20/10/2014
Thứ Hai sau Chúa Nhật
29 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm II) Ep 2, 1-10
"Người
làm cho chúng ta sống lại trong Ðức Kitô, và đồng ngự trị trên nước trời".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh
em thân mến, khi anh em đã chết vì những lỗi lầm và tội lỗi anh em, thì trong
những tội lỗi đó, xưa kia anh em đã từng sống theo dòng thời gian của thế giới
này, theo thủ lãnh chủ quyền của không khí này, tức là tà thần hiện giờ còn hoạt
động trong những con người không vâng phục. Trong những tội lỗi đó, cả chúng
tôi nữa, xưa kia tất cả chúng tôi cũng sống theo dục vọng xác thịt của chúng
tôi, làm theo những thèm muốn xác thịt và những tư tưởng gian tà, và tự nhiên bấy
giờ chúng tôi cũng là những con người đáng giận ghét như các người khác.
Nhưng
Thiên Chúa là Ðấng giàu lòng từ bi, vì lòng yêu thương cao cả mà Người đã yêu
thương chúng ta, đến đỗi khi tội lỗi làm chúng ta phải chết, thì Người làm cho
chúng ta sống lại trong Ðức Kitô. Nhờ ơn Ngài mà chúng ta được cùng chung sống
lại và đồng ngự trị trên nước trời trong Ðức Giêsu Kitô, để tỏ cho hậu thế được
thấy sự phong phú dồi dào của ơn Chúa mà lòng nhân lành Chúa đã ban cho chúng
ta trong Ðức Giêsu Kitô.
Vì
chưng, bởi ơn Chúa, anh em được cứu rỗi nhờ đức tin. Ðiều đó không phải do anh
em, vì đó là ân huệ của Chúa; cũng không phải là do việc làm, để không ai được
tự phụ. Vì chúng ta là thụ tạo của Người, đã được tạo thành trong Ðức Giêsu
Kitô, để làm các việc lành mà Chúa đã dự liệu, hầu chúng ta đem ra thực hành.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 99, 2. 3. 4. 5
Ðáp: Chính Chúa đã
tạo tác thân ta, và ta thuộc quyền sở hữu của Người (c. 3b).
Xướng:
1) Toàn thể địa cầu, hãy reo mừng Thiên Chúa, hãy phụng sự Thiên Chúa với niềm
vui vẻ! Hãy vào trước thiên nhan với lòng hân hoan phấn khởi. - Ðáp.
2)
Hãy biết rằng Chúa là Thiên Chúa, chính Người đã tạo tác thân ta, và ta thuộc
quyền sở hữu của Người; ta là dân tộc, là đoàn chiên Chúa chăn nuôi. - Ðáp.
3)
Hãy vào trụ quan nhà Người với lời khen ngợi, vào hành lang với khúc ca vui,
hãy tán dương, hãy chúc tụng danh Người. - Ðáp.
4)
Vì Thiên Chúa, Người thiện hảo, lòng từ bi Người tồn tại muôn đời, và lòng
trung tín Người còn tới muôn muôn thế hệ. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 129, 5
Alleluia,
alleluia! - Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa.
- Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 12, 13-21
"Những
của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?"
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, có người trong đám đông thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, xin Thầy
bảo anh tôi chia gia tài cho tôi". Người bảo kẻ ấy rằng: "Hỡi người
kia, ai đã đặt Ta làm quan xét, hoặc làm người chia gia tài cho các
ngươi?" Rồi người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy coi chừng, giữ mình
tránh mọi thứ tham lam: vì chẳng phải sung túc mà đời sống được của cải bảo đảm
cho đâu".
Người
lại nói với họ thí dụ này rằng: "Một người phú hộ kia có ruộng đất sinh
nhiều hoa lợi, nên suy tính trong lòng rằng: "Tôi sẽ làm gì đây, vì tôi
còn chỗ đâu mà tích trữ hoa lợi?" Ðoạn người ấy nói: "Tôi sẽ làm thế
này, là phá các kho lẫm của tôi, mà xây những cái lớn hơn, rồi chất tất cả lúa
thóc và của cải tôi vào đó, và tôi sẽ bảo linh hồn tôi rằng: "Hỡi linh hồn,
ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui
chơi đi!" Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: "Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người
ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho
ai?" Vì kẻ tích trữ của cải cho mình, mà không làm giàu trước mặt Chúa,
thì cũng vậy".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Ðiều
Chỉnh Hướng Ði
Văn
hào Nga Léon Tolstoi có kể một truyện ngụ ngôn như sau: Ngày kia, một người phú
hộ gọi người đầy tớ trung thành nhất đến và nói:
Tôi
muốn thưởng lòng trung thành của anh; ngày mai, từ lúc mặt trời mọc, anh hãy ra
đi, và tính cho đến lúc mặt trời lặn, bao nhiêu dặm anh đi được là bấy nhiêu dặm
đất thuộc về anh.
Con
người khốn khổ bao năm sống nhờ ông chủ giầu có tưởng mình đang mơ. Tối đó anh
không sao chợp mắt được, chỉ mong trời mau sáng để lên đường. Khi ánh dương vừa
ló rạng, anh đã hăm hở ra đi. Anh cố gắng đi thật nhanh, nhưng vẫn không thỏa
mãn với tốc độ đi, thế là anh liền chạy. Càng nhìn lại quãng đường đã qua, anh
càng chạy nhanh hơn, vừa chạy vừa mơ: rồi đây anh sẽ có nhiều đất đai, sẽ giầu
có hơn người, sẽ không còn phải sống cảnh đầy tớ nữa; càng mơ, anh càng chạy.
Giữa trưa nắng, anh cũng không màng đến chuyện ăn và nghỉ ngơi lấy sức, anh
không muốn mất một tấc đất nào. Chiều đến, khi những tia nắng tắt, anh dừng lại
và reo lên: "Ðây là đất của ta, ta sẽ có tất cả cho ta, cho gia đình, cho
tương lai". Thế nhưng, chính lúc thốt lên câu đó, anh thấy mắt mình hoa
lên, tay chân không cử động và tim cũng ngừng đập. Ngày hôm sau, người ta chôn
cất con người khốn khổ ấy trong hai thước đất, khoảng đất vừa đủ cho một con
người.
Nỗi
khốn khổ của người đầy tớ trên đây chính là sự khờ khạo của anh; anh khờ khạo đến
độ không nhận ra cái bẫy người giầu giăng ra, cũng như không đo lường được sức
mình.
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng gọi những kẻ giầu có là ngu dại. Cái ngu
dại của người phú hộ trong dụ ngôn là không thể nhìn xa hơn cái kho lẫm mà ông
tự xây cất để giam hãm mình vào; cái ngu dại của ông là không biết mình có đem
theo được của cải nào sau khi chết hay không?
Kẻ
ngu dại nói chung là kẻ sống mà không biết mình đang đi về đâu, không biết đâu
là ý nghĩa và hướng đi của cuộc đời. Kẻ ngu dại là kẻ lấy phương tiện cuộc sống
làm cùng đích đời người; họ chạy theo quyền lợi, danh vọng, tiền bạc, họ chối bỏ
tiếng lương tâm để làm điều phi pháp; họ chà đạp người khác để đạt danh vọng,
quyền bính.
Cuộc
sống hiện tại có thể là một cạm bẫy. Những giành giựt mưu sinh có thể biến
chúng ta thành kẻ ngu dại, chỉ nhìn thấy chén cơm manh áo mà quên đi ý nghĩa và
cùng đích của cuộc sống. "Cái khó không những bó cái khôn", mà còn
trói buộc lòng quảng đại của chúng ta.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta điều chỉnh hướng đi. Hướng đi của những người có
niềm tin phải là hướng đi về những giá trị của Tin Mừng và cùng đích của cuộc đời.
Giữa chợ đời tranh chấp bon chen, người có niềm tin sẽ bị xem là kẻ mát mát, khờ
dại, nhưng điều người đời cho là khờ dại chính là lẽ khôn ngoan, là luận lý của
Thiên Chúa.
Dù
phải lội ngược dòng để trung thành với những giá trị Nước Trời, chúng ta cũng
hãy can đảm tiến bước và tín thác vào Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 29
TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Eph 2:1-10; Lk 12:13-21.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thế nào gọi là sống?
Phải
chăng là có nhiều tiền? Phải chăng để thỏa mãn xác thịt? Phải chăng là được mọi
thứ quyền uy, danh vọng? Hai Bài đọc hôm nay cho chúng ta thấy cuộc sống đích
thực không lệ thuộc vào những điều này, nhưng là biết sống theo Đức Kitô và sự
quan phòng của Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ.
1.1/
Lối sống theo thế gian:
là lối sống trong tội (harmatia) và đi trật đường (paraptoma). Theo nguyên
nghĩa, tội là như mũi tên đi trật đích, thay vì phải hướng tới mục đích của cuộc
sống. Theo nghĩa này, tội không chỉ là những tội nặng ký như: trộm cướp, giết
người, ngọai tình; nhưng là tất cả những gì làm ngăn cản con người không đạt tới
cuộc sống lý tưởng như Thiên Chúa muốn cho con người. Thánh Phaolô liệt kê 5 lọai
ảnh hưởng trên cuộc sống con người:
(1) Sống theo trào lưu của thế gian:
Con người sống theo
tiêu chuẩn và giá trị của thế gian. Những tiêu chuẩn và giá trị này hòan tòan
đi ngược với những tiêu chuẩn và giá trị của Thiên Chúa. Chẳng hạn Thiên Chúa dạy
hy sinh, bác ái, tha thứ… trong khi thế gian dạy ích kỷ, thụ hưởng và hận thù.
(2) Sống theo sự điều khiển của ma
quỉ: Thánh
Phaolô mô tả là sống theo tên thủ lãnh nắm giữ quyền lực trên không trung bày vẽ.
(3) Sống bất tuân với những gì Thiên
Chúa dạy: Thánh
Thần trong con người luôn hướng dẫn con người biết và sống theo sự thật. Khi
con người nghe ma quỉ sống ngược lại sự thật là con người đã bất tuân và trở
thành thù địch của Thiên Chúa.
(4) Sống theo đam mê của trí khôn
(epithumia): mong
muốn những điều sai trái và những điều cấm đóan. Rất nhiều người đã không biết
tận dụng tài năng và tự do Thiên Chúa ban để làm lợi ích cho mình và tha nhân
nên đã phải lãnh những hậu quả do bệnh tật đem tới hay bỏ mình trong chốn lao
tù.
(5) Sống theo tính đam mê của xác thịt:
Theo Thánh Phaolô,
tội của xác thịt không chỉ là những tội về tình dục, nhưng còn bao gồm nhiều tội
khác như: thờ tà thần, ghen tương, nóng giận, hận thù, chia rẽ, bè phái… (Gal
5:19-21).
Chúng
ta có thể tóm gọn 5 điều trên vào 3 điều rất dễ nhớ mà chúng ta hay đọc trong
các kinh là trong cuộc đời này, con người phải chống chọi với ba thù: ma quỉ,
thế gian, và xác thịt. Kẻ thù nào cũng nặng ký, con người không thể thắng vượt
nếu không có Thánh Thần và các ơn thánh Chúa ban. Thánh Phaolô thú nhận: “Bẩm
sinh chúng tôi là những kẻ đáng chịu cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, như những người
khác.”
1.2/
Lối sống theo Đức Kitô: Ngược
lại với lối sống xác thịt là lối sống theo Đức Kitô, hay theo Thánh Thần như
Thánh Phaolô diễn tả trong (Rom 9). Hậu quả của lối sống theo xác thịt là con
người phải chịu cơn thịnh nộ của Thiên Chúa qua các hình phạt và sau cùng là
cái chết. Nhưng tại sao con người không phải chết? Lý do là như Thánh Phaolô
nói hôm nay: “Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng
ta, nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống
với Đức Kitô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ!” Không những thế, “Người
còn cho chúng ta được cùng sống lại và cùng ngự trị với Đức Ki-tô Giê-su trên
cõi trời.”
1.3/
Chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ: Qua hai lối sống đã
trình bày trên, Thánh Phaolô đưa đến kết luận: “Quả vậy, chính do ân sủng và nhờ
lòng tin mà anh em được cứu độ: đây không phải bởi sức anh em, nhưng là một ân
huệ của Thiên Chúa; cũng không phải bởi việc anh em làm, để không ai có thể
hãnh diện.” Con người không thể làm gì để có thể được cứu độ, ngay cả việc giữ
Lề Luật, nhưng hòan tòan do lòng thương xót của Thiên Chúa được thể hiện qua việc
dùng Đức Kitô, Người Con Một, cho con người để Ngài gánh tội cho nhân lọai và
đưa con người về hưởng nhan thánh Chúa. Vì thế, chúng ta không được trở lại sống
theo tính xác thịt, nhưng sống theo sự hướng dẫn của Thánh Thần để sinh lợi ích
cho chúng ta và cho mọi người.
2/
Phúc Âm:
Không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm.
Trong
Phúc Âm, Thánh Luca cũng đưa ra 2 lối sống: theo thế gian và theo sự quan phòng
của Thiên Chúa. Một số hậu quả của lối sống theo thế gian:
(1) Sống tranh giành, kiện cáo: Thay vì dùng thời đến
với Chúa Giêsu để nghe những lời dạy dỗ tốt lành và những mặc khải cao quí của
Thiên Chúa, thì có người trong đám đông nói với Đức Giêsu: "Thưa Thầy, xin
Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi." Chúa Giêsu thẳng thắn từ chối
công việc phân xử của cải nên Ngài đáp: "Này anh, ai đã đặt tôi làm người
xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?"
(2) Sống tham lam vơ vét mọi thứ: Hạnh phúc cuộc đời
không hệ tại vào những gì con người đang có, nhưng vào những gì con người là
hay sẽ là. Chúa Giêsu nói lên chân lý này khi Ngài dạy các môn đệ: "Anh em
phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng
sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu."
(3) Sống đầu cơ tích trữ: Một xảo thuật của
các con buôn là “đầu cơ tích trữ.” Họ kiếm lời bằng cách bỏ tiền mua bán tất cả
những gì rẻ và dư thừa để tạo nên sự khan hiếm; sau đó sẽ bán ra với giá gấp mấy
lần so với giá họ mua vào. Người phú hộ này tuy không có mục đích kiếm lời như
các con buôn, nhưng cũng tích trữ để lo riêng cho mình.
(4) Sống ích kỷ và hưởng thụ: Thay vì dùng những
của cải dư thừa để giúp người khốn khó, ông chỉ ích kỷ nghĩ đến mình. Chỉ trong
vài hàng ngắn ngủi, ông đã xử dụng chữ “tôi” đến hơn 10 lần. Điều này chứng tỏ
ông đã không nghĩ đến người khác. Mục đích của ông khi đầu cơ tích trữ của cải
được Thanh Luca mô tả rất rõ ràng: “Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng: hồn ta hỡi, mình bây
giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho
đã!”
(5) Sống như không có ngày mai: Nhà phú hộ đã không
nghĩ đến những gì có thể xảy đến trong tương lai. Chúa Giêsu mở mắt cho ông
nhìn thấy sự thật: “Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì
những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?” Chúa kết luận: “Kẻ nào thu tích của cải
cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế
đó.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Tin Mừng đích thực: Mọi người đều phạm tội và xứng đáng phải chết; nhưng vì
lòng thương xót của Thiên Chúa, Ngài đã tiền định cho con người được cứu độ qua
Đức Kitô.
-
Con người không thể làm gì để được hưởng ân sủng Thiên Chúa ban, ngay cả việc
giữ Luật. Điều con người có thể làm là trông cậy vào lòng thương xót Chúa và
tin vào Đức Kitô.
-
Không phải vì giầu có mà cuộc sống được bảo đảm. Phải tránh xa mọi thứ tham
lam. Sống trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM - MÙA QUANH NĂM - TUẦN 29
Lc 12,13-21
A. Hạt giống...
1. Vấn đề của đoạn Tin Mừng này được gợi lên từ
việc anh em tranh dành gia tài.
2. Dụ ngôn nói tới một người phú hộ đã lo tích
trữ được rất nhiều của cải và cho rằng từ nay cuộc đời mình sẽ được bảo đảm.
3. Nhận định của Chúa Giêsu về người phú hộ đó :
hắn là đồ ngốc vì đã lấy của cải vốn không bền để mà bảo đảm cho cuộc đời mình.
Người khôn phải dùng của cải không bền ở đời này mà làm phúc để mua lấy của cải
bền vững đời sau. Đó mới là bảo đảm chắc chắn thật sự cho cuộc đời.
B.... nẩy mầm.
1. Gc 4,13--5,6 : Thánh Giacôbê đã hiểu đoạn Tin
Mừng này như thế nào ?
2. Con người có khuynh hướng tạo an toàn cho
mình, bằng tiền bạc, bằng bảo hiểm, bằng dự trữ v.v. Nhưng tất cả những thứ mà
con người tưởng là an toàn ấy có thể sụp đổ tan tành trong một sớm một chiều.
Như thế sự an toàn của con người không nằm trong tầm tay của con người. Nó nằm
trong bàn tay của Chúa. Do đó an toàn nhất là “làm giàu trước mặt Thiên Chúa”
(câu 21).
3. Có hai cách xài tiền đưa đến hai kết quả khác
nhau : a/ Xài một cách ích kỷ cho riêng mình ; kết quả : không bảo đảm cho sự
sống đời đời ; b/ Dùng tiền để “làm giàu trước mặt Chúa” : kết quả là sự sống
đời đời được bảo đảm.
4. Tiền :
Người công nhân đồ mồ hôi để có được nó
Kẻ hoang phí thì đốt nó
Chủ ngân hàng đem nó cho vay
Đàn bà xài nó
Kẻ lưu manh làm giả nó
Nhân viên thuế vụ lấy nó
Người hấp hối lìa bỏ nó
Kẻ thừa kế tiếp thu nó
Người tiết kiệm để dành nó
Người keo kiệt thèm khát nó
Kẻ ăn trộm chộp lấy nó
Người giàu gia tăng nó
Người cờ bạc bị mất nó
Phần tôi thì dùng nó (Quote)
5. Một ông già nghèo ngồi bên cửa sổ lo lắng cho
tương lai. Một người lạ mặt ôm một con ngỗng đến tặng ông già và nói : “Ông hãy
chăm sóc con ngỗng này chu đáo thì nó sẽ giúp ích cho ông”. Rồi người đó đi
mất. Ông già nghèo đem con ngỗng vào nhà, cho nó ăn, cho nó uống, ban đêm cho
nó ngủ trong một cái lồng sạch sẽ. Sáng hôm sau khi nhín vào chiếc lồng ông vui
mừng thấy một quả trứng ngỗng bằng vàng. Ông mang quả trứng ra tiệm bán được
một số tiền lớn, mua được đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống. Hôm sau ông được
thêm một trứng ngỗng vàng nữa. Hôm sau nữa cũng vậy. Cứ thế mỗi ngày ông nhặt
được một quả trứng vàng. Từ đó ông không còn nghèo nữa, ông sống rất thoải mái.
Nhưng dần dần ông trở thành tham lam. Ông không chịu mỗi ngày chỉ có một trứng,
ông không thể chờ cho tới hết tuần mới có được 7 trứng. Ông muốn có ngay một
lúc tất cả những trứng vàng của con ngỗng. Thế là ông mổ bụng con ngỗng ra.
Nhưng ông chẳng thấy quả trứng nào trong đó cả. Ông vội may bụng ngỗng lại mong
nó đừng chết. Nhưng vô ích. Khi đó người lạ mặt kia trở lại, và nói : “Trước
đây tôi đã chẳng bảo với ông rằng nếu ông chăm sóc con ngỗng tử tế thì nó sẽ
giúp ích cho ông sao ? Bây giờ cả ông lẫn tôi đều đã mất tất cả” (Aesop).
6. Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều
hoa lợi mới nghĩ bụng rằng : “Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !”
Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta : “Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng
ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?” (Lc 12,16.19-20)
Trong mớ giấy tờ còn lại của một viên sĩ quan
chết ở thế chiến thứ nhất, người ta đã thu nhặt được lời kinh này :
“Lạy Chúa Giêsu, ngay từ bây giờ con chấp nhận
cái chết từ bàn tay Chúa... Con ước ao chết đi để hoàn toàn bị tước đoạt tự do
và nhờ thế trở nên trọn vẹn là của Ngài... Con ước ao chết đi bởi vì con phó
thác vào tình Chúa vô bờ bến. Nhưng lạy Chúa Giêsu, con là của Ngài, con
sẵn sàng làm việc cho Ngài lâu hơn nếu Chúa cho con sức mạnh. Con không muốn
chết để chạy chốn đau khổ... Lạy Chúa, xin làm cho con điều Ngài muốn, bây giờ
và cho đến muôn đời. Amen”
Tôi thật cảm động và khó quên trước cái chết của
những người đang sống đẹp, sống tốt. Và tôi thật khâm phục trước cái chết của
những người sẵn sàng với giờ chết, vì thấy mình đã sống trọn vẹn cho đời.
Giêsu ơi, như ngài đã dạy chúng con, chết không
phải là hết, nhưng chỉ là đường dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu. Xin giúp con biết
sống trọn vẹn ở đời này. để con khỏi ngỡ ngàng trước phúc Thiên Đàng Chúa đang
chờ con. (Hosanna)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
20/10/14 THỨ HAI TUẦN
29 TN
Lc 12,13-21
Lc 12,13-21
Suy niệm: “Đồng
tiền liền khúc ruột”! Mối ràng buộc giữa lòng người với của cải hình như là
chuyện muôn thuơ! Của cải là phương tiện chứ không là cứu cánh, biết thế, nhưng
đường ranh ở đây thật quá mong manh. Ngay cả khi đã kinh nghiệm được bao hệ lụy
rối ren và bất hạnh phát xuất từ mối ràng buộc ấy, người ta cũng không dễ bứt
ra, vượt thoát. Thậm chí, nhiều trường hợp người ta đã vượt thoát bao lần, cuối
cùng vẫn... vấn vương trở lại. Chính Đức Giêsu đã ghi nhận Mammon là đối thủ ác
liệt nhất tương tranh với Thiên Chúa (cf. Lc 16,13). “Cái ngốc” của người phú hộ hôm nay thật khác với “cái ngốc” của ‘thằng Bờm có cái quạt mo’ khi từ chối đổi chiếc quạt mo của mình để lấy
‘ba bò chín trâu’ hay những món rất có giá khác. Nhưng ai dám bảo thằng Bờm không là một
nhà đại minh triết khi nó mỉm cười trước chỉ một ‘nắm xôi’!
Mời Bạn cảnh
giác trước sức hấp dẫn và ràng buộc của tiền của và nhớ lời Chúa Giêsu: “Kho tàng anh em ở đâu, thì lòng anh em cũng ở
đó” (Lc
12,34). Chỉ khi có tinh thần siêu thoát đích thực, người ta mới có thể làm
chứng tá cho niềm tin vào một cuộc sống đời sau.
Sống Lời Chúa: Hôm
nay, bạn chủ động thực hiện một hành vi mang ý nghĩa siêu thoát, chẳng hạn,
chia sẻ một món tiền hay hiện vật nào đó cho người cần nó, dù chính bạn cũng
cần.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết siêu thoát đối với của cải. Mỗi khi con
bị cám dỗ ràng buộc và đặt điểm tựa vào của cải vật chất, xin Chúa kịp thời
cảnh tỉnh con, dù Chúa có phải mạnh tay với con.
Những kho lớn hơn
Người giàu đáng yêu trước mặt Thiên Chúa là người
biết mở kho để trao đi và thấy Thiên Chúa liên tục làm cho kho mình đầy lại.
Suy niệm:
Cái kho là quan trọng.
Kho bạc quan trọng đối với
một đất nước.
Kho lẫm cần cho người làm
nghề nông.
Mỗi gia đình, mỗi công ty
thường có kho riêng.
Có thể là một tủ sắt để
trong nhà hay ở ngân hàng.
Mọi lợi nhuận đều thu vào
kho.
Ai cũng muốn cho kho của
mình bành trướng.
Sau một vụ mùa bội thu,
mối bận tâm lớn nhất của ông
phú hộ trong dụ ngôn
là tìm cho ra chỗ để tích
trữ hoa màu của mình,
vì những kho cũ không đủ sức
chứa nữa.
Cuối cùng ông đã tìm ra giải
pháp này:
phá những kho cũ, làm những
kho mới lớn hơn,
rồi bỏ tất cả hoa màu, của
cải vào đó,
khóa lại cho thật kỹ, đề
phòng kẻ trộm.
Khi nhà kho đã an toàn
thì tương lai của ông vững
vàng ổn định.
Nhiều của cải cho phép ông sống thoải mái
trong nhiều năm.
Những cái kho lớn cho ông
tha hồ vui chơi, ăn uống.
Ông thấy mình chẳng cần đến
Chúa, chẳng cần đến ai.
Của cải trong kho bảo đảm
cho ông sống hạnh phúc.
Những cái kho là nơi ông đặt
lòng mình (x. Lc 12,34).
Xin đừng ai xâm phạm vào chỗ
thiêng liêng ấy.
Kho là nơi của cải đổ vào,
sinh sôi nẩy nở.
Kho không phải là chỗ chia
sẻ cho người khác.
Ông phú hộ sống cô độc, khép
kín như cánh cửa kho.
Ông sống với cái kho, sống
nhờ cái kho.
Ông tưởng mình đã tính toán
khôn ngoan,
nhưng ông không ngờ cái chết
đến lúc đêm khuya,
hay có thể có biết bao rủi
ro khác xảy đến.
Ông chợt nhận ra mình phải
bỏ lại tất cả.
Cái kho không níu được ông,
cũng không vững như ông nghĩ.
Những gì ông thu tích như
giọt nước lọt qua kẽ tay.
Ai trong chúng ta cũng có
một hay nhiều kho.
Có thể chúng ta ôm mộng làm
giàu hay đang giàu lên,
chúng ta định nới kho cũ hay
xây kho mới.
Chúng ta chăm chút cái kho
cho con cháu mai này.
Thật ra của cải không xấu,
xây kho cũng không xấu.
“Nhưng phải giữ mình khỏi
mọi thứ tham lam” (12,15).
Phải mở rộng những cánh cửa
kho của mình,
để kho không phải chỉ là nơi
tích trữ cho tôi,
nhưng là phương tiện để tôi
giúp đỡ tha nhân.
Ðừng để nhà kho, két sắt, ví
tiền thành mục đích.
Người giàu đáng yêu trước
mặt Thiên Chúa
là người biết mở kho để trao
đi
và thấy Thiên Chúa liên tục
làm cho kho mình đầy lại.
Làm thế nào để khi ra trước
toà Chúa,
chúng ta thấy kho của mình
trống trơn
vì vừa mới cho đi tất cả.
Cầu nguyện:
Lạy Cha, xin cho con ý thức
rằng
tấm bánh để dành của con
thuộc về người đói,
chiếc áo nằm trong tủ thuộc
về người trần trụi,
tiền bạc con cất giấu thuộc
về người thiếu thốn.
Lạy Cha, có bao điều con giữ
mà chẳng dùng,
có bao điều con lãng phí
bên cạnh những Ladarô túng
quẫn,
có bao điều con hưởng lợi
dựa trên nỗi đau của người
khác,
có bao điều con định mua sắm
dù chẳng có nhu cầu.
Con hiểu rằng nguồn gốc sự
bất công chẳng ở đâu xa.
Nó nằm ngay nơi sự khép kín
của lòng con.
Con phải chịu trách nhiệm về
cảnh người nghèo trong xã hội.
Lạy Cha chí nhân,
vũ trụ, trái đất và tất cả
tài nguyên của nó
là quà tặng Cha cho mọi
người có quyền hưởng.
Cha để cho có sự chênh lệch,
thiếu hụt,
vì Cha muốn chúng con san sẻ
cho nhau.
Thế giới còn nhiều người đói
nghèo
là vì chúng con giữ quá điều
cần giữ.
Xin dạy chúng con biết cách
đầu tư làm giàu,
nhờ sống chia sẻ yêu thương.
Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Trong chương trình ca nhạc Paris By Night 111, Nguyễn Cao Kỳ Duyên vừa cho
khán giả biết thông tin khá thú vị. Hiện nay dân số Mỹ có tới gần 70% không đủ tiền sống sáu tháng nếu
mất việc hoặc không được hưởng tiền trợ cấp của chính phủ. Vì vậy, nếu chúng ta
muốn có cuộc sống sung túc và không phải lo lắng nhiều về tuổi già chúng ta cần
tích trữ ngay bây giờ.
Lời đề
nghị của MC Kỳ Duyên được nhiều người tán thành. Lời đề nghị này có vẻ phù hợp
với người phú hộ trong bài Tin Mừng hôm nay là ông ta tìm mọi cách để tích trữ
của cải. Việc làm của ông ta đúng với hoàn cảnh xã hội. Tuy nhiên, nếu chúng ta
có nhiều của cải mà không biết chia sẻ để có gia tài trên trời thì có tốt
không? Trong Tin Mừng Chúa Giêsu nói: hãy dùng của cải để mua lấy nước trời (Lc
12,21). Làm thế nào để chúng ta dùng tiền của đời này làm hành trang cho cuộc
sống mai sau? Có nhiều cách, tuy nhiên chúng ta hãy học hỏi những mẫu gương
trong Thánh Kinh.
Trước hết,
trong Tin Mừng Matthêu, Chúa mời gọi chúng ta làm việc bác ái giúp đỡ người
nghèo. Tuy nhiên, khi bố thí chúng ta đừng để tay trái biết việc tay phải làm
(Mt 6,3). Ngoài ra, chúng ta học gương Thánh Matthêu, trước khi gặp được Chúa
Giêsu có thể nói ông là người thích tích lũy tiền của. Nhưng sau khi gặp Chúa,
ông lo tích trữ ‘kho tàng trên trời’ và cuối cùng ông đạt được điều đó (Mt
9,9-13). Sau cùng chúng ta lắng nghe lời mời gọi của Chúa Giêsu: ‘Anh
em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và
kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên
trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi. Vì
kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.’ (Lc 12,33-34)
Lạy Chúa,
xã hội ngày nay thay đổi rất nhiều và cuộc sống con người cũng đổi thay nhưng
xin Chúa giúp chúng con đừng thay đổi về niềm tin và lòng trông cậy vào Chúa,
đặc biệt là biết tích lũy của cải trời ngay bây giờ. Xin Chúa giúp và ban nhiều
ơn lành cho chúng con.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
20
THÁNG MƯỜI
Kiến
Tạo Hòa Bình Bằng Tình Yêu
Chiến
tranh và bạo lực là con đẻ của sự xem thường các quyền căn bản của con người.
Quyền căn bản nhất của con người, đó là phải xem mỗi người là một ngã vị độc
đáo và không thể thay thế được. Con người được tạo nên theo hình ảnh Thiên Chúa
và giống như Ngài. Qua Bí Tích Phép Rửa, con người trở nên dưỡng tử của Thiên
Chúa và thông dự vào ơn cứu chuộc nhờ Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa nhập thể.
Ở
nơi đâu con người còn bị lạm dụng để làm thỏa mãn quyền lợi, nhu cầu, khát vọng
của người khác thì ở đó sẽ nảy sinh bạo lực, lộn xộn và chiến tranh. Trái lại, ở
nơi nào con người biết phục vụ cho quyền lợi của anh chị em mình, biết xem anh
chị em mình “là những tạo vật duy nhất được Thiên Chúa yêu thương do chính bản
chất của nó“ (MV 24), thì ở đó có tình yêu đích thực, hòa bình sẽ triển nở. Bởi
vì nền móng của hòa bình là tình yêu.
Nói
cách khác, Thiên Chúa là nguồn gốc của hòa bình – vì Thiên Chúa là nguồn mạch của
mọi tình yêu. Đời sống của Thiên Chúa Ba Ngôi là đời sống yêu thương. Chúa Cha
yêu Chúa Con và Chúa Con yêu Chúa Cha. Tình yêu này mạnh mẽ và biệt vị đến nỗi
nó được biểu hiện như một ngã vị thần linh – đó là Chúa Thánh Thần. Nếu chúng
ta cho phép Chúa Thánh Thần tràn ngập trong lòng chúng ta, nhất là khi lãnh nhận
các bí tích, thì chúng ta sẽ có được tình yêu ấy và sẽ trở thành những người kiến
tạo hòa bình đích thực.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
20-10
Ep
2, 1-10; Lc 12, 13-21.
LỜI
SUY NIỆM: “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi
thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của
cải đâu”
Chúa
Giêsu đang cảnh tỉnh mỗi người chúng ta: “phải tránh mọi thứ tham lam của cải
trần thế này”, bởi vì của cải này dư thừa đến đâu cũng không bảo đảm cho sự sống
đời này, cũng như đời sau. Chúa Giêsu muốn tất cả chúng ta hướng đến của cải
thiêng liêng là những ơn sủng của Thiên Chúa ban, chính ơn sủng của Chúa sẽ bảo
đảm mạng sống của mình cả đời này lẫn đời sau.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con, luôn biết đón nhận
ân sủng của Chúa để làm phong phú đời sống của chúng con.
Mạnh
Phương
20
Tháng Mười
Làm Trai Nên Chết Ở
Biên Thùy
Gần
một nửa thế kỷ trước Chúa Giáng Sinh, một danh tướng nhà Ðông Hán là Mã Viện đã
nói một câu bất hủ: "Làm trai nên chết ở chốn biên thùy, lấy da ngựa bọc
thân mà chôn, chứ nằm xó giường mà chết trong tay người nâng đỡ thì còn xứng
gì".
Tại
thành Sparte thuộc Cổ Hy Lạp, mỗi khi tiễn con ra trận, người mẹ thường đưa cho
con một cái mộc và bảo con rằng: cùng với nó hay nằm trên nó. Cùng với nó, con
đắc thắng trở về. Nằm trên nó, xác con được mọi người kính nể khiêng vác trên
vai.
Người
Kitô chúng ta cũng đã nhận lấy một chiếc mộc. Ðó là chiếc mộc của bí tích Rửa Tội.
Qua cửa ngõ của bí tích này, chúng ta như được gửi ra chiến trường.
Cái
chết từng ngày là điều đang chờ đợi chúng ta. Nhưng cái chết đó là con đường dẫn
đến vinh quang Phục Sinh. Ðức Kitô, vị thủ lãnh của chúng ta, đã đi qua con đường
ấy. Ngài cũng đang có mặt trong cuộc chiến của chúng ta để dìu dắt chúng ta
trong từng phút giây. Nếu có một lúc nào đó, chúng ta chán nản muốn đào ngũ và
bỏ cuộc, chúng ta hãy nhìn lên thập giá của Ngài. Thập giá đó phải là ánh sáng
soi dẫn những đoạn đường tăm tối trong cuộc chiến của chúng ta.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét