14/04/2015
Thứ Ba sau Chúa Nhật II
Phục Sinh
Bài
Ðọc I: Cv 4, 32-37
"Họ
một lòng một ý với nhau".
Trích
sách Tông đồ Công vụ.
Bấy
giờ tất cả đoàn tín hữu đông đảo đều đồng tâm nhất trí. Chẳng ai kể của gì mình
có là của riêng, song để mọi sự làm của chung. Các tông đồ dùng quyền năng cao
cả mà làm chứng việc Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta sống lại. Hết thảy đều được
mến chuộng. Vì thế, trong các tín hữu, không có ai phải túng thiếu. Vì những
người có ruộng nương nhà cửa đều bán đi và bán được bao nhiêu tiền thì đem đặt
dưới chân các tông đồ. Và người ta phân phát cho mỗi người tuỳ theo nhu cầu của
họ. Ông Giuse, người mà các tông đồ đặt tên là Barnabê (nghĩa là con sự an ủi),
một thầy tư tế, quê ở Cyprô, có một thửa ruộng, ông bán đi và đem tiền đặt dưới
chân các tông đồ.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 92, 1ab. 1c-2. 5
Ðáp: Chúa làm vua,
Ngài đã mặc thiên oai (c. 1a).
Xướng:
1) Chúa làm vua, Ngài đã mặc thiên oai. Chúa đã vận uy quyền, Ngài đã thắt long
đai. - Ðáp.
2)
Và Ngài giữ vững địa cầu, nó sẽ không còn lung lay. Ngai báu của Ngài thiết lập
từ muôn thuở, tự đời đời vẫn có Chúa. - Ðáp.
3)
Lời chứng bảo của Ngài rất đáng tin, lạy Chúa, sự thánh thiện là của riêng nhà
Ngài, cho tới muôn muôn ngàn thuở. - Ðáp.
Alleluia:
Ga 14, 18
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với
các con và lòng các con sẽ vui mừng". - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 3, 7-15
"Không
ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: "Thật, Tôi bảo cho ông biết: Ông đừng
ngạc nhiên vì nghe Tôi nói rằng: Các ngươi phải tái sinh bởi trời. Gió muốn thổi
đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió, nhưng chẳng biết gió từ đâu đến và đi đâu: mọi
kẻ sinh bởi Thần Linh cũng vậy".
Nicôđêmô
hỏi lại rằng: "Việc ấy xảy ra thế nào được?" Chúa Giêsu đáp:
"Ông là bậc thầy trong dân Israel mà ông không biết điều ấy sao? Thật, tôi
bảo thật cho ông biết: Ðiều chúng tôi biết thì chúng tôi nói; điều chúng tôi thấy
thì chúng tôi minh chứng. Nhưng các ông lại không nhận lời chứng của chúng tôi.
Nếu khi Tôi nói về những sự dưới đất mà các ông không tin, khi Tôi nói những sự
trên trời, các ông tin thế nào được? Không ai lên trời được, ngoài người đã từ
trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi
hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin
vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Chúa
Giảng Dạy Trong Ðền Thờ
Một
tờ báo Công giáo địa phương ở Chicago có đăng trong chương trình "sống đạo"
mẩu chuyện như sau: có đôi vợ chồng chung sống với nhau được ba mặt con. Người
chồng cũng là người Công giáo, nhưng chủ trương cuộc đời chỉ có ba lần đến nhà
thờ: "Rửa tội, lễ cưới và sau khi chết". Ngược lại, người vợ là một
tín đồ ngoan đạo, đêm ngày bà cầu nguyện cho chồng. Lời cầu nguyện của bà hầu
như vô vọng khi người chồng đổi công việc làm ăn ở tiểu bang Texas, miền Nam
Hoa Kỳ.
Suốt
ba tháng trời, bà và các con chẳng được tin tức gì của chồng, nếu có chăng nữa
thì cũng chỉ là những tin buồn do người quen kể lại. Họ nói rằng chồng của bà kể
như hư đốn hoàn toàn. Ông ta đã sa vào cảnh cờ bạc, rượu chè, chẳng còn nhớ đến
ai. Mấy tin tức như thế đã làm cho bà thêm lo lắng xao xuyến. Tuy nhiên, không
vì thế mà bà quên cầu nguyện.
Bỗng
một đêm kia, khi gia đình đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ, bà nhận được một cú
điện thoại từ xa gọi về. Bên kia đầu dây là giọng nói thổn thức của người chồng
từ Texas gọi về cho bà. Ông ta đã nói với bà như sau: "Em yêu dấu! Ðây là
lần đầu tiên trong cuộc đời anh đã thành tâm quì gối cầu nguyện. Anh đã quì gối
không phải trong nhà thờ hoặc một nơi thánh nào đó. Nhưng anh đã quì gối ngay tại
chốn ăn chơi. Các bạn anh cười nhạo tưởng anh đã hóa khùng. Có thể đúng. Anh
đang khùng, khùng vì Ðức Kitô, vì anh đã trở về với Ngài".
Anh
chị em thân mến!
Trong
lúc tưởng chừng như sự việc không còn cách gì để cứu vãn, thì lòng tin bền bỉ của
người đàn bà được Thiên Chúa đáp lời. Một lời đáp thật bất ngờ dưới con mắt người
đời: "Gió muốn thổi đâu thì thổi, ông nghe tiếng gió nhưng chẳng biết gió
từ đâu mà đến và sẽ đi đâu". Những câu hỏi: nơi nào, khi nào, và thế nào
đã được con người đặt ra cho Thiên Chúa chắc chắn là những câu hỏi chẳng bao giờ
con người được thỏa mãn vì những sự việc dưới đất họ chưa hiểu hết thì làm sao
có thể hiểu được những việc trên trời.
Tuy
nhiên, dù cho đang lần mò trong tăm tối của hiểu biết như thế, con người vẫn
không bị thất vọng, lạc lối, vì luôn luôn Thiên Chúa đã dọn sẵn cho họ một lối
đi dẫn tới vĩnh cửu. Ðường lối ấy do chính Con Một Thiên Chúa từ trời cao xuống
vạch ra cho tất cả loài người. Hết thảy mọi người đều được kêu mời đến.
Như
ngày xưa, Môisen đã treo con rắn đồng trên sa mạc để cho dân được chữa lành thì
hôm nay Con Một Thiên Chúa cũng được treo trên cao để mọi người được cứu thoát.
Ngài được treo trên cao cho hết mọi người nhìn thấy, Ngài mở lối cho tất cả bước
vào nhưng rồi không phải hết thảy đều đạt mục đích.
Một
nhân vật thông thái của hội đường Do Thái là Nicôđêmô đang đứng trước ngưỡng cửa
dẫn vào lối sống, thế mà ông vẫn chưa tìm được lối vào chỉ vì ông thiếu một điều
kiện căn bản: "niềm tin".
Thiếu
"niềm tin" mọi hiểu biết đều dẫn đến sai lạc vì mọi vận hành trong vũ
trụ này không riêng lẻ độc lập nhưng liên hệ với Ðấng đã tạo thành nó. Niềm tin
là chiếc cầu cho phép con người bước từ cõi đất lên cõi trời. Niềm tin là ngọn
đèn soi tỏ ý nghĩa của mọi sự vật và mọi biến cố xảy đến. Mọi sự vật và mọi biến
cố xảy đến không đơn thuần chỉ là những gì con người có thể cảm biết, còn có những
ý nghĩa tàng ẩn đàng sau mà chỉ niềm tin mới vén mở cho con người trọn vẹn ý
nghĩa của chúng.
Lạy
Chúa, xin cho con nhận ra được những thiếu sót trong vốn hiểu biết mà bấy lâu
nay như Nicôđêmô, con vẫn hằng tự mãn bằng lòng. Xin cho con biết rằng chỉ có
niềm tin mới ban cho con một sự hiểu biết trọn vẹn ý nghĩa của con. Một cuộc sống
không hạn hẹp trong cõi đất nhưng được bắt nguồn từ cõi trời. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần II PS
Bài đọc: Acts 4:32-37; Jn
3:7-15.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thánh Thần hoạt động
trong mỗi cá nhân và trong cộng đoàn.
Khi
con người cùng theo một lý tưởng, một đường hướng, họ dễ hiệp nhất và tương trợ
lẫn nhau như: Hội ái hữu các binh chủng không quân, hải quân; các trường trung
học Trưng Vương, Gia Long; các làng xã Thức Hóa, Bùi Chu, Phát Diệm… Các Kitô hữu
chẳng những có chung một lý tưởng, một đường hướng, mà còn có chung một Thánh
Thần. Ngài vừa họat động trong mỗi cá nhân vừa họat động trong cộng đoàn; để
hòa hợp tất cả mọi người và thúc đẩy tất cả hoạt động cho lý tưởng mà mọi người
đang theo đuổi.
Các
Bài Đọc hôm nay nhấn mạnh đến vai trò quan trọng của Thánh Thần, Đấng mà Chúa
Giêsu đã hứa xin Chúa Cha gởi đến cho các môn đệ của Ngài, sau khi Ngài sống lại.
Trong Bài Đọc I, nhờ sự hoạt động và hướng dẫn của Thánh Thần, các tông đồ đã
can đảm làm chứng cho Đức Kitô, cộng đoàn các tín hữu sơ khởi đã biết dẹp bỏ
toan tính cá nhân để bỏ mọi sự làm của chung theo sự hướng dẫn và sự phân phát
của các tông đồ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố với ông Nicodemus: Chúa
Thánh Thần hoạt động giống như gió, không ai có thể biết trước sức mạnh, đường
hướng, và các hoạt động của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Sự hiệp nhất trong cộng đòan: mọi người đều đồng một lòng một ý.
1.1/
Sự hiệp nhất biểu lộ qua tất cả đều một lòng một ý: Tục ngữ Việt-nam nhấn
mạnh đến sức mạnh của tình đoàn kết: “Hợp quần gây sức mạnh; đoàn kết thì sống,
chia rẽ thì chết.” Các phần tử của cộng đòan phải đồng một lòng một ý, thì cộng
đoàn mới phát triển mạnh được; nếu không các phần tử trong cộng đòan sẽ phân
tán mỗi người một ngả, không thể làm những chuyện lớn, và khó đạt đích mà tất cả
đang nhắm tới.
Các
cộng đòan sơ khai phải có đặc tính này mới có thể vượt qua được những sợ hãi, kỳ
thị, và bạo lực; và có sức mạnh để rao giảng Tin Mừng đến các dân tộc. Sách
CVTĐ mô tả sự đoàn kết của các cộng đoàn sơ khai như sau: “Các tín hữu thời bấy
giờ đông đảo, mà chỉ có một lòng một ý. Không một ai coi bất cứ cái gì mình có
là của riêng, nhưng đối với họ, mọi sự đều là của chung.”
Làm
được những điều này không do sức con người, vì tác giả Sách CVTĐ nói rõ: “Nhờ
quyền năng mạnh mẽ Thiên Chúa ban, các Tông Đồ làm chứng Chúa Giêsu đã sống lại.
Và Thiên Chúa ban cho tất cả các ông dồi dào ân sủng.”
1.2/
Sự hiệp nhất biểu lộ qua việc đặt “mọi sự làm của chung:” Đây là một mô hình
lý tưởng mà biết bao những chủ thuyết: Hồi-giáo, Cộng sản, nền thần học Giải
Phóng đang nhắm tới. Tác giả Sách CVTĐ mô tả cách tổng quát và cho một ví dụ cá
nhân như sau: “Trong cộng đoàn, không ai phải thiếu thốn, vì tất cả những người
có ruộng đất nhà cửa, đều bán đi, lấy tiền, đem đặt dưới chân các Tông Đồ. Tiền
ấy được phân phát cho mỗi người, tuỳ theo nhu cầu. Ông Joseph, người được các
Tông Đồ đặt tên là Barnaba, nghĩa là người có tài yên ủi, có một thửa đất. Ông
là một thầy Lêvi quê quán ở đảo Cyprius. Ông bán đất đi, lấy tiền đem đặt dưới
chân các Tông Đồ.”
Để
có thể đạt được kiểu mẫu lý tưởng này, mọi người trong cộng đoàn cần phải:
(1)
Theo sự hướng dẫn và hoạt động của Thánh Thần: Mỗi người một cá tính khác nhau,
nhưng chỉ có một Thánh Thần Đấng hoạt động trong mọi sự và trong mọi người.
(2)
Theo sự chỉ dẫn của các nhà lãnh đạo khôn ngoan và tốt lành: Các chủ thuyết
khác thất bại vì đã quá tin nơi các nhà lãnh đạo. Không phải nhà lãnh đạo nào
cũng khôn ngoan và “chí công vô tư.” Nếu mọi tài sản của cộng đòan rơi vào tay
những nhà lãnh đạo chỉ biết lo cho mình, cộng đoàn sẽ chết đói!
(3)
Cần tránh những thái độ quá khích và thái độ “mạnh ai người ấy làm:” Thái độ
quá khích và quá lý tưởng sẽ gây bất mãn và chia rẽ trong cộng đoàn, vì không
phải ai cũng có khả năng làm như thế. Thái độ “mạnh ai người ấy làm” sẽ đưa cộng
đoàn đến chỗ mỗi người đi một ngả.
2/
Phúc Âm:
Phải được tái sinh bởi Thánh Thần để hiểu các mầu nhiệm Nước Trời.
2.1/
Phải được tái sinh bởi Thánh Thần:
(1)
Không ai có thể tiên đoán các công việc của Thánh Thần: Chúa Giêsu nói: “Ông đừng
ngạc nhiên vì tôi đã nói: các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn
trên. Gió muốn thổi đâu thì thổi; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ
đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy."
Gió
có thể đem sự thoải mái cho con người, tạo năng lực thay điện; nhưng gió có thể
tàn phá nặng nề nhà cửa và gây thiệt hại tính mạng cho con người. Không ai có
thể đoán chắc gió từ đâu tới và sẽ đi đâu, vì gió có thể chuyển hướng và tăng tốc
độ bất cứ lúc nào. Tương tự như thế trong cách hoạt động của Thánh Thần nơi con
người: Ngài có thể thay đổi và dẫn một cá nhân hay một cộng đoàn tới một nơi
hay một công việc mà họ không bao giờ dám nghĩ tới.
(2)
Ông Nicodemus hỏi Người: "Làm sao những chuyện ấy có thể xảy ra được?"
Đức Giêsu đáp: "Ông là bậc thầy trong dân Israel, mà lại không biết những
chuyện ấy! Thật, tôi bảo thật ông: chúng tôi nói những điều chúng tôi biết,
chúng tôi làm chứng về những điều chúng tôi đã thấy, nhưng các ông không nhận lời
chứng của chúng tôi. Nếu tôi nói với các ông về những chuyện dưới đất mà các
ông còn không tin, thì giả như tôi nói với các ông về những chuyện trên trời,
làm sao các ông tin được?"
2.2/
Cần Thánh Thần hướng dẫn để hiểu những Mầu Nhiệm Nước Trời: Con người chỉ có thể
hiểu và tin những gì nằm trong giới hạn con người. Để có thể tin vào Thiên Chúa
và những mầu nhiệm thuộc về Ngài, con người cần được sự trợ giúp của Thiên Chúa
qua việc ban Thánh Thần cho con người. Chúa Giêsu liệt kê hai mầu nhiệm điển
hình cho Nicodemus:
(1)
Mầu nhiệm Nhập Thể: “Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống.”
Để tin Chúa Giêsu vừa là Chúa vừa là người cần có sự soi sáng của Thánh Thần.
(2)
Mầu nhiệm Cứu Chuộc qua Cuộc Thương Khó và Tử Nạn của Chúa Giêsu: “Như ông
Moses đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương
cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.” Con người không thể
hiểu nổi tại sao một Thiên Chúa uy quyền lại muốn con mình đi qua con đường Thập
Giá để cứu chuộc con người! Thánh Thần có thể làm cho con người hiểu mầu nhiệm
này.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Khi chịu Bí tích Rửa Tội là chúng ta đã được đóng ấn Chúa Thánh Thần. Chúng ta
cần sống theo sự hướng dẫn của Ngài. Ngài sẽ làm cho chúng ta hiểu biết các mầu
nhiệm Nước Trời và hướng dẫn chúng ta tới sự thật toàn vẹn.
-
Những quà tặng Chúa Thánh Thần ban cho mỗi cá nhân là cho sự phát triển của cộng
đoàn; mỗi cá nhân cần sự soi sáng của Chúa Thánh Thần để đóng góp vào việc xây
dựng và phát triển cộng đoàn và mở mang Nước Chúa.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
14/04/15 THỨ BA TUẦN 2
PS
Ga 3,7b-15
Ga 3,7b-15
Suy niệm: “Đầu
đội trời, chân đạp đất” là tinh thần sống của người Ki-tô hữu. Tuy đang ở trần
gian, người Ki-tô hữu đã hướng lòng lên Đấng Phục Sinh, đồng thời hướng cuộc
đời mình tới sự Phục Sinh sau này. Đây không phải là một lối sống hão huyền,
hay một niềm hy vọng vô căn cớ. Chính Đức Giê-su là Đầu đã khải hoàn trong vinh
quang Phục Sinh, thì chúng ta là chi thể của Thân Mình Đức Giê-su cũng sẽ theo
Đầu đi vào trong vinh quang Phục Sinh với Người. Nhưng làm sao có Phục Sinh nếu
không kinh qua thập giá? Đầu đã chịu giương cao trên thập giá nên cũng được giương cao trong vinh quang Phục Sinh. Tương tự như thế,
chúng ta cũng đi theo con đường thập giá đến vinh quang.
Mời Bạn: Cuộc
đời người Ki-tô hữu luôn hướng về tương lai là sự phục sinh hay Nước Trời, và
vì tương lai phục sinh mà chấp nhận đi vào con đường tự hủy. Định luật: “Nếu hạt lúa mì gieo vào lòng
đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh
được nhiều hạt khác” (Ga 12,24) là một lời kêu mời thiết thực cho những ai muốn được
phục sinh với Đức Giê-su.
Chia sẻ: Bạn
đã nối kết những hy sinh thập giá đời mình với thập giá Đức Giê-su thế nào?
Sống Lời Chúa: Chia
sẻ thánh giá đời bạn cho một người.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su Phục Sinh la niềm hy vọng cho chúng con, xin hướng
tâm lòng và cuộc đời chúng con tới Chúa, để dù đang sống trong những thực tại
với nhiều hy sinh thập giá, chúng con vẫn tìm được niềm vui.
Ai tin được sống muôn đời
Kitô hữu là người đang trên đường về quê hương
đích thật. Đấng từ trời xuống nay đã lên trời (c. 13), và lôi kéo chúng ta lên
với Ngài (Ga 12, 32).
Suy niệm:
Con
người hôm nay vừa bị hấp dẫn bởi cái chết,
vừa
bị lôi kéo bởi cuộc sống đời này.
Cuộc
sống hôm nay cho chúng ta nhiều tiện nghi thoải mái.
Nó
mời chúng ta hưởng thụ, mua sắm, tiêu dùng.
Luôn
luôn xuất hiện những mẫu mã mới hơn, tốt hơn, đẹp hơn.
Con
người vất vả làm việc để có thể mua được món hàng do mình chế tạo.
Cuộc
sống vừa dễ chịu hơn, vừa mệt mỏi hơn bởi vô số những nhu cầu.
Con
người hôm nay có hạnh phúc hơn xưa không?
Những
thức ăn trần thế có đủ làm con người mãn nguyện không?
Người
Kitô hữu quý chuộng cuộc sống ở trần thế này,
nhưng
họ hiểu tính chất mau qua và tương đối của nó.
Như
Đức Giêsu, họ cũng phải đi qua cuộc sống đời này,
nếm
đủ mọi mùi vị của phận người, chịu đựng mọi khó khăn thách đố,
trước
khi về với điểm đến chung cục là cuộc sống đời sau.
Thiên
đàng, Nước Thiên Chúa hay sự sống vĩnh cửu
là
những từ diễn tả hạnh phúc đang chờ đợi người Kitô hữu sau cái chết.
Họ
biết mình từ đâu đến và biết mình sẽ đi đâu.
Họ
biết phân biệt những ga xép với đích đến cuối cùng.
Trong
bài Tin Mừng hôm qua, Đức Giêsu khẳng định
chẳng
ai được vào Nước Thiên Chúa nếu không được sinh ra bởi Thần Khí.
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, Ngài lại khẳng định:
“Ai
tin vào Con Người thì có sự sống vĩnh cửu” (c.15).
Vào
Nước Thiên Chúa đồng nghĩa với có sự sống vĩnh cửu.
Như
Môsê giương cao con rắn trong sa mạc để ai nhìn lên thì được khỏi,
Con
Người cũng phải được giương cao để ai tin thì được sự sống vĩnh cửu.
Sự
sống vĩnh cửu là hoa quả của mầu nhiệm được giương cao.
Đức
Giêsu được giương cao khi bị treo trên thập giá,
được
giương cao khi được Cha phục sinh,
và
được giương cao khi được Cha đưa về trời.
Chính
vì Đức Giêsu bị đóng đinh, được phục sinh và về trời
nên
chúng ta được sinh lại từ trên nhờ Thần Khí,
được
vào Nước Thiên Chúa và có sự sống vĩnh cửu.
Kitô
hữu là người đang trên đường về quê hương đích thật.
Đấng
từ trời xuống nay đã lên trời (c. 13),
và
lôi kéo chúng ta lên với Ngài (Ga 12, 32).
Làm
thế nào chúng ta thoát khỏi sức kéo xuống của vật chất?
Làm
thế nào chúng ta sống nhẹ nhàng hơn để kéo thế giới quanh ta bay lên?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu phục sinh
Chúa
đã sống đến cùng cuộc Vượt qua của Chúa,
xin
cho con biết sống
cuộc
Vượt qua mỗi ngày của con,
Vượt qua sự nhỏ mọn và ích kỷ.
Vượt
qua những đam mê đang kéo ghì con xuống.
Vượt
qua nỗi sợ khổ đau và nhục nhã.
Vượt
qua đêm tăm tối cô đơn của Vườn Dầu.
Vượt
qua những khắc khoải của niềm tin.
Vượt
qua những thành kiến con có về người khác...
Chính vì Chúa đã phục sinh
nên
con vui sướng và can đảm vượt qua,
dù
phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con biết noi gương Chúa phục sinh
gieo
rắc khắp nơi bình an và hy vọng,
tin
tưởng và niềm vui.
Ước gì ai gặp con
cũng
gặp thấy sự sống mãnh liệt của Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
14
THÁNG TƯ
Sự
Bình An Chảy Ra
Từ
Đôi Bàn Tay Mang Lỗ Đinh
Tin
Mừng dẫn chúng ta đến với căn gác thượng ở Giê-ru-sa-lem – là nơi đầu tiên của
lịch sử It-ra-en mới, nơi đầu tiên của Dân Thiên Chúa trong giao ước mới. Chúng
ta đã từng có mặt ở đây, vào đúng hôm Phục Sinh. Đó là ngày thứ nhất “sau ngày
sa-bát”, ngày thứ nhất của tuần lễ.
Các
Tông Đồ đều đã biết về sự kiện ngôi mộ của Đức Giêsu trống rỗng – bởi vì trước
hết là các phụ nữ, rồi đến Phê-rô và Gio-an, đã đến thăm ngôi mộ đá ấy. Vào buổi
chiều cùng ngày hôm ấy, chính Đức Giêsu đã xuất hiện với họ. Người hiện ra giữa
họ, ngay cả dù các cánh cửa của căn gác thượng đều đóng kín bưng. Người chào
các Tông Đồ và nói: “Bình anh cho anh em!” (Ga 20,19). Người cho họ xem “đôi
bàn tay và cạnh sườn Người” (Ga 20,20): những dấu đinh vẫn còn đó!
Và
kìa, dường như từ những vết thương ấy – từ đôi bàn tay bị xuyên thủng, từ đôi
bàn chân, và từ cạnh sườn – Người đã rút ra những gì mà Người tha thiết nhất để
nói với họ trong buổi gặp gỡ đầu tiên này, sau bi kịch trên đồi Can-vê.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
14- 4
Cv
4, 32-37; Ga 3, 7b-15.
LỜI
SUY NIỆM: “Như Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc,
Con Người cũng sẽ phải giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống
muôn đời.”
Với
ông Ni-cô-đê-mô, ông chậm hiểu những gì Chúa Giêsu đã nói với ông. Nhưng với
Chúa Giêsu, Người không bỏ rơi ông, Người vẫn tiếp tục đối thoại, tiếp tục soi
dẫn, và Người dùng Cựu Ước để ông dễ hiểu hơn. Qua hình ảnh con rắn bị giương
cao trong sa mạc, với sự giương cao Người trên Tập Giá sau này; để giúp ông tin
vào Người chính thật là Đấng Thiên Sai đến giải phóng con người: “Ai tin vào
Người thì được sống muôn đời”.
Lạy
Chúa Giêsu. Trên hành trình đức tin của chúng con, còn có rất nhiều điều chúng
con chưa được hiểu biết. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn
tiếp tục học hỏi về Chúa, để chúng con càng ngày càng yêu mến Chúa hơn.
Mạnh
Phương
14
Tháng Tư
Chiếc Tàu Vĩ Ðại
10
giờ đêmngày 14 tháng 4 năm 1912, chiếc tàu du lịch mang tên Titanic của Anh Quốc
đã đâm phải một tảng băng giữa khơi Ðại Tây Dương. Bốn giờ đồng hồ sau, cả chiếc
tàu, thủy thủ đoàn và nhiều hành khách đã bị chôn vùi giữa lòng đại dương...
Cuộc
đắm tàu thảm thương ấy đã là nguồn cảm hứng cho không biết bao nhiêu tác phẩm
văn chương. Những người sống sót đã thuật lại sự can đảm phi thường của viên
thuyền trưởng, các sĩ quan và thủy thủ đoàn. Họ kể lại rằng nhiều người vợ đã
khước từ sự cứu vớt để ở lại và cùng chết với chồng.
Giữa
bao nhiêu gương hy sinh vĩ đại ấy, những người sống sót còn kể lại một câu chuyện
vì xem ra người ta chỉ muốn biết vì óc tò mò hơn là vì thán phục. Ðó là câu
chuyện của một người đàn bà sau khi đã được đưa lên boong tàu để chuẩn bị được
cứu vớt, đã xin được trở lại phòng ngủ lần cuối cùng để thu nhặt một ít đồ vật
quý giá. Người ta chỉ cho bà đúng ba phút để làm công việc đó.
Người
đàn bà vội vã chạy về phòng ngủ của mình. Dọc theo hành lang, bà thấy ngổn
ngang không biết bao nhiêu là nữ trang và đồ vật quý giá. Khi đến phòng ngủ của
bà, người đàn bà đưa mắt nhìn các thứ nữ trang và báu vật, nhưng cuối cùng bà
chỉ nhặt đúng ba quả cam và chạy lên boong tàu.
Trước
đó vài tiếng đồng hồ, giữa các đồ vật trong phòng, có lẽ người đàn bà không bao
giờ chú ý đến ba quả cam. Nhưng trong giây phút nguy ngập nhất của cuộc sống,
thì giá trị của sự vật bỗng bị đảo lộn: ba quả cam trở thành quý giá hơn cả tấn
vàng và kim cương, hột xoàn.
Người
Kitô chúng ta luôn được mời gọi để đánh giá sự vật và các biến cố trong tương
quan với sự sống vĩnh cửu. Chúng ta được mời gọi để nhìn vào sự vật bằng chính
ánh sáng vĩnh cửu. Ðó là cách thế duy nhất để chúng ta tìm ra được ý nghĩa và
giá trị đích thực của sự vật.
Thánh
Matthêô và Luca có ghi lại một mẩu chuyện nho nhỏ cho thấy cái nhìn của chính
Thiên Chúa: Ngày nọ, Chúa Giêsu vào Ðền Thờ. Người quan sát những người đến trước
hòm tiền để bố thí. Ða số là những người giàu có. Chợt có một quả phụ nghèo nàn
cũng tiến đến bên hòm tiền. Bà chỉ bỏ vỏn vẹn có vài xu nhỏ... Vậy mà Chúa
Giêsu đã tuyên bố rằng bà ta là người dâng cúng nhiều hơn cả, bởi vì đa số đều
có của dư thừa, còn người đàn bà này cho chính những gì mình cần để nuôi sống.
Cái
nhìn của Thiên Chúa không bỏ sót bất cứ một hành động nhỏ nhặt nào của con người.
Và trong cái nhìn ấy, đôi khi chính những hành động nhỏ bé của cuộc sống ngày
qua ngày, chính những nghĩa cử vô danh lại bừng sáng lên và mang một giá trị đặc
biệt.
Cái
nhìn của Thiên Chúa phải chăng không phải là một nguồn an ủi lớn lao cho chúng
ta là những người đang âm thầm sống đức tin giữa không biết bao nhiêu thử thách
và giới hạn? Ước gì cái nhìn ấy giúp chúng ta kiên trì trong những công việc vô
danh mà chúng ta phải thi hành mỗi ngày và củng cố chúng ta trong niềm tin vững
vào những thực tại vĩnh cửu.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét