03/08/2017
Thứ năm đầu tháng, tuần 17 thường niên
BÀI ĐỌC I: Xh 40,
14-19. 32-36 (Hr 16-21. 34-38)
"Một đám mây che phủ nhà xếp chứng từ, và vinh quang của Chúa
tràn ngập nhà xếp".
Trích sách Xuất
Hành.
Trong những ngày ấy,
Môsê thi hành tất cả những điều Chúa đã truyền dạy. Vậy ngày mùng một tháng
Giêng năm thứ hai, đã dựng nhà xếp xong. Ông Môsê đã dựng nhà xếp, lắp ván, đặt
trụ, xà ngang và dựng cột, rồi căng mái nhà xếp và màn che trên mái như Chúa đã
truyền dạy. Ông đặt bia chứng từ vào hòm, xỏ đòn khiêng vào hai bên, và để toà
phán dạy trên hòm. Khi đã rước hòm bia vào nhà xếp, ông treo màn trước hòm để
hoàn tất lời Chúa đã truyền dạy. Sau khi mọi việc đã hoàn tất, thì có một đám
mây bao phủ nhà xếp chứng từ, và vinh quang của Chúa tràn ngập nhà xếp.
Vì mây che phủ nhà xếp,
và uy linh Chúa sáng rực trong nhà, nên ông Môsê không thể vào trong nhà giao ước,
vì có đám mây che phủ mọi sự. Hễ mây lên khỏi nhà xếp, thì con cái Israel kéo
nhau đi từng đám, còn khi mây che phủ nhà xếp, thì họ ở lại tại chỗ. Vì ban
ngày, đám mây của Chúa che phủ nhà xếp, và ban đêm, có lửa trong mây, nên toàn
dân Israel trông thấy suốt thời gian xuất hành của họ. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 83, 3.
4. 5-6a và 8a. 11
Đáp: Ôi Chúa thiên
binh, khả ái thay cung điện của Ngài (c. 2).
1) Linh hồn con khát
khao và mòn mỏi, mong vào hành lang nhà Đức Thiên Chúa. Tâm thần và thể xác con
hoan hỉ tìm đến cùng Thiên Chúa trường sinh. - Đáp.
2) Đến như chim sẻ còn
kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm, để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bàn thờ
Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa thiên binh, ôi Đại vương là Thiên Chúa của con.
- Đáp.
3) Ôi Thiên Chúa, phúc
đức ai ngụ nơi nhà Chúa: họ sẽ khen ngợi Chúa tới muôn đời. Phúc thay người
Chúa con nâng đỡ, họ tiến lên ngày càng thêm hăng hái. - Đáp.
4) Thực một ngày sống
trong hành lang nhà Chúa, đáng quý hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác. Con ưa đứng
nơi ngưỡng cửa nhà Chúa, hơn là cư ngụ trong lều bọn ác nhân. - Đáp.
ALLELUIA: Tv 24,
4c và 5a
Alleluia, alleluia!
- Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con trong
chân lý của Ngài. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 13, 47-53
"Người ta lựa cá tốt bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng dân chúng rằng: "Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt
được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt
thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Đến ngày tận thế cũng như vậy: các
thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ
vào lò lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó
không?" Họ thưa: "Có".
Người liền bảo họ:
"Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ
nhà kia, hay lợi dụng những cái cũ, mới trong kho mình". Khi Chúa Giêsu
phán các dụ ngôn đó xong, thì Người rời khỏi nơi ấy. Đó là lời Chúa.
Suy niệm : Thái Ðộ Bao Dung
Có một Bác sĩ nọ
tìm đến với một vị Giám mục cao niên và tuyên bố: "Thưa Ðức Cha, con đến để
thông báo cho Ðức Cha biết con đang nghĩ đến chuyện ra khỏi Giáo Hội, Ðức Cha
nghĩ sao?".
Vị Giám mục yêu cầu
ông cho biết một vài lý do khiến ông có ý định đó. Viên Bác sĩ nhìn thẳng vào mắt
vị Giám mục và nói: "Thưa Ðức Cha, Ðức Cha nghĩ coi: Giáo Hội đã có mặt
trên trần gian này 2,000 năm nay, thế mà con người có khá hơn không?".
Vị Giám mục bình
tĩnh trả lời: "Bác sĩ nói thật chí lý, nhưng Bác sĩ hãy thử nghĩ lại: nước
đã xuất hiện trên mặt đất này từ bao nhiêu triệu năm nay, vậy mà ngày nào Bác
sĩ cũng như tôi, ai cũng phải rửa tay".
Nghe thế, viên Bác
sĩ thinh lặng ra về, ông không còn nghĩ đến chuyện rời bỏ Giáo Hội nữa.
Với bài Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy có thái độ kiên nhẫn bao dung hơn đối với
Giáo Hội của Ngài. Qua hình ảnh chiếc lưới thả xuống biển, kéo lên với đủ loại
cá, trong đó người ta giữ lại những con cá tốt và ném đi những con cá xấu, Chúa
Giêsu muốn nói với chúng ta rằng cuộc gặp gỡ giữa Thiên Chúa và con người chỉ
được thực hiện trọn vẹn vào ngày cánh chung mà thôi, trong khi chờ đợi, thì người
môn đệ của Ngài cần có thái độ kiên nhẫn, bao dung.
Giáo Hội là Thân Thể của
Chúa Kitô. Tự bản chất, Giáo Hội là thánh thiện, như chúng ta vẫn tuyên xưng
trong Kinh Tin Kính, nhưng Giáo Hội thánh thiện ấy lại gồm những con người tội
lỗi. Ý thức cơ bản và quan trọng nhất của người Kitô hữu chính là luôn nhận biết
mình là tội nhân, để từ đó kêu cầu lòng thương xót của Chúa và sự tha thứ của
anh em. Thiếu ý thức ấy, người Kitô hữu sẽ rơi vào thái độ kiêu căng giả hình của
những người Biệt phái bị Chúa Giêsu lên án gắt gao. Ðồng hành với nhân loại,
mang đến cho nhân loại Tin Mừng cứu rỗi, cũng như Chúa Giêsu, Ðấng cứu độ, Giáo
Hội chỉ có thể thực thi sứ mệnh của mình với thái độ kiên nhẫn, cảm thông, yêu
thương, tha thứ mà thôi. Không ngôn ngữ nào hùng hồn hơn, không sứ điệp nào có
tính thuyết phục hơn lòng nhân từ, sự khoan dung và tha thứ. Cái chết của Chúa
Giêsu trên Thập giá là tuyệt đỉnh của hành động cứu rỗi của Ngài và lôi kéo mọi
người lên với Ngài.
Luôn ý thức về thân phận
tội lỗi yếu hèn của mình, không ngừng cảm thông với những thiếu sót bất toàn
trong Giáo Hội, cố gắng thực thi lòng nhân từ bao dung với mọi người, đó là
thách đố đang đặt ra cho người Kitô hữu chúng ta hơn bao giờ hết. Xin Chúa khơi
dậy trong tâm hồn chúng ta lòng yêu mến Giáo Hội được thể hiện bằng những cử chỉ
cảm thông bao dung, kiên nhẫn mỗi ngày.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 17 TN1,
Năm lẻ.
Bài đọc: Exo
40:16-21, 34-38; Mt 13:47-53.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải luôn sẵn
sàng thích ứng với mọi thay đổi của cuộc sống theo thánh ý Thiên Chúa.
Con người thường có
hai khuynh hướng: (1) Khuynh hướng bảo thủ chủ trương phải bảo vệ truyền thống
và không được thay đổi điều gì cả. Những người theo khuynh hướng này thường sống
với quá khứ vinh quang hơn là thích ứng với những thay đổi của hiện tại. (2)
Khuynh hướng cấp tiến chủ trương phải đạp đổ quá khứ để chạy theo những gì tân
thời. Những người theo khuynh hướng này chủ trương phải thay đổi tất cả cho kịp
với đà tiến của xã hội. Cả hai khuynh hướng đều cực đoan. Người khôn ngoan phải
là người có con mắt tinh đời để giữ lại những tinh hoa nền tảng của truyền thống
và tìm cách thích ứng cho hợp với đà tiến của xã hội.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong thái độ khôn ngoan này. Trong Bài Đọc I, ông Moses cho xây dựng Nhà
Tạm trong Lều Hội Ngộ như Thiên Chúa truyền. Mục đích là để cho con cái Israel
luôn ý thức được sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa họ và hướng dẫn họ qua
"cột mây" trước Nhà Tạm. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu bảo các môn đệ: sở
dĩ họ hiểu được các mầu nhiệm Nước Trời là vì họ đã có những kiến thức căn bản
của Lề Luật và Ngôn Sứ. Trong thời gian hiện tại, Thiên Chúa muốn cả người lành
và kẻ dữ chung sống với nhau; nhưng trong Ngày Tận Thế, các thiên thần của Ngài
sẽ phân biệt hai loại người và sẽ tiêu diệt kẻ dữ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa luôn hiện diện với con người.
1.1/ Kiến thiết Nhà Tạm
trong Lều Hội Ngộ: Thiên Chúa có thể hiện diện
với dân mà không cần có Lều Hội Ngộ hay Nhà Tạm, vì Ngài vô hình; nhưng dân
chúng cần có những thứ này, để họ xác tín Thiên Chúa luôn ở với họ, vì con người
hữu hình. Chúng ta còn nhớ biến cố dân chúng bắt ông Aaron phải đúc cho họ một
con bê bằng vàng để thờ, vì họ không thấy Thiên Chúa và ông Moses trong một thời
gian khá lâu, khi ông lên núi để đàm đạo với Thiên Chúa. Những gì hữu hình có sức
mạnh nhắc con người đừng quên sự hiện diện và tình yêu của Thiên Chúa dành cho
con người.
Đó là lý do ông Moses
làm mọi sự đúng y như Đức Chúa đã truyền cho ông. "Ông Moses cho dựng Nhà
Tạm. Ông cho đặt đế, ghép ván, đặt thanh ngang và dựng cột. Ông cho căng lều
trên Nhà Tạm, lấy bạt che phía trên lều, như Đức Chúa đã truyền cho ông Moses.
Ông lấy Thập Giới đặt vào Hòm Bia, xỏ đòn vào Hòm Bia, đặt nắp xá tội lên trên
đó. Ông rước Hòm Bia vào trong Nhà Tạm và treo bức trướng để che khuất Hòm Bia
Thập Giới, như Đức Chúa đã truyền cho ông."
Sau này, khi đã vào Đất
Hứa, con cái Israel vẫn còn thói quen để Thiên Chúa trong Lều Thánh, cho đến
khi vua Solomon thay Lều Thánh bằng Đền Thờ, và đặt Hòm Bia vào Nơi Cực Thánh
trong Đền Thờ. Sang thời Tân Ước, Nhà Tạm vẫn tiếp tục hiện diện trong các
thánh đường; nhưng Hòm Bia được thay thế bằng Mình Thánh Chúa.
1.2/ Thiên Chúa hướng dẫn
con cái Israel trong sa mạc: Thiên Chúa
không chỉ hiện diện giữa dân chúng, nhưng Ngài còn hướng dẫn họ suốt 40 năm
lang thang trong sa mạc. Để biết khi nào Thiên Chúa muốn họ cắm trại hay nhổ trại,
ông Moses và con cái Israel căn cứ theo "cột mây:"
+ Khi nào đám mây bay
lên khỏi Nhà Tạm, thì con cái Israel nhổ trại.
+ Nếu mây không bay
lên, thì họ không nhổ trại cho đến ngày mây lại bay lên. Quả vậy, đám mây của Đức
Chúa đậu trên Nhà Tạm ban ngày, còn ban đêm thì có lửa trong mây, trước mắt
toàn thể con cái Israel, ở mỗi chặng đường họ đi.
2/ Phúc Âm: Nước Trời giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của
mình cả cái mới lẫn cái cũ.
2.1/ Nước Trời như chiếc
lưới thả xuống biển: Chúa Giêsu nói với dân
chúng: "Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom
được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho
vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài."
(1) Giai đoạn hiện tại:
Có hai trường phái giải thích dụ ngôn này như sau:
+ Giáo Hội chỉ dành
cho người tốt: Giáo Hội do Đức Kitô thiết lập chỉ dành cho những người tốt, sống
theo những gì Chúa truyền dạy; những kẻ xấu, không vâng lời những gì Chúa truyền
dạy phải bị khai trừ như ngư phủ quăng cá xấu vậy.
+ Giáo Hội dành cho mọi
người: tốt cũng như xấu. Trong giai đoạn hiện tại, Giáo Hội là cho tất cả mọi
người. Thiên Chúa muốn cho mọi người có cơ hội để ăn năn trở lại. Hơn nữa,
ngoài Thiên Chúa, không ai có quyền xét xử và xếp loại ai tốt, ai xấu cả. Quan
niệm này hợp với đường lối của Thiên Chúa hơn.
(2) Ngày Tận Thế chắc
chắn sẽ đến: Chúa Giêsu tiếp tục giải thích: "Đến Ngày Tận Thế, cũng sẽ xảy
ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ
người công chính, rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến
răng." Điều mọi người cần ý thức ở đây là Ngày Tận Thế: nhiều người chỉ
nghĩ đến Ngày Tận Thế của thế giới, mà không nghĩ tới ngày tận thế của đời
mình, khi họ từ giã dương gian về với Thiên Chúa. Vì thế, mọi người cần ăn năn
xám hối trước khi từ giã cuộc đời kẻo sẽ phải hối hận sau này.
2.2/ Nước Trời như kho
tàng có cả cái cũ lẫn cái mới: Người bảo họ:
"Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống
như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ."
(1) Kiến thức mới có
được là do căn bản của kiến thức cũ: Điều này đúng cho mọi lãnh vực tri thức của
con người. Nếu không bắt đầu từ kiến thức căn bản, con người sẽ không hiểu được
những kiến thức cao hơn. Trong lãnh vực Kinh Thánh cũng thế, con người phải bỏ
thời gian để học hỏi những điều căn bản, trước khi họ có thể phân tích và hiểu
biết những mầu nhiệm cao siêu hơn. Ví dụ, để hiểu Tân Ước cách rõ ràng, giả sử
một người phải hiểu về Cựu Ước.
(2) Kiến thức mới hoàn
hảo hóa kiến thức cũ: Hầu hết các phát minh mới đều dựa trên những kiến thức
cũ, nhưng được làm cho hoàn hảo hơn. Chúa Giêsu đã từng nói Ngài đến không để
phá hủy Lề Luật; nhưng làm cho hoàn hảo hơn. Người môn đệ khi theo Đức Kitô không
từ bỏ các kiến thức cũ: khoa học, nghề nghiệp, chuyên môn ... nhưng biết dùng
chúng cho một mục đích tốt đẹp hơn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải có
thái độ khôn ngoan để biết giữ lại những gì không thể thay đổi như đức tin và
tình yêu; đồng thời biết thay đổi những gì có thể thay đổi, cho phù hợp với
thánh ý Thiên Chúa và theo kịp đà tiến của xã hội.
- Ngoan cố để giữ lại
tất cả truyền thống sẽ bị thời gian đào thải; nhưng thích ứng hòan toàn sẽ bị hụt
hẫng như cây không bám rễ, hay sẽ bị khô cạn như suối nước không có nguồn.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
03/08/2017 - THỨ NĂM
ĐẦU THÁNG TUẦN 17 TN
Mt 13,47-53
NHẮM TỚI TRẬN CHUNG KẾT
“Nước Trời cũng giống như
chuyện chiếc lưới thả xuống biển…” (Mt 13,47)
Suy niệm: Giải bóng đá chưa khai
mạc, người ta đã ồn ào tiên đoán những đội bóng nào sẽ vào chung kết và đội nào
sẽ vô địch. Càng đi sâu vào giải càng nhiều bất ngờ. Nhưng dẫu cho có bất ngờ,
đội vô địch bao giờ cũng phải thực sự là một đội mạnh. Dụ ngôn lưới cá được đặt
sau một loạt các dụ ngôn về Nước Trời, tổng hợp chủ đề của các dụ ngôn đó để
tiết lộ về toàn cảnh hồi chung kết của cuộc đua vào Nước Trời: đó là sự phân
định rạch ròi giữa tốt và xấu, và dù thế nào đi nữa, chỉ có những gì thực sự là
tốt mới được vào Nước Trời. Vì thế, trong trận chung kết để vào Nước Trời,
không có chuyện người này loại bỏ kẻ kia, mà chỉ có những người tự loại bỏ mình
ra khỏi Nước Trời vì trong cuộc sống họ đã không dứt khoát loại bỏ điều xấu để
chọn điều tốt.
Mời Bạn: Như một huấn luyện viên tài ba luôn nhắm
đến trận chung kết, thánh Phao-lô dạy chúng ta, để làm một vận động viên xuất
sắc trong cuộc đua vào Nước Trời, phải dám “mất hết, coi mọi sự như rác, để
được Đức Ki-tô” và “chỉ chú ý một điều là quên đi chặng đường đã qua, để lao
mình tới trước” nhắm “chiếm được phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa đã dành cho
những ai được kêu gọi trong Đức Ki-tô” (x. Pl 3). Biết tiêu chí của Nước Trời
là chọn điều tốt, và với phương pháp của thánh Phao-lô, bạn đã sẵn sàng bước
vào cuộc đua để được đón nhận vào Nước Trời chưa?
Sống Lời Chúa: Hôm nay tôi quyết tâm
dứt khoát từ bỏ một tật xấu làm trì trệ đời sống thiêng liêng của tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
con coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời là được biết
Chúa, Chúa của con. Amen. (theo Pl 3,8)
(5 Phút Lời Chúa)
Cá tốt cho vào giỏ (3.8.2017 – Thứ năm Tuần 17 Thường niên)
Gia nhập Hội Thánh không phải là một bảo đảm để được cứu độ. Còn cần sống hoàn thiện như Cha trên trời.
Suy niệm:
Dụ ngôn chiếc lưới được
coi là dụ ngôn cuối cùng
trong một chuỗi bảy dụ
ngôn của chương 13 theo Tin Mừng Mátthêu.
Dụ ngôn này có nhiều điểm
tương đồng với dụ ngôn lúa và cỏ lùng.
Cả hai đều nói đến sự
tách biệt kẻ xấu và người tốt vào ngày tận thế,
và kẻ xấu sẽ bị Thiên
Chúa luận phạt nghiêm minh (cc. 42. 50).
Đức Giêsu đã dùng những
hình ảnh quen thuộc, gần gũi để nói về Nước Trời.
Có khi là hình ảnh nông
nghiệp như dụ ngôn người gieo giống,
dụ ngôn lúa và cỏ lùng,
hay dụ ngôn hạt cải.
Có khi là hình ảnh về
chăn nuôi như dụ ngôn về người mục tử.
Có khi là hình ảnh về ngư
nghiệp như trong dụ ngôn chiếc lưới.
Một số môn đệ của Ngài đã
sống bằng nghề chài lưới ở hồ Galilê.
Thời xưa việc đánh cá ở
hồ này cũng đơn giản như ở quê ta ngày nay.
Những ngư phủ đi trên
những chiếc thuyền nhỏ.
Họ quăng lưới vào những
nơi thấy dấu hiệu có cá đang đi.
Lưới với những hòn chì
nặng sẽ chụp xuống đàn cá và họ chỉ cần kéo vào bờ.
Một chi tiết đáng chú ý ở
đây là họ gom được mọi loại cá, cả tốt lẫn xấu.
Hình ảnh này gợi cho ta
về việc mọi người, bất luận tốt xấu,
đều được mời gọi tham dự
bàn tiệc Nước Trời (Mt 22, 9-10).
Trong Hội Thánh, cũng có
sự pha trộn giữa người tốt, kẻ xấu,
như được ám chỉ trong dụ
ngôn lúa và cỏ lùng.
Ở các tỉnh ven hồ Galilê,
ta dễ thấy cảnh tượng các ngư phủ ngồi trên bờ,
gom cá đánh được trong
ngày, giữ lại cá tốt, quăng đi cá xấu.
Chỉ khi lưới đầy, họ mới
làm công việc lựa cá như vậy (c. 48).
Tương tự như trên, chỉ
khi đến ngày tận thế, các thiên thần mới xuất hiện
để tách biệt kẻ xấu ra
khỏi người công chính (c. 49).
Như thế tình trạng hiện
nay của Hội Thánh vẫn là chưa hoàn hảo.
Không phải mọi Kitô hữu
đều đã sống tinh thần Bài Giảng trên núi.
Có những Kitô hữu không
sinh trái, vì hạt giống nhận được đã bị thui chột,
bởi thử thách gian nan
hay mối lo toan vật chất (Mt 13, 18-22).
Có những Kitô hữu tuy vẫn
kêu Đức Giêsu là Lạy Chúa ! (Mt 7, 21-23),
vẫn nhân danh Ngài mà nói
tiên tri, trừ quỷ hay làm phép lạ,
nhưng lại không thi hành
ý muốn của Cha trên trời và làm điều gian ác.
Có những Kitô hữu dự tiệc
cưới mà không mặc áo cưới (Mt 22, 11-13).
Có những Kitô hữu là muối
nhạt, đã trở thành vô dụng (Mt 5, 13).
Như thế gia nhập Hội
Thánh không phải là một bảo đảm để được cứu độ.
Còn cần sống hoàn thiện
như Cha trên trời (Mt 5, 48).
Thời nay chúng ta không
thích nghĩ đến những chuyện bị coi là xa xôi,
như chuyện tận thế,
chuyện Thiên Chúa phán xét và luận phạt.
Chúng ta thích sống yên
ổn với một Thiên Chúa nhân hậu vô cùng,
đến độ có vẻ như hỏa ngục
chỉ là chuyện viển vông để dọa con nít.
Nhưng dù sao cũng không
tránh được ngày cỏ lùng bị tách khỏi lúa,
cá xấu bị tách khỏi cá
tốt, kẻ bất lương bị tách khỏi người lành.
Cuối cùng Nước Trời sẽ
không còn chút bóng dáng của sự dữ,
và Thiên Chúa sẽ
là mọi sự cho mọi người (1 Cr 15, 28).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin thương nhìn đến Hội Thánh
là đàn chiên của Chúa.
Xin ban cho Hội Thánh
sự hiệp nhất và yêu
thương,
để làm chứng cho Chúa
giữa một thế giới đầy
chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh
không ngừng lớn lên như
hạt lúa.
Xin đừng để khó khăn làm
chúng con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng
con ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh trở nên men
được vùi sâu trong khối
bột loài người
để bột được dậy lên và
trở nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh thành
cây to bóng rợp
để chim trời muôn phương
rủ nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh
trở nên bàn tiệc của mọi
dân nước,
nơi mọi người được hưởng
niềm vui và tự do.
Cuối cùng xin cho chúng con
biết xây dựng một Hội
Thánh tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ
lùng trong Hội Thánh.
Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân loại nhận ra Nước
Trời ở gần bên. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
3 THÁNG TÁM
Sự Aùc Không Thể Lướt
Thắng Được Sự Khôn Ngoan Của Thiên Chúa
Chúng ta đã đối diện với
những câu hỏi và những tiếng kêu của con người ở mọi thời liên quan đến sự quan
phòng của Thiên Chúa. Chúng ta đã đối diện với thực tại sự dữ và đau khổ.
Lời Chúa tuyên bố rõ
ràng rằng “sự ác không thể lướt thắng được sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (Kn
7,30), và rằng Thiên Chúa cho phép sự dữ xảy ra trong thế giới vì sự thiện lớn
lao hơn, dù Ngài không muốn sự dữ. Hôm nay chúng ta muốn lắng nghe Đức Giê-su
Kitô. Xuyên qua mầu nhiệm Vượt Qua, Người cung ứng câu trả lời đầy đủ cho những
câu hỏi dày vò này của con người.
Trước hết, chúng ta
hãy suy nghĩ về cách mà Thánh Phaolô loan báo Đức Kitô chịu đóng đinh như là “sức
mạnh và là sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (1Cr 1,24), trong Người, ơn cứu độ được
trao ban cho những người tin. Sức mạnh của Người chắc chắn là một sức mạnh lớn
lao kỳ diệu nếu nó được thể hiện trong sự yếu đuối và trong sự sỉ nhục của cái
chết thập giá. Và đó là sự khôn ngoan cao vời mà con người không thể biết được
nếu không được Thiên Chúa mạc khải cho.
Trong kế hoạch đời đời
của Thiên Chúa và trong hoạt động quan phòng cứu độ của Ngài, mọi sự dữ – nhất
là sự dữ luân lý tức tội lỗi – trở thành phụ thuộc đối với sự thiện lớn lao hơn
gấp bội là ơn cứu chuộc xuyên qua Thập Giá và cuộc Phục Sinh của Đức Kitô.
Có thể nói rằng trong
Đức Kitô, Thiên Chúa “rút sự lành ra từ sự dữ”, sự dữ ấy từng gây nên nỗi đau
khổ của Con Chiên hiền lành bị thí bỏ vì tội lỗi thế gian. Phụng vụ của Giáo Hội
không ngần ngại nói thẳng về “tội hồng phúc” của chúng ta, tội đã đem lại cho
chúng ta ơn cứu độ vô cùng cao cả. Đó là ‘Exultet’- bài ca loan báo tin vui Phục
Sinh vĩ đại mà chúng ta hát lên trong phụng vụ Đêm Vọng Phục Sinh.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
03 Tháng Tám
Dòng Nước Từ Sa Mạc
Có một người Ả Rập
nghèo nọ phải băng qua giữa sa mạc trong cơn đói khát và mệt lả. Tình cờ, người
đó bắt gặp một dòng suối. Với tất cả tấm lòng biết ơn, ông ta uống từng ngụm nước
và cảm thấy ngọt ngào khôn tả. Ông múc nước đổ vào bầu da cho đầy và tiếp tục
cuộc hành trình.
Sau nhiều ngày vất
vả, ông đã đến thủ đô Baghdad. Tìm đủ mọi cách để tiếp kiến với quan đầu tỉnh,
ông dâng kính cho quan tặng vật là chính bầu nước. Quan đầu tỉnh đón nhận món
quà một cách vui vẻ. Cho nước vào trong ly, ông uống cạn và cám ơn người Ả Rập,
đồng thời tưởng thưởng ông một cách quảng đại.
Những người hầu cận
cứ nghĩ thầm rằng đây là một thứ nước kỳ diệu nên ai cũng mong được nếm thử.
Nhưng quan đầu tỉnh nhất mực từ chối... Chờ cho người Ả Rập đi khuất, quan mới
giải thích về cử chỉ của mình. Nước để lâu trong bầu da đã trở nên rất bẩn
vàhôi thối. Quan nghĩ rằng, nếu tất cả mọi người đều uống nước đó và đều tỏ ra
khó chịu trước mặt người Ả Rập, ông ta hẳn sẽ bị tổn thương...
Quà tặng cao quý nhất
mà người Ả Rập đã biếu cho quan đầu tỉnh chính là những giọt nước đa cứu sống
mình. Quan đầu tỉnh đã tặng cho ông món quà quý giá nhất bằng cách uống lấy nước
ông dâng biếu... Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nếu con người chỉ biết đối xử với
nhau bằng những cử chỉ tế nhị và thân ái. Một cử chỉ nhỏ mọn đến đâu, nhưng nếu
được làm với tất cả yêu mến sẽ không bao giờ qua đi.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét