13/10/2016
Thứ Năm tuần 28 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) Ep 1, 1-10
"Ngài
đã chọn chúng ta trong Người trước khi tạo dựng thế gian".
Khởi
đầu bức thư của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Phaolô,
Tông đồ của Ðức Giêsu Kitô bởi ý định của Thiên Chúa, kính gửi các thánh ở
Êphêxô và (là) các tín hữu trong Ðức Giêsu Kitô. (Nguyện chúc) ân sủng và bình
an cho anh em do tự Thiên Chúa, Cha chúng ta, và Chúa Giêsu Kitô.
Chúc
tụng Thiên Chúa là Cha Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, Ðấng đã chúc lành cho
chúng ta bằng mọi phúc lành thiêng liêng trên trời, trong Ðức Kitô. Như Ngài đã
chọn chúng ta trong Người trước khi tạo dựng thế gian, để chúng ta được nên
thánh thiện và tinh tuyền trước mặt Ngài trong tình yêu thương. Chiếu theo
thánh ý của Ngài, Ngài đã tiền định cho chúng ta được phúc làm con nhờ Ðức
Giêsu Kitô, để chúng ta ca tụng vinh quang ân sủng của Ngài mà Ngài đã ban cho
chúng ta trong Con yêu dấu của Ngài.
Trong
Người, chúng ta được ơn cứu chuộc nhờ máu Người, được ơn tha tội theo sự phong
phú của ân sủng Ngài. Ân sủng này Ngài đã đổ tràn đầy trên chúng ta với tất cả
sự khôn ngoan thượng trí, khiến chúng ta được biết mầu nhiệm ý định của Ngài
theo ý Ngài đã định về Người, để kiện toàn trong thời gian viên mãn, là thâu hồi
vạn vật trên trời dưới đất trong Ðức Kitô.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4. 5-6
Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người
(c. 2a).
Xướng:
1) Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu.
Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện
của Người. - Ðáp.
2)
Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người; trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công
minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. -
Ðáp.
3) Khắp
nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa
cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca! - Ðáp.
4)
Hãy ca mừng Chúa với cây đàn cầm, với đàn cầm, với điệu nhạc du dương, cùng với
tiếng râm ran, tiếng tù và rúc, hãy hoan hô trước thiên nhan Chúa là Vua. -
Ðáp.
Alleluia:
Ga 14, 5
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai
đến được với Cha mà không qua Thầy". - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 11, 47-54
"Sẽ
bị đòi nợ máu của các tiên tri đã đổ ra, kể từ máu của Abel cho đến máu của
Giacaria".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
Chúa phán: "Khốn cho các ngươi! Hỡi những người xây cất mồ mả các tiên
tri, mà tổ phụ các ngươi đã giết chết. Thật, các ngươi làm chứng và tán thành
những hành động của tổ phụ các ngươi: vì thực ra họ đã giết các vị tiên tri,
còn các ngươi thì xây mồ mả cho họ. Bởi đó mà sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã
nói: Ta sẽ sai đến với chúng các tiên tri và các tông đồ, trong số các vị đó,
người thì chúng giết đi, người thì chúng bách hại, khiến cho dòng giống này sẽ
bị đòi nợ máu của tất cả các tiên tri đã đổ ra từ lúc tạo thành vũ trụ, kể từ
máu của Abel cho đến máu của Giacaria, người đã bị sát hại giữa bàn thờ và
thánh điện. Phải, Ta bảo các ngươi, dòng giống này sẽ bị đòi nợ máu. Khốn cho
các ngươi! Hỡi những tiến sĩ luật, vì các ngươi cất giữ chìa khoá sự hiểu biết.
Chính các ngươi đã không được vào, mà những người muốn vào, các ngươi đã ngăn cản
họ lại".
Khi
người phán bảo cùng các biệt phái và tiến sĩ luật những lời đó, thì họ bắt đầu
oán ghét Người một cách ghê gớm, và chất vấn Người về nhiều vấn đề, cố gài bẫy
Người để may ra bắt bẻ được lời gì do miệng Người thốt ra chăng.
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Dòng Máu Cứu Ðộ
Với
lý thuyết: "Người chết không nói", các đối thủ của những người thường
dùng bạo lực để thủ tiêu những người can đảm đóng vai trò tiên tri để nói lên sự
thật chống lại kỳ thị bất công, bênh vực quyền lợi của những người nghèo khổ. Từ
máu Abel, người vô tội đầu tiên đổ ra vẫn luôn nhuộm hồng với máu các tiên tri
thuộc mọi màu da, tiếng nói: một Martin Luther King, mục sư chủ trương bất bạo
động để tranh đấu cho sự phân biệt và kỳ thị mầu da ở xã hội Mỹ và bị bắn ngã
ngày 4/4/1968; hay một Oscar Roméro, vị giám mục thật sự yêu mến người nghèo đã
bị ám sát khi đang dâng Thánh Lễ tại một bệnh viện vào chiều ngày 23/4/1980.
Trong
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đề cập đến việc lấy máu đào làm chứng cho sự thật
nơi các tiên tri, Ngài cũng nói đến việc phải trả nợ máu. Ðoạn Tin Mừng còn cho
thấy lòng oán ghét của các Luật sĩ và Biệt phái đối với Chúa Giêsu ngày càng
gia tăng, và chính lòng oán ghét này đã dẫn Chúa Giêsu đến cái chết đẫm máu
trên Thập Giá, để Ngài thực sự chia sẻ số phận của các tiên tri. Những dòng máu
chảy từ thân xác Chúa Giêsu đã không đòi nợ máu, trái lại còn giải nợ máu, bởi
vì những dòng máu chảy ra vì tình yêu và vâng phục đối với Chúa Cha, đã phá tan
vòng luẩn quẩn của hận thù và oán ghét, qua lời Chúa Giêsu xin Cha tha thứ cho
những kẻ hành khổ và xử tử Ngài.
Cái
chết vì tình yêu và vì vâng phục của Chúa Giêsu cũng đã phá tan lý thuyết
"người chết không nói", bởi lẽ từ dạo ngài gục đầu tắt thở trên Thập
Giá, cái chết của Ngài đã nói và vẫn tiếp tục nói trải qua gần 2,000 năm nay,
nói với những người tin lẫn người không tin vào Ngài về độ sâu của tình yêu
Thiên Chúa đối với nhân loại và về độ dầy của tình yêu Ngài đối với mọi người.
Qua đó, cái chết của Chúa Giêsu đã trở thành nguồn sống và trao ban cho cái chết
của những người can đảm đóng vai trò tiên tri một ý nghĩa, một sức mạnh, để cái
chết của họ cũng tiếp tục nói và gây ảnh hưởng cũng như thu lượm kết quả mỹ mãn
hơn lúc họ còn sống. Cái chết của Mục sư Martin Luther King đã đẩy mạnh và đóng
góp phần không nhỏ vào phong trào chống phân biệt, kỳ thị cho những người da mầu
tại xã hội Mỹ và nhiều nơi khác trên thế giới. Cái gục đầu tắt thở trên bàn thờ
đang lúc dâng Thánh Lễ của Ðức Cha Oscar Roméro đã gây niềm hy vọng và sức mạnh
khôn lường cho bao nhiêu người dấn thân tranh đấu cho công bằng xã hội tại các
quốc gia Mỹ Châu La Tinh.
Nợ
máu vẫn đòi phải trả bằng máu. Nhưng từ dạo máu Chúa Giêsu chảy trên đồi Calvê
và vẫn tiếp tục chảy trên bàn thờ mỗi ngày khắp nơi trên thế giới, những dòng
máu hy sinh cho chính nghĩa, những dòng máu chảy ra vì tình yêu, đã trở thành
khí giới sắc bén phá tan hận thù, bất công, để góp phần xây dựng một thế giới
thấm nhuộm tình người, dẫn đến một nhân loại biết liên đới chia sẻ, yêu thương.
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ
Năm Tuần 28 TN2, Năm Chẵn
Bài
đọc: Eph 1:1, 3-10; Lk
11:47-54.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người tham dự vào Kế Họach Cứu Độ của
Thiên Chúa.
Bài đọc
I, Eph 1:1-10, là một Bài Thánh Ca, được dùng nhiều trong các buổi thờ phượng của
các tín hữu thời sơ khai. Chỉ trong 10 câu ngắn ngủi và liên tục (không một chấm
câu trong nguyên bản Hy-Lạp), đọan văn này tóm tắt tất cả những gì chính yếu
trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa. Kế họach này tuy có từ nguyên thủy, nhưng
chỉ được mặc khải cho con người qua Đức Kitô, khi Ngài xuống trần để hòan tất Kế
Họach Cứu Độ của Chúa Cha. Mục đích của Kế Họach là để cứu độ con người để con
người trở nên các nghĩa tử của Thiên Chúa và xứng đáng thừa hưởng gia tài là cuộc
sống vĩnh cửu với Ba Ngôi Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu trách các Luật-sĩ
và Biệt-phái vì cách hành xử của họ với các ngôn sứ và với dân chúng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Kế họach Cứu Độ của
Thiên Chúa cho con người qua Chúa Giêsu Kitô.
1.1/ Mầu
nhiệm Ba Ngôi Thiên Chúa được mặc khải ngay trong câu đầu tiên: “Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức
Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Trong Đức Ki-tô, từ cõi trời, Người đã thi ân giáng
phúc cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần.” Trong kế họach này, Thiên
Chúa giữ vai trò chủ động trong việc chọn con người và phác họa Kế Họach Cứu Độ:
Thiên Chúa chọn con người trước chứ con người không chọn Thiên Chúa trước,
nhưng con người vẫn có tự do để đáp trả. Thiên Chúa chọn con người qua Đức Kitô
và trước cả khi tạo thành vũ trụ. Mục đích của việc lựa chọn là để con người trở
nên tinh tuyền thánh thiện. Lý do độc nhất tại sao Thiên Chúa chọn con người là
vì Ngài yêu thương con người.
1.2/
Thiên Chúa đã tiền định cho con người được trở nên nghĩa tử của Ngài qua Đức
Kitô: Ngài chọn con
người làm con bằng cách nhận con nuôi (adoption). Một khi đã trở thành con
Thiên Chúa, con người có quyền thừa hưởng các gia tài của Thiên Chúa như ân sủng
và cuộc sống đời đời; đồng thời, con người cũng có quyền xóa bỏ quá khứ tội lỗi
và hậu quả của nó là sự chết.
1.3/ Máu
của Thánh Tử là giá phải trả để hòan thành kế họach Cứu Độ: Con người không thể làm bất cứ gì để tự
cứu mình; vì thế, con người phải hòan tòan trông cậy nơi Thiên Chúa. Ngài đã
ban cho con người một Người Con, và Người con này phải đổ máu ra để chuộc tội
và chết thay cho con người. Không những thế, Thiên Chúa đã rộng ban cho ta cùng
với tất cả sự khôn ngoan (sophia = wisdom) thông hiểu (phronesis = prudent,
practical wisdom). Cả hai nhân đức đều cần thiết và đựợc Thiên Chúa trao ban
cho con người để biết sống làm sao cho đạt đích.
1.4/
Thiên Chúa muốn con người biết Kế Họach Cứu Độ qua sự mặc khải của Đức Kitô: Mặc dù Kế Họach Cứu Độ đã có từ muôn
thuở, nhưng không ai trong con người biết được Kế Họach này cho tới khi Đức Kitô
đến. Chính Đức Kitô đã mặc khải cho con người Kế Họach yêu thương của Thiên
Chúa và chính Ngài làm hòan hảo Kế Họach của Chúa Cha qua cuộc Thương Khó và
cái chết của Ngài.
Con
người có thể thấy trước tương lai của mình và muôn lòai trong vũ trụ, vì sẽ có
ngày Đức Kitô sẽ hiệp nhất tất cả mọi sự trong tương lai như lời Phaolô: “Đó là
đưa thời gian tới hồi viên mãn là quy tụ muôn loài trong trời đất dưới quyền một
thủ lãnh là Đức Ki-tô.”
2/
Phúc Âm: Chúa mắng chửi các
Luật-sĩ vì 2 tội:
2.1/
Cách đối xử của các Luật-sĩ đối với ngôn sứ rất mâu thuẫn: Họ tôn kính các ngôn sứ bằng việc xây
lăng tẩm; nhưng họ chỉ tôn kính những ngôn sứ nào đã chết. Còn khi đối diện với
các ngôn sứ đang sống, họ lại tìm đủ mọi cách để làm khó, bắt bớ và giết chết.
Vì thế, Chúa Giêsu thẳng thắn tố cáo họ: “Các ngươi vừa chứng thực vừa tán
thành việc làm của cha ông các ngươi.” Tại sao họ ghét các ngôn sứ sống đến với
họ? Câu trả lời đơn giản là vì các ngôn sứ vạch trần những tật xấu và sự giả
hình của họ.
Họ
xây lăng cho các ngôn sứ để chứng minh cho dân chúng thấy rằng: "Nếu như
chúng tôi sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng tôi đã không thông đồng với các
ngài mà đổ máu các ngôn sứ" (Mt 23:30). Nhưng các hành động trong hiện tại
của họ đối với các ngôn sứ sống chứng minh họ đang theo vết chân của cha ông họ.
Vì thế, Chúa Giêsu tuyên án họ: “Vì vậy, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu tất cả các
ngôn sứ đã đổ ra từ tạo thiên lập địa, từ máu ông Aben đến máu ông Dacaria, người
đã bị giết giữa bàn thờ và Thánh Điện. Phải, tôi nói cho các người biết: thế hệ
này sẽ bị đòi nợ máu.”
2.2/
Cách đối xử của họ với dân chúng: Chúa Giêsu tố cáo họ: “Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu
biết: các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người lại ngăn cản.” Hiểu
biết Kinh Thánh là điều mà mọi người dân đều mong muốn, nhưng không phải ai
cũng có thể sở hữu Sách Thánh và được huấn luyện để hiểu. Vì thế, người dân phải
trông chờ vào các Luật-sĩ để đọc và giải thích ý nghĩa của Kinh Thánh cho họ.
Nhưng các Luật-sĩ nhiều khi vì tư lợi, họ cũng chẳng muốn cho dân hiểu. Họ muốn
trở thành những người duy nhất sở hữu và giải thích Kinh Thánh theo cách họ
mong muốn. Cai trị những ngu dân dễ dàng hơn cai trị những người hiểu biết. Họ
sợ một khi dân chúng hiểu biết, họ sẽ mất hết các đặc quyền.
Được
chỉ cho thấy sự thật, họ vẫn ngoan cố không nhận ra để sửa sai. Trái lại, các
Kinh-sư và Luật-sĩ bắt đầu căm giận Chúa Giêsu ra mặt, và vặn hỏi Ngài về nhiều
chuyện. Họ cố tình gài bẫy để xem có bắt được Ngài nói điều gì sai chăng. Một lần
nữa, họ đang toan tính để giết chết một ngôn sứ cao trọng hơn hết mọi ngôn sứ;
và nợ máu họ phải trả sẽ nặng hơn gấp triệu lần các ngôn sứ khác.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Vì
yêu thương Thiên Chúa đã có Kế Họach Cứu Độ con người bằng việc hy sinh Người
Con là Đức Kitô. Nhờ Máu Thánh Tử đổ ra mà chúng ta được tha thứ tội lỗi và được
cứu độ.
- Đối
với Thiên Chúa, những giả hình bên ngòai không thể che giấu những ý đồ bên
trong; vì thế, chúng ta cần biết sống thành thực cả trong lẫn ngòai.
-
Kinh Thánh là kho tàng chung của mọi tín hữu; vì thế, không ai có thể giữ riêng
cho mình. Trái lại, người hiểu biết Kinh Thánh có bổn phận phải làm cho người
khác hiểu bằng cách cắt nghĩa đúng sự thật và thích hợp với trình độ của người
nghe.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
13/10/16 THỨ NĂM TUẦN
28 TN
Lc 11,47-54
Lc 11,47-54
Suy niệm: Chúa Giê-su gọi những người thông luật là “người giữ chìa khoá của sự
hiểu biết” bởi
vì họ thông thạo Thánh Kinh, nắm rõ lịch sử. Thế nhưng họ đã không tin Ngài là
Đấng mà các ngôn sứ tiên báo, và lịch sử cứu độ quy hướng về. Đã vậy, họ không
tin thì cũng đành; đằng này, họ lại còn xuyên tạc, ngăn cản dân chúng đến với
Ngài. Không dừng lại ở đó, lòng căm giận còn thúc đẩy họ đi đến chỗ gài bẫy,
bắt bẻ và cuối cùng loại trừ Ngài bằng bản án đóng đinh Ngài vào thập giá.
Mời Bạn: Khổng
Tử dạy rằng: “Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri, thị tri dã,” nghĩa
là: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, vậy mới
thật là biết” (Luận Ngữ). Điều này thật đúng khi nói về thái độ phải có đối
với những chân lý đức tin. Những chân lý đức tin là những mầu nhiệm sâu xa vượt
quá tầm trí hiểu của con người. Nếu khiêm tốn nhìn nhận mình không hiểu thấu và
cầu xin ơn Chúa soi sáng, Chúa sẽ ban ơn giúp sức cho chúng ta. Còn ai kiêu
căng, tự mãn, cho mình biết tất cả, không cần ơn Chúa dạy dỗ thì người đó sẽ
sống mãi trong tăm tối mù lòa của mình mà thôi.
Sống Lời Chúa: Mỗi
ngày tôi dành ít nhất năm phút cho Lời Chúa. Tôi chọn một câu lời Chúa để suy
niệm rồi từ đó rút ra điều Chúa muốn dạy bảo, và muốn tôi đem ra thực hành.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa là nguồn bình an, là niềm hạnh phúc cho tâm
hồn. Xin Chúa cho chúng ta biết say mê tìm kiếm Chúa, biết dùng những khả năng
Chúa ban để phụng sự Chúa và hăng say làm cho nhiều người khác hiểu biết và yêu
mến Chúa.
Ngôn sứ và tông đồ
Kitô hữu tự bản chất là ngôn sứ cho thế giới mình
đang sống. Chỉ mong chúng ta cũng can đảm sống như Giêsu và chết như Giêsu.
Suy niệm:
Ơn gọi ngôn sứ chưa bao
giờ là một ơn gọi dễ dàng.
Ngôn sứ là người bất ngờ
được Thiên Chúa kêu gọi,
để trở nên phát ngôn viên
chính thức cho Ngài trước toàn dân.
Thiên Chúa nói qua trung
gian con người,
nói bằng thứ ngôn ngữ con
người để họ hiểu được.
Ngôn sứ đã là người nghe
trước khi là người nói,
là cầu nối chuyển đạt cho
dân sứ điệp mình đã lãnh nhận.
Sứ điệp của Thiên Chúa
lắm khi là những lời cảnh báo, răn đe,
nên công việc của ngôn sứ
không dễ được mọi người đón nhận.
Ngôn sứ có thể tố cáo
tính vụ hình thức nơi phụng vụ trong Đền thờ,
những người dâng lễ vật
cho Chúa, nhưng lại bóc lột anh em (Is 1, 11).
Ngôn sứ cũng dám nói lên
những điều chưa tốt nơi hàng tư tế,
những hư hỏng, bất công
của vua quan (2 Sm 12, 7),
và những bất trung của
dân chạy theo ngẫu tượng dân ngoại.
Phải có đảm lược mới dám
nói điều Chúa bắt mình nói.
Số phận của một ngôn sứ
thường gắn liền với đau khổ và bách hại.
Môsê và Êlia đều đã có
lúc xin được chết cho xong (Ds 11, 15; 1 V 19, 4).
Giêrêmia cũng chỉ muốn từ
nhiệm, nhưng không được (Gr 20, 7-18).
Giacaria bị ném đá và
giết trong sân Đền thờ (2 Sb 24, 20-22).
Vào thời Tân Ước các ngôn
sứ cũng chịu chung số phận.
Gioan Tẩy giả, Đức Giêsu
và các tông đồ đều nếm khổ đau và cái chết.
Bài Tin Mừng hôm nay nói
đến máu mà bao ngôn sứ đã đổ ra.
Từ thời Hêrôđê đại đế,
người ta bắt đầu xây lăng mộ cho các ngôn sứ,
nhưng chuyện bắt bớ và
sát hại các ngôn sứ thì vẫn kéo dài.
“Thế hệ này sẽ phải trả
lời về máu của mọi ngôn sứ đã đổ ra…” (c.50).
Như vậy thế hệ hiện tại
cũng phải chịu trách nhiệm về tội ác quá khứ,
vì chính họ đang nhúng
tay
vào việc bách hại các
người được Thiên Chúa sai (c. 49).
Các nhà thông luật hay
các kinh sư mà Đức Giêsu đang gặp gỡ
sẽ có mặt trong Thượng
Hội Đồng để luận tội Đức Giêsu (Lc 22, 66).
Máu vô tội của Đức Giêsu
sẽ đổ ra trên đồi Sọ (Lc 22, 20; Ga 19, 34).
Máu châu báu ấy thực ra
không đòi nợ máu, không đòi trả thù.
Máu ấy đổ ra để xóa tội
cho muôn người (Mt 26, 28),
để giao hòa con người với
Thiên Chúa.
Một số người sẽ phải chịu
trách nhiệm về việc đổ máu Đức Giêsu,
nhưng ngay cả những người
ấy cũng có thể thoát khỏi án phạt
nhờ chính dòng máu từ
trái tim yêu thương của Đấng bị đóng đinh.
Đức Giêsu trên thập giá
đã tha thứ cho những kẻ giết mình.
“Lạy Cha, xin tha cho họ,
vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23, 34).
Đức Giêsu phục sinh đã
sống sự tha thứ ấy
khi Ngài chẳng hề báo thù
những kẻ can dự vào cái chết của Ngài.
Các tông đồ cũng lần lượt
chia sẻ chén đắng của Thầy mình.
Kitô hữu tự bản chất là
ngôn sứ cho thế giới mình đang sống.
Chỉ mong chúng ta cũng
can đảm sống như Giêsu và chết như Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa,
Chúa đã làm người như
chúng con,
nên Chúa hiểu gánh nặng
của phận người.
Cuộc đời đầy cạm bẫy mời
mọc
mà con người lại yếu đuối
mong manh.
Hạnh phúc thường được
trộn bằng nước mắt,
và giữa ánh sáng, cũng có
những bóng mờ đe dọa.
Lạy Chúa Giêsu,
nếu có lúc con mệt mỏi và
xao xuyến,
xin nhắc con nhớ rằng
trong Vườn Dầu
Chúa đã buồn muốn chết
được.
Nếu có lúc con thấy bóng
tối bủa vây,
xin nhắc con nhớ rằng
trên thập giá
Chúa đã thốt lên: Sao Cha
bỏ con?
Xin nâng đỡ con, để con đừng bỏ cuộc.
Xin đồng hành với con, để
con không cô đơn.
Xin cho con yêu đời luôn
dù đời chẳng luôn đáng yêu.
Xin cho con can đảm
đối diện với những thách đố
vì biết rằng cuối cùng
chiến thắng thuộc về người
có niềm hy vọng lớn hơn. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
13
THÁNG MƯỜI
Một
Thời Đại Khẩn Trương
Thật
bi đát là còn nhiều vùng trên thế giới, người ta vẫn chưa biết hoặc đã lãng
quên Tin Mừng. Xã hội hiện đại vốn tự hào là một xã hội thông tin, nhưng có
hàng triệu con người mong mỏi được nghe Tin Mừng mà chỉ mới được biết loáng
thoáng hoặc chẳng biết gì cả về Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế. Và trong thế giới
cũ, vốn in đậm truyền thống đức tin Kitô giáo hàng bao thế kỷ, đang tồn tại những
ý thức hệ sai lạc và tư tưởng duy vật quá tràn ngập đến nỗi nhiều người sợ rằng
thế giới có nguy cơ bị nhận chìm vào trong vực thẳm đen tối của chủ nghĩa vô thần.
Vì thế, song song với nhu cầu Phúc Aâm hóa, chúng ta nhận ra một nhu cầu cấp
bách không kém, đó là tái rao giảng Tin Mừng.
Tất cả
chúng ta – linh mục cũng như giáo dân – đều được mời gọi khơi lại ý thức trong
Giáo Hội về nhu cầu khẩn thiết của việc Phúc Aâm hóa và tái Phúc Aâm hóa. Đặc
biệt, chúng ta phải giúp cho thế hệ trẻ nắm bắt sứ điệp này. Tâm hồn các bạn trẻ
thường bị phân tán bởi những hy vọng trống rỗng. Chúng ta phải nhấn mạnh với họ
về tính khẩn thiết của công việc truyền giáo, là lời tiếng gọi thách đố tất cả
những ai đã lãnh nhận Phép Rửa. Chúng ta cũng cần phải làm cho các cộng đoàn
Kitô hữu trở nên liên đới mật thiết với những nhu cầu những thử thách của các
anh em tại các vùng truyền giáo.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
13 -10
Đức
Mẹ hiện ra Fatima
Ep
1,1-10; Lc 11,47-54.
Lời
suy niệm “Khốn cho các ngươi, hỡi những người thông luật!
Các ngươi đã cất giấu chìa khóa của sự hiểu biết; các ngươi đã không vào, mà những
kẻ muốn vào, các ngươi lại ngăn cản.”
Chúa
Giêsu đang cảnh cáo những ai đang thi hành sứ mạng rao giảng Lời Chúa, bắt người
khác thi hành còn mình thì không tuân giữ; những ai truyền giảng về lề luật đừng
gieo rắc sự khó khăn bằng chính “con chữ” làm cho những người nghe có thiện chí
hoang mang, bối rối không còn biết tin gì và nghe ai.
Lạy
Chúa Giêsu. Xin cho chúng con có được những thầy dạy khôn ngoan, công chính đầy
lòng đức ái để nhờ đó chúng con ngày càng trưởng thành trong đức tin trong việc
thờ phượng Chúa và sống với tha nhân như lòng Chúa ao ước nơi chúng con.
Mạnh
Phương
13
Tháng Mười
Mặt Trời Múa
Hôm
nay 13 tháng 10, là kỷ niệm Ðức Mẹ hiện ra lần thứ sáu cho ba em Lucia,
Phanxicô và Giacinta tại làng Fatima bên Bồ Ðào Nha.
Ðây
là lần hiện ra có đông đảo dân chúng chứng kiến nhất. Mặc dù thời tiết xấu,
ngay từ ngày 12, có trên mười ngàn người Bồ Ðào Nha từ khắp nơi trong nước đổ
xô về Fatima để chờ đợi phép lạ như Ðức Mẹ đã hứa trong các lần hiện ra trước.
Người lo lắng nhất trong suốt mấy ngày hôm đó chính là bà mẹ của Lucia. Bà
khuyên cô con gái hãy đi xưng tội để nhỡ nếu không có phép lạ xảy ra, thì khi bị
giết chết, họ cũng an tâm vì đã xưng tội. Cô Lucia trả lời: con sẽ đi xưng tội,
nhưng không phải vì sợ phép lạ không xảy ra... Ðức Mẹ sẽ giữ lời hứa.
Buổi
sáng sớm ngày 13/10, người ta đã thấy đám đông đứng phủ đầy ngọn đồi Cova da
Iria, nơi Ðức Mẹ hứa sẽ hiện đến. Dưới cơn mưa lất phất của những ngày đầu mùa
thu, ai cũng cảm thấy lạnh cóng, nhưng đều hiệp ý với nhau trong lời kinh Mân
Côi kính Mẹ. Mọi người đều chăm chú hướng nhìn về ba em bé mục đồng, trong y phục
rách rưới và bê bết những bùn.
Lucia
bắt đầu đọc kinh Mân Côi, bỗng cô hô lớn: "Xin mọi người hãy xếp dù lại".
Với hai em Phanxicô và Giacinta, cô ra lệnh: "Hai em hãy quỳ xuống, vì Ðức
Mẹ đang hiện đến".
Cùng
với ba em, nhiều người đã nhìn thấy vệt sáng trên nền trời. Trong một cái nhìn
vừa cảm thông và u buồn, Ðức Mẹ nói với ba em bé: "Ta là Ðức Mẹ Mân Côi...
Ta muốn người ta xây một nhà nguyện tại đây để kính nhớ Ta. Các con hãy tiếp tục
lần hạt mỗi ngày". Và Ðức Mẹ đã hứa sẽ nhận lời cầu xin của một số người
mà Lucia đại diện trình lên Mẹ. Nhưng Mẹ cảnh cáo: "Ðừng xúc phạm đến Chúa
nữa, người ta đã xúc phạm quá đỗi rồi". Nói xong những điều đó, Ðức Mẹ chỉ
tay về hướng mặt trời... Trong cơn ngây ngất, Lucia đã thốt lên: "Xin mọi
người hãy nhìn về mặt trời".
Lạ
lùng thay, ai cũng có thể nhìn về mặt trời mà không bị lóa mắt. Như một bánh xe
cuồn cuộn lửa đỏ, ánh thái dương bỗng quay lượn, nhảy múa và toát ra những tia
sáng muôn màu sắc. Rồi thình lình, từ trời cao, mặt trời bỗng đổ xuống như một
trái bóng da khổng lồ. Trong cơn hốt hoảng, mọi người cảm thấy như mặt trời sắp
rơi xuống, ai ai cũng nằm rạp xuống trên bãi cỏ và đấm ngực ăn năn như để chờ đợi
giây phút cuối cùng của vũ trụ... Hiện tượng mặt trời nhảy múa và sa xuống mặt
đất kéo dài trong vòng hai phút. Khi mặt trời đã trở lại trạng thái bình thường,
mọi người đều nhận thấy rằng, bãi cỏ ướt đẫm trong cơn mưa bỗng trở nên khô
ráo.
Việc
Ðức Mẹ hiện ra và hiện tượng mặt trời nhảy múa đi kèm như được mô tả trên đây,
mang nhiều ý nghĩa.
Chính
phủ cách mạng tại Bồ Ðào Nha vào năm 1917 muốn đánh đổ những thứ mà họ gọi là
huyền thoại tôn giáo, cũng như dẹp bỏ mọi thứ cuồng tín. Buổi sáng ngày 13/10
hôm đó, cả một lực lượng vũ trang hùng hậu đã được gửi đến đồi Cova da Iria để
ngăn cản mọi cuộc tập họp của dân chúng. Báo chí thì tung ra lời tuyên đoán rằng
phép lạ sẽ không bao giờ xảy ra và huyền thoại tôn giáo sẽ cáo chung từ hôm đó.
Thế
nhưng tất cả những sức ép trên đây đã không đánh đổ được lòng tin của người tín
hữu.
Phép
lạ mặt trời múa vừa là một thể hiện của quyền năng của Thiên Chúa vừa là một lời
mời gọi sám hối. Ðệ nhất chiến tranh đã phát sinh nhiều làn sóng vô thần chủ
trương tiêu diệt tôn giáo bằng bạo lực. Bên cạnh những chế độ độc tài chối bỏ
quyền sống của con người, nhiều người cũng buông thả trong đời sống luân lý.
Thế
giới chỉ có thể cứu vãn được nếu con người biết hoán cải: đó là sứ điệp mà Ðức
Maria đã không ngừng lặp đi lặp lại tai Fatima. Và phương tiện để giúp con người
hoán cải trước tiên đó là cầu nguyện. Cầu nguyện không những là quay trở lại với
Chúa, nhưng còn là một cải đổi tương quan đối với người anh em.
Lịch
sử đang lập lại không ngừng. Quyền sống của con người đang bị chối bỏ nhiều nơi
trên thế giới. Con người cũng chối bỏ và chà đạp chính Thiên Chúa trong những
sa đọa về luân lý. Ðức Maria đang tha thiết kêu mời chúng ta hãy sám hối, siêng
năng cầu nguyện với kinh Mân Côi... Ðó là phương thế duy nhất để cứu vãn thế giới
của chúng ta.
Lẽ Sống







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét