20/04/2015
Thứ Hai sau Chúa Nhật
III Phục Sinh
Bài
Ðọc I: Cv 6, 8-15
"Họ
không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông nói".
Trích
sách Tông đồ Công vụ.
Trong
những ngày ấy, Têphanô đầy ân sủng và sức mạnh, làm nên những điều kỳ diệu và
những phép lạ cả thể trong dân. Bấy giờ có nhóm người kia thuộc hội đường mệnh
danh là "của những người Tự Do, người Xirênê và Alexandria", và những
người khác từ xứ Cilicia và Tiểu Á, đã nổi dậy. Họ tranh luận với Têphanô,
nhưng họ không thể đương đầu với sự khôn ngoan và Thánh Thần vẫn giúp cho ông
nói. Họ xúi giục một số người nói lên rằng: "Chúng ta đã nghe nó nói những
lời lộng ngôn phạm đến Môsê và Thiên Chúa". Họ xách động dân chúng, các kỳ
lão và luật sĩ; rồi họ tuôn đến bắt Têphanô điệu tới công nghị. Họ đưa ra những
người làm chứng gian nói rằng: "Tên này không ngớt nói những lời xúc phạm
đến nơi thánh và lề luật, vì chúng tôi nghe nó nói rằng: "Ông Giêsu
Nadarét sẽ phá nơi này, và thay đổi các tập tục Môsê truyền lại cho chúng
ta". Toàn thể cử toạ trong công nghị chăm chú nhìn Têphanô, thấy mặt người
giống như mặt thiên thần.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 118, 23-24. 26-27. 29-30
Ðáp: Phúc cho ai
theo đường lối tinh toàn (c. 1a).
Hoặc
đọc: Alleluia.
Xướng:
1) Dầu vua chúa hội lại và buông lời đả kích, tôi tớ Ngài vẫn suy gẫm về thánh
chỉ Ngài. Vì các lời nghiêm huấn của Ngài là điều con ưa thích, các thánh chỉ
Ngài là những bậc cố vấn của con. - Ðáp.
2)
Con đã trình bày đường lối của con và Chúa nghe con, xin dạy bảo con các thánh
chỉ của Ngài. Xin cho con am hiểu đường lối huấn lệnh của Chúa, để con suy gẫm
các điều kỳ diệu của Ngài. - Ðáp.
3)
Xin đưa con xa cách con đường gian dối, và rộng tay ban luật pháp của Ngài cho
con. Con đã chọn con đường chân lý, con quyết tâm theo các thánh chỉ của Ngài.
- Ðáp.
Alleluia:
Ga 16, 28
Alleluia,
alleluia! - Thầy bởi Cha mà ra, và đã đến trong thế gian, rồi bây giờ Thầy bỏ
thế gian mà về cùng Cha. - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 6, 22-29
"Hãy
ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng vì của ăn tồn tại cho đến
cuộc sống đời đời".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Hôm
sau, đám người còn ở lại bên kia biển thấy rằng không có thuyền nào khác, duy
chỉ có một chiếc, mà Chúa Giêsu không lên thuyền đó với các môn đệ, chỉ có các
môn đệ ra đi mà thôi. Nhưng có nhiều thuyền khác từ Tibêria đến gần nơi dân
chúng đã được ăn bánh. Khi đám đông thấy không có Chúa Giêsu ở đó, và môn đệ
cũng không, họ liền xuống các thuyền kia và đến Capharnaum tìm Chúa Giêsu.
Khi
gặp Người ở bờ biển bên kia, họ nói với Người: "Thưa Thầy, Thầy đến đây
bao giờ?" Chúa Giêsu đáp: "Thật, Ta bảo thật các ngươi, các ngươi tìm
ta không phải vì các ngươi đã thấy những dấu lạ, nhưng vì các ngươi đã được ăn
bánh no nê. Các ngươi hãy ra công làm việc không phải vì của ăn hay hư nát, nhưng
vì của ăn tồn tại cho đến cuộc sống đời đời, là của ăn Con Người sẽ ban cho các
ngươi. Người là Ðấng mà Thiên Chúa Cha đã ghi dấu". Họ liền thưa lại rằng:
"Chúng tôi phải làm gì để gọi là làm việc của Thiên Chúa?" Chúa Giêsu
đáp: "Ðây là công việc của Thiên Chúa, là các ngươi hãy tin vào Ðấng Ngài
sai đến".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Hãy
Tin Ðấng Thiên Chúa Ðã Sai
Khởi
đầu cho nghề nghiệp phim ảnh của nhà đạo diễn kiêm sản xuất phim nổi tiếng khá
đặc biệt so với những người khác, đó là Charlot. Năm lên 17 tuổi, Charlot đến
New York để học về âm nhạc, và mộng ước của anh đã toại nguyện, anh đã trở
thành một nhạc sĩ. Nhưng để có tiền ăn học trong thời gian này, anh đã xin một
chân giữ trật tự trong rạp hát. Anh được trao cho một bộ quần áo đặc biệt với
chiếc mũ rộng vành và lên trước sân khấu ra hiệu lệnh: "Xin quí vị vui
lòng vào chỗ ngồi. Buổi chiếu phim bắt đầu".
Charlot
chẳng thích mấy câu hiệu lệnh ngắn ngủi và nhàm chán này. Thay vào đó, anh giới
thiệu một vài điều về cuốn phim sắp chiếu. Khán giả rất hài lòng về cách giới
thiệu ấy, và khi cần, hiệu lệnh vẫn được ổn định. Tuy nhiên, nếu muốn lôi cuốn
khán giả, Charlot lại phải tìm hiểu về phim ảnh nhiều hơn. Và rồi từ giấc mộng
trở thành nhạc sĩ, anh đã trở thành nhà đạo diễn kiêm sản xuất phim lúc nào chẳng
hay.
Anh
chị em thân mến!
Từ
lúc nghe tiếng gọi: "Hãy theo Ta" và từ lúc theo Ðức Giêsu, chắc chắn
các tông đồ chẳng hiểu bao nhiêu về Thầy mình và những giáo lý của Thầy. Hai
thánh tông đồ Philipphê và Giacôbê cũng không nằm ngoài nhóm ấy.
Ðược
gọi là môn đệ của Ðức Giêsu nhưng lại chẳng hiểu biết bao nhiêu về giáo huấn của
Ngài quả là một điều đáng trách. Tuy nhiên, nó không khiến cho con người bị quở
trách cho bằng một thái độ tự mãn và cố chấp trong những điều không hiểu biết ấy.
Như Chúa Giêsu đã không tiếc lời với biệt phái và luật sĩ, những kẻ tự cho mình
là những người nắm giữ chìa khóa khôn ngoan.
Sai
lầm và ngộ nhận là thân phận của con người, con người sẽ không bị trách phạt về
những khiếm khuyết ấy, nếu họ biết thành thật trao đổi với Ðức Giêsu. Phêrô đã
âu lo hỏi Thầy: "Chúng con bỏ mọi sự mà theo Thầy thì sẽ được gì?"
Gioan và Giacôbê đã nhờ mẹ xin cho được một chỗ ngồi bên phải và bên trái Thầy.
Philipphê xin được thấy Chúa Cha. Khiếm khuyết đã làm cho các ông trở thành đối
tượng của khinh ghét, coi thường, nhưng lại là những cơ hội quí báu cho các ông
hoặc cho những ai đang nghe Chúa giảng được thật sự thấu hiểu về Chúa Giêsu và
giáo lý của Ngài.
Ðằng
khác, những thiếu sót và hiểu biết cũng không cất đi sứ mạng rao giảng của người
môn đệ. Không phải đợi đến lúc đầy kiến thức con người mới giới thiệu Thiên
Chúa cho kẻ khác, chỉ cần mới biết về Ngài là họ đã nhận nhiệm vụ nói về Ngài.
Vừa được gặp Ðức Giêsu xong, Philipphê liền giới thiệu cho Nathanael, và có lẽ
suốt thời gian theo Thầy ông cũng không ngừng giới thiệu Thầy. Vì thế mà nhóm
người Hy Lạp lúc về dự lễ tại Giêrusalem đã nhờ ông dẫn đến gặp Chúa Giêsu.
Rao
giảng Ðức Giêsu, đó là nhiệm vụ được trao ban cho những ai đã được nghe biết về
Ngài, dù cho đó chỉ là một lần gặp gỡ, dù cho đó là thời gian thuận tiện hay
không.
Trong
cuộc sống hằng ngày, ước mong mỗi người trong chúng ta sẽ học biết nơi hai
thánh Philipphê và Giacôbê thái độ đối thoại chân thành, không hổ thẹn về các
khiếm khuyết nhưng sẵn sàng rộng mở để rồi chúng sẽ trở thành những cơ hội quí
báu được hiểu biết thêm về Chúa và về anh em. Ðồng thời cũng không quên nhiệm vụ
giới thiệu Ðức Kitô cho người khác, một nhiệm vụ được trao ban từ ngày lãnh nhận
bí tích Rửa tội.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần III PS
Bài đọc: Acts 6:8-15; Jn
6:22-29.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy tin vào Đấng mà
Thiên Chúa sai đến.
Cùng
chứng kiến một sự kiện, nhưng mỗi người nhìn dưới góc cạnh khác nhau: Có những
người nhìn ra sự thật ngay; có những người mất thời gian lâu dài mới có thể nhận
ra sự thật; nhưng cũng có những người cố giữ thái độ ngoan cố không chịu nhìn
nhận sự thật. Trong biến cố Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Kitô cũng thế: Khi các
Tông-đồ và nhiều người Do-thái nhận ra lầm lỗi của họ, qua việc kết án và đóng
đinh Con Thiên Chúa, họ đã ăn năn sám hối và trở lại làm chứng cho Ngài; nhưng
ngược lại, vẫn có những người ngoan cố không chịu tin, họ tiếp tục dùng sức mạnh
và mưu mô để truy tố và luận tội các môn đệ của Chúa.
Các
Bài Đọc hôm nay vạch ra những cái nhìn sai trái và hành động không đúng của con
người. Trong Bài Đọc I, Phó-tế Stephanô tranh luận với những người Do-thái thuộc
Nhóm nô lệ được giải phóng về giáo lý của Chúa Giêsu về Đền Thờ và Lề Luật. Dù
họ không địch nổi với ông, họ vẫn tìm người phao tin đồn thất thiệt để có cớ bắt
ông trao cho Thượng Hội Đồng. Trong Phúc Âm, dân chúng đi tìm Chúa Giêsu, không
phải vì nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai, nhưng vì để có lương thực hàng ngày.
Chúa Giêsu sửa sai lối nhìn của họ: “Hãy ra công làm việc không phải vì lương
thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là
thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng
Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.
1.1/
Xung đột giữa Phó-tế Stephanô và hội đường của Nhóm nô lệ được giải phóng: Ông
là
một trong 7 Phó-tế mới được chọn để phục vụ cho các bà góa theo văn hóa Hy-lạp.
Ông được đầy ân sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao
trong dân.
Đối
thủ của ông là những người thuộc hội đường gọi là hội đường của nhóm nô lệ được
giải phóng, gốc Cyrene và Alexandria. Họ cùng với một số người gốc Cilicia và
Asia, đứng lên tranh luận với ông Stephanô; nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn
ngoan mà Thánh Thần đã ban cho ông. Khi không dùng trí khôn ngoan để thắng ông
được, họ quay qua dùng những thủ đoạn hèn hạ. Họ bầy mưu tố cáo Stephanô bằng
cách xui mấy người phao lên rằng: "Chúng tôi đã nghe hắn nói lộng ngôn xúc
phạm đến ông Moses và Thiên Chúa."
1.2/
Phó-tế Stephanô bị bắt và buộc tội: Những người này sách động dân và các kỳ mục cùng
kinh sư, rồi ập đến bắt ông và điệu đến Thượng Hội Đồng. Họ đưa mấy người chứng
gian ra khai rằng: "Tên này không ngừng nói những lời phạm đến Nơi Thánh
và Lề Luật. Vì chúng tôi đã nghe hắn nói rằng Giêsu người Nazareth sẽ phá huỷ
nơi này và thay đổi những tục lệ mà ông Moses đã truyền lại cho chúng ta."
Phó-tế Stephanô có lẽ đã tranh luận với họ về 3 điểm chính:
(1)
Nơi Thánh (tức Đền Thờ) phải qua đi để mọi người có thể thờ phượng Chúa trong
tinh thần và chân lý (Jn 4:20-24). Sự thật hiển nhiên là tuy Đền Thờ Jerusalem
đã bị phá hủy hoàn toàn vào năm 70 AD, Dân Chúa vẫn tiếp tục thờ phuợng Chúa ở
mọi nơi, mọi thời, và mọi lúc.
(2)
Lề Luật phải hướng tới sự làm nên trọn vẹn của Đức Kitô, và Tin Mừng của Ngài cần
được rao giảng cho mọi người; chứ không phải để họ tự ý phiên dịch Lề Luật, rồi
bóc lột dân nghèo và đàn áp những người công chính.
(3)
Ơn Cứu Độ dành cho mọi người: Người Do-thái vẫn tự tôn nghĩ rằng chỉ có họ mới
là con Thiên Chúa và xứng đáng được cứu độ, mọi dân tộc khác chỉ xứng đáng làm
nô lệ cho họ và tiền định để sa hỏa ngục. Họ không biết rằng đặc quyền Thiên
Chúa ban cho họ, là để họ mang nhiều người về cho Thiên Chúa.
Họ
biết ông vô tội qua lời trình thuật: “Toàn thể cử toạ trong Thượng Hội Đồng đều
nhìn thẳng vào ông Stephanô, và họ thấy mặt ông giống như mặt thiên sứ.” Nhưng
họ vẫn ngoan cố buộc tội ông như đã từng buộc tội Chúa Giêsu.
2/
Phúc Âm:
"Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến."
2.1/
Dân chúng kéo nhau đi tìm Chúa Giêsu vì muốn được ăn no: Trình thuật hôm nay
tiếp tục trình thuật Chúa làm phép lạ “Bánh hóa nhiều” cho dân chúng ăn no nê;
sau đó, họ muốn tôn Ngài làm vua. Chúa Giêsu truyền lệnh cho các Tông-đồ chèo
thuyền qua Capernaum trước, còn Ngài đi lên núi cầu nguyện. Ngài đến cứu các
ông khi Biển Hồ dậy sóng và đưa các ông cặp bến bình an.
Hôm
sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một
chiếc thuyền và Đức Giêsu lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng
chỉ có các ông đi mà thôi. Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Tiberias đến gần
nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. Vậy khi dân chúng thấy
Đức Giêsu cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi
Capernaum tìm Người.
Khi
gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ
vậy?"
Đức
Giêsu thấu hiểu những gì trong lòng họ, nên Ngài đáp: "Thật, tôi bảo thật
các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các
ông đã được ăn bánh no nê.”
2.2/
Chúa Giêsu khuyên họ hãy tìm những giá trị vĩnh cửu.
(1)
Lương thực hư nát và không hư nát: Ngài khuyên bảo họ: “Các ông hãy ra công làm
việc, không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn
đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi
vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận." Lương thực
mau hư nát Chúa Giêsu muốn nói ở đây là của ăn uống nuôi dưỡng phần xác, chúng
vào qua cửa miệng rồi tan biến đi. Lương thực không hư nát là Lời Chúa và Mình
Thánh Chúa như sẽ được đề cập đến gần cuối chương 6; những lương thực này sẽ
nuôi dưỡng phần linh hồn của con người, và giúp họ đạt đến cuộc sống vĩnh cửu
sau này.
(2)
Thi hành thánh ý của Thiên Chúa: Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì
để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?" Đức Giêsu trả lời: "Việc
Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến." Ngoài
những lương thực mà Chúa Giêsu sẽ ban cho, họ còn phải luôn mong muốn chu toàn
thánh ý Thiên Chúa, như chính Chúa Giêsu đã tuyên bố với các Tông-đồ khi các
ông thúc giục Ngài ăn: “Của ăn Ta là làm theo ý Đấng đã sai Ta” (Jn 4:34). Ý của
Thiên Chúa muốn cho mọi người là tin vào Chúa Kitô để được hưởng ơn Cứu Độ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải giữ một thái độ khách quan và thiện chí khi đi tìm sự thật, và cầu
xin để Chúa Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn chúng ta nhận ra sự thật.
-
Chúng ta phải dùng sự khôn ngoan của Thiên Chúa ban để nhận ra và hướng dẫn người
khác nhận ra và chấp nhận sự thật. Đừng bao giờ dùng sức mạnh để bắt ép, và
dùng những mưu mô thủ đọan để truy tố những người công chính.
-
Chúng ta hãy ra sức tìm những của ăn không hư nát: Thiên Chúa, Lời Chúa, Mình
Chúa, Ý Chúa, sự thật, cuộc sống đời sau, công bằng và bác ái… Đừng để những lo
lắng và cám dỗ thế gian làm chúng ta quên đi hay không dám sống cho những giá
trị vĩnh cửu này.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
20/04/15 THỨ HAI TUẦN 3
PS
Ga 6,22-29
Ga 6,22-29
Suy niệm: Thánh
giám mục Gio-an Kim Khẩu nói rằng con người như bị ‘đóng đinh’vào
những sự vật của đời này. Thử quan sát quanh mình và thấy ngài nói có lý! Nhà
doanh nghiệp đầu tư thời giờ, tiền bạc để có thêm lợi nhuận; viên chức tìm mọi
cách để được thăng quan tiến chức, kể cả bằng cách ‘chạy’ cửa hậu; nông dân đêm
ngày trông mong thời tiết thuận hoà để được vụ mùa bội thu; công nhân đấu
tranh, đình công để được tăng lương; kẻ ‘no cơm rửng mỡ’ chỉ mong vui chơi trác
táng sa đoạ; nghệ sĩ miệt mài đêm ngày để có những tác phẩm để đời… Hối hả hay
chậm rãi, say mê hay bất đắc dĩ, siêng năng ‘cày’ hay lao động sơ sơ ‘trớt
quớt’, tất cả tâm trí, tay chân chúng mình như bị ‘đóng đinh’, bị dán chặt vào các giá trị
của cuộc sống này, không còn chỗ cho những giá trị vĩnh cửu của Nước Trời.
Mời Bạn: Đáp
lại lời Đức Giê-su, mời bạn hãy ra công làm việc không phải chỉ nhằm có của ăn
của để, mua sắm đồ đạc tiện nghi, vui chơi giải trí, hay chỉ để tồn tại qua
ngày, nhưng còn vì những giá trị đem lại sự sống đời đời như “Tám Mối Phúc
Thật” (khó nghèo, khiết tịnh, hiền lành, công chính…), xây dựng nền văn minh
tình thương…
Sống Lời Chúa: Sống
tốt đẹp những giá trị trần thế (nghề nghiệp, gia đình, học đường, giao tế) để
tôn vinh Thiên Chúa cho người chung quanh.
Cầu nguyện: Lạy Cha chí nhân, vũ trụ trái đất và tài nguyên của nó, là quà
tặng Cha cho mọi người có quyền hưởng. Thế giới còn nhiều người đói nghèo là vì
chúng con giữ quá điều cần giữ. Xin dạy chúng con biết đầu tư làm giàu, nhờ
sống chia sẻ yêu thương. (Rabbouni)
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
20
THÁNG TƯ
Sự
Sống Tiềm Tàng Với Đức Kitô
Trong
Thiên Chúa
“Anh
em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới” (Cl 3,1). Chúng ta mừng cuộc Phục
Sinh của Chúa. Người cất lên lời kêu gọi ấy là Tông Đồ Phao-lô. Một cách đặc biệt,
thánh nhân đã kinh nghiệm được sức mạnh của Đấng Phục Sinh: “Nếu… anh em đã được
sống lại cùng với Đức Kitô, thì anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới…
Hãy để lòng trí mình nơi những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những
gì thuộc hạ giới… Vì sự sống của anh em được tiềm tàng với Đức Kitô trong Thiên
Chúa” (Cl 3,1-3).
Sứ
điệp Phục Sinh là một lời chứng. Những người đưa ra lời chứng là những người đã
gặp thấy ngôi mộ trống rỗng. Họ là những người đã kinh nghiệm sự hiện diện của
Chúa Phục Sinh. “Điều mắt chúng tôi đã xem thấy, điều tay chúng tôi đã sờ thấy”
(1Ga 1,1) – như đôi bàn tay của Tô-ma cứng lòng – “chúng tôi… công bố cho anh
em” (1Ga 1,3). “Sự sống đã được tỏ bày; chúng tôi đã thấy và làm chứng” (1Ga
1,2). Sự sống được tỏ bày, khi mà tất cả mọi sự dường như đã chìm ngập trong
bóng tối của sự chết.
Một
tảng đá lớn đã được lăn tới lấp kín cửa mộ. Người ta đóng chặt và niêm kín.
Nhưng sự sống lại tỏ hiện! Vâng, sứ điệp Phục Sinh là một lời chứng và là một
thách đố. Đức Kitô đã đến trần gian vì chúng ta. Người đã bị đóng đanh thập
giá. Nhưng qua cái chết của Người, Người trao ban cho chúng ta sự sống. Và như
vậy có nghĩa rằng sự sống của chúng ta giờ đây được tiềm tàng với Đức Kitô trong
Thiên Chúa. (Cl 3,3)
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
20-4
Cv
6, 8-15; Ga 6, 22-29.
LỜI
SUY NIỆM: “Các ông hãy ra công làm việc không phải vì
lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực trường tồn đem lại phúc trường
sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là
Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”
Sau
khi Chúa Giêsu hóa bánh ra nhiều, Người biết dân chúng muôn tôn Chúa lên làm
vua, đồng thời Người cũng sợ các môn đệ của Người hiểu sai về sứ vụ của Người,
nên Người đã truyền cho các ông qua bên kia sông. Dân chúng không thấy Người
cùng đi với các môn đệ, nên đã ra công đi tìm kiếm Người. Khi dân chúng gặp được
Người. Người biết rõ tâm tình của họ. Nên Ngài mời gọi họ đón nhận Lời Người. Lời
Người mới chính thật là thứ lương thực trường tồn và nhận được “Phúc trường
sinh”.
Lạy
Chúa Giêsu. Tất cả mọi lương thực điều do bởi Chúa ban cho. Xin ban cho mọi
thành viên trong gia đình chúng con khi ra công làm việc để có lương thực mau
hư nát ở đời này để sống; thì cũng biết ra sức tìm kiếm lương thực trường tồn
là Lời Chúa, để chúng con được hưởng phúc trường sinh.
Mạnh
Phương
20
Tháng Tư
Hãy Thắp Lên Một
Que Diêm
Một
bữa nọ, ông John Keller, một diễn giả nổi tiếng được mời thuyết trình trước khoảng
100 ngàn người tại vận động trường Los Angeles bên Hoa Kỳ. Ðang diễn thuyết ông
bỗng dừng lại và nói: "Bây giờ xin các bạn đừng sợ! Tôi sắp cho tắt tất cả
đèn trong sân vận động này".
Ðèn
tắt, sân vận động chìm sâu trong bóng tối dày đặc, ông John Keller nói tiếp:
"Bây giờ tôi đốt lên một que diêm. Những ai nhìn thấy ánh lửa của que diêm
tôi đốt thì hãy kêu lớn lên: Ðã thấy!". Một que diêm được bật lên, cả vận
động trường vang lên những tiếng kêu: "Ðã thấy!".
Sau
khi đèn được bật sáng lên, ông John Keller giải thích: "Ánh sáng của một
hành động nhân ái dù bé nhỏ như một que diêm sẽ chiếu sáng trong đêm tăm tối của
nhân loại y như vậy".
Một
lần nữa, tất cả đèn trong sân vận động lại tắt. Một giọng nói vang lên ra lệnh:
"Tất cả những ai ở đây có mang theo diêm quẹt, xin hãy đốt cháy
lên!". Bỗng chốc cả vận động trường rực sáng.
Ông
John Keller kết luận: "Tất cả chúng ta hợp lực cùng nhau, cóthể chiến thắng
bóng tối, sự dữ và oán thù bằng những đóm sáng nhỏ của tình thương và lòng tốt
của chúng ta".
Hòa
bình không chỉ là môi trường sống vắng bóng chiến tranh. Hòa bình không chỉ là
cuộc sống chung im tiếng súng. Vì trong sự giao tiếp giữa người với người, đôi
khi con người giết hại nhau mà không cần súng đạn, đôi khi con người làm khổ
nhau, đàn áp và bóc lột nhau mà không cần chiến tranh.
Ngoài
ra, hòa bình không chỉ được xây dựng trong những văn phòng của các nhà lãnh đạo.
Hòa bình không chỉ được xây dựng qua những cuộc họp, qua những buổi thảo luận,
mặc cả của các nhà chính trị. Mọi người chúng ta phải trở thành những người thợ
xây dựng hòa bình. Bởi lẽ nguồn gốc của hòa bình xuất phát từ phẩm chất của các
mối liên lạc giữa người với người.
Người
biết yêu mến là người thợ xây dựng hòa bình. Kẻ biết giúp đỡ là kẻ xây đắp hòa
bình. Những ai biết tha thứ, những ai biết phục vụ tha nhân, những ai biết luôn
khước từ hận thù, bạo lực là những người thợ xây dựng hòa bình. Những ai biết
chia sớt của cải mình cho người túng thiếu hơn, những ai có lòng nhân từ, có
lòng khoan dung và thông cảm đều là những kẻ giúp cho hòa bình nảy nở giữa loài
người.
Tóm
lại, cách thức tốt nhất để xây dựng hòa bình là tăng thêm cho thật nhiều những
hành động yêu thương và hảo tâm đối với đồng loại. Những hành động yêu thương
xuất phát từ lòng nhân hậu sẽ như những ánh sáng nho nhỏ của một que diêm.
Nhưng nếu mọi người cùng đốt lên những ánh sáng bé nhỏ, những hành động yêu
thương sẽ có đủ sức mạnh để xua đuổi bóng tối của những đau khổ và sự dữ.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét