lan thuộc dòng thánh Phanxicô rất hăng say hoạt động. Cha tình nguyện sang
truyền giáo ở Nhật Bản, chuyên ngành in ấn sách báo. Sau đó, vì bị bệnh đau
phổi, cha phải về lại Ba Lan điều trị.
Trong thời thế chiến II, quân đội
Phát Xít Ðức đã chiếm đóng Ba Lan, chúng thấy cha có ảnh hưởng mạnh trên quần
chúng, nên đã bắt giam vào ngục. Một ngày nọ, trại giam của cha có một tù nhân
vượt ngục. Sáng hôm sau, lúc điểm danh viên sĩ quan cai tù phát giác ra thiếu
mất một người, viên sĩ quan liền áp dụng ngay luật lệ của Phát Xít Ðức:
"Hễ một tù nhân trốn thoát thì mười tù nhân khác phải đền mạng". Viên
sĩ quan cai tù đang rão bước gọi tên chọn 10 tù nhân sẽ phải chết, chợt có
tiếng kêu thất thanh: "Khốn cho tôi, tôi còn vợ và một đàn con nhỏ".
Giữa bầu khí thinh lặng và rùng rợn ấy, một tù nhân đứng ra khỏi hàng, đứng im
cách nghiêm chỉnh. Viên sĩ quan Ðức quát lớn và hỏi: "Mi là ai?", và
người đứng ra khỏi hàng ấy trả lời: "Tôi là Maximilianô Kolbe, linh mục
Công giáo". "Mi muốn gì?" Cha Maximilianô Kolbe trả lời:
"Tôi xin tự nguyện chết thay cho anh bạn tù này". Viên sĩ quan nói
tiếp: "Vào xếp hàng thế chỗ đi". Mọi tù nhân có mặt trên sân đều ngơ ngác
ngạc nhiên và thán phục. Cha Maximilianô Kolbe đã chấp nhận chết thay cho người
bạn tù.
Ngày lễ phong thánh của cha
Maximilianô Kolbe tại Rôma, có sự hiện diện của người bạn tù mà cha đã chết
thay cho anh. Anh được đại diện lên dâng của lễ, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II
đã nói về mẫu người hy sinh mạng sống mình của cha Maximilianô Kolbe như sau:
"Ước gì sự sống và gương sáng của thánh Maximilianô Kolbe hướng dẫn chúng
ta biết yêu thương chân thành, yêu thương vô vị lợi, xứng với địa vị là người
Kitô hữu đúng nghĩa đối với tất cả anh chị em trong một thế giới mà hận thù
không ngừng dày xéo cuộc sống con người".
Anh chị em thân mến!
Phải! Chết thay có thể là một hành
động do hận thù, bất công. Nhưng đối với tình yêu Chúa, người Kitô hữu có thể
hiến mạng sống mình cho anh chị em. Ðó là một hành động của tình thương và nó
sẽ khơi dậy những chuỗi tình thương tiếp nối. Chúa Giêsu Kitô đã trải qua kinh
nghiệm này. Những người Do Thái không tin vào Chúa Giêsu, muốn bắt Chúa phải
chết thay để người Roma không đến hủy diệt dân tộc Do Thái. Nhưng trong chương
trình cứu rỗi nhiệm mầu của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu chấp nhận tự hiến, chịu
chết thay để mọi người được sống và được sống đời đời. Bài Tin Mừng hôm nay
nhắc lại cảnh đời trớ trêu của Chúa như sau: "Quí vị không nghĩ rằng, thà
một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt".
Anh chị em thân mến!
Những người Do Thái không tin đã
nhìn nhận những hành động của Chúa Giêsu trong một lăng kính phàm trần, đầy màu
sắc chính trị. Họ đã thắc mắc: Chúng ta phải xử trí sao đây? Vì Người này làm
nhiều phép lạ. Nếu chúng ta cứ để Người như thế này thì mọi người sẽ tin theo
và quân đội Rôma sẽ kéo đến phá hủy nơi này và dân tộc ta". Chúng ta lưu ý
lối lý luận lộn xộn của người Do Thái không tin rằng: "Nếu dân chúng tin
Thiên Chúa thì quân đội Rôma sẽ kéo đến phá hủy thành Giêrusalem và dân tộc Do
Thái".
Dân chúng tin theo Chúa là việc
thuộc lãnh vực tôn giáo, còn quân đội Rôma đến phá hủy là việc chính trị. Vậy
làm sao việc tôn giáo có thể kéo theo hậu quả của việc chính trị như vậy được?
Nhà cầm quyền Rôma thời đó cho người Do Thái được tự do hành đạo, mà quan
Philatô đâu có muốn kết án tử hình Chúa Giêsu vì lý do tôn giáo, vì những tranh
tụng tôn giáo giữa Chúa và những vị lãnh đạo của dân chúng đối chất. Trước mặt
quan Philatô, họ phải tố cáo Chúa Giêsu về một tội chính trị, đó là xúi dân làm
loạn, không nộp thuế cho Xêsarê.
Thực là trớ trêu, nhưng Chúa Giêsu
không phản đối, không dùng uy quyền của một vị Thiên Chúa để trốn thoát. Khi
giờ Ngài đến, Chúa Giêsu im lặng tiến vào cuộc thương khó, chịu đòn, chịu đóng
đinh trên Thập Giá để cứu chuộc nhân loại tội lỗi, để hòa giải và liên kết con
người với Thiên Chúa Cha và với nhau. Những đồ đệ của Chúa được mời gọi để hiến
dâng như vậy.
Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn
Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" đã khuyên nhủ những người
con tinh thần của mình như sau: Ðây là bằng chứng để ta biết được lòng mến, là
Ðấng ấy đã thí mạng sống vì ta và ta, ta cũng phải thí mạng sống vì anh em. Con
hỏi cha: Ðâu là mức độ dấn thân?" Cha trả lời rằng: "Hãy làm như Chúa
Giêsu thế mạng sống". Nếu con tuyên bố rùm beng, hoạt động khơi khơi, sống
đạo lè phè, con sợ cơ cực, sợ nghèo, sợ tù, sợ chết. Nếu con dấn thân theo lối
cứu viện cho người thắng trận, thì thôi nên dẹp tiệm, dấn thân trá hình, dấn
thân thương mại. Những người khác quanh con đang đau thương khốn khổ trên đường
mịt mù, sao con không đến với họ.
Ðời con phải hiến dâng để bắc nhịp
cầu hy vọng đưa họ đến với Chúa là cùng đích, là tình yêu, là tất cả. Bên Chúa,
nhân loại không còn ai là xa lạ, nhưng tất cả là anh em với con. Con hãy cố
gắng chấp nhận hao mòn từng giây phút và sẵn sàng tiêu hao để chinh phục anh em
về với Chúa. Hãy sống kết hiệp với Chúa để có đủ sức mạnh biến cảnh phải chết
thay vì bất công, mưu mô ích kỷ trở thành một hiến lễ chịu chết thay để đưa anh
em về với Chúa.
Lạy Chúa, nhìn lên Thập Giá
Chúa, Ðấng đã chịu chết thay cho chúng con, vì thế con cũng được mời gọi sống
như Chúa. Nhưng tự sức mình, con không có đủ can đảm để chịu như vậy. Xin Chúa
thương ban ơn giúp sức cho con, để con đi trọn con đường Thập Giá với Chúa, góp
phần mang lại tình yêu Chúa cho những người anh chị em trong môi trường con
sống hằng ngày. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần V MC
Bài đọc: Eze 37:21-28; Jn
11:45-57.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa sẽ ban
cho Dân Người một Đấng Cứu Độ.
Nhìn
lại lịch sử nhân lọai và lịch sử Cứu Độ, chúng ta thấy có một sự khác biệt rất
lớn giữa con người và Thiên Chúa: Con người gây thiệt hại tàn phá, Thiên Chúa
xây dựng và tái tạo. Con người gây hận thù chia rẽ, Thiên Chúa tạo đoàn kết yêu
thương. Con người gây chiến tranh chết chóc, Thiên Chúa ban hòa bình an lạc.
Các
Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy hai thái độ tương phản giữa Thiên Chúa và con
người. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Ezekiel tuy còn đang sống trong nơi lưu đày,
nhưng đã nhìn thấy trước ngày mà Thiên Chúa sẽ làm hai việc cho dân Israel: (1)
“Ta sẽ cứu chúng thoát khỏi mọi nơi chúng đã ở, đã phạm tội, và sẽ thanh tẩy
chúng;” và (2) “Ta sẽ quy tụ chúng lại từ bốn phương và đưa chúng về đất của
chúng.” Trong Phúc Âm, những người Pharisees triệu tập Thượng Hội Đồng để bàn
tính kế họach giết Chúa Giêsu. Thượng Tế Caiaphas đã “vô tình” nói lên hai mục
đích về cái chết của Chúa Giêsu: (1) Ngài phải chết thay cho tòan dân; và (2)
cái chết của Ngài sẽ quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Thiên Chúa sẽ quy tụ dân thành một đoàn chiên, được chăn dắt bởi một Chúa
Chiên.
1.1/
Thiên Chúa sẽ quy tụ dân Người về một mối: Ba điều tiên-tri Ezekiel tuyên sấm:
(1)
Dân Do-thái sẽ được hồi hương: Vì không vâng lời Thiên Chúa dạy, dân tộc Do-thái bị mất quê
hương và bị lưu đày: miền Bắc bị thất thủ và lưu đày sang Assyria năm 721 BC;
miền Nam bị thất thủ và lưu đày sang Babylon năm 587 BC. Sống cực khổ nơi lưu
đày, tiên-tri Ezekiel được Thiên Chúa cho thấy và tuyên phán: “Đức Chúa là Chúa
Thượng phán như sau: Này chính Ta sẽ lấy con cái Israel từ giữa các dân tộc
chúng đã đi tới. Ta sẽ quy tụ chúng lại từ bốn phương và đưa chúng về đất của
chúng.”
(2)
Dân Do-thái sẽ thống nhất: Dân tộc Do-thái bị chia đôi thành hai vương quốc Bắc và Nam trước
Thời Lưu Đày. Tiên-tri Ezekiel cũng nhìn thấy cảnh đòan tụ hai miền Nam Bắc:
“Ta sẽ làm cho chúng thành một dân tộc duy nhất trong xứ, trên các núi Israel;
tất cả chúng chỉ có một vua duy nhất; chúng sẽ không còn là hai dân tộc, không
còn chia thành hai vương quốc.”
(3)
Dân Do-thái sẽ được thanh tẩy: Dân chúng bị lưu đày là vì họ đã quay lưng lại với Thiên Chúa và
thờ phượng các thần ngọai, và các tội bất công xã hội. Thời gian lưu đày là để
thanh luyện các tội của dân, và để Thiên Chúa tha thứ cho dân khi họ thật lòng
quay trở về với Ngài: “Chúng sẽ không còn ra ô uế vì những ngẫu tượng, những đồ
gớm ghiếc và mọi tội ác của chúng nữa. Ta sẽ cứu chúng thoát khỏi mọi nơi chúng
đã ở và đã phạm tội; Ta sẽ thanh tẩy chúng. Chúng sẽ là dân của Ta; còn Ta, Ta
sẽ là Thiên Chúa của chúng.”
1.2/
Thiên Chúa sẽ cho David, lãnh đạo dân chúng đến muôn đời.
(1)
Vua David lãnh đạo dân: Vua
David được coi như một vị vua nổi tiếng nhất trong các vua của Do-thái. Thời của
Vua, tất cả 12 chi tộc sống bình an và lãnh thổ được thái bình thịnh trị. Vị
Vua sẽ lãnh đạo dân cũng thuộc giòng dõi và nổi tiếng như Vua David. Vị Vua này
“sẽ làm vua cai trị chúng; sẽ chỉ có một mục tử duy nhất cho chúng hết thảy.
Chúng sẽ sống theo các phán quyết của Ta, sẽ tuân giữ các thánh chỉ của Ta và
đem ra thực hành. Chúng sẽ định cư trên đất Ta đã ban cho tôi tớ Ta là Jacob,
phần đất mà tổ tiên các ngươi đã cư ngụ. Chính chúng và con cháu chúng sẽ định
cư mãi mãi trên đó. David, tôi tớ Ta, sẽ là ông hoàng lãnh đạo chúng cho đến
muôn đời.”
(2)
Thiên Chúa sẽ thiết lập giao ước mới với nhà Israel: “Ta sẽ lập với
chúng một giao ước bình an; đó sẽ là giao ước vĩnh cửu đối với chúng, Ta sẽ định
cư chúng, cho chúng sinh sôi nảy nở ra nhiều và đặt thánh điện của Ta ở giữa
chúng cho đến muôn đời. Nhà của Ta sẽ ở giữa chúng; Ta sẽ là Thiên Chúa của
chúng và chúng sẽ là dân của Ta.”
(3)
Dân Chúa sẽ mở rộng đến các dân tộc: “Bấy giờ, các dân tộc sẽ nhận biết chính Ta là Đức
Chúa, Đấng thánh hoá Israel, khi Ta đặt thánh điện của Ta ở giữa chúng cho đến
muôn đời.”
2/
Phúc Âm:
Thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.
2.1/
Thiên Chúa dùng Chúa Giêsu để quy tụ dân Người về một mối: Việc Chúa Giêsu
truyền cho Lazarus đã chết ba ngày sống lại làm cho nhiều người tin vào Ngài.
Đây là lý do chính để những người Pharisees lập kế giết Ngài. Họ nói:
"Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ. Nếu chúng ta cứ để
ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rôma sẽ đến phá huỷ cả
nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta." Những gì họ lo nghĩ đã thành hiện thực
vào năm 70 AD, nhưng Chúa Giêsu không phải là lý do người Roma phá hủy nước
Do-thái. Thượng Hội Đồng (Sandherin) bao gồm những người Pharisees, giữ cẩn thận
Lề Luật, và những người Sadducees, quan tâm đến chính trị và xã hội.
(1)
Chúa Giêsu chết thay cho tòan dân: Một người trong Thượng Hội Đồng tên là Caiaphas, làm
thượng tế năm ấy, nói rằng: "Các ông không hiểu gì cả, các ông cũng chẳng
nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là
toàn dân bị tiêu diệt." Có một sự trùng hợp giữa những gì Caiaphas nói và
Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Chúa Giêsu phải chết để tòan dân được hưởng ơn
cứu độ.
(2)
Chúa Giêsu chết để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối: Có một sự trùng hợp
khác nữa giữa thánh ý của Thiên Chúa và những gì Caiaphas nói. Thiên Chúa dùng
ông để mặc khải ý định của Ngài: “Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì
ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giêsu sắp phải chết thay
cho dân, và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên
Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.” Như lời tiên-tri Ezekiel báo trước
trong Bài Đọc I, Chúa Giêsu đến để quy tụ dân thành một đòan chiên, và Ngài
chính là Mục Tử Tốt Lành duy nhất chăn giữ đòan chiên này.
2.2/
Chúa Giêsu chuẩn bị chết thay cho toàn dân: Chúa Giêsu biết ý định của họ và biết ngày của mình
trên dương gian sắp hòan tất, nên Ngài không đi lại công khai giữa người
Do-thái nữa; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi
là Ephraim (gần Bethel). Người ở lại đó với các môn đệ.
Khi
ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên
Jerusalem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn mình mừng lễ. Họ tìm Đức Giêsu
và đứng trong Đền Thờ bàn tán với nhau: "Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ,
các ông có nghĩ thế không?" Họ nghĩ Chúa Giêsu không có can đảm để đối đầu
với các thế lực chính trị và tôn giáo. Họ đã lầm, vì Chúa Giêsu không những dám
vào, mà còn long trọng vào Thành Jerusalem với dân từ Bethany, trong Chủ Nhật Lễ
Lá mà chúng ta sẽ cử hành để nhớ lại biến cố này ngày mai.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta hãy học để làm như Thiên Chúa: xây dựng thay vì phá hoại, tạo đòan kết
thay vì gây chia rẽ, yêu thương thay cho hận thù.
-
Chúa Giêsu đã chết thay cho tất cả chúng ta. Ngài chết để đưa tất cả nhân lọai
về cho Thiên Chúa. Đây là Tin Mừng mà chúng ta cần tin tưởng và loan báo cho mọi
người.
-
Thiên Chúa điều khiển mọi người và mọi sự. Tất cả những gì Ngài muốn sẽ hiện thực.
Con người không thể làm bất cứ gì để vô hiệu hóa dù chỉ một kế họach của Thiên
Chúa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẢY MẦM
Ed
37,21-28 ; Ga 11,45-56
A.
Hạt giống...
1.
Bài Tin Mừng : Các thượng tế và biệt phái hạ quyết tâm giết Chúa Giêsu. Thượng
tế Caipha nói “Thà một người chết thay cho dân...”. Thánh Gioan hiểu lời này,
tuy Caipha nói ra một cách vô ý thức, nhưng thực sự diễn tả rất đúng ý nghĩa và
giá trị cái chết của Chúa Giêsu : “Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với
danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết
thay cho dân. Và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên
Chúa đang tản mác về một mối”.
2.
Lời tiên tri trên chính là lời của Giêrêmia, được thuật lại trong bài đọc 1 :
Này Ta sẽ đem con cái Israel ra khỏi các dân tộc mà chúng đang cư ngụ ; từ khắp
nơi, Ta sẽ quy tụ chúng lại và đưa chúng về quê hương”. Giêrêmia chỉ mới hiểu
những kẻ mà Thiên Chúa quy tự là dân Israel mà thôi. Thực sự dân mới của Thiên
Chúa mà Đức Giêsu dùng cái chết để quy tụ không chỉ là những người Israel, mà
còn là tất cả những ai tin vào Ngài.
B....
nẩy mầm.
1.
“... Với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải
chết thay cho dân. Và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái
Thiên Chúa đang tản mác về một mối”. Trong số những người được Chúa chết thay,
có tôi nữa.
2.
Chúa Giêsu đã chịu chết thay cho người khác. Ngài nêu lên cho chúng ta một lý
tưởng rất đẹp mà sự khôn ngoan của thế gian không bao giờ nghĩ tới được. Nếu
hôm nay tôi chưa chết thay cho người khác được, thì ít ra hãy tập những hành vi
nho nhỏ chịu cực chịu khổ vì người khác, cho người khác và thay người khác.
3.
Một nông dân đi xe ngựa ra phố. Đến một cửa tiệm, ông dừng xe vào mua đồ. Ông vừa
tới cửa thì con ngựa hí lên và bỏ chạy. Ông vội vàng chạy ra xiết chặt dây
cương.
Con
ngựa càng hoảng sợ hơn và chạy tứ tung trên đường, kéo theo người nông dân tội
nghiệp. Dân chúng đổ xô ra, đến khi ghìm được ngựa thì người nông dân bê bết
máu và thoi thóp thở. Một người hỏi : “Sao mà ông dại dột hi sinh đời mình vì
con ngựa và chiếc xe như thế ?"
Ông
thều thào : “Cứ nhìn vào trong xe thì biết !"
Họ
nhìn vào và thấy đứa con nhỏ của ông còn đang ngủ. (Góp nhặt)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
12/04/14 THỨ BẢY TUẦN 5 MC
Ga 11,45-56
Ga 11,45-56
CÙNG CHẾT ĐI VỚI CHÚA
Đức Giêsu sắp phải chết thay
cho dân, và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên
Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối!
(Ga 11,51-52)
Suy niệm: Ngày 8/3 vừa qua, chuyến bay MH 370 của
Malaysia Airlines mất tích. Những gì xảy đến cho chiếc MH370 đó vẫn còn là bí
ẩn, nhưng hiển nhiên là một hoặc một vài người trong tổ lái đã đóng vai trò
định mệnh đối với số phận của 239 sinh linh trên chuyến bay này. Suy rộng ra số
phận của nhân loại cũng không khác. Chỉ vì tội của A-đam mà cả nhân loại phải
mang án tử. Và nay, qua miệng của giới lãnh đạo Do-thái, Chúa Giê-su cũng đóng
vai trò người cơ trưởng trong chuyến bay của nhân loại tiến về cõi sống vĩnh
cửu; tuy nhiên khác điều này là Chúa “chịu chết thay cho toàn dân,” và khi sống lại, Ngài “quy tụ con cái Chúa đang tản
mác khắp nơi về một mối”, và
mối đó chính là hạnh phúc vĩnh cửu bên Thiên Chúa là Cha của Ngài.
Mời Bạn: Nhờ
một người chết đi mà muôn người khỏi phải chết; nhờ một người sống lại muôn
người được sống hạnh phúc mãi mãi (Rm 5,15-17). Nhờ bí tích Rửa tội, ta được
tham dự vào mầu nhiệm chết đi và sống lại của Chúa Giê-su được tháp nhập vào
trong Ngài, cùng chết đi với Ngài để cùng được sống lại với Người.
Sống Lời Chúa: Tôi quyết tâm đóng đinh những gì thuộc về con
người cũ nơi tôi: tội lỗi, tham lam, ích kỷ kiêu căng, giả dối... để sự sống
của Chúa Ki-tô ngày càng được hiển hiện nơi tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã chịu chết để cho con được
sống muôn đời. Xin cho con sẵn lòng giết chết những tham lam, ích kỷ, kiêu
căng, giả dối để con được sống mãi mãi với Chúa.
Chết thay cho dân
Đức Giêsu chết thay cho dân của Ngài... Có bao
tín hữu vô danh khác vẫn âm thầm nếm cái chết hàng ngày, chỉ vì muốn theo gương
Thầy Giêsu đem sự sống cho anh em.
Suy niệm:
Đức Giêsu đã từng nhiều lần
bị tìm bắt, bị ném đá, bị đe dọa.
Nhưng đây là lần đầu tiên
các thượng tế, các người Pharisêu
và Thượng Hội Đồng của Do
thái giáo quyết định giết Ngài (c. 53).
Theo Tin Mừng Gioan, lý do
gần nhất đưa đến quyết định đó
là việc Đức Giêsu làm cho
anh Lazarô chết bốn ngày sống lại (Ga 11).
Sự sống lại của anh đã khiến
cho nhiều kẻ tin vào Đức Giêsu.
Các nhà lãnh đạo tôn giáo sợ
rằng phong trào theo Giêsu sẽ tiếp tục bành trướng,
mọi người sẽ tin, và quân
Rôma sẽ đến phá hủy đất nước và nơi thờ tự (c. 48).
Caipha là vị thượng tế đương
nhiệm năm ấy.
Đứng trước sự lúng túng và
lo âu của các thành viên trong Thượng Hội Đồng,
đột nhiên ông phát biểu như
không cần suy nghĩ thêm gì nữa :
“Thà một người chết thay cho
dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (c. 50).
Lời phát biểu bộc phát như
thế,
nào ngờ lại là một lời tiên
tri thốt ra từ miệng một vị thượng tế.
Caipha chỉ muốn loại trừ Đức
Giêsu để bảo đảm an ninh cho đất nước và Đền Thờ,
nhưng ông lại vô tình nói
tiên tri về tính cứu độ của cái chết Đức Giêsu.
Cái chết ấy sẽ cứu cả dân
tộc Do thái khỏi bị tiêu diệt,
Đức Giêsu chết thay cho dân
của Ngài.
Nhưng Caipha không ngờ ảnh
hưởng của cái chết ấy còn vượt xa hơn nhiều.
Ngài chết “không chỉ thay
cho dân (Do thái) mà thôi,
nhưng còn để quy tụ con cái
Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.”
Cái chết ấy có khả năng quy
tụ mọi kẻ tin vào Đức Giêsu
về một đoàn chiên duy nhất,
kể cả dân ngoại (Ga 10, 16).
Cái chết ấy có khả năng kéo
mọi người lên chẳng trừ ai (Ga 12, 32).
Đức Giêsu đã bị kết án ngay
khi chưa có phiên tòa chính thức.
Ngài bị kết án tử vì đã trao
ban sự sống cho một con người.
Cái chết của Ngài không ngăn
cản được sự sụp đổ của thành Giêrusalem
và sự tan hoang của cả đất
nước Do thái vào năm 70.
Nhưng cái chết ấy đã đem lại
ơn cứu độ cho mọi người tin.
Hiệu quả của cái chết ấy vẫn
còn mãi đến tận thế.
Đức Giêsu đã hiến mạng sống
làm giá chuộc cho nhiều người (Mc 10, 45).
Năm 2008 người ta xác định
được 20 nhà truyền giáo bị giết trên thế giới.
Họ đã can đảm sống trong
những hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm,
và đón nhận cái chết như cái
giá phải trả cho tình yêu muốn phục vụ.
Có bao tín hữu vô danh khác
vẫn âm thầm nếm cái chết hàng ngày,
chỉ vì muốn theo gương Thầy
Giêsu đem sự sống cho anh em.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa,
Chúa đã làm người như chúng
con,
nên Chúa hiểu gánh nặng của
phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc
mà con người lại yếu đuối
mong manh.
Hạnh phúc thường được trộn
bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng,
cũng có những bóng mờ đe
dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và
xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng trong
Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết được.
Nếu có lúc con thấy bóng tối
bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng trên
thập giá
Chúa đã thốt lên : Sao Cha
bỏ con?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin đồng hành với con, để
con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn.
Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Phép lạ
Chúa Giêsu phục sinh Lazarô, làm cho nhiều người Do thái tin Ngài, nhưng
cũng không ít người còn nghi
ngờ. Có người đi kể lại với các thầy thượng tế và nhóm Pharisiêu về những việc Ngài đã làm. Bài Tin Mừng hôm nay, thánh sử Gioan ghi
lại câu chuyện các thủ lãnh Do thái triệu tập Thượng Hội đồng quyết định
giết Đức Giêsu.
Trong
câu phát biểu của Caipha: “quý vị chẳng hiểu gì cả…”, hiện rõ bản chất kiêu căng muốn chế ngự
mọi người của những người biệt phái luật sĩ. Họ muốn duy trì thế lực uy tín
chính trị cũng như xã hội của mình. Điều khiến họ lo sợ là Đức Giêsu có thể
được nhiều người theo, và thế là gây rắc rối cho nhà nước. Và nếu Đức Giêsu là
nguyên nhân nổi loạn; thì người La mã sẽ tới với sức mạnh, và vị thế mà họ đang
được hưởng sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Thế là “thà để một người chết
thay cho toàn dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt..”
Trong
cuộc sông hiện tại; vẫn còn đó những người đặt giá trị sự nghiệp của mình lên
trên lợi ích và mạng sống của tha nhân; nhiều lúc trên cả ý chỉ của Thiên Chúa.
Còn mỗi người chúng ta, chúng ta đã sống thế nào? Chúng ta có vì quyền lợi, vật
chất mà bất chấp tất cả?
Xin
Chúa cho chúng con luôn biết tìm và thực thi ý Chúa. Amen.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12
THÁNG TƯ
Đức
Tin Và Việc Làm
Vậy
thì, thế nào là trở nên một Kitôhữu? Câu trả lời: đó là tiếp tục đón nhận và chấp
nhận lời chứng của các Tông Đồ, các thị chứng nhân, về ơn cứu độ của chúng ta.
Đó là tin vào Đức Kitô với cùng một đức tin đã được khai sinh nơi các Tông Đồ
do những hành động và lời nói của Đấng Phục Sinh.
Tông
Đồ Gio-an viết: “Căn cứ vào điều này, chúng ta nhận ra rằng chúng ta biết Thiên
Chúa: đó là chúng ta tuân giữ các điều răn của Người. Ai nói rằng mình biết Người
mà không tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở
nơi người ấy. Còn hễ ai giữ lời Người dạy, nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thực
sự nên hoàn hảo” (1Ga 2,3-5).
Vị
Tông Đồ đang nói về một đức tin sống động. Một đức tin sống động là một đức tin
đem lại hoa trái là những việc làm thiện hảo. Đó chính là những việc làm của
tình yêu. Đức tin sống động nhờ tình yêu của Thiên Chúa ở nơi chúng ta. Tình
yêu được diễn tả qua việc tuân giữ các điều răn. Cũng có thể không có mâu thuẫn
nào giữa sự hiểu biết (= tôi biết Người) và những hành động của một người tuyên
xưng Đức Kitô. Chỉ những ai hoàn thành đức tin của mình bằng những việc làm thiện
hảo mới là người ở lại trong sự thật.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 12-4
Ed 37, 21-28; Ga 11, 45-56.
LỜI SUY NIỆM: “Thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị
tiêu diệt.”
Trước âm mưu, cầu lợi của
Thượng Hội Đồng Do-Thái, họ đưa ra một lập luận, để cấu kết với nhau: giết chết
Chúa Giêsu, “Thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu
diệt”. Điều này đã xảy ra; Nhưng đối với Chúa Giêsu không phải là “bị”; nhưng
đúng lúc, Chúa tự nguyện, tự hiến chính mình qua cuộc Thương Khó và Phục Sinh,
để cứu sống toàn thể nhân loại.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa đã chết
để cứu chúng con được sống. Xin ban cho mọi người trong gia đình chúng con,
luôn biết sám hối về những lỗi lầm của chúng con, và dóc lòng, đừng có tái phạm.
Mạnh
Phương
12
Tháng Tư
Ra Ði Là Chết Trong
Lòng Một Ít
Phật
giáo Trung Hoa rất nhớ ơn và hãnh diện vì có thiền sư là Ðường Tam Tạng. Ông là
người đã có công vượt núi trèo non để đi Tây Trúc thỉnh Kinh đem về phổ biến
cho dân gian.
Truyện
Tây Du Ký đã ghi lại cuộc ra đi đầy gian nan của thầy Tam Tạng. Nhưng những
gian nan thử thách xảy đến cho thiền sư họ Ðường không phải chỉ là gai góc hiểm
trở của đoạn đường dài, mà chính là những tật xấu mà ba người môn đệ thân tín
nhất của thầy là hiện thân. Tôn ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng, ba cái tên
này chính là ba nết xấu mà thiền sư họ Ðường cũng như bao người khác phải vượt
qua để đạt chính quả. Ba nết xấu đó là: lòng kiêu căng, lòng ham vật dục và
tính lười biếng.
Ra
đi là chết trong lòng một ít... Thiền sư họ Ðường có lẽ đã phải chiến đấu và
hao mòn vì những tham sân si trong lòng thầy.
Tin
Mừng cũng nhắc đến một cuộc ra đi: đó là cuộc ra đi của Chúa Giêsu. Ngài rời bỏ
quê hương để đi Galilêa. Galilêa chỉ cách Nagiarét vài chục cây số... Nhưng với
Chúa Giêsu cuộc trẩy đi này bao hàm một cuộc lột xác và từ bỏ trọn vẹn. Ngài từ
bỏ tất cả để vào sa mạc.
Ra
đi có nghĩa là ra khỏi chính mình và không quay nhìn lại phía sau. Ra đi tức là
chấp nhận chết đi trong lòng một ít.
Thánh
nữ Têrêxa Hài Ðồng Giêsu, mặc dù chưa một lần ra khỏi bốn bức tường của tu viện,
đã được Giáo Hội chọn làm quan thầy các xứ truyền giáo.
Một
lúc nào đó, có lẽ chúng ta cũng khao khát được mang Tin Mừng của Chúa đến một
nơi xa lạ... Ước mơ ấy có thể làm cho chúng ta quên đi thựck tại của không biết
bao nhiêu người thiếu thốn lương thực cho thể xác cũng như tinh thần.
Ra
đi loan báo Tin Mừng, trước tiên chính là ra lhỏi con người của chúng ta. Ra khỏi
con người của thiển cận, ích kỷ của chúng ta để mặc lấy một cái nhìn nhậy cảm
hơn trước sự hiện diện của tha nhân.
(Lẽ
Sống)
Vị thánh trong ngày _ 12/4
(1560-1641)
Cha
William Ward bí mật phục vụ người Công Giáo ở ngoại ô luân Đôn và nổi tiếng là
một linh mục thánh thiện với sự quan tâm đặc biệt đến người nghèo.
William
Ward sinh ở Anh Quốc vào khoảng năm 1560 với tên họ là Webster trong một gia
đình theo Tin Lành. Khi thực hiện cuộc hành trình sang Tây Ban Nha với một người
bạn Công Giáo, lúc ấy ngài đã là một thầy giáo trẻ. Ở đây, ngài trở lại đạo
Công Giáo, và khi trở về nước, ngài hoán cải chính mẹ mình. Vì công khai tuyên
xưng đức tin, ngài bị giam cầm nhiều lần.
Vào
năm 40 tuổi, ngài sang Douai, nước Pháp để học làm linh mục. Sau khi được thụ
phong và lấy tên là Cha William Ward, ngài được đưa sang Tô Cách Lan. Khi vừa đến
đây, ngay lập tức ngài bị cầm tù trong ba năm.
Trong
30 năm kế tiếp, ngài sống ở ngoại ô Luân Ðôn, bí mật phục vụ người Công Giáo và
nổi tiếng là một linh mục thánh thiện với sự quan tâm đặc biệt đến người nghèo.
Vì lý do đó, ngài thường bị cầm tù hoặc bị trục xuất khỏi nước. Sau cùng, ngài
bị phản bội bởi một tay chuyên săn bắt linh mục và bị giam trong Ngục Newgate.
Bị
kết án tử hình bằng cách treo cổ và phanh thây, ngài từ trần ngày 26 tháng Bảy
1641 sau khi thốt ra những lời: "Lạy Chúa Giêsu, xin nhận lấy linh hồn
con!"
Cha
William được phong chân phước năm 1929 cùng với 162 vị tử đạo Anh Quốc khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét