28/03/2015
Thứ Bảy sau Chúa Nhật
V Mùa Chay
Bài
Ðọc I: Ed 37, 21-28
"Ta
sẽ làm cho chúng trở nên dân tộc duy nhất".
Trích
sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây
Chúa là Thiên Chúa phán: "Này Ta sẽ đem con cái Israel ra khỏi các dân tộc
mà chúng đang cư ngụ; từ khắp nơi, Ta sẽ quy tụ chúng lại và đưa chúng về quê
hương. Ta sẽ làm cho chúng trở nên dân tộc duy nhất sống trong đất của chúng, ở
trên núi Israel; chỉ có một vua cai trị chúng; chúng sẽ không còn là hai dân tộc,
cũng chẳng còn chia làm hai nước nữa.
Chúng
sẽ không còn dơ nhớp vì thần tượng, vì các điều ghê tởm và mọi tội lỗi của
chúng. Ta sẽ cứu thoát chúng khỏi mọi nơi tội lỗi. Ta sẽ thanh tẩy chúng; chúng
sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng. Ðavit tôi tớ Ta sẽ là vua của
chúng, chúng sẽ chỉ có một chủ chăn mà thôi. Chúng sẽ tuân giữ và thực thi các
giới răn của Ta. Chúng sẽ cư ngụ trong đất mà Ta đã ban cho Giacóp tôi tớ Ta,
và là đất tổ phụ chúng đã cư ngụ; chúng và con cái cùng cháu chắt của chúng sẽ
cư ngụ ở đó đến muôn đời. Và Ðavit, tôi tớ Ta, sẽ là vua của chúng đến muôn đời.
Ta sẽ ký kết với chúng một giao ước hoà bình: Ðó sẽ là một giao ước vĩnh cửu đối
với chúng. Ta sẽ gầy dựng chúng, sẽ cho chúng sinh sản ra nhiều và sẽ thiết lập
nơi thánh Ta giữa chúng cho đến muôn đời. Nhà Tạm Ta sẽ ở giữa chúng. Ta sẽ là
Chúa của chúng, và chúng sẽ là dân Ta. Các dân tộc sẽ biết rằng Ta là Chúa, Ðấng
thánh hoá Israel, khi đã lập nơi thánh Ta ở giữa chúng đến muôn đời".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Gr 31, 10. 11-12ab. 13
Ðáp: Chúa sẽ gìn
giữ chúng ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình (c. 10d).
Xướng:
1) Hỡi các dân tộc, hãy nghe lời Chúa, hãy công bố lời Chúa trên các đảo xa
xăm; hãy nói rằng: "Ðấng đã phân tán Israel, sẽ quy tụ nó lại, và sẽ gìn
giữ nó, như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình". - Ðáp.
2)
Vì Chúa đã giải phóng Giacóp, giờ đây với cánh tay mạnh mẽ hơn, Người cứu thoát
nó. Chúng sẽ đến và ca hát trên núi Sion, chúng sẽ đổ xô về phía hạnh phúc của
Người. - Ðáp.
3)
Bấy giờ người thiếu nữ sẽ hân hoan nhảy mừng, các thanh niên và các cụ già cũng
làm y như thế; Ta sẽ biến đổi tang chế của chúng ra niềm hân hoan, sẽ an ủi
chúng và cho chúng hết đau khổ. - Ðáp.
Câu
Xướng Trước Phúc Âm: Ed 33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống".
Phúc
Âm: Ga 11, 45-56
"Ðể
quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, trong những người đến thăm Maria và đã chứng kiến việc Ngài làm, có nhiều kẻ
đã tin vào Chúa Giê-su. Nhưng trong nhóm có kẻ đi gặp người biệt phái và thuật
lại các việc Chúa Giêsu đã làm. Do đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị,
và nói: "Chúng ta phải xử trí sao đây? Vì người này làm nhiều phép lạ. Nếu
chúng ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rôma sẽ
kéo đến phá huỷ nơi này và dân tộc ta". Một người trong nhóm là Caipha làm
thượng tế năm đó, nói với họ rằng: "Quý vị không hiểu gì cả! Quý vị không
nghĩ rằng thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt".
Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã
nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân, và không phải cho dân mà
thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối.
Bởi
vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết Người. Vì thế Chúa Giêsu không còn công
khai đi lại giữa người Do-thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa, đến thành
phố tên là Ephrem, và ở lại đó với các môn đệ. Khi đó đã gần đến Lễ Vượt Qua của
người Do-thái. Có nhiều người từ các miền lên Giêrusalem trước lễ, để được thanh
tẩy. Họ tìm Chúa Giêsu; họ đứng trong đền thờ và bàn tán với nhau: "Anh em
nghĩ sao? Người có đến hay không?" Còn các thượng tế và biệt phái đã ra lệnh
rằng nếu ai biết Người ở đâu, thì phải tố cáo để họ bắt Người.
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Bày Mưu Giết Chúa
Maximilianô
Kolbe người Ba Lan thuộc dòng thánh Phanxicô rất hăng say hoạt động. Cha tình
nguyện sang truyền giáo ở Nhật Bản, chuyên ngành in ấn sách báo. Sau đó, vì bị
bệnh đau phổi, cha phải về lại Ba Lan điều trị.
Trong
thời thế chiến II, quân đội Phát Xít Ðức đã chiếm đóng Ba Lan, chúng thấy cha
có ảnh hưởng mạnh trên quần chúng, nên đã bắt giam vào ngục. Một ngày nọ, trại
giam của cha có một tù nhân vượt ngục. Sáng hôm sau, lúc điểm danh viên sĩ quan
cai tù phát giác ra thiếu mất một người, viên sĩ quan liền áp dụng ngay luật lệ
của Phát Xít Ðức: "Hễ một tù nhân trốn thoát thì mười tù nhân khác phải đền
mạng". Viên sĩ quan cai tù đang rão bước gọi tên chọn 10 tù nhân sẽ phải
chết, chợt có tiếng kêu thất thanh: "Khốn cho tôi, tôi còn vợ và một đàn
con nhỏ". Giữa bầu khí thinh lặng và rùng rợn ấy, một tù nhân đứng ra khỏi
hàng, đứng im cách nghiêm chỉnh. Viên sĩ quan Ðức quát lớn và hỏi: "Mi là
ai?", và người đứng ra khỏi hàng ấy trả lời: "Tôi là Maximilianô
Kolbe, linh mục Công giáo". "Mi muốn gì?" Cha Maximilianô Kolbe
trả lời: "Tôi xin tự nguyện chết thay cho anh bạn tù này". Viên sĩ
quan nói tiếp: "Vào xếp hàng thế chỗ đi". Mọi tù nhân có mặt trên sân
đều ngơ ngác ngạc nhiên và thán phục. Cha Maximilianô Kolbe đã chấp nhận chết
thay cho người bạn tù.
Ngày
lễ phong thánh của cha Maximilianô Kolbe tại Rôma, có sự hiện diện của người bạn
tù mà cha đã chết thay cho anh. Anh được đại diện lên dâng của lễ, Ðức Thánh
Cha Gioan Phaolô II đã nói về mẫu người hy sinh mạng sống mình của cha
Maximilianô Kolbe như sau: "Ước gì sự sống và gương sáng của thánh
Maximilianô Kolbe hướng dẫn chúng ta biết yêu thương chân thành, yêu thương vô
vị lợi, xứng với địa vị là người Kitô hữu đúng nghĩa đối với tất cả anh chị em
trong một thế giới mà hận thù không ngừng dày xéo cuộc sống con người".
Anh
chị em thân mến!
Phải!
Chết thay có thể là một hành động do hận thù, bất công. Nhưng đối với tình yêu
Chúa, người Kitô hữu có thể hiến mạng sống mình cho anh chị em. Ðó là một hành
động của tình thương và nó sẽ khơi dậy những chuỗi tình thương tiếp nối. Chúa
Giêsu Kitô đã trải qua kinh nghiệm này. Những người Do Thái không tin vào Chúa
Giêsu, muốn bắt Chúa phải chết thay để người Roma không đến hủy diệt dân tộc Do
Thái. Nhưng trong chương trình cứu rỗi nhiệm mầu của Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu
chấp nhận tự hiến, chịu chết thay để mọi người được sống và được sống đời đời.
Bài Tin Mừng hôm nay nhắc lại cảnh đời trớ trêu của Chúa như sau: "Quí vị
không nghĩ rằng, thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt".
Anh
chị em thân mến!
Những
người Do Thái không tin đã nhìn nhận những hành động của Chúa Giêsu trong một
lăng kính phàm trần, đầy màu sắc chính trị. Họ đã thắc mắc: Chúng ta phải xử
trí sao đây? Vì Người này làm nhiều phép lạ. Nếu chúng ta cứ để Người như thế
này thì mọi người sẽ tin theo và quân đội Rôma sẽ kéo đến phá hủy nơi này và
dân tộc ta". Chúng ta lưu ý lối lý luận lộn xộn của người Do Thái không
tin rằng: "Nếu dân chúng tin Thiên Chúa thì quân đội Rôma sẽ kéo đến phá hủy
thành Giêrusalem và dân tộc Do Thái".
Dân
chúng tin theo Chúa là việc thuộc lãnh vực tôn giáo, còn quân đội Rôma đến phá
hủy là việc chính trị. Vậy làm sao việc tôn giáo có thể kéo theo hậu quả của việc
chính trị như vậy được? Nhà cầm quyền Rôma thời đó cho người Do Thái được tự do
hành đạo, mà quan Philatô đâu có muốn kết án tử hình Chúa Giêsu vì lý do tôn
giáo, vì những tranh tụng tôn giáo giữa Chúa và những vị lãnh đạo của dân chúng
đối chất. Trước mặt quan Philatô, họ phải tố cáo Chúa Giêsu về một tội chính trị,
đó là xúi dân làm loạn, không nộp thuế cho Xêsarê.
Thực
là trớ trêu, nhưng Chúa Giêsu không phản đối, không dùng uy quyền của một vị
Thiên Chúa để trốn thoát. Khi giờ Ngài đến, Chúa Giêsu im lặng tiến vào cuộc
thương khó, chịu đòn, chịu đóng đinh trên Thập Giá để cứu chuộc nhân loại tội lỗi,
để hòa giải và liên kết con người với Thiên Chúa Cha và với nhau. Những đồ đệ của
Chúa được mời gọi để hiến dâng như vậy.
Ðức
cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng"
đã khuyên nhủ những người con tinh thần của mình như sau: Ðây là bằng chứng để
ta biết được lòng mến, là Ðấng ấy đã thí mạng sống vì ta và ta, ta cũng phải
thí mạng sống vì anh em. Con hỏi cha: Ðâu là mức độ dấn thân?" Cha trả lời
rằng: "Hãy làm như Chúa Giêsu thế mạng sống". Nếu con tuyên bố rùm
beng, hoạt động khơi khơi, sống đạo lè phè, con sợ cơ cực, sợ nghèo, sợ tù, sợ
chết. Nếu con dấn thân theo lối cứu viện cho người thắng trận, thì thôi nên dẹp
tiệm, dấn thân trá hình, dấn thân thương mại. Những người khác quanh con đang
đau thương khốn khổ trên đường mịt mù, sao con không đến với họ.
Ðời
con phải hiến dâng để bắc nhịp cầu hy vọng đưa họ đến với Chúa là cùng đích, là
tình yêu, là tất cả. Bên Chúa, nhân loại không còn ai là xa lạ, nhưng tất cả là
anh em với con. Con hãy cố gắng chấp nhận hao mòn từng giây phút và sẵn sàng
tiêu hao để chinh phục anh em về với Chúa. Hãy sống kết hiệp với Chúa để có đủ
sức mạnh biến cảnh phải chết thay vì bất công, mưu mô ích kỷ trở thành một hiến
lễ chịu chết thay để đưa anh em về với Chúa.
Lạy
Chúa, nhìn lên Thập Giá Chúa, Ðấng đã chịu chết thay cho chúng con, vì thế con
cũng được mời gọi sống như Chúa. Nhưng tự sức mình, con không có đủ can đảm để
chịu như vậy. Xin Chúa thương ban ơn giúp sức cho con, để con đi trọn con đường
Thập Giá với Chúa, góp phần mang lại tình yêu Chúa cho những người anh chị em
trong môi trường con sống hằng ngày. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần V MC
Bài đọc: Eze 37:21-28; Jn
11:45-57.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa sẽ ban
cho Dân Người một Đấng Cứu Độ.
Nhìn
lại lịch sử nhân lọai và lịch sử Cứu Độ, chúng ta thấy có một sự khác biệt rất
lớn giữa con người và Thiên Chúa: Con người gây thiệt hại tàn phá, Thiên Chúa
xây dựng và tái tạo. Con người gây hận thù chia rẽ, Thiên Chúa tạo đoàn kết yêu
thương. Con người gây chiến tranh chết chóc, Thiên Chúa ban hòa bình an lạc.
Các
Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy hai thái độ tương phản giữa Thiên Chúa và con
người. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Ezekiel tuy còn đang sống trong nơi lưu đày,
nhưng đã nhìn thấy trước ngày mà Thiên Chúa sẽ làm hai việc cho dân Israel: (1)
“Ta sẽ cứu chúng thoát khỏi mọi nơi chúng đã ở, đã phạm tội, và sẽ thanh tẩy
chúng;” và (2) “Ta sẽ quy tụ chúng lại từ bốn phương và đưa chúng về đất của
chúng.” Trong Phúc Âm, những người Pharisees triệu tập Thượng Hội Đồng để bàn
tính kế họach giết Chúa Giêsu. Thượng Tế Caiaphas đã “vô tình” nói lên hai mục
đích về cái chết của Chúa Giêsu: (1) Ngài phải chết thay cho tòan dân; và (2)
cái chết của Ngài sẽ quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Thiên Chúa sẽ quy tụ dân thành một đoàn chiên, được chăn dắt bởi một Chúa
Chiên.
1.1/
Thiên Chúa sẽ quy tụ dân Người về một mối: Ba điều tiên-tri Ezekiel tuyên sấm:
(1)
Dân Do-thái sẽ được hồi hương: Vì không vâng lời Thiên Chúa dạy, dân tộc
Do-thái bị mất quê hương và bị lưu đày: miền Bắc bị thất thủ và lưu đày sang
Assyria năm 721 BC; miền Nam bị thất thủ và lưu đày sang Babylon năm 587 BC. Sống
cực khổ nơi lưu đày, tiên-tri Ezekiel được Thiên Chúa cho thấy và tuyên phán:
“Đức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này chính Ta sẽ lấy con cái Israel từ giữa
các dân tộc chúng đã đi tới. Ta sẽ quy tụ chúng lại từ bốn phương và đưa chúng
về đất của chúng.”
(2)
Dân Do-thái sẽ thống nhất: Dân tộc Do-thái bị chia đôi thành hai vương quốc Bắc
và Nam trước Thời Lưu Đày. Tiên-tri Ezekiel cũng nhìn thấy cảnh đòan tụ hai miền
Nam Bắc: “Ta sẽ làm cho chúng thành một dân tộc duy nhất trong xứ, trên các núi
Israel; tất cả chúng chỉ có một vua duy nhất; chúng sẽ không còn là hai dân tộc,
không còn chia thành hai vương quốc.”
(3)
Dân Do-thái sẽ được thanh tẩy: Dân chúng bị lưu đày là vì họ đã quay lưng lại với
Thiên Chúa và thờ phượng các thần ngọai, và các tội bất công xã hội. Thời gian
lưu đày là để thanh luyện các tội của dân, và để Thiên Chúa tha thứ cho dân khi
họ thật lòng quay trở về với Ngài: “Chúng sẽ không còn ra ô uế vì những ngẫu tượng,
những đồ gớm ghiếc và mọi tội ác của chúng nữa. Ta sẽ cứu chúng thoát khỏi mọi
nơi chúng đã ở và đã phạm tội; Ta sẽ thanh tẩy chúng. Chúng sẽ là dân của Ta;
còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng.”
1.2/
Thiên Chúa sẽ cho David, lãnh đạo dân chúng đến muôn đời.
(1)
Vua David lãnh đạo dân: Vua David được coi như một vị vua nổi tiếng nhất trong
các vua của Do-thái. Thời của Vua, tất cả 12 chi tộc sống bình an và lãnh thổ
được thái bình thịnh trị. Vị Vua sẽ lãnh đạo dân cũng thuộc giòng dõi và nổi tiếng
như Vua David. Vị Vua này “sẽ làm vua cai trị chúng; sẽ chỉ có một mục tử duy
nhất cho chúng hết thảy. Chúng sẽ sống theo các phán quyết của Ta, sẽ tuân giữ
các thánh chỉ của Ta và đem ra thực hành. Chúng sẽ định cư trên đất Ta đã ban
cho tôi tớ Ta là Jacob, phần đất mà tổ tiên các ngươi đã cư ngụ. Chính chúng và
con cháu chúng sẽ định cư mãi mãi trên đó. David, tôi tớ Ta, sẽ là ông hoàng
lãnh đạo chúng cho đến muôn đời.”
(2)
Thiên Chúa sẽ thiết lập giao ước mới với nhà Israel: “Ta sẽ lập với chúng một
giao ước bình an; đó sẽ là giao ước vĩnh cửu đối với chúng, Ta sẽ định cư
chúng, cho chúng sinh sôi nảy nở ra nhiều và đặt thánh điện của Ta ở giữa chúng
cho đến muôn đời. Nhà của Ta sẽ ở giữa chúng; Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng và
chúng sẽ là dân của Ta.”
(3)
Dân Chúa sẽ mở rộng đến các dân tộc: “Bấy giờ, các dân tộc sẽ nhận biết chính
Ta là Đức Chúa, Đấng thánh hoá Israel, khi Ta đặt thánh điện của Ta ở giữa
chúng cho đến muôn đời.”
2/
Phúc Âm:
Thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.
2.1/
Thiên Chúa dùng Chúa Giêsu để quy tụ dân Người về một mối: Việc Chúa Giêsu
truyền cho Lazarus đã chết ba ngày sống lại làm cho nhiều người tin vào Ngài.
Đây là lý do chính để những người Pharisees lập kế giết Ngài. Họ nói:
"Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ. Nếu chúng ta cứ để
ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rôma sẽ đến phá huỷ cả
nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta." Những gì họ lo nghĩ đã thành hiện thực
vào năm 70 AD, nhưng Chúa Giêsu không phải là lý do người Roma phá hủy nước
Do-thái. Thượng Hội Đồng (Sandherin) bao gồm những người Pharisees, giữ cẩn thận
Lề Luật, và những người Sadducees, quan tâm đến chính trị và xã hội.
(1)
Chúa Giêsu chết thay cho tòan dân: Một người trong Thượng Hội Đồng tên là
Caiaphas, làm thượng tế năm ấy, nói rằng: "Các ông không hiểu gì cả, các
ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho
dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt." Có một sự trùng hợp giữa những gì
Caiaphas nói và Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Chúa Giêsu phải chết để tòan
dân được hưởng ơn cứu độ.
(2)
Chúa Giêsu chết để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối:
Có một sự trùng hợp khác nữa giữa thánh ý của Thiên Chúa và những gì Caiaphas
nói. Thiên Chúa dùng ông để mặc khải ý định của Ngài: “Điều đó, ông không tự
mình nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giêsu
sắp phải chết thay cho dân, và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy
tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.” Như lời tiên-tri
Ezekiel báo trước trong Bài Đọc I, Chúa Giêsu đến để quy tụ dân thành một đòan
chiên, và Ngài chính là Mục Tử Tốt Lành duy nhất chăn giữ đòan chiên này.
2.2/
Chúa Giêsu chuẩn bị chết thay cho toàn dân: Chúa Giêsu biết ý định của họ và biết ngày của mình
trên dương gian sắp hòan tất, nên Ngài không đi lại công khai giữa người
Do-thái nữa; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi
là Ephraim (gần Bethel). Người ở lại đó với các môn đệ.
Khi
ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên
Jerusalem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn mình mừng lễ. Họ tìm Đức Giêsu
và đứng trong Đền Thờ bàn tán với nhau: "Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ,
các ông có nghĩ thế không?" Họ nghĩ Chúa Giêsu không có can đảm để đối đầu
với các thế lực chính trị và tôn giáo. Họ đã lầm, vì Chúa Giêsu không những dám
vào, mà còn long trọng vào Thành Jerusalem với dân từ Bethany, trong Chủ Nhật Lễ
Lá mà chúng ta sẽ cử hành để nhớ lại biến cố này ngày mai.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta hãy học để làm như Thiên Chúa: xây dựng thay vì phá hoại, tạo đòan kết
thay vì gây chia rẽ, yêu thương thay cho hận thù.
-
Chúa Giêsu đã chết thay cho tất cả chúng ta. Ngài chết để đưa tất cả nhân lọai
về cho Thiên Chúa. Đây là Tin Mừng mà chúng ta cần tin tưởng và loan báo cho mọi
người.
-
Thiên Chúa điều khiển mọi người và mọi sự. Tất cả những gì Ngài muốn sẽ hiện thực.
Con người không thể làm bất cứ gì để vô hiệu hóa dù chỉ một kế họach của Thiên
Chúa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
28/03/15 THỨ BẢY TUẦN 5
MC
Ga 11,45-57
Ga 11,45-57
Suy niệm: Lịch
sử xưa nay từng ghi nhận nhiều trường hợp người sống phải chết theo người khác
vì đạo trung quân như các võ sĩ Nhật, vì nghĩa vợ theo chồng như trường hợp
Huyền Trân Công chúa (may mà được cứu sống). Nếu những cái “chết theo” được
đánh giá cao vì lòng trung thành, thì những cái “chết thay” cho người khác chỉ
có thể giải thích vì Tình Yêu, như trường hợp cha Maximilian Kolbe chấp nhận
chết thay cho một người tù trong trại giam thời Đức quốc xã. Đó chính là khuôn
mặt của Đức Giê-su. Đấng vì quá yêu con người, đã chấp nhận lấy cái chết của
mình để đền tội cho chính những kẻ thù của mình, để cái chết ấy mang lại sự
sống cho người khác.
Mời Bạn: Không
ai có thể yêu người khác, nếu không hề cảm nghiệm mình được yêu. Bước vào Tuần
Thánh, bạn hãy chiêm ngắm và cảm nghiệm Tình Yêu của Đức Giê-su dành cho mình,
dù chúng ta không đáng được như thế, để có thể dám sống và dấn thân cho Tình
Yêu của Ngài.
Chia sẻ: Điều
gì giúp bạn cảm nhận và bị thôi thúc bởi Tình yêu Đức Giêsu dành cho mình?
Sống Lời Chúa: Suy
gẫm lời thư thánh Phao-lô: “Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta
ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu
thương chúng ta” (Rm
5,8), và làm một việc hy sinh phục vụ để diễn tả tâm tình của bạn muốn đáp đền
tình Chúa yêu thương.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã yêu và yêu chúng con rất nhiều hơn những
gì chúng con có thể nghĩ tới. Xin cho chúng con biết cảm nghiệm và sống xứng
đáng với tình yêu ấy. Amen.
Chết thay cho dân
Đức Giêsu đã hiến mạng sống làm giá chuộc cho nhiều
người... Có bao tín hữu vô danh khác vẫn âm thầm nếm cái chết hàng ngày, chỉ vì
muốn theo gương Thầy Giêsu đem sự sống cho anh em.
Suy niệm:
Đức Giêsu đã từng nhiều lần
bị tìm bắt, bị ném đá, bị đe dọa.
Nhưng đây là lần đầu tiên
các thượng tế, các người Pharisêu
và Thượng Hội Đồng của Do
thái giáo quyết định giết Ngài (c. 53).
Theo Tin Mừng Gioan, lý do
gần nhất đưa đến quyết định đó
là việc Đức Giêsu làm cho
anh Lazarô chết bốn ngày sống lại (Ga 11).
Sự sống lại của anh đã khiến
cho nhiều kẻ tin vào Đức Giêsu.
Các nhà lãnh đạo tôn giáo sợ
rằng phong trào theo Giêsu sẽ tiếp tục bành trướng,
mọi người sẽ tin, và quân
Rôma sẽ đến phá hủy đất nước và nơi thờ tự (c. 48).
Caipha là vị thượng tế đương
nhiệm năm ấy.
Đứng trước sự lúng túng và
lo âu của các thành viên trong Thượng Hội Đồng,
đột nhiên ông phát biểu như
không cần suy nghĩ thêm gì nữa :
“Thà một người chết thay cho
dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (c. 50).
Lời phát biểu bộc phát như
thế,
nào ngờ lại là một lời tiên
tri thốt ra từ miệng một vị thượng tế.
Caipha chỉ muốn loại trừ Đức
Giêsu để bảo đảm an ninh cho đất nước và Đền Thờ,
nhưng ông lại vô tình nói
tiên tri về tính cứu độ của cái chết Đức Giêsu.
Cái chết ấy sẽ cứu cả dân
tộc Do thái khỏi bị tiêu diệt,
Đức Giêsu chết thay cho dân
của Ngài.
Nhưng Caipha không ngờ ảnh
hưởng của cái chết ấy còn vượt xa hơn nhiều.
Ngài chết “không chỉ thay
cho dân (Do thái) mà thôi,
nhưng còn để quy tụ con cái
Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.”
Cái chết ấy có khả năng quy
tụ mọi kẻ tin vào Đức Giêsu
về một đoàn chiên duy nhất,
kể cả dân ngoại (Ga 10, 16).
Cái chết ấy có khả năng kéo
mọi người lên chẳng trừ ai (Ga 12, 32).
Đức Giêsu đã bị kết án ngay
khi chưa có phiên tòa chính thức.
Ngài bị kết án tử vì đã trao
ban sự sống cho một con người.
Cái chết của Ngài không ngăn
cản được sự sụp đổ của thành Giêrusalem
và sự tan hoang của cả đất
nước Do thái vào năm 70.
Nhưng cái chết ấy đã đem lại
ơn cứu độ cho mọi người tin.
Hiệu quả của cái chết ấy vẫn
còn mãi đến tận thế.
Đức Giêsu đã hiến mạng sống
làm giá chuộc cho nhiều người (Mc 10, 45).
Năm 2008 người ta xác định
được 20 nhà truyền giáo bị giết trên thế giới.
Họ đã can đảm sống trong
những hoàn cảnh khó khăn, nguy hiểm,
và đón nhận cái chết như cái
giá phải trả cho tình yêu muốn phục vụ.
Có bao tín hữu vô danh khác
vẫn âm thầm nếm cái chết hàng ngày,
chỉ vì muốn theo gương Thầy
Giêsu đem sự sống cho anh em.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa,
Chúa đã làm người như chúng
con,
nên Chúa hiểu gánh nặng của
phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời mọc
mà con người lại yếu đuối
mong manh.
Hạnh phúc thường được trộn
bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng,
cũng có những bóng mờ đe
dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và
xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng trong
Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết được.
Nếu có lúc con thấy bóng tối
bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng trên
thập giá
Chúa đã thốt lên : Sao Cha
bỏ con ?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin
đồng hành với con, để con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy
Nâng Tâm Hồn Lên
28
THÁNG BA
Vâng
Phục Cho Đến Chết
Mầu
nhiệm Vượt Qua của Đức Giê-su Kitô hàm chứa những gì? Nó bao gồm các biến cố của
những ngày cuối cùng Mùa Chay, nhất là những ngày cuối cùng Tuần Thánh. Các biến
cố này có khía cạnh nhân loại của chúng, được ghi lại trong các trình thuật
thương khó của Chúa trong các Sách Tin Mừng. Xuyên qua những biến cố này mà mầu
nhiệm Vượt Qua mặc lấy một chiều kích nhân loại đích thực. Nó trở thành lịch sử
của chúng ta.
Nhưng
các biến cố ấy còn có chiều kích thần linh nữa. Thánh Phao-lô viết về Đức Kitô
như vị Người Chúa: “Mặc dù Người vốn là Thiên Chúa, Người đã không nghĩ phải
giành cho được địa vị ngang hàng với Thiên Chúa. Trái lại, Người đã hủy mình ra
không, mặc lấy thân phận nô lệ, trở thành giống hẳn phàm nhân” (Pl 2,6-7).
Chiều
kích này của mầu nhiệm được gọi là Nhập Thể: Chúa Con – chia sẻ cùng bản tính với
Chúa Cha – đã trở thành con người. Người trở thành người tôi tớ khiêm hạ của
Thiên Chúa, người tôi tớ của Gia-vê, như Sách Isaia đã nói. Nhờ sự tự hạ này của
Con Người mà nhiệm cục cứu độ thần linh đạt đến đỉnh điểm hoàn thành của nó.
Thánh
Phao-lô tiếp tục nói với chúng ta về mầu nhiệm này: “Người đã hạ mình, vâng phục
cho đến chết – chết trên thập giá” (Pl 2,7-8).
Chiều
kích ấy của mầu nhiệm được gọi là Cứu Chuộc. Sự vâng phục của Con Người – vâng
phục cho đến chết trên thập giá – đã vượt qua và đã xóa được món nợ tội lỗi của
chúng ta.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
28-3
Ed
37,21-28; Ga 11,45-56.
LỜI
SUY NIỆM: Các thượng tế và
các người Pha-ri-sêu triệu tập Thượng Hội Đồng và nói: “Chúng ta phải làm gì
đây? Người này làm nhiều dấu lạ. Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người
sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rô-ma sẽ đến phá hủy cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc
ta.”
Chúa
Giêsu thực hiện sứ vụ của Ngài bằng những lời giáo huấn mới đầy quyền năng,
cùng những việc chữa lành các bệnh tật cho dân chúng. Nên càng ngày số người
theo Chúa Giêsu càng đông. Đặc biệt với phép lạ Chúa Giêsu làm cho anh La-da-rô
chết chôn bốn ngày sống lại; làm cho Nhóm Thượng tế, và người Pha-ri-sêu hoảng
sợ, vì quyền lợi và danh vọng của họ sẽ bị sút giảm nghiêm trọng, nên họ đã triệu
tập Thượng Hội Đồng để tìm cách bắt Người để loại bỏ Người ra khỏi đám đông dân
chúng.
Lạy
Chúa Giêsu. Thế gian, Xa-tan và sự dữ luôn muốn tách rời Chúa ra khỏi con người,
để nó thể hiện sức mạnh và quyền uy của nó. Xin cho mọi thành viên trong gia
đình chúng con luôn tin vào sức mạnh tình yêu thương của Chúa; vì không có gì
có thể tách chúng con ra khỏi tình yêu của Chúa.
Mạnh
Phương
28
Tháng Ba
Ðem Lại Một Chút Bầu
Trời
Ngày
kia, tại miền Nam TrungQuốc, một em bé gái tiều tụy, đói rách và mang bệnh
phong hủi bị dân chúng sinh sống trong một làng nhỏ dùng gậy gộc và gạch đá xua
đuổi ra khỏi nơi chôn rau cắt rốn của mình.
Giữa
cảnh hỗn loạn ấy, một nhà truyền giáo xông ra ẵm em bé lên tay để bảo vệ em khỏi
những trận đòn và khỏi bị những viên gạch, những hòn đá ném bừa bãi vào tấm
thân bé bỏng của em.
Thấy
có người mang em bé đi, dân làng mới chịu rút lui, nhưng miệng vẫn còn gào
thét: "Phong hủi! Phong hủi!".
Với
những dòng nước mắt lăn tròn trên đôi má, lần này là những giọt nước mắt vui mừng
chứ không phải là những giọt lệ sầu đau, em bé hỏi vị cứu tinh của mình:
"Tại sao ông lại lo lắng cho tôi?". Nhà truyền giáo đáp lại: "Vì
Ông Trời đã tạo dựng cả hai chúng ta và cũng vì thế con sẽ là em bé gái của ta
và ta sẽ trở nên người anh của con".
Suy
nghĩ hồi lâu, em bé cất tiếng hỏi: "Con có thể làm gì để tỏ lòng biết ơn cứu
giúp của ông?". Nhà truyền giáo mỉm cười đáp: "Con hãy trao tặng lại
cho những kẻ khác tình yêu này càng nhiều càng tốt".
Kể
từ ngày ấy cho đến 3 năm sau khi em bé tắt hơi thở cuối cùng, em đã vui vẻ băng
bó các vết thương của các bệnh nhân khác, đút cơm cho họ và nhất là em tỏ ra dễ
thương và yêu mến tất cả mọi người trong trại. Lúc từ giã cõi đời, em bé chỉ
lên tròn 11 tuổi và các bệnh nhân đã từng chung sống với em kháo láo với nhau:
"Bầu trời nhỏ bé của chúng ta đã về trời".
"Ngươi
hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí
khôn ngươi, và hãy thương mến anh chị em như chính mình".
Chúng
ta cố gắng áp dụng luật trên với niềm xác tín rằng: với những cử chỉ yêu thương
nho nhỏ, với sự trao nhau một nụ cười, một lời thông cảm, một sự tha thứ, với
những hành động chia cơm sẻ áo, dù chỉ là một ly nước lã, với các lần thăm viếng
các bệnh nhân: nấu cho họ tô canh, chén cháo, quét nhà, giặt giũ quần áo cho họ
v.v... là chúng ta mang một chút thực tại Nước Trời đến trong xã hội trần thế.
Lẽ
Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét