05/05/2014
Thứ Hai sau Chúa Nhật III Phục Sinh
Bài Ðọc
I: Cv 6, 8-15
"Họ
không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông nói".
Trích
sách Tông đồ Công vụ.
Trong
những ngày ấy, Têphanô đầy ân sủng và sức mạnh, làm nên những điều kỳ diệu và những
phép lạ cả thể trong dân. Bấy giờ có nhóm người kia thuộc hội đường mệnh danh
là "của những người Tự Do, người Xirênê và Alexandria", và những người
khác từ xứ Cilicia và Tiểu Á, đã nổi dậy. Họ tranh luận với Têphanô, nhưng họ
không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông nói. Họ
xúi giục một số người nói lên rằng: "Chúng ta đã nghe nó nói những lời lộng
ngôn phạm đến Môsê và Thiên Chúa". Họ xách động dân chúng, các kỳ lão và
luật sĩ; rồi họ tuôn đến bắt Têphanô điệu tới công nghị. Họ đưa ra những người
làm chứng gian nói rằng: "Tên này không ngớt nói những lời xúc phạm đến
nơi thánh và lề luật, vì chúng tôi nghe nó nói rằng: "Ông Giêsu Nadarét sẽ
phá nơi này, và thay đổi các tập tục Môsê truyền lại cho chúng ta". Toàn
thể cử toạ trong công nghị chăm chú nhìn Têphanô, thấy mặt người giống như mặt
thiên thần.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 118, 23-24. 26-27. 29-30
Ðáp: Phúc cho ai theo đường lối tinh
toàn (c. 1a).
Hoặc
đọc: Alleluia.
Xướng:
1) Dầu vua chúa hội lại và buông lời đả kích, tôi tớ Ngài vẫn suy gẫm về thánh
chỉ Ngài. Vì các lời nghiêm huấn của Ngài là điều con ưa thích, các thánh chỉ
Ngài là những bậc cố vấn của con. - Ðáp.
2)
Con đã trình bày đường lối của con và Chúa nghe con, xin dạy bảo con các thánh
chỉ của Ngài. Xin cho con am hiểu đường lối huấn lệnh của Chúa, để con suy gẫm
các điều kỳ diệu của Ngài. - Ðáp.
3)
Xin đưa con xa cách con đường gian dối, và rộng tay ban luật pháp của Ngài cho
con. Con đã chọn con đường chân lý, con quyết tâm theo các thánh chỉ của Ngài.
- Ðáp.
Alleluia:
Ga 16, 28
Alleluia,
alleluia! - Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian, rồi bây giờ Thầy bỏ
thế gian mà về cùng Cha. - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 6, 22-29
"Hãy
ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến
cuộc sống đời đời".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Hôm
sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy
chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các
môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân
chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ
cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi gặp
Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ?"
Chúa Giêsu đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm ta không phải
vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn bánh no nê.
Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn
tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các ngươi.
Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu". Họ liền thưa lại rằng:
"Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?" Chúa Giêsu
đáp: "Ðây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài
sai đến".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm: Hãy Tin Ðấng Thiên Chúa Ðã Sai
Khởi
đầu cho nghề nghiệp phim ảnh của nhà đạo diễn kiêm sản xuất phim nổi tiếng khá
đặc biệt so với những người khác, đó là Charlot. Năm lên 17 tuổi, Charlot đến
New York để học về âm nhạc, và mộng ước của anh đã toại nguyện, anh đã trở
thành một nhạc sĩ. Nhưng để có tiền ăn học trong thời gian này, anh đã xin một
chân giữ trật tự trong rạp hát. Anh được trao cho một bộ quần áo đặc biệt với
chiếc mũ rộng vành và lên trước sân khấu ra hiệu lệnh: "Xin quí vị vui
lòng vào chỗ ngồi. Buổi chiếu phim bắt đầu".
Charlot
chẳng thích mấy câu hiệu lệnh ngắn ngủi và nhàm chán này. Thay vào đó, anh giới
thiệu một vài điều về cuốn phim sắp chiếu. Khán giả rất hài lòng về cách giới
thiệu ấy, và khi cần, hiệu lệnh vẫn được ổn định. Tuy nhiên, nếu muốn lôi cuốn
khán giả, Charlot lại phải tìm hiểu về phim ảnh nhiều hơn. Và rồi từ giấc mộng
trở thành nhạc sĩ, anh đã trở thành nhà đạo diễn kiêm sản xuất phim lúc nào chẳng
hay.
Anh
chị em thân mến!
Từ
lúc nghe tiếng gọi: "Hãy theo Ta" và từ lúc theo Ðức Giêsu, chắc chắn
các tông đồ chẳng hiểu bao nhiêu về Thầy mình và những giáo lý của Thầy. Hai
thánh tông đồ Philipphê và Giacôbê cũng không nằm ngoài nhóm ấy.
Ðược
gọi là môn đệ của Ðức Giêsu nhưng lại chẳng hiểu biết bao nhiêu về giáo huấn của
Ngài quả là một điều đáng trách. Tuy nhiên, nó không khiến cho con người bị quở
trách cho bằng một thái độ tự mãn và cố chấp trong những điều không hiểu biết ấy.
Như Chúa Giêsu đã không tiếc lời với biệt phái và luật sĩ, những kẻ tự cho mình
là những người nắm giữ chìa khóa khôn ngoan.
Sai lầm
và ngộ nhận là thân phận của con người, con người sẽ không bị trách phạt về những
khiếm khuyết ấy, nếu họ biết thành thật trao đổi với Ðức Giêsu. Phêrô đã âu lo
hỏi Thầy: "Chúng con bỏ mọi sự mà theo Thầy thì sẽ được gì?" Gioan và
Giacôbê đã nhờ mẹ xin cho được một chỗ ngồi bên phải và bên trái Thầy.
Philipphê xin được thấy Chúa Cha. Khiếm khuyết đã làm cho các ông trở thành đối
tượng của khinh ghét, coi thường, nhưng lại là những cơ hội quí báu cho các ông
hoặc cho những ai đang nghe Chúa giảng được thật sự thấu hiểu về Chúa Giêsu và
giáo lý của Ngài.
Ðằng
khác, những thiếu sót và hiểu biết cũng không cất đi sứ mạng rao giảng của người
môn đệ. Không phải đợi đến lúc đầy kiến thức con người mới giới thiệu Thiên
Chúa cho kẻ khác, chỉ cần mới biết về Ngài là họ đã nhận nhiệm vụ nói về Ngài.
Vừa được gặp Ðức Giêsu xong, Philipphê liền giới thiệu cho Nathanael, và có lẽ
suốt thời gian theo Thầy ông cũng không ngừng giới thiệu Thầy. Vì thế mà nhóm
người Hy Lạp lúc về dự lễ tại Giêrusalem đã nhờ ông dẫn đến gặp Chúa Giêsu.
Rao
giảng Ðức Giêsu, đó là nhiệm vụ được trao ban cho những ai đã được nghe biết về
Ngài, dù cho đó chỉ là một lần gặp gỡ, dù cho đó là thời gian thuận tiện hay
không.
Trong
cuộc sống hằng ngày, ước mong mỗi người trong chúng ta sẽ học biết nơi hai
thánh Philipphê và Giacôbê thái độ đối thoại chân thành, không hổ thẹn về các
khiếm khuyết nhưng sẵn sàng rộng mở để rồi chúng sẽ trở thành những cơ hội quí
báu được hiểu biết thêm về Chúa và về anh em. Ðồng thời cũng không quên nhiệm vụ
giới thiệu Ðức Kitô cho người khác, một nhiệm vụ được trao ban từ ngày lãnh nhận
bí tích Rửa tội.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần III PS
Bài đọc: Acts 6:8-15; Jn 6:22-29.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy tin vào Đấng mà Thiên Chúa sai đến.
Cùng
chứng kiến một sự kiện, nhưng mỗi người nhìn dưới góc cạnh khác nhau: Có những
người nhìn ra sự thật ngay; có những người mất thời gian lâu dài mới có thể nhận
ra sự thật; nhưng cũng có những người cố giữ thái độ ngoan cố không chịu nhìn
nhận sự thật. Trong biến cố Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Kitô cũng thế: Khi các
Tông-đồ và nhiều người Do-thái nhận ra lầm lỗi của họ, qua việc kết án và đóng
đinh Con Thiên Chúa, họ đã ăn năn sám hối và trở lại làm chứng cho Ngài; nhưng
ngược lại, vẫn có những người ngoan cố không chịu tin, họ tiếp tục dùng sức mạnh
và mưu mô để truy tố và luận tội các môn đệ của Chúa.
Các
Bài Đọc hôm nay vạch ra những cái nhìn sai trái và hành động không đúng của con
người. Trong Bài Đọc I, Phó-tế Stephanô tranh luận với những người Do-thái thuộc
Nhóm nô lệ được giải phóng về giáo lý của Chúa Giêsu về Đền Thờ và Lề Luật. Dù
họ không địch nổi với ông, họ vẫn tìm người phao tin đồn thất thiệt để có cớ bắt
ông trao cho Thượng Hội Đồng. Trong Phúc Âm, dân chúng đi tìm Chúa Giêsu, không
phải vì nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai, nhưng vì để có lương thực hàng ngày.
Chúa Giêsu sửa sai lối nhìn của họ: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương
thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là
thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng
Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Họ thấy mặt ông giống
như mặt thiên sứ.
1.1/ Xung
đột giữa Phó-tế Stephanô và hội đường của Nhóm nô lệ được giải phóng: Ông
là một
trong 7 Phó-tế mới được chọn để phục vụ cho các bà góa theo văn hóa Hy-lạp. Ông
được đầy ân sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong
dân.
Đối
thủ của ông là những người thuộc hội đường gọi là hội đường của nhóm nô lệ được
giải phóng, gốc Cyrene và Alexandria. Họ cùng với một số người gốc Cilicia và
Asia, đứng lên tranh luận với ông Stephanô; nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn
ngoan mà Thánh Thần đã ban cho ông. Khi không dùng trí khôn ngoan để thắng ông
được, họ quay qua dùng những thủ đoạn hèn hạ. Họ bầy mưu tố cáo Stephanô bằng
cách xui mấy người phao lên rằng: "Chúng tôi đã nghe hắn nói lộng ngôn xúc
phạm đến ông Moses và Thiên Chúa."
1.2/
Phó-tế Stephanô bị bắt và buộc tội: Những người này sách động dân và các kỳ mục cùng kinh sư, rồi ập
đến bắt ông và điệu đến Thượng Hội Đồng. Họ đưa mấy người chứng gian ra khai rằng:
"Tên này không ngừng nói những lời phạm đến Nơi Thánh và Lề Luật. Vì chúng
tôi đã nghe hắn nói rằng Giêsu người Nazareth sẽ phá huỷ nơi này và thay đổi những
tục lệ mà ông Moses đã truyền lại cho chúng ta." Phó-tế Stephanô có lẽ đã
tranh luận với họ về 3 điểm chính:
(1)
Nơi Thánh (tức Đền Thờ) phải
qua đi để mọi người có thể thờ phượng Chúa trong tinh thần và chân lý (Jn
4:20-24). Sự thật hiển nhiên là tuy Đền Thờ Jerusalem đã bị phá hủy hoàn toàn
vào năm 70 AD, Dân Chúa vẫn tiếp tục thờ phuợng Chúa ở mọi nơi, mọi thời, và mọi
lúc.
(2) Lề
Luật phải hướng tới sự làm nên trọn vẹn của Đức Kitô, và Tin Mừng của Ngài cần được rao giảng
cho mọi người; chứ không phải để họ tự ý phiên dịch Lề Luật, rồi bóc lột dân
nghèo và đàn áp những người công chính.
(3)
Ơn Cứu Độ dành cho mọi người:
Người Do-thái vẫn tự tôn nghĩ rằng chỉ có họ mới là con Thiên Chúa và xứng đáng
được cứu độ, mọi dân tộc khác chỉ xứng đáng làm nô lệ cho họ và tiền định để sa
hỏa ngục. Họ không biết rằng đặc quyền Thiên Chúa ban cho họ, là để họ mang nhiều
người về cho Thiên Chúa.
Họ biết
ông vô tội qua lời trình thuật: “Toàn thể cử toạ trong Thượng Hội Đồng đều nhìn
thẳng vào ông Stephanô, và họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.” Nhưng họ vẫn
ngoan cố buộc tội ông như đã từng buộc tội Chúa Giêsu.
2/
Phúc Âm: "Việc Thiên
Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."
2.1/ Dân
chúng kéo nhau đi tìm Chúa Giêsu vì muốn được ăn no: Trình thuật hôm nay tiếp tục trình thuật
Chúa làm phép lạ “Bánh hóa nhiều” cho dân chúng ăn no nê; sau đó, họ muốn tôn
Ngài làm vua. Chúa Giêsu truyền lệnh cho các Tông-đồ chèo thuyền qua Capernaum
trước, còn Ngài đi lên núi cầu nguyện. Ngài đến cứu các ông khi Biển Hồ dậy
sóng và đưa các ông cặp bến bình an.
Hôm
sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một
chiếc thuyền và Đức Giêsu lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng
chỉ có các ông đi mà thôi. Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Tiberias đến gần
nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. Vậy khi dân chúng thấy
Đức Giêsu cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi
Capernaum tìm Người.
Khi gặp
thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?"
Đức
Giêsu thấu hiểu những gì trong lòng họ, nên Ngài đáp: "Thật, tôi bảo thật
các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các
ông đã được ăn bánh no nê.”
2.2/
Chúa Giêsu khuyên họ hãy tìm những giá trị vĩnh cửu.
(1)
Lương thực hư nát và không hư nát: Ngài khuyên bảo họ: “Các ông hãy ra công làm việc, không phải
vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường
sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là
Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận." Lương thực mau hư nát Chúa Giêsu
muốn nói ở đây là của ăn uống nuôi dưỡng phần xác, chúng vào qua cửa miệng rồi
tan biến đi. Lương thực không hư nát là Lời Chúa và Mình Thánh Chúa như sẽ được
đề cập đến gần cuối chương 6; những lương thực này sẽ nuôi dưỡng phần linh hồn
của con người, và giúp họ đạt đến cuộc sống vĩnh cửu sau này.
(2)
Thi hành thánh ý của Thiên Chúa: Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những
việc Thiên Chúa muốn?" Đức Giêsu trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho
các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến." Ngoài những lương thực mà
Chúa Giêsu sẽ ban cho, họ còn phải luôn mong muốn chu toàn thánh ý Thiên Chúa,
như chính Chúa Giêsu đã tuyên bố với các Tông-đồ khi các ông thúc giục Ngài ăn:
“Của ăn Ta là làm theo ý Đấng đã sai Ta” (Jn 4:34). Ý của Thiên Chúa muốn cho mọi
người là tin vào Chúa Kitô để được hưởng ơn Cứu Độ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải giữ một thái độ khách quan và thiện chí khi đi tìm sự thật, và cầu
xin để Chúa Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn chúng ta nhận ra sự thật.
-
Chúng ta phải dùng sự khôn ngoan của Thiên Chúa ban để nhận ra và hướng dẫn người
khác nhận ra và chấp nhận sự thật. Đừng bao giờ dùng sức mạnh để bắt ép, và
dùng những mưu mô thủ đọan để truy tố những người công chính.
-
Chúng ta hãy ra sức tìm những của ăn không hư nát: Thiên Chúa, Lời Chúa, Mình
Chúa, Ý Chúa, sự thật, cuộc sống đời sau, công bằng và bác ái… Đừng để những lo
lắng và cám dỗ thế gian làm chúng ta quên đi hay không dám sống cho những giá
trị vĩnh cửu này.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM TUẦN 3 PHỤC SINH
Ga 6,22-29
A. Hạt giống...
Bắt đầu bài giáo lý về Bí tích Thánh Thể : Vì đã
được ăn bánh nô nê nên dân chúng tiếp tục đi tìm Chúa Giêsu. Sáng hôm sau, họ
tìm gặp Ngài ở phía bên kia biển hồ. Ngài nói với họ : "Các ngươi tìm Ta
không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn
bánh no nê." Rồi Ngài dạy họ tìm một thứ lương thực khác quan trọng hơn :
"Các ngươi hãy ra công làm việc, không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì
của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời".
B.... nẩy mầm.
1. Vì còn mang thân xác nên con người còn bám víu
quá nhiều vào những thứ thỏa mãn các nhu cầu của thân xác. Thế nhưng là tín
hữu, chúng ta đã biết ngoài sự sống thân xác này còn sự sống linh hồn nữa. Lời
Chúa Giêsu nhắc nhở dân chúng ngày xưa cũng là nhắc nhở chúng ta ngày nay :
hằng ngày chúng con thường tìm gì : tìm những thứ thoả mãn như cầu thân xác hay
thoả mãn nhu cầu tâm linh ?
2. Một lời nhắc nhở khác của Chúa : chúng con
thường ra công làm việc vì cái gì : vì thức ăn hay hư nát hay vì thức ăn tồn
tại cho đến cuộc sống đời đời ?
3. "Nhà đấu quyền anh J. Demsey chỉ có thể
thiếp ngủ được vào lúc 2 giờ sáng sau khi đoạt giải vô địch chiều trước đó.
Nhưng ngủ được một tiếng đồng hồ, anh bỗng giật mình thức giấc vì nằm mơ thấy
mình mất chức vô địch. Rồi vì không ngủ được, anh đi ra phố mua tờ báo vừa mới
xuất bản để đọc lại những lời tường thuật trận đấu, hầu trấn an là mình còn giữ
chức vô địch. Demsey ghi lại cảm tưởng của mình thế này : "Sau khi đọc bài
báo, tôi hiểu rằng sự thành công không có mùi vị thơm ngon như tôi hằng mơ tưởng
trước đó. Sau biến cố, tôi vẫn còn cảm thấy trống rỗng" (...) Có bao giờ
chúng ta cảm nghiệm được như anh Demsey không ? Chúng ta dồn tất cả tài năng,
sức lực cho một danh vọng, một địa vị nào đó. Nhưng cuối cùng chỉ thấy trống
rỗng, vô nghĩa, bởi vì nó không giúp chúng ta đạt tới hạnh phúc đích thực.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu lên tiếng cảnh tỉnh : đừng mải mê chạy theo
những điều không đem lại hạnh phúc đích thực" ("Mỗi ngày một tin
vui").
4. "Hãy ra công làm việc không phải vì lương
thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường
sinh"
Tôi đến nhà thờ mỗi tuần hầu như chỉ vì thói
quen, vì khoe khoang quần áo hay tỏ ra mình là người đạo đức. Tôi đến với Chúa
hầu như để giảm bớt cơn sầu hoặc xin xỏ ơn này ơn nọ.
Mặt khác tôi sống làm việc, học tập chẳng qua chỉ
vì muốn tìm cho mình một việc làm có lương bổng cao, một địa vị kha khá để mọi
người phải kiêng nể.
Tôi nào biết mình đã nhắm sai mục đích. Mục đích
trọng yếu là : "Sư sống đời đời". Điều mà tôi chỉ thoáng nghĩ tới như
một ý nguyện mơ hồ.
Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết ra đi tìm kiếm
Chúa, biết quy tụ mọi điểm về Chúa, biết kiếm tìm của ăn không hư nát là chính
Chúa và giáo lý của Ngài. (Epphata)
Lm.
Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
05/05/14 THỨ HAI TUẦN 3
PS
Ga 6,22-29
Ga 6,22-29
TIN VÀO CHÚA GIÊSU KITÔ
“Việc Thiên Chúa muốn các ông
làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”
(Ga 6, 29)
Suy niệm: Dân chúng hăm hở tìm gặp Đức
Giê-su, đó là sau sự kiện Ngài cho năm ngàn người ăn bánh no nê. Chúa thẳng
thắn chỉ ra cái động cơ thực dụng của họ: “Các ông tìm tôi … vì các ông đã được ăn bánh no nê.” Ta đừng vội trách những con người này.
Bởi không hẳn là chúng ta ít thực dụng hơn họ khi tìm kiếm Chúa. Điều đáng
trân trọng nơi họ: khi được Đức Giê-su vạch ra sự thật trong động cơ của
mình, họ nhìn nhận chứ không phủ nhận, và họ bày tỏ lòng chân thành muốn điều
chỉnh: “Chúng tôi phải làm gì để thực
hiện những việc Thiên Chúa muốn?” Câu trả lời cho họ, và cho chúng ta hôm nay: “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin
vào Đấng Người đã sai đến.”
Mời Bạn: Nhưng “tin vào Đức Giê-su
Ki-tô” có nghĩa là gì? Trước hết, đó là bạn tháo gỡ tất cả những thứ khác
đang cạnh tranh với Chúa Giêsu trong lòng trí của bạn (chẳng hạn tiền bạc,
danh vọng, quyền lực…). Bạn nhận Chúa Giê-su là đường, sự thật và sự sống của
mình. Bạn tìm hạnh phúc thật nơi những gì Ngài đã đề nghị trong Tin Mừng. Bạn
vui mừng được biết Ngài, được làm bạn với Ngài, và chính niềm vui này thúc
đẩy bạn giới thiệu Ngài cho những người khác nữa. Nói tắt, khi bạn tin vào
Chúa Giê-su thì không còn là bạn sống nữa mà là bạn cho phép chính Chúa
Giê-su sống trong bạn.
Sống Lời Chúa: Một cách để thể hiện lòng tin
vào Chúa Giê-su Ki-tô, đó là ta sẽ chân thành hỏi ý kiến Ngài trước mỗi quyết
định, mỗi chọn lựa của mình.
Cầu nguyện: Lạy
Chúa Giê-su, con tin Chúa, nhưng xin Chúa nâng đỡ đức tin còn non yếu của
con. Amen.
|
Lương thực thường tồn
Con người đói công bằng và hạnh phúc, đói yêu
thương và kính trọng. Con người khát niềm vui và bình an, cảm thông và sự thật.
Trong nơi sâu thẳm, con người đói khát Ai đó để mình yêu mến tôn thờ.
Suy niệm:
Xóa đói giảm nghèo, giảm số
trẻ em suy dinh dưỡng,
nâng chiều cao của giới trẻ
Việt Nam lên bằng các nước trong vùng,
đó là mối quan tâm của những
người mang trách nhiệm,
vì sức khỏe thân xác cần
thiết cho sự phát triển toàn diện con người.
Làm sao để con người lớn lên
cân đối về mọi mặt,
đó là mục tiêu tối hậu của
mọi công tác giáo dục.
Đức Giêsu đã làm phép lạ
bánh hóa nhiều để nuôi đám đông.
Ngài quan tâm đến nhu cầu
của thân xác họ.
Nhưng Ngài cũng biết rằng
không thể làm phép lạ như thế mãi.
Hơn nữa, phép lạ này chỉ
giúp họ khỏi đói trong vài giờ,
và đây là cái đói của thân
xác.
Phép lạ này dù lớn, nhưng
chỉ nuôi được một đám đông vài ngàn người,
vẫn còn bao người trên thế
giới cần được nuôi ăn.
Đức Giêsu mong nuôi được
nhiều người hơn, nuôi được mọi người.
Không phải chỉ nuôi về thân
xác, mà nhất là về tinh thần.
Không phải chỉ nuôi bằng
thức ăn trần thế là bánh và cá,
mà nuôi bằng giáo huấn của
mình, bằng chính con người mình.
Sau phép lạ bánh hóa nhiều,
khi đám đông định tôn Đức Giêsu lên làm vua,
chắc họ đã nghĩ đến sự bảo
đảm về mặt vật chất mà Ngài mang lại.
Lúc nào cũng có bánh ăn no
nê,
đó là ước mơ của nhiều người
nghèo thời ấy.
Nhưng Đức Giêsu đã từ chối
đứng lên khởi nghĩa giành độc lập.
Ngài không phải là một Mêsia
làm chính trị.
Bánh và cá mà Ngài giúp họ
tạm thời vượt qua cơn đói
chỉ là thứ lương thực mau hư
nát dành cho xác thân (c. 27).
Lương thực đó là dấu chỉ cho
một thứ lương thực khác Ngài sắp ban.
Đó là lương thực thường tồn
đem lại sự sống vĩnh cửu (c. 27).
Hẳn nhiên, lương thực sau
này quan trọng hơn nhiều.
Theo Mẹ Têrêsa Calcutta,
người nghèo hôm nay cần cơm bánh,
nhưng còn cần những thức ăn
tinh thần khác nữa.
Cái đói của thân xác không
cồn cào bằng cái đói tinh thần.
Con người đói công bằng và
hạnh phúc, đói yêu thương và kính trọng.
Con người khát niềm vui và
bình an, cảm thông và sự thật.
Trong nơi sâu thẳm, con
người đói khát Ai đó để mình yêu mến tôn thờ.
Đức Giêsu mời ta hãy tin vào
Ngài là Đấng được Thiên Chúa sai đến (c.29).
Hãy đến với Giêsu để bắt đầu
được nếm thử tấm bánh của Ngài,
vì chính Ngài là Tình yêu,
Sự thật và Bình an.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm,
ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân,
và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.
Con mong sự hiện diện ấy lan tỏa khắp nơi,
để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ.
Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp,
nơi lớp học tình thương lúc
chiều tà,
nơi những trung tâm phục hồi
nhân phẩm,
nơi bảo sanh viện nâng niu
sự sống của trẻ thơ,
nơi khách sạn năm sao, noi
quán bia đầu ngõ,
nơi các tiệm cho mướn băng
video,
noi tình yêu trong ngần của
đôi bạn trẻ...
Nhưng lạy Chúa, trước hết,
xin cho
đời con là một ngọn đèn,
xin cho
chúng con là những ngọn đèn màu đỏ,
mời
người ta dừng lại, trầm tư,
và gặp
được Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại cuộc tìm kiếm Đức Giêsu của đám đông, sau
phép lạ bánh hóa nhiều. Tại bờ bên kia Biển Hồ, đám đông chờ đợi Đức Giêsu trở
lại với họ, vì thấy thuyền các môn đệ chèo đi không có Ngài trong đó. Họ nghĩ
rằng Đức Giêsu đang ở gần đâu đây. Nhưng cuối cùng, biết Đức Giêsu không trở
lại, họ xuống thuyền qua Capharnaum, và họ đã gặp được Ngài.
Trong cuộc trò chuyện, Đức Giêsu đã hướng họ đến những nhu cầu về đời sống
tinh thần. Từ lương thực mau hư nát dành cho xác thân, Đức Giêsu nhắc họ thứ
lương thực trường tồn đem lại sự sống vĩnh cửu. Đức Giêsu cho biết chỉ mình
Ngài mới làm thỏa mãn những đói khát về mặt tinh thần đó.
Trong đời thường, lắm khi con người chỉ dừng lại ở việc thỏa mãn, đáp ứng
sự đói khát của thân xác, mà không tìm thỏa mãn sự đói khát của tinh thần, của
linh hồn. Lắm khi, con người chỉ quan tâm, chỉ chú trọng đến nhu cầu vật
chất mà hờ hững hay gạt bỏ những nhu cầu tâm linh. Lắm khi, người ta dám đánh
đổi phần hồn để đổi lấy những lợi lộc phần xác.
Mong sao, ngoài nhu cầu cơm bánh, tôi biết mình và tha nhân cần phải được
thỏa mãn những cơn đói khác: đói được tôn trọng, đói được chấp nhận, đói nguồn
động viên, đói niềm tin, đói nguồn hy vọng.
Mong sao, giữa vất vả của cơm áo gạo tiền, của “tay làm hàm nhai”, tôi vẫn
nhớ rằng: linh hồn mình cũng cần được nuôi sống, cần được chăm sóc.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
5
THÁNG NĂM
Những
Cành Nho Vươn Tới Mọi Thế Hệ
Để
hiểu thực tại Giáo Hội là Dân Thiên Chúa, chúng ta cần đọc lại biểu tượng cây
nho và các cành nho một cách kỹ lưỡng – và cần nghiền ngẫm ý nghĩa của biểu tượng
ấy trong đáy lòng mình. “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy
và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái – vì không có Thầy,
anh em sẽ chẳng làm gì được.” (Ga 15, 5).
Những
cành nho nói trên không chỉ tượng trưng cho các cá nhân, mà còn tượng trưng cho
các dân tộc thuộc mọi thời đại và mọi thế hệ. Những cành nho ấy siêu vượt trên
thời gian và trên cả sự chết, vì Dân Thiên Chúa đã được qui tụ trong Đức Kitô.
Dân tộc vĩ đại này của Thiên Chúa tạo thành một thân thể nhờ Đức Kitô. Nhờ Người,
với Người và trong Người, mọi dân tộc trở nên một – như những cành của một thân
nho. Và cây nho này là một cấu trúc hữu cơ sống động cung cấp cho tất cả chúng
ta một sự sống duy nhất trong Đức Kitô.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 05-5
Cv 6, 8-15; Ga 6, 22-29.
LỜI SUY NIỆM: “Khi dân chúng thấy Đức Giêsu cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì
họ xuống thuyền đi Caphácnaum tìm Người”.
Cũng như những người khi xưa
xuống thuyền đi Caphácnaum tìm Chúa. Ngày hôm nay; Trên thế gian này có rất nhiều
con người đi tìm “chân thiện mỹ”, đểđịnh hướng cho cuộc sống, đem lại hạnh phúc
cho mình và cho người. Đặc biệt có rất nhiều người khát vọng chân lý và sự
thật, họ cũng đã nghiên cứu Kinh Thánh, họ hiểu biết từng Sách, từng chương, từng
đoạn, từng câu và từng Lời trong Kinh Thánh. Họ nhận ra giáo huấn của Chúa
Giêsu là tuyệt vời, con người của Chúa Giêsu là xuất chúng. Nhưng họ lại không
tin nhận Chúa Giêsu là Đấng Cứu Độ là Con Thiên Chúa; là Đấng Chúa Cha sai đến;
nên họ vẫn là họ, họ đã không phải là môn đệ, là Kitô hữu.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa Cha đã
ban ơn đức tin cho chúng con. Xin Chúa nâng đỡ đức tin yếu kém của gia đình
chúng con, để chúng con luôn vững tin vào Chúa và Giáo Hội của Chúa tại trần
gian này để luôn: vâng phục, yêu mến, cọng tác và cầu nguyện cho Giáo Hội.
Mạnh
Phương
05
Tháng Năm
Nhà
Thờ Cho Người Da Màu
Trong
quyển tự thuật, Mahatma Gandhi, cha đẻ của chủ trương tranh đấu bất bạo động và
là người đã giải phóng Ấn Ðộ khỏi ách thống trị của người Anh, đã kể lại rằng:
Trong những ngày còn làm sinh viên, ông đã đi lại khá nhiều tại Nam Phi. Ông đã
say mê đọc kinh thánh và vô cùng cảm kích về bài giảng trên núi của Chúa Giêsu.
Chính Tám Mối Phúc Thực đã gợi hứng cho chủ trương tranh đấu bất bạo động của
ông.
Mahatta
Gandhi xác tín rằng Kitô giáo là giải pháp cho mối ung nhọt phân chia giai cấp
đang đục khoét xã hội Ấn từ bao thế kỷ qua. Ông đã nghĩ đến chuyện gia nhập vào
Giáo Hội. Thế nhưng, ngày nọ, khi đến nhà thờ để dự lễ và đón nhận một vài lời
chỉ dẫn, ông đã thất vọng: Ông vừa vào đến cửa nhà thờ thì những người da trắng
chận ông lại và nói với ông rằng nếu ông muốn tham dự thánh lễ thì hãy tìm đến
một nhà thờ dành riêng cho người da màu.
Mahatma
Gandhi đã ra khỏi nhà thờ và ông đã không bao giờ trở lại bất cứ nhà thờ nào nữa.
Câu
chuyện trên đây của Mahatma Gandhi đáng cho chúng ta suy nghĩ: vô tình hay hữu
ý, ai trong chúng ta cũng có thể là một chướng ngại vật ngăn cản nhiều người muốn
tìm đến với Giáo Hội. Một lời nói, một cử chỉ, một cách sống, nếu đi ngược lại
với tinh thần của Tin Mừng, đều có thể là một cách xua đuổi người khác ra khỏi
nhà thờ.
Không
ai là một hòn đảo. Chân lý này đúng cho những tương quan giữa người với người
mà còn có giá trị hơn nữa trong tương quan của niềm tin. Không có một hành động
nào của người Kitô hữu mà không ảnh hưởng đến người khác. Trong mầu nhiệm của sự
thông hiệp, chúng ta biết rằng tất cả mọi chi thể của Ðức Kitô đều liên kết
khăng khít với nhau đến độ sức mạnh của người này là nơi nương tựa cho người
khác, sự yếu đuối và tội lỗi của người này có thể làm tổn thương đến người
khác... Trong Thân Thể Mầu Nhiệm của Ðức Kitô, tất cả mọi chi thể đều liên đới
với nhau, tất cả mọi người đều có trách nhiệm đối với nhau...
Không
ai là một hòn đảo. Chân lý này cũng đúng cho tương quan của người tín hữu đối với
người ngoài Giáo Hội. Mỗi người tín hữu đều phải là trung gian nhờ đó con người
tìm đến với giáo Hội. Nói cho cùng, người tín hữu không sống cho mình mà sống
cho tha nhân. Thật thế, có lẽ không ai trong chúng ta có thể vào Thiên Ðàng nếu
chúng ta chưa giúp cho một người nào đó cũng vào Thiên Ðàng với chúng ta. Ðó
chính là luận lý của Tin Mừng: Khi mất đi bản thân vì tha nhân, chúng ta mới
tìm gặp lại chính mình.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét