Ngày 7 tháng 10
Lễ Ðức Mẹ Mân Côi
Lễ Kính
* Lễ
Ðức Mẹ Mân Côi ngày hôm nay làm chúng ta liên tưởng đến biến cố đạo binh Công
Giáo chiến thắng quân Thổ vào năm 1571 tại Lêpan. Tuy nhiên, Giáo Hội cũng muốn
chúng ta tìm hiểu vai trò của Ðức Maria trong lịch sử cứu chuộc. Với tiếng
“Xin, vâng!”, Ðức Mẹ đã chấp nhận và tận hiến hoàn toàn cho Thiên Chúa, hầu
cùng với Ngài thực hiện chương trình cứu rỗi. Phụng vụ hôm nay cũng nói đến các
biến cố lớn trong đời Chúa: Nhập Thể, Khổ Nạn và Phục Sinh.
Chúng ta hãy nguyện xin nhờ lời cầu bàu của Mẹ Maria và với
tước hiệu là Mẹ Thiên Chúa, cho mỗi phần tử trong Giáo Hội biết lướt thắng biển
trần gian để một ngày kia cũng được khải hoàn vinh phúc như Mẹ.
Bài
Ðọc I: St 3, 9-15. 20
"Ta
sẽ đặt mối thù nghịch giữa miêu duệ mi và miêu duệ người phụ nữ".
Trích
sách Sáng Thế.
Thiên
Chúa đã gọi Ađam và phán bảo ông rằng: "Ngươi đang ở đâu?" Ông đã
thưa: "Con đã nghe thấy tiếng Ngài trong vườn địa đàng, nhưng con sợ hãi,
vì con trần truồng và con đang ẩn núp".
Chúa
phán bảo ông rằng: "Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng
phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi không được ăn ư?" Ađam
thưa lại:"Người phụ nữ Chúa đã cho làm bạn với con, chính nàng đã cho con
trái cây và con đã ăn". Và Thiên Chúa phán bảo người phụ nữ rằng: "Tại
sao ngươi đã làm điều đó?" Người phụ nữ thưa:"Con rắn đã lừa dối con
và con đã ăn".
Thiên
Chúa phán bảo con rắn rằng: "Bởi vì mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa
mọi sinh vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất
mọi ngày trong đời mi. Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa
miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi
thì sẽ rình cắn gót chân người".
Và
Ađam đã gọi tên vợ mình là Evà: vì lẽ bà là mẹ của chúng sinh.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: 1 Sm 2, 1. 4-5. 6-7. 8
Ðáp: Tâm hồn tôi
nhảy mừng trong Chúa, Ðấng Cứu độ tôi (c. 1a).
Xướng:
1) Tâm hồn tôi nhảy mừng trong Chúa, và sức mạnh tôi được gia tăng trong Thiên
Chúa tôi; miệng tôi mở rộng ra trước quân thù, vì tôi reo mừng việc Chúa cứu độ
tôi. - Ðáp.
2)
Chiếc cung những người chiến sĩ đã bị bẻ gãy, và người yếu đuối được mạnh khoẻ
thêm. Những kẻ no nê phải làm thuê độ nhật, và những người đói khát khỏi phải
làm thuê; người son sẻ thì sinh năm đẻ bảy, còn kẻ đông con nay phải héo tàn. -
Ðáp.
3)
Chúa làm cho chết và Chúa làm cho sống, Chúa đày xuống Âm phủ và Chúa dẫn ra.
Chúa làm cho nghèo và làm cho giàu có, Chúa hạ xuống thấp và Chúa nâng lên cao.
- Ðáp.
4)
Từ nơi cát bụi, Chúa nâng người yếu đuối; từ chỗ phân nhơ, Chúa nhắc kẻ khó
nghèo, để cho họ ngồi chung với các vương giả, và cho họ dự phần ngôi báu vinh
quang. - Ðáp.
Bài
Ðọc II: Rm 5, 12. 17-19
"Nơi
nào tội lỗi đầy tràn, thì Người ban ơn thánh dư dật".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh
em thân mến, cũng như do một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, và do tội lỗi
mà có sự chết, và thế là sự chết đã truyền đến mọi người, vì lẽ rằng mọi người
đã phạm tội. Vì nếu bởi tội của một người mà sự chết đã thống trị do một người
đó, thì những người lãnh được ân sủng và ơn huệ dồi dào bởi đức công chính,
càng được thống trị hơn nữa trong sự sống do một người là Ðức Giêsu Kitô. Do
đó, tội của một người truyền đến mọi người đưa tới án phạt như thế nào, thì đức
công chính của một người truyền sang mọi người đưa tới bậc công chính ban sự sống
cũng như thế. Vì như bởi tội không vâng lời của một người mà muôn người trở
thành những tội nhân thế nào, thì do đức vâng lời của một người mà muôn người
trở thành kẻ công chính cũng như thế.
Ðó
là lời Chúa.
Alleluia:
Lc 1, 28
Alleluia,
alleluia! - Kính chào Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ; Trinh Nữ
được chúc phúc giữa các người phụ nữ. - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 1, 26-38
"Này
Trinh nữ sẽ thụ thai và sinh một Con trai".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, Thiên Thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét,
đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ
Ðavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng:
"Kính chào Trinh Nữ đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ". Nghe lời
đó, Trinh Nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa:
"Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này Trinh Nữ sẽ thụ thai, hạ
sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là
Con Ðấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Ðavít tổ phụ Người. Người
sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận.
Nhưng
Maria thưa với thiên thần: "Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết
đến người nam?"
Thiên
thần thưa: "Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Ðấng Tối Cao sẽ
bao trùm trinh nữ. Vì thế, Ðấng trinh nữ sinh ra sẽ là Ðấng Thánh và được gọi
là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng đã thụ thai con trai
trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là
son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được".
Maria
liền thưa: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền".
Và thiên thần cáo biệt trinh nữ.
Ðó
là lời Chúa.
Suy niệm : Mẹ Ðầy Ơn Phước
Thời gian viên mãn đã đến,
người trinh nữ, dấu chỉ của lời hứa được loan báo trước kia giỡ đây được chỉ
định rõ ràng cho chúng ta biết và chúng ta biết rõ đó là Ðức Maria, Ðấng làm
cho tâm hồn ta tràn đầy tin tưởng và niềm vui khi nghe đến tên Ngài. Cùng với
thiên thần Gabriel, chúng ta cất lên lời chào: "Kính mừng Maria, hãy vui
lên, Maria". Qua lời chào của thiên thần, Thiên Chúa mời gọi Maria hãy vui
lên vì thời giờ thực hiện lời hứa đã đến và làm sao Mẹ Maria không vui lên
được, khi biết chính mình đã được chọn để thực hiện lời hứa, để làm dấu chỉ
loan báo hoàng tử hòa bình sắp đến. Mỗi lần chúng ta chào chúa Mẹ Maria qua
kinh Kính Mừng "Kính Mừng Maria đầy ơn phước" chúng ta tham dự vào
niềm vui và niềm tri ân của Mẹ đối với Thiên Chúa.
Mẹ là Ðấng đầy ơn phước, Ðấng
được Thiên Chúa chúc phúc. Mẹ thuộc hoàn toàn về người tôi tớ của Ðức Giavê như
được loan báo nơi sách tiên tri Isaia chương 42 câu 1: "Ðây là tôi tớ Ta,
Ðấng Ta chọn và đẹp lòng Ta mọi đàng. Mẹ được đầy ơn phước vì Ðấng sắp đến ngự
nơi Mẹ là Con yêu dấu của Thiên Chúa". Mẹ Maria được đầy tràn niềm vui. Mẹ
là người đầu tiên được Thiên Chúa cho nếm trước niềm vui vì Thiên Chúa nhập
thể. Nhờ Thiên Chúa mạc khải, Mẹ Maria hiểu được sứ mệnh của Mẹ như là dấu chỉ
niềm hy vọng, dấu chỉ Thiên Chúa chu toàn lời hứa của Ngài cho Israel, và suốt
đời Mẹ sẽ là bài ca chúc tụng lòng trung thành của Thiên Chúa, như Mẹ đã thốt
lên nơi nhà ông Dacaria:
"Linh hồn tôi ngợi khen
Chúa,
Ngài là Ðấng trung tín như
lời đã hứa
Abraham và con cháu
ông".
"Thiên Chúa ở cùng
Bà", Mẹ Maria đã từng suy niệm lời tiên tri loan báo trước về biến cố cứu
rỗi sắp đến, nên giờ đây từng lời thiên thần nói ra cho Mẹ đều mang một ý nghĩa
sâu xa. "Thiên Chúa ở cùng Bà", giây phút quan trọng nhất của lịch sử
đã đến, đó là lúc trinh nữ Maria hay tin và hiểu rõ thực tại Thiên Chúa ở cùng
chúng ta, Emmanuel, một cách thật độc nhất vô nhị. Mẹ vui mừng gọi Thiên Chúa
là Emmanuel, là Ðấng ở cùng chúng ta. Mẹ vui mừng trước sự hiện diện của Thiên
Chúa và chúng ta hiệp với Mẹ trong niềm vui và hết lòng cảm tạ Thiên Chúa.
"Hỡi Maria, đừng
sợ", kinh nghiệm sự hiện diện của Thiên Chúa nơi chính mình, không khỏi
làm cho con người run sợ. Không phải Mẹ Maria cảm nghiệm Thiên Chúa hiện diện, nhưng
Mẹ còn được mạc khải cho biết giờ đây, đến lúc lời hứa thành sự thật nơi Mẹ.
Không bao giờ Mẹ Maria đã nghĩ đến việc cả thể này, Thiên Chúa mạc khải chính
Ngài và ý định của Ngài cho Mẹ. Mẹ vui mừng lên như một niềm vui mừng đi kèm
với sự run sợ, một sự run sợ thánh. Kinh nghiệm sống đời Kitô, chúng ta cũng
thấy hai tâm tình này như Mẹ Maria, vừa vui và vừa sợ. Mẹ Maria nhờ ơn Chúa
giúp đã thắng vượt cái sợ và phó thác tin tưởng hoàn toàn vào Chúa.
Xin Mẹ Maria giúp chúng ta
được tham dự vào niềm vui của Mẹ, được trở thành dấu chỉ để Thiên Chúa thực
hiện ơn cứu rỗi của Ngài nơi anh chị em chung quanh. Ðặc biệt, trong ngày lễ
của Mẹ hôm nay, chúng ta hãy dâng lời cầu nguyện lên Thiên Chúa Cha:
"Lạy Cha là Chúa tể trời
đất,
Chúng con chúc tụng Cha
Vì Cha đã không mạc khải cho
những kẻ khôn ngoan kiêu ngạo
Nhưng cho những kẻ bé nhỏ
khiêm tốn
Cha đã chọn Mẹ Mari để thực
hiện lời hứa cứu rỗi chúng con,
Nhờ lời cầu khẩn của Mẹ Maria
Ðặc biệt trong ngày lễ của Mẹ
hôm nay
Và nhân danh Chúa Giêsu Kitô,
Ðấng Emmanuel, Thiên Chúa ở
cùng chúng con".
Xin cho chúng con nhận ra sự
hiện diện của Người và vui mừng tiếp rước Người đến ở với chúng con. Và lạy Mẹ
Maria, chúng con kính mừng Mẹ, Ðấng đầy ơn phước. Mẹ đã lãnh nhận mọi phúc lành
của Thiên Chúa để giúp chúng con. Thiên Chúa ở cùng Mẹ; Ngài cũng đến ở với
chúng con. Chúng con cũng sẽ cảm nghiệm được điều này như Mẹ, nếu chúng con
biết sống trung thành với ơn gọi như Mẹ. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng con được luôn
sống trong niềm vui vì được Chúa hiện diện bên cạnh, và đặc biệt trong chính
chúng con.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Lễ Đức Mẹ Mân Côi
Bài đọc: Zec 2:14-17; Lk
1:26-38
CHỦ ĐỀ: Con Thiên Chúa xuống
thế để ở với con người.
Tháng
mười, được gọi là tháng Mân Côi, tháng kỷ niệm cuộc đời của Chúa Cứu Thế và Đức
Trinh Nữ Maria, Mẹ người. Cuộc đời của hai con người quan trọng nhất trong lịch
sử cứu độ của Thiên Chúa được dệt bằng những biến cố quan trọng, nhưng các bài
đọc hôm nay tập trung trong biến cố Nhập Thể của Chúa Giêsu.
Trong
bài đọc I, ngôn sứ Zechariah nói trước về biến cố này, được lồng trong khung cảnh
lưu đày của dân tộc Do Thái. Thiên Chúa luôn quan tâm và săn sóc con người; nhất
là khi con người phải buồn sầu khổ cực trong chốn lưu đày. Ngài đã có một kế hoạch
để giải thoát con người khỏi quyền lực của tội lỗi bằng cách cho người con một
của Người xuống để ở với con người, để dạy dỗ, chữa lành và cứu chuộc con người.
Ngôn sứ Zechariah đã được Thiên Chúa cho nhìn thấy trước ngày này, nên ông đã
kêu gọi dân Do Thái hãy vui mừng lên vì ngày đó đã gần đến. Trong Phúc Âm, những
gì ngôn sứ Zechariah loan báo đã trở thành hiện thực trong biến cố Truyền Tin,
được ghi lại bởi thánh sử Lucas. Chính nhờ sự vâng phục của Đức Trinh Nữ Maria
mà con Thiên Chúa đã nhập thể trong cung lòng của Mẹ, để bắt đầu sứ vụ cứu chuộc
của ngài cho trần gian.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC
1/
Bài đọc I:
"Hỡi con gái Xi-on, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến để ở lại giữa
ngươi.”
Có
ba sự kiện chính chúng ta ghi nhận trong đoạn văn của ngôn sứ Zechariah:
1.1/
Thiên Chúa đang đến và ở lại với dân Người: Sự kiện này được lặp lại hai lần trong hai câu đầu
tiên, 14 và 15. Không những Thiên Chúa đến để viếng thăm, nhưng còn ở lại với
dân Người. Khi Chúa Giêsu đến, ngài không chỉ viếng thăm; nhưng hoá thành nhục
thể để ở với con người trong suốt ba mươi ba năm; và lập bí tích Thánh Thể để ở
với con người suốt mọi ngày cho đến tận thế. Đây là một sự kiện đặc biệt mà con
người phải vui mừng, phải reo hò và hân hoan vì khi có Thiên Chúa ở với, con
người sẽ không còn cô đơn và sợ hãi những quyền lực của thế gian và ma quỉ.
Thiên
Chúa phải trừng phạt dân tộc Do Thái một thời gian vì họ quá cứng lòng, không
chịu nghe những lời Ngài dạy bảo qua các ngôn sứ; nhưng khi họ biết nhận ra những
lỗi lầm của họ và quay trở về với Thiên Chúa, Ngài sẽ phục hồi tất cả mọi quyền
lợi và địa vị cho họ, như lời ngôn sứ Zechariah loan báo, “Đức Chúa sẽ lấy
Giu-đa làm cơ nghiệp, đó là sở hữu của Người trên Đất Thánh và Người sẽ lại tuyển
chọn Giê-ru-sa-lem.”
1.2/
Các dân tộc sẽ được nhập đoàn với dân Chúa: “Ngày ấy, nhiều dân tộc sẽ gắn bó cùng Đức Chúa:
Chúng sẽ thành dân thánh của Ta, và Ta sẽ cư ngụ ở giữa ngươi.” Trong kế hoạch
cứu độ của Thiên Chúa, Ngài bắt đầu với dân tộc Do Thái như một dân riêng; sau
đó, Ngài sẽ cho tất cả các dân tộc được nhập đoàn qua niềm tin của họ vào Đức
Kitô. Khi sự kiện này bắt đầu xảy ra, người Do Thái sẽ nhận ra kế hoạch cứu độ
của Thiên Chúa và phải tin rằng Đức Kitô được Chúa Cha sai đến.
1.3/
Thái độ của con người phải có trước mầu nhiệm Nhập Thể: “Hỡi mọi xác phàm,
hãy lặng thinh trước nhan Đức Chúa, bởi vì Người tỉnh giấc và ra khỏi Nơi Thánh
của Người.” Đứng trước tình yêu vô biên của Thiên Chúa, được biểu tỏ qua việc
con Thiên Chúa bỏ Nơi Thánh của người trên thiên quốc để xuống gian trần cứu độ
con người, con người không biết làm gì hơn là thinh lặng để suy niệm và cảm
nghiệm tình yêu sâu xa và vô biên này.
2/
Phúc Âm:
Sứ vụ của Đức Trinh Nữ Maria
2.1/
Cuộc gặp gỡ giữa trời và đất: Tuyệt đỉnh của Mầu Nhiệm Cứu Độ là Đấng Cứu Thế sẽ sinh ra; và bắt
đầu cuộc đời của Đấng Cứu Thế trên dương gian là biến cố Truyền Tin hôm nay.
Không ai có thể ngờ một Thiên Chúa, Đấng dựng nên và có quyền trên muôn loài, lại
đến với một tạo vật của mình; để xin cho Người Con được vào cung lòng của Trinh
Nữ và sinh ra làm người. Thánh-sử Luca tường thuật biến cố Truyền Tin như sau:
“ Khi Bà Elizabeth có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần Gabriel đến
một thành miền Galilee, gọi là Nazareth, gặp một trinh nữ đã thành hôn với một
người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua Đavit. Trinh nữ ấy tên là Maria. Sứ thần
vào nhà trinh nữ và nói: "Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở
cùng bà." Nghe lời ấy, bà rất bối rối, và tự hỏi lời chào như vậy có nghĩa
gì. Sứ thần liền nói: "Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên
Chúa.”
2.2/
Mầu Nhiệm Cứu Độ được mặc khải: Sứ-thần Gabriel nói về con trẻ sẽ được sinh ra như
sau: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người
sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ
ban cho Người ngai vàng vua Đavit, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Jacob đến
muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận." Đây chính là lời hứa
thứ ba mà Tiên-tri Nathan đã loan báo cho Vua Đavit trong Sách Samuen II. Chỉ
có một điều kỳ lạ không ai ngờ tới về đứa trẻ sinh ra, tuy là Con của Đấng Tối
Cao nhưng lại thuộc giòng dõi Đavit qua người cha nuôi, Thánh Giuse.
2.3/
Phản ứng của Đức Trinh Nữ Maria: Vì đã khấn giữ mình đồng trinh, Maria thưa với sứ thần:
"Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!" Điều
Maria muốn giữ mình đồng trinh là điều đẹp lòng Thiên Chúa, vì Ngài muốn con của
Ngài nhập thể trong một cung lòng thanh sạch và tinh tuyền như thế. Hơn nữa, lời
tiên tri của Isaiah cũng đã báo trước về người trinh-nữ này (parthenos,
Isa 7:14).
Đức
Trinh Nữ, cũng giống như nhiều người chúng ta, thắc mắc theo sự hiểu biết của
con người: Làm sao thụ thai và sinh con mà còn đồng trinh? Chúng ta quên đi
cách của Thiên Chúa: có thể giữ mình đồng trinh mà vẫn sinh con. Sứ thần cắt
nghĩa cách của Thiên Chúa: "Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng
Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là
Con Thiên Chúa.” Sứ thần đưa một bằng chứng cụ thể: “Kìa bà Elizabeth, người họ
hàng với bà, tuy già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai: bà ấy vẫn bị
mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên
Chúa, không có gì là không thể làm được." Sau khi đã lắng nghe lời cắt
nghĩa của Sứ-thần, Đức Trinh Nữ Maria nói: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa,
xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói." Rồi sứ thần từ biệt ra đi.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG
-
Trong tháng Mân Côi, chúng ta hãy dành nhiều thời giờ để lần hạt và suy ngắm về
tình yêu vô biên của Thiên Chúa dành cho chúng ta qua mầu nhiệm Nhập Thể của
con Ngài.
-
Noi gương Mẹ Maria, chúng ta hãy vâng lời và cộng tác với Thiên Chúa để mang ơn
cứu độ của Ngài cho chúng ta và cho mọi dân tộc.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Ðức
Maria, Bông Hoa Hường Mầu Nhiệm
Nói đến Lễ Mai Khôi là nói đến hoa. Những bông hoa muôn màu
muôn sắc dâng trước toà Mẹ. Những bông hoa kinh nguyện sốt sắng kết dệt nên
những lời ca tụng Mẹ. Những bông hoa hi sinh, bác ái muốn toả hương dưới chân
Mẹ. Những bông hoa nói lên lòng yêu mến của con cái đối với Mẹ hiền. Những bông
hoa cũng cố gắng diễn tả phần nào nét đẹp của Mẹ. Thật vậy, giữa ngàn hoa, Ðức
Ma-ri-a nổi bật như bông hoa cao quí xinh đẹp nhất. Ðẹp đến độ “đẹp lòng Thiên
Chúa”. Trình thuật Truyền tin cho ta thoáng thấy vài nét đẹp của Người.
Người có nét đẹp đơn sơ.
Ðơn sơ trong khung cảnh làng quê Na-da-rét. Ðơn sơ trong nếp
sống thôn nữ đạm bạc. Nhất là đơn sơn trong tâm hồn giản dị. Sự đơn sơ trong
tâm hồn được bộc lộ qua những suy nghĩ trong sáng, những phát biểu thật thà,
thẳng thắn trình bày với thiên sứ hoàn cảnh cụ thể của bản thân. Ðơn sơ trong
vâng phục. Khi đã hiểu rõ ý định của Thiên Chúa chỉ đơn sơ thưa: “Này tôi là
tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền”. Tâm hồn đơn sơ của Người
chiếu toả như viên ngọc trong suốt không một tì ố.
Người có nét đẹp khiêm nhường.
Khiêm nhường trong nếp sống ẩn dật nơi làng quê nhỏ bé. Khiêm
nhường trong nhận thức về bản thân. Thật vậy, khi nghe thiên thần chúc tụng
Người “Ðầy Ơn Phúc”, Ðức Ma-ri-a thật sự ngạc nhiên. Bản thân Người không dám
nhận danh hiệu cao đẹp ấy. Khiêm nhường trong tâm hồn biểu lộ trong lời nói.
Khi đã chấp nhận chương trình của Thiên Chúa, Ðức Ma-ri-a vẫn khiêm tốn xưng
mình là “Nữ tỳ của Thiên Chúa”. Thật khiêm nhường. Chính sự khiêm nhường càng
tô thêm vẻ đẹp tuyệt vời nơi Người.
Người có nét đẹp từ bỏ.
Từ bỏ là vượt lên trên. Từ bỏ khiến con người trở nên cao
đẹp, thanh thoát. Từ bỏ của cải đã khó. Từ bỏ bản thân khó hơn. Từ bỏ ý riêng
mới thật cam go khốc liệt. Ðức Ma-ri-a đã có chương trình riêng: sống đời trinh
nữ. Ðó là một chương trình đẹp. Nhưng khi biết chương trình của Thiên Chúa,
Người đã sẵn sàng từ bỏ chương trình riêng. Nhờ từ bỏ chương trình riêng mà
chương trình của Chúa được thực hiện. Nhờ từ bỏ bản thân mà Người đón nhận được
chính Thiên Chúa.
Thiên Chúa rất lớn lao, chẳng trời đất nào dung chứa cho đủ.
Bao lâu cái tôi còn cồng kềnh, bấy lâu tâm hồn chưa thể đón nhận được Thiên
Chúa. Chỉ khi từ bỏ mình đến tận cùng, đến không còn một chút gì riêng tư dành
cho bản thân, tâm hồn mới có thể đón nhận được Thiên Chúa. Khi trút bỏ chính
mình, Ðức Ma-ri-a được đầy tràn Thiên Chúa. Không còn thuộc về mình, Người trọn
vẹn thuộc về Thiên Chúa. Người là chiếc bình rỗng không nên Người đón nhận được
“đầy ơn phúc” của Chúa.
Người diễn tả nét đẹp của Thiên Chúa.
Lời “Xin vâng” Ðức Ma-ri-a thốt lên nơi làng quê Na-da-ét
vang vọng lời xin vâng của Ngôi Hai nhập thể làm người. Sự khiêm nhường của
Người diễn tả sự khiêm nhường của Thiên Chúa xuống thế làm người. Sự từ bỏ của
Người phần nào phản ánh sự từ bỏ của Ðức Giê su Kitô “vốn dĩ là Thiên Chúa,
nhưng không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,
nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm
nhân” (Pl 2, 6-7).
Ðức Ma-ri-a là bông hoa phần nào diễn tả được nét đẹp của
Thiên Chúa vì Người là tác phẩm của Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần “rợp bóng
trên Mẹ” nên Mẹ sống dưới sự che chở của Thánh Thần, theo ơn hướng dẫn của
Thánh Thần và sống trong tình yêu của Thánh Thần.
Lạy Nữ Vương Rất Thánh Mai Khôi xin cầu cho chúng con biết
noi gương Mẹ.
(ĐTGM. Ngô Quang Kiệt)
07/10/14 THỨ BA TUẦN 27
TN
Đức Mẹ Mân Côi
Lc 1,26-38
Đức Mẹ Mân Côi
Lc 1,26-38
Suy niệm: Kinh
Kính Mừng là kinh đẹp nhất chỉ sau kinh Lạy Cha, kinh do chính Đức Giê-su dạy,
bởi vì kinh Kính Mừng có nguồn gốc từ chính Lời Chúa trong Phúc Âm.“Kính mừng Ma-ri-a đầy ơn phúc,
Đức Chúa Trời ở cùng bà”: lời thiên thần Gáp-ri-en kính chào Mẹ khi
truyền tin Mẹ sẽ thụ thai Con Thiên Chúa (x. Lc 1,28). “Bà có phúc lạ hơn mọi người nữ và Giê-su con
lòng bà gồm phúc lạ”: lời thánh nữ I-sa-ve, tràn đầy Thánh Thần, cùng với người con
đang nhảy mừng trong lòng, đáp lại lời chào của Đức Maria (x. Lc 1,42). “Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời…”:
đó còn là lời của toàn thể Hội Thánh tung hô Mẹ khi tuyên xưng đặc ân Mẹ Thiên
Chúa của Mẹ (Công đồng Ê-phê-xô năm 431). Chuỗi Mân Côi kết dệt bằng những lời
kinh kính mừng cùng với việc suy gẫm 20 mầu nhiệm Tin Mừng gắn liền với công
trình nhập thể cứu chuộc của Đức Giê-su Ki-tô, trong đó Mẹ luôn luôn góp phần
cách trực tiếp. Phải chăng đó là lý do Mẹ rất yêu thích chuỗi Mân Côi? Có lần
nào Mẹ hiện ra mà không cầm tràng chuỗi Mân Côi hoặc không nhắc nhở con cái Mẹ
lần chuỗi Mân Côi không nhỉ?
Mời Bạn: Chuỗi
Mân Côi là điều Mẹ quí trọng, tại sao bạn lại không? Bạn hãy kiểm điểm lại cách
lần chuỗi Mân Côi của bạn: siêng năng, sốt sắng, cùng với việc suy gẫm các mầu
nhiệm?
Sống Lời Chúa: Nếu bạn chưa có thói quen hoặc đã đánh mất
thói quen tốt lành là lần chuỗi Mân Côi, thì hôm nay là dịp rất thuận tiện để
bạn bắt đầu hoặc bắt đầu lại thói quen ấy.
Cầu nguyện: Đọc kinh Kính Mừng.
Đức Chúa ở cùng Bà
Khi thực thi Lời Chúa trong
cuộc sống, chúng ta sinh Ðức Giêsu cho nhân loại hôm nay. Ngài vẫn cần những
người mẹ để có mặt đến tận thế.
Suy niệm:
Con
người hôm nay mệt mỏi, lo âu, căng thẳng, vội vã.
Chuỗi
Mân Côi làm lòng ta lắng xuống, thanh thản bình an
để
chiêm ngắm cuộc đời Chúa Giêsu và ca ngợi Mẹ.
Kính
Mừng Maria đầy ơn phúc.
Ðây
là lời sứ thần chào Mẹ lúc truyền tin,
lời
mời Mẹ vui lên vì ơn cứu độ nay đã đến.
Mẹ
đầy ơn phúc vì được Thiên Chúa đặc biệt yêu thương.
Tình
thương Chúa chở che Mẹ ngay từ lúc chưa chào đời,
và
tình thương ấy còn bao bọc Mẹ mãi mãi.
Mẹ
được tuyển chọn làm Mẹ Ðấng Cứu Thế,
nên
Mẹ được giữ gìn khỏi vết nhơ nguyên tội.
Chúng
ta được dự phần vào niềm vui và ân phúc của Mẹ
vì
chúng ta cũng được Thiên Chúa tuyển chọn, yêu thương
được
tẩy xóa nguyên tội để trở nên thụ tạo mới.
Ðức
Chúa Trời ở cùng Bà.
Trong
Cựu Ước, có bao người được Thiên Chúa ở cùng,
để
rồi được Ngài sai đi phục vụ Dân Chúa.
Nhưng
Thiên Chúa ở cùng Mẹ một cách độc nhất vô nhị.
Khi
được đầy tràn Thánh Thần và cưu mang Ngôi Lời,
Mẹ
trở nên như Hòm Bia, như Ðền Thánh,
nơi
vinh quang Thiên Chúa hiện diện giữa con người.
Nhiều
lần trong mỗi Thánh Lễ,
vị
linh mục chúc chúng ta: Chúa ở cùng anh chị em.
Kitô
hữu là người có Ðức Kitô ở cùng
và
được mời gọi đem Ngài đến cho thế giới.
Bà
có phúc lạ hơn mọi người nữ.
Ðó
là lời bà Êlisabét ca ngợi Mẹ (Lc 1, 42)
vì
chỉ mình Mẹ được diễm phúc sinh hạ Ðấng Mêsia.
Mẹ
đã cưu mang Người và cho Người bú mớm (Lc 11, 27).
Nhưng
sau đó bà Êlisabét còn ca ngợi Mẹ có phúc
vì
đã tin Chúa sẽ thực hiện điều Ngài nói với Mẹ (Lc 1, 45).
Tin
là dám buông đời mình trong tay Chúa
và
để Ngài dẫn đi trong đêm tối của lòng tin.
Mọi
tín hữu đều được mời sống hành trình đức tin như Mẹ,
để
được cùng Mẹ chung hưởng hạnh phúc:
“Phúc
cho ai không thấy mà tin” (Ga 20, 29)
Thánh
Maria, Ðức Mẹ Chúa Trời.
Chỉ
Thiên Chúa là Ðấng Thánh và là nguồn mọi sự thánh thiện.
Mẹ
được chia sẻ sự thánh thiện ấy cách tuyệt vời,
vì
Mẹ được chọn làm Mẹ Ðức Giêsu, Mẹ Thiên Chúa,
và
vì chẳng ai thực thi ý Chúa trọn vẹn như Mẹ.
Chúng
ta chẳng được diễm phúc sinh ra Ðức Giêsu,
nhưng
chính Ngài lại mời gọi ta làm mẹ của Ngài:
“Mẹ
tôi và anh em tôi là những ai
nghe
Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,21).
Khi
thực thi Lời Chúa trong cuộc sống,
chúng
ta sinh Ðức Giêsu cho nhân loại hôm nay.
Ngài
vẫn cần những người mẹ để có mặt đến tận thế.
Chẳng
có gì Ðức Maria được hưởng cách viên mãn,
mà
Hội Thánh và từng người lại không được dự phần.
Xin
Mẹ cầu cho ta khi này và trong giờ lâm tử.
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy
Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi
Bêlem sinh Đức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng
Con trong đền thờ.
Mẹ tìm con bị lạc và đi dự
tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Đức Giêsu khi
Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài
đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ
ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên
Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với
Đức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc
sống.
Chẳng phải con đường nào
cũng là thảm hoa.
Có những con đường đầy máu
và nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng
gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt
chia ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Đường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo
đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp
gỡ Thiên Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Nguồn gốc kinh Mân Côi là
những bông hồng kết thành triều thiên, mà những tín hữu Bắc Âu thời Trung cổ
đội lên đầu Đức Mẹ, trong những tiếng đàn ca và múa hát. Tiếc thay, ngày nay
kinh Mân Côi đã trở thành một kinh đơn điệu nhàm chán và máy móc, mà chỉ có ông
già bà già cùng những người đạo đức mới đọc, để ăn mày ân xá, còn giới trẻ và
đặc biệt là phía đàn ông con trai, chẳng cảm thấy vui vì khi lần hạt.
Mặc dầu vậy, cứ đến tháng
mười, các đấng các bậc trong Hội Thánh cũng lại hết lời khuyên bổn đạo “Hãy ăn
năn sám hối và lần hạt Mân Côi”. Nhưng thực tế cho thấy ít có ai sám hối thật
lòng, còn lần hạt thì cũng luôn luôn chỉ có mấy cụ già và người lớn tuổi. Ai
không tin thì cứ thử làm một cuộc điều tra.
Trong khi đó vào tháng năm,
thì người ta lại rầm rộ thi đua tổ chức Dâng Hoa. Rõ ràng là râu ông nọ cắm cằm
bà kia. Vì đáng lẽ cái thứ “phụng vụ dân gian” này phải được kết hợp với kinh
Mân Côi, thì mới đúng về nguồn gốc và ý nghĩa của nó.
Thật vậy, người Kitô hữu
Bắc Âu, sống vào koảng từ thế kỷ XI tới XIII, vì không hiểu gì về phụng vụ bằng
tiếng Latinh, nên đã sáng tạo ra một thứ phụng vụ dân gian, là sáng tác những
bài ca bằng tiếng bản xứ, đôi khi rất lãng mạn và trữ tình, đồng thời kết những
triều thiên hoa hồng, vừa đội lên đầu Đức Mẹ, vừa hát vừa múa.
Theo truyền thuyết thì có
một anh lái buôn, vì phải đi rong ruổi đó đây, không thể tham dự những buổi họp
mừng Đức Mẹ với anh chị em tín hữu, nên đã nghĩ ra cách đọc đi đọc lại những
câu kinh mà ban đầu chỉ có lời chào của sứ thần Gabriel cộng với lời chúc mừng
của bà Elisabeth.
Thánh Đaminh đã dùng cái
nên tảng của lòng sùng kính này để xây dựng nên truyền thống suy niệm những mầu
nhiệm cứu độ, bằng cách giảng dạy cho các tín hữu nghe biết về những biến cố
của cuộc đời Chúa Giêsu. Có thể nói, thánh nhân đã biến đổi một hình thức sùng
kính chỉ có tính cách tình cảm trở thành một phương tiện loan báo Tin Mừng. Đối
với thánh nhân, điều quan trọng không phải là múa hát hay đội triều thiên cho
Đức Mẹ, mà là hái cho bằng được những bông hoa của ơn cứu độ từ cây hồng ân
sủng được trồng trong vườn thiêng là cõi lòng Đức Trinh Nữ.
Chính nhờ nghe lời rao
giảng mà người ta sám hối và tin vào Phúc Âm. Sám hối phải được liên kết với
việc tin vào Phúc Âm, chứ không phải sám hối rồi chỉ đọc kinh. Đọc kinh mà
không biết, không hiểu Tin Mừng thì làm sao đạt được niềm tin. Và không tin thì
đọc kinh làm gì cho uổng công.
Bởi thế, cần phải bớt kinh,
bớt việc làm của cái miệng, để tăng thêm việc làm cho trái tim, cho cái tâm.
Thật ra thì sự suy niệm này đã được chính Đức Mẹ thực hiện và làm gương cho
chúng ta. Thánh Luca đã ghi lại những hai lần thái độ của Đức Mẹ, đó là luôn để
tâm suy niệm những biến cố liên quan tới Chúa Giêsu, người Con của Mẹ. Vậy thì
đối với chúng ta, suy niệm những mầu nhiệm của Tin Mừng, đó chính là cách hữu
hiệu nhất để hái được những bông hồng tươi thắm mà cài lên áo Mẹ hiền.
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
07-10
Đức
Mẹ Mân Côi
Cv
1, 12-14; Lc 1, 26-38.
LỜI
SUY NIỆM: “Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không
thể làm được”
Lời
giải thích của sứ thần Thiên Chúa với Đức Maria, cũng là lời giải thích cho mỗi
người trong chúng ta, khi đứng trước những nghịch cảnh trong đời sống của mình,
giúp chúng ta vững tin trong mọi lúc cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Thiên Chúa sẽ
làm tốt mọi sự cho chúng ta theo sự quan phòng của Ngài, để chúng ta được vui sống
trong an lành của Ngài.
Lạy
Chúa Giêsu, khi đứng trước những nghịch cảnh, tưởng chừng không thể khác hơn.
Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con vững tin trong cầu nguyện cùng
Chúa.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
07-10
THÁNH
MẪU MÂN CÔI
Chuỗi
Mân Côi là quà tặng quí báu, Thiên Chúa và Đức Mẹ trao cho chúng ta. Người ta gọi
chuỗi Mân Côi là kinh nguyện của người bình dân. Thực vậy, cho tới thế kỷ XII,
Hội Thánh chỉ dùng 150 thánh vịnh làm kinh nguyện chính thức. Tới khi bà thánh
Birgitta được ơn Chúa soi sáng mới đặt ra chuỗi 150 Kinh Kính Mừng để thay thế
cho 150 Thánh vịnh.
Các
mầu nhiệm Mân Côi còn được gọi là cuốn sách Phúc âm rút gọn của người bình dân,
bởi vì sau này người ta thêm 15 mầu nhiệm vào kinh Mân côi. Cứ 10 kinh Kính mừng
lại suy gẫm vê một mầu nhiệm mùa Vui, Thương hoặc Mừng.
Chuỗi
Mân Côi rất cao quí vì chính nội dung của nó như chúng ta vừa đề cập tới. Người
biết xử dụng sẽ gặp được hiệu quả phi thường. Ngay trong sự tích việc thành lập
lòng sùng kính này đã đã ghi dấu bằng một phép lạ đặc biệt. Ngày kia trên đường
đi Tây Ban Nha, hai thánh Đôminicô và Bernađo chẳng may bị sa vào tay quân cướp.
Sau khi bóc lột tất cả, chúng bắt các Ngài phải làm nô lệ chèo thuyền. Một lần
con thuyền bị bão đánh giữa khơi. Trong cơn nguy nan, thánh Đôminicô đã cầu xin
Đức Mẹ và được Ngài hiện ra dạy phải lần chuỗi Mân Côi. Mọi người trong thuyền
đều hứa sẽ thực hiện theo lời chỉ dạy của Mẹ. Bão tố liền tan biến.
Cũng
chính thánh Đôminico, trong cuộc tranh đấu chống lại bè rối Albigeois năm126, một
lần nữa được Đức Mẹ dạy cho biết phải dùng chuỗi Mân Côi làm khí giới. Thánh
nhân đã dốc toàn lực phổ biến thực hành đạo đức này và được gặt hái được thành
quả mĩ mãn. Bè rối Albigeois hoàn toàn bị tiêu diệt.
Năm
1571, lịch sử được chứng kiến một thành quả vĩ đại của Kinh Mân Côi mang lại. Chính
biến cố lịch sử này là nguồn gốc lễ kính Thánh Mẫu Mân Côi, Khi ấy quân Hồi Xâm
lăng Au Châu, tàn phá những nơi họ đi qua, tiêu diệt dân công giáo. Cùng với việc
triệu tập đạo quân thánh giá từ hai nước Ý và Tây Ban Nha, Đức Giáo hoàng Piô V
kêu gọi mọi người chạy đến với Kinh Mân côi. Cuộc chiến quá chênh lệch đã diễn
ra tại vịnh Lepante, nhưng với quân số ít ỏi và khí giới tồi tàn, người công
giáo đã thắng trận vẻ vang trước đoàn quân Hồi giáo đông đảo và trang bị hùng hậu,
từ Roma, Đức Giáo hoàng đã thấy được cuộc chiến thắng này và nói với các vị
trong giáo triều hãy tạ ơn Chúa. Hôm đó là ngày 07 tháng 10. Đức giáo hoàng đã
thiết lập một lễ để ghi nhớ chiến thắng này.
Lịch
sử còn ghi lại nhiều thành quả kỳ diệu khác nữa của Kinh Mân côi. Chẳng hạn Kinh
Mân côi đã mang lại chiến thắng tại Vienna ngày 12 tháng 9 năm1683, hay đã chấm
dứt bệnh dịch tại Milan... Chuỗi Mân côi vẫn còn là một phương thế cứu rỗi hữu
hiệu của mỗi tín hữu. Khi hiện ra tại Lộ Đức hay tại Fatima, Đức Mẹ đều kêu gọi
chúng ta hãy siêng năng lần chuỗi Mân côi.
Vậy
khi mừng lễ Thánh mẫu Mân Côi, Giáo hội muốn chắc lại sức mạnh cứu rỗi vô song
của Kinh mân côi và kêu gọi mọi người hãy năng lần chuỗi Mân Côi như phương thế
hữu hiệu để cải thiện đời sống và xây dựng Nước trời.
(daminhvn.net)
07
Tháng Mười
Chờ Ðợi
Theo
tâm lý thông thường, ai cũng sợ phải chờ đợi, ai cũng sợ phải xếp hàng cả ngày.
Ít hay nhiều, sự chờ đợi nào cũng là một cực hình. Nhưng mâu thuẫn thay, chúng
ta lại thường biến cuộc đời thành một thứ đợi chờ, thành những phòng đợi triền
miên...
Cả
tuần lễ, ai cũng mong được đến ngày thứ Bảy, Chúa Nhật để được nghỉ ngơi. Chúa
Nhật này đến, chúng ta lại chờ đợi Chúa Nhật khác đến. Tháng này đến, chúng ta
lại chờ tháng sau. Năm này đến, chúng ta lại chờ năm sau...
Lên
xe, chúng ta mong đến đích điểm. Khi đến nơi, chúng ta lại thấp thỏm mong ra về.
Vào rạp chiếu bóng, nhiều người thường vội vàng đứng dậy trước khi cuốn phim chấm
dứt: họ làm như thể vào rạp chiếu bóng là chỉ để mau đến giây phút ra về. Ði dự
thánh lễ, dù lễ chưa xong, đã có kẻ muốn vội vàng đứng lên ra về: họ làm như thể
chỉ đến nhà thờ để mong cho đến giây phút tan lễ. Vừa ra khỏi nhà, đã chờ mong
để quay trở lại, nhưng khi vào nhà thì lại đợi đến lúc đi ra.
Với
sự nóng lòng chờ đợi giây phút sẽ tới này, chúng ta sống như thể cuộc đời không
có sự liên hệ với những giây phút hiện tại. Chúng ta biến cuộc đời thành một thứ
phòng đợi, đợi hết cái này đến điều kia, đợi cả những điều sẽ không bao giờ xảy
đến.
Tháng
Mười là tháng dành riêng để tôn kính Mẹ Maria với tràng chuỗi Mân Côi và cùng với
Mẹ, sống mầu nhiệm cứu rỗi trong từng phút giây của cuộc sống.
Ơn
cứu rỗi không là một biến cố của quá khứ hoặc là một biến cố sẽ đến mà là một sự
kiện đang diễn ra trong từng phút giây của cuộc sống. Mẹ Maria quả thực là mẫu
gương cho chúng ta trong thái độ tiếp nhận ơn cứu rỗi. Thời gian đối với Mẹ
không là những tháng ngày chờ đợi, mà là những tích tắc của từng khoảnh khắc
đang đến với Mẹ. Với hai tiếng "Thưa, xin vâng!", Mẹ đón nhận giây
phút hiện tại như một món quà cao quý nhất Thiên Chúa trao ban.
Cùng
với Mẹ sống lại mầu nhiệm của ơn cứu rỗi, chúng ta hãy đón nhận Ðấng đang đến,
Ðấng hôm qua, hôm nay và mãi mãi vẫn là một. Chúng ta hãy đón Ngài trong phút
giây hiện tại này đây với tất cả tin tưởng phó thác.Chúa trao ban với chúng ta
nhiệm vụ để thi hành trong phút giây này đây. Chúng ta hãy hoàn tất với tất cả
cố gắng của chúng ta. Chúa trao ban cho chúng ta niềm vui của phút giây này
đây, hãy tận hưởng như thể sẽ không còn một niềm vui nào khác.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét