12/03/2015
Thứ Năm Tuần III
Mùa Chay Năm A
BÀI
ĐỌC I: Gr 7, 23-28
"Này là dân không chịu nghe lời Chúa là Thiên Chúa của họ".
Trích
sách Tiên tri Giêrêmia.
Đây
Chúa phán: Ta truyền cho họ lời này: Các ngươi hãy nghe lời Ta, thì Ta sẽ là
Thiên Chúa các ngươi, và các ngươi sẽ là dân Ta. Các ngươi hãy đi trong mọi đường
lối mà Ta truyền dạy cho các ngươi, để các ngươi được hạnh phúc.
Nhưng
họ không nghe, họ không chịu lắng tai, họ vẫn chạy theo ý định và lòng xấu xa của
họ, họ đã ngoảnh mặt đi chứ không nhìn Ta. Từ ngày cha ông họ ra khỏi đất Ai-cập
cho đến ngày nay, ngay từ sáng sớm, Ta lần lượt sai các tiên tri tôi tớ của Ta
đến với họ, nhưng họ không nghe Ta, không chịu lắng tai nghe. Họ tỏ ra cứng đầu
cứng cổ, và còn sống tệ hơn cha ông họ! Ngươi có nói cho họ biết tất cả các điều
ấy, thì họ sẽ không nghe ngươi đâu; Vậy ngươi hãy nói cho họ biết: Này là dân
không chịu nghe lời Chúa là Thiên Chúa của họ, không chấp nhận kỷ luật, lòng
trung tín đã mất và miệng họ không còn nhắc đến nữa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP
CA: Tv 94, 1-2. 6-7. 8-9
Đáp:
Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: Các bạn đừng cứng lòng(c. 8).
1) Hãy
tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Đá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước
thiên nhan với lời ca ngợi; chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người. - Đáp.
2) Hãy
tiến lên, cúc cung bái và sụp lạy; hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Đấng tạo thành
ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn
chiên thuộc ở tay Người. - Đáp.
3)
Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: "Đừng cứng lòng như ở Mêriba,
như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta,
họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta". - Đáp.
CÂU
XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: 2 Cr 6, 2
Đây
là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ.
PHÚC
ÂM: Lc 11, 14-23
"Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
Khi
ấy, Chúa Giêsu trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân
chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: "Ông ta nhờ tướng
quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ". Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một
dấu lạ từ trời xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:
"Nước
nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu
Satan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta
nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái
các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi.
Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến
giữa các ngươi rồi.
"Khi
có người khoẻ mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó
được an toàn; nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết
khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt. Ai không thuận
với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán". Đó là lời
Chúa.
(thanhlinh.net)
SUY NIỆM : Nhận ra sự hiện diện và tác động của Chúa
Một
nhà truyền giáo nọ kể lại sự kiện sau: một hôm tôi đang giảng dạy cho một nhóm
người tại Nagasaki. Sau bài giảng một người đứng lên hỏi tôi ba điều: Tôi có
tin Đức Mẹ đồng trinh không? Tôi có vâng lời và hiệp thông với Đức thánh cha
không? Tôi có giữ mình đồng trinh và sống độc thân không? Tôi xác nhận cả ba điều
trên và hỏi lại: “Tại sao ông lại đặt ra ba câu hỏi vừa rồi?” Người đó trả lời:
“Vì ông bà chúng con trước khi chết có nhắn nhủ chúng con rằng sau này có ai đến
giảng đạo, chúng con phải lấy ba tiêu chuẩn ấy để đánh giá xem đó có phải là vị
thừa sai chân chính không. Nay chúng con vui mừng vì cha đích thực là người được
Hội thánh sai đến, chúng con sẽ nghe lời cha và giữ vững đức tin tổ tiên chúng
con truyền lại”.
Những
giáo dân Nhật Bản đã dùng ba tiêu chuẩn để thẩm định đâu là nhà truyền giáo
đích thực. Ngược dòng thời gian trở về thời Chúa Giêsu, chúng ta cũng được chứng
kiến một biến cố tương tự. Các tiên tri đã báo trước cho Dân Chúa là khi Đấng Cứu
Thế đến, Ngài sẽ thực hiện những dấu lạ: cho kẻ câm được nói, kẻ què được đi,
người bị quỉ ám được chữa lành. Chúa Giêsu đã thực hiện lời tiên tri đó trước mặt
nhiều thành phần trong dân để chứng minh Ngài là Con Thiên Chúa, là Đấng muôn
dân mong đợi. Tuy nhiên có những người không nhìn nhận sự hiện diện và tác động
của Chúa, họ cố tình giải thích sự lệch lạc để khỏi phải tin và làm cho người
khác đừng tin, như được trình thuật trong Tin mừng hôm nay.
Quả
thật, đứng trước Chúa Giêsu, con người phải có thái độ hoặc tin nhận hoặc chối
từ. Đó cũng là thái độ mà người Kitô hữu chúng ta phải có đối với Chúa Giêsu.
Ngài đến với con người qua Giáo Hội, qua những sứ giả được tuyển chọn và sai đi
làm chứng cho Ngài nhưng liệu chúng ta có thành tâm và can đảm cộng tác với ơn
soi sáng của Thánh Thần để tin nhận Ngài không? Tác giả tập sách Đường Hy Vọng
đã chia sẻ kinh nghiệm như sau:
“Chúa
hiện diện không phải là lý thuyết. Ngài là Cha ở bên con với tất cả quyền năng
và tình thương. Ngài là tất cả của con, là cùng đích trong ý hướng, là lý do
các quyết định, là động lực các tình cảm, là gương mẫu các hành động của con.
Hãy sống bên Chúa, con sẽ nên thánh. Thiên đàng không gì khác hơn là Thiên Chúa
hiện diện”.
(Trích
trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần III MC
Bài đọc: Jer
7:23-28; Lk 11:14-23.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Biết nghe lời Thiên
Chúa là điều kiện để đạt hạnh phúc.
Khi
phải đối diện với Lời Chúa hay những công việc Chúa làm, con người thường có ba
thái độ chính: tích cực vâng lời và làm theo những gì Thiên Chúa răn bảo; hay dửng
dưng coi thường “khó quá, ai làm nổi;” hoặc tiêu cực tìm lý do phê bình để khỏi
phải làm như “ở Nazareth nào có cái chi hay!”
Các
Bài Đọc hôm nay chú trọng nhiều đến phản ứng sau cùng, con người không những
không nghe lời Thiên Chúa, lại còn phê phán buộc tội để khỏi phải nghe và làm
theo. Trong Bài Đọc I, dân chúng không chịu nghe tiếng Thiên Chúa và cũng chẳng
chịu nghe Jeremiah, ngôn sứ của Ngài. Đã vậy, họ còn mạ lỵ Jeremiah và còn tìm
đủ cách để có cớ lọai trừ ông. Trong Phúc Âm, chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu
khai trừ quỉ câm, một số người đã không tin uy quyền của Chúa Giêsu, lại còn mạ
lỵ Ngài: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ.” Nói cách khác, họ có
ý muốn nói: Chúa Giêsu là đồng bọn của ma quỉ để dân chúng đừng tin vào Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Đây là dân tộc không biết nghe tiếng Đức Chúa.
1.1/
Dân Chúa phải nghe tiếng Thiên Chúa: Nghe tiếng Thiên Chúa là điều kiện trước tiên để
con người nhận ra sự thật hay ý định của Thiên Chúa cho con người. Con người phải
biết nghe thì mới biết cách làm; nếu con người không chịu nghe thì sẽ không biết
cách làm hoặc làm sai. Nếu làm sai, con người sẽ phải lãnh nhận mọi hậu quả xấu.
Nếu một người không nghe theo tiếng Thiên Chúa, người đó không còn là con Thiên
Chúa nữa. Vì thế, Chúa truyền cho con người: “Hãy nghe tiếng Ta thì Ta sẽ là
Thiên Chúa các ngươi, và các ngươi sẽ là dân của Ta. Hãy bước theo mọi đường lối
Ta truyền dạy, để các ngươi được hạnh phúc.”
Không
nghe tiếng Thiên Chúa là lý do con người đã không tiến tới mà còn lùi bước. Con
người không muốn nghe tiếng Thiên Chúa vì họ kiêu ngạo nghĩ mình đã biết cách
giải quyết vấn đề, hay nghe theo tiếng của thần khác Thiên Chúa. Đây là tình trạng
của dân tộc Israel trước Thời Lưu Đày, như Jeremiah trình thuật: “Nhưng chúng
chẳng nghe, chẳng để tai, cứ theo những suy tính của mình, theo tâm địa ngoan cố
xấu xa; chúng đã lùi chứ không tiến.”
1.2/
Dân Chúa phải nghe tiếng các ngôn-sứ của Thiên Chúa: Vì tình thương,
Thiên Chúa không sửa phạt dân ngay; nhưng Ngài luôn sai các ngôn sứ của Ngài tới
để kêu gọi dân chúng ăn năn trở lại: “Từ ngày cha ông chúng ra khỏi đất Ai-cập
tới nay, ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai tất cả các tôi tớ của Ta là
các ngôn sứ đến với chúng; nhưng chúng đã không nghe, cũng chẳng để tai, lại ra
cứng đầu cứng cổ. Chúng hành động còn xấu hơn cả cha ông chúng nữa.”
Chúa
nói trước với Jeremiah về sự cứng lòng của dân, để ông biết Ngài đã kiên nhẫn sửa
dạy dân; và cũng để ông khỏi ngạc nhiên khi chứng kiến sự cứng lòng của họ: “Vậy,
ngươi sẽ nói với chúng tất cả những điều ấy, nhưng chúng chẳng nghe đâu; ngươi
sẽ gọi chúng, chúng chẳng trả lời đâu.” Sau cùng, tiên tri Jeremiah phải đồng ý
với Thiên Chúa: dân chúng xứng đáng chịu hình phạt và thời chiến tranh và lưu
đày phải xảy ra, vì “Đây là dân tộc không biết nghe tiếng Đức Chúa, Thiên Chúa
của mình, không chấp nhận lời sửa dạy: sự chân thật đã tiêu tan và biến khỏi miệng
nó.”
2/
Phúc Âm:
Thái độ tiêu cực của con người:
2.1/
Thái độ của con người trước phép lạ Chúa Giêsu làm: Có 3 phản ứng của
con người khi họ chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu chữa một người khỏi quyền lực của
quỉ câm:
(1)
Đám đông lấy làm ngạc nhiên.
(2)
Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương
Beelzebul mà trừ quỷ."
(3)
Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. Vừa chứng kiến
dấu lạ, lại đòi một phép lạ khác trước khi có thể tin!
2.2/
Thái độ tích cực của Chúa Giêsu: Ngài kiên nhẫn cắt nghĩa và muốn họ nhận ra hai điều:
(1)
Một người không thể dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ: Một người có thể dựa
thế người khác để làm tất cả mọi điều, nhưng không thể để khai trừ những người
thuộc quyền họ; vì đòan kết là điều kiện chính để sinh tồn: "Nước nào tự
chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nào tự chia rẽ thì sẽ đổ xuống. Nếu Satan cũng tự
chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? Bởi lẽ các ông nói
tôi dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ.” Hơn nữa, có nhiều người trừ quỉ trong Israel
trước thời Chúa Giêsu; ngay cả Vua Solomon cũng trừ quỉ bằng các cây cỏ. Vì thế,
nếu họ tố cáo Chúa Giêsu thuộc về ma quỉ, họ cũng tố cáo tất cả những người
này: “Nếu tôi dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà
trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.”
(2)
Chúa Giêsu đến để vô hiệu hóa các quyền lực của ma quỉ: “Còn nếu tôi dùng ngón
tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các
ông.” Ngài cắt nghĩa thêm: “Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ
lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế
hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin
tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.” Ma quỉ chỉ có quyền lực trên
con người, trong lâu đài của chúng là thế gian này. Vương quốc của chúng được
an tòan khi Chúa Giêsu chưa đến. Nhưng khi Triều Đại của Ngài đến, mọi sự thay
đổi. Vì Ngài có quyền lực mạnh hơn ma quỉ, nên Ngài có thể khai trừ chúng khỏi
con người như trình thuật hôm nay. Ngài vô hiệu hóa các vũ khí chúng dùng để
cai trị con người như: kiêu ngạo, tham muốn, hưởng thụ vật chất ... Một khi con
người quyết tâm theo Chúa, ma quỉ sẽ không dám đụng chạm tới họ. Ma quỉ chỉ có
quyền trên những ai muốn ở lại với chúng.
2.3/
Không thể giữ thái độ trung lập trên bước đường theo Chúa: Truyền thống
Do-thái tin cuộc đời này là bãi chiến trường tranh chấp giữa quyền lực của
Thiên Chúa và của ma quỉ, giữa con cái của ánh sáng và của bóng tối. Trong cuộc
giao chiến này, con người không thể đứng trung lập: Họ phải chọn giữa Thiên
Chúa hoặc ma quỉ, giữa ánh sáng và bóng tối, như Chúa Giêsu tuyên bố: "Ai
không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.” Một
người chọn đứng bên lề, chọn không tham gia những công việc hữu ích, là chọn để
giúp cho các công việc gây thiệt hại có cơ hội phát triển. Họ cũng không thể chọn
cả hai bên: vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi ma quỉ, vì hai bên không đội trời
chung.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Nghe theo tiếng Chúa là điều kiện tiên quyết để con người có hạnh phúc.
-
Chúng ta cần có thái độ tích cực để nhận ra và thi hành điều hữu ích trong cuộc
sống. Cần tránh thái độ tiêu cực chỉ biết “vạch lá tìm sâu” và luôn nghi ngờ
thiện chí của tha nhân.
-
Không cộng tác với Thiên Chúa là cộng tác với ma quỉ. Không có thái độ trung lập
và cũng chẳng có thái độ làm tôi hai chủ trong cuộc đời này.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
12/03/15 THỨ NĂM TUẦN 3 MC
Lc 11,14-23
Lc 11,14-23
Suy niệm: Cả thế giới đang bàng hoàng, bức xúc khi xem những cảnh
nhóm IS “Nhà nước Hồi giáo” hành quyết các con tin. Cảnh tượng man rợ của thuở
hồng hoang tái hiện: bịt mắt chặt đầu, thiêu sống, bắn chết… Chúa Giê-su đến
trần gian để thiết lập Nước Thiên Chúa không phải bằng bạo lực hay sức mạnh của
tiền tài nhưng bằng tình yêu thương. Ngài đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng, chữa
lành bệnh tật và xua trừ ma quỉ. Khi có người nghi vấn về quyền năng của Ngài,
Chúa Giê-su xác định phương thế vạn năng của mình: “Còn
nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã
đến giữa các ông.”
Mời Bạn: Sau
những ngày đầu năm nghỉ ngơi, thăm viếng, đoàn tụ gia đình, giờ đây, chúng ta
đang bắt tay vào việc với những chương trình, kế hoạch, dự tính. Ki-tô hữu được
mời gọi, qua công việc hằng ngày của mình, xây dựng Nước Chúa trên trần gian
cùng với Chúa Ki-tô. Họ làm việc đó không phải bằng những cách thế của trần
gian nham hiểm hay của Xa-tan độc hại nhưng bằng “ngón tay của Thiên Chúa”. Nói
như thế có nghĩa là họ phải để Thiên Chúa hành động nơi họ, dùng họ như khí cụ
trao ban tình yêu của Ngài cho anh em.
Sống Lời Chúa: Xoá
bỏ “cái tôi” tự ái, ích kỷ để việc thiện tôi làm không bị biến thành những
chướng ngại khiến người khác không thể đến với Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin dạy con biết rằng: nếu con yêu mến Chúa và để Chúa
hành động nơi con, thì những việc con làm tuy rất nhỏ bé nhưng sẽ như hạt giống
âm thầm nảy mầm và lớn lên không ngừng. Amen.
Người mạnh hơn
Mùa Chay mời chúng ta đứng
hẳn về phía Giêsu, vì ai không ở với Giêsu là chống lại Ngài, ai không thu góp
với Giêsu là phân tán
Suy niệm:
Đức Giêsu vừa mới trục xuất
được một quỷ câm.
Khi quỷ xuất ra thì người
câm nói ngay được (c. 14).
Cùng với sự ngạc nhiên thích
thú của đám đông,
còn có sự vu khống xuyên tạc
của một số người khác.
Họ cho rằng chẳng qua Đức
Giêsu chỉ là kẻ dựa dẫm Bêendêbun.
Bêendêbun là tên của một vị
thần ở vùng Canaan.
Người Do thái vẫn coi các
thần dân ngoại là ma quỷ (1Cr 10, 19-20).
Ở đây, Bêendêbun chính là
quỷ vương, là Xatan (c. 18).
Như thế Đức Giêsu bị tố cáo
là người cùng phe với quỷ,
dùng tay tướng quỷ để trừ
các quỷ nhỏ.
Đức Giêsu cho thấy sự sai
lầm của lập luận này.
Ngài nhắc đến nước của
Xatan, một nước hiện vẫn còn đứng vững (c. 18).
Nước ấy chưa sụp đổ vì không
có sự chia rẽ giữa các quỷ với nhau,
nên không thể bảo là Ngài
dùng quỷ vương để trừ quỷ nhỏ.
Vả lại, có những người Do
thái khác cũng trừ quỷ như Ngài.
Có ai dám bảo là họ thông
đồng với quỷ vương không ? (c. 19).
Đức Giêsu vén mở cho thấy ý
nghĩa của việc Ngài trừ quỷ.
“Nếu tôi dùng ngón tay Thiên
Chúa mà trừ quỷ,
thì quả là Nước Thiên Chúa
đã đến giữa các ông” (c. 20).
Nước Thiên Chúa đến qua việc
Đức Giêsu giải phóng.
Ngài giải phóng con người
khỏi bệnh tật thân xác.
Ngài trả lại cho con người
khả năng nghe, nói, nhìn.
Ngài kéo người bất toại đứng
lên, đi được, đưa tay ra.
Ngài trả người phong về với
cộng đoàn, đưa người chết ra khỏi mộ.
Trên hết, Ngài giải phóng
con người khỏi sự chật hẹp của lòng mình.
Ngài mở con người ra trước
nỗi đau và cô đơn của anh em.
Ngài nâng con người lên tới
tầm cao của trái tim Thiên Chúa.
Như thế là con người được
thật sự tự do.
Chỗ nào có tự do thật sự,
chỗ đó có Nước Thiên Chúa.
Chỗ nào có Nước Thiên Chúa,
chỗ đó nước của Xatan phải lui đi.
Cuộc chiến giữa Nước Thiên
Chúa và nước Xatan vẫn tiếp diễn,
nhưng Nước Thiên Chúa đã đến
rồi, ngón tay Thiên Chúa ở đây.
Chúa Giêsu vẫn tiếp tục trừ
quỷ và mời chúng ta cộng tác.
Làm sao để con người hôm nay
không còn bị ám bởi bất cứ thụ tạo nào,
không sụp lạy trước bao ngẫu
tượng mới của thời đại?
Quỷ vẫn là kẻ mạnh, được vũ
trang đầy đủ, đứng canh nhà của nó (c. 21).
Nhưng Thiên Chúa và Chúa
Giêsu lại là người mạnh hơn (c. 22).
Người mạnh hơn tấn công,
tước vũ khí và phân chia chiến lợi phẩm.
Trong cuộc chiến này, chúng
ta không có quyền mập mờ, hàng hai.
Mùa Chay mời chúng ta đứng
hẳn về phía Giêsu,
vì ai không ở với Giêsu là
chống lại Ngài,
ai không thu góp với Giêsu
là phân tán (c. 23).
Hãy quyết định dứt khoát để
cùng với Giêsu chiến đấu cho Nước Cha.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
ai trong chúng con cũng
thích tự do,
nhưng mặt khác chúng con
thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích do chính
chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự:
tự do trước những đòi hỏi
của thân xác,
tự do trước đam mê của trái
tim,
tự do trước những thành kiến
của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ,
để dễ nhận ra những đòi hỏi
tế nhị của Chúa,
để nhạy cảm trước nhu cầu bé
nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con được tự do
như Chúa.
Chúa tự do trước những ràng
buộc hẹp hòi,
khi Chúa đồng bàn với người
tội lỗi
và chữa bệnh ngày Sabát.
Chúa tự do trước những thế
lực đang ngăm đe,
khi Chúa không ngần ngại nói
sự thật.
Chúa tự do trước khổ đau,
nhục nhã và cái chết,
vì Chúa yêu mến Cha và nhân
loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng,
để chúng con được tự do bay cao.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12
THÁNG BA
Đánh
Thức Một Nỗi Khát Thâm Sâu Hơn
Bên
bờ giếng ở Xy-kha, Đức Giê-su đã đề xuất trao ban nước hằng sống cho người phụ
nữ Sa-ma-ri-ta-nô. Mỏi mệt vì chuyến đi, Người ngồi xuống bên thềm giếng. Các
môn đệ đã đi vào thành phố mua thức ăn. Một người phụ nữ Sa-ma-ri-ta-nô đến giếng
lấy nước; Đức Giêsu xin chị một ít nước uống. Chị ngạc nhiên, vì thường tình chẳng
một người Do Thái nào lại xin bất cứ gì từ một phụ nữ Sa-ma-ri-ta-nô. Đã bao thế
kỷ rồi, người Do Thái và người Sa-ma-ri-ta-nô sống trong sự thù địch với nhau.
Tuy nhiên, Đức Giêsu cho chị thấy rằng Người không dung nạp thành kiến, cũng
không ủng hộ quan điểm của người Do Thái rằng một rabbi không nên nói chuyện với
một phụ nữ cách công khai. Người không quan tâm đến sự kỳ thị quốc gia và chủng
tộc, cũng không màng đến sự phân biệt nam nữ.
Đức
Giêsu xin nước – và Người dẫn dắt người phụ nữ ấy đến nước hằng sống. Thành ngữ
“nước hằng sống” trong ngôn ngữ của các ngôn sứ nhằm hướng chỉ đến ân phúc cứu
độ trong thời Mê-si-a (Is 12,3). Nhưng vì không hiểu được ý nghĩa này, người phụ
nữ tưởng rằng Đức Giêsu muốn nói đến một thứ nước kỳ lạ có sức giúp cơ thể chị
không bao giờ cảm thấy khát nữa. Đó là cách mà Đức Giêsu đánh thức nơi người phụ
nữ khát vọng về ơn huệ của Người: “Người phụ nữ thưa với Đức Giêsu: ‘Thưa ông,
xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi không còn bị khát nữa và khỏi phải mất công
tới đây lấy nước” (Ga 4,15).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
12-3
Gr
7,23-28; Lc 11,14-23.
LỜI
SUY NIỆM: Đức Giêsu trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi,
thì người câm nói được, Đám đông lấy làm ngạc nhiên. Nhưng trong số đó, có mấy
người bảo: ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bum, mà trừ quỷ.”
Trong
câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành cho một người bị quỷ câm ám, khi quỷ xuất khỏi
người câm, và anh ta nói được, mọi người ngạc nhiên trong vui mừng, nhưng lại
có những kẻ chối bỏ niềm vui chung này, lại cho đó là Chúa đã dựa thế của quỷ
vương mà trừ quỷ. Những con người này thật đáng thương khi họ chỉ nghĩ quanh
mình toàn quyền lực của ma quỷ; thay vì phải nhận ra quyền năng yêu thương của
Thiên Chúa. Với quyền năng yêu thương của Thiên Chúa, luôn có sức mạnh đánh tan
mọi quyền lực sự dữ, và tăm tối.
Lạy
Chúa Giêsu. Chúng con đang sống trong một thời đại đầy sự dữ và lo sợ. Xin ban
cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn vững tin vào quyền năng yêu
thương, quan phòng của Thiên Chúa, để kiên cường chiến đấu với mọi sự sợ hãi
trong đời sống.
Mạnh
Phương
12
Tháng Ba
Chúng Ta Không Phải
Là Thiên Thần
Một
cuốn phim Mỹ có tựa đề "Chúng ta không phải là Thiên Thần" do hai tài
tử nổi tiếng là Robert de Niro và Sean Penn thủ diễn, đã kể lại một cuộc vượt
ngục rất kỳ thú của hai tử tội bị giam trong một trại khổ sai nằm giữa biên giới
Hoa Kỳ và Canada.
Hai
tử tội này có lẽ đã từng phạm những tội ác như cướp của giết người. Nhưng từ một
ngục thật kiên cố, họ không bao giừo có ý định trốn thoát. Thế rồi, một hôm, một
người tử tội đang được đưa lên ghế điện, bỗng cướp súng hạ sát một số viên cai
ngục và tìm đường tẩu thoát. Trên đường trốn chạy, hắn đã cưỡng bách hai người
tù cùng trốn thoát.
Sau
một đêm đào tẩu giữa núi rừng phủ đầy tuyết, hai người tử tội đã mon men tìm đến
một ngôi làng. Một lão bà đã ngộ nhận là hai linh mục nổi tiếng trong vùng. Bất
đắc dĩ họ đành phải đội lốt linh mục và được một tu viện gần đó tiếp đãi nồng hậu.
Giữa
lúc đó, cảnh sát lại đi lùng khắp nơi để tìm cách bắt lại ba kẻ đào thoát. Người
tử tội đã giết các viên cai ngục để trốn thoát nay bị sa lưới lại. Hôm đó là một
ngày rước kiệu trọng thể kính Ðức Mẹ do tu viện nói trên tổ chức. Nhờ lớp áo
nhà tu, một trong hai tên tù đã lẻn vào nhà giam để giải thoát kẻ vừa bị bắt lại.
Người tù hung hãn cũng được khoác lên người chiếc áo dòng và nép mình trong chiếc
kiệu vĩ đại có tượng Ðức Mẹ...
Giữa
những tiếng cầu kinh sốt sắng của mọi người, hắn xuất hiện trước công chúng và
dùng súng uy hiếp mọi người. Một em bé gái câm trong đám rước kiệu đã bị hắn bắt
làm con tin. Trong khi mọi người ngã rạp xuống đường vì sợ hãi, thì một trong
hai vị linh mục giả đã nhào lên chiếc kiệu để giải thoát em bé gái câm. Cuộc xô
xát đã làm cho người tù hung hãn bị trúng đạn, nhưng em bé gái câm và tượng Ðức
Mẹ lại bị quăng xuống dòng sông giá buốt...
Không
chút do dự, vị linh mục giả còn lại đã nhào xuống dòng sông và cứu sống em bé.
Mở mắt nhìn vị ân nhân, em bé bỗng nhận ra người tù vượt ngục mà hình ảnh được
dán đầy trong khu phố...
Trong đoạn kết thúc cuốn phim, một người đã xin được tiếp tục tu trong tu viện, còn người cứu sống em bé tiếp tục làm lại cuộc đời với người mẹ của em...
Trong đoạn kết thúc cuốn phim, một người đã xin được tiếp tục tu trong tu viện, còn người cứu sống em bé tiếp tục làm lại cuộc đời với người mẹ của em...
"Chúng
ta không phải là Thiên Thần". Thiên thần một lần vấp ngã là vĩnh viễn trầm
luân. Con người không phải là Thiên Thần, cho nên vấp ngã có chồng chất, vẫn
còn có cơ may để trỗi dậy và làm lại cuộc đời.
Cuộc phiêu lưu của người tù trên đây có lẽ cũng là hình ảnh của chính cuộc đời chúng ta. Chúng ta không là Thiên Thần, cho nên sau bao nhiêu lần vấp ngã, Chúa vẫn còn tiếp tục cho chúng ta một cơ may khác để bắt đầu lại. Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người. Lịch sử của loài người phải chăng đã không là những mò mẫm, té ngã và chỗi dậy không ngừng ư? Thiên Chúa không bỏ cuộc vì con người, cho nên con người cũng không nên thất vọng về mình.
Cuộc phiêu lưu của người tù trên đây có lẽ cũng là hình ảnh của chính cuộc đời chúng ta. Chúng ta không là Thiên Thần, cho nên sau bao nhiêu lần vấp ngã, Chúa vẫn còn tiếp tục cho chúng ta một cơ may khác để bắt đầu lại. Thiên Chúa không bao giờ thất vọng về con người. Lịch sử của loài người phải chăng đã không là những mò mẫm, té ngã và chỗi dậy không ngừng ư? Thiên Chúa không bỏ cuộc vì con người, cho nên con người cũng không nên thất vọng về mình.
Thất
bại có ê trề, tình người có bạc bẽo, đau khổ có chồng chất, tội lỗi có đè nặng
đến đâu: Thiên Chúa lúc nào cũng ban cho chúng ta tia sáng của Hy Vọng để mời gọi
chúng ta trỗi dậy và tiếp tục tiến bước. Ngài mời gọi chúng ta hãy chiêm ngắm
chính cái chết của Con Ngài trên thập giá. Loài người xem đó là tận cùng của số
kiếp, nhưng Thiên Chúa lại nhìn vào đó như là khởi đầu của nguồn ơn cứu
thoát...
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét