Thầy
Không Đến Để Kêu Gọi Người Công Chính Mà Là Kẻ Tội Lỗi
Thời xuân trẻ tôi là thanh niên Do
Thái sống vào những năm tàn khốc của đệ nhị thế chiến 1939-1945. Người Do Thái bị bách hại và bị khai trừ. Tôi cũng chung số phận. Nơi trường học, tôi bị bạn bè chế nhạo và lánh xa. Tôi sống khốn khổ trong vòng 10 năm dưới sức đàn áp của quân đức-quốc-xã. Thế nhưng nhờ ý chí cương quyết cộng với lòng nhân ái bao dung
đã giúp tôi vượt thắng hai thử thách. Chiến thắng đưa tôi
đến hồng phúc khám phá ra Đức Tin nơi THIÊN
CHÚA, hay nói đúng hơn, khám
phá ra khuôn mặt đích thật của Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng Cứu Độ con người.
Thử thách đầu tiên xảy ra ngay thời thế chiến. Vào một đêm vắng, tôi đứng nơi cửa sổ và trông thấy hai tên đức-quốc-xã đi trên đường. Đường xá vắng teo. Tôi có thể giết chết hai tên đức-quốc-xã dễ như trở bàn tay. Thế mà lạ lùng thay, như có
Người-Nào-Đó ngăn chặn, không cho đôi bàn tay
tôi vấy máu sát nhân .. Chiến thắng thứ hai diễn ra khi đệ nhị thế chiến chấm dứt. Tôi dấu trong nhà một tên đức-quốc-xã đang bị dân chúng sôi sục hận thù lùng bắt. Tôi dấu trong vòng mấy ngày trời cho đến khi ông tìm được đường tẩu thoát.
Sau
thời thế chiến kinh hoàng khốn khổ, tôi được hồng phúc gặp gỡ Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Tôi
chính thức gia nhập Giáo Hội Công Giáo duy nhất thánh thiện và tông truyền. Nhưng cơ may đời tôi không dừng tại đó. Tôi tiến thêm bước nữa. Tôi quen biết hội dòng các tu sĩ Don
Orione. Tôi nhập dòng và trở thành thừa sai mang Tin Mừng Cứu Độ của Đức Chúa GIÊSU KITÔ đến cho mọi người, đặc biệt cho những kẻ bé nhỏ khiêm tốn và nghèo nàn.
(Chứng từ của Cha Giuseppe
Sorani Linh Mục Ý dòng Don Orione).
...
Chứng từ thứ hai mang bộ mặt khác. Đó là câu chuyện một thiếu nữ Ý, đi từ vũ-trường đến Tu-Viện. Giờ đây hằng ngày Chị cất tiếng hát ca ngợi khen lòng Nhân Lành của THIÊN CHÚA. Xin nhường lời cho Nữ Tu Anna Nobili.
Tôi
gia nhập Đại Gia Đình trong Tình
Yêu của Đức Chúa GIÊSU KITÔ, sau
bao năm sống mơ mộng hão huyền, chạy theo phù vân giả trá. Năm 13 tuổi, cuộc ly dị bất ngờ của Cha Mẹ đưa tôi
vào
vòng
mặc-cảm tự-ty. Vào một ngày, tôi khám phá ra
môn khiêu vũ trình chiếu
trên truyền hình. Tôi rất có khiếu về nhảy nhót. Thế là tôi lăng xả vào vòng khiêu vũ. Đêm
đêm tôi nhảy trên bục cao của vũ trường. Tôi nhảy để khuyến khích mời mọc người khác nhảy với tôi. Tôi khám phá ra
tình yêu, nhưng là
thứ tình yêu giả trá dưới ánh đèn màu! Lúc ấy, tôi dại dột và ngây thơ nghĩ
rằng tôi đã tìm được tình yêu tôi thiếu vắng nơi mái
ấm gia đình. Chưa hết, cùng với nhảy-nhót tôi cũng rơi vào
vòng
rượu chè và lang chạ tình dục.
May
thay thời gian này, Mẹ tôi gặp Tình Yêu THIÊN CHÚA và
Lời Ngài qua Kinh Thánh. Một hôm, Mẹ đưa cho tôi
Cuốn Thánh Vịnh và mời tôi đọc. Dĩ nhiên tôi từ chối thẳng-thừng. Dầu vậy Mẹ vẫn không nản lòng. Mẹ lại rủ tôi tham dự ngày tĩnh tâm. Nể lời Mẹ, tôi đến dự. Tôi trông thấy mọi người vui tươi và
hạnh phúc. Nhưng sau đó
thì đường
ai nấy đi. Đường của tôi dẫn đến vũ-trường vui chơi và
nhảy nhót.
Một ngày Vọng Lễ Giáng Sinh, tôi bước vào một thánh đường. Vị Linh Mục giảng lễ hôm ấy không ngừng lập đi lập lại:
-
Tất Cả cũng chỉ vì THIÊN CHÚA yêu thương bạn!
Câu
nói như có
sức thần thu hút tâm trí và tôi
cảm nhận sự hiện diện thật sự của Người-Nào-Đó! Tôi bỗng hiểu tôi đã gặp Đức Chúa GIÊSU KITÔ và được Tình Yêu Ngài thu hút.
Sau
Thánh Lễ, tôi trở lại vũ-trường và kể cho nhiều người nghe việc tôi gặp Đức Chúa GIÊSU. Dĩ nhiên
không ai tin lời tôi và còn chế nhạo tôi. Ngay chính đêm ấy, tôi dứt khoát không bao giờ đặt chân đến vũ-trường nữa. Cuộc đời tôi hoàn toàn thay đổi.
Trí
nhớ tôi được rửa sạch khỏi những hình ảnh nhơ-nhớp khốn khổ của thời gian trải qua nơi vũ-trường. Đức Chúa GIÊSU KITÔ ban
cho tôi con tim mới
mẻ. Ngài trả lại tôi nét đẹp trong trắng ngây thơ của thời niên thiếu.
Giờ đây thỉnh thoảng có dịp, tôi cũng trình bày
các điệu vũ, nhưng không
phải để kích thích khêu gợi mà là để ca tụng lòng Nhân Lành bao la
của THIÊN CHÚA. Ngài là Đấng Cứu Độ và là Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
...
”Những kinh sư thuộc nhóm Pharisêu thấy Đức Chúa GIÊSU ăn uống với những kẻ tội lỗi và người thu thuế, thì nói với các môn đệ rằng: ”Sao! Ông ấy ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi!” Nghe thế, Đức Chúa GIÊSU nói với họ: ”Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Thầy không đến để kêu gọi người công chính, mà là để kêu gọi người tội lỗi” (Marcô 2,16-17).
(”Don
Orione oggi”, Rivista mensile della Piccola Opera della Divina Provvidenza,
Anno CIV, n.2, Febbraio 2009, trang 21)
Sr.
Jean Berchmans Minh Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét