09/07/2018
Thứ Hai tuần 14 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm
II) Hs 2, 14. 15-16. 19-20
"Ta sẽ đính
hôn với ngươi đến muôn đời".
Trích sách Tiên tri
Hôsê.
Ðây Chúa phán:
"Này đây Ta sẽ dụ dỗ nó, đem nó vào sa mạc, và kề lòng, Ta nói khó với nó.
Ở đó nó sẽ vọng lại như ngày còn thơ, và như ngày nó lên từ đất Ai-cập. Sẽ xảy
ra là trong ngày ấy, sấm của Giavê, nó sẽ gọi Ta: 'Chồng tôi', chứ nó sẽ không
gọi Ta là 'Ông chủ tôi' nữa".
"Ta sẽ đính hôn với
ngươi đến muôn đời. Ta sẽ đính hôn với ngươi trong công bình và chính trực,
trong tình yêu và thương xót. Ta sẽ đính hôn với ngươi trong sự trung tín và
ngươi sẽ biết Ta là Chúa".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 144, 2-3.
4-5. 6-7. 8-9
Ðáp: Chúa nhân ái và từ bi (c. 8a).
Xướng: 1) Hằng ngày
con sẽ chúc tụng Chúa và con sẽ khen ngợi danh Chúa tới muôn đời. Chúa vĩ đại
và rất đáng ngợi khen, sự vĩ đại của Chúa không thể đo lường được. - Ðáp.
2) Thế hệ này rao giảng
cho thế hệ kia hay công việc Chúa, và thiên hạ loan tin quyền năng của Ngài.
Người ta nói đến vinh quang cao cả oai nghiêm, và phổ biến những điều kỳ diệu của
Chúa. - Ðáp.
3) Người ta nói tới
quyền năng trong những việc đáng sợ, và kể ra sự vĩ đại của Ngài. Người ta lớn
tiếng khen ngợi lòng nhân hậu bao la, và hân hoan vì đức công minh của Chúa. -
Ðáp.
4) Chúa nhân ái và từ
bi, chậm bất bình và giầu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ bi với
mọi công cuộc của Chúa. - Ðáp.
Alleluia: Tv 144, 14cd
Alleluia, alleluia! -
Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 9, 18-26
"Con gái tôi vừa
mới chết, nhưng xin Ngài đến, nó sẽ sống lại".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: "Lạy Ngài,
con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại".
Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. Và này có người
đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến
gấu áo Người. Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì
tôi sẽ được khỏi. Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng:
"Này con, hãy vững lòng. Ðức tin của con đã cứu thoát con". Và người
đàn bà được khỏi bệnh.
Khi Chúa Giêsu đến nhà
vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng:
"Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi". Họ
liền nhạo cười Người. Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé
và nó liền chỗi dậy. Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Thiên Chúa Yêu Thương Con Người
Với tựa đề: "Nơi
Chúa, họ tin tưởng", tuần báo Kinh Tế Viễn Ðông số tháng 6/1996 dành hai
trang để nói về sự hồi sinh tôn giáo tại Việt Nam. Tựa đề của bài báo lấy lại
dòng chữ mà người Mỹ vốn cho in trên đồng tiền của họ: "Nơi Chúa, chúng
tôi đặt tin tưởng". Nếu với người Mỹ, Chúa là một ngôi vị cá biệt, thì
Chúa theo tạp chí Kinh Tế Viễn Ðông lại là thể hiện của một nhu cầu tôn giáo cơ
bản nhất của con người, không gì có thể dập tắt nổi.
Con người khao khát
Thiên Chúa, hay đúng hơn Thiên Chúa đã tạo dựng con người, với nỗi khao khát vô
biên ấy. Con người không ngừng tìm kiếm Thiên Chúa, hay đúng hơn chính Thiên
Chúa không ngừng lôi kéo con người đến với Ngài. Thiên Chúa yêu thương con người,
tình yêu của Ngài vượt trên mọi thước đo, mọi dự đoán, mọi tưởng tượng của con
người, đó là tất cả những gì Chúa Giêsu đã đến để mạc khải cho con người.
Tin Mừng hôm nay ghi lại
một vài cử chỉ của Chúa Giêsu đối với con người: một vị kỳ mục đến xin Ngài cứu
đứa con vừa chết, người đàn bà mắc bệnh loạn huyết chi khấn thầm và sờ đến gấu
áo của Ngài, cả hai đại diện của đủ mọi tầng lớp mà Chúa Giêsu gặp gỡ hàng
ngày. Ngài không loại trừ bất cứ hạng người nào, bất cứ giai cấp nào trong xã hội,
bởi vì tất cả đều là đối tượng của tình yêu Thiên Chúa. Vị kỳ mục đã tìm đến với
Chúa, người đàn bà đã len lỏi giữa đám đông để sờ vào Ngài, đó là hình ảnh của
sự tìm kiếm mà con người không ngừng thực hiện để đến với Chúa. Nhưng thật ra,
chính Thiên Chúa mới là Ðấng đi bước trước để đến với con người. Phép lạ đã diễn
ra như một kết quả của lòng tin: "Ðức tin của con đã cứu chữa con",
nhưng cũng chính niềm tin đã giúp con người khám phá ra phép lạ Thiên Chúa
không ngừng thực hiện vì yêu thương con người.
Qua một cơn hải trình
cam go, những người có niềm tin đã nhìn vào sự sống sót của mình như một phép lạ
của tình thương. Những giờ phút hãi hùng trong cuộc sống, những thử thách phải
trải qua, những đau khổ phải gánh chịu, đó là những phách mạnh trong bản trường
ca về tình yêu Thiên Chúa. Có trải qua những giờ phút ấy, chúng ta mới nhận ra
được cánh tay đỡ nâng của Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta
một đức tin sáng suốt để chúng ta không ngừng nhận ra tình yêu của Chúa và dâng
lời cảm tạ Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 14 TN2,
Năm Chẵn
Bài đọc: Hos
2:14-16, 19-20; Mt 9:18-26.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lấy tình yêu
chinh phục tình yêu.
Thông thường, con người
có thể tha thứ cho tất cả những lỗi lầm trừ sự phản bội tình yêu. Khi sự phản bội
này xảy ra, con người muốn chấm dứt mối liên hệ với người phản bội bằng cách ly
dị, đoạn tuyệt, và không muốn ai nhắc nhở đến tên của người phản bội nữa. Nhưng
đây không phải là cách giải quyết của Thiên Chúa và của các tín hữu; vì nếu giải
quyết như thế, toàn thế giới này sẽ không có cơ hội sống sót, vì đã bao nhiêu lần
loài người chúng ta đã phản bội Thiên Chúa!
Các bài đọc hôm nay muốn
tập trung trong cách giải quyết sự phản bội bằng tình yêu. Trong bài đọc I,
ngôn sứ Hosea ví mối liên hệ giữa Thiên Chúa và con người như mối liên hệ giữa
chồng vợ; và tội thờ thần ngoại của con người như tội làm điếm. Tuy con cái
Israel phản bội Thiên Chúa bằng việc thờ bò vàng, Thiên Chúa vẫn trung thành
yêu thương bằng làm mọi cách để họ nhận ra và quay trở lại với tình yêu đích thực
của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đặc biệt quan tâm và chữa lành hai bệnh
nhân “không sạch.” Một người đàn bà bị băng huyết đã 12 năm, nhưng với một niềm
tin vững mạnh tới và sờ vào tua áo của Chúa Giêsu. Ngài đã chữa lành bệnh tật
cho bà. Một em bé đã chết, nhưng nhờ lòng tin của người cha, đã được Chúa Giêsu
cho sống lại.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa muốn được con người yêu thương.
1.1/ Con cái Israel phản
bội tình yêu Thiên Chúa: Khi đất nước bị
chia đôi, vua Jeroboam, vì tham vọng chính trị và kinh tế, đã đúc hai con bê bằng
vàng và truyền cho dân phải thờ, để họ khỏi xuống Đền Thờ Jerusalem: một con đặt
tại Dan (biên giới giữa Israel và Syria) một con đặt tại nhà của Đức Chúa tại
Bethel (biên giới giữa Israel và Judah). Baal trong tiếng Do-thái có nghĩa là
chủ, thần, chồng; thần Baal là tiếng tổng quát dùng cho các thần không phải là
Thiên Chúa.
Ngôn sứ Hosea được
Thiên Chúa gởi tới nói tiên tri trong vương quốc Israel. Ông ví mối liên hệ giữa
Thiên Chúa và con cái Israel như mối liên hệ vợ chồng: Thiên Chúa là người chồng
luôn trung thành và con cái Israel là người vợ phản bội làm điếm, thờ thần
Baal. Có người chồng nào không đau khổ khi vợ bỏ mình đi với tình nhân; lại còn
đánh cắp công ơn của Thiên Chúa và trả cho tình nhân!
Thiên Chúa sẽ trừng phạt
con cái Israel, không phải vì tức giận mù quáng; nhưng để họ phải lâm cơn khốn
khổ để biết nhận ra ai là người thương yêu họ thật lòng. Ngài phán: “Ta sẽ biến
chúng thành bụi rậm, mặc cho dã thú gặm tan hoang. Ta sẽ trừng phạt nó vì những
ngày của Baal, những ngày nó đốt hương thờ kính chúng, những ngày nó đeo nhẫn,
đeo kiềng chạy theo đám tình nhân của nó, còn Ta thì nó nỡ bỏ quên – sấm ngôn của
Đức Chúa.”
1.2/ Thiên Chúa luôn
trung thành yêu thương con cái Israel: Nếu
Thiên Chúa không trừng phạt, con cái Israel sẽ tiếp tục chạy theo các thần ngoại
và mất linh hồn vì sống vô luân và bất công. Ngôn sứ Hosea đã nhìn thấy trước
ngày sụp đổ của Israel và dân chúng bị đem đi lưu đày. Ông ví những ngày lưu
đày như những ngày trong sa mạc; trong đau khổ, Thiên Chúa dễ nói với họ hơn là
trong cảnh giàu sang phú quí. Thiên Chúa phán: “Này Ta sẽ quyến rũ nó, đưa nó
vào sa mạc, để cùng nó thổ lộ tâm tình. Ta sẽ không cho nó mở miệng gọi tên thần
Baal, chẳng còn ai nhớ đến các thần này mà gọi tên chúng nữa.”
Hình phạt chỉ có mục
đích dạy bảo, và làm cho con cái Israel nhận ra đâu là người chồng đích thực
yêu thương mình. Khi con cái Israel nhận ra và trở lại với tình yêu Thiên Chúa,
Ngài sẽ cho họ hồi hương và tái thiết xứ sở. Ngài sẽ tiếp tục chúc lành và bảo
vệ họ. Chúa phán: “Trong ngày đó, vì dân Ta, Ta sẽ thiết lập một giao ước với
thú vật đồng hoang, với chim chóc trên trời, với loài bò sát dưới đất: Ta sẽ bẻ
gãy cung nỏ gươm đao, chấm dứt chiến tranh trên toàn xứ sở, và Ta sẽ cho chúng
được sống yên hàn.”
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu muốn chữa con người khỏi mọi bệnh hoạn tật nguyền.
2.1/ Chúa chữa lành người
đàn bà bị loạn huyết: Có hai câu hỏi liên
quan đến việc chữa lành và hai trình thuật song song của Mark 5:21-43 và Luke
8:40-56 sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn trình thuật ngắn của Matthew:
(1) Tại sao người đàn
bà không dám ra mặt xin Chúa chữa bệnh? Trước tiên, Luật không cho phép đụng
vào người phụ nữ đang bị chảy máu như người đàn bà này, vì không sạch (Lv
15:25). Có lẽ vì lý do để tránh cho Chúa Giêsu trở thành không sạch “cách công
khai,” mà bà nghĩ bụng: “Tôi chỉ cần sờ được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu!”
Hay bà nghĩ với sức yếu đuối của phụ nữ bệnh tật như bà, làm sao có thể chen lấn
đám đông đến trước Chúa để xin chữa bệnh. Dù sao đi nữa, bà chứng tỏ một đức
tin rất mạnh vào Chúa Giêsu. Theo Mark, mặc dù chịu bệnh và cố gắng chữa đã 12
năm không khỏi, bà nghĩ bà chỉ cần chạm đến tua áo của Chúa là sẽ được khỏi bệnh.
(2) Tại sao Chúa biết
và hỏi “Ai đụng đến Ta?” Trình thuật của Mark cắt nghĩa Chúa cảm thấy một năng
lực thoát ra từ Ngài. Đó là phút giao hợp của niềm tin, làm sao Chúa lại không
nhận ra được. Chúa biết rõ ai chạm đến mình; nhưng Chúa muốn người đàn bà xuất
hiện vì nhiều lý do: Trước tiên, Chúa muốn củng cố niềm tin có thể làm được mọi
sự, khi Ngài nói với Bà: “Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa
con.” Ngài cũng muốn dạy cho đám đông biết sức mạnh của niềm tin. Sau cùng,
Ngài có thể muốn cho người phụ nữ biết Thiên Chúa yêu thương chữa lành và không
quan tâm đến việc “không sạch” của bà.
2.2/ Chúa cho con gái
viên thủ lãnh đã chết được sống lại: Trình
thuật của Luke nói rõ tên người lãnh đạo là Jairus, một Trưởng Hội Đường. Cử chỉ
khiêm nhường của ông đến phục lạy dưới chân Chúa để cầu xin cho đứa con gái duy
nhất, đánh động lòng thương xót của Chúa, và Ngài đồng ý đi với ông về nhà để
chữa lành.
Là một Trưởng Hội Đường,
ông biết Luật không cho phép đụng vào xác chết, vì ai đụng vào xác chết sẽ trở
thành không sạch. Biết như thế, nhưng vì quá thương con, ông vẫn đến bái lạy
Người và nói: “Con gái tôi vừa mới chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu,
là nó sẽ sống.” Đức Giêsu đến nhà viên thủ lãnh; thấy phường kèn và đám đông
xôn xao, Người nói: “Lui ra! Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy!” Nhưng họ chế nhạo
Người. Tại sao Chúa Giêsu nói đứa bé đang ngủ? Có thể Ngài muốn dạy dân chúng
chết chỉ là một giấc ngủ dài, chứ không tận diệt; khi mở mắt ra, họ sẽ sống lại
với Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Lấy tình yêu chinh
phục tình yêu sẽ bảo đảm tình yêu và sự sống. Ly dị, đoạn tuyệt, khai trừ chỉ
mang lại hận thù và chết chóc. Nếu Thiên Chúa yêu thương cho dù chúng ta phản bội
Ngài, tại sao chúng ta không thể yêu người phản bội sau khi đã lãnh nhận tình
yêu Chúa?
– Chỉ có Thiên Chúa là
người yêu thương chúng ta đích thực và vô vị lợi. Chúng ta đừng bao giờ phản bội
tình yêu của Ngài.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
09/07/2018 – THỨ HAI TUẦN 14 TN
Th. Dao Rong, linh mục và các bạn tử đạo
Mt 9,18-26
LÒNG TIN MẠNH MẼ
Đức Giê-su quay lại thấy bà thì nói: “Này con, cứ yên tâm,
lòng tin của con đã cứu chữa con.” (Mt 9,22)
Suy niệm: Cả ông thủ lãnh lẫn người
đàn bà bị băng huyết đều đã đụng đến giới hạn cuối cùng của sức người. Viên thủ
lãnh biết mình đã bất lực vì con gái ông vừa mới chết. Người đàn bà bị băng huyết
đã 12 năm vô phương chữa trị. Nhưng cả hai đều thể hiện lòng tin mạnh mẽ khi họ
chạy đến với Chúa Giê-su. Vì ông tin nên ông đến bái lạy Chúa Giê-su và xin Người
đến đặt tay lên nó để nó được sống. Người đàn bà kia cũng tin đến độ bà chỉ cần
đụng đến tua áo của Chúa là bà được chữa lành. Quyền năng của Chúa thực hiện
nơi họ những dấu lạ diệu kỳ, nhưng Chúa tuyên bố đó là nhờ tin mà họ được cứu
chữa.
Mời Bạn: Chúa cũng nói với bạn:
“Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con cứu chữa con.” Vậy mà tại sao bạn vẫn
chưa dám tin vào Ngài? Phải chăng bạn còn cậy dựa vào sức riêng con người, tưởng
rằng khoa học kỹ thuật có thể giải đáp mọi bí ẩn cũng như thoả mãn được mọi
khát vọng của con người mà không cần đến Thiên Chúa. Bạn nhớ rằng Chúa quyền
năng vô biên mà Ngài lại yêu thương bạn, nên bạn hãy tin và Chúa sẽ ban cho bạn
như lòng bạn mong ước.
Chia sẻ: Đám đông chế nhạo Chúa khi Chúa nói: “Con bé có chết đâu,
nó ngủ đấy!” Bạn tin vào Chúa và vượt qua sự chế nhạo của đám đông như thế nào?
Sống Lời Chúa: Dành ít phút hồi tâm để
khám phá ân huệ Chúa ban và quyền năng Chúa can thiệp trong đời bạn, và bạn tạ
ơn Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
con tín thác vào Chúa, xin cho con vững tin rằng Chúa luôn đồng hành với con và
an bài mọi điều tốt đẹp cho cuộc đời con theo Thánh ý Chúa. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Suy Niệm : Cầm lấy
tay
Bài Tin Mừng hôm nay là câu chuyện của những bàn tay.
Vị thủ lãnh của hội đường có cô con gái mới chết,
nhờ ai đó giới thiệu, ông lật đật chạy đến với Đức Giêsu.
Lòng tin của ông thật là mạnh, diễn tả qua câu nói:
“Xin Ngài đến đặt bàn tay lên cháu, là nó sẽ sống” (c. 18).
Ông tin Đức Giêsu có thể cho con ông được hoàn sinh.
Ông mời Ngài đến nhà mình chỉ để làm một chuyện là đặt bàn tay.
Đặt bàn tay trên một xác chết còn ấm để làm cho nó sống lại.
Như thế ông tin vào uy quyền của Đức Giêsu, thể hiện qua bàn tay.
Ngài cũng là một ngôn sứ như Êlia hay Êlisa trong Kinh Thánh.
Các vị này đều có khả năng hoàn sinh kẻ chết (1V 17, 17-24; 2V 4, 32-37).
Đức Giêsu đã mau mắn nhận lời đến nhà ông.
Ngài hiểu được nỗi đau của một người cha khi mất đứa con gái nhỏ.
Khi đến nhà thì đám tang đã bắt đầu với những người thổi kèn,
và một đám đông hiếu kỳ gây ồn ào náo động.
Đức Giêsu tiến vào nhà và bảo người ta lui ra khỏi phòng của cô bé:
“Con bé có chết đâu, nó đang ngủ đấy !” (c. 24).
Khi đám đông bị tống ra rồi, thì Ngài đi vào nơi cô bé nằm.
Ngài không đặt bàn tay trên cô như yêu cầu của người cha.
Nhưng Ngài cầm lấy bàn tay cô bé, và cô bé đã trỗi dậy (c. 25).
Ngài đã đụng đến một xác chết và Ngài đã làm cho nó phục sinh.
Đám tang trở thành đám tiệc, làm sao cảm được niềm vui của người cha?
Đức Giêsu đem sự sống trở lại, để sự sống thắng cái chết.
Trên đường đến nhà vị thủ lãnh, một phụ nữ bị băng huyết đến gặp Ngài.
Không gặp diện đối diện, nhưng bà lén đến từ phía sau lưng,
bởi lẽ căn bệnh lâu năm này đã làm cho bà ra ô uế, không được đụng đến
ai.
Cũng như vị thủ lãnh, bà có một niềm tin sắt đá:
“Tôi chỉ cần sờ được vào áo choàng của Ngài thôi, là sẽ được cứu” (c.
21).
Chẳng phải bà tin vào sức mạnh của cái áo choàng như một thứ ma thuật,
nhưng bà tin vào quyền năng của người mặc chiếc áo đó.
Bà đã dám đưa tay ra và sờ vào tua áo choàng của Ngài (c. 20).
Đức Giêsu nhận ra cái đụng chạm đầy lòng tin của bà.
Chính Ngài quay lại, thấy bà và bắt đầu trò chuyện.
“Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu con” (c. 22).
Lòng tin của bà đã được nhìn nhận, và bà được cứu từ giờ ấy.
Ơn chữa lành đến từ một bàn tay dám đưa ra chạm đến Thiên Chúa.
Bài Tin Mừng hôm nay là về chuyện của những bàn tay.
Bàn tay quyền năng của Đức Giêsu, bàn tay lạnh giá của cô bé nằm đó,
bàn tay rụt rè, e ngại, nhưng cũng rất quả quyết của người phụ nữ ốm đau.
Bàn tay là điều kỳ diệu Thiên Chúa tặng ban cho con người.
Bao ân sủng đến với tôi qua bàn tay đón lấy Mình Thánh Chúa.
Bao điều tốt đẹp tôi trao cho tha nhân qua bàn tay bé nhỏ.
Chỉ mong tay tôi đừng bị ô nhơ và đừng khép lại trước người đang xin.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
9 THÁNG BẢY
Con Người Chiếm Một
Chỗ Đặc Biệt Trong Trái Tim Thiên Chúa
Đối với tạo vật nói
chung, Thiên Chúa còn dành cho mối quan tâm như thế, thì đối với các con trai
con gái của Ngài trong loài người – cao trọng hơn các tạo vật khác nhiều –
Thiên Chúa còn muốn săn sóc ân cần hơn biết mấy! Trong bản văn Tin Mừng này nói
về sự quan phòng của Thiên Chúa, chúng ta nhận ra bậc thang các giá trị rất rõ
ràng của thế giới tạo vật: con người chiếm địa vị ưu tiên trên mọi tạo vật
khác. Sở dĩ thế bởi vì con người được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa. Con
người chiếm địa vị ưu tiên bởi vì Cha trên trời ưu tiên quan tâm săn sóc con
người. Thiên Chúa dành chỗ đặc biệt trong cung lòng Ngài cho con người.
Đức Giêsu xác quyết rằng
con người – vì chiếm chỗ ưu tiên trong cung lòng Thiên Chúa như thế – nên có
trách nhiệm phải cộng tác với ân huệ mà mình đã nhận được từ sự quan phòng ấy.
Con người không thể hài lòng duy chỉ với những giá trị của thế giới này. Con
người phải trước hết tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, rồi tất
cả những giá trị khác (của đời này) sẽ được ban cho con người (Mt 6,33).
Lời của Đức Kitô dẫn
chúng ta tới chỗ suy tư về sự săn sóc quá đỗi ân cần và yêu thương của Thiên
Chúa – tức sự quan phòng. Một cách thiết yếu, sự quan phòng này tôn trọng bản
chất của người ta xét như là một tạo vật có lý trí và tự do.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 09/7
Thánh Augustinô
Zhao Rong linh mục và các bạn tử đạo
Hs 2,
16.17b-18.21-22; Mt 9, 18-26.
LỜI SUY NIỆM: “Đức Giêsu đến
nhà viên thủ lãnh; thấy phường kèn và đám đông xôn xao. Người nói: ‘Lui ra!,
Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy!’ Nhưng họ chế nhạo Người. Khi đám đông bị đuổi
ra rồi, thì Người đi vào, cầm lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy. Và tin ấy đồn
ra khắp cả vùng.”
Người thủ lãnh, đến với Chúa Giêsu, sau khi con gái ông đã chết, ông đến để xin
Người đến đặt tay trên cô bé để nó được sống. Và sự thật đã đến như lòng ông thủ
lãnh tin và mọng đợi. Chúa Giêsu đã đến tận nhà ông, Người thấy phường kèn và
đám đông xôn xao; Người bảo “Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy”, đã làm cho
mọi người nhạo cười Người, mặc dầu vậy, Người cũng đã vào nhà ông thủ lãnh và cầm
lấy tay cô bé và cô bé đã sống lại. Điều này đang giúp cho mỗi người nhận thức
rằng: mặc dầu, trong cuộc sống của mỗi người luôn gặp phải biết bao biến cố xãy
ra ngoài sức chịu đựng và khả năng của mình; và mình đã thất bại; nhưng đừng thất
vọng, còn có Chúa Giêsu là Chúa của mình, cần phải biết chạy đến với Người, cầu
xin Người và đặt trọn niềm tin vào Người, kể cả khi chúng ta đến với Người cách
bất toàn đi nữa, thì Người sẽ làm cho mọi sự thành toàn, tốt đẹp theo ước nguyện
của mình.
Lạy Chúa Giêsu. Mọi biến cố xãy ra trong đời sống của chúng con, là cơ hội
chúng con tìm gặp Chúa. Xin Chúa thương ban gìn giữ đức tin chúng con để chúng
con luôn trung thành với Chúa đến trọn đời chúng con.
Mạnh Phương
09 Tháng Bảy
Nụ Hôn Của Ðứa Bé
Người Ả Rập thường
kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Một ông lão tên là
Bi Quan, đãng trí và vô tình đến độ không còn nhớ được mình đã một lần trải qua
tuổi hoa niên. Kỳ thực, cả cuộc sống, dường như ông chưa bao giờ biết sống là
gì. Ông đã không học biết sống, cho nên cũng không học chết cách nào cho hợp
lý, cho xứng đáng với con người…
Ông không có hy vọng,
cũng chẳng có ưu tư. Ông không biết cười cũng chẳng biết khóc. Không gì trên trần
gian này có thể gây được sự chú ý và ngạc nhiên cho ông. Suốt ngày, ông ngồi
trước cửa lều, nhìn trời mà không biết trời xanh hay trời đục…
Ngày kia, có người
tìm đến vấn kế vì nghĩ rằng tuổi đời chồng chất, ông hẳn phải là bậc thông thái
khôn ngoan. Không mấy chốc, thiên hạ tuôn đến căn lều để tham khảo ý kiến… Những
người thanh niên hỏi ông: “Làm thế nào để có được niềm vui?”. Ông trả lời: “Niềm
vui là một bày vẽ của những kẻ ngu dốt”.
Những người có tâm
huyết phục vụ đến xin ông chỉ giáo để trở nên người hữu dụng cho xã hội. Họ hỏi
ông: “Làm thế nào để xả thân phục vụ người anh em một cách hữu hiệu?”. Ông trả
lời: “Ai xả thân hy sinh cho nhân loại, người đó là một thằng điên”.
Các bậc phụ huynh đến
hỏi ông: “Làm thế nào để hướng dẫn con cái trên đường ngay nẻo chính?”. Ông trả
lời: “Con cái chỉ là loài rắn độc. Chúng chỉ có thể phun ra nọc độc mà thôi”.
Các nghệ sĩ, thi sĩ
cũng đến xin chỉ giáo để diễn tả được những gì là cao quý nhất trong tâm hồn,
ông trả lời: “Tốt nhất là nên thinh lặng”. Những lời chỉ giáo của con người
chưa biết sống, biết yêu, biết chết ấy không mấy chốc được quảng bá trên khắp
thế giới. Tình yêu, lòng thiện hảo, nghệ thuật không mấy chốc biến khỏi Trái đất.
Cuộc sống con người chìm ngập trong ảm đạm buồn thảm…
Nhận thấy những tai
hại do những lời chỉ giáo của ông lão Bi Quan gây ra trên mặt đất, cho nên Thượng
đế mới tìm cách chữa trị. Thì ra, suốt cả đời, ông lão này chưa hề nhận được một
cái hôn nào. Thế là Thượng đế mới sai một em bé đến với ông lão. Ðứa bé đã vâng
lệnh Thượng đế, nó tìm đến với ông lão Bi Quan, bá lấy cổ ông và đặt lên gò má
sần sù của ông một nụ hôn… Ông lão như sực tỉnh. Lần đầu tiên trong đời, ông biết
ngạc nhiên và ngây ngất. Ông mở mắt nhìn đứa bé, nhìn vào cuộc đời, rồi nhắm mắt
xuôi tay mà nụ cười vẫn còn tươi nở trên môi nhờ nụ hôn của đứa bé.
Cô đơn là nguyên nhân
làm cho con người bi quan. Người cô đơn không những không cảm nhận được tình
yêu mà cũng không biết yêu.
Tín hữu Kitô phải là
người lạc quan bởi vì họ cảm nhận được Tình Yêu của Chúa và được mời gọi để
loan báo và san sẻ tình yêu ấy cho người khác.
Có biết bao nhiêu tâm
hồn già nua vì không cảm nhận được tình yêu, vì không tìm thấy ý nghĩa cho cuộc
sống. Có biết bao nhiêu tâm hồn khô cằn, chai đá vì không hề nhận được một
nghĩa cử yêu thương của những người xung quanh…
Người tín hữu Kitô
không những sống lạc quan, nhưng còn có sứ mệnh mang lại tinh thần lạc quan cho
những người xung quanh. Có biết bao nhiêu người xung quanh đang chờ đợi một cái
mỉm cười, một nụ hôn, một cái bắt tay, một lời chào hỏi, một cử chỉ an ủi, đỡ
nâng… Bầu trời của cuộc đời sẽ trong sáng biết bao, nếu người người chỉ biết đối
xử với nhau bằng Tình thân ái, sự tử tế, lòng quảng đại, tha thứ…
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét