06/04/2017
Thứ năm tuần 5 Mùa Chay
Bài Ðọc I: St 17, 3-9
"Ngươi sẽ làm tổ phụ nhiều dân tộc".
Trích sách Sáng Thế.
Trong ngày ấy, Abram sấp mình xuống đất và Thiên Chúa phán cùng ông rằng:
"Này Ta đây, Ta giao ước với ngươi, ngươi sẽ làm tổ phụ nhiều dân tộc.
Thiên hạ sẽ không còn gọi ngươi là Abram nữa, nhưng sẽ gọi là Abraham, vì Ta đặt
ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ta sẽ ban cho ngươi con cháu đông đúc. Ta sẽ đặt
ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc, và nhiều vua chúa xuất thân từ ngươi. Ta sẽ thiết
lập giao ước vĩnh viễn giữa Ta với ngươi cùng con cháu ngươi từ thế hệ này qua
thế hệ khác, để Ta trở nên Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi ngươi. Ta sẽ
ban cho ngươi và dòng dõi ngươi đất mà ngươi cư ngụ, sẽ cho ngươi làm chủ vĩnh
viễn toàn cõi đất Canaan và Ta sẽ là Chúa của chúng".
Chúa lại phán cùng Abraham rằng: "Phần ngươi và dòng dõi ngươi, từ đời
nọ sang đời kia, hãy giữ lời giao ước của Ta".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 104, 4-5.
6-7. 8-9
Ðáp: Tới muôn đời Chúa vẫn nhớ
lời minh ước (c. 8a).
Xướng: 1) Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên
nhan Chúa luôn luôn. Hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ
và những điều Ngài phán quyết. - Ðáp.
2) Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Ngài, hỡi con cháu Giacóp, những kẻ
được Ngài kén chọn, chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của Ngài
bao trùm khắp cả địa cầu. - Ðáp.
3) Tới muôn đời Ngài vẫn nhớ lời minh ước, lời hứa mà Ngài đã an bài tới
muôn thế hệ, lời minh ước Ngài đã ký cùng Abraham, lời thề hứa Ngài đã thề với
Isaac. - Ðáp.
Câu Xướng Trước Phúc
Âm: Am 5, 14
Các ngươi hãy tìm điều lành, chớ đừng tìm điều dữ, để các ngươi được sống
và Chúa sẽ ở cùng các ngươi.
Phúc Âm: Ga 8, 51-59
"Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan vì nghĩ sẽ được thấy ngày của
Ta".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do-thái rằng: "Quả thật, quả thật,
Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết". Người
Do-thái lại nói: "Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham đã
chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: "Ai giữ lời Ta, thì
không bao giờ phải chết". Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là
Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?"
Chúa Giêsu trả lời: "Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì vinh quang của
Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Ðấng các ngươi
xưng là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết Người. Còn Ta, Ta
biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối như các ngươi.
Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan,
vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng".
Người Do-thái liền nói: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy
Abraham rồi sao?" Chúa Giêsu trả lời: "Quả thật, quả thật, Ta nói với
các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi".
Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi đền thờ.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay tiếp tục diễn từ của Chúa Giêsu về chiều kích cứu độ.
Những ngày qua, chúng ta đã suy niệm về chiều kích tự TỰ DO KHỎI LỀ LUẬT và TỰ
DO KHỎI TỘI, hôm nay chúng ta suy niệm về chiều kích thứ ba là TỰ DO KHỎI CHẾT.
Để được tự do khỏi lề luật cần phải lấy luật yêu thương làm trọng (vượt qua cả sabát), để được tự do khỏi tội thì cần phải sống theo Sự Thật, và hôm nay để được tự do khỏi chết thì cần tuân giữ Lời của Chúa Giêsu.
Để được tự do khỏi lề luật cần phải lấy luật yêu thương làm trọng (vượt qua cả sabát), để được tự do khỏi tội thì cần phải sống theo Sự Thật, và hôm nay để được tự do khỏi chết thì cần tuân giữ Lời của Chúa Giêsu.
Như thế nào là tự do khỏi chết?
Có lẽ trong chúng ta cũng không ít người có chung thắc mắc như người Do-thái xưa rằng: “Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy; thế mà ông lại nói: "Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết?”.
Có lẽ để giải thích vấn đề này, mọi người chúng ta sẽ nghĩ ngay rằng đó là Chúa Giêsu nói đến cái chết linh hồn, nghĩa là không được vào cõi vĩnh hằng.
Điều đó đúng, nhưng cách mà Chúa Giêsu nói hôm nay, mang một ý nghĩa biểu tượng gần hơn với tương lai xa mà chúng ta suy nghĩ. Khi giải thích: để được tự do khỏi tội thì cần sống trong sự thật vì sự thật sẽ giải phóng anh em, Chúa Giêsu cũng tuyên bố Người chính là Sự Thật. Thì nay khi giải thích để được tự do khỏi chết thì cần giữ Lời, mà Lời đó chính là Chúa Giêsu, là Logos, là Ngôi Lời và Lời chính là Sự Sống.
Với cách viết ảnh hưởng của triết học Hi-lạp về Logos, Tin Mừng thứ IV dùng chữ Logos (Lời) để chỉ Chúa Giêsu, nhưng Logos ở đây là một ngôi vị đồng bản tính với Thiên Chúa. Như vậy, nhiệm ý của câu nói: “Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết?”, nghĩa là ai có Lời thì không chết, hoặc ai có Chúa Giêsu thì được sống vì chính Người là Sự sống.
Đến đây ta có thể hiểu được hạn từ “chết” và “sống” mà Chúa Giêsu dạy trong Tin Mừng hôm nay: Khi con người không có Lời trong mình, thì con người không có Sự Sống và không có Tình Yêu, mà không có sự sống thì cũng có nghĩa là chết. Sống đối lập với chết. Con người bị cái chết trói buộc khi nằm yên trong tội, khi không có lòng yêu thương, khi không phát triển đạo đức, không rao giảng Lời… Một cái xác chết thì nằm một chỗ bất động, thì người nằm yên một chỗ và không có sự tiến tới trong nhân đức, không dấn thân, khư khư giữ lấy mặt chữ của luật đã lỗi thời, ngủ yên trong tội thì có khác gì đã chết. Trái lại, người có Lời là Lời Sự Sống và Tình Yêu thì sống động, tiến tới và dấn thân theo luật Tin Mừng để đến với tha nhân.
Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa thì sống động, có Chúa trong tâm hồn thì chúng con nên sáng láng, sống động và vui tươi, còn không có Chúa thì chúng con chỉ là cái xác chết tối tăm và bất động. Xin cho chúng con biết mở rộng lòng để Chúa đến ở trong và ở với chúng con, để chúng con thật sự sống và sống động trong tình yêu dành cho Chúa và tha nhân. Amen
Có lẽ trong chúng ta cũng không ít người có chung thắc mắc như người Do-thái xưa rằng: “Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy; thế mà ông lại nói: "Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết?”.
Có lẽ để giải thích vấn đề này, mọi người chúng ta sẽ nghĩ ngay rằng đó là Chúa Giêsu nói đến cái chết linh hồn, nghĩa là không được vào cõi vĩnh hằng.
Điều đó đúng, nhưng cách mà Chúa Giêsu nói hôm nay, mang một ý nghĩa biểu tượng gần hơn với tương lai xa mà chúng ta suy nghĩ. Khi giải thích: để được tự do khỏi tội thì cần sống trong sự thật vì sự thật sẽ giải phóng anh em, Chúa Giêsu cũng tuyên bố Người chính là Sự Thật. Thì nay khi giải thích để được tự do khỏi chết thì cần giữ Lời, mà Lời đó chính là Chúa Giêsu, là Logos, là Ngôi Lời và Lời chính là Sự Sống.
Với cách viết ảnh hưởng của triết học Hi-lạp về Logos, Tin Mừng thứ IV dùng chữ Logos (Lời) để chỉ Chúa Giêsu, nhưng Logos ở đây là một ngôi vị đồng bản tính với Thiên Chúa. Như vậy, nhiệm ý của câu nói: “Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết?”, nghĩa là ai có Lời thì không chết, hoặc ai có Chúa Giêsu thì được sống vì chính Người là Sự sống.
Đến đây ta có thể hiểu được hạn từ “chết” và “sống” mà Chúa Giêsu dạy trong Tin Mừng hôm nay: Khi con người không có Lời trong mình, thì con người không có Sự Sống và không có Tình Yêu, mà không có sự sống thì cũng có nghĩa là chết. Sống đối lập với chết. Con người bị cái chết trói buộc khi nằm yên trong tội, khi không có lòng yêu thương, khi không phát triển đạo đức, không rao giảng Lời… Một cái xác chết thì nằm một chỗ bất động, thì người nằm yên một chỗ và không có sự tiến tới trong nhân đức, không dấn thân, khư khư giữ lấy mặt chữ của luật đã lỗi thời, ngủ yên trong tội thì có khác gì đã chết. Trái lại, người có Lời là Lời Sự Sống và Tình Yêu thì sống động, tiến tới và dấn thân theo luật Tin Mừng để đến với tha nhân.
Lạy Chúa Giêsu, Lời Chúa thì sống động, có Chúa trong tâm hồn thì chúng con nên sáng láng, sống động và vui tươi, còn không có Chúa thì chúng con chỉ là cái xác chết tối tăm và bất động. Xin cho chúng con biết mở rộng lòng để Chúa đến ở trong và ở với chúng con, để chúng con thật sự sống và sống động trong tình yêu dành cho Chúa và tha nhân. Amen
Hiền Lâm, SOC.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần V MC
Bài đọc: Gen 17:3-9; Jn 8:51-59.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lời Thiên
Chúa hứa với Abraham được thực hiện nơi Đức Kitô.
Hơn một nửa dân số trên địa cầu hiện nay tuyên bố tổ-phụ Abraham là cha của
họ: Do-thái giáo, Hồi-giáo, Kitô giáo (bao gồm tất cả những ai tin vào Đức
Kitô); nhưng lại không nhận nhau là anh, chị, em! Người Do-thái cho rằng chị có
họ là giòng dõi Abraham theo máu mủ của Isaac. Người Hồi-giáo cho họ cũng là
giòng dõi của Abraham vì Ismael cũng là con của Abraham. Người Kitô giáo dựa
vào giao ước Thiên Chúa đã ký kết với tổ-phụ. Một sự đọc lại bản giao ước này cần
thiết để xóa tan mọi ngộ nhận và giúp mọi người sống thân mật với nhau.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong giao ước Thiên Chúa ký kết với tổ-phụ
Abraham. Trong Bài Đọc I, tác giả Sách Thế Ký tường thuật bản giao ước Thiên
Chúa ký kết với tổ-phụ Abraham. Thiên Chúa sẽ làm cho ông thành “cha nhiều dân
tộc,” chứ không phải chỉ dân tộc Israel mà thôi. Phần Abraham và giòng dõi ông,
họ phải tin và tuân giữ những gì Thiên Chúa dạy. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu
tuyên bố: Abraham đã vui mừng khi nhìn thấy ngày của Ngài; vì nhờ Ngài, lời
Thiên Chúa hứa với tổ-phụ sẽ trở thành “cha nhiều dân tộc,” được thực hiện.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa thiết lập giao ước
vĩnh cửu với tổ-phụ Abraham.
1.1/
Phía của Thiên Chúa:
(1) Ngài hứa ban vô số dân tộc: Đây là một lời hứa rất quan trọng. Chúng
ta cần tìm hiểu chi tiết của lời hứa này:
- Tên Abram có nghĩa “Cha được vinh quang.” Chúa đổi tên cho ông thành
Abraham có nghĩa “Cha của một đám đông, ab hamôn.” Tên này ám chỉ lời
Thiên Chúa hứa với ông: “Ta đặt ngươi làm cha của vô số dân tộc.”
- Điều quan trọng của lời hứa là giòng dõi của ông sẽ không còn giới hạn
trong vòng Israel, nhưng lan rộng ra đến các dân tộc. Nếu chỉ giới hạn trong
vòng dân tộc Israel, Abraham không thể có con cháu nhiều như sao trên trời và
như cát ngòai bãi biển được.
- Làm sao để lời hứa này hiện thực? Thánh Phaolô giúp chúng ta trả lời, bằng
niềm tin của con người vào Đức Kitô, Con Thiên Chúa: “Quả thế, bất cứ ai trong
anh em được thanh tẩy để thuộc về Đức Kitô, đều mặc lấy Đức Kitô. Không còn
chuyện phân biệt Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng
tất cả anh em chỉ là một trong Đức Kitô. Mà nếu anh em thuộc về Đức Ki-tô, thì
anh em là dòng dõi ông Abraham, những người thừa kế theo lời hứa” (Gal
3:27-29).
- Vua chúa sẽ phát xuất từ ngươi: Hai nhân vật quan trọng của giòng dõi
Abraham là Vua David và Chúa Giêsu Kitô.
- Giao ước này là giao ước vĩnh cửu: không lệ thuộc vào thời gian và
không gian, được trải dài đến muôn vàn thế hệ.
(2) Ngài hứa ban Đất Hứa: “Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi sau này
miền đất ngươi đang trú ngụ, tức là tất cả đất Canaan, làm sở hữu vĩnh viễn; và
Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng.” Đất Hứa là đất Canaan mà Joshua và con cái
Israel sẽ chiếm đóng khi từ Ai-cập trở về.
1.2/
Phần của Abraham: Bổn
phận chính yếu của Abraham và tất cả giòng dõi của ông là phải luôn tin tưởng
nơi Thiên Chúa và làm những gì Ngài dạy.
2/ Phúc Âm: Sự liên hệ giữa Chúa Giêsu và tổ-phụ
Abraham
2.1/
Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết: Chúa Giêsu cũng tuyên bố một
câu tương tự với Martha khi cô cầu xin với Ngài cho em là Lazarus được sống lại:
"Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết,
cũng sẽ được sống. Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết"
(Jn 11:25-26). Ở đây, Chúa Giêsu không có ý nói về cuộc sống thể lý; nhưng cuộc
sống về đàng thiêng liêng. Những ai đã tin và giữ lời Chúa dạy, họ luôn sống;
tuy họ sẽ phải chết về phần xác, nhưng đó chỉ là cách để đưa họ tới cuộc sống
muôn đời với Thiên Chúa. Cuộc sống muôn đời trong tương lai đã bắt đầu ngay từ ở
đời này.
Nhưng người Do-thái không hiểu ý Chúa Giêsu, nên họ nói: "Bây giờ,
chúng tôi biết chắc là ông bị quỷ ám. Ông Abraham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy;
thế mà ông lại nói: "Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.
Chẳng lẽ ông lại cao trọng hơn cha chúng tôi là ông Abraham sao? Người đã chết,
các ngôn sứ cũng đã chết. Ông tự xưng mình là ai?"
2.2/
Lời hứa của Thiên Chúa với Abraham được thực hiện nơi Đức Kitô.
(1) Chúa Giêsu biết Thiên Chúa và vâng lời Ngài: Chúa Giêsu tuyên bố:
“Các ông không biết Người; còn tôi, tôi biết Người. Nếu tôi nói là tôi không biết
Người, thì tôi cũng là kẻ nói dối như các ông.” Con người có cố gắng lắm cũng
chỉ biết phần nào của Thiên Chúa, Chúa Giêsu biết Thiên Chúa như Thiên Chúa là,
vì Ngài là chính sự khôn ngoan của Thiên Chúa. Nếu con người muốn biết Thiên
Chúa, họ phải tin vào những mặc khải của Chúa Giêsu. Hơn nữa, Chúa Giêsu luôn
vâng lời Thiên Chúa trong mọi sự. Nếu con người muốn biết thế nào là tuân theo
ý định của Thiên Chúa, họ cũng phải học nơi Chúa Giêsu. Ngài hòan tòan làm theo
ý định của Cha Ngài. Người Do-thái tuyên bố họ biết Thiên Chúa, nhưng trong thực
tế, họ đã không biết và không vâng lời Ngài.
(2) Tổ-phụ Abraham và Chúa Giêsu: Chúa Giêsu đã chứng minh cho người
Do-thái trong trình thuật hôm qua: họ không phải là con cháu Abraham, vì họ
không làm những gì ông làm. Trong trình thuật hôm nay, Ngài lại chứng minh cho
họ một lần nữa: họ không phải là con cháu Abraham, vì họ không vui mừng đón tiếp
Ngài như Abraham: “Ông Abraham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được
thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng rỡ.” Làm sao để hiểu lời tuyên bố
này? Cách cắt nghĩa dễ nhất là dùng trình thuật của Lucas về dụ ngôn người phú
hộ và Lazarus (Lk 16:22-31). Abraham đang ở trên trời nhìn xuống và thấy hết mọi
sự. Nhưng đây chỉ là dụ ngôn Chúa dùng. Thực ra, truyền thống Do-thái tin
Abraham đã được Thiên Chúa cho nhìn thấy ngày Đấng Thiên Sai ra đời và ông đã mừng
rỡ. Truyền thống Giáo Hội tin Abraham và những người lành đã chết chỉ sống lại,
khi Đức Kitô xuống Ngục Tổ Tông đưa các ngài lên trong đêm vọng Phục Sinh.
Người Do-thái phản đối: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy ông
Abraham!" Đức Giêsu đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông: trước khi có
ông Abraham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu!" Chúa Giêsu không lệ thuộc thời gian,
Ngài không nói: trước khi Abraham có, Tôi đã có; nhưng nói Tôi Hằng Hữu. Họ liền
lượm đá để ném Người. Nhưng Đức Giêsu lánh đi và ra khỏi Đền Thờ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Đọc lại giao ước vĩnh cửu Thiên Chúa đã ký kết với tổ-phụ Abraham cho
chúng ta thấy những điều quan trọng sau đây:
(1) Giòng dõi của tổ-phụ Abraham được mở rộng đến các dân tộc, chứ không
chỉ giới hạn trong dân tộc Israel.
(2) Mọi người đều có thể trở thành con cháu tổ-phụ Abraham bằng niềm tin
vào Đức Kitô và làm những gì Ngài dạy.
(3) Nếu một người thuộc dân tộc Israel mà không tin và làm những gì Đức
Kitô dạy, họ cũng không phải là con cháu của tổ-phụ Abraham; vì đã không tin
vào Đấng Thiên Chúa sai đến.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
06/04/2017 - THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 5 MC
“CHÚA NÓI MỘT ĐƯỜNG,
HỌ HIỂU MỘT NẺO”
Người Do thái nói:
“Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy ông Áp-ra-ham. Đức Giêsu đáp: “…Trước
khi có Áp-ra-ham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu.” (Ga 8,57-58)
Suy niệm: “Trời cao hơn đất bao nhiêu, tư tưởng của Thiên
Chúa cũng cao hơn tư tưởng con người bấy nhiêu” (Is 55,9). Con Thiên Chúa xuống
thế làm người để “kéo” Thiên Chúa từ trời xuống gần với con người. Thế nhưng,
khi Ngài tỏ bày Thiên Chúa cho dân Do thái, họ đã không đón nhận, mặc dù Ngài
đã dùng nhiều cách thức khác nhau để tỏ ra cho họ biết Ngài là Đấng Chúa Cha
sai đến. Khi Chúa nói: “Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết,”
người Do thái cho rằng: “Bây giờ chúng tôi biết chắc là ông bị quỷ ám.” Khi
Chúa nói, ông Áp-ra-ham “vui mừng vì thấy ngày của tôi,” họ lại nói: “Ông chưa
được năm mươi tuổi mà đã thấy ông Áp-ra-ham sao?” Quả là trớ trêu! Đúng là Chúa
nói một đường, họ hiểu một nẻo.
Mời Bạn: Chớ gì mỗi ngày chúng ta
đón nhận Chúa Giê-su, hiểu biết và yêu mến Người sâu đậm. Chỉ với tinh thần đơn
sơ như một trẻ thơ, chúng ta mới có thể hiểu đúng ý Chúa. Bạn quyết định thế
nào?
Sống Lời Chúa: Dành vài phút mỗi ngày gặp
Chúa, nhất là sau những lần vấp ngã.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa đã đến với chúng con và dùng nhiều cách bày tỏ lòng yêu thương của Chúa.
Thế mà chúng con vẫn chưa nhận ra. Chúng con xin tạ tội với Chúa và chúng con hứa
với Chúa sẽ siêng năng tìm kiếm Chúa, trò chuyện với Chúa, để mỗi ngày hiểu lời
Chúa dạy và ra sức thực hành điều Chúa muốn. Lạy Chúa, không phải theo ý con,
nhưng cho con hiểu ý Chúa và thực hành. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Tôi hằng hữu (6.4.2017 – Thứ năm Tuần 5 Mùa Chay)
Đức Giêsu vẫn cương trực nói điều phải nói và làm điều phải làm. Chúng ta xin có được sự cương trực đó khi phải làm chứng cho Chúa.
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay kết
thúc bằng việc Đức Giêsu bị ném đá.
Nhưng Ngài đã ẩn mình đi
và ra khỏi Đền thờ (c. 59).
Ném đá là hình phạt của
người Do thái chủ yếu dành cho kẻ phạm thượng.
Đức Giêsu đã làm gì để bị
coi là mắc tội phạm thượng,
nghĩa là tội coi thường
quyền tối thượng của Thiên Chúa?
Trước hết Đức Giêsu đặt
mình lên trên tổ phụ đáng kính Abraham.
Ngài biết ông Abraham vui
sướng mừng rỡ
vì hy vọng được thấy ngày
của Ngài, thấy những việc Ngài làm đây (c. 56).
Abraham mừng vì chính Đức
Giêsu, chứ không phải cá nhân mình,
mới là Đấng đem phúc lành
cho mọi dân tộc trên thế giới.
Dù chưa tới năm mươi
tuổi, Đức Giêsu dám coi mình là có trước ông Abraham.
“Trước khi có Abraham,
thì tôi, Tôi Hằng Hữu” (c. 58).
Ta là Đấng Hằng Hữu là câu trả lời của Thiên
Chúa cho ông Môsê
khi ông hỏi tên của Ngài
bên bụi cây bốc cháy (Xh 3, 14).
Đức Giêsu cũng muốn trả
lời câu hỏi về mình (c. 53) bằng lối nói đó.
Vì trước khi được sinh ra
ở đời làm người, thì Ngài đã hiện hữu rồi.
Ngài là một với Ngôi Lời vĩnh
cửu của Thiên Chúa (Ga 1, 14-18),
bởi đó Ngài có trước
Abraham, người đã sống trước Ngài gần hai ngàn năm.
Chính khẳng định bị coi
là phạm thượng này đã khiến Ngài bị ném đá.
Đức Giêsu thường bị coi
là ngạo mạn, tự tôn vì những lời như vậy.
Thật ra Ngài chẳng tự tôn
vinh mình.
Chúa Cha mới là Đấng tôn
vinh Ngài qua cái chết tủi nhục (c. 54).
Đức Giêsu cũng chẳng coi
thường Thiên Chúa bao giờ.
Ngài gọi Thiên Chúa là
Cha một cách thân thương,
và nhìn nhận: “Chúa Cha
cao trọng hơn Thầy” (Ga 14, 28).
Có một sự phân biệt rất
rõ giữa Chúa Cha và Đức Giêsu:
Chúa Cha là người sai đi;
Đức Giêsu là Con, là người được sai đi.
Đức Giêsu chỉ làm điều
Ngài thấy Cha làm (Ga 5, 19-20; 8, 28-29),
và nói điều Ngài nghe Cha
nói (Ga 8, 26. 40; 12, 49-50).
Triệt để vâng phục và tùy
thuộc là nét đặc trưng của Đức Giêsu.
Trong Tin Mừng Gioan, bao
lần ta gặp cụm từ không tự mình.
Đức Giêsu không tự mình
nói, cũng chẳng tự mình làm.
Ngài đòi chúng ta tuân
giữ lời Ngài (c. 51)
chỉ vì chính Ngài cũng đã
tuân giữ lời của Thiên Chúa (c. 55).
Trong tuần lễ này, tại
nhà thờ các ảnh tượng có thể được che lại.
Khi bị ném đá, Đức Giêsu
đã tránh đi vì giờ của Ngài chưa đến.
Đức Giêsu vẫn cương trực
nói điều phải nói và làm điều phải làm.
Chúng ta xin có được sự
cương trực đó khi phải làm chứng cho Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Thiên Chúa, đây lời tôi cầu nguyện:
Xin tận diệt, tận diệt
trong tim tôi
mọi biển lận tầm thường.
Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên
để gánh chịu mọi buồn
vui.
Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang
để đem tình yêu gánh vác
việc đời.
Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường
để chẳng bao giờ khinh rẻ
người nghèo khó,
hay cúi đầu khuất phục
trước ngạo mạn, quyền uy.
Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai
để nâng tâm hồn vươn lên
khỏi ti tiện hằng ngày.
Và cho tôi sức mạnh tràn trề
để âu yếm dâng mình theo
ý Người muốn.
R. Tagore
(Đỗ Khánh Hoan dịch)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG TƯ
Lớn Lên Trong Sự Mật
Thiết Với Đức Kitô
Chúng ta cũng được mời
gọi tin vào Đức Kitô qua lời rao giảng của Giáo Hội. Trong tư cách là thân thể
của Đức Kitô, chúng ta được mời gọi loan truyền cái chết cứu độ, cuộc Phục Sinh
của Người và sự hiện diện thường xuyên của Người ở giữa chúng ta. Chính Đức
Giêsu đã bảo đảm với chúng ta: “Này, Thầy sẽ ở với anh em mọi ngày cho đến tận
thế” (Mt 28,20).
Đức tin không qui chiếu
nhiều đến một sự kiện quá khứ cho bằng tuyên bố rằng Chúa hằng sống và đang hiện
diện giữa chúng ta. Tiên vàn, nó có nghĩa một mối thân tình gắn bó với Đức
Kitô. Chúng ta phải có một sự kết hiệp mật thiết với Người. Đức Kitô phải trở
thành ngày càng cắm rễ sâu hơn nơi chúng ta.
Càng lớn lên hơn,
chúng ta càng cần tin hơn. Vì thế, mục đích của chúng ta phải là trở nên mật
thiết hơn với Đức Kitô và gìn giữ mối thân tình với Người. Rồi, Người sẽ định dạng
cuộc sống chúng ta – qua đó, chúng ta sẽ càng kết hiệp với Người nhiều hơn, sẽ
hiểu biết Người nhiều hơn, và với tình yêu và lòng trung thành đối với Người,
chúng ta sẽ tiến lên trong hành trình của chúng ta.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 06 – 4
LỜI SUY NIỆM: “Thật, tôi bảo
thật các ông: ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.”
Vì liên quan đến sự sống
của con người, Thiên Chúa đã thiết lập những Giao Ước, ngay từ thuở ban đầu,
Ngài đã thiết lập một giao ước với Ađam: “Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ
ăn; nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì
ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi phải chết.” (St 2,16-17). Tổ tông loài người
đã vi phạm giao ước, dẫn đưa con người từ tội này đến tội khác càng ngày càng
trầm trọng, cho đến thời Noe. Thiên Chúa đã cho Lụt Đại Hồng Thủy. Sau đại hồng
thủy. Thiên Chúa lại lập một giao ước: “Thiên Chúa phán với ông Noe và các con
ông rằng: Đây Ta lập giao ước của Ta với các ngươi, với dòng dõi các ngươi sau
này, và tất cả mọi sinh vật ở với các ngươi: chim chóc, gia súc, dã thú ở với
các ngươi, nghĩa là mọi vật ở trong tàu....” (St 9,8... 17) Và sau những giao ước
Noe, Thiên Chúa còn tiếp tục những giao ước khác nữa. Lời Chúa hôm nay
cũng là một trong những giao ước của Chúa Giêsu lập ra với mọi Kitô hữu, để
giúp cho chúng ta được sống để tiến về Nhà Cha.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho tất cả chúng con tin tuyệt đối và sống chân thành với những giao ước Chúa
đã lập ra, để chúng con được vui sống.
Mạnh Phương
06 Tháng Tư
Món Quà Cưới Ðẹp Nhất
Mẹ Têrêxa thuật lại
một câu chuyện như sau: "Một hôm kia, có một cặp vợ chồng trẻ đến thăm tu
viện và trao tặng cho chúng tôi một khoản tiền lớn, bảo là để đóng góp vào việc
chi phí mua thức ăn cho những người nghèo".
Ở Calcutta, mọi người
đều biết là: mỗi ngày, tất cả các cơ sở của dòng Nữ Tử Bác Ái truyền giáo chúng
tôi phải cung cấp thực phẩm cho khoảng 9 ngàn người. Bởi lẽ đó, không lạ gì hai
bạn trẻ này muốn dùng khoản tiền họ trao tặng vào mục tiêu trên.
Sau khi giải thích,
Mẹ Têrêxa kể tiếp: thấy họ còn quá trẻ, tôi tò mò hỏi: "Hai con có thể cho
Mẹ biết tiền đâu mà hai con có nhiều thế?". Họ trả lời: "Chúng con vừa
cưới nhau hai ngày. Trước ngày cưới, chúng con đã suy nghĩ nhiều và quyết định
không may quần áo cưới, cũng không tổ chức yến tiệc linh đình. Thay vào đó,
chúng con muốn dùng khoản tiền chi phí đám cưới đó để trao tặng cho những người
không được may mắn như chúng con".
Mẹ Têrêxa cắt
nghĩa: "Ở Ấn Ðộ, đối với một người Hindu thuộc giai cấp thượng lưu khá giả,
đám cưới mà không có quần áo cưới và tiệc cưới là điều nhục nhã. Vì thế chắc chắn
mọi người, nhất là những kẻ có họ hàng với cặp vợ chồng trẻ đó đã rất lấy làm lạ
và cho quyết định của họ là một việc tủi hổ cho cả hai gia đình đàng trai cũng
như đàng gái".
Ðể biết rõ thêm, Mẹ Têrêxa hỏi: "Tại sao chúng con lại quyết định táo bạo như thế, làm phật lòng cha mẹ, họ hàng?". Hai bạn trẻ đó trả lời: "Chúng con yêu nhau tha thiết, vì thế chúng con muốn tặng nhau một quà cưới đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống của chúng con bằng một hy sinh mà cả hai đều đóng góp vào".
Ðể biết rõ thêm, Mẹ Têrêxa hỏi: "Tại sao chúng con lại quyết định táo bạo như thế, làm phật lòng cha mẹ, họ hàng?". Hai bạn trẻ đó trả lời: "Chúng con yêu nhau tha thiết, vì thế chúng con muốn tặng nhau một quà cưới đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống của chúng con bằng một hy sinh mà cả hai đều đóng góp vào".
Trong sứ điệp Mùa Chay
gửi toàn thể giáo hội, công bố vào ngày 09/02/1988, Ðức Thánh Cha mời gọi các
tín hữu hãy đặc biệt quan tâm đến tình trạng mỗi ngày có hàng chục ngàn trẻ em
trên thế giới bị chết yểu.
Ðức Thánh Cha nói:
"Có những trẻ em chét trước khi chào đời. Nhiều em khác chỉ sống một thời
gian ngắn vì bệnh tật, vì thiếu dinh dưỡng và nhiều khi thiếu cả tình thương nữa...
Các em là nạn nhân của nghèo đói, của những bất công xã hội làm cho gia đình
các em không đủ phương tiện cần thiết để nuôi dưỡng con cái".
Ngoài ra, sứ điệp Mùa
Chay của Ðức Thánh Cha còn nhắc lại tình thương đặc biệt của Chúa Giêsu đối với
các trẻ em và Ngài mời gọi mọi tín hữu trong Mùa Chay hãy bẻ gãy xiềng xích của
tính ích kỷ và tội lỗi, đồng thời thực thi tình liên đới, bằng cách chia sẻ với
những người túng thiếu. Hãy cho người nghèo không phải những thứ mình dư thừa,
nhưng cả những gì mình cần thiết nữa.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Gioan
8:51-59
Thứ Năm, 6 Tháng 4, 2017
Thứ Năm Tuần V Mùa Chay
1. Lời
nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa
Trong Con Một của Ngài là Đức Giêsu Kitô
Chúa đã ban cho chúng con một tên gọi mới,
Tên của chính Con Một Chúa.
Nguyện xin cho chúng con có thể sống xứng đáng với thân phận mới của
chúng con,
Là những kẻ sống vì người khác
Để phục vụ và dấn thân
Cùng với Đức Giêsu
Con Chúa và là Chúa chúng con đến muôn đời.
2.
Phúc Âm – Gioan 8:51-59
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do Thái rằng: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải
chết”.
Người Do Thái lại nói: “Bây giờ
thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám.
Abraham đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: ‘Ai giữ lời Ta, thì không bao giờ phải chết. Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là
Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri
cũng đã chết. Ông cho mình là ai?”
Chúa Giêsu trả lời: “Nếu Ta tự
tôn vinh chính mình, thì vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính Đấng các ngươi xưng là Thiên
Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi
không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng
nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người,
và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là
Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”.
Người Do Thái liền nói: “Ông chưa
được năm mươi tuổi mà đã trông thấy Abraham rồi sao?”
Chúa Giêsu trả lời: “Quả thật, quả
thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham
chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”.
Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi Đền Thờ.
3.
Suy Niệm
- Chương 8 dường như là một cuộc
triển lãm các tác phẩm nghệ thuật, nơi mà người ta có thể chiêm ngưỡng và lặng
ngắm những bức tranh nổi tiếng, đặt bên cạnh nhau. Bài Tin Mừng hôm nay trình bày cho chúng ta một
bức tranh, và cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người Do Thái. Không mấy có sự liên kết từ bức tranh này
sang bức tranh kia. Chính người thưởng
lãm, nhờ vào sự quan sát tường tận và cầu nguyện của mình, mới có thể thành
công khám phá chủ đề vô hình gắn kết các bức họa, các cuộc đối thoại giữa các bức
tranh. Vì vậy, chúng ta đi sâu vào trong
mầu nhiệm Thiên Chúa đang bao trùm con người của Chúa Giêsu.
- Ga 8:51: Bất cứ ai tuân giữ lời của Chúa Giêsu thì
muôn đời sẽ không phải chết. Chúa Giêsu
đưa ra một lời xác tín long trọng; các tiên tri đã nói: Sấm ngôn của Thiên Chúa! Chúa Giêsu nói: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi!” Và lời khẳng định long trọng như sau: “Ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết!” Cùng một chủ đề này xuất hiện và tái xuất hiện
nhiều lần trong sách Tin Mừng Gioan. Đây
là những lời rất sâu sắc.
- Ga 8:52-53: Abraham và các tiên tri đã chết. Phản ứng của người Do Thái thì ngay tức
thì: “Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông
bị quỷ ám. Abraham đã chết và các tiên
tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: ‘Ai giữ
lời Ta, thì không bao giờ phải chết.’ Chẳng
lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?” Họ đã không hiểu được tầm quan trọng và ý
nghĩa của lời khẳng định của Chúa Giêsu.
Đó là cuộc đối thoại với kẻ điếc.
- Ga 8:54-56: Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Một lần nữa và như thường lệ, Chúa Giêsu nhấn
mạnh đến cùng một điểm: Người hiệp nhất
với Chúa Cha đến nỗi mà mọi việc Người nói hay làm không là của Người. Mọi việc thuộc về Chúa Cha. Và Chúa Giêsu nói rằng: “Người là chính Đấng các ngươi xưng là ‘Thiên
Chúa của các ngươi’. Vậy mà các ngươi
không biết Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói ‘Ta không biết Người’, thì Ta cũng
nói dối như các ngươi. Nhưng Ta biết Người,
và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là
Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”. Những lời này của Chúa Giêsu phải được xem
như là một nhát cuốc làm tổn thương lòng tự trọng của người Do Thái. Nói với những người lãnh đạo tôn giáo rằng: “Các ngươi không biết Thiên Chúa, Đấng mà các
ngươi nói các ngươi biết. Ta biết Người
và các ngươi không biết Người!” Giống
như thể đó là lời tố cáo sự hoàn toàn kém hiểu biết chính xác của họ về chủ đề
mà họ nghĩ rằng mình là những nhà thông bác uyên thâm. Và câu cuối cùng làm tăng thêm mức đo lường: “Cha các ngươi là Abraham đã hân hoan, vì nghĩ
sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và
đã vui mừng”.
- Ga 8:57-59: “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã trông thấy
Abraham rồi sao?” Họ đã hiểu mọi chuyện
theo nghĩa đen; vì thế cho thấy rằng họ đã không hiểu bất cứ điều gì về những lời
Chúa Giêsu đang nói. Và Chúa Giêsu lại
dõng dạc nói một lời xác tín long trọng khác:
“Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi”
Đối với những ai tin vào Chúa Giêsu, tại đây chúng ta tiến tới trọng tâm
của mầu nhiệm câu chuyện. Một lần nữa, họ
lượm đá để định giết Chúa Giêsu. Nhưng lần
này họ chưa thành công bởi vì giờ của Chúa chưa đến. Người xác định giờ khắc đó chính là Chúa
Giêsu.
4. Một
vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Cuộc đối thoại giữa Chúa và người
Do Thái là cuộc đối thoại với kẻ điếc.
Thỉnh thoảng bạn đã có kinh nghiệm nói chuyện với một người suy nghĩ
hoàn toàn trái ngươc lại với những gì bạn nghĩ và kẻ ấy lại không nhận biết được
điều đó chưa?
- Chúng ta có thể hiểu câu nói
này như thế nào: “Cha các ngươi là
Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy Ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng”?
5. Lời
nguyện kết
Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Người,
Chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.
Hãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện,
Những dấu lạ và những quyết định Người phán ra.
(Tv 105:4-5)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét