Ngày 29 tháng 7
Lễ Thánh nữ Martha
Lễ Nhớ
Bài
Ðọc I: Lv 23, 1. 4-11. 15-16. 27. 34b-37
"Các
ngươi phải kể những ngày của Chúa là những ngày rất trọng thể và là ngày
thánh".
Trích
sách Lêvi.
Chúa
phán cùng Môsê rằng: "Ðây là những ngày lễ của Chúa mà các ngươi phải mừng
lễ trong thời gian của nó. Chiều ngày mười bốn tháng Giêng là Lễ Vượt Qua của
Chúa; và ngày mười lăm tháng Giêng, là lễ trọng không men của Chúa: Các ngươi sẽ
ăn bánh không men trong bảy ngày. Ngày thứ nhất, các ngươi phải kể là ngày rất
trọng thể, và là ngày thánh, các ngươi không nên làm mọi việc xác trong ngày ấy".
Trong bảy ngày, các người phải thiêu hy lễ dâng lên Chúa. Ngày thứ bảy là ngày
trọng thể và là ngày thánh hơn, các ngươi không làm việc xác nào trong ngày ấy".
Chúa
lại phán cùng Môsê rằng: "Ngươi hãy nói cùng con cái Israel và bảo họ rằng:
Khi các ngươi đã tiến vào đất Ta sẽ ban cho các ngươi, và khi các ngươi gặt lúa,
thì phải mang bó lúa đầu mùa đến cho tư tế, người sẽ giơ bó lúa lên trước mặt
Chúa để hôm sau ngày sabbat, người xin Chúa chấp nhận cho các ngươi, và thánh
hoá nó. Vậy các ngươi hãy tính từ hôm sau ngày sabbat, là ngày các ngươi đã
dâng bó lúa đầu mùa, các ngươi tính đủ bảy tuần, cho đến ngày hôm sau cuối tuần
thứ bảy, tức là năm mươi ngày, thì các ngươi phải dâng của lễ mới cho Chúa.
Ngày mùng mười tháng Bảy, là ngày đền tội rất trọng thể, gọi là ngày thánh:
trong ngày đó, các ngươi phải hãm dẹp tâm hồn, và dâng của lễ toàn thiêu cho
Chúa. Từ ngày mười lăm tháng Bảy sẽ mừng lễ Nhà Xếp kính Chúa trong bảy ngày.
Ngày thứ nhất sẽ gọi là ngày rất trọng thể và rất thánh, các ngươi không nên
làm mọi việc xác trong ngày ấy. Và trong bảy ngày, các ngươi phải dâng của lễ
toàn thiêu cho Chúa, ngày thứ tám cũng rất trọng thể và rất thánh, các ngươi phải
dâng của lễ toàn thiêu cho Chúa, vì là ngày cộng đoàn tập họp, các ngươi không
nên làm mọi việc xác trong ngày ấy.
"Ðó
là những ngày lễ của Chúa mà các ngươi phải kể là những ngày rất trọng thể và rất
thánh, trong những ngày ấy, các ngươi phải dâng lên Chúa lễ vật, của lễ toàn
thiêu và lễ quán theo nghi lễ của mỗi ngày".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 80, 3-4. 5-6ab. 10-11ab
Ðáp: Hãy reo mừng
Thiên Chúa là Ðấng phù trợ chúng ta (c. 2a).
Xướng:
1) Hãy hoà nhạc và đánh trống râm ran; dạo đàn cầm êm ái cùng với thất huyền.
Hãy rúc tù và lên mừng ngày trăng mới, trong buổi trăng rằm, ngày đại lễ của
chúng ta. - Ðáp.
2)
Vì đó là điều đã thiết lập cho Israel; đó là huấn lệnh của Thiên Chúa nhà
Giacóp. Người đã đặt ra luật này cho nhà Giuse, khi họ cất gót lên đường lìa xa
Ai-cập. - Ðáp.
3)
Ở nơi ngươi đừng có một chúa tể nào khác; ngươi cũng đừng thờ tự một chúa tể
ngoại lai: vì Ta là Chúa, là Thiên Chúa của ngươi, Ta đã đưa ngươi ra ngoài
Ai-cập. - Ðáp.
Alleluia:
x. Lc 2, 25c
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Ta là ánh sáng thế gian; ai theo Ta, sẽ có ánh
sáng ban sự sống. - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 11, 19-27
"Con
đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã
chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà.
Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không
chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên
Chúa cũng sẽ ban cho Thầy". Chúa Giêsu nói: "Em con sẽ sống lại".
Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống
lại". Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu
có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con
có tin điều đó không?" Bà thưa: "Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là
Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian".
Ðó
là lời Chúa.
Hoặc
đọc: Lc 10, 38-42
"Martha
đã đón Chúa vào nhà mình, Maria đã chọn phần tốt nhất".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào
nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người.
Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy
Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em
con giúp con với". Nhưng Chúa đáp: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối
về nhiều chuyện. Chỉ có một sự cần mà thôi: Maria đã chọn phần tốt nhất, và sẽ
không bị ai lấy mất".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
niệm :Chiêm Niệm Và Hoạt Ðộng
"Mácta,
con lo lắng chi nhiều việc chỉ có một điều cần mà thôi. Maria đã chọn phần tốt
nhất rồi". Câu trả lời của Chúa Giêsu cho Mácta đáng cho chúng ta suy nghĩ
thêm. Các nhà chú giải đề ra hai điểm:
Trước
hết Chúa Giêsu không có ý định giảm giá trị của việc đón rước Chúa mà Mácta
đang làm, nhưng Ngài trực tỉnh Mácta về nguy hiểm mà chị đang lao vào đó là
thái độ ganh tị. Kế đến Chúa Giêsu làm nổi bật một điểm tốt mà Maria đã rút ra
từ hoàn cảnh, đó là đến ngồi bên chân Chúa, lắng nghe Người nói.
Việc
lắng nghe có ưu tiên hơn "vì con người không chỉ sống nguyên bởi bánh mà
thôi nhưng còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra. Vì thế hãy tìm Nước
Thiên Chúa trước, rồi mọi sự khác sẽ được ban cho dư đầy" (Mt 4,4). Tuy
nhiên, Chúa Giêsu không đề ra một sự chọn lựa giữa một trong hai điều hoặc thái
độ làm việc của Mácta hoặc thái độ chiêm niệm của Maria để rồi chỉ chấp nhận có
một thái độ duy nhất của Maria thôi.
Không
có sự đối nghịch giữa hoạt động và chiêm niệm trong đời sống của người Kitô, bởi
vì cả hai đều phát xuất từ một nguồn mạch là Lời Chúa và cùng hướng đến một việc,
một mục tiêu là phục vụ Nước Chúa. Việc lắng nghe Lời Chúa được hướng đến hành
động và hành động cần được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa. Ðây là hai khía cạnh của mối
phúc thật "lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa". Ðó là khi trả lời cho người
phụ nữ trong dân chúng cất tiếng chúc tụng Mẹ Chúa cũng như khi trả lời cho những
kẻ báo tin cho Chúa biết là có Mẹ và anh em Chúa đang chờ, nhưng Chúa trả lời
"những kẻ nghe Lời Chúa mà đem ra thực hành, kẻ đó mới là Mẹ Ta và anh em
Ta" (Mt 12, 50).
Hai
chị em Mácta và Maria nhắc nhở cho cộng đoàn Kitô cũng như cho mọi người Kitô
qua mọi thời đại về hai thái độ luôn bổ túc cho nhau. Ðể tiếp nhận Lời Chúa hiện
diện nơi chính Chúa Giêsu Kitô không phải chỉ cầu nguyện chiêm niệm mà thôi,
cũng không phải chỉ có hoạt động vì hoạt động. Nhưng chiêm niệm và hoạt động phải
là hai chiều kích luôn được kết hợp với nhau của cùng một chức vụ, đây là hai yếu
tố không thể nào thiếu vắng đi được trong việc theo Chúa.
Trong
những hoàn cảnh cụ thể và tùy theo hoàn cảnh ấy, người đồ đệ Chúa có thể hòa hợp
việc làm một cách cụ thể giữa cầu nguyện và hoạt động theo một chương trình
riêng. Nhưng thật là sai lầm nếu chúng ta muốn canh tân Giáo Hội mà không cầu
nguyện, nghĩa là không lắng nghe Lời Chúa, không đối thoại với Ngài, ngõ hầu để
hoạt động của chúng ta có thể trổ sinh kết quả. Người đồ đệ của Chúa cần dành
thời giờ im lặng để lắng nghe Lời Chúa và đối thoại với Ngài. Trong ý nghĩa này
chiêm niệm là phần tốt nhất mà Maria đã chọn, nhưng không phải tách rời ra khỏi
việc làm. Ðức tin phải có sức tác động qua đức bái ái. Ðàng khác, cầu nguyện
không làm cho người đồ đệ xa lạ với cuộc sống và những vấn đề của con người,
nhưng ngược lại cầu nguyện làm cho người đồ đệ có thêm sức mạnh hoạt động biến
đổi xã hội, ngõ hầu Thiên Chúa được tôn vinh và con người được hạnh phúc.
Lạy
Chúa,
Xin
giúp chúng con hiểu và thành công hòa hợp được hai yếu tố không thể tách rời của
đời sống Kitô đích thực là làm việc và cầu nguyện. Ước chi việc chúng con làm đều
phát xuất từ lời cầu nguyện là việc lắng nghe Lời Chúa và được nâng đỡ bởi sức
mạnh của Chúa, sức mạnh trao ban trong những giây phúc chúng con trở về lắng
nghe Chúa nói.
Veritas Asia
Thứ Ba sau Chúa Nhật
17 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm II) Gr 14, 17-22
"Lạy
Chúa, xin hãy nhớ lại, xin Chúa chớ huỷ bỏ giao ước giữa Ngài và chúng
con".
Trích
sách Tiên tri Giêrêmia.
Ngày
đêm mắt ta rơi lệ không ngừng, vì trinh nữ con gái dân ta bị trọng thương, vết
tích quá trầm trọng. Nếu ta đi ra đồng, thì đây những kẻ bị giết bằng gươm; nếu
ta vào thành phố, thì đây những kẻ chết đói. Tiên tri và tư tế đều đi đến đất
nước mình chẳng quen biết.
Chớ
thì Chúa ruồng bỏ Giuđa sao? Hay lòng Chúa ghê tởm Sion rồi sao? Vậy tại sao
Ngài đánh phạt chúng con đến nỗi không chữa được nữa? Chúng con mong đợi sự hoà
bình mà không gặp sự lành; và chúng con mong đợi kỳ lành bệnh, thì đây toàn là
xui xẻo.
Lạy
Chúa, chúng con nhìn nhận những sự độc dữ của chúng con và sự gian ác của cha
ông chúng con, vì chúng con đã phạm đến Chúa. Vì thánh danh Chúa, xin đừng để
chúng con phải nhục nhã; vì toà vinh quang của Chúa, xin đừng để chúng con nhuốc
hổ; xin Chúa nhớ lại, xin đừng huỷ bỏ giao ước giữa Chúa với chúng con.
Trong
các tượng thần dân ngoại, chớ thì có vị nào làm cho mưa xuống chăng? Hay là tầng
trời có thể đổ mưa xuống chăng? Nào Ngài chẳng phải là Thiên Chúa chúng con
mong đợi sao? Vì chính Chúa tạo thành tất cả những sự đó.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 78, 8. 9. 11 và 13
Ðáp: Lạy Chúa, vì
vinh quang danh Chúa, xin giải thoát chúng con (c. 9bc).
Xướng:
1) Xin đừng nhớ lỗi tiền nhân để trị chúng con; xin kíp mở lòng từ bi đón nhận
chúng con, vì chúng con lầm than quá đỗi! - Ðáp.
2)
Ôi Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng con, xin phù trợ chúng con vì vinh quang danh
Chúa; xin giải thoát và tha tội chúng con vì danh Ngài. - Ðáp.
3)
Xin cho tiếng tù binh rên xiết vọng tới thiên nhan; xin ra tay thần lực giải
thoát người mang án tử. Phần chúng con là thần dân Chúa, là đoàn chiên Chúa
chăn nuôi, chúng con sẽ ca tụng Chúa tới muôn đời, đời nọ sang đời kia, chúng
con loan truyền lời ngợi khen Chúa. - Ðáp.
Alleluia:
Dt 4, 12
Alleluia,
alleluia! - Lời Thiên Chúa là lời hằng sống, linh nghiệm, phân rẽ tư tưởng và
là ý muốn của tâm hồn. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 13, 36-43
"Cũng
như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế
cũng sẽ xảy ra như vậy".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, sau khi giải tán dân chúng, Chúa Giêsu trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người
và thưa rằng: "Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng
con nghe". Người đáp lại rằng: "Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng
là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái gian
ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các
thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào,
thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu
tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả
chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói
như mặt trời trong nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Bài
Học Kiên Nhẫn
Ngày
13/5/1917 Ðức Mẹ hiện ra với ba trẻ mục đồng tại Fatima và cho biết Nước Nga sẽ
trở lại. Cũng chính năm đó, Lénine đã thực hiện cuộc cách mạng tháng mười để
xóa bỏ mọi bất công của chế độ quân chủ và xây dựng thiên đàng tại thế. 80 năm
trước đây, lắng nghe và tin vào những lời tiên báo của ba trẻ Fatima thật là
phi lý. Nhưng thời giờ của Thiên Chúa không phải là thời giờ của con người. Lucia,
một trong ba trẻ đã được diễm phúc chứng kiến sự ứng nghiệm của lời tiên báo;
các bức tường đã sụp đổ, bạo động và máu nhường chỗ cho sự tha thứ, lòng nhân từ,
tinh thần hòa giải.
Kiên
nhẫn là một trong những bộ mặt của niềm hy vọng Kitô giáo. Con người làm lịch sử,
nhưng chính Thiên Chúa mới là Ðấng hướng dẫn mọi nẻo đường về với Ngài. Ðó là
bài học mà có lẽ Giáo Hội muốn nhắn gửi chúng ta qua bài Tin Mừng hôm nay.
Dụ
ngôn về cỏ lùng thoạt tiên gợi lên cho chúng ta một trong những thảm kịch lớn của
nhân loại. Ở thời đại nào cũng có những người muốn thanh tẩy xã hội bằng các cuộc
sàng lọc không tiếc xót: từ Tần Thủy Hoàng đến Hitler, Pônpốt qua các cuộc chiến
hiện nay. Khi người ta muốn loại bỏ cỏ lùng, thì người ta cũng nhổ đi cả cây
lúa tốt tươi.
Qua
dụ ngôn cỏ lùng, có lẽ Chúa Giêsu còn muốn nói đến một thảm kịch khác sâu sắc
hơn, đó là thảm kịch của lòng người. Trong đáy thẳm tâm hồn, ai trong chúng ta
cũng cảm nghiệm được sự giằng co xâu xé giữa một bên là khả năng hướng thiện và
một bên là sức mạnh của tối tăm. Cỏ lùng vẫn cố gắng vươn lên trong cánh đồng
tâm hồn chúng ta. Thánh Phaolô đã diễn tả chân lý ấy một cách chính xác khi
Ngài nói: "Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, còn sự ác không muốn thì
tôi lại làm". Sức mạnh của tội ác, của ma quỉ, của sự dữ trong tâm hồn mỗi
người chúng ta là một thực tại không thể chối cãi được. Trong Kinh Lạy Cha,
Chúa Giêsu đã chẳng dạy chúng ta cầu nguyện: Xin cứu chúng con khỏi mọi sự dữ
đó sao?
Cảm
nghiệm sâu sắc về nỗi yếu hèn và khốn khổ của mình, con người mới cảm thấy cần
cảm thông, kiên nhẫn và tha thứ cho người khác hơn. Ðó là bài học thực tiễn mà
có lẽ mỗi người chúng ta cần đào sâu, đồng thời cầu xin để mỗi ngày chúng ta
phát hiện ra những tia sáng tình thương của Chúa và chia sẻ tình yêu với những
người xung quanh.
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Ba Tuần 17 TN2,
KÍNH THÁNH NỮ MARTHA
Bài đọc:
Jer 14:17-22; Jn 11:19-27
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Mỗi người đều phải
chịu trách nhiệm về những hành động mình làm.
Không
có một hành động nào con người làm mà không gây ra hậu quả cho cá nhân người
đó, cho gia đình, và cho xã hội. Nhiều khi con người nghĩ hành động đó có đáng
gì đâu, nhưng nếu họ có thể nhìn thấu suốt tương lai, họ sẽ rùng mình về những
hậu quả do hành động đó gây ra. Vì thế, mỗi khi quyết định làm một việc gì, con
người cần suy nghĩ khôn ngoan và chín chắn, để đừng gây ra những thiệt hại cho
bản thân và cho tha nhân.
Các
bài đọc hôm nay muốn cho con người nhìn thấy những thiệt hại do những hành động
quá khứ của con người gây ra. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah muốn cho chúng
ta học bài học lịch sử. Vì con cái Israel khinh thường Lề Luật và Lời Chúa được
phán qua các ngôn sứ, họ đã phải chịu hậu quả là nước mất, nhà tan, Đền Thờ bị
phá hủy, và toàn dân bị đem đi lưu đày. Trong Phúc Âm, Lucas trình bày hai cách
đón tiếp Chúa Giêsu khác nhau của chị em cô Martha: Cô chị, Martha, chọn tiếp
đãi Chúa bằng việc nấu ăn và trang hoàng nhà cửa; trong khi cô em, Maria, ngồi
ngay chân Chúa Giêsu để nghe Lời người dạy bảo. Khi cô chị than phiền, Chúa trả
lời cô, “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một
chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Con cái Israel nhận ra tội lỗi của họ khi phải chịu đau khổ.
1.1/
Chúng con đợi hoà bình nhưng chẳng được may lành chi hết! Trình thuật hôm nay
giả sử chiến tranh đã bùng nổ trên toàn cõi Judah đúng như lời các ngôn sứ
Micah và Isaiah loan báo. Ngôn sứ Jeremiah được coi là ngôn sứ của thời lưu
đày. Ông đã chứng kiến mọi sự xảy ra như một ứng nghiệm lời Đức Chúa đã tuyên
phán qua các ngôn sứ. Toàn thể Judah được ông nhân cách hóa như một cô gái bị
đánh nhừ đòn, chỉ còn thoi thóp chờ chết.
Họ phải đương đầu một lúc với hai tai họa kinh khủng là chiến tranh và đói
khát: “Tôi bước ra đồng nội: này kẻ chết vì gươm, quay trở lại đô thành: nọ bao
người đói lả.” Khi phải đương đầu với những đau khổ, họ nhận ra Thiên Chúa đã
thực sự lìa bỏ họ. Trước đây, họ không nghĩ là Thiên Chúa sẽ bỏ họ, sẽ để cho
quân thù phương Bắc tới hủy diệt Đền Thờ là nơi cực thánh Ngài cư ngụ; nhưng
nay mọi lời các ngôn sứ loan báo đã thành sự thật. Những lời của ngôn sứ
Jeremiah trong trình thuật hôm nay chỉ nhắc lại những gì Thiên Chúa đã nói trước
qua các ngôn sứ: “Lạy Chúa, phải chăng Ngài đã quyết từ bỏ Judah? Phải chăng
Sion khiến lòng Ngài ghê tởm? Vậy cớ sao Ngài đánh phạt chúng con đến vô phương
chữa chạy? Chúng con đợi hoà bình nhưng chẳng được may lành chi hết! Mong đến
thời bình phục, mà chỉ thấy rùng rợn khiếp kinh!”
1.2/
Con cái Israel bắt đầu nhận ra sự thật.
(1)
Họ nhận ra tội lỗi của mình: Trước đây, họ nghĩ Thiên Chúa chỉ dọa chứ không làm, họ nghĩ họ
sẽ không phải gánh chịu những thiệt hại của những hành động thất nhân ác đức của
họ; nhưng giờ đây họ cảm nghiệm thấy hậu quả của mọi tội lỗi, và của những lời
Thiên Chúa phán. Họ nhận tội với Ngài: “Lạy Chúa, chúng con nhận rằng mình gian
ác, và cha ông sai lỗi đã nhiều. Quả chúng con đều đắc tội với Chúa!”
Tuy nhiên, họ nhận ra họ vẫn còn hy vọng vào lời Thiên Chúa hứa với các tổ phụ
và các ngôn sứ: Thiên Chúa sẽ bảo vệ và chúc lành, nếu họ biết ăn năn trở lại.
Vì thế, họ kêu cầu lên Thiên Chúa: “Vì Danh Thánh, xin Chúa đừng chê bỏ chúng
con, đừng rẻ rúng toà vinh hiển của Ngài. Dám xin Ngài nhớ lại, đừng huỷ bỏ
giao ước giữa Ngài với chúng con.”
(2)
Nhận ra quyền năng của Thiên Chúa: Câu này giả sử vương quốc Judah bị hạn hán. Giống
như thời ngôn sứ Elijah, khi con cái Israel giàu có và sung túc vì được mủa, họ
không nghĩ tới Thiên Chúa đã chúc lành bằng cách ban mưa thuận gió hòa cho mùa
màng của họ. Họ nghĩ là thần Baal đã ban cho hay nhờ sức lực cố gắng mà họ được
như thế. Để mở mắt cho con cái Israel, Elijah truyền lệnh đóng cửa trời trong 3
năm, không mưa và cũng chẳng có sương rơi xuống. Hậu quả là mùa màng thất
thoát, súc vật lăn ra chết vì không có cỏ, con người cũng bị chết vì đói và
khát. Jeremiah cũng tuyên nhận quyền năng của Thiên Chúa khi dân chúng phải
đương đầu với đói khát, họ phải nhận ra: “Trong số chư thần của các dân tộc, có
thần nào làm được mưa chăng?
Có phải trời đổ được mưa rào, hay chính Ngài, lạy Đức Chúa, Thiên Chúa của chúng con? Chúng con trông cậy nơi Ngài, vì chính Ngài đã làm ra tất cả những điều đó!”
Có phải trời đổ được mưa rào, hay chính Ngài, lạy Đức Chúa, Thiên Chúa của chúng con? Chúng con trông cậy nơi Ngài, vì chính Ngài đã làm ra tất cả những điều đó!”
2/
Phúc Âm: “Maria
đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."
2.1/
Em Maria chọn ngồi bên chân Chúa để nghe Ngài giảng dạy: Nhiều người chắc
cũng nghĩ như chị Martha: con bé này lười quá hay "mồm miệng đỡ tay
chân!" Nhưng đây là một lựa chọn rất tính toán và khôn ngoan, như Chúa
Giêsu đã phải khen Maria bên dưới. Một số lý do có thể Maria đã dựa vào để làm
sự lựa chọn này:
+ Cô biết rõ thứ tự ưu tiên của cuộc đời: phải chọn Thiên
Chúa trước hết. Maria biết chẳng có ai có những lời khôn ngoan và mang lại sự sống
như Chúa Giêsu; vì thế, cô phải hoãn tất cả các việc khác để lắng nghe những gì
Ngài muốn truyền đạt.
+ Cô biết nắm lấy cơ hội khi nó xảy đến: Một người bận rộn rao giảng như Chúa không dễ gặp.
Cô biết cơ hội để đàm đạo với Chúa không thường xảy ra: nếu không biết nắm lấy
ngay, cô không biết có còn cơ hội nào khác không! Chúng ta phải học nơi Maria
điều này, để khi Chúa gởi những nhà rao giảng đến, chúng ta biết sắp xếp công
việc hàng ngày để nghe những gì họ rao giảng. Đừng giả sử cơ hội sẽ có mãi, kẻo
phải tiếc nuối sau này!
+ Khách đến nhà không chỉ để ăn, nhưng còn để chuyện vãn, tâm sự. Maria thấy chị bận
rộn nấu nướng; cô chọn để trò chuyện với Chúa. Nhiều người chúng ta không chịu
để ý đến khía cạnh tế nhị này; nên đã để cho khách ngồi một mình trong phòng
khách chờ đợi trong khi chúng ta chuẩn bị thức ăn dưới bếp. Hiểu như thế, quyết
định của Maria thật sáng suốt: chị lo nấu ăn, em lo tiếp khách.
3.2/
Chị Martha chọn để vất vả lo việc phục vụ Chúa Giêsu.
Khi
một thượng khách như Chúa Giêsu đến nhà, đó là lúc để chủ nhà biểu tỏ tài nội
trợ, nấu nướng, và tính hiếu khách. Chúng ta không lạ gì khi Martha quá vất vả
lo lắng tới độ cô tiến lại Chúa Giêsu và than phiền với Ngài: "Thưa Thầy,
em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp
con một tay!" Ngược lại với những gì Martha mong đợi, Chúa Giêsu đáp:
"Martha! Martha ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một
chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy
đi." Có nhiều điều chúng ta có thể học hỏi từ câu trả lời của Chúa Giêsu:
+ Martha không hiểu rõ thứ tự ưu tiên của cuộc đời: Chúa Giêsu sữa chữa
lỗi lầm cho cô khi Ngài nói: "Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy
đi." Thức ăn có ngon mấy chăng nữa rồi cũng qua đi; nhưng Lời Chúa sẽ ở lại
trong tâm hồn và soi sáng cho con người biết cách sống thế nào để có hạnh phúc
trong cuộc đời.
+ Martha không quan tâm đến người khác: Cô có thể nghĩ chỉ có việc của cô mới đáng làm, việc
của Maria không quan trọng! Đây là một lỗi lầm mà nhiều người chúng ta mắc phải.
Chúng ta đừng bắt người khác phải suy nghĩ và hành động như mình, vì mỗi người
có những suy nghĩ và hành động khác nhau. Chúng ta cũng không hiểu đủ để xác
quyết việc nào là việc tốt nhất, cho đến khi được tuyên bố rõ ràng bởi Thiên
Chúa.
+ Martha không biết sắp xếp thời giờ: Có thể Martha không biết khi nào Chúa đến, vì ngày
xưa không có thói quen có giờ hẹn như thời nay. Dù sao chăng nữa, Martha không
nên lo lắng quá nhiều đến chuyện ăn uống, vì khách tới nhà để thăm viếng chứ
không chỉ để ăn! Các gia đình Việt-nam chúng ta cần chú trọng điều này, để đừng
làm quá nhiều thức ăn mỗi khi tiếp khách. Hầu hết trong các bữa tiệc, khách
không dùng hết một nửa các thức ăn của chủ nhà bày ra. Hậu quả là gia chủ phải
ăn đồ thừa hay phải lãng phí thức ăn cách không cần thiết.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Hai giới răn “mến Chúa yêu người” đòi chúng ta phải có tinh thần hiếu
khách với Thiên Chúa và với tha nhân. Để tỏ tinh thần hiếu khách đúng đắn,
chúng ta cần biết những gì Thiên Chúa và tha nhân muốn, và những gì chúng ta có
thể làm được.
- Tổ chức ăn uống linh đình không phải là dấu hiệu của tinh thần hiếu khách, vì
nhiều khi chúng ta quá chú trọng vào việc nấu nướng và chuẩn bị, chúng ta có thể
bỏ qua những lịch sự tối thiểu và làm buồn lòng khách.
- Những giá trị tinh thần như ơn cứu độ, rao giảng Tin Mừng, tinh thần hiệp nhất,
và sống đạo phải đặt trên những ăn uống và tiệc tùng.
Lm.Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
HẠT GIỐNG NẨY MẦM
- MÙA QUANH NĂM –
- TUẦN 17 -
"Có những hạt rơi vào đất tốt.
Chúng mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả :
hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi,
hạt thì được một trăm" (Mc 4,8)
Mt 13,36-43
A. Hạt giống...
Chúa Giêsu giải thích dụ ngôn lúa và cỏ lùng.
B.... nẩy mầm.
1. Ta hãy suy gẫm về thái độ kiên nhẫn của Chúa
đối với những người xấu. Chúa kiên nhẫn vì : a/ nhân từ chờ kẻ xấu ăn năn. “Cây
lau bị dập, Ngài không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét Ngài chẳng nở tắt đi” ; “Ta
không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn trở lại và được sống” ;
b/ vì tôn trọng tự do mà Ngài đã ban cho mỗi người.
Trách nhiệm mỗi người : a/ xử dụng tự do để chọn
điều tốt ; b/ tác động lên những người chung quanh để “tranh thủ” họ về phía
tốt.
2. Với thời gian, lúa có thể lớn mạnh lấn át cỏ
lùng, nhưng đồng thời cỏ lùng cũng có thể lớn mạnh làm chết lúa. Do đó sự kiên
nhẫn chờ đợi của Chúa vừa là cơ hội mà cũng vừa là nguy cơ cho mỗi người chúng
ta Hôm nay tôi còn xấu nhưng ngày mai tôi có thể tôi trở thành tốt. Ngược
lại hôm nay tôi tốt nhưng ngày mai có thể tôi sẽ xấu.
Bởi đó, tôi chớ nên vội đánh giá người khác, và
cũng chớ nên tự mãn về mình. Mọi người đều phải tận dùng thời giờ và cơ hội của
Chúa để ngày càng trở nên hoàn thiện như Cha trên trời.
3. Một giám mục chúc mừng viên quản lý gian hàng
điện khí về công việc tốt đẹp của anh. Ngài nói rằng không bao giờ hết ngạc
nhiên về khoa điện năng tuyệt vời.
- Đúng, và con cũng chưa bao giờ nghĩ về điều đó
mà không ngạc nhiên về sự kiên trì của Chúa.
- Sự kiên trì của Chúa ? Anh muốn nói gì ?
- Ngài có bao giờ tự hỏi sao Đấng sáng tạo phải
đợi hàng thế kỷ mới có một vài người khám phá nguồn điện phong phú trong vũ trụ
chỉ chờ được sử dụng ? (Góp nhặt)
5. “Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt
trời trong Nước Cha họ” (Mt 13,43)
Trên đường về quê trời, từ xa chúng ta đã thấy
thấp thoáng đích đến. Kìa, tại sao bạn dừng lại ? Không, không thể được ! Đừng
dừng lại bạn nhé !
Tôi biết bạn đang chao đảo vì nắng gắt của dư
luận. Tôi biết gối bạn đã chồn, chân bạn đã mỏi đã nát vì chông gai, nay lại
hụt hẫng do những vực thẳm của bất công và những khúc quanh của lòng người.
Đừng cố làm ra vẻ thản nhiên, đừng cố che dấu cái tôi đầy đau khổ thất vọng.
Bạn hãy cùng tôi đọc lại câu Tin Mừng này để san sẻ cho nhau niềm hy vọng.
Quãng đường còn lại chắc chắn sẽ vui vẻ hơn, đỡ vất vả hơn.
Bạn hãy nhìn về phía trước và cùng tôi dấn bước
tiến lên. Tôi đã thấy nghị lực và khát vọng hạnh phúc trong mắt bạn. Chúng ta
sẽ cập bến.
Lạy Chúa, được nên công chính trong bí tích Thánh
Tẩy, xin cho chúng con biết nâng đỡ nhau trên con đường công chính, con đường
về nhà Cha. (Hosanna)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
29/07/14 THỨ BA TUẦN 17 TN
Th. Mác-ta
Lc 10,38-42
Th. Mác-ta
Lc 10,38-42
Suy niệm: Năm 1973, khi Mẹ Têrêxa Calcutta được trao
tặng trao tặng bằng tiến sĩ danh dự về thần học của đại học Kempet, Anh quốc,
một ký giả đã hỏi mẹ: “Đâu là động lực thúc đẩy Mẹ bắt tay vào việc phục vụ
người nghèo?” Người ta chờ đợi câu trả lời dài với rất nhiều lời giải thích.
Thế nhưng, Mẹ Têrêsa chỉ đáp lại bằng một tiếng vắn gọn: “Chúa Giê-su”. Vâng,
“tất cả vì Chúa và cho Chúa”; con người lăn xả hoạt động như Mác-ta nhưng với
một động lực thâm sâu của cầu nguyện như Ma-ri-a, đó là mẹ Têrêxa Calcutta.
Mác-ta và Ma-ri-a, mỗi người đón tiếp Chúa theo cách của mình. Mác-ta tất bật
phục vụ lo chuẩn bị bữa ăn. Ma-ri-a ngồi bên chân Chúa để lắng nghe lời Người.
Ngài không đề cao thái độ này để hạ thái độ kia, nhưng Ngài muốn chúng ta nhớ
rằng việc ưu tiên số 1 là lắng nghe Lời Ngài trong tâm tình cầu nguyện, và tâm
tình đó không được thiếu vắng ngay cả khi bạn lăn xả vào hoạt động tông đồ.
Mời Bạn: Đời
sống của bạn đã có sự thống nhất chưa? Nghĩa là việc cầu nguyện có chiếm địa vị
ưu tiên nhất và có thấm nhuần vào mọi hoạt động khác trong một ngày sống của
bạn không?
Chia sẻ: Bạn
làm thế nào để thống nhất hai phương diện cầu nguyện và hoạt động trong cuộc
sống của bạn?
Sống Lời Chúa: Mỗi
khi làm việc gì bạn hãy bắt đầu bằng việc cầu nguyện.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con say mê Lời Chúa, xin cho con luôn kết
hiệp với Chúa khi cầu nguyện cũng như lúc làm việc để trong mọi việc con đều
làm cho Chúa và vì Chúa mà thôi.
Đón Người vào nhà
Đời sống của người Kitô hữu là kết hợp của Mácta
và Maria. Vừa đón, vừa tiếp; vừa làm việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa;
nhưng dù hoạt động hay cầu nguyện, lúc nào cũng hướng về Chúa.
Suy niệm:
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
khuôn mặt Maria khá nổi bật.
Chúng ta dễ thấy là Thầy
Giêsu nghiêng về cô em hơn.
Mácta đón Thầy vào nhà trong
tư cách là chị.
Còn Maria sau đó là người
tiếp Đức Giêsu.
Maria thanh thản, lặng lẽ
ngồi bên chân Thầy để lắng nghe.
Còn chị Mácta thì ngược lại.
Hẳn là chị phải xuống bếp
ngay để lo bữa ăn.
Cuộc viếng thăm của Thầy
Giêsu và các môn đệ là khá bất ngờ.
Làm sao để đãi một số vị
khách như thế?
Đó là mối lo chính đáng của
chị Mácta.
Mácta là người đảm đang,
thạo việc, nhanh nhẹn.
Nhưng trong tình thế này,
chị thấy rất cần sự giúp đỡ của cô em.
Rõ ràng là Mácta bị cuống
lên vì thấy mình có nhiều việc phải làm gấp.
Chị không muốn khách phải
chờ đợi lâu,
và chị cũng muốn đãi khách
một bữa ăn tương đối thịnh soạn.
“Xin Thầy bảo em giúp con
một tay !”
Đó là ước mơ của Mácta, rất
đỗi bình thường.
Tiếc thay, Thầy Giêsu lại
đang kể chuyện cho Maria,
và cô này đang lắng nghe một
cách thích thú (c. 39).
Nhờ Thầy kêu em xuống bếp là
phá vỡ câu chuyện còn dang dở của Thầy.
Mácta bị mối lo về bữa ăn
chi phối khiến chị quên cả lịch sự cần có.
Chị quên rằng Thầy Giêsu
không chỉ cần bữa ăn, mà còn cần tình bạn.
Và tiếp khách cũng là một
cách phục vụ không kém giá trị.
Thầy Giêsu nhìn thấy sự căng
thẳng, lúng túng của Mácta.
và nhận ra lòng tốt của chị,
khi chị muốn dọn một bữa ăn xứng đáng.
Thầy gọi tên chị hai lần
cách trìu mến: Mácta, Mácta.
Ngài nhẹ nhàng trách chị vì
đã lo lắng băn khoăn về nhiều chuyện quá.
“Chỉ cần một chuyện thôi.
Maria đã chọn phần tốt hơn” (c. 42).
Thầy Giêsu không bảo rằng
điều Mácta làm là điều không tốt.
Chắc chắn Thầy và trò đều
cần bữa ăn ngon sau những ngày rong ruổi.
Nhưng ngồi nghe Thầy vẫn là
điều tốt hơn, cần hơn.
Vì thế Thầy sẽ không kêu cô
em xuống bếp để phụ giúp cô chị.
Điều mà Maria đã chọn, chẳng
ai có thể lấy đi.
Chị Mácta là thánh nữ được
tôn kính trong Giáo Hội.
Chúng ta phải bắt chước chị
qua công việc tận tụy và đầy trách nhiệm.
Nhưng chúng ta phải làm một
cách an bình, khiêm tốn, vui tươi,
không coi việc mình làm là
quan trọng hơn việc người khác.
Cuộc sống hôm nay dễ làm ta
trở nên Mácta, bị đè nặng bởi công việc.
Nhưng phải cố dành giờ để
làm Maria mỗi ngày.
Phải thu xếp để khỏi phải ở
dưới bếp quá lâu, để có người thay mình.
Đời sống của người Kitô hữu
là kết hợp của Mácta và Maria.
Vừa đón, vừa tiếp; vừa làm
việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa;
nhưng dù hoạt động hay cầu
nguyện, lúc nào cũng hướng về Chúa.
Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,
xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những
lúc
được an nghỉ trước nhan
Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,
xin cho con biết thanh thản
ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,
xin cho con thoát được lên
cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ
của sự cầu nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người thật của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Câu chuyện trong đoạn Tin mừng hôm nay xảy ra tại nhà hai chị em Mácta
và Maria, khi Đức Giêsu và các môn đệ dừng chân ghé thăm họ. Hai cô với hai
cách tiếp đón: Mácta tất bật trong việc chuẩn bị thết đãi Chúa một bữa ăn, còn
Maria thì ngồi hầu chuyện, lắng nghe. Cơ sự của câu chuyện là ở lời đề nghị của
Matta: “Xin Thầy bảo em con giúp con với”. Và đây là quan điểm của Đức
Giêsu: “Maria đã chọn phần tốt nhất”.
Tại sao Maria vô tâm ngồi nghe Đức Giêsu, mặc cho người chị với công
việc chuẩn bị bữa ăn? Chỉ vì cô muốn nghe “Lời”.
Tại sao Mácta phân bì với em? Chỉ vì cô nóng lòng muốn cũng được ngồi
nghe “Lời”.
Tại sao Đức Giêsu trách cứ Mácta về lời đề nghị của cô? Chỉ vì Ngài muốn
đề cao “Lời” và những ai nghe “Lời”
Hôm nay, dường như Lời Chúa và những giá trị được đề nghị của Tin mừng,
trở nên xa lạ trong cuộc sống của nhiều Kitô hữu.
Mong sao, đừng có một nghịch cảnh nào khiến tôi hờ hững với việc lắng
nghe và thực hành Lời Chúa.
Mong sao, giữa bao gian khó trong cuộc đời này, tôi vẫn tin Lời Chúa sẽ
là đèn soi chân tôi bước, là ánh sáng dẫn đường tôi đi.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
Tháng Bảy
29
THÁNG BẢY
Vấn
Đề Đau Khổ
Đối
với nhiều người, thực tại sự dữ và đau khổ là trở ngại chính khiến họ khó chấp
nhận sự thật về sự quan phòng của Thiên Chúa trên đời sống của họ. Trong một số
trường hợp, trở ngại này được thấy là rất lớn lao. Người ta chua cay nguyền rủa
Thiên Chúa vì những sự dữ và những đau khổ tung hoành trên thế giới, đến độ họ
từ chối sự thật về Thiên Chúa và phủ nhận chính sự hiện hữu của Ngài. Đây là
quan điểm của tư tưởng vô thần.
Một
cách ít triệt để hơn, nhưng không kém nhũng nhiễu, đó là trường hợp nhiều người
chất vấn Thiên Chúa và những ý định của Ngài. Khi người ta cố gắng dung hòa giữa
chân lý về sự quan phòng thần linh với thực tại sự dữ và đau khổ mà họ cảm nghiệm,
thì bao nhiêu ngờ vực, cật vấn, hay những mâu thuẫn lồ lộ bật lên.
Để
thấu hiểu vấn đề này, chúng ta cần trở lại với Thánh Kinh. Cái nhìn về thực tại
sự dữ và đau khổ được trình bày đầy đủ trong những trang Thánh Kinh. Thánh Kinh
tiên vàn là một quyển sách vĩ đại nói về đau khổ. Vì đau khổ là một trong những
thực tại mà Thiên Chúa dạy cho con người nhận hiểu “bằng nhiều cách … qua các
tiên tri; và trong những ngày sau hết … qua chính Con của Ngài” (Dt 1,1). Ý
nghĩa của đau khổ bật ra trong mạc khải của Thiên Chúa về chính Ngài cũng như bật
ra trong chính Tin Mừng cứu độ. Đó là lý do vì sao con đường duy nhất thích hợp
để tìm câu trả lời cho vấn nạn về sự dữ và đau khổ trên trần gian này không nằm
ở đâu khác ngoài Thánh Kinh.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
Thánh
nữ Martha
1Ga
4, 7-16; Ga 11, 19-27.
LỜI
SUY NIỆM: Đức Giêsu liền phán: ”Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin
vào Thầy thì dù đã chết, cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không
bao giờ phải chết. Chị có tin thế không?” Cô Mác-ta đáp: ”Thưa Thầy có, con vẫn
tin Thầy là Đức Ki-Tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian” (Ga 11,25-27).
Trong
cuộc sống hôm nay, chúng ta thường vấp phải cách tin của Mác-ta. Khi đứng trước
lời tuyên bố của Chúa Giêsu về quyền năng ban sự sống và sự sống lại của Ngài.
Mác-ta đã tuyên xưng đức tin là ”có” và còn xác định được: vị thế và vai trò của
Chúa Giêsu nữa. Nhưng khi đứng trước mộ em mình; Chúa Giêsu nói ”đem phiến đá
này đi” Mác-ta đã thưa: ”Nặng mùi rồi, vì em con ở trong đó đã bốn ngày rồi”
(c39). Điều này giúp cho chúng ta phải xét mình lại về đức tin của mình. Khi
tin, đừng bao giờ có nghi ngờ. Cũng như trong cầu nguyện vững tin những gì mình
đang xin. Bởi đối với Chúa không có gì là không thể làm được.
Mạnh
Phương
Gương Thánh nhân
Ngày
29-07
Thánh
MARTHA
Chúng
ta biết chắc về thánh Martha qua 2 giai thoại trong Tin Mừng. Khi bà nhiệt
thành đón rước Chúa Giêsu (Lc 10, 38-42) hay khi bà tín thác vô giới hạn vào
Chúa Giêsu trước cái chết của Laxarô (Ga 11,1-44). Martha, theo tiếng tramêô,
có nghĩa là bà chủ. Bà hai anh em Maria và Lazarô ở làng Bêtania, là những người
bạn thân tình của Chúa Giêsu. Người hay đến trú ngụ ở nhà họ để nghỉ ngơi sau
những chuyến hành trình mệt nhọc.
Martha
đóng vai gia chủ, đã tỏ ra rất hiếu khách và tận tụy. Ngày kia, trong lúc bận rộn
với việc phục dịch, bà nói: - Thưa Thày, Thày không màng nghĩ tới sao, em tôi để
cho tôi một mình phục dịch ? Vậy xin Thầy bảo nó đỡ đần tôi .
Chúa
Giêsu đáp lại : - Martha, Martha, con lo lắng xôn xao về nhiều chuyện. Cần thì
ít thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất rồi và sẽ không bị ai giựt mất.
Như
thế Chúa Giêsu đã cho Martha biết rằng đối với Người không có gì quý hơn một
tâm hồn biết suy tư cầu nguyện, Martha đã hiểu, bà sẽ để lộ đức tin ấy ra dịp
Lazarô từ trần. Bà nhắc tin cho Chúa Giêsu: - Thưa thầy, kẻ Thầy thương đang ốm
liệt.
Vượt
đường xa, Chúa Giêsu đã đến. Nhưng Người cố ý đến chậm, khi Lazarô đã chết. Đức
tin của Martha vẫn không thay đổi.
-
Thưa Thầy, nếu thầy có mặt ở đây, em con đã không chết.
Và
bà thêm : - Nhưng ngay lúc này, con biết là bất cứ điều gì Thầy xin với Thiên
Chúa, Thiên Chúa sẽ ban cho thầy.
Khi
Chúa Giêsu cho biết Người là sự sống lại và là sự sống, ai tin vào Người thì dù
chết cũng sẽ sống, rồi Người hỏi : - Con có tin thế không ?
Martha
đã mau mắn tuyên xưng: - Vâng, thưa Thầy, con tin Thầy là đức Kitô Con Thiên
Chúa, đấng phải đến trong thế gian.
Và
bà đã không lầm. Chúa Giêsu đã phục sinh Lazarô.
Tin
Mừng không nói rõ các bạn hữu của Thiên Chúa sẽ ra sao. Chắc chắn Martha có mặt
trong số phụ nữ theo Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn và xức xác Người trước khi
mai táng.
Có
truyền thuyết nói rằng ba chị em làng Bêtania đã bị người Do thái bắt thả trôi
trên một con thuyền không buồm không chèo không lái. Nhưng họ đã trôi dạt và cặp
bến Marseille nước Pháp. Lazarô đã trở thành Giám mục tiên khởi Chúa thành này.
Riêng Martha Ngài đã rao giảng Tin Mừng ở Aix Avignon và Tarascon. Một huyền
thoại còn kể thêm việc thánh nữ tiêu diệt quái vật Tarasque. Dân chúng khổ cực
vì con vật dữ tợn, mồm phun lửa, đuôi cắn xé. Thánh nữ đã dùng cây thánh giá áp
đảo con vật, rồi trói chặt nói lại. Quái vật bị hạ sát và nó bị tiêu diệt, người
ta gọi là Tarascon.
(daminhvn.net)
29
Tháng Bảy
Một Tiếng Cám Ơn
Trong
một bài huấn đức ngắn ngủi trước khi đọc kinh truyền tin, Ðức Gioan Phaolô I, vị
Giáo Hoàng của mỉm cười, đã kể một câu chuyện như sau:
Trong
một gia đình nọ, một người đàn bà phải lo phục dịch cho một người chồng, một
người anh và hai người con trai lớn. Bà phải làm tất cả mọi sự trong nhà: từ đi
chợ, nấu ăn, giặt giũ đến quét dọn trong nhà. Một ngày Chúa Nhật nọ, sau một buổi
sáng đi dạo ngoài trời trở về, những người đàn ông bỗng nhận thấy có một điều lạ
trong nhà, bàn ăn đã được chuẩn bị cho bữa trưa, nhưng thay vì thức ăn, họ chỉ
thấy toàn cỏ khô. Mọi người đều nhao nhao phản đối người đàn bà... Chờ cho mọi
người im tiếng, người đàn bà mới bình tĩnh giải thích:
"Tất
cả thức ăn đều có sẵn rồi, nhưng cho phép tôi được nói một điều. Tôi phải chuẩn
bị thức ăn hằng ngày cho các người, tôi phải dọn dẹp trong nhà, tôi phải giặt
giũ quần áo cho các người, tôi phải làm mọi sự trong nhà này, nhưng chưa bao giờ
các người mở miệng khen lấy một tiếng, hay nói một lời cám ơn... Các người chỉ
chực có một thiếu sót của tôi để la ó, phản đối mà thôi".
Vô
ơn là thái độ thường xuyên của mỗi người trong chúng ta. Chúng ta dễ thấy những
thiếu sót của người khác đối với chúng ta, nhưng chúng ta lại thiếu nhạy cảm đối
với những gì người khác đang làm cho chúng ta. Một chút tế nhị, một chút cảm
thông, một lời nói an ủi vỗ về, một tiếng cám ơn, đó là men làm dậy niềm vui
trong cuộc sống của chúng ta.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét