04/05/2017
Thứ Năm đầu tháng, tuần 3 Phục Sinh
Bài Ðọc I: Cv 8, 26-40
"Nếu ông tin hết
lòng, thì được chịu phép rửa".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Trong những ngày ấy,
thiên thần Chúa nói cùng Philipphê rằng: "Hãy chỗi dậy, đi về mạn nam,
theo con đường từ Giêru-salem xuống Gaxa. Ðường ấy vắng vẻ". Người chỗi dậy
ra đi. Và này có một người Êthiôpi là thái giám quyền thế của nữ hoàng Canđa, xứ
Êthiôpi, và là tổng quản công khố của nữ hoàng, ông đến chầu lễ tại Giêrusalem.
Lúc trở về, ông ngồi trên xe, đọc sách Tiên tri Isaia. Thánh Thần bảo
Philipphê: "Hãy tiến lên và theo cho kịp xe kia". Philipphê chạy tới,
nghe thấy ông ấy đọc sách Tiên tri Isaia, liền hỏi: "Ngài có hiểu được điều
ngài đọc không?" Nhà quan trả lời: "Làm sao tôi hiểu được, nếu không
ai chỉ giáo cho tôi". Nhà quan liền mời Philipphê lên xe ngồi với mình. Ðoạn
Thánh Kinh ông đang đọc như sau: "Như con chiên bị đem đi làm thịt, Người
phải điệu đi; như con chiên trước người thợ xén lông không kêu một tiếng, Người
chẳng mở miệng. Trong cảnh nhục nhã, Người bị lên án bất công. Còn ai kể lại
dòng dõi của Người, vì mạng sống Người bị cất khỏi trần gian". Viên thái
giám lên tiếng hỏi Philipphê rằng: "Tôi xin hỏi ông: đấng tiên tri nói điều
ấy về ai? Về chính mình hay về người nào khác?" Philipphê mở miệng rao giảng
Tin Mừng Ðức Giêsu cho ông, bắt đầu từ đoạn Thánh Kinh đó. Ðang đi dọc đường, đến
nơi có nước, vị thái giám liền nói: "Này nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu
phép rửa không?" Philipphê nói: "Nếu ông tin hết lòng thì được".
Nhà quan đáp lại: "Tôi tin Ðức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa". Ông ra
lệnh cho dừng xe lại, Philipphê và viên thái giám, cả hai đi xuống nước, và
Philipphê làm phép rửa cho ông. Khi họ lên khỏi nước, Thánh Thần Chúa đem
Philipphê đi mất và viên thái giám không còn thấy ngài nữa. Ông hân hoan tiếp tục
hành trình. Còn Philipphê thì người ta gặp thấy tại Azô, ngài rảo khắp mọi
thành phố, rao giảng Tin Mừng cho đến thành Cêsarêa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 65, 8-9.
16-17. 20
Ðáp: Toàn thể đất nước, hãy reo mừng Thiên Chúa (c. 1).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hỡi chư dân,
hãy chúc tụng Thiên Chúa chúng tôi, và loan truyền lời ca ngợi khen Ngài: là Ðấng
đã ban cho linh hồn chúng tôi được sống, và không để chân chúng tôi xiêu té. -
Ðáp.
2) Phàm ai tôn sợ
Chúa, hãy đến, hãy nghe tôi kể lại, Chúa đã làm cho linh hồn tôi những điều trọng
đại biết bao! Tôi đã mở miệng kêu lên chính Chúa, và lưỡi tôi đã ngợi khen
Ngài. - Ðáp.
3) Chúc tụng Chúa là Ðấng
không hắt hủi lời tôi nguyện, và không rút lại lòng nhân hậu đối với tôi. -
Ðáp.
Alleluia: Ga 14, 18
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và
lòng các con sẽ vui mừng". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 44-51
"Ta là bánh từ
trời xuống".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán với dân chúng rằng: "Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Ðấng sai
Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong
sách các tiên tri có chép rằng: "Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo".
Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ
Ðấng bởi Thiên Chúa mà ra, Ðấng ấy đã thấy Cha. Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai
tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã
ăn manna trong sa mạc và đã chết. Ðây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này
thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời
đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Tin vào Lời
Chúa
Rất nhiều khi chúng ta
cũng có quan niệm sai lầm về Thiên Chúa. Nói khác đi, chúng ta thường quan niệm
theo mẫu mực và lối suy tưởng riêng của chúng ta, do đó Thiên Chúa mà chúng ta
muốn chối bỏ không phải là Thiên Chúa thật: chúng ta chối bỏ vị Thiên Chúa theo
quan niệm của chúng ta chứ không phải vị Thiên Chúa được mạc khải cho chúng ta,
và nhờ qua Chúa Giêsu Kitô, Ðấng đã quả quyết: "Ai thấy Ta là thấy Cha
Ta". Chúa Giêsu là mạc khải hữu hình của Thiên Chúa vô hình, và Thiên Chúa
được Chúa Giêsu mạc khải hoàn toàn khác với Thiên Chúa mà chúng ta thường quan
niệm hoặc tự vẽ ra cho chính mình.
Trong bài Tin Mừng hôm
nay, chúng ta đọc thấy lời mạc khải của Chúa Giêsu: "Tôi là bánh hằng sống
từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời". Những lời giảng dạy
của Chúa Giêsu nói lên sự thật quan trọng và là trung tâm của đức tin Kitô
giáo: con người không những phải tin nhận, mà còn phải ăn thịt và uống máu của
Chúa để có sự sống đời đời. Giáo Hội đã trải qua bao thử thách, chống đối, vẫn
kiên trì trong niềm tin này: tin vào Lời Chúa và hàng ngày cử hành Thánh Thể để
con người được thông phần vào sự sống của Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin cho
chúng con ý thức hơn nữa về sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Thánh Thể và được
có tâm hồn xứng đáng mỗi khi cử hành bí tích Thánh Thể là bảo chứng cho sự sống
đời đời.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần III PS
Bài đọc: Acts
8:26-40; Jn 6:44-51.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lời Chúa và
Bí-tích là hai nguồn sức mạnh chính của con người.
Để một người có thể
tin vào Đức Kitô đòi hỏi sự phối hợp của nhiều yếu tố. Về phía con người, họ phải
có lòng thành đi tìm sự thật và phải bỏ giờ để học hỏi. Về phía Thiên Chúa,
Ngài phải tạo cơ hội cho con người bằng cách gởi tới những người rao giảng Tin
Mừng; nhưng quan trọng hơn cả là Thiên Chúa ban Thánh Thần để soi sáng cho con
người hiểu và nhận ra sự thật trong Tin Mừng, đồng thời thúc đẩy con người
tuyên xưng đức tin vào Chúa Kitô. Nếu không có sự trợ giúp của Thiên Chúa, con
người không thể tin vào Đức Kitô.
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nhấn mạnh đến sự trợ giúp của Thiên Chúa để mọi người có thể tin vào Đức Kitô.
Trong Bài Đọc I, nếu Thiên Chúa không gởi Thánh Thần, thiên sứ, và Philip, viên
quan Thái Giám Ethiopia không có Phó-tế Philip để cắt nghĩa cho ông những gì
trong Sách của ngôn-sứ Isaiah, và ông sẽ không có cơ hội để tin vào Đức Kitô và
được chịu Bí-tích Rửa Tội. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu quả quyết: không ai có thể
đến được với Ngài, nếu Cha Ngài không “lôi kéo” người ấy. Điều mà Chúa Cha lôi kéo
đây là cung cấp cơ hội (nghe Chúa Giêsu rao giảng Tin Mừng), và ban Thánh Thần
để thúc đẩy họ tin vào Đức Kitô.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Quan Thái Giám người Ethiopia tin vào Đức Kitô.
1.1/ Thiên Chúa sắp đặt
cơ hội cho ông quan trở lại.
(1) Thiên sứ mặc khải
cho Philip: Thiên sứ của Chúa nói với ông Philíp: "Đứng lên, đi về hướng
Nam, theo con đường từ Jerusalem xuống Gaza; con đường này vắng." Gaza,
Ashdod, và Ashkelon là 3 thành phố của Palestine, nằm trên đường ven biển
Mediterranean, trước khi xuống Ai-cập và đi qua lục địa Phi-châu. Ít người dám
dùng con đường này để đi từ Jerusalem xuống Gaza, vì đường vắng và địa thế gập
ghềnh rất khó di chuyển; đa số sẽ dùng con đường từ Jerusalem xuống Joppa, rồi
lần theo đường ven biển xuống Gaza.
Khi Philip tới Gaza,
ông gặp một viên quan Thái Giám người Ethiopia, ông là quan lớn trong triều của
bà Candace, Nữ Hoàng nước Ethiopia. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông
đã lên Jerusalem hành hương và bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông
đọc sách ngôn sứ Isaiah. Viên quan này có lẽ là người trở lại theo Đạo Do-thái,
nhưng không phải giữ tất cả mọi Lề Luật. Thần Khí nói với ông Philíp: "Tiến
lên, đuổi kịp xe đó."
(2) Philip cắt nghĩa
Kinh Thánh cho quan Thái Giám: Ông Philíp vâng lời chạy lên; khi ông nghe thấy
ông kia đọc sách ngôn sứ Isaiah, thì hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc
không?" Ông quan đáp: "Làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn
giải?" Rồi ông mời ông Philíp lên ngồi với mình.
Đoạn Kinh Thánh ông
đang đọc là đoạn trong Bài ca thứ tư về Người Tôi Trung của Thiên Chúa, Isa
53:7-8: “Như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người
chẳng mở miệng kêu ca. Bởi Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ
bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị
chấm dứt.” Viên Thái Giám ngỏ lời với ông Philíp: "Xin ông cho biết: vị
ngôn sứ nói thế về ai? Về chính mình hay về một ai khác?" Ông Philíp khởi
đầu từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Đức Giêsu cho ông. Chúa Giêsu là
Người Tôi Trung ấy, Ngài chịu đựng đau khổ cho con người, để cứu chuộc con người
khỏi chết và cho con người được sống muôn đời. Để được hưởng những đặc quyền
này, con người phải tin vào Đức Kitô và chịu Phép Rửa.
1.2/ Philip rửa tội cho
quan Thái Giám: Dọc đường, khi các ông tới một
chỗ có nước, viên thái giám mới nói: "Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu
phép rửa không?" Ông Philíp đáp: "Nếu ngài tin hết lòng, thì được."
Viên thái giám tuyên xưng: "Tôi tin Đức Giêsu Kitô là Con Thiên
Chúa." Ông truyền dừng xe lại. Ông Philíp và viên thái giám cùng xuống chỗ
có nước, và ông Philíp làm phép rửa cho ông quan. Khi hai ông lên khỏi nước, Thần
Khí Chúa đem ông Philíp đi mất, và viên Thái Giám không còn thấy ông nữa; nhưng
ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ. Còn ông Philíp thì người ta gặp
thấy ở Ashdod. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi
đến Caesarea.
2/ Phúc Âm: Bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế
gian được sống.
2.1/ Chúa Giêsu dạy dỗ
con người: Ngài tuyên bố: “Chẳng ai đến với
tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi
sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết.” Có nhiều người dựa vào câu tuyên
bố này để bênh vực chủ thuyết Tiền Định: Tất cả mọi người đã được Thiên Chúa tiền
định cho được lên Thiên Đàng hay phải xuống hỏa ngục. Nếu Thiên Chúa lôi kéo
ai, người đó mới có thể đến và tin vào Đức Kitô, và được lên Thiên Đàng. Nếu
Thiên Chúa không lôi kéo, làm sao một người có thể đến và tin vào Đức Kitô? Hậu
quả là người đó sẽ phải sa hỏa ngục, cho dù có muốn lên Thiên Đàng!
Điều quan trọng là phải
hiểu hai chữ “lôi kéo.” Bằng cách nào Thiên Chúa “lôi kéo” con người đến với
Chúa Giêsu? Thiên Chúa lôi kéo con người đến với Đức Kitô không phải như người
ta xỏ mũi để kéo con bò, hay như bộ máy kéo theo các toa xe lửa, nhưng Ngài:
(1) Cung cấp cơ hội để con người có thể nghe Lời Chúa và được dạy dỗ, như Chúa
Giêsu nói: “Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên
Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với
tôi.” Lời ngôn sứ mà Chúa đề cập đến ở đây là Isa 54:13 và Jer 31:33. (2) Ban
Thánh Thần để Ngài hoạt động bên trong con người, giúp con người nhận ra sự thật,
và thúc đẩy con người để mạnh dạn tuyên xưng niềm tin vào Đức Kitô.
2.2/ Chúa Giêsu nuôi dưỡng
con người bằng chính Mình Người: Niềm tin
vào Đức Kitô không phải chỉ một lúc con người tuyên xưng đức tin và chịu Phép Rửa;
nhưng trải dài trong suốt cuộc đời các tín hữu. Để giữ đức tin sống động và
trung thành đến cùng, con người cần được nuôi dưỡng như Chúa Giêsu nói với dân
chúng: “Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là
bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn Manna trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn
bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống
từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng,
chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống." Bí-tích Thánh Thể không
phải là việc làm cũng được, không làm cũng không sao; nhưng là việc tối quan trọng:
Ai không ăn Mình Chúa, sẽ không có nghị lực để chống trả chước cám dỗ của thế
gian và ma quỉ, và sẽ khó lòng trung thành với Đức Kitô trọn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Sự trở lại của con
người và tin vào Đức Kitô nằm trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa: Ngài cho
con người có cơ hội để nghe Tin Mừng, đồng thời cung cấp ơn thánh bên trong để
giúp con người nhận ra sự thật và thúc đẩy con người tin vào Đức Kitô.
- Chúa Giêsu vẫn không
ngừng dạy dỗ chúng ta qua Lời Chúa, và nuôi dưỡng chúng ta bằng chính mình Ngài
qua Bí-tích Thánh Thể. Chúng ta hãy năng chạy đến với hai nguồn sức mạnh chính
này để học khôn ngoan và được nuôi dưỡng hằng ngày.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
Ga 6,44-51
KHÁT VỌNG SỐNG MÃI
“Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống
muôn đời.” (Ga 6,51)
Suy niệm: Người
ngày xưa cũng như người ngày nay đều có chung một khát vọng là được sống mãi.
Nhưng rồi tất cả mọi người phải chào thua trước cái chết. Chúa Giê-su khơi dậy
trong chúng ta niềm tin và hy vọng được sống muôn đời khi Ngài hứa ban cho
chúng ta Bánh Hằng Sống là chính Thân Mình Ngài, khi Ngài nói: “Tôi là bánh từ
trời xuống. Ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời.” Sự sống thường tồn ấy được
trao ban qua hy tế thập giá và được cử hành mỗi ngày qua bí tích Thánh Thể. Sự
sống đời đời đã dành sẵn cho chúng ta. Chỉ cần chúng ta tin và đến đến tiếp rước
Ngài trong bí tích Thánh Thể như chính Ngài đã nói: “Ai tin vào Người thì được sống
muôn đời” (Ga 3,15).
Mời Bạn: Đức Giê-su trao ban Bánh Hằng Sống cho ta bằng một cuộc
hiến tế, thì chúng ta nên một trọn vẹn với Người cũng bằng cuộc hiến tế chính bản
thân mình. Việc nên một với Đức Giê-su qua việc ăn Bánh Hằng Sống mời gọi ta
liên kết những hy sinh hằng ngày với hy tế của Chúa. Kiểu nói “rước Chúa và trở
nên một với Chúa” dễ làm cho chúng ta nghĩ tới việc nên một trong vinh quang phục
sinh, mà ít nghĩ nên một trong hiến tế. Cả hai khía cạnh hiến tế và phục sinh
luôn luôn đi đôi với nhau. Có hiến dâng thân mình làm hy lễ mới có sự sống phục
sinh đời đời.
Sống Lời Chúa: Nuôi dưỡng khát vọng sống đời đời bằng việc khát khao được
rước Mình Thánh Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa là Bánh Hằng Sống. Xin cho chúng
con mỗi khi rước Mình Thánh Chúa, biết liên kết hy tế đời mình với hy lễ thập
giá của Chúa.
(5 phút Lời Chúa)
Chúa Cha lôi kéo (4.5.2017 – Thứ năm Tuần 3 Phục sinh)
Tâm hồn con người là hiện trường của những cuộc giao đấu không ngơi nghỉ. Hãy để cho Cha lôi kéo bằng cách nghe và đón nhận giáo huấn của Cha.
Suy niệm:
Sống ở đời là phải chịu
nhiều sự lôi kéo.
Thời nay sự lôi kéo lại
càng mạnh mẽ và thô bạo.
Có sự lôi kéo của khuyến
mãi, giảm giá,
khiến ta vui vẻ mua cả
điều không cần.
Có sự lôi kéo của những
sản phẩm thuộc đời mới hơn, nhiều chức năng hơn,
khiến chúng ta mê mải
chạy theo và rượt đuổi không ngừng.
Có sự lôi kéo của hình
ảnh quảng cáo, của thời trang, của sách báo,
khiến chúng ta chẳng làm
chủ được cái nhìn, và dễ đi đến chỗ phạm tội.
Để chống lại được sự lôi
kéo bên ngoài cần có nội lực bên trong.
Nhiều người sa ngã vì bị
kéo bên ngoài, mà bên trong không vững.
“Không ai đến được với
tôi, nếu Chúa Cha,
Đấng sai tôi, không lôi
kéo người ấy” (c. 44).
Đức Giêsu khẳng định về
sự lôi kéo của Chúa Cha trong đời từng người.
Cha lôi kéo chúng ta về
phía Con của Ngài là Đức Giêsu,
bất chấp những lôi kéo
ngược lại đến từ phía thế gian, ma quỷ, xác thịt.
Nếu chúng ta để cho Cha
kéo đi mà không cưỡng lại,
thế nào ta cũng đến được
với Giêsu.
Và Giêsu lại là Con Đường
tuyệt vời dẫn ta đến với Cha.
“Thầy là Con Đường, là Sự
Thật và là Sự Sống.
Không ai đến được với Cha
mà không qua Thầy” (Ga 13, 6).
Như thế Cha đưa ta đến
với Con:
“Này là Con ta yêu dấu…
hãy nghe lời Người” (Mt 17, 5).
Và Con đưa ta lại cho Cha
để hưởng sự sống đời đời
trong ngày sau hết.
Cuộc sống người Kitô hữu
là cuộc sống giữa những lôi kéo, giằng co,
giữa chính và tà, giữa
thiện và ác, giữa Thiên Chúa và Xatan.
Tâm hồn con người là hiện
trường của những cuộc giao đấu không ngơi nghỉ.
Hãy để cho Cha lôi kéo
bằng cách nghe và đón nhận giáo huấn của Cha.
Lời dạy dỗ của Cha có khi
chỉ nghe được trong thầm lặng.
Lời ấy đưa ta đến với
Giêsu, Đấng duy nhất thấy Cha, biết Cha (c. 46).
Hãy tin vào Giêsu để được
Sự Sống vĩnh cửu (cc. 44. 47).
Hãy ăn Tấm Bánh Giêsu để
được Sự Sống ngay từ đời này (c. 51).
“Khi nào tôi được giương
cao lên khỏi đất,
tôi sẽ lôi kéo mọi người
đến với tôi” (Ga 12, 32).
Hãy để Giêsu lôi kéo
chúng ta khỏi sự tầm thường của cái tôi ích kỷ.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa,
Chúa đã muốn trở nên con
của loài người,
con của trái đất, con của
một dân tộc.
Chúa vẫn yêu mến dân tộc
của Chúa
dù họ từ khước Tin Mừng
và đóng đinh Chúa vào
thập giá.
Xin cho chúng con biết
yêu mến quê hương,
một quê hương còn nghèo
nàn lạc hậu
sau những năm dài chiến
tranh,
một quê hương đang mở ra
trước thế giới
nhưng lại muốn giữ gìn
bản sắc dân tộc
và bảo vệ nền đạo lý của
cha ông.
Xin cho chúng con đừng
nhắm mắt ngủ yên
trong sự an toàn và tiện
nghi vật chất,
nhưng biết trăn trở trước
nỗi khổ đau,
và làm một điều gì đó
thật cụ thể
cho những đồng bào quanh
chúng con.
Ước gì chúng con biết
phục vụ đất nước
bằng khối óc, quả tim và
đôi tay.
Và ước gì chúng con biết
khiêm tốn
cộng tác với muôn người
thiện chí.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
4 THÁNG NĂM
Một Nơi Chốn An
Toàn Và Thảnh Thơi
Đức Kitô tuyên bố Người
không chỉ là “mục tử” mà còn là “cửa” cho chiên ra vào nữa (cf. Ga 10, 7). Như
vậy, Người sử dụng hai ẩn dụ khác nhau có sức diễn tả đặc biệt. Hình ảnh “người
mục tử” tương phản với hình ảnh “kẻ làm thuê”. Hình ảnh “mục tử” khắc họa rõ rệt
mối quan tâm sâu sắc của Đức Kitô đối với đàn chiên của Người, quan tâm đến độ
Người đã thí mạng mình để cứu độ chúng ta: “Mục tử tốt lành hy sinh mạng sống
mình cho chiên” (Ga 10, 11). Thư Ê-phê-sô cũng trình bày tương tự: “Đức Kitô đã
yêu mến Giáo Hội. Người đã hiến mình cho Giáo Hội” (Ep 5, 25). Việc của chúng
ta là phải nhận hiểu ra rằng Người là Chúa duy nhất của mình và đi theo “tiếng
của Người” (Ga 10, 4), chứ không ngây ngô trao thân gửi phận cho kẻ làm thuê –
vì kẻ làm thuê rốt cục chỉ quan tâm đến tiền lương của mình, “không lo lắng đến
đàn chiên” (Ga 10, 13).
Suy tư này soi sáng
cho chúng ta hiểu ẩn dụ kia – ẩn dụ “cửa” hay “cổng cho chiên ra vào”. Đức
Giêsu nói: “Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu; người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng
cỏ” (Ga 10, 9). Người mục tử dẫn chúng ta đến chỗ an toàn và nghỉ ngơi. Chúng
ta có thể vào qua cửa ra vào và gặp được sự an toàn và thư thái ấy.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 04 – 5
Cv 8, 26-40; Ga 6,
44-51.
LỜI SUY NIỆM: “Tôi là bánh
hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ
ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”
Xưa kia đối với đám
đông dân chúng Ítraen khi nghe đến bánh từ trời xuống, họ liên tưởng đến Manna
mà cha ông họ đã ăn trong sa mạc và đã chết. Trong diễn từ về Bánh Trường Sinh.
Đối với ngày hôm nay, nhờ các Thánh Tông Đồ, nhờ có Giáo Hội của Chúa, tất cả
chúng ta đều nhận biết đó là Mình Thánh Máu Thánh Chúa Kitô đã đổ ra cứu chuộc
chúng ta khỏi phải chết, nhưng được sự sống đời đời.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho chúng con tích cực, sốt sắng tham dự Thánh Lễ hằng ngày và biết dọn mình để
được rước Chúa vào trong lòng chúng con, để trong từng ngày sống của chúng con
luôn có Chúa.
Mạnh Phương
04 Tháng Năm
Xin Chúa Tha Thứ Cho Tôi
Sau thời cách mạng
Pháp, trước cửa một nhà thờ tại Balê, người ta thường thấy một người hành khất
với một dáng vẻ lạ thường. Xuyên qua lớp áo rách rưới, ai cũng có thể nhìn thấy
trên vòng cổ của người ăn xin một cây thánh giá nhỏ bằng vàng.
Người khách quen
thuộc nhất của người xấu số này là một vị linh mục trẻ. Vị linh mục thường đến
dâng thánh lễ tại nhà thờ này. Mỗi lần ra khỏi nhà thờ, ông không quên hỏi han
và giúp đỡ người hành khất.
Ngày nọ, vị linh mục
trẻ không còn thấy người ăn xin lảng vảng trước cửa nhà thờ nữa. Lần mò hỏi
thăm, vị linh mục đã tìm đến thăm người hành khất đang trong cơn rét run vì bệnh
tật và đói ăn. Cảm động trước nghĩa cử của vị linh mục, ông ta đã kể lại cuộc đời
của mình như sau: "Khi cách mạng vừa bùng nổ, tôi làm quản gia cho một gia
đình giàu có. Hai vợ chồmg chủ tôi là những người đạo đức, giàu lòng thương người.
Thế nhưng tôi đã phản bội họ. Quân cách mạng tìm cách bắt họ. Hai vợ chồng và
hai đứa con của họ đã bị bắt giữ và kết án tử hình. Chỉ còn người con trai duy
nhất là thoát khỏi".
Nghe đến đây, vị
linh mục như muốn té xỉu, nhưng ông đã cố gắng giữ bình tĩnh để nghe tiếp câu
chuyện của người hành khất: "Tôi nhìn họ leo lên đoạn đầu đài và thản
nhiên theo dõi cảnh người ta chém đầu họ. Tôi quả thực là một quái vật khát
máu... Từ đó, tôi không thể nào có sự bình an trong tâm hồn. Tôi bắt đầu đi
lang thang khắp các ngả đường để quên tội ác của mình. Tôi vẫn còn giữ tấm ảnh
của gia đình họ trong túi áo này đây. Cây thánh giá tôi đang treo ở đầu giường
là của người chồng, còn chiếc thánh giá bằng vàng tôi đeo trên cổ đây là của
người vợ... Xin Chúa tha thứ cho tôi".
Vừa nghe xong những
dòng tâm sự và cũng là lời tự thú của người hành khất, vị linh mục trẻ đã quỳ gối
xuống bên cạnh chiếc giường của người hấp hối và thay cho một công thức giải tội,
ông đã nói như sau: "Tôi chính là người con trai còn sống sót trong gia
đình. Ðại diện cho gia đình và với tư cách là một linh mục, tôi tha thứ cho ông
nhân danh Cha và Con và Thánh Thần...".
Câu chuyện tha thứ
trên đây là một trong những mẩu chuyện đã và đang xảy ra ở mọi thời đại và mọi
nơi. Giữa sa mạc cằn cỗi của lòng người, Thiên Chúa vẫn còn cho mọc lên những
hoa trái của yêu thương, tha thứ. Tha thứ là vẻ đẹp thanh tú cao sang nhất của
lòng người...
Sự hiện diện của bà
Muzeyen Agca tại Roma dạo tháng 02/1987 nhắc lại cho chúng ta một biến cố vô
cùng đau thương, nhưng cũng gợi lại một nghĩa cử vô cùng cao quý của vị Cha
chung. Ngày 13/5/1981, giữa lúc hàng ngàn người đang chen chúc tại công trường
thánh Phêrô để chờ đón Ðức Gioan Phaolô II, thì một tiếng nổ chát chúa vang lên
từ đám đông đã làm cho mọi người như đứng tim. Ðức Thánh Cha đã gục ngã trên
chiếc xe Jeep mui trần, máu me vọt lên tung téo. Lần đầu tiên trong lịch sử
nhân loại, một vị Giáo Hoàng bị mưu sát.
Ali Agca, thủ phạm
chính của vụ mưu sát, đã bị bắt giữ ngay sau đó. Người thanh niên Thổ Nhĩ Kỳ
này đã bị giam giữ tại nhà tù Rebibbia ở Roma. Biến cố đẫm máu trên đây đã ghi
đậm sự thù hận đang sôi sục trong lòng người... Nhưng thế giới không chỉ được
nung náu bằng lò lửa của hận thù. Thiên Chúa đã tạo dựng con người để yêu mến
và tha thứ...
Năm 1984, một biến cố
khác đã làm chấn động dư luận thế giới: Ðức Gioan Phaolô II đã đích thân đến
nhà giam Rebibbia để nói chuyện với Ali Agca và tha thứ cho anh. Không ai biết
hai bên đã trao đổi những gì, nhưng ai cũng cảm động trước cảnh tượng kẻ sát
nhân và người bị mưu sát đã bắt tay nhau và trao cho nhau ánh mắt của tha thứ,
của hòa giải...
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét