03/08/2019
Thứ bảy đầu tháng, tuần 17 thường niên
BÀI ĐỌC I: Lv 25, 1.
8-17
“Trong năm toàn xá, người ta
làm chủ lại cơ nghiệp mình”.
Trích sách Lêvi.
Chúa phán cùng Môsê
trên núi Sinai rằng: “Ngươi cũng phải tính bảy tuần năm, tức là bảy lần bảy, cộng
chung là bốn mươi chín năm: Ngày mồng mười tháng bảy, ngươi hãy thổi kèn trong
thời gian đền tội trong toàn lãnh thổ ngươi. Ngươi hãy làm cho năm thứ năm mươi
nên năm thánh và hãy kể là năm tha tội cho mọi người cư ngụ trong nước ngươi,
vì đó là năm toàn xá. Người ta sẽ làm chủ lại cơ nghiệp mình, và ai nấy đều được
trở về gia đình cũ của mình, vì năm toàn xá là năm thứ năm mươi. Các ngươi đừng
cày cấy, đừng gặt hái hoa màu tự nhiên phát sinh trong đồng ruộng, và đừng hái
nho đầu mùa, vì phải kể năm toàn xá là năm thánh, và các ngươi được ăn hoa màu
tự nhiên phát sinh.
“Trong năm toàn xá, mọi
người nhận lại cơ nghiệp của mình. Khi ngươi mua bán vật gì với người đồng
hương, ngươi chớ làm phiền lòng người anh em, nhưng hãy mua theo số năm toàn
xá, và nó sẽ bán cho ngươi theo số hoa lợi của nó. Số các năm sau năm toàn xá
càng nhiều thì giá càng cao, và số năm càng ít, thì giá mua càng hạ, vì nó tính
mùa hoa lợi mà bán cho ngươi. Các ngươi chớ hà hiếp những người cùng một chi tộc
với các ngươi: nhưng mỗi người hãy kính sợ Thiên Chúa mình, vì Ta là Thiên Chúa
các ngươi”. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 66, 2-3. 5.
7-8
Đáp: Chư dân hãy ca
tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài(c. 4).
Xướng: 1) Xin Thiên
Chúa xót thương và ban phúc lành cho chúng con; xin tỏ ra cho chúng con thấy
long nhan Ngài tươi sáng, để trên địa cầu thiên hạ nhìn biết đường lối của
Ngài, cho chư dân người ta được rõ ơn Ngài cứu độ. – Đáp.
2) Các dân tộc hãy mừng
vui và khoái trá, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước
địa cầu. – Đáp.
3) Đất đã cho chúng
tôi hoa trái. Đức Thiên Chúa, Chúa chúng tôi, đã chúc phúc lành cho chúng tôi.
Xin Thiên Chúa chúc phúc lành cho chúng con, để cho khắp cùng bờ cõi trái đất
kính sợ Ngài. – Đáp
ALLELUIA: Tv 94, 8ab
Alleluia, alleluia!
– Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 14, 1-12
“Hêrôđê sai người đi chặt đầu
Gioan, và các môn đệ của Gioan đi báo tin cho Chúa Giêsu”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy quận vương
Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: “Người
này là Gioan Tẩy Giả, ông từ cõi chết sống lại, nên mới làm được các phép lạ
như vậy”. Tại vì Hêrôđia vợ của anh mình mà vua Hêrôđê đã bắt trói Gioan tống
ngục, bởi Gioan đã nói với vua rằng: “Nhà vua không được lấy bà ấy làm vợ”. Vua
muốn giết Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi Gioan như một tiên tri. Nhân
ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái Hêrôđia nhảy múa trước mặt mọi người, và đã
làm cho Hêrôđê vui thích. Bởi đấy vua thề hứa sẽ ban cho nó bất cứ điều gì nó
xin. Được mẹ nó dặn trước, nên nó nói: “Xin vua đặt đầu Gioan Tẩy Giả trên đĩa
này cho con”. Vua lo buồn, nhưng vì đã trót thề rồi, và vì các người đang dự tiệc,
nên đã truyền làm như vậy. Ông sai người đi chặt đầu Gioan trong ngục, và để đầu
Gioan trên đĩa đem trao cho cô gái, và nó đem cho mẹ nó. Các môn đồ của Gioan đến
lấy xác thầy và chôn cất, rồi đi báo tin cho Chúa Giêsu. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Chết Cho Sự
Thật (Mt 14,1-12)
Lịch sử nhân loại lúc
nào cũng có chiến tranh, lúc nào cũng có hận thù. Khi thánh Gioan Tẩy Giả bị
chém đầu cách đây hai ngàn năm, người ta cũng xôn xao bàn tán về cái chết của
ngài. Trong Tin Mừng hôm nay, thánh Mátthêu đã ghi lại hoàn cảnh cái chết của vị
tiền hô. Ngài chết vì đã nói lên sự thật. Ngài chết cho sự thật. Tín hữu Kitô
là những người đã đi theo Ðấng đã từng tuyên bố: "Ta là sự thật". Họ
phải là những người sẵn sàng chết cho sự thật ấy.
Trong một cuộc thăm
dò do viện Galup thực hiện, sáu mươi chín phần trăm người dân Mỹ cho biết họ
tin là không có những chuẩn mực luân lý tuyệt đối. Trong một cuộc thăm dò khác,
bảy mươi mốt phần trăm nói rằng không hề có một chân lý tuyệt đối. Không có
chân lý tuyệt đối, cho nên theo họ chỉ có chân lý của số đông. Tiêu chuẩn của
chân lý là số đông. Ðiều gì đám đông nghĩ, đám đông tin, đám đông bỏ phiếu, đám
đông tán thành, là đúng. Chính vì tiêu chuẩn của chân lý là đám đông, nên có biết
bao nhiêu hành động tội ác được hợp pháp hóa bởi vì đám đông đã tán thành. Còn
gì độc ác dã man cho bằng hành động phá thai, nhưng nó đã được hợp pháp hóa bởi
vì đám đông đã đồng tình.
Ðấng là sự thật đã chết
trơ trụi một mình trên thập giá. Tuyên xưng mình là sự thật, sống cho sự thật,
thường cũng đòi hỏi người tín hữu Kitô phải lội ngược dòng. Sự thật không có
tính vụ lợi. Sự thật không được đánh giá bằng những lợi lộc hay đổi chác. Sự thật
đòi hỏi con người phải hy sinh tất cả để nói lên sự thật và trung thành với sự
thật. Sống chết cho sự thật, không có phần thưởng nào khác hơn là chính sự thật,
bởi lẽ vì sống cho sự thật có thể mất hết mọi sự nhưng không đánh mất chính
mình.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 17 TN1,
Năm lẻ.
Bài đọc: Lev 25:1, 8-17; Mt 14:1-12.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải kính sợ
Thiên Chúa và thi hành những gì Ngài truyền dạy.
Thiên Chúa quan tâm đến
đời sống của tất cả tạo vật: đất đai, cây cỏ, thú vật, và loài người; vì tất cả
đều do Ngài dựng nên. Ngài tin tưởng trao tất cả vào tay con người; đồng thời,
Ngài cũng dạy họ biết quản lý cách khôn ngoan, và chia sẻ cho nhau để đừng ai
phải sống thiếu thốn quá. Ngược lại, con người luôn ích kỷ để tích trữ cho
mình, và chất chứa hận thù để tìm dịp hại nhau.
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nêu bật sự đối nghịch giữa Thiên Chúa và con người. Trong Bài Đọc I, Thiên Chúa
truyền cho ông Moses phải cử hành Năm Thánh mỗi 50 năm, với mục đích là để cho
mọi người có cơ hội làm lại cuộc đời và san phẳng các bất công xã hội qua việc:
phóng thích tù nhân, và trả lại nhà cửa và ruộng đất cho những ai đã phải cầm để
có phương tiện sinh sống. Trong Phúc Âm, Gioan Tẩy Giả bị bà Herodia ghen ghét
vì đã ngăn cản cuộc hôn nhân giữa Bà và Herode. Khi cơ hội tới, Bà đã bảo con
gái xin vua Herode cái đầu của Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm cho Bà!
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Năm Thánh (Jubilee) và các việc phải tuân hành:
1.1/ Thời gian: được cử hành mỗi 50 năm, căn cứ trên những gì Đức Chúa đã
phán với ông Moses trên núi Sinai: “Các ngươi phải tính bảy tuần năm, nghĩa là
bảy lần bảy năm; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm. Tháng thứ
bảy, ngày mồng mười trong tháng, các ngươi sẽ thổi tù và giữa tiếng reo hò; vào
Ngày Xá Tội, các ngươi sẽ thổi tù và trong toàn xứ các ngươi.”
1.2/ Mục đích: Năm Thánh này có mục đích để nhắc nhở cho con người hai
điều:
(1) Chỉ một mình Thiên
Chúa là người sở hữu tất cả tài sản, con người chỉ là những người quản lý: được
Thiên Chúa trao ban để sinh lợi mà thôi.
(2) Hễ kính mến Thiên
Chúa, cũng phải biết yêu người. Thiên Chúa truyền lệnh: “Không ai trong các
ngươi được làm thiệt hại người đồng bào, nhưng các ngươi phải kính sợ Thiên
Chúa của các ngươi, vì Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi.”
1.3/ Những việc phải thi
hành:
(1) Phóng thích tù nhân
và giải phóng nô lệ: “Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và sẽ
tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó. Đối với các ngươi, đó
là thời kỳ toàn xá: mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình, mỗi
người sẽ trở về giòng họ của mình.”
(2) Không được canh
tác đất và thu hoạch mùa màng: “Đối với các ngươi, năm thứ năm mươi sẽ là thời
kỳ toàn xá: các ngươi không được gieo, không được gặt lúa tự nhiên mọc, không
được hái trong vườn nho không cắt tỉa. Vì đó là thời kỳ toàn xá, một năm thánh
đối với các ngươi, các ngươi sẽ ăn hoa lợi của đồng ruộng.”
+ Đất cũng cần phải được
“nghỉ ngơi” vào năm thứ bảy (Sabbatical year) sau mỗi 6 năm canh tác (Lev
25:2-7). Năm này cũng rơi vào trong Năm Thánh. Đây là một lệnh truyền khôn
ngoan: con người có cơ hội nghỉ ngơi cho lại sức, và đất có cơ hội để cho nhiều
hoa quả hơn năm sau.
+ Để cho người nghèo
có cơ hội sống bằng cách ăn những hoa quả do ruộng đồng mang lại trong năm đó.
(3) Trả lại ruộng đất
và nhà cửa cho những ai đã cầm: “Năm toàn xá đó, mỗi người trong các ngươi sẽ
trở về phần sở hữu của mình. Nếu các ngươi bán cái gì cho người đồng bào hoặc
mua cái gì từ tay người đồng bào, thì đừng ai làm thiệt hại người anh em mình.”
Vì Thiên Chúa là chủ của các bất động sản, không ai có quyền mua bán của cải đó
mãn đời.
(4) Giao kèo khi mua
bán: “Ngươi sẽ mua của người đồng bào theo số năm sau năm toàn xá, và nó sẽ bán
cho ngươi theo số năm thu hoạch. Còn nhiều năm thì ngươi mua giá cao, còn ít
năm thì ngươi mua giá thấp, vì nó bán cho ngươi một số năm thu hoạch.” Lý do,
người mua sẽ phải hoàn lại những gì đã mua cho người bán khi Năm Thánh tới.
2/ Phúc Âm: Con người tích trữ hận thù và dùng thủ đoạn để giết nhau.
Thời ấy, tiểu vương
Herode nghe danh tiếng Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: “Đó chính
là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm
phép lạ.”
2.1/ Lý do của thù hận: Có hai lý do chính:
(1) Vì Gioan Tẩy Giả
dám nói thật: “Số là vua Herode đã bắt trói ông Gioan và tống ngục vì bà Herodia,
vợ ông Philíp, anh của nhà vua. Ông Gioan có nói với vua: “Ngài không được phép
lấy bà ấy.” Vua muốn giết ông Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là
ngôn sứ.” Herode Antipas đã phạm hai tội: (1) tội rẫy người vợ trước của mình
là con vua Nabatean Arabs; và (2), tội loạn luân, lấy chị dâu của anh mình là
Philip.
(2) Vì sợ ảnh hưởng của
Gioan Tẩy Giả trên dân chúng: Sử gia Josephus cho đây là lý do chính để Herode
giết Gioan Tẩy Giả (Ant 18, 5, 2). Là tiểu vương, ông không muốn có bất kỳ sự đối
nghịch nào. Đây cũng là lý do tại sao Thượng Hội Đồng muốn tiêu diệt Chúa
Giêsu.
2.2/ Cái chết của Gioan Tẩy
Giả: Cả vua Herode và bà Herodia đều phải chịu
trách nhiệm cho cái chết của Gioan Tẩy Giả. Trình thuật kể nguyên do cái chết
như sau: “Nhân ngày sinh nhật của vua Herode, con gái bà Herodia đã biểu diễn một
điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi đó, vua thề là hễ
cô xin gì, vua cũng ban cho.”
(1) Phản ứng của bà
Herodia: Cô con gái không biết nên xin gì; vì thế, cô chạy lại để hỏi mẹ. Nghe
lời mẹ xui bảo, cô thưa với vua Herode: “Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ,
cái đầu ông Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm.”
Một bà mẹ nuôi thù hận,
tàn nhẫn, vô luân, và phản giáo dục như bà mẹ này, làm sao Bà có thể giáo dục
con nên người? Sóng trước đổ đâu, sóng sau theo đó. Cô con gái sau này cũng sống
một cuộc đời loạn luân và tàn nhẫn như mẹ cô vậy.
(2) Phản ứng của vua
Herode: “Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc,
nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gioan. Người ta
đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ.”
Tất cả mọi sự kiện chứng
minh Herode không phải là một anh quân: ly dị vợ, lấy vợ của anh, thề hứa vô lối,
giữ lời thề cách không công bằng, và vi phạm đến sự sống của người công chính.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Mọi người trong thế
gian đều là con chung của một cha trên trời; vì thế, chúng ta đều là anh/chị/em
với nhau. Thiên Chúa muốn chúng ta phải yêu thương và chia sẻ cho nhau tất cả
những hồng ân và của cải Ngài ban.
– Chúng ta phải loại
trừ mọi hình thức ghen ghét, thù hận, bất công, và giết người dưới bất cứ hình
thức nào; đồng thời, biết noi gương Thiên Chúa để luôn yêu thương và tha thứ
cho mọi người.
– Khi làm chứng cho sự
thật và đấu tranh cho công bằng, chúng ta có thể bị cầm tù và bị chém đầu như
Gioan Tẩy Giả.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
03/08/19 – THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 17 TN
Mt 14,1-12
SỐNG LOAN BÁO SỰ THẬT –
CHẾT BẢO VỆ SỰ THẬT
Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước
khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người vào ngục chặt đầu ông
Gio-an. (Mt 14,9-10)
Suy niệm: Gio-an, con người sống nhiệm
nhặt khổ hạnh, cả đời không làm một phép lạ nào, nhưng khi cất tiếng rao giảng
thì mọi người tuốn đến lắng nghe, cả đến Hê-rô-đê cũng phải nể phục. Nhưng
Gio-an làm chứng cho sự thật, mạnh mẽ lên án lối sống vô luân của Hê-rô-đê:
“Nhà vua không được phép lấy vợ của anh mình.” Chính vì thế Gio-an đã bị nhà
vua tống giam. Và cũng vì thế mà Gio-an lãnh một cái chết oan nghiệt sau điệu
múa quay cuồng giữa đám tiệc rượu của con gái bà Hê-rô-đi-a, người vợ lăng
loàn. Cuộc sống sa đoạ, đam mê dục vọng và óc sĩ diện hão khiến Hê-rô-đê bịt
tai trước lời nói của sự thật. Nhưng dù lòng đầy thù hận, dù nắm quyền lực
trong tay, bạo quyền cũng không thể dập tắt được chân lý.
Mời Bạn: Gio-an Tẩy Giả, sống thì
loan báo sự thật Đấng Cứu Thế đã gần đến; và cả cái chết của ngài cũng là để bảo
vệ sự thật, và là lời tiên báo cái chết cứu chuộc của Chiên Thiên Chúa trên thập
giá. Noi gương Gio-an Tẩy Giả, chúng ta cũng dám nói lên chân lý Chúa Ki-tô bằng
chính cuộc sống của mình và sẵn sàng chịu mọi sự thiệt thòi, chống đối của xã hội
để bảo vệ sự thật đó.
Sống Lời Chúa: Xét mình trong cuộc sống,
trong công ăn việc làm tôi có đang nói, đang sống theo sự thật không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
sự thật ngày nay đang bị chối từ. Xin cho con sống với anh chị em không một
chút giả dối. Và con rất cần Lời Chúa hướng dẫn để lương tâm của con luôn đi
theo đường lối mà Chúa muốn. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Vì đã trót thề (2.8.2019 – Thứ bảy
Tuần 17 Thường niên)
Có những lúc chợt tỉnh ngộ, tôi vẫn ngần ngại không
muốn nhận mình sai. Tôi không dám nhận lỗi, vì tôi muốn mình vẫn đúng. Xin Chúa
đưa tôi ra khỏi cơn mê muội của tôi.
Suy niệm:
Theo các sách Tin Mừng, Gioan bị giết trong khung cảnh một bữa tiệc.
Đó là tiệc mừng sinh nhật Hêrôđê Antipas là tiểu vương vùng Galilê và
Pêrê.
Nếu thế, bữa tiệc này hầu chắc diễn ra ở Tiberias,
một thành gần hồ Galilê, nơi Hêrôđê đặt trung tâm quyền lực của mình.
Gioan bị giết vì dám phản đối cuộc hôn nhân bất hợp pháp
giữa Hêrôđê với bà Hêrôđia là vợ của Philíp,
người anh cùng cha khác mẹ với mình.
Chuyện ngoại tình của Hêrôđê bị Gioan Tẩy giả kết án là có thể hiểu được.
“Ngài không được phép lấy bà ấy” (c. 4).
Lấy vợ của người anh em là phạm đến Luật Chúa (Lv 18, 16; 20, 21).
Gioan là một ngôn sứ không lùi bước trước sự bất công.
Ông đã sẵn sàng bênh vực sự thật, dù ông biết cái giá phải trả.
Hêrôđê đã dùng quyền lực để ép Gioan phải im miệng.
Ông bắt Gioan, xiềng lại và tống vào ngục.
Chỉ vì sợ phản ứng của dân chúng mà Hêrôđê chưa muốn giết Gioan.
Bữa tiệc sinh nhật của Hêrôđê hẳn có nhiều quan khách tham dự.
Chuyện cô công chúa như Salômê, con bà Hêrôđia, múa cho quan khách xem,
là một chuyện lạ, nhưng vẫn có thể đã xảy ra.
Không rõ vì cô xinh đẹp hay vì múa giỏi mà Hêrôđê ngây ngất (c. 6).
Từ đó Hêrôđê không còn đủ sáng suốt, tỉnh táo,
khi vội vã đưa ra một lời hứa kèm theo lời thề với cô.
Cô muốn xin gì, nhà vua cũng thề hứa ban cho (c. 7).
Chúng ta thấy Hêrôđê đã tự đưa mình vào thế kẹt dại dột và nguy hiểm.
Ông đã không lường được hậu quả của chuyện đó.
Hêrôđia chỉ chờ cơ hội này để thanh toán kẻ dám phá hạnh phúc của bà.
Bà đã xúi con gái xin ngay thủ cấp của Gioan, đặt trên mâm.
Hêrôđê hẳn đã lặng người khi nghe cô bé xin điều ấy.
Ông lấy làm đau buồn vì đây thật là chuyện không ngờ (c. 9).
Ông bị đặt trước một chọn lựa: giết hay không giết Gioan.
Đám đông quan khách tạo một áp lực vô hình trên ông.
Vì đã lỡ thề hứa trước mặt họ, nên ông không dám rút lại.
Ông sợ rút lại sẽ bị mang tiếng là nuốt lời, và sẽ bị mất uy tín.
Hêrôđê đã chọn mình, chọn danh dự và cái ghế của mình hơn.
Ông hy sinh Gioan để giữ được tiếng tăm và tình yêu với bà Hêrôđia.
Làm sao chúng ta có can đảm nhận ra mình sai lầm và dừng lại?
Làm sao chúng ta không bị cuốn từ tội này sang tội khác?
Rút lại một lời hứa có khi còn khó hơn giữ lời hứa ấy.
Hêrôđê là người bị nô lệ bởi nỗi sợ, sợ Gioan, sợ dân, sợ quan khách…
Đúng hơn là ông sợ mất chính mình, sợ người ta nghĩ xấu về mình.
Có những lúc chợt tỉnh ngộ, tôi vẫn ngần ngại không muốn nhận mình sai.
Tôi không dám nhận lỗi, vì tôi muốn mình vẫn đúng.
Xin Chúa đưa tôi ra khỏi cơn mê muội của tôi.
Cầu nguyện:
Như thánh Phaolô trên đường về Đamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của
Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà
con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng
của Chúa,
ánh sáng phá tan bóng tối
trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại
trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.
Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng
nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con
mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết
lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự
do.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
3 THÁNG TÁM
Sự Aùc Không Thể Lướt
Thắng Được Sự Khôn Ngoan Của Thiên Chúa
Chúng ta đã đối diện với
những câu hỏi và những tiếng kêu của con người ở mọi thời liên quan đến sự quan
phòng của Thiên Chúa. Chúng ta đã đối diện với thực tại sự dữ và đau khổ.
Lời Chúa tuyên bố rõ
ràng rằng “sự ác không thể lướt thắng được sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (Kn
7,30), và rằng Thiên Chúa cho phép sự dữ xảy ra trong thế giới vì sự thiện lớn
lao hơn, dù Ngài không muốn sự dữ. Hôm nay chúng ta muốn lắng nghe Đức Giê-su
Kitô. Xuyên qua mầu nhiệm Vượt Qua, Người cung ứng câu trả lời đầy đủ cho những
câu hỏi dày vò này của con người.
Trước hết, chúng ta
hãy suy nghĩ về cách mà Thánh Phaolô loan báo Đức Kitô chịu đóng đinh như là “sức
mạnh và là sự khôn ngoan của Thiên Chúa” (1Cr 1,24), trong Người, ơn cứu độ được
trao ban cho những người tin. Sức mạnh của Người chắc chắn là một sức mạnh lớn
lao kỳ diệu nếu nó được thể hiện trong sự yếu đuối và trong sự sỉ nhục của cái
chết thập giá. Và đó là sự khôn ngoan cao vời mà con người không thể biết được
nếu không được Thiên Chúa mạc khải cho.
Trong kế hoạch đời đời
của Thiên Chúa và trong hoạt động quan phòng cứu độ của Ngài, mọi sự dữ – nhất
là sự dữ luân lý tức tội lỗi – trở thành phụ thuộc đối với sự thiện lớn lao hơn
gấp bội là ơn cứu chuộc xuyên qua Thập Giá và cuộc Phục Sinh của Đức Kitô.
Có thể nói rằng trong
Đức Kitô, Thiên Chúa “rút sự lành ra từ sự dữ”, sự dữ ấy từng gây nên nỗi đau
khổ của Con Chiên hiền lành bị thí bỏ vì tội lỗi thế gian. Phụng vụ của Giáo Hội
không ngần ngại nói thẳng về “tội hồng phúc” của chúng ta, tội đã đem lại cho
chúng ta ơn cứu độ vô cùng cao cả. Đó là ‘Exultet’- bài ca loan báo tin vui Phục
Sinh vĩ đại mà chúng ta hát lên trong phụng vụ Đêm Vọng Phục Sinh.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 03/8
Lv 25, 1.8-17; Mt
14, 1-12.
LỜI SUY NIỆM: Thời ấy, tiểu
vương Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: “Đó
chính là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trổi dậy, nên mới có quyền năng
làm phép lạ.
Trong thế giới ngày hôm nay, rất đông người ngoài Công Giáo khi nghe danh Chúa
Giêsu, họ cũng đã có những suy nghĩ như tiểu vương Hểôđê. Điều này mỗi người
trong chúng ta cần phải tránh. Trong sách Giáo lý của Hội Thánh Công giáo số
432 cho chúng ta biết: “Danh Giêsu” nói lên rằng chính Danh Thánh Thiên Chúa hiện
diện nơi chính bản thân Con Ngài, Đấng đã làm người để cứu chuộc mọi người khỏi
tội lỗi một cách dứt khoát. “Giêsu” là một Danh thần linh, Danh duy nhất mang lại
ơn cứu độ, và từ nay mọi người có thể kêu cầu Danh của Người, bởi vì qua việc
Nhập Thể, chính Người đã tự kết hợp với tất cả mọi người đến độ “dưới gầm trời
này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ
danh đó mà được cứu độ.” (Cv 4,12)
Lạy Chúa Giêsu. Danh Chúa nằm ở trung tâm của mọi kinh nguyện Kitô giáo. Tất cả
các lời nguyện trong phụng vụ đều kết thúc bằng công thức: “Nhờ Đức Giêsu Kitô,
Chúa chúng con” Xin cho mỗi người chúng con khi nghe và kêu tên Chúa phải hết
lòng tôn kính, vâng phục và tạ ơn.
Mạnh Phương
03 Tháng Tám
Dòng Nước Từ Sa Mạc
Có một người Ả Rập
nghèo nọ phải băng qua giữa sa mạc trong cơn đói khát và mệt lả. Tình cờ, người
đó bắt gặp một dòng suối. Với tất cả tấm lòng biết ơn, ông ta uống từng ngụm nước
và cảm thấy ngọt ngào khôn tả. Ông múc nước đổ vào bầu da cho đầy và tiếp tục
cuộc hành trình.
Sau nhiều ngày vất
vả, ông đã đến thủ đô Baghdad. Tìm đủ mọi cách để tiếp kiến với quan đầu tỉnh,
ông dâng kính cho quan tặng vật là chính bầu nước. Quan đầu tỉnh đón nhận món
quà một cách vui vẻ. Cho nước vào trong ly, ông uống cạn và cám ơn người Ả Rập,
đồng thời tưởng thưởng ông một cách quảng đại.
Những người hầu cận
cứ nghĩ thầm rằng đây là một thứ nước kỳ diệu nên ai cũng mong được nếm thử.
Nhưng quan đầu tỉnh nhất mực từ chối… Chờ cho người Ả Rập đi khuất, quan mới giải
thích về cử chỉ của mình. Nước để lâu trong bầu da đã trở nên rất bẩn vàhôi thối.
Quan nghĩ rằng, nếu tất cả mọi người đều uống nước đó và đều tỏ ra khó chịu trước
mặt người Ả Rập, ông ta hẳn sẽ bị tổn thương…
Quà tặng cao quý nhất
mà người Ả Rập đã biếu cho quan đầu tỉnh chính là những giọt nước đa cứu sống
mình. Quan đầu tỉnh đã tặng cho ông món quà quý giá nhất bằng cách uống lấy nước
ông dâng biếu… Cuộc đời sẽ đẹp biết bao nếu con người chỉ biết đối xử với nhau
bằng những cử chỉ tế nhị và thân ái. Một cử chỉ nhỏ mọn đến đâu, nhưng nếu được
làm với tất cả yêu mến sẽ không bao giờ qua đi.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét