20/03/2018
Thứ ba tuần 5 Mùa Chay
Bài Ðọc I: Ds 21, 4-9
"Kẻ nào bị rắn
cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống".
Trích sách Dân Số.
Trong những ngày ấy,
các người Do-thái rời bỏ núi Hor, theo con đường về phía Biển Ðỏ, để vòng quanh
xứ Eđom. Dân chúng đi đường xa mệt nhọc, nên nản chí, kêu trách Chúa và Môsê rằng:
"Tại sao các người dẫn chúng tôi ra khỏi Ai-cập, cho chúng tôi chết trong
hoang địa. Không bánh ăn, không nước uống, chúng tôi đã ngán thức ăn nhàm chán
này".
Bởi đó Chúa cho rắn lửa
bò ra cắn chết nhiều người, họ chạy đến cùng Môsê và thưa rằng: "Chúng tôi
đã phạm tội, vì chúng tôi nói những lời phản nghịch Chúa và phản nghịch ông.
Xin ông cầu nguyện để Chúa cho chúng tôi khỏi rắn cắn". Môsê cầu nguyện
cho dân. Và Chúa phán cùng Môsê rằng: "Ngươi hãy đúc một con rắn đồng và
treo nó lên làm dấu; kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng, thì được sống".
Môsê đúc một con rắn đồng, treo nó lên làm dấu, và kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn
lên rắn đồng, thì được chữa lành.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 101, 2-3.
16-18. 19-21
Ðáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con cầu nguyện, và cho tiếng
con kêu lên tới Chúa (c. 2).
Xướng: 1) Lạy Chúa,
xin nhậm lời con cầu nguyện, và cho tiếng con kêu lên tới Chúa. Xin Chúa đừng ẩn
giấu thánh nhan, trong ngày con phải phiền muộn. Xin Chúa lắng tai nghe con,
khi con cầu nguyện, Chúa mau nhậm lời. - Ðáp.
2) Lạy Chúa, muôn dân
sẽ kính tôn danh thánh Chúa, và mọi vua trên địa cầu sẽ quý trọng vinh quang
Ngài; khi Chúa sẽ tái lập Sion, Ngài xuất hiện trong vinh quang xán lạn; Ngài sẽ
đoái nghe lời nguyện kẻ túng nghèo, và không chê lời họ kêu van.- Ðáp.
3) Những điều này được
ghi lại cho thế hệ mai sau, và dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa. Từ
thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã ngó xuống trần thế,
để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án tử. - Ðáp.
Câu Xướng Trước Phúc
Âm: Tv 94, 8ab
Hôm nay các ngươi đừng
cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa phán.
Phúc Âm: Ga 8, 21-30
"Khi nào các
ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói
với những người biệt phái rằng: "Ta ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết
trong tội của các ông. Nơi Ta đi các ông không thể tới được".
Người Do-thái nói với
nhau rằng: "Ông ta sắp tự vẫn hay sao mà lại nói "Nơi Ta đi các ông
không thể tới được"?"
Chúa Giêsu nói tiếp:
"Các ông thuộc về hạ giới; còn Ta, Ta bởi trời cao. Các ông thuộc về thế
gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian này. Ta đã nói: Các ông sẽ chết
trong tội các ông. Vì, nếu các ông không tin Ta, các ông sẽ chết trong tội của
các ông".
Vậy họ liền hỏi:
"Ông là ai?" Chúa Giêsu trả lời: "Là Nguyên thuỷ đang nói với
các ông đây! Ta có nhiều điều phải nói và đoán xét về các ông, nhưng Ðấng đã
sai Ta là Ðấng chân thật, và điều Ta nói ra trong thế gian đây, chính là điều
Ta đã nghe biết ở Ngài".
Nhưng họ không hiểu là
Người nói về Chúa Cha, vì thế Chúa Giêsu nói: "Khi nào các ông đưa Con Người
lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai. Ta không tự mình làm điều gì. Ðiều Ta
nói, chính là điều Chúa Cha đã dạy Ta. Ðấng đã sai Ta đang ở với Ta; Ngài không
để Ta một mình, bởi vì Ta luôn luôn làm điều đẹp lòng Ngài". Khi Người nói
những điều ấy thì có nhiều kẻ tin vào Người.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Nhiều Kẻ Tin
Phục Người
Alexina là một thanh
niên hâm mộ thể thao, âm nhạc, đồng thời cũng là một người có đức tin nhiệt
thành và rất thực tế. Năm lên 25 tuổi, anh viết cho chính mình một bức thư, bỏ
vào phong bì, đề tên tuổi hẳn hoi, bên dưới có ghi: Sẽ mở đọc vào năm tôi đúng
60 tuổi". Bức thư được anh để ngay trên bàn viết, dưới chân cây Thánh Giá
nhỏ bằng gỗ.
Ngày tháng trôi qua,
thấm thoát anh Alexina đã trở thành cụ già 60 tuổi, đầu tóc bạc phơ. Vào đúng
ngày sinh nhật thứ 60, cụ Alexina mời con cháu, bạn bè đến chung vui trong một
bữa tiệc tràn đầy thân mật. Sau bữa tiệc, cụ mở thư ra trước mặt mọi người đang
dự tiệc, một bức thư có nội dung như sau:
Bạn thân mến, mùa kỷ
niệm sinh nhật thứ 60 của bạn. Hôm nay bạn bắt đầu bước đi trên một đoạn đường
mới, 60 tuổi đã qua là kể như đời bạn đã xế chiều. Dù bạn vẫn còn khỏe, nhưng sức
dẻo dai đã kém thua trước nhiều lắm. Bạn hãy bảo vệ sức khỏe để còn phục vụ cho
phúc lợi chung. Bạn hãy biết ra đi, biết rút lui cách nhẹ nhàng và nhường chỗ
cho đàn em trẻ hơn bạn, có khả năng thể xác hơn bạn, nhưng không phải rút lui để
cầu an nhàn hạ.
Bạn hãy chia sẻ
kinh nghiệm của 60 năm trước đây đầy nụ cười và nước mắt cho đàn em. Và bạn hãy
sung sướng khi thấy họ thành công hơn bạn, vì nhờ họ Thiên Chúa được vinh danh
hơn. Bạn hãy tích cực dấn thân cho đến hơi thở cuối cùng theo sức bạn, theo tuổi
bạn. Bạn hãy chuộc lại những thời giờ lãng phí trong suốt 60 năm qua.
Hãy kiểm điểm trước
mặt Chúa. Hãy rút kinh nghiệm từ quá khứ. Hãy cảm tạ Thiên Chúa và sám hối trước
mặt Người. Bạn hãy dành một phần của đời bạn để làm một việc gì cho Chúa mà giờ
đây Chúa đang mời gọi bạn cộng tác dấn thân. Bạn đừng quên rằng, bạn đang tiến
về nhà Cha mỗi một phút giây cách gần gũi hơn. Bạn hãy sẵn sàng đừng bám víu
vào của cải trần gian. Hãy sống mỗi ngày như là ngày cuối cùng của đời bạn sao
cho đẹp lòng Chúa, vui lòng gia đình và bè bạn trong xã hội. Hãy dứt khoát, hãy
quyết tâm mãnh liệt, hãy nghiêm chỉnh thực hiện, hãy kết hợp với Chúa Giêsu, Mẹ
Maria và thánh Giuse. Ân sủng và bình an của Chúa ở cùng bạn.
Ngày sinh nhật thứ
25 của Alexina.
Ðọc xong bức thư, cụ
Alexina nói tiếp: Cách đây 35 năm tôi nghĩ rằng, khi đã 60 tuổi tôi sợ mình vẫn
còn sức, sẽ bám víu vào của cải và địa vị trần gian, nên tôi viết bức thư này để
nhắc nhở tôi trong lúc tôi xế chiều là hãy cố gắng thực hiện những ước nguyện của
tôi. Hôm nay, tôi tha thiết xin con cháu, bạn bè cầu nguyện cho tôi thực hiện
những gì Chúa muốn trong giây phút hiện tại này.
Anh chị em thân mến!
Thành tâm thiện chí của
cụ Alexina trong câu chuyện vừa kể trên đáng chúng ta bắt chước. Thực hiện
thánh ý Chúa trong giây phút hiện tại là gì? Nếu không phải là tin nhận Chúa
Giêsu Kitô là Thiên Chúa và là Ðấng cứu rỗi, để đừng chết trong tội lỗi.
Bài Tin Mừng hôm nay
thánh Gioan nhắc lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái.
Qua đó, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết rằng: Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm
người, chịu đóng đinh và chết trên Thập Giá để giao hòa con người với Thiên
Chúa Cha.
Như vậy, khi mạc khải
chính mình cho con người, Chúa Giêsu Kitô cũng đồng thời mạc khải mối tương
quan chặt chẽ giữa Ngài và Thiên Chúa Cha. Tin nhận Chúa Giêsu thì cũng phải
tin nhận Thiên Chúa Cha, Ðấng đã sai Con Một Mình là Chúa Giêsu Kitô xuống trần
gian làm người. Vì loài người chúng ta và để cứu rỗi chúng ta. Ðây là một mầu
nhiệm đáng được con người chiêm ngưỡng và dâng lời chúc tụng hơn là chối từ bắt
bẻ.
Ðức cố Hồng Y Phanxicô
Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" đã lập lại lời
chúc tụng Thiên Chúa như sau: Chúc tụng Thiên Chúa là Cha của Chúa Giêsu Kitô
và là Chúa chúng ta. Ðức Giêsu Kitô, Ðấng đã thể theo lòng thương xót hải hà mà
tái sinh chúng ta cho hy vọng hằng sống, nhờ sự Phục Sinh từ cõi chết của Ðức
Kitô.
Sau đó, ngài khuyên những
người con tinh thần của mình như sau: Con không hiểu tại sao thánh Ignatiô cầu
nguyện rằng: "Xin cho con biết Chúa, xin cho con biết con". Vì Chúa
nói với Philipphê: "Hỡi Philipphê, con ở với Thầy lâu nay mà con chưa biết
Thầy sao? Nếu biết thật, đời con sẽ đổi hẳn". Ðúng vậy! Biết Chúa rõ ràng,
tin Chúa thật lòng thì cuộc đời chúng ta sẽ đổi hẳn.
Lạy Chúa, không có
ơn Chúa trợ giúp, con không thể tin Chúa. và nếu không tin thì chắc chắn con sẽ
không có thể canh tân đời sống mình được. Xin Chúa hãy thương ban ơn đức tin
cho con. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần V MC
Bài đọc: Num
21:4-9; Jn 8:21-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải
biết nắm lấy cơ hội để được sống.
Để thành công trong
thương trường, một người cần 4 yếu tố: con người, cơ hội, thời gian, và sản phẩm;
điều quan trọng hơn cả là cơ hội. Cơ hội sẽ đến với mọi người, nhưng để có thể
sinh lợi ích, con người phải nắm lấy cơ hội. Khi cơ hội đã qua, có thể chúng sẽ
không bao giờ trở lại. Trong đời sống thiêng liêng cũng thế: con người không sống
mãi, họ chỉ có nhiều nhất 100 năm để học hỏi và tin vào Thiên Chúa và vào Đức
Kitô. Ngài sẽ ban cho mọi người có cơ hội để học biết và tin tưởng vào Đức
Kitô. Họ phải biết lợi dụng thời gian và nắm lấy cơ hội để học biết Đức Kitô và
tin vào những gì Ngài rao giảng. Nếu họ không biết dùng thời gian và bỏ lỡ cơ hội
để học biết và tin vào Ngài, họ sẽ phải chịu trách nhiệm về cuộc đời của họ: được
cứu độ hay phải hư đi.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh việc con người phải biết nắm lấy cơ hội. Trong Bài Đọc I, Sách Dân Số
tường thuật việc dân chúng không biết nắm lấy cơ hội luyện tập trong sa mạc. Họ
kêu trách Thiên Chúa và Moses vì thiếu thức ăn hợp khẩu và nước uống. Hậu quả của
việc kêu trách là họ bị rắn lửa tiêu diệt. Nhưng Thiên Chúa vẫn thương yêu và
cho họ cơ hội thứ hai: ai bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng mà Moses giương cao
trên cây, sẽ được cứu sống. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho người
Do-thái ý nghĩa của biến cố trong Sách Dân Số: Họ phải tin vào Ngài, nếu không
họ sẽ chết trong tội của họ. Nếu họ không tin vào Ngài khi còn sống, họ phải
tin Ngài khi Ngài bị giương cao trên Thập Giá. Nếu họ bỏ lỡ cả hai cơ hội để
tin vào Ngài, họ sẽ chết trong tội của họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông Moses giương cao “con rắn” trong sa mạc để cứu dân khỏi
chết.
1.1/ Thiên Chúa thanh luyện
dân 40 năm trong sa mạc: Mục đích của Thiên
Chúa khi bắt dân phải lang thang trong sa mạc suốt 40 năm là để chuẩn bị cho
dân trước khi vào Đất Hứa. Họ phải tuyệt đối tin tưởng vào Thiên Chúa bằng cách
vượt qua những trở ngại trên đường đi: thức ăn, nước uống, khí hậu khắc nghiệt,
mệt mỏi … Trong cuộc hành trình qua sa mạc, nhiều lần dân chúng Israel mất kiên
nhẫn và kêu trách Thiên Chúa và Moses như trình thuật hôm nay. Họ kêu trách
Thiên Chúa và ông Moses rằng: "Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập,
để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống?
Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này." Bấy giờ Đức Chúa cho rắn độc
đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Israel phải chết.
Mỗi năm, Giáo Hội đều
cử hành biến cố này bằng cách kêu gọi các tín hữu ăn chay, cầu nguyện, và làm
các việc lành trong 40 ngày của Mùa Chay. Mục đích là để các tín hữu có cơ hội
luyện tập con người để đừng quá lệ thuộc vào vật chất, biết dành thời giờ để định
vị lại cuộc đời và trau dồi cho đời sống thiêng liêng, xét mình và thú tội để
lãnh nhận ơn tha thứ, và biết chia sẻ của cải với các người thiếu thốn. Nếu các
tín hữu biết lợi dụng cơ hội, họ sẽ có sức mạnh để chế ngự các tính hư nết xấu,
và thăng tiến trên đường thiêng liêng.
1.2/ Thiên Chúa cứu dân
khỏi chết bằng nhìn lên rắn đồng: Rắn được
nhiều dân tộc thờ như thần, nhất là các quốc gia Á Châu và Cận Đông. Ngành khảo
cổ tìm ra nhiều hình ảnh con rắn đồng khắc trên các tấm bia tại Timnah, gần Biển
Chết. Timnah, nằm trong vùng sa mạc Sinai, là vùng có nhiều đồng nhưng cũng rất
nhiều rắn lửa, thợ đến đây tìm đồng thường bị rắn cắn chết nên họ rất tin và thờ
phượng thần rắn. Rắn được coi như biểu tượng của cả thần chết và chữa lành. Rắn
độc cắn người và làm cho chết, nhưng nọc độc của rắn được dân tộc Ân-độ dùng để
chữa lành nhiều bệnh như tục ngữ Việt-nam nói “lấy độc trị độc.” Rắn cuộn tròn
trên cây cột đã trở thành biểu tượng của ngành y khoa từ lâu đời. Câu truyện rắn
cám dỗ bà Evà phạm tội và trình thuật hôm nay có thể có ít nhiều liên hệ với lịch
sử của lòai rắn.
Khi dân Israel bị rắn
cắn và nhiều người tử thương, họ đến nói với ông Moses: "Chúng tôi đã phạm
tội, vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để
Người xua đuổi rắn xa chúng tôi." Ông Moses khẩn cầu cho dân. Đức Chúa bảo
ông: "Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị
rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống." Ông Moses vâng lời Đức
Chúa, làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà
nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chịu giương cao trên Thập Giá để cứu chuộc con
người.
2.1/ Cơ hội lần đầu để
tin vào Đức Kitô khi Ngài còn sống: Chúa
Giêsu đối thọai với người Do-thái và thuyết phục họ tin vào Ngài, bằng cách mặc
khải cho họ những điều sau:
(1) Những gì sẽ xảy ra
cho Ngài và cho họ trong tương lai: Ngài sẽ trải qua Cuộc Thương Khó và sẽ sống
lại về cùng Chúa Cha. Họ sẽ hối tiếc và tìm Ngài, nhưng quá muộn; vì họ không
thể lên Trời với Ngài. Họ phải tin Ngài, tội của họ mới được tha; vì họ không
tin Ngài, tội của họ vẫn còn. Người Do-thái không hiểu những gì Ngài mặc khải,
họ nghĩ chỉ khi nào Ngài tự tử, họ mới không trông thấy Ngài; và theo truyền thống,
những ai tự tử sẽ bị giam cầm dưới địa ngục; và như vậy câu Ngài nói "Nơi
Tôi đi, các ông không thể đến được," là đúng sự thật.
(2) Sự khác biệt giữa
Ngài và họ: Ngài có nguồn gốc từ Trời, nguồn gốc của họ là ở thế gian này. Ngài
không thuộc về thế gian này, nhưng họ thuộc về thế gian. Chúa Giêsu nhắc họ lần
nữa: Họ phải tin Ngài để tội của họ được tha. Họ không hiểu những gì Ngài mặc
khải, nên họ hỏi Người: "Ông là ai?"
(3) Sự liên hệ giữa
Thiên Chúa và Ngài: Thiên Chúa Cha sai Ngài đến thế gian để chịu chết và gánh tội
cho con người. Nếu họ không chịu tin vào Ngài, tội của họ vẫn còn, và họ sẽ chết
trong tội của họ. Tất cả những điều này Thiên Chúa, Đấng Chân Thật, muốn Ngài
loan báo cho họ, và Ngài đã loan báo; nhưng họ không tin vào lời Ngài.
2.2/ Cơ hội thứ hai để
tin vào Đức Kitô khi Ngài bị giương cao: Ngài
cho họ biết trước Ngài sẽ phải chết cách nào: Đây là lần thứ hai Chúa Giêsu nói
cho dân chúng biết Ngài sẽ phải chết cách nào trong Tin Mừng Gioan. Lần đầu
tiên, khi Chúa Giêsu đàm đạo với Nicodemus, Ngài gợi lại cho họ về biến cố rắn
lửa cắn người Do-thái trong sa mạc Sinai như chúng ta đọc trong Sách Dân Số hôm
nay: “Như ông Moses đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải
được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời” (Jn
3:14-15). Trong trình thuật hôm nay, Người bảo họ: "Khi các ông giương cao
Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết Tôi Hằng Hữu, và biết Tôi không tự mình
làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy Tôi thế nào, Tôi nói như vậy. Đấng đã
sai Tôi vẫn ở với Tôi; Người không để Tôi một mình, vì Tôi hằng làm những điều
đẹp ý Người."
Chúa Giêsu muốn nói với
người Do-thái: Tuy các ông không tin Tôi bây giờ; nhưng các ông phải tin Tôi
khi nhìn thấy những gì Tôi đã nói với các ông xảy ra: cách chính xác, khi các
ông giương Tôi cao trên Thập Giá. Lúc đó, các ông sẽ biết tất cả những gì Tôi
nói với các ông là sự thật: sự liên hệ giữa Chúa Cha và Tôi, Kế Họach Cứu Độ của
Thiên Chúa, các ông phải tin Tôi thì tội của các ông mới được tha … Khi Đức
Giêsu nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải biết nắm
lấy cơ hội để học hỏi và để tin tưởng vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô; vì cơ hội
có thể qua đi và không bao giờ đến nữa.
- Đừng bao giờ đợi đến
khi về già, vì chúng ta không biết sẽ sống được bao năm; và có còn đủ trí khôn
sáng suốt để hiểu, hay đủ nghị lực để học mà tin vào Ngài.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
20/03/2018 - THỨ BA TUẦN 5 MC
Ga 8,21-30
CÁI NHÌN TIN NHẬN CHÚA
“Khi các ông giương cao Con Người lên, bây giờ các ông sẽ biết
rằng tôi hằng hữu.” (Ga 8,28)
Suy niệm: Chúa Giê-su đã tự mạc khải Ngài là Đấng hằng hữu, nhưng Ngài chỉ được
người ta nhận biết là Đấng hằng hữu khi Ngài chịu tử nạn: khi “các ông giương
cao Con Người lên.” Con rắn bằng đồng được Mô-sê giương cao lên trong sa mạc là
dấu hiệu chữa lành cho những người bị rắn cắn (x. Ds 21,4-9). Chúa Giê-su nhận
hình ảnh đó ứng nghiệm vào mình để nói lên rằng Ngài nhất thiết phải chịu tử nạn
mới thi triển được hết mức quyền năng cứu độ của Thiên Chúa và mới có thể triệt
tận căn nọc độc của tội lỗi. Nếu như chỉ trên cây thập giá Đức Giê-su mới tỏ
mình ra là Con Thiên Chúa, thì cũng chỉ khi nhìn lên Đấng chịu đóng đinh trên
thập giá, con người mới được ơn cứu độ.
Mời Bạn: Bạn có ngước mắt nhìn lên Đức Ki-tô chịu đóng đinh trên cây thập giá
thì cái nhìn của Chúa mới có thể thổi luồng sinh khí mới vào tâm hồn bạn. Bạn
hãy để Ngài lôi kéo bạn lên thập giá để từ trên đó Ngài sẽ nâng bạn lên cùng
Thiên Chúa.
Chia sẻ: - “Bạn đã đón
nhận thập giá Đức Ki-tô trong đời bạn thế nào?” – “Thập giá Chúa nâng bạn
lên khỏi con người cũ tội lỗi thế nào?”
Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn tìm một khoảng khắc thật riêng tư, thật sâu
lắng để nhìn ngắm Chúa chịu đóng đinh và ôn lại những tâm tình Chúa soi sáng
cho bạn trong 5 phút suy niệm này.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su
chịu khổ nạn, con muốn chiêm ngắm chịu treo trên thập giá, xin lôi kéo con lên
thập giá với Chúa, để khi Chúa từ trong kẻ chết chỗi dậy, Chúa cũng nâng con
lên, cho con thông phần sự sống mới trong cuộc phục sinh với Chúa.
(5 Phút Lời Chúa)
Giương cao Con Người lên (20.3.2018 – Thứ ba Tuần 5 Mùa Chay)
Khi tôi gắn thánh giá của tôi với thánh giá của Giêsu, thánh giá nhỏ bé ấy sẽ có sức kéo nhiều người lên với Giêsu.
Suy niệm:
“Khi các ông giương cao
Con Người lên…” (c. 28).
Đó là cách diễn tả về cái
chết của Đức Giêsu trong Tin Mừng Gioan.
Cái chết trên thập giá
đúng là một sự giương cao nhục nhã, đau đớn.
Đức Giêsu bị treo lên cây
gỗ như một kẻ bị Thiên Chúa nguyền rủa.
Những kẻ giương cao Ngài
lên là các ông, các nhà lãnh đạo Do-thái.
Họ đã giết Đức Giêsu vì
nhiều lý do.
Lý do lớn nhất là vì Ngài
đã dám sống trọn vẹn cho Cha và cho con người.
Sống công chính đã khiến
Ngài trở nên nạn nhân cho cái chết bất công.
Cái chết của Đức Giêsu
gắn kết Ngài với muôn triệu cái chết khác
của những người vô tội
trong suốt dòng lịch sử.
Nhưng cái chết của Đức
Giêsu còn nằm trong kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.
Thiên Chúa đã biến cái
chết ghê rợn của Con Ngài thành dấu chỉ của tình yêu.
Nhìn lên thánh giá, chúng
ta thấy tình yêu của Cha tặng trao cho nhân loại.
Cha đã tặng tình yêu lớn
nhất là chính Con Một của mình.
Vì thế có thể nói chính
Cha đã giương cao Con mình trên thánh giá.
“Như ông Môsê đã giương
cao con rắn trong sa mạc,
Con Người cũng sẽ phải
được giương cao như vậy” (Ga 3, 14).
Đức Giêsu được
giương cao bởi chính Thiên Chúa qua cái chết của Ngài.
Như dân Do thái xưa đã
nhìn lên con rắn bằng đồng để được sống,
ai nhìn lên thánh giá và
tin vào tình yêu, người ấy sẽ được cứu độ.
Thập tự giá không còn là
dấu hiệu của cái chết bất lực của một nạn nhân.
Nó đã trở nên thánh giá
với sức mạnh phi thường.
“Phần tôi, một khi được
giương cao lên khỏi mặt đất,
tôi sẽ kéo mọi người lên
với tôi” (Ga
12, 32).
Qua việc giương cao này,
sức thu hút mạnh mẽ của thánh giá được bày tỏ.
Cả nhân loại được nâng
lên khỏi cái nặng nề tội lỗi của chính mình.
Đấng chịu đóng đinh vẫn
lôi kéo cả vũ trụ này mãi cho đến tận thế.
Cuối cùng, có thể nói
chính Đức Giêsu đã tự giương cao mình trên thánh giá.
“Mạng sống của tôi, không
ai lấy đi được,
nhưng chính tôi tự ý hy
sinh mạng sống mình” (Ga 10, 18).
Cái chết là kết quả tất
yếu của một cuộc sống dám để Cha chi phối trọn vẹn.
“Tôi không tự mình làm
bất cứ điều gì…
Chúa Cha dạy tôi thế nào
thì tôi nói như vậy…
Tôi luôn luôn làm những
điều đẹp ý Người” (cc. 28-29).
Đức Giêsu đã sống trung
tín như một Người Con, người được Cha sai.
Cha lúc nào cũng ở với
Ngài, nên Ngài không biết đến cô đơn (c. 29).
Mỗi Kitô hữu cũng được
giương cao trên thánh giá riêng của đời mình.
Và khi tôi gắn thánh giá
của tôi với thánh giá của Giêsu,
thánh giá nhỏ bé ấy sẽ có
sức kéo nhiều người lên với Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Cha, xin ban cho con điều khó hơn cả,
đó là ơn nhận ra Thánh giá của Con Cha
trong mọi nỗi khổ đau của đời con,
và ơn bước theo Con Cha trên đường Thánh giá,
bao lâu tùy ý Cha định liệu.
Xin đừng để con trở nên chua chát
nhưng được trưởng thành
nhờ đón nhận đau khổ
với sự kiên nhẫn, quảng
đại, nhân từ
và lòng khát khao nóng
bỏng
có ngày sẽ được ở nơi
không còn khổ đau.
Ngày đó, Cha sẽ lau khô
mọi giọt lệ
của những người đã yêu
mến Cha,
đã tin vào tình yêu Cha
giữa nỗi thống khổ,
tin vào ánh sáng của Cha
giữa đêm đen.
Nhờ Cha, ước gì đau khổ của con
nói lên lòng tin của con
vào những lời hứa của
Cha,
lòng cậy của con vào tình
yêu trung tín của Cha,
và lòng mến mà con dành
cho Cha.
Lạy Cha, xin cho con yêu Cha hơn yêu bản thân,
và yêu Cha chỉ vì Cha,
chứ không mong phần
thưởng.
Ước gì Thánh giá trở nên mẫu gương cho con,
là ánh sáng cho đêm tăm tối,
nhờ đó con không còn coi khổ đau
như một tai họa hay một điều vô lý,
nhưng như một dấu chỉ cho thấy
con đang thuộc về Cha mãi mãi.
Karl Rahner
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
20 THÁNG BA
Phải Chăng Chúng Ta
Đã Từ Khước Tình Cha?
Chỗi dậy và trở về với
Cha (Lc 15,18), chúng ta sẽ lấy lại được những gì mình đã đánh mất do tội lỗi.
Giống như Người Con Đi Hoang, chúng ta bắt đầu nhận ra rằng khi mình sống trong
tội lỗi, mình đã phong tỏa chính mình khỏi sự bảo vệ và tình yêu của Cha. Chúng
ta sẽ nhận hiểu tấm lòng Cha yêu thương ta biết mấy – thế mà ta đã quay lưng lại
với Ngài!
Sa vào tội lỗi và
hoang phí sản nghiệp của Cha, chúng ta đã bứt đứt mọi mối gắn kết giữa Cha với
mình. Chúng ta không đáng được Cha tiếp nhận vào nhà. Sự hòa giải chỉ có thể bắt
đầu khi Người Con Đi Hoang thực sự muốn quay về. Rồi, tình yêu và lòng nhân hậu
của Cha có thể giúp người con ương ngạnh ấy thắng vượt mặc cảm tội lỗi và bất xứng
của mình. Chính khi nhìn vào đáy mắt Cha mình là lúc anh ta nghe được lời tha
thứ.
Về gần đến nhà Cha
mình, người con trai tự nghĩ : “Con không đáng được gọi là con của Cha nữa”. Nhưng
Cha anh đang quay quắt đợi chờ, bền bỉ đợi chờ; và thoạt trông thấy bóng anh,
ông tràn ngập vui mừng. Người Cha quên hết những điều sai trái mà con mình đã
phạm. Người Cha vồn vã ôm chầm lấy đứa con đang hối hận tận đáy lòng. “Lạy Cha,
con đã lỗi phạm …, con không đáng được gọi là con của Cha nữa” (Lc 15,21).
Trong Mùa Chay này, mỗi
người chúng ta – dù tội lỗi có tày đình đến mấy đi nữa – cũng có thể quay về và
thú nhận tội lỗi của mình. Chúng ta cần phải vạch mặt chỉ tên rõ ràng những tội
lỗi của mình – và tiến về phía vòng tay đang đón đợi của Cha.
Chúng ta hãy bắt đầu
cuộc hành trình trở về nhà Cha. Hãy khảo sát lương tâm mình, xưng thú tội lỗi
mình, thống hối và quyết tâm sống một đời sống mới. Đó là những bước của một lộ
trình hoán cải.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 20/3
Ds 21, 4-9; Ga 8,
21-30.
LỜI SUY NIỆM: “Đức Giêsu
nói với họ: “Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết.
Nơi tôi đi các ông không thể dến được.” Người Do-thái mới nói: “Ông ấy sẽ tự tử
hay sao mà lại nói: ‘Nơi tôi đi, các ông không thể đến được.”
Chúa Giêsu là Đấng đem
chân lý của Thiên Chúa đến cho loài người. Nhưng đối với những người không tin
vào Người, thì mọi lời của Người, họ liên tục không vâng lời, họ nghe lời Người
bằng một thái độ đùa cợt, chế giễu.
Lạy Chúa Giêsu. Mỗi
người trong chúng con chỉ có một thời gian để sống trong trần thế này, chuẩn bị
cho cuộc sống muôn đời ngày sau. Xin con chúng con luôn tìm gặp Chúa ngay lúc
này, tin vào Lời Chúa và sống Lời Chúa để chúng con được Chúa tha thứ mọi tội lỗi
cùng những thiếu sót để ngày sau được gặp lại Chúa trong Nước Trời.
Mạnh Phương
20 Tháng Ba
Ánh Sáng Ðô Thị
Một trong những cuốn
phim hay nhất của Charlot và cũng có lẽ là một trong những cuốn phim hay nhất
trong lịch sử điện ảnh, đó là cuốn phim có tựa đề là: "Ánh sáng đô thị".
Ðó là câu chuyện tình của một gã lang thang và một cô gái bán hoa.
Nàng là một cô gái
mù bán hoa bên vệ đường. Một nhà tỷ phú trong vùng ngày nào cũng dừng lại mua
hoa của nàng. Ngày kia, gã lang thang là Charlot cũng dừng lại mua hoa của
nàng. Cô gái bán hoa tưởng chàng là người tỷ phú. Thế là một giấc mộng đã chớm
nở và nối kết hai tâm hồn. Nàng tưởng mình gặp được người mình mơ mộng từ lâu
nay. Chàng thì hy vọng sẽ kiếm được tiền để chữa lành tật mù lòa của nàng.
Nhưng chẳng may, vì một sự ngộ nhận, chàng đã bị cảnh sát giam giữ. Sau một thời gian cầm tù, chàng được trả tự do. Chàng trở lại chỗ cũ để tìm người con gái mù, nhưng nàng không còn ở đó nữa. Nhờ tiền bạc trước kia chàng đã gửi cho nàng, người con gái đã được chữa lành và nay đứng trông coi một cửa hàng bán hoa rộng lớn hơn. Chàng đi qua đi lại nhiều lần, nhưng không thể nào nhận ra nàng. Tình cờ, một cánh hoa hồng rơi xuống đất, chàng nhặt lấy. Người con gái cười như nhạo báng. Chàng định bỏ đi, nhưng chợt nhận ra tiếng cười, chàng quay lại. Chàng hỏi một cách nhút nhát: "Cô đã thấy được rồi sao?". Người con gái nhận ra tiếng nói quen thuộc. Nàng từ từ nhặt cánh hoa và gắn lên áo chàng. Và nàng thốt lên trong cảm xúc: "Anh đấy sao?". Thế là cả hai đã nhận ra nhau và họ sẽ không bao giờ rời nhau nữa.
Nhưng chẳng may, vì một sự ngộ nhận, chàng đã bị cảnh sát giam giữ. Sau một thời gian cầm tù, chàng được trả tự do. Chàng trở lại chỗ cũ để tìm người con gái mù, nhưng nàng không còn ở đó nữa. Nhờ tiền bạc trước kia chàng đã gửi cho nàng, người con gái đã được chữa lành và nay đứng trông coi một cửa hàng bán hoa rộng lớn hơn. Chàng đi qua đi lại nhiều lần, nhưng không thể nào nhận ra nàng. Tình cờ, một cánh hoa hồng rơi xuống đất, chàng nhặt lấy. Người con gái cười như nhạo báng. Chàng định bỏ đi, nhưng chợt nhận ra tiếng cười, chàng quay lại. Chàng hỏi một cách nhút nhát: "Cô đã thấy được rồi sao?". Người con gái nhận ra tiếng nói quen thuộc. Nàng từ từ nhặt cánh hoa và gắn lên áo chàng. Và nàng thốt lên trong cảm xúc: "Anh đấy sao?". Thế là cả hai đã nhận ra nhau và họ sẽ không bao giờ rời nhau nữa.
Cuộc gặp gỡ trong bất
cứ một cuộc tình nào cũng là hình bóng của cuộc gặp gỡ trong đức tin giữa chúng
ta và Thiên Chúa. Thiên Chúa là tình yêu và chúng ta là những con người có tự
do. Do đó Thiên Chúa không nói với chúng ta bằng một ngôn ngữ nào khác hơn là
tình yêu. Tình yêu không bao giờ là một cưỡng bách, nhưng là một mời gọi tự do.
Những người Do Thái thời
Chúa Giêsu đòi hỏi những dấu lạ, những bằng chứng hiển nhiên về sứ mệnh của
Ngài. "Ông hãy làm cho chúng tôi một dấu lạ".
Ngày nay thì trái lại,
với những tiến bộ vượt bậc về khoa học kỹ thuật, con người dường như không còn
tin ở phép lạ nữa. Tưởng mình có thể chế ngự và làm chủ vũ trụ, con người muốn
loại bỏ Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống.
Chúng ta có thể ngạc
nhiên tại sao Thiên Chúa không làm phép lạ nhãn tiền cho những người biệt phái
hay cho những kẻ vô thần ngày nay. Tại sao Ngài không viết tên Ngài trên trời để
xóa tan mọi nghi ngờ trong lòng người? Thiên Chúa có lối sư phạm của Ngài. Ngài
đã không là Thiên Chúa của những điềm lạ cả thể, nhưng là một Thiên Chúa đã chọn
lựa làm tôi tớ để chinh phục tình yêu và lòng tín nhiệm của con người. Thiên
Chúa không những là một Thiên Chúa của quyền năng ở bên trên con người, nhưng
còn là Thiên Chúa ở bên trong con người. Và, cái chết và sự phục sinh của Chúa
Giêsu chính là dấu lạ cả thể nhất, bởi vì đó là dấu chứng của tình yêu� Chúa Giêsu đã nói đến dấu chứng đó khi dùng hình ảnh của
tiên tri Giona. Giona được Thiên Chúa sai đến cho dân thành Ninivê. Ông tưởng
Chúa sẽ dùng ông để làm một dấu lạ cả thể khiến dân thành sẽ tin vào sứ mệnh của
ông. Nhưng cuối cùng, qua con người của ông, Thiên Chúa chỉ kêu mời sự hoán cải
và tình yêu.
Thiên Chúa đến gặp gỡ
chúng ta qua những sinh hoạt và những biến cố tầm thường nhất trong cuộc sống.
Ngài mời gọi chúng ta nhận ra Ngài trong cái ăn, cái uống, cái mặc, trong tiếng
cười, tiếng khóc, trong tất cả mọi gặp gỡ của chúng ta với tha nhân. Và ngay cả
trong cái chết mà con người cho là điểm cuối cùng của cuộc sống, Thiên Chúa
cũng có mặt.
Nhận ra Ngài như cô
gái bán hoa đã nhận ra giọng nói của chàng Charlot, đó là ơn gọi của người Kitô
chúng ta. Một đức tin trưởng thành không đòi hỏi và thử thách Thiên Chúa, nhưng
tín thác và nhận ra dấu chỉ của Ngài qua những cái tầm thường nhất của cuộc sống.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Gioan 8:21-30
Thứ Ba Tuần V Mùa Chay
1.
Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa, là Thiên Chúa cứu độ đầy lòng thương xót của chúng con,
Lang thang trong sa mạc cằn cỗi,
Của bất công và thiếu tình yêu thương của mình,
Chúng con kêu lên với nỗi sợ hãi
Hoặc bàng hoàng trong im lặng,
Một số người rơi vào nghi ngờ hay tuyệt vọng.
Xin hãy ban cho chúng con đủ niềm tin tưởng
Để tìm đến Người
Đấng đã gánh lên mình những nghi ngờ và tội lỗi của chúng con,
Chịu đau khổ vì chúng con trên thập giá, và đã sống lại,
Người là Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ chúng con và là Chúa chúng con.
2.
Phúc Âm – Gioan 8:21-30
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Biệt Phái rằng: “Ta ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết trong tội của các ông. Nơi Ta đi, các ông không thể tới được.” Người Do Thái nói với nhau rằng: “Ông ta sắp tự vẫn hay sao mà lại nói ‘Nơi Ta đi các ông không thể tới được’?”
Chúa Giêsu nói tiếp: “Các ông thuộc về hạ giới; còn Ta, Ta bởi trời cao. Các ông thuộc về thế gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian này. Ta đã nói: Các ông sẽ chết trong tội các ông. Vì, nếu các ông không tin Ta, các ông sẽ chết trong tội của các ông”.
Vậy họ liền hỏi: “Ông là ai?” Chúa Giêsu trả lời: “Là Nguyên Thủy đang nói với các ông đây! Ta có nhiều điều phải nói và đoán xét về các ông, nhưng Đấng đã sai Ta là Đấng Chân Thật, và điều Ta nói ra trong thế gian đây, chính là điều Ta đã nghe biết ở Ngài”. Nhưng họ không hiểu là Người nói về Chúa Cha.
Vì thế Chúa Giêsu nói: “Khi nào các ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai. Ta không tự mình làm điều gì. Điều Ta nói, chính là điều Chúa Cha đã dạy
Ta. Đấng đã sai Ta đang ở với Ta; Ngài không để Ta một mình, bởi vì Ta luôn luôn làm điều đẹp lòng Ngài”. Khi Người nói những điều ấy thì có nhiều kẻ tin vào Người.
3.
Suy Niệm
– Tuần trước, phần Phụng Vụ đã dẫn chúng ta suy
niệm về chương 5 của sách Tin Mừng Gioan. Tuần này, Phụng Vụ đưa ra cho chúng ta chương 8 của cùng sách Tin Mừng. Giống như chương 5, chương 8 cũng chứa đựng những suy niệm sâu sắc về mầu nhiệm Thiên Chúa bao quanh con người của Đức Giêsu. Một cách rõ ràng, đó là câu hỏi đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người Biệt Phái (Ga 8:13). Người Biệt Phái muốn biết Chúa Giêsu là ai. Họ chỉ trích Chúa bởi vì Người đưa ra lời chứng về mình mà không có bất kỳ một bằng chứng hay nhân chứng nào để hợp thức hóa mình trước mặt mọi người (Ga
8:13). Chúa Giêsu trả lời bằng cách nói rằng Người không nhân danh mình, nhưng luôn vì Chúa Cha và nhân danh Chúa Cha (Ga 8:14-19).
–
Trên thực tế, cuộc đối thoại cũng là một biểu hiện về cách mà đức tin được chuyển tải trong những bài giáo lý trong các cộng đoàn của người môn đệ Chúa yêu vào cuối thế kỷ thứ nhất. Chúng cho thấy bài đọc cầu nguyện lời của Chúa Giêsu mà các Kitô hữu đã làm, coi đó là Lời của Chúa. Phương pháp hỏi-đáp giúp tìm ra câu trả lời của các vấn nạn vào gần cuối thế kỷ thứ nhất, người Do Thái đã nuôi lớn các Kitô hữu. Đó là cách cụ thể để giúp cho cộng đoàn tăng thêm đức tin vào Chúa Giêsu và vào sứ điệp của Người.
– Ga
8:21-22: Nơi Ta đi, các ông không thể tới được. Ở đây, Gioan
trình bày một chủ đề mới hay một khía cạnh khác bao quanh con người của Đức Giêsu. Chúa Giêsu nói việc ra đi của mình và nói rằng sẽ đi đến nơi mà người Biệt Phái không thể tới được. “Ta ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết trong tội của các ông”. Họ sẽ đi tìm Chúa Giêsu, nhưng sẽ không tìm thấy Người, bởi vì họ không biết Người và sẽ đi tìm Người với các tiêu chuẩn sai lệch. Họ sống trong tội lỗi và sẽ chết trong tội lỗi. Sống trong tội lỗi là sống xa rời Thiên Chúa. Họ tưởng tượng Thiên Chúa theo một cách nào đó, nhưng Thiên Chúa thì khác với những gì họ tưởng tượng. Đây là lý do mà họ không thể nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong Đức Giêsu. Người Biệt Phái không hiểu những điều Chúa Giêsu muốn nói và họ hiểu mọi việc hoàn toàn theo nghĩa đen: “Ông ta sắp tự vẫn hay sao?”
– Ga
8:23-24: Các ông thuộc
về hạ
giới;
còn Ta, Ta
bởi trời cao. Người BIệt Phái xét đoán tất cả mọi việc theo các tiêu chuẩn của thế gian này. “Các ông thuộc về thế gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian này!” Khuôn khổ thẩm quyền hướng dẫn Chúa Giêsu trong mọi việc Người nói và làm là từ bởi trời cao, đó là, Thiên Chúa, và sứ vụ Người nhận lãnh là từ Chúa Cha. Khuôn khổ thẩm quyền của người Biệt Phái thì từ hạ giới, không cởi mở, khép kín trong tiêu chuẩn của riêng nó. Đây là lý do tại sao họ đang sống trong tội lỗi. Sống trong tội lỗi là cuộc sống không hướng về Chúa Giêsu. Ánh mắt của Chúa Giêsu thì hoàn toàn hướng về Thiên Chúa đạt tới điểm mà chính Thiên Chúa ở trong Người và trong tất cả sự viên mãn ở nơi Người (xem Col
1:19). Chúng ta nói rằng: “Đức Giêsu là Thiên Chúa”. Gioan mời gọi chúng ta nói: “Thiên Chúa là Đức Giêsu!” Đây là lý do mà Chúa Giêsu nói rằng: “Nếu các ông không tin Ta, các ông sẽ chết trong tội của các ông”. TA là lời khẳng định mà Thiên Chúa tự giới thiệu với ông Môisen tại thời điểm giải thoát dân của ông khỏi ách thống trị của người Ai Cập (Xh 3:13-14). Đây là lời biểu hiện tối đa của sự chắc chắn tuyệt đối về sự thật rằng Thiên Chúa ngự ở giữa chúng ta trong con người của Đức Giêsu. Chúa Giêsu là bằng chứng khẳng định sự thực rằng Thiên Chúa ở cùng chúng ta. Đấng
Emmanuel.
– Ga
8:25-26: Ông là ai? Mầu nhiệm Thiên Chúa ở trong Đức Giêsu không phù hợp với những tiêu chuẩn mà người Biệt Phái nhìn về phía Chúa Giêsu. Một lần nữa họ hỏi: “Ông là ai?” Họ không hiểu vì họ không hiểu ngôn ngữ của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã rất cẩn trọng khi nói chuyện với họ dựa theo tất cả những gì Người đã trải qua và sống trong sự hiệp nhất với Chúa Cha và vì sự hiểu biết và nhận thức về sứ vụ của Người. Chúa Giêsu không phô trương bản thân mình. Người chỉ nói và thể hiện những điều Người đã nghe từ Chúa Cha. Người là sự mặc khải đích thực bởi vì Người thuần khiết và vâng phục hoàn toàn.
– Ga
8:27-30: Khi nào các ông đưa
Con Người
lên cao, các ông sẽ nhận biết TA là ai. Người Biệt Phái đã không hiểu rằng Chúa Giêsu, trong mọi điều Người nói và làm, là sự biểu hiện của Chúa Cha. Họ sẽ hiểu được điều ấy chỉ sau khi Con Người bị đưa lên cao. “Khi ấy các ông sẽ biết TA là ai”. Từ ngữ ‘được đưa lên’ có nghĩa kép, bị treo lên
trên Thập Giá và được nâng lên bên hữu Chúa Cha. Tin Mừng về cái chết và sự sống lại mặc khải Chúa Giêsu là ai, và họ sẽ biết rằng Chúa Giêsu là sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa chúng ta. Nền tảng của điều chắc chắn này của đức tin chúng ta có hai mặt: một mặt, điều chắc chắn rằng Chúa Cha luôn ở với Chúa Giêsu và Người không bao giờ một mình, và mặt khác, sự vâng phục triệt để và hoàn toàn của Chúa Giêsu đối với Chúa Cha, trở thành một sự cởi mở hoàn toàn và minh bạch toàn diện của Chúa Cha đối với chúng ta.
4.
Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Người mà sống khép kín với tiêu chuẩn riêng của mình và nghĩ rằng minh biết tất cả mọi sự, sẽ không bao giờ có khả năng để hiểu được người khác. Đây là cách mà người Biệt Phái xử sự trước mặt Chúa Giêsu. Còn tôi, tôi xử sự trước mặt những người khác ra sao?
– Chúa
Giêsu vâng phục Chúa Cha cách triệt để và vì điều này, Người là sự mặc khải trọn vẹn của Chúa Cha. Và hình ảnh về Thiên Chúa mà tôi tỏ ra, xuất phát từ tôi, là hình ảnh gì?
5.
Lời nguyện kết
Lạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn,
Tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
Trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai
nghe
Và mau mau đáp lời!
(Tv 102:1-2)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét