Trang

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Xin ơn mở rộng trái tim

Xin ơn mở rộng trái tim


Lạy Chúa,

Cứ mỗi khi chúng con chiêm ngắm tình yêu Chúa dành cho chúng con, chúng con vô cùng hạnh phúc, nhưng chúng con cũng cảm thấy một sự hỗ thẹn trồi dậy trong người.


Chúa ban cho chúng con một trái tim để biết yêu, biết rung động, biết chạnh lòng, nhưng dường như trái tim của chúng con còn quá nhỏ bé để có thể mở ra ôm trọn lấy tất cả.

Chúng con chỉ yêu những ai yêu chúng con, ủng hộ chúng con, dành tình cảm cho chúng con. Còn những người chống đối, ghét bỏ chúng con, chúng con gạt họ ra bên ngoài tầm mắt.

Và khi yêu một người, chúng con chỉ cố nắm giữ người ấy, như thể muốn chiếm hữu người ấy, chứ không bao giờ yêu bằng một tình yêu tự do, trong sáng và trưởng thành.

Chính bởi vì chúng con luôn khép trái tim mình lại hoặc chỉ yêu theo phương cách ích kỷ của riêng chúng con, nên lúc nào chúng con cũng gánh lấy những thất vọng và mệt mỏi trong lòng.

Lạy Chúa, giờ đây, chúng con hết lòng xin Chúa mở rộng trái tim của chúng con ra, và giúp chúng con hiểu rõ rằng:

Tất cả chúng con đều từ Tình Yêu mà đến và sẽ trở về với Tình Yêu. Chúng con được sinh ra là những hữu thể của tình yêu. Khi không còn yêu, chúng con không còn sống thực sự nữa.

Chính tình yêu trao ban cho chúng con sức sống và khiến cho chúng con có động lực để sống một cách sung mãn trên đời này.

Và khi chúng con yêu, xin Chúa giúp chúng con biết rằng:

Yêu không phải là một chút cảm xúc thăng hoa, lãng mạn, bâng quơ; cũng không hệ tại nơi những lời nói ngọt ngào đầu môi chót lưỡi, chẳng có tí tâm tình. 

Yêu thì không chiếm hữu, không điều khiển người mình yêu theo ý muốn của riêng mình, nhưng để cho người ấy được không ngừng triển nở và chính bản thân mình cảm thấy hạnh phúc vì điều đó.

Yêu thì không câu nệ đến chuyện người ấy đẹp hay xấu, tốt hay dở. Yêu, chỉ bởi vì người ấy là chính họ, là người mà ta yêu. Chỉ thế thôi!

Yêu là cho đi cả con người mình, chứ không đòi thu vén hay đáp trả, là không ngại khó ngại khổ, không vụ lợi, không tìm kiếm lợi ích riêng tư, không chấp nê lỗi phạm, nhưng lúc nào cũng tha thứ. 

Trong tình yêu, không có sự phân chia, không có chuyện yêu một phần, một chút. Đã yêu là yêu trọn vẹn, yêu cả con người. 

Yêu là hy sinh, là từ bỏ, là quên đi chính bản thân mình, là hòa hợp với người mình yêu, là cố gắng làm tất cả vì lợi ích tốt nhất của người mình yêu.

Lạy Chúa, nơi chính Ngài, chúng con tìm thấy mẫu gương tuyệt hảo của tình yêu:

Khi Ngài đã không giấu giếm chính mình, nhưng đã mặc khải cho chúng con biết về Ngài,

Khi Ngài đã không màng đến vinh quang, nhưng chấp nhận trở nên nhỏ bé để trở nên giống con người Ngài yêu.

Khi Ngài đã chịu bao hy sinh, vất vả, bao sỉ nhục để cứu vớt con người bằng mọi giá, kể cả giá máu đau đớn của Ngài.

Khi Ngài đã tìm ra mọi cách để luôn ở lại với chúng con, đã khuôn mình trong hình bánh rượu đơn sơ nhỏ bé; lại còn để chúng con rước Ngài vào lòng, để chúng con được nên giống Ngài, hiệp nhất với Ngài, không bao giờ xa cách.

Chúng con biết là mình cần phải yêu, nhưng dường như thật quá khó cho chúng con khi phải đón nhận một người chúng con không ưa vào trong cuộc sống.

Họ luôn dày vò chúng con, luôn cản trở chúng con, luôn có thành kiến với chúng con, làm sao chúng con có thể yêu họ được.

Chúng con sẽ không ngại ngùng khi giúp đỡ những con người thành tâm thiện chí; còn những người cứ luôn rắp tâm làm điều ác, gây tổn hại đến chúng con, đến gia đình và người thân của chúng con, làm sao chúng con có thể mến thương.

Trong chúng con vẫn còn đầy những ích kỷ nhỏ nhen của thân phận con người yếu đuối. Chúng con không thích người nào nổi trội hơn chúng con. Chúng con không ưa người nào tài giỏi hơn chúng con. Chúng con không muốn có ai được người khác chú ý hơn chúng con.

Lạy Chúa, dường như con nhận ra rằng sở dĩ mình chưa yêu trọn vẹn là bởi vì chúng con vẫn còn yêu mình nhiều quá. Chúng con quên mất rằng, Ngài đã yêu chúng con ngay khi chúng con vẫn từng giây từng phút chối từ tình yêu của Ngài; Ngài đã chết cho chúng con, ngay khi chúng con còn hô hào lên án Chúa.

Phải, con có thể yêu một người không yêu con và dám hy sinh cho họ, đấy mới thật sự là yêu. Còn nếu con yêu một người ủng hộ con, khen thưởng con, thì có khi ấy chỉ là bởi vì con yêu chính mình.

Xin Chúa ban thêm ân sủng cho chúng con, để chúng con biết nhìn đến gương của Ngài mà cũng biết yêu nhiều hơn nữa. Bởi vì, càng yêu, chúng con sẽ càng trở nên giống Chúa, càng trở về với căn tính thiêng liêng của chúng con. Khi yêu, những cảm xúc buồn phiền thù hận sẽ bị xua tan đi hết, và chúng con sẽ được chìm ngập trong hạnh phúc Thiên Đàng.

Amen.
Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét