28/01/2015
Thứ Tư
sau Chúa Nhật 3 Quanh Năm
Thánh Tôma Aquinô, linh mục, tiến sĩ Hội Thánh. Lễ nhớ.
* Sinh năm 1225 trong một gia đình quý tộc ở Aquinô, rồi theo
học tại đan viện Montê Cátxinô, tiếp đến tại đại học Napôli, cuối cùng Tôma nhập
dòng Anh Em Thuyết Giáo và hoàn tất việc học tại Pari và Côlônhơ, dưới sự dẫn dắt
của một bậc thánh sư là Anbêtô Cả. Thánh Tôma đã thể hiện trọn vẹn lý tưởng
dòng thánh Đaminh là chiêm niệm và truyền đạt cho tha nhân điều mình đã chiêm
niệm. Vừa là triết gia, vừa là thần học gia, trong vai trò giáo sư, thánh nhân
đã suy nghĩ, giảng dạy và viết rất nhiều. Nhưng trước hết và trên hết, thánh
nhân là người chiêm niệm, người đã cầu nguyện nhiều và đã tuân thủ một kỷ luật
nghiêm khắc để có thể đạt tới ánh sáng tinh tuyền. Thánh nhân qua đời ngày 7
tháng 3 năm 1274 tại đan viện Xitô ở Phốtxanôva. Ngày 28 tháng Giêng là ngày
thi hài thánh nhân được cải táng đưa về Tuludơ năm 1369.
Bài Ðọc I: (năm I) Dt 10, 11-18
"Người đã làm cho những kẻ được thánh hóa nên hoàn hảo đến
muôn đời"
Bài trích thơ gởi tín hữu Do thái.
Trong khi mọi tư tế hằng ngày đứng gần bàn thờ chu toàn chức vụ
mình và hiến dâng cũng những ngần ấy của lễ nhiều lần, nhưng không bao giờ xóa
được tội lỗi, còn Người khi dâng xong của lễ duy nhất đền tội, đã ngự bên hữu
Thiên Chúa đến muôn đời, và từ đây, Người chờ đợi cho đến khi thù địch bị đặt
làm bệ dưới chân Người.
Vì chưng, nhờ việc hiến dâng duy nhất mà Người đã làm cho những
kẻ được thánh hóa nên hoàn hảo đến muôn đời.
Vả chính Thánh Thần cũng đã minh chứng cho chúng ta như thế.
Vì sau khi Chúa đã phán: "Nầy là giao ước Ta sẽ ký kết với
chúng sau những ngày ấy", thì Người còn thêm: "Ta sẽ đặt lề luật Ta
trong lòng chúng, và khắc nó vào tâm trí chúng; ta sẽ không còn nhớ đến những tội
lỗi và sự gian ác của chúng nữa".
Vậy nơi nào tội lỗi được thứ tha, thì không còn việc dâng của lễ
đền tội nữa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv. 88, 4-5, 27-28, 29-30
Ðáp: Ðời đời Ta sẽ dành cho người lòng sủng ái. (29)
Xướng 1) Ta sẽ ký minh ước cùng người Ta tuyển lựa. Ta đã thề
cùng Ðavít là tôi tớ Ta rằng: "Cho tới muôn đời Ta bảo tồn miêu duệ của
ngươi, và Ta thiết lập ngai báu ngươi qua muôn thế hệ".
2) Chính người sẽ thưa cùng Ta: "Chúa là Cha tôi, là Thiên
Chúa và Ðá Tảng cứu độ của tôi". và Ta sẽ đặt người làm trưởng tử, cao sang
hơn các vua chúa ở trần gian.
3) Ðời đời Ta sẽ dành cho người lòng sủng ái, và lời Ta ký với
người sẽ được mãi mãi duy trì. Ta sẽ gìn giữ miêu duệ người muôn đời, và ngai
báu người như những ngày của cõi cao xanh.
Alleluia: 1Sam 3,9
Alleluia, Alleluia. - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa
đang lắng tai nghe; Chúa có lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 4,1-20
"Người gieo hạt đi gieo hạt giống"
Bài trích Phúc Âm theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu giảng dạy ở bờ biển và có đám đông
dân chúng tụ lại gần Người, nên Người xuống ngồi trong một chiếc thuyền trên mặt
biển, tất cả đám đông thì ở trên đất theo dọc bờ biển.
Người dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều, và khi giảng, Người nói
với họ rằng:
"Các ngươi hãy nghe! Nầy người gieo hạt đi gieo hạt giống.
Khi gieo, một phần hạt rơi xuống vệ đường và chim trời đến ăn hết.
Phần khác rơi trên đất sỏi, nơi không có nhiều đất.
Hạt giống đã mọc lên ngay, vì lớp đất không sâu.
Nhưng khi mặt trời mọc lên, hạt giống bị nắng đốt và vì không rễ,
nên bị chết khô.
Một phần khác rơi vào bụi gai và gai mọc lên làm hạt giống chết
mà không sinh hoa trái được.
Phần hạt khác rơi vào đất tốt, mọc lên, nẩy nở và sinh quả, hạt
thì sinh được ba mươi, hạt được sáu mươi, hạt được một trăm".
Và Người phán rằng: "Ai có tai nghe thì hãy nghe".
Khi Người còn lại một mình, thì mười hai ông là những kẻ luôn ở
với Người, hỏi Người về ý nghĩa dụ ngôn, Người liền bảo các ông:
"Các con được ơn biết mầu nhiệm về nước Thiên Chúa, còn những
người khác ở ngoài thì mọi sự được giảng dạy bằng dụ ngôn, vì chúng nhìn mà
không thấy, nghe mà không hiểu, kẻo chúng trở lại mà được tha tội".
Người nói với các ông:
"Các con không hiểu dụ ngôn đó sao? Vậy thì hiểu sao được tất
cả những dụ ngôn khác?
Người gieo hạt là gieo lời Chúa.
Vệ đường mà lời Chúa được gieo vào, là những kẻ vừa nghe xong,
thì Satan đến và cất lấy lời Chúa gieo trong tâm hồn họ.
Và cũng thế, những hạt giống rơi trên đất sỏi, là những kẻ khi
nghe lời Chúa thì đón nhận vui vẻ, nhưng chúng không đâm rễ bên trong và là những
người hay thay đổi: sau đó gặp phải cơ cực hay bắt bớ vì lời Chúa, thì họ sa
ngã liền.
Lại có những hạt giống rơi trong bụi gai.
Ðây là những kẻ nghe lời Chúa, nhưng những lo lắng trần tục, bóp
nghẹt lời Chúa, khiến không thể sinh hoa trái được.
Còn những hạt giống gieo trong đất tốt: đó là những người nghe lời
Chúa, biết giữ lấy và làm sinh lợi, hạt ba mươi, hạt sáu mươi và hạt một
trăm".
Ðó là Lời Chúa.
Suy Niệm: Hạt giống Lời Chúa
Phan Linh là một nhân vật nổi tiếng trong nhiều lãnh vực khoa học
kỹ thuật và văn chương. Một hôm ông nhận được một món quà của một người bạn từ Ấn
Ðộ, đó là một cái chổi rơm. Nhận thấy có những hạt lúa dính ở cọng rơm, ông nhặt
lấy và đem đi gieo, sau đó ông cũng phân phát cho bà con cùng gieo, thu hoạch rất
khả quan và dần dần lan ra cả nước. Ông là người đầu tiên nhập giống lúa mới và
khai sinh kỹ nghệ làm chổi phục vụ cho cả nước.
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dùng dụ ngôn người gieo giống
để giảng về Nước Trời. Việc gieo giống có lẽ rất quen thuộc với người Việt Nam,
vì có đến 4/5 dân số sống bằng nghề nông nghiệp. Người gieo giống nào cũng muốn
gieo hạt trên đất đã cày bừa cẩn thận; Thiên Chúa cũng muốn tâm hồn con người
được trở nên như thửa đất để hạt giống Lời Ngài có thể mọc lên, phát triển và
sinh nhiều hoa trái, làm ích cho mình và cho người khác nữa.
Nhìn lại cuộc đời của mình, có lẽ chúng ta phải thành thật nhận
rằng từ trước tới nay chúng ta chưa đón nhận và sống Lời Chúa được bao nhiêu, bởi
vì chúng ta vẫn để cho tâm hồn xao xuyến lo lắng, những đam mê sự đời, tham vọng
địa vị và của cải làm chết ngạt Lời Chúa. Ðấy là chưa kể những biến cố xảy đến
trong cuộc sống bản thân, gia đình, xã hội, đều là những tiếng Chúa nhắc nhở, mời
gọi chúng ta, nhưng chúng ta vẫn chưa thoát khỏi những đam mê, ích kỷ trong đời
sống. Lời Chúa vẫn chưa bén rễ sâu trong tâm hồn chúng ta.
Xin Chúa cho chúng ta biết mở rộng tâm hồn đón nhận hạt giống Lời
Chúa. Xin làm cho những hạt giống ấy được bám rễ, mọc lên tươi tốt và trổ sinh
được nhiều bông hạt, để mỗi ngày chúng ta được lớn lên trong tình yêu Chúa và
góp phần xây dựng Giáo Hội Chúa ngày một lớn mạnh hơn.
Veritas Asia
Lời
Chúa Mỗi Ngày
Thánh
Thomas Aquinas Tiến Sĩ
Bài đọc: Wis
7:7-10; 15-16; Jn 17:11b-19.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sự quí
trọng của Đức Khôn Ngoan
Nếu một người muốn biết thánh sư Thomas Aquinas khôn ngoan dường
nào, người đó cứ đọc bộ Tổng Luận Thần Học (Summa Theologiae) là sẽ biết
ngay. Để thưởng công cho thánh nhân, một ngày kia Đức Kitô hiện ra với ngài và
nói: “Thomas! Con viết rất hay về cha. Con cứ việc xin bất cứ sự gì Cha sẽ ban
cho con.” Không một chút do dự, thánh nhân nói với Đức Kitô: “Không điều gì
khác ngoại trừ chính Cha.”
Để có thể viết về Chúa hay đến thế, thánh nhân đã tự nguyện hy
sinh tất cả cho việc tìm kiếm khôn ngoan. Ngài thuộc dòng họ quí tộc, Landulph,
cha của ngài là Quận Công (Count) của Aquino; mẹ của ngài là Theodora,
Quận Chúa (Countess) của Teano. Gia đình của ngài có họ hàng với hoàng-đế
Henry VI và Frederick II. Khi quyết định trở thành một tu sĩ Đa-minh, ngài đã gặp
nhiều chống cự gay gắt từ phía gia đình đến nỗi cha và các anh chặn đường bắt
giam ngài vào trong cây tháp San Giovanni ở Rocca Secca. Họ còn cho cả gái làng
chơi vào để quyến dũ ngài bỏ ý định trở thành một tu sĩ nghèo hèn. Sau cùng,
Thomas Aquinas đã vượt qua tất cả để tận hiến cuộc đời cho việc cầu nguyện và
tìm kiếm sự khôn ngoan.
Hai bài đọc trong ngày lễ kính ngài hôm nay muốn nêu bật sự quan
trọng và ích lợi của khôn ngoan. Trong bài đọc I, trình thuật hôm nay là hậu quả
của cuộc đàm thoại giữa Thiên Chúa và vua Solomon. Vua Solomon đã xin cho được
khôn ngoan và Thiên Chúa đã ban cho Nhà Vua khôn ngoan đến nỗi trước và sau
Vua, không ai được khôn ngoan đến thế. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu trước khi chịu
chết và về trời đã không xin Chúa Cha điều gì khác hơn là xin thánh hiến các
môn đệ của Ngài trong Sự Thật. Ngài cầu nguyện để xin Cha ban cho các môn đệ hiểu
biết và sống theo Lời của Thiên Chúa, để có thể hoàn thành nhiệm vụ Ngài trao
và đạt đến quê Trời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Với Đức Khôn Ngoan, mọi sự tốt lành đã đến với
tôi.
1.1/ Hiểu biết khôn ngoan đáng quí trọng hơn mọi sự: Theo
truyền thống Do-thái, vua Solomon là "tác giả" của các Sách Khôn
Ngoan; vì vua Solomon được coi là người khôn ngoan nhất trong lịch sử của nhân
loại. Truyền thống kể lại truyện khi Thiên Chúa hỏi nhà vua muốn xin bất cứ gì,
thì Thiên Chúa cũng ban cho. Vua Solomon không xin cho có uy quyền, cũng chẳng
xin cho được giầu có, sức khỏe, sống lâu, hay bất cứ điều gì khác; nhưng chỉ
xin cho được khôn ngoan để biết sống và cai trị dân. Thiên Chúa rất hài lòng với
điều nhà vua xin; nên Ngài hứa sẽ ban cho vua Solomon được khôn ngoan đến độ
không có ai trước và sau vua được khôn ngoan như thế.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn vương quyền: Nắm giữ vương trượng,
ngai vàng, mà không biết cách cai trị dân chúng; sớm muộn gì rồi vương quyền
cũng vào tay người khác. Nếu có Đức Khôn Ngoan, vua sẽ biết lòng dân mong ước
gì, và cai trị họ theo những điều họ mong ước, thì vương quyền sẽ tồn tại lâu
dài, và vua không phải chịu trách nhiệm trước tòa phán xét.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn của cải: Vua Solomon thú nhận: ''Đối
với tôi, trân châu bảo ngọc chẳng sánh được với Đức Khôn Ngoan, vì vàng trên cả
thế giới, so với Đức Khôn Ngoan, cũng chỉ là cát bụi, và bạc, so với Đức Khôn
Ngoan, cũng kể như bùn đất.'' Có giàu có đến đâu chăng nữa, mà không biết cách
sống sao để được bình an và hạnh phúc, có lợi gì cho người sở hữu nó đâu. Thực
tế chứng minh: nhiều người giàu có, nhưng vẫn không muốn sống, và có người còn
tìm cách kết liễu đời mình nữa.
+ Khôn ngoan quí trọng hơn sức khỏe và sắc đẹp: Đây phải là bài
học khôn ngoan cho nhiều người trong xã hội chúng ta, quá chú trọng đến việc tập
luyện và nhịn ăn uống để có một thân thể cân đối đẹp đẽ và khỏe mạnh. Dĩ nhiên
chúng ta không đả kích những điều đó không quan trọng; nhưng không đủ để mưu cầu
hạnh phúc cho con người. Có đẹp đẽ khỏe mạnh đến đâu chăng nữa, rồi cũng úa tàn
theo thời gian. Vua Solomon cho biết lý do ông quí trọng Đức Khôn Ngoan hơn:
''Tôi đã ham chuộng Đức Khôn Ngoan hơn sức khoẻ và sắc đẹp, đã quý Đức Khôn
Ngoan hơn ánh sáng, vì vẻ rực rỡ của Đức Khôn Ngoan chẳng bao giờ tàn lụi.''
Nói tóm, vua Solomon đã suy nghĩ rất nhiều khi xin cho được Đức
Khôn Ngoan, vì khi có Đức Khôn Ngoan là có tất cả: ''Nhưng cùng với Đức Khôn
Ngoan, mọi sự tốt lành đã đến với tôi. Nhờ tay Đức Khôn Ngoan, của cải quá nhiều
không đếm xuể.''
1.2/ Làm sao để có Đức Khôn Ngoan? Khác với khôn ngoan của
thế gian, ai muốn có phải cố gắng luyện tập; Đức Khôn Ngoan mà vua Solomon có
được là do Thiên Chúa ban: "Vậy tôi nguyện xin, và Thiên Chúa đã ban cho
tôi sự hiểu biết. Tôi kêu cầu, và thần khí Đức Khôn Ngoan đã đến với tôi.''
2/ Phúc Âm: Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.
2.1/ Chúa Giêsu biết sự nguy hiểm cho các môn đệ khi sống trong thế
gian: Chúa Giêsu biết đã đến giờ Ngài phải bỏ thế gian, nên Ngài tâm sự
với Chúa Cha: "Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế
gian; phần con, con đến cùng Cha." Giờ Chúa Giêsu phải rời bỏ các môn đệ,
cũng là giờ mà các ông phải đương đầu với quyền lực của thế gian một mình. Ngài
biết hậu quả sẽ nghiêm trọng chừng nào, như Ngài đã từng nói với các môn đệ:
"Họ sẽ tiêu diệt chủ chăn và đoàn chiên sẽ tan tác." Nhìn lại kết quả
việc chăn chiên của mình, Chúa Giêsu hãnh diện nói với Chúa Cha: "Khi còn ở
với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ,
và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời
Kinh Thánh."
Thế gian sẽ ghét bỏ và truy tố các môn đệ như họ sắp ghét bỏ và
truy tố Chúa Giêsu. Lý do là vì cả Chúa Giêsu và các môn đệ không thuộc về thế
gian. Ngài muốn cho các ông biết rõ điều này; để các ông không ngạc nhiên khi
điều đó xảy đến.
2.2/ Chúa Giêsu cầu xin cho các môn đệ: Biết những
nguy hiểm sẽ xảy đến cho các môn đệ như thế, Ngài cầu xin Chúa Cha ban cho các
ông những điều quan trọng sau:
(1) Xin Chúa Cha bảo vệ các môn đệ khỏi ác thần: "Con không
xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần. Họ không
thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc về thế gian." Chúa Giêsu
không xin "cất các môn đệ khỏi thế gian;" nhưng Ngài xin "gìn giữ
họ khỏi ác thần." Các ông phải ở lại thế gian để tiếp tục sứ vụ rao giảng
của Ngài.
(2) Xin Chúa Cha thánh hiến các môn đệ trong sự thật: Giống như
Phaolô, Chúa Giêsu biết nguy hiểm của sự sai lạc: "Xin Cha lấy sự thật mà
thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật." Sự thật đây là Lời Kinh Thánh và những
lời tâm huyết Chúa Giêsu vừa dạy dỗ họ. Ngài biết mọi hành động sai bắt đầu từ
sự hiểu biết sai; vì thế, hiểu biết sự thật là điều không thể thiếu cho các môn
đệ của Chúa.
Cả hai điều cầu xin này đều được Chúa Cha ban cho các môn đệ qua
việc ban Thánh Thần. Ngài là thần sự thật, Ngài sẽ giúp các ông nhận ra sự thật
và sẽ hướng dẫn các ông tới tất cả sự thật. Ngài cũng là người bảo vệ và giúp
các ông có sức mạnh làm chứng nhân cho Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúa Giêsu đã xin với Chúa Cha để Ngài gởi tới cho chúng ta
Chúa Thánh Thần, Ngài là Thần Sự Thật, Ngài sẽ giúp chúng ta hiểu sự thật và dẫn
chúng ta tới chân lý toàn vẹn.
- Chúng ta phải biết quí trọng sự thật và cầu xin Chúa Thánh Thần
cho chúng ta thấu hiểu những lời dạy dỗ của Thiên Chúa, và có can đảm sống theo
những gì Thiên Chúa dạy.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
28/01/15 THỨ TƯ TUẦN 03
TN
Th. Tô-ma A-qui-nô, linh, tiến sĩ HT
Mc 4,1-20
Th. Tô-ma A-qui-nô, linh, tiến sĩ HT
Mc 4,1-20
Suy niệm: Không
có nhiều dụ ngôn vừa được Chúa kể, vừa được Ngài giải thích như dụ ngôn người
gieo giống này. Câu chuyện cùng với lời giải thích giúp ta hiểu rõ sứ điệp kép
của Chúa Giê-su: một mặt Thiên Chúa quảng đại gieo Lời của Ngài trên mọi mảnh
đất tâm hồn, mặt khác Lời của Ngài sinh hoa kết quả tuỳ theo thái độ sẵn sàng
đón nhận của người nghe. Câu nói “Ai có tai nghe thì nghe” cho thấy không phải mọi hạt giống Lời Chúa đều
được đón nhận và sinh kết quả. Cũng không có ý nói ai muốn hiểu sao thì hiểu. “Ai có tai nghe thì nghe”:
Chúa Giê-su cho thấy người ta hoàn toàn tự do trong sự lựa chọn thái độ đón
nhận Lời Chúa cho mình. Lời Chúa vẫn được gieo bằng nhiều cách và luôn mời gọi
đón nhận… phần còn lại là thái độ đón nhận của mỗi người chúng ta, để cho tâm
hồn mình là mảnh đất màu mỡ hay mảnh đất khô cằn.
Mời Bạn: Thánh
Âu-tinh nói: “Thiên Chúa sinh ra bạn không
cần bạn, nhưng Ngài không thể cứu rỗi bạn nếu bạn không muốn cộng tác với
Ngài.” Lời
Chúa hôm nay mời gọi bạn sẵn sàng lắng nghe và để Lời Chúa biến đổi tâm hồn
mình trở nên mảnh đất tốt.
Chia sẻ: Tôi
làm gì để Lời Chúa thấm nhuần và biến đổi tâm hồn tôi?
Sống Lời Chúa: Chuẩn
bị tâm hồn xứng hợp trước khi nghe Lời Chúa: giữ thinh lặng – hồi tâm – hướng
về Chúa và thưa: “Lạy Chúa xin hãy phán, vì tôi
tớ Chúa đang lắng tai nghe.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban cho chúng con ơn Thánh Thần, để tâm hồn
chúng con được biến đổi khi nghe Lời Chúa và để chúng con đem Lời ra thực hành
trong cuộc sống thường ngày.
Hạt giống
Thiên Chúa vẫn cứ kiên nhẫn và miệt mài gieo giống
cho đến tận thế. Ngài vẫn mời ta ra khỏi sự hời hợt, cứng cỏi, chai đá của lòng
mình.
Suy niệm:
Chỉ cần
một hạt giống lời Chúa rơi vào tâm hồn bạn,
như rơi
vào thửa đất màu mỡ,
đời bạn
có thể thay đổi hoàn toàn.
Têrêsa
Hài Đồng đã để lòng mình đón lấy lời này:
“Ai
không nên như trẻ thơ thì chẳng được vào Nước Trời.”
Chị đã
nên thánh nhờ suốt đời sống phó thác như trẻ thơ.
Têrêsa
Calcutta đã để lòng mình đón lấy lời này:
“Những
gì ngươi làm cho một anh em nhỏ nhất, là làm cho chính Ta.”
Mẹ
Têrêsa đã không bao giờ quên mình đang tiếp xúc với Giêsu
mỗi khi
Mẹ gặp người nghèo khổ, bệnh tật.
Là Kitô
hữu, chúng ta thường xuyên được nghe Lời Chúa,
nhưng
một tiếp xúc thực sự với hạt giống Lời Chúa vẫn ít xảy ra.
Điều
này đã là vấn đề của các Kitô hữu sơ khai rồi.
Tất cả
bốn hạng người trong dụ ngôn Người gieo giống đều nghe.
Tuy
nhiên kết quả lại rất khác nhau,
vì vấn
đề không phải là nghe bằng tai, nhưng là nghe bằng cả tâm hồn.
Vẫn có
thứ tâm hồn hời hợt như đất cứng ở vệ đường.
Hạt
giống chưa bao giờ thâm nhập được vào đất,
mới chỉ
nằm trơ vơ trên bề mặt.
Hạt
giống này nhanh chóng làm mồi cho chim chóc, cho Xatan.
Vẫn có
thứ tâm hồn chai đá, như mảnh đất chỉ có lớp đất mỏng bên trên.
Hạt
giống mọc ngay, nhưng sau đó bị khựng lại,
không
đâm rễ được vì đất nhiều sỏi đá.
Khi
nắng lên, cây bị héo khô vì không có rễ hút nước.
Để cho
Lời Chúa đâm rễ sâu trong đời mình và nuôi dưỡng mình,
đó là nỗ
lực suốt đời của người Kitô hữu.
Vui vẻ
đón nhận Lời ngay lập tức mà không chịu đào sâu, đâm rễ,
thì
cũng sẽ bỏ cuộc ngay lập tức khi cơn bách hại đến từ bên ngoài.
Vẫn có
thứ tâm hồn nặng nề, vì những lo lắng sự đời, đam mê giàu có.
Chính
những lệch lạc từ bên trong như bụi gai đã bóp nghẹt hạt giống.
Lời
Chúa đòi ta vượt lên trên những thèm muốn, khoái lạc và âu lo.
Để Lời
Chúa sinh trái phải làm cỏ, dọn bụi gai cho sạch.
Nhưng
vẫn có những tâm hồn mềm mại như mảnh đất tốt.
Hạt
giống Lời Chúa thoải mái đâm rễ sâu, và sinh hoa trái gấp trăm.
Dù gặp
bách hại vì Lời, dù bị danh lợi thế gian lôi kéo,
họ vẫn
không đánh mất căn tính Kitô hữu của mình.
Tâm hồn
chúng ta thuộc loại đất nào?
Đó là
câu hỏi cho từng Kitô hữu xưa cũng như nay.
Thiên
Chúa vẫn cứ kiên nhẫn và miệt mài gieo giống cho đến tận thế.
Ngài
vẫn mời ta ra khỏi sự hời hợt, cứng cỏi, chai đá của lòng mình.
Nếu ta
dám để cho Lời Chúa thực sự đi vào đời ta, dù chỉ một lần,
ta sẽ
thấy được sức biến đổi kỳ diệu của Lời Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng
Tâm Hồn Lên
28 THÁNG GIÊNG
Làm Việc Là Một Quyền Căn Bản
Tầm mức toàn cầu của vấn đề lao động đang thúc bách chúng ta phải
khẩn trương làm một cái gì đó. Không thể chần chừ thêm nữa. Đó là một trong những
quan điểm của Thông Điệp Laborem exercens, cũng đồng nhịp với nhu cầu cần phải
có những sự cộng tác quốc tế thông qua những hiệp ước và những bản thỏa thuận.
“Căn bản của những hiệp ước này phải nhắm đến việc liệu sao cho có thêm việc
làm cho người ta. Quyền làm việc là quyền căn bản của mọi người, và những người
cùng làm việc như nhau phải được hưởng thù lao tương ứng với nhau. Phải liệu
sao cho mức sống của người lao động trong mọi xã hội có thể bớt bộc lộ những sự
chênh lệch khủng khiếp về mức lương bổng – là điều vốn bất công và thậm chí có
thể châm ngòi cho những phản ứng bạo động” (Số 18). Vì thế, ở đây các nhà lãnh
đạo quốc gia phải đứng trước một công cuộc có qui mô rất lớn.
Bản thân người lao động cũng có thể đóng góp vào công cuộc lớn lao
này, bằng cách hiện diện trong những tổ chức quốc tế nơi mà họ có một tiếng nói
đầy sức tác động, chẳng hạn Tổ Chức Lao Động Quốc Tế.
Trong phạm vi quốc gia mình, người lao động được kỳ vọng tác động
vào công luận. Tại những nước dân chủ, điều đó có thể góp phần tạo ra những
chính sách đặt nền tảng không phải trên sự phân biệt đối xử nhưng là trên cơ sở
rằng người ta có quyền được nuôi sống chính mình và gia đình mình một cách
thích đáng. Chúng ta phải nắm vững nhãn quan này về thiện ích của toàn thể gia
đình nhân loại, một nhãn quan đòi hỏi chúng ta phải vượt qua những sự chênh lệch
quá lớn giữa các quốc gia – về vấn đề việc làm và về tiềm lực kinh tế.
(daminhvn.net)
28 Tháng Giêng
Nhân Vô
Thập Toàn
Theo một cổ truyện của người Hồi Giáo, thì Nasruddin là hiện
thân của những người độc thân khó tính. Trong một buổi trà dư tửu hậu, khi được
hỏi về lý do tại sao ông không bao giờ lập gia đình, Nasruddin đã giải thích
như sau: "Suốt cả tuổi thanh niên, tôi đã dành trọn thời giờ để tìm kiếm
người đàn bà hoàn hảo. Tại Cairo, thủ đo của Ai Cập, tôi đã gặp một người đàn
bà vừa đẹp vừa thông minh, với đôi mắt đen ngời như hạt oliu. Ðẹp và thông
minh, nhưng người đàn bà này không có vẻ dịu hiền chút nào. Tôi đành bỏ Cairo để
đi Baghdad, thủ đô Iraq, để may tìm ra người đàn bà lý tưởng tôi hằng mơ ước. Tại
đây, tôi đã tìm thấy một người đàn bà hoang hảo như tôi mong muốn, nghĩa là
nàng vừa đẹp, vừa thông minh và cũng có tấm lòng quảng đại nữa. Nhưng chỉ có điều
là hao chúng ta không bao giờ có đồng quan điểm với nhau về bât cứ điều gì.
Hết người đàn bà này đến người đàn bà khác: người được điều này,
người thiếu điều kia. Tôi tưởng mình sẽ không bao giờ tìm được người đàn bà lý
tưởng cho cuộc đời. Thế rồi, một hôm tôi gặp được nàng, người đàn bà cuối cùng
trong cuộc tìm kiếm của tôi. Nàng kết hợp tất cả những đức tính mà tôi hằng
mong muốn, nghĩa là nàng vừa đẹp, vừa thông minh, vừa quảng đại tử tế. Nàng
đúng là người đàn bà hoàn hảo.
Nhưng cuối cùng, tôi đành phải quyết ở độc thân suốt đời. Các bạn
có biết tại sao không? Nàng cũng đang đi tìm một người đàn ông hoàn hảo. Và tôi
đã được nàng chấm như một người đàn ông còn quá nhiều thiếu sót.
Người đàn ông suốt đời độc thân trong câu chuyện trên đây đã
quên một trong những quy luật cơ bản nhất của cuộc sống: đó là luật thích nghi.
Thay vì bắt người khác và cuộc sống phải thích nghi với chúng ta, chính chúng
ta phải là người thích nghi với người khác và cuộc sống. người đàn ông trong
câu chuyện đã tìm được người đàn bà lý tưởng, nhưng chỉ tiếc rằng ông chưa biết
trở thành một người đàn ông lý tưởng để có thể ăn đời ở kiếp với người đàn bà ấy.
Tâm lý thông thường của con người là thích đòi hỏi người khác
hơn là đòi hỏi chính mình. Chúng ta đòi hỏi người khác phải thế này thế nọ với
chúng ta, nhưng chúng ta quên rằng chúng ta chưa làm những gì người khác cũng
trông chờ nơi chúng ta.
Chúa Giêsu đã đề ra cho chúng ta khuôn vàng thước ngọc để xử sự
trong cuộc sống: "Những gì ngươi không muốn người khác làm cho ngươi, thì
ngươi cũng đừng làm điều đó cho người khác". Nếu chúng ta không muốn ai đối
xử bất công với chúng ta, chúng ta hãy sống công bình. Nếu chúng ta không muốn
ai cư xử hẹp hòi ích kỷ với chúng ta, chúng ta hãy sống quảng đại, độ lượng. Nếu
chúng ta không muốn người khác cau có với chúng ta, chúng ta hãy luôn mang bộ mặt
của tươi vui, phấn khởi đến với người.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét