05/02/2019
Thứ Ba tuần 4 thường niên.
MỒNG MỘT TẾT KỶ HỢI.
CẦU BÌNH AN CHO NĂM MỚI.
BÀI ĐỌC I: Dt 12, 1-4
“Chúng ta hãy kiên quyết xông
ra chiến trận đang chờ đợi ta”.
Trích thư gửi tín hữu
Do-thái.
Anh em thân mến, cả
chúng ta, chúng ta cũng có một đoàn thể chứng nhân đông đảo như đám mây bao
quanh, chúng ta hãy trút bỏ tất cả những gì làm cho chúng ta nặng nề và tội lỗi
bao quanh chúng ta. Chúng ta hãy kiên quyết xông ra chiến trận đang chờ đợi ta.
Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Đức Giêsu, Đấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó
nên hoàn tất; vì trông mong niềm vui đang chờ đón mình, Người đã chịu khổ giá,
bất chấp sự hổ thẹn, và rồi lên ngự bên hữu ngai Thiên Chúa. Anh em hãy tưởng
nghĩ đến Đấng đã liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của những người tội lỗi
vào chính con người của Ngài, ngõ hầu anh em khỏi mỏi mệt mà thất vọng. Vì
chưng, trong khi chiến đầu với tội lỗi, anh em chưa đến nỗi phải đổ máu. Đó là
lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 21, 26b-27.
28 và 30. 31-32
Đáp: Lạy Chúa, những
kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa (c. 27b).
Xướng:
1) Tôi sẽ làm trọn những
lời khấn hứa của tôi, trước mặt những người tôn sợ Chúa. Bạn cơ bần sẽ ăn và được
no nê, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa: “Tâm hồn các bạn hãy vui sống tới
muôn đời”. – Đáp.
2) Thiên hạ sẽ ghi
lòng và trở về với Chúa, khắp cùng bờ cõi địa cầu; và toàn thể bá tánh chư dân
sẽ phủ phục trước thiên nhan Chúa. Bao người ngủ trong lòng đất sẽ tôn thờ duy
một Chúa, bao kẻ nằm xuống bụi tro sẽ sấp mình trước thiên nhan. Và linh hồn
tôi sẽ sống cho chính Chúa. – Đáp.
3) Miêu duệ tôi sẽ phục
vụ Ngài, sẽ tường thuật về Chúa cho thế hệ tương lai, và chúng kể cho dân hậu
sinh biết đức công minh Chúa, rằng “Điều đó Chúa đã làm”. – Đáp.
ALLELUIA: Tv 144, 13cd
Alleluia, alleluia!
– Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 5, 21-43
“Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi
dậy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu đã
xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và
lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến.
Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: “Con gái tôi đang hấp hối, xin
Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. Chúa Giêsu ra đi với
ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
Vậy có một người đàn
bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc,
tiêu hết tiền của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe
nói về Chúa Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người,
vì bà tự nhủ: “Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành”. Lập tức,
huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa
Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông
mà hỏi: “Ai đã chạm đến áo Ta?” Các môn đệ thưa Người rằng: “Thầy coi, đám đông
chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi ‘Ai chạm đến Ta?'” Nhưng Người cứ
nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ người đàn bà run sợ, vì biết
rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy Người và thú nhận với Người tất
cả sự thật. Người bảo bà: “Hỡi con, đức tin con đã chữa con, hãy về bình an và
được khỏi bệnh”.
Người
còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: “Con gái ông
chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?” Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa
nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng: “Ông đừng sợ, hãy cứ tin”. Và Người
không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài đến nhà
ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn ào, Người
bước vào và bảo họ: “Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không chết đâu, nó đang
ngủ đó”. Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, chỉ đem theo
cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa bé nằm. Và Người cầm
tay đứa nhỏ nói rằng: “Talitha, Koumi!”, nghĩa là: “Hỡi em bé, Ta truyền cho em
hãy chỗi dậy!” Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai
tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy,
và bảo họ cho em bé ăn. Đó là lời Chúa.
Lễ Tân niên – Mùng một Tết
Bài Ðọc I: Gen 1,14-18
"Những vật
sáng hãy trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng".
Bài trích sách Sáng Thế.
Thiên Chúa còn phán:
"Hãy có những vật sáng trên vòm trời và hãy phân chia ngày và đêm, và trở
thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng, để soi sáng trên vòm trời và giãi
sáng mặt đất". Và đã xảy ra như vậy. Thiên Chúa đã làm nên hai vầng sáng lớn:
Vầng sáng lớn hơn làm chủ ban ngày, và vầng sáng nhỏ hơn làm chủ ban đêm. Và
Ngài cũng làm nên các tinh tú. Thiên Chúa đặt chúng trên vòm trời để soi sáng
trên mặt đất và làm chủ ngày đêm, và phân chia ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa
thấy tốt đẹp.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 48, 2-3. 6-7. 8-10. 11. 17-18
Ðáp: Phúc cho những ai
có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
Hoặc đáp: Tiên vàn các con hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự
công chính của Người. (Mt 6, 33a)
Xướng: Hỡi các dân,
xin nghe lấy chuyện nầy, xin hãy lắng tai, hết thảy những ai cư ngụ địa cầu,
người phận nhỏ cũng như người quyền thế, kẻ giàu sang cũng như kẻ cơ bần!
Xướng: Tại sao tôi phải
kinh hãi trong ngày tai họa, khi ác tâm quân thù mưu hại bao bọc quanh tôi? Bọn
người nầy tin cậy vào tài sản, chúng tự hào bì có bạc vạn tiền muôn?
Xướng: Nhưng thực ra
không ai tự cứu được bản thân, cũng không ai dâng được lên Chúa giá tiền chuộc
mạng. Giá chuộc mạng quá đắt, không bao giờ người ta có đủ, hầu mong sống mãi đời
đời, không phải nhìn coi sự chết.
Xướng: Bởi lẽ người ta
thấy chết cả những người khôn, đứa dại đứa ngu cũng đều phải chết, để lại cho
người khác tài sản của mình.
Xướng: Ðừng e ngại khi
thấy ai giàu có, khi thấy tài sản nhà họ gia tăng; bởi lúc lâm chung, họ chẳng
mang theo gì hết, và tài sản cũng không cùng họ chui xuống nấm mồ.
Bài Ðọc II: 1Cor 7,29-31
"Bộ mặt thế
gian này đang qua đi".
Bài trích thơ thứ nhất
của Thánh Phaolô Tông đồ gởi tín hữu Corintô.
Anh em thân mến, tôi
nói cùng anh em điều nầy là: Thời giờ vắn vỏi; còn có cách là những ai có vợ,
hãy như không có: những ai than khóc, hãy ăn ở như không khóc; những ai hân
hoan, hãy ăn ở như không hân hoan; những ai mua sắm, hãy ăn ở như không có gì;
những ai dùng sự đời nầy, hãy ăn ở như không tận hưởng, vì chưng bộ mặt thế
gian nầy đang qua đi.
Ðó là lời Chúa
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Lạy Chúa là Thiên Chúa
Israel tổ phụ chúng tôi, Chúa đáng chúc tụng; mọi tạo vật trên trời dưới đất đều
là của Chúa. - Alleluia.
Hoặc đọc:
Trải qua mọi ngày,
chúng tôi chúc tụng Chúa; và chúng tôi ca ngợi danh Chúa tới muôn đời. -
Alleluia.
Phúc Âm: Mt 6,25-34
"Các con chớ
áy náy lo lắng về ngày mai".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo các con. Chớ áy náy lo lắng cho mạng
sống mình: lấy gì ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống
không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao? Hãy nhìn xem chim trời,
chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn
nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy
náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo
lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng
không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả
Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một
trong những đóa hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa,
mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém
lòng tin? Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: "Chúng ta sẽ ăn gì,
uống gì, hoặc sẽ lấy gì mà mặc?" Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều
đó. Nhưng cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con
hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người
sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai, vì ngày
mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy".
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm : Lễ Tân Niên-
Cầu Bình An Cho Năm Mới
ĐỊNH HƯỚNG
Năm hết tết đến, ai
trong chúng ta mà lại chẳng cảm thấy một chút gì náo nức: trẻ em thì mong đợi
những bộ quần áo mới và những đồng tiền lì xì mừng tuổi, người lớn thì tính sổ
công việc làm ăn trong năm qua và hoạch định chương trình cho thời gian sắp tới.
Mọi người đều tạm gác những âu lo thường ngày để thăm viếng, để gặp gỡ và chúc
mừng nhau một năm mới nhiều may mắn và hạnh phúc.
Thế nhưng giờ đây,
chúng ta hãy bỏ qua những náo nức ấy để suy nghĩ một chút. Năm cũ đã trôi qua
như một giấc chiêm bao và năm mới lại trở về. Chúng ta sống thêm một năm, nhưng
cũng mất đi một năm trong dòng đời của chúng ta. Vậy đâu là hướng đi, đâu là ý
nghĩa, đâu là trọng tâm của cuộc đời, để nhờ đó chúng ta sẽ đạt tới niềm hạnh
phúc vĩnh cửu?
Có lẽ chúng ta đã đánh
mất phần nào cái trọng tâm của cuộc đời. Trọng tâm ấy chính là Thiên Chúa. Thực
vậy, chúng ta từ bỏ Thiên Chúa để chạy theo những thần tượng giả trá, do những
đam mê, những ước vọng riêng tư của mình tạo nên. Bởi đó, chúng ta bôn ba vất
vưởng trên dòng thời gian, như thuyền không lái, như ngựa không cương. Khi thì
chúng ta tìm cái này, lúc thì chúng ta kiếm cái kia. Vì thế, cuộc đời chúng ta
chất đầy như bồn chồn và lo lắng. Chúng ta lo sợ tương lai có nhiều bất trắc,
vì thế mới cầu chúc cho nhau được may mắn. Có người còn cẩn thận kiêng cữ để khỏi
rước cái xui vào nhà.
Tuy nhiên, những may mắn
và niềm hạnh phúc chúng ta cầu chúc cho nhau lại không treo trên đỉnh cây nêu,
cũng không nằm trong những tấm thiệp. Ngay cả những lời cầu chúc chân thành và
nồng hậu nhất cũng không phải là những vị sứ giả mang lại hạnh phúc.
Thực vậy, hạnh phúc
không do những tiện nghi vật chất đem đến, vì những tiện nghi này nay còn mai mất.
Hạnh phúc không do bản thân chúng ta gầy dựng nên, vì bản thân chúng ta vốn đã
chìm ngập trong khổ đau và nghèo túng. Hạnh phúc ấy cũng không do người khác tạo
thành vì người khác không có đủ quyền năng và tình thương để thực hiện những mộng
ước của họ và của chúng ta.
Như thế, chúng ta nhận
ra rằng chỉ mình Chúa mới là Đấng có thể đem lại hạnh phúc cho chúng ta mà
thôi. Chỉ mình Chúa mới là Đấng có thể thực hiện được những lời mừng chúc của
chúng ta mà thôi. Thực vậy, thánh Augustinô đã nói:
– Linh hồn tôi chỉ được
nghỉ yên khi nó nằm gọn trong lòng bàn tay của Chúa.
Bao lâu chúng ta còn
chạy theo những ảo ảnh của đam mê và dục vọng, thì bấy lâu cuộc đời chúng ta vẫn
còn vất vưởng và xao xuyến. Khát vọng như một thứ rượu nồng, càng uống lại càng
khát. Chúng ta sẽ đi từ khát vọng này đến khát vọng khác và chẳng bao giờ được
no thỏa.
Niềm hạnh phúc đích thực
chính là sự bình an trong tâm hồn. Và sự bình an này chỉ có được khi chúng ta
đã ở trong tình thương của Chúa, khi chúng ta đã hòa giải với Ngài. Vì thế,
Thiên Chúa phải là trọng tâm của cuộc đời chúng ta, phải là cùng đích của mọi vệc
chúng ta làm. Trái đất xoay quanh mặt trời thế nào, thì mọi tư tưởng, mọi lời
nói và mọi việc làm của chúng ta cũng phải xoay quanh Thiên Chúa như vậy. Có
nghĩa là suốt dọc cuộc đời, chúng ta phải bước đi trong quĩ đạo của Thiên Chúa.
Ngài là Đấng nhân từ
và hay thương xót. Sống trong Ngài, chúng ta sẽ không còn lo âu và sợ hãi, như
một câu danh ngôn đã bảo:
– Có Chúa thì màng nhện
cũng sẽ trở nên tường thành, còn không có Chúa, thì tường thành cũng chỉ là
màng nhện mà thôi.
Dưới mắt Ngài, không
có gì là may mắn hay xui xẻo. Những điều chúng ta gọi là hên hay xui, thực ra
chỉ là hai tên gọi của cùng một thực tại, đó là tình yêu của Chúa. Hay nói một
cách khác: tất cả đều là hồng ân của Ngài.
Hướng đi và ý nghĩa,
trọng tâm và hạnh phúc của cuộc đời chúng ta là chính Thiên Chúa. Bởi vì Ngài
là ơn cứu độ, là tình yêu, là sức sống của chúng ta. Ý thức được như vậy, nên
các thánh bao giờ cũng bắt đầu công việc bằng thái độ cầu nguyện, kêu xin Chúa.
Một ngày sống được khởi
đầu như thế, chắc chắn sẽ hạnh phúc hơn nhiều so với khi chúng ta bắt đầu bằng
một điếu thuốc lá, bằng một ly rượu mạnh hay bằng cách lo láng đưa mắt nhìn lên
tờ lịch và nghĩ ngay đến những món nợ phải trả, những công việc phải làm hay những
vui thú phải kiếm.
Giả như trong đêm giao
thừa, khi chuông đồng hồ vừa đổ mười hai tiếng cuối cùng của năm cũ, mọi người
chúng ta hãy tuyệt đối yên lặng trong giây lát, rồi sau đó mới mở tiệc và mừng
chúc nhau. Trong khoảng khắc thinh lặng này, chúng ta sẽ nhận ra đâu là mục
đích, đâu là hướng đi chúng ta cần phải thực hiện và theo đuổi cho năm mới,
cũng như cho suốt cả cuộc đời chúng ta.
Chính trong ý nghĩa ấy,
tôi xin thành thực cầu chúc cho mỗi người một năm mới ngập tràn hạnh phúc trong
tình yêu thương của Chúa.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 4 TN, Năm lẻ
Bài đọc: Heb
12:1-4; Mk 5:21-43.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sức mạnh của
đức tin
Con người chúng ta rất
thực tế: Để chúng ta chú ý tới và làm theo điều gì, điều đó phải có lợi ích cho
chúng ta. Tương tự trong lãnh vực đức tin, chúng ta cũng thắc mắc: Đức tin làm
gì cho con người?
Các Bài Đọc hôm nay
giúp chúng ta nhận ra sự cần thiết của đức tin. Trong Bài Đọc I, tác giả Thư
Do-Thái ví cuộc đời như một cuộc chạy đua trong thao trường. Để có thể đạt
đích, con người cần trút bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình; kiên
trì hòan tất cuộc đua; nhất là noi gương Đức Giêsu Kitô, Đấng khai mở và kiện
toàn lòng tin. Trong Phúc Âm, Thánh Marcô tường thuật 2 phép lạ được chữa lành
nhờ đức tin: (1) Một người đàn bà bị băng huyết đã 12 năm được lành bệnh vì Bà
tin, Bà chỉ cần chạm đến gấu áo của Chúa Giêsu là được chữa lành. (2) Con gái của
ông Trưởng Hội Đường Jairus được Chúa truyền cho trỗi dậy từ cõi chết vì ông đã
tin vào Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hãy chạy làm sao để đạt đích.
1.1/ Chúng ta được bao
vây bởi các nhân chứng đức tin trong lịch sử: Tác
giả hình dung cuộc đời của các tín hữu giống như một cuộc chạy đua trong vận động
trường. Trong cuộc thi chạy đua, người tín hữu có những khán giả cổ vũ cho mình
là các nhân chứng đức tin của lịch sử trên đám mây nhìn xuống. Để có thể chạy
cách hiệu quả, con người cần:
(1) Trút bỏ mọi gánh nặng
và tội lỗi đang trói buộc mình: Để có sức chạy dài, lực sĩ cần trút bỏ mọi gánh
nặng không cần thiết; vì một trọng lượng mang theo mình, cho dù nhỏ đến đâu
chăng nữa, cũng sẽ trở nên nặng nhọc vì đường dài. Tương tự trong cuộc chạy đua
đức tin, các tín hữu cần dứt bỏ những thói quen xấu; vì một tội lỗi, cho dù nhỏ
đến đau chăng nữa, cũng sẽ ngăn cản các tín hữu không hòan tất cuộc đua.
(2) Hãy kiên trì chạy
trong cuộc đua dành cho ta ở đàng trước: Khác với cuộc đua trong thao trường, mọi
người hòan tất trong cuộc đua đức tin, đều được lãnh nhận phần thưởng. Vì thế,
điều quan trọng trong cuộc đua đức tin, không lệ thuộc vào việc chạy nhanh,
nhưng lệ thuộc vào sự kiên trì hòan tất cuộc đua.
1.2/ Chúng ta hãy luôn hướng
tới Đức Giêsu, Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin: Con người chiến đấu là cho một mục đích. Vì mục đích này,
con người có thể vượt qua mọi gian nan khổ cực trong cuộc đời. Noi gương Chúa
Giêsu, người nhập thể và chịu khổ hình là để ý của Thiên Chúa được vẹn tòan.
Nói cách khác, vì niềm vui là mang lại ơn cứu độ cho con người, mà Ngài “đã cam
chịu khổ hình thập giá, khinh thường ô nhục, và nay đang được ngự bên hữu ngai
Thiên Chúa.” Chúng ta cũng vậy, vì hy vọng sẽ đạt được ơn Cứu Độ mà Chúa Giêsu
đã chịu khổ hình để mang lại, chúng ta sẵn sàng vượt qua mọi gian khổ của cuộc
đời như Chúa.
Trong cuộc đời, nhiều
khi chúng ta cảm thấy những người được chúng ta giúp, đã không biết ơn thì chớ,
lại còn phê bình hay đối xử tàn nhẫn với chúng ta, mặc dù chúng ta đã cố gắng hết
mực. Những lúc mang tâm trạng như thế, chúng ta hãy nhìn lên cây Thánh Giá để
được an ủi; vì có một người cũng đã mang tâm trạng như thế cho tội lỗi của
chúng ta. Cả cuộc đời của Chúa Giêsu là cuộc đời giảng dạy và ban phát ơn lành;
thế mà con người đáp trả lại bằng những khinh thường, nhục mạ, mão gai, roi
đòn, và đóng đinh trên Thập-Giá. So sánh với những gì Chúa Giêsu phải trải qua,
đau khổ của chúng ta không thể nào so sánh được với những đau khổ của Ngài. Vì
thế, tác-giả Thư Do-Thái khuyên các tín hữu: “Anh em hãy tưởng nhớ Đấng đã cam
chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế, để anh em khỏi sờn lòng
nản chí. Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa chống trả đến
mức đổ máu đâu.”
2/ Phúc Âm: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.”
2.1/ Ông Trưởng Hội Đường
Jairus xin Chúa chữa bệnh cho con gái: Chức
vụ Trưởng Hội Đường tự nó nói lên uy quyền và danh dự của ông. Qua những lần
xung đột giữa Chúa Giêsu và các Kinh-sư, lẽ ra ông phải là người tránh né Chúa
Giêsu. Thế mà theo trình thuật hôm nay, vừa thấy Đức Giêsu, ông ta sụp xuống dưới
chân Người, và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt
tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.” Thấy cách biểu lộ niềm tin của
ông, Người liền ra đi với ông về nhà. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
2.2/ Đức tin có thể chữa
lành bệnh hiểm nghèo: Đang khi trên đường tới
nhà ông, một phép lạ khác được tường thuật: “Có một bà kia bị băng huyết đã mười
hai năm, bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến táng gia bại sản,
mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác. Được nghe đồn về Đức
Giêsu, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào gấu áo của Người.
Vì bà tự nhủ: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu.” Tức khắc, máu
cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.”
Chỉ có hai người nhận
ra phép lạ: người cho là Chúa Giêsu và người nhận là người đàn bà bị băng huyết.
Các môn đệ ngạc nhiên khi nghe Chúa Giêsu hỏi “Ai đã sờ vào áo tôi?” Nhưng Chúa
Giêsu nhận ra sự khác biệt giữa sự đụng chạm của niềm tin và sự đụng chạm vì
chen lấn. Khi biết không thể giấu được nữa, người đàn bà đến phủ phục trước mặt
Người, và nói hết sự thật với Người. Tưởng là sẽ bị Chúa Giêsu khiển trách vì
đã không dám công khai xin cứu chữa, nhưng Người nói với bà ta: “Này con, lòng
tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
2.3/ Đức tin làm cho con
gái Jairus sống lại: Khi Đức Giêsu còn đang
nói, thì có mấy người từ nhà Ông Trưởng Hội Đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi,
làm phiền Thầy chi nữa?” Nhưng Đức Giêsu nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng
hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”
Có ít nhất 3 lần, các
tác giả của Phúc Âm tường thuật Chúa cho người chết sống lại: trình thuật hôm
nay, người con trai của bà góa thành Nain (Lk 7:11), và Lazarus (Jn 11). Người
ta kinh ngạc đến sững sờ khi thấy Chúa Giêsu làm cho em bé sống lại, vì họ chưa
từng thấy như thế bao giờ. Trong phép lạ Lazarus, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến sự cần
thiết của đức tin với Martha: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Ta,
dầu có chết cũng sẽ sống. Ai sống và tin vào Ta, sẽ không chết bao giờ” (Jn
11:25-26).
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Đức tin cần thiết để
giúp chúng ta trung thành với Thiên Chúa ở đời này. Nếu không có đức tin, chúng
ta sẽ dễ dàng ngã gục trước những gian khổ trong cuộc sống.
– Đức tin có thể giúp
con người vượt qua những chứng bệnh hiểm nghèo. Lịch sử y khoa đã không giải
thích nổi rất nhiều trường hợp bình phục của các bệnh nhân.
– Đức tin làm cho con
người được sống. Nếu chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa, sự chết không thể nào
làm chủ chúng ta; vì một khi bước qua cái chết thể xác, chúng ta sẽ được sống với
Thiên Chúa muôn đời.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
05/02/2019 – THỨ BA TUẦN 4 TN
Cầu bình an năm mới Kỷ Hợi
Mt 6,25-34
“ĐẦU XUÔI ĐUÔI LỌT”
“Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của
Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.” (Mt 6,33)
Suy niệm: Bước vào năm mới, người
dân Việt chúng ta đoàn tụ gia đình, thăm hỏi họ hàng, bạn hữu. Mặc dù hôm nay vẫn
là mặt trời đó mọc lên rồi lặn xuống như hôm qua, nhưng dường như có một ranh
giới thiêng liêng gọi là “giao thừa” mà người ta tin – hoặc mong muốn – rằng,
khi vượt qua nó, họ sẽ bước vào một khởi đầu mới, và “đầu xuôi đuôi lọt”, họ có
thể hâm nóng lại tình thân, và cầu chúc nhau một cuộc sống mới may lành hơn, tốt
đẹp hơn, dù tương lai vẫn hứa hẹn nhiều khó khăn vất vả và dù nhiều âu lo vẫn
đang chờ đợi. Chúa Giê-su cho ta biết rằng Ngài chính là “khởi đầu mới” đích thực,
và bước đi đầu tiên để đi theo Ngài, đó là: “Trước hết, hãy tìm kiếm Nước Thiên
Chúa” rồi “đầu xuôi đuôi lọt”, những điều khác “Chúa sẽ thêm cho.”
Mời Bạn: Dòng đời ngược xuôi với
bao cố gắng ‘tìm kiếm’, có rất nhiều đối tượng và mục đích ‘tìm kiếm’. Lời Chúa
dạy: “Hãy tìm kiếm Nước Chúa” trước hết và trên hết. Hãy quyết liệt chọn lựa ‘bậc
thang giá trị’: chọn Nước Chúa… sẽ được thêm cho những thứ kia; ngược lại, chọn
‘những thứ kia’, sẽ mất Nước Chúa.
Chia sẻ: Kinh nghiệm bản thân qua bao năm tháng, cùng với những
bài học trong đời, trong xã hội, nơi tha nhân…có là động lực thúc đẩy ta thay đổi
chọn lựa trong ngày đầu năm này không? Cái gì tồn tại, vững bền? Cái gì phù du,
mau qua chóng tàn?
Sống Lời Chúa: Trong ngày đầu năm mới, cả
gia đình đứng trước bàn thờ Chúa, dâng gia đình lên Chúa với quyết tâm “tìm kiếm
Nước Chúa” trước hết.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy
Cha.
(5 Phút Lời Chúa)
Đừng lo lắng gì cả (5.2.2019 –
Thứ Ba Tuần 4 TN - Mồng Một Tết Nguyên đán)
Suy niệm:
Ngày Tết báo hiệu một năm cũ đã qua và một năm mới đang đến.
Chúng ta cần nhìn lại một năm qua với cái nhìn của Chúa
để thấy tất cả là hồng ân,
kể cả những gì người đời coi là xui xẻo, bất hạnh.
Chúa đã cho chúng ta sống thêm một thời gian, thêm một năm trên đời.
Chúng ta nhận ra thời gian một ngày nhờ mặt trời mọc lên rồi lặn xuống.
Nhà nông nhận ra thời gian một tháng nhờ mặt trăng tròn rồi lại khuyết.
Tạ ơn Chúa vì hai nguồn sáng quý báu như vậy trên bầu trời.
Thời gian theo Kitô giáo không đi theo đường xoắn ốc, nhưng theo đường thẳng.
Thời điểm nào cũng là duy nhất, đi rồi không trở lại, nên rất đáng quý.
Con Thiên Chúa làm người đã đằm mình trong dòng thời gian như ta.
Nhờ Ngài, dòng thời gian này sẽ đưa ta vào vĩnh cửu của Thiên Chúa.
Ngày Tết người ta thường hay chúc nhau.
Chúc sức khỏe, chúc làm ăn phát đạt, chúc mọi sự như ý…
Chúng ta có thể học được một cách chúc rất đẹp trong sách Dân Số (6,
22-27).
Đức Chúa chỉ dạy cho ông Môsê
để ông này chỉ lại cho ông tư tế Aaron biết cách chúc lành cho dân.
Có ba lời chúc, mỗi lời đều bắt đầu bằng chủ từ là Đức Chúa:
“Nguyện Đức Chúa chúc lành và gìn giữ anh em.
Nguyện Đức Chúa tươi nét mặt nhìn đến anh em và dủ lòng thương anh em.
Nguyện Đức Chúa ghé mắt nhìn anh em và ban bình an cho anh em.”
Ơn bình an là ơn bao gồm mọi ơn về sức khỏe, sống lâu, an ninh, thịnh vượng…
Rốt cuộc chính Đức Chúa mới là Đấng chúc lành cho dân Ítraen (c. 27).
Chính Đức Chúa đóng ấn Danh của Ngài trên họ để bảo trợ họ.
Và hôm nay chính Ngài cũng ban muôn ơn cho ta nhờ Danh Đức Giêsu.
Trước thềm Năm Mới, con người không tránh khỏi nỗi lo về tương lai.
Có nhiều nỗi lo rất hữu lý, vì khó khăn trước mắt là có thật.
Có nhiều nỗi lo âu chỉ vì con người thấy mình quá đỗi mong manh.
Nỗi lo quấn lấy con người và làm tâm con người không yên.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu bốn lần nhắc chúng ta “Đừng lo.”
Nếu Kitô hữu không bị quay quắt vì lo âu
thì không phải vì họ là người vô lo, hay vì họ tự tin, giỏi giang hơn người
khác.
Đơn giản chỉ vì họ có một Người Cha quan tâm đến mọi nhu cầu của họ.
Kitô hữu tận tụy hết mình cho công việc, nhưng lại không bất an, lo âu.
Tín thác như một đứa con ngồi trong lòng cha,
họ đặt vinh quang Thiên Chúa lên trên hết,
và tin mọi sự khác sẽ được Ngài lo liệu.
Cầu nguyện:
Lạy Cha,
Cha đã cho chúng con sống thêm một năm,
đi thêm một đoạn đường đời.
Nhìn lại đoạn đường đã qua,
chúng con chỉ biết nói lên lời tạ ơn chân thành,
vì Cha vẫn cho chúng con sống,
và sống trong tình yêu.
Mọi biến cố vui buồn của năm qua
đều là những lời mời gọi kín đáo của Cha
để thức tỉnh, nâng đỡ và đưa chúng con lên cao.
Tạ ơn Cha
vì những gì cuộc đời đã làm cho chúng con,
và những gì chúng con đã làm được cho cuộc đời.
Xin cho chúng con sống những ngày Tết dân tộc
trong tinh thần vui tươi, hòa nhã,
và không quên những ai nghèo khổ, cô đơn.
Ước gì những lời chúng con chúc cho nhau
là những lời chúc lành
xuất phát từ trái tim yêu thương.
Và lạy Cha, năm mới đã đến,
trái đất lại xoay một vòng mới quanh mặt trời,
chúng con cũng muốn
ở lại trong quỹ đạo của Cha,
nhận Cha là trung tâm cuộc sống,
và nhận mọi người là anh em. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
5 THÁNG HAI
Thách Đố Của Thông
Tin Hiện Đại
Những người làm việc
trong lãnh vực truyền thông đại chúng hôm nay – nếu muốn thi hành bổn phận nghề
nghiệp của mình một cách nghiêm túc – đều nhận thấy rằng mình thường xuyên bị
đòi hỏi phải đánh giá công việc của mình. Họ cảm thấy bị thúc bách phải ý thức
ngày càng hơn về vai trò và trách nhiệm của mình trong thế giới hiện đại.
Trong thời đại chúng
ta, sự phản tỉnh như thế thật vô cùng cần thiết. Thật vậy, giới truyền thông
hôm nay nhận ra mình đang đứng chỗ bước ngoặt của những chuyển biến vốn đang có
sức làm thay đổi lối sống của con người. Cuộc cách mạng công nghệ hiện nay đang
là cao trào của những thay đổi này. Nó đặt ra những đòi hỏi mới đối với con người.
Khi những khó khăn mới bật lên thách đố chúng ta, thì chúng ta lại cần có những
phương sách mới. Chúng ta bị buộc phải đưa ra những quyết định, những chọn lựa
hết sức quan trọng.
Đứng giữa những chuyển
biến và những chọn lựa đó, người làm công tác truyền thông có bổn phận phải
truyền đạt chúng một cách chính xác và công bằng. Nhờ đó, công chúng sẽ có được
những thông tin cần thiết làm cơ sở để họ đưa ra những sự chọn lựa đúng đắn. Thật
rõ ràng, những người làm việc trong giới truyền thông đại chúng hôm nay đóng
vai trò tác động rất lớn đối với thiện ích của con người – cả trong lãnh vực
dân sự lẫn trong lãnh vực tâm linh, đạo đức.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 05/2
Thánh Agata, trinh
nữ, tử đạo Dt 12, 1-4; Mc 5, 21-43.
LỜI SUY NIÊM: “Này con, lòng
tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh”
Lòng tin của người Kitô hữu cần được thể hiện một cách công khai như ông trưởng
hội đường tên là Giaia; là phải tìm gặp Chúa một cách cung kính: “ông ta sụp xuống
dưới chân Người” và trình bày “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt
tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống” – Hay âm thầm, tự nhủ lòng
mình, như người phụ nữ bị bệnh băng huyết: “Tôi mà sờ được vào áo Người thôi,
là sẽ được cứu” và mạnh dạng thực hiện. Tất cả đều được Chúa ban ơn chữa lành,
cứu sống và nhận lấy bình an.
Lạy Chúa Giêsu. Trong cuộc sống của mỗi người chúng con luôn có những bất trắc,
đang làm nguy hại đến đời sống thân xác và linh hồn chúng con. Xin Chúa cho
chúng con luôn biết chạy đến với Chúa với đức tin, đức cậy và đức mến, trình
bày lên Chúa với lời cầu xin, để chúng con nhận được bình an của Chúa ban.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 05-02: Thánh
AGATA
Đồng trinh tử đạo
(thế kỷ III)
Truyền thuyết cho rằng:
thánh nữ Agata chào đời khoảng năm 230 tại Sicilia trong một gia đình quí phái
có danh giá. Cha mẹ Ngài là những bậc nhân đức đã chuyên chú đào tạo Ngài từ
thuở nhỏ nên người có đức tín vững mạnh và hướng chiều về sự thánh thiện. Bởi vậy
theo các tài liệu viết về cuộc tử đạo của Ngài, thánh nữ đã quyết không kết hôn
với một người nào khác ngoài Chúa Giêsu Kitô. Ngài kiên quyết hiến thân cho
Thiên Chúa. Không một thú vui thế trần nào, lẫn những lời tán dương sắc đẹp của
Ngài, Chúa có thể làm cho Ngài quên lãng được lời đoan hứa.
Quintianô, quan cai trị
Silicia hồi đó là một con người biển lận và dâm dật. Ông ta đã hy vọng có thể
dùng sắc lệnh cấm đạo của nhà vua Đêciô để thỏa mãn tính biển lận và dâm dật của
mình, sau khi biết đến sắc đẹp và sự giàu sang của Agata. Ông truyền bắt người
trinh nữ đến toà xử tại Catana. Khi đưa thánh nữ tới, ông đã truyền giao Ngài
cho một mụ chứa độc ác tên là Apjrodisia để mụ ta quyến rũ thánh nữ bỏ đời sống
trinh khiết. Sau nhiều cố gắng mà vô hiệu, mụ chủ nhà chứa đành phải giao thánh
nữ lại cho Quintiano.
Giận dữ, Quintiano bắt
giải Thánh nữ tới trước mặt ông. Ông nói: – Người như cô mà theo đuổi cuộc sống
Kitô giáo. Cuộc sống nô lê thấp hèn, cô không xấu hổ sao ?
Thánh nữ trả lời: – Tự
do và danh giá thật là biết hết lòng phụng sự Chúa Giêsu Kitô.
Ong liền truyền đánh
đòn thánh nữ rồi cho giam Ngài vào ngục thất. Hôm sau ông lại tiếp tục thẩm vấn.
Lần này, trước sự cương quyết của thánh nữ, Quintiano không dằn nổi cơn giận.
Ong đã truyền tra tấn thánh nữ một cách dã man đến độ xẻo bỏ cả một bên vú
thánh nữ. Sau đó Agata bị bắt giam trở lại ngục thất và bị bỏ đói. Nhưng đêm đó
thánh Phêrô đã hiện ra và chữa lành vết thương cho Agata. Một luồng sáng đã làm
cho lính canh hoảng sợ bỏ chạy. Các bạn tù được dịp thoát thân. Họ khuyên thánh
nữ trốn thoát, nhưng thánh nữ vẫn ở lại chờ lãnh triều thiên tử đạo.
Năm hôm sau, Quintiano
ngạc nhiên khi thấy Agata lành bệnh. Ong truyền đốt một lò lửa. Agata bị ném
vào than hồng. Trong khi đó một trận động đất dữ dội làm rung chuyển thành phố
Catana. Dân chúng nghĩ rằng, chính vì cuộc hành hung Agata đã gây nên tai họa
khủng khiếp này. Họ bày tỏ lòng bất mãn đối với Quintiano. Hoảng sợ ông truyền
đem Agata trơ lại ngục thất. Song những hành hạ thánh nữ phải chịu đã quá lớn đến
nỗi chẳng bao lâu sau đó, Ngài đã tắt thở.
Cuộc tử đạo và lòng
tôn sung rất sớm đối với thánh nữ là những sự kiện lịch sử chắc chắn. Giáo hội
vui mừng vì chí cuơng quyết bảo vệ đức trong sạch của thánh nữ. Cái chết và sự
chiến thắng của thánh nữ Agata chứng tỏ Thiên Chúa đã chọn những yếu đuối để
làm cho bọn gian ngoan và mạnh mẽ phải hổ ngươi.
Thánh nữ Agata là vị
thánh bảo trợ của thành Catana, của các vú nuôi. Thỉnh thoảng người ta cũng kêu
cầu Ngài trong lúc bị đau ngực và bị phỏng lửa.
(daminhvn.net)
05 Tháng Hai
Một Cách Tỏ Tình
Du khách viếng thăm
hành lang nổi tiếng của nhà thờ chánh tòa Thánh Phaolô ở Luân Ðuân có thể nghe
tiếng của người hướng dẫn đang thuật lại lịch sử của nhà thờ truyền đi khắp nơi
chung quanh vòm mái tròn to lớn ở chánh điện, nhờ các kiến trúc đặc biệt làm tiếng
nói vang dội mang âm thanh đi rất xa. Cũng vì thế, nên nếu áp tai vào tường người
ta có thể nghe được những gì một người nói từ phía bên kia của vòm mái tròn, mặc
dầu đó chỉ là một giọng nói thì thầm tâm sự.
Cách đây đã lâu, mượn
nhà thờ chánh tòa làm nơi hẹn hò, một người hành nghề đóng giày than vãn với
người yêu là chàng chưa thể tiến hành lễ cưới ngay bây giờ được. Hiện tại chàng
không có cả tiền để mua da và các vật liệu cần thiết để có thể tiếp tục hành
nghề, vì thế chàng đang phải thất nghiệp dài dài, đào đâu ra tiền để làm đám cưới.
Nghe tin bất lành, ý trung nhân của anh chỉ biết sụt sùi khóc.
Ðang lúc ấy, một
người tình cờ đi qua hành lang phia bên kia nghe được câu chuyện thương tâm và
những lời cầu nguyện của anh thợ đóng giày. Ông ta quyết định làm một cái gì để
giúp đôi trai gái được thành gia thất. Vì thế, khi chàng trai từ giã người bạn
gái thất thểu ra về, ông ta cũng tiến bước theo sau để biết chỗ ở của anh ta và
lập tức cho người mang đến tặng cho anh một số da. Chàng đóng giày phấn khởi bắt
tay vào việc và không bao lâu công việc làm ăn phát đạt tạo đủ điều kiện để anh
có thể tiến hành hôn lễ với người yêu. Mãi đến mấy năm sau, hai vợ chồng mới biết
vị ân nhân của mình là ông William Gladston, vị thủ tướng Anh quốc lúc bấy giờ.
Trong Kinh Lạy Cha,
Chúa Giêsu nhấn mạnh đến hai tư tưởng chúng ta có thể đào sâu để củng cố niềm
tin Kitô của chúng ta. Ðó là: Thiên Chúa là Cha nhân hậu, Người luôn lắng nghe
và sẵn lòng ban cho chúng ta, con cái của Người, mọi ơn lành Người biết là sẽ
mang lợi ích thật sự cho chúng ta, như vị thủ tướng Anh quốc nghe những lời tâm
sự thì thầm của đôi trai gái trên và ra tay giúp đỡ họ. Vì thế, chúng ta hãy
kiên tâm, bền chí trong lúc cầu xin.
(Lẽ Sống)








Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét