DẦU
QUA LŨNG ÂM U CON SỢ GÌ NGUY KHỐN, VÌ CÓ CHÚA Ở CÙNG!
... Cô Dominique Cador là trinh nữ thánh hiến thuộc giáo phận Nevers miền Trung nước
Pháp. Các trinh nữ thánh hiến trong một giáo phận thuộc quyền vị giám mục bản
quyền. Các trinh nữ thánh hiến thi hành các công tác tông đồ do Đức Giám Mục
giáo phận ủy thác. Cô hiện là phó hiệu trưởng trường tư thục Công Giáo Nevers
và là phụ tá văn phòng mục vụ cho hai giáo phận Autun và Nevers. Xin nhường lời
cho Cô nói về ơn gọi vào đời sống thánh hiến như được cảm nhận ngay từ giây
phút chào đời.
Có sự kiện hơi khác lạ là ngay từ thưở còn thơ tôi thường lập đi lập lại: ”Lớn lên con sẽ chăm sóc các em bé, hoặc là con sẽ đi tu làm dì phước”, y như thể hai sự kiện này không thể cùng nhau sánh đôi!
Thân phụ tôi là nhà trí thức lỗi lạc, rất nghiêm minh và trung tín trong các tìm tòi liên quan đến sự thật. Thân mẫu tôi là tín hữu Công Giáo sống đạo chân thành, đầy lòng ưu ái và tính tình kín đáo. Gia đình tôi đông anh chị em gồm 5 gái 6 trai. Nơi khung cảnh gia đình chúng tôi có thói quen sống trong sự kính trọng tha nhân, kính trọng sự khác biệt của tha nhân và rộng mở cho những môi trường đa dạng. Chúng tôi được giáo dục hướng về những gì là Chân Thiện Mỹ đồng thời có óc sáng tạo để mỗi người tìm ra con đường riêng cho chính mình. Thật tuyệt vời được sống trong tình huynh đệ chân thành dưới cùng mái ấm gia đình.
Tôi không bao giờ quên kỷ niệm thân thương của những ngày thơ bé. Mỗi Chúa Nhật chúng tôi thức dậy thật sớm và toàn thể gia đình cùng đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ. Sau Thánh Lễ là bữa điểm tâm chung. Đây là dịp để chúng tôi trao đổi tư tưởng về những bài sách thánh nghe đọc trong Thánh Lễ hoặc về những tin tức thời sự. Ban chiều chúng tôi cùng nhau ca hát hoặc tham dự các trò chơi chung. Chỉ mãi sau này khi rời mái ấm gia đình tôi mới ý thức sâu xa về kho tàng quý giá mà tôi được diễm phúc tận hưởng trong khung cảnh một gia đình hiệp nhất và yêu thương. Chính trong khoảng thời gian này mà tôi cảm nhận Tiếng Chúa gọi trong tôi và niềm ước muốn dành thời giờ để phục vụ tha nhân.
Lớn lên tôi làm đủ thứ nghề nghiệp. Từ người nội trợ đến phụ tá đầu bếp, rồi khai thác nông nghiệp, giáo viên, người giữ khách sạn, và phụ trách một ngôi trường nhỏ về dự án giáo dục khác thường. Đôi khi tôi làm cả hai việc cùng một lúc. Tất cả các công việc này cống hiến cho tôi những cơ hội tốt tạo mối quan hệ với tha nhân. Nhưng cùng lúc tôi cũng bị căng thẳng mệt đừ..
Niềm ước muốn sống đời tu trì cứ bị trồi lên trụt xuống. Sống độc thân đối với một phụ nữ trẻ trong một môi trường đa số là nam giới không phải là chuyện dễ! Nhiều người không ngại nói thẳng với tôi như vậy! Thế là tôi tìm cách chôn vùi, bóp nghẹt Tiếng Gọi. Tôi tìm ra trăm ngàn lý lẽ chính đáng để tự thuyết phục. Nhưng đâu có dễ! Con người không thể kháng cự chống đối mãi với một sức mạnh đến từ tận nơi sâu thẳm của chính mình!
Như một loại nam châm thu hút, niềm ước muốn sống đời thánh hiến lại trồi lên bề mặt, mỗi lúc một rõ ràng khiến cuối cùng tôi quyết định ”Thưa Vâng”! Thật là giây phút không thể xóa mờ: tôi cảm nghiệm niềm an bình nội tâm, niềm an bình đơn sơ giản dị vượt lên trên mọi chiều sâu thăm thẳm!
Kể từ ngày ấy, dĩ nhiên vẫn không thiếu khó khăn thử thách như trong bất cứ bậc sống nào khác, nhưng tôi không bao giờ hối tiếc về quyết định chọn bậc sống thánh hiến. Ngay trong những thời kỳ đen tối nhất, vẫn có những cuộc gặp gỡ bất ngờ đầy thú vị chen lẫn với những cánh hoa nho nhỏ có sức khơi dậy khả năng biết chiêm ngắm biết ngưỡng mộ và tận hưởng niềm vui với ý thức rõ ràng mình là Ái Nữ THIÊN CHÚA! Ái Nữ THIÊN CHÚA là chuyện tầm thường sao? Không! Không thể tầm thường được! Thật tuyệt vời!
Trinh Nữ Thánh Hiến trực thuộc Vị Giám Mục của Giáo Phận và sống giữa đời. Trinh Nữ Thánh Hiến đúng thật là dấu chỉ của Niềm Hy Vọng, dấu chỉ của một cuộc sống hướng về tương lai, hướng về những gì sẽ diễn ra nơi đời sau. Nguyện xin THIÊN CHÚA gìn giữ và ban cho tôi đôi mắt biết nhìn, đôi tai biết lắng nghe và một con tim biết rung động!
... ”Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm. Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa. Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên” (Thánh Vịnh 23(22)).
(”Égise de la Nièvre”, La revue du diocèse de Nevers, No 1, Janvier 2015, trang 22-23)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
Có sự kiện hơi khác lạ là ngay từ thưở còn thơ tôi thường lập đi lập lại: ”Lớn lên con sẽ chăm sóc các em bé, hoặc là con sẽ đi tu làm dì phước”, y như thể hai sự kiện này không thể cùng nhau sánh đôi!
Thân phụ tôi là nhà trí thức lỗi lạc, rất nghiêm minh và trung tín trong các tìm tòi liên quan đến sự thật. Thân mẫu tôi là tín hữu Công Giáo sống đạo chân thành, đầy lòng ưu ái và tính tình kín đáo. Gia đình tôi đông anh chị em gồm 5 gái 6 trai. Nơi khung cảnh gia đình chúng tôi có thói quen sống trong sự kính trọng tha nhân, kính trọng sự khác biệt của tha nhân và rộng mở cho những môi trường đa dạng. Chúng tôi được giáo dục hướng về những gì là Chân Thiện Mỹ đồng thời có óc sáng tạo để mỗi người tìm ra con đường riêng cho chính mình. Thật tuyệt vời được sống trong tình huynh đệ chân thành dưới cùng mái ấm gia đình.
Tôi không bao giờ quên kỷ niệm thân thương của những ngày thơ bé. Mỗi Chúa Nhật chúng tôi thức dậy thật sớm và toàn thể gia đình cùng đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ. Sau Thánh Lễ là bữa điểm tâm chung. Đây là dịp để chúng tôi trao đổi tư tưởng về những bài sách thánh nghe đọc trong Thánh Lễ hoặc về những tin tức thời sự. Ban chiều chúng tôi cùng nhau ca hát hoặc tham dự các trò chơi chung. Chỉ mãi sau này khi rời mái ấm gia đình tôi mới ý thức sâu xa về kho tàng quý giá mà tôi được diễm phúc tận hưởng trong khung cảnh một gia đình hiệp nhất và yêu thương. Chính trong khoảng thời gian này mà tôi cảm nhận Tiếng Chúa gọi trong tôi và niềm ước muốn dành thời giờ để phục vụ tha nhân.
Lớn lên tôi làm đủ thứ nghề nghiệp. Từ người nội trợ đến phụ tá đầu bếp, rồi khai thác nông nghiệp, giáo viên, người giữ khách sạn, và phụ trách một ngôi trường nhỏ về dự án giáo dục khác thường. Đôi khi tôi làm cả hai việc cùng một lúc. Tất cả các công việc này cống hiến cho tôi những cơ hội tốt tạo mối quan hệ với tha nhân. Nhưng cùng lúc tôi cũng bị căng thẳng mệt đừ..
Niềm ước muốn sống đời tu trì cứ bị trồi lên trụt xuống. Sống độc thân đối với một phụ nữ trẻ trong một môi trường đa số là nam giới không phải là chuyện dễ! Nhiều người không ngại nói thẳng với tôi như vậy! Thế là tôi tìm cách chôn vùi, bóp nghẹt Tiếng Gọi. Tôi tìm ra trăm ngàn lý lẽ chính đáng để tự thuyết phục. Nhưng đâu có dễ! Con người không thể kháng cự chống đối mãi với một sức mạnh đến từ tận nơi sâu thẳm của chính mình!
Như một loại nam châm thu hút, niềm ước muốn sống đời thánh hiến lại trồi lên bề mặt, mỗi lúc một rõ ràng khiến cuối cùng tôi quyết định ”Thưa Vâng”! Thật là giây phút không thể xóa mờ: tôi cảm nghiệm niềm an bình nội tâm, niềm an bình đơn sơ giản dị vượt lên trên mọi chiều sâu thăm thẳm!
Kể từ ngày ấy, dĩ nhiên vẫn không thiếu khó khăn thử thách như trong bất cứ bậc sống nào khác, nhưng tôi không bao giờ hối tiếc về quyết định chọn bậc sống thánh hiến. Ngay trong những thời kỳ đen tối nhất, vẫn có những cuộc gặp gỡ bất ngờ đầy thú vị chen lẫn với những cánh hoa nho nhỏ có sức khơi dậy khả năng biết chiêm ngắm biết ngưỡng mộ và tận hưởng niềm vui với ý thức rõ ràng mình là Ái Nữ THIÊN CHÚA! Ái Nữ THIÊN CHÚA là chuyện tầm thường sao? Không! Không thể tầm thường được! Thật tuyệt vời!
Trinh Nữ Thánh Hiến trực thuộc Vị Giám Mục của Giáo Phận và sống giữa đời. Trinh Nữ Thánh Hiến đúng thật là dấu chỉ của Niềm Hy Vọng, dấu chỉ của một cuộc sống hướng về tương lai, hướng về những gì sẽ diễn ra nơi đời sau. Nguyện xin THIÊN CHÚA gìn giữ và ban cho tôi đôi mắt biết nhìn, đôi tai biết lắng nghe và một con tim biết rung động!
... ”Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm. Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa. Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên” (Thánh Vịnh 23(22)).
(”Égise de la Nièvre”, La revue du diocèse de Nevers, No 1, Janvier 2015, trang 22-23)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét