15/12/2019
Chúa Nhật 3 Mùa Vọng năm A
(phần I)
BÀI ĐỌC I: Is 35, 1-6a.
10
“Chính Thiên Chúa sẽ đến và cứu
độ chúng tôi”.
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Nơi hoang địa cằn cỗi
sẽ vui mừng, cõi tịch liêu sẽ hân hoan, và nở bông dường như khóm huệ, sẽ nảy
chồi non và hoan hỉ vui mừng, và khen ngợi rằng: Đã ban cho Israel được vinh
quang của xứ Liban, huy hoàng của Carmel và Saron. Chính chúng sẽ nhìn thấy
vinh quang của Chúa, và huy hoàng của Thiên Chúa chúng ta.
Hãy làm cho mạnh mẽ những
bàn tay rời rã, và hãy làm cho tăng sức những đầu gối mỏi mòn. Phải nói cho những
người nhát đảm rằng: Hãy can đảm lên, đừng sợ hãi! Kìa Thiên Chúa các ngươi sẽ
đem lại điều báo ứng; chính Thiên Chúa sẽ đến và cứu độ các ngươi.
Bấy giờ mắt người mù sẽ
nhìn thấy, và tai những người điếc sẽ được nghe. Bấy giờ người què sẽ nhảy nhót
như nai, những người được Chúa cứu chuộc, sẽ trở về, và đến Sion với lời khen
ngợi; và trên đầu họ mang hoan hỉ triền miên, họ sẽ được vui mừng khoái trá, họ
sẽ không còn đau buồn; rên siết sẽ trốn xa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 145, 7.
8-9a. 9bc-10
Đáp: Lạy Chúa, xin
đến cứu độ chúng con (x. Is 35, 4).
Xướng: 1) Thiên Chúa
trả lại quyền lợi cho người bị áp bức, và ban cho những kẻ đói được cơm ăn.
Thiên Chúa cứu gỡ những người tù tội. – Đáp.
2) Thiên Chúa mở mắt
những kẻ đui mù; Thiên Chúa giải thoát những kẻ bị khòm lưng khuất phục. Thiên
Chúa yêu quý các bậc hiền nhân; Thiên Chúa che chở những khách kiều cư. – Đáp.
3) Thiên Chúa nâng đỡ
những người mồ côi quả phụ, và làm rối loạn đường nẻo đứa ác nhân. Thiên Chúa sẽ
làm vua tới muôn đời. Sion hỡi, Đức Thiên Chúa của ngươi sẽ làm vua tự đời này
sang đời khác. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: Gc 5, 7-10
“Hãy vững lòng, vì Chúa gần đến”.
Trích thư Thánh
Giacôbê Tông đồ.
Anh em hãy kiên nhẫn
chờ ngày Chúa đến. Kìa xem người nông phu trông đợi hoa màu quý báu của đồng ruộng,
kiên nhẫn đợi chờ mưa xuân và mưa thu. Vậy anh em hãy bền chí và vững tâm, vì
Chúa đã gần đến. Anh em đừng kêu trách lẫn nhau, để khỏi phải bị kết án. Này
đây quan toà đã đứng trước cửa. Anh em hãy học gương kiên nhẫn và chịu đựng
trong gian khổ của các tiên tri, là những người đã nói nhân danh Chúa. Đó là lời
Chúa.
ALLELUIA: Is 61, 1 (x.
Lc 4, 12)
Alleluia, alleluia!
– Thánh Thần Chúa ngự trên tôi. Người đã sai tôi đem tin mừng cho người nghèo
khó. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 11, 2-11
“Thầy có phải là Đấng phải đến
chăng, hay chúng tôi còn phải đợi một Đấng nào khác?”
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Gioan ở trong
ngục nghe nói về các việc làm của Chúa Kitô. Ông sai môn đệ đến thưa Ngài rằng:
“Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào
khác?” Chúa Giêsu bảo họ: “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và
thấy: người mù được thấy, người què đi được, người phong hủi được khỏi, người
điếc được nghe, người chết sống lại, và tin mừng được loan báo cho kẻ nghèo
khó; và phúc cho ai không vấp ngã vì Ta”.
Khi những người được
sai đến đã đi rồi, Chúa Giêsu liền nói với đám đông về Gioan rằng: “Các ngươi
đi xem gì ở hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió ư? Vậy các ngươi đi xem
gì? Một người ăn mặc lả lướt ư? Nhưng những người ăn mặc lả lướt thì ở nơi cung
điện nhà vua. Vậy các ngươi đi xem gì? Một tiên tri ư? Phải, Ta bảo các ngươi,
và còn hơn một tiên tri nữa. Vì có lời chép về ông rằng: ‘Này Ta sai sứ thần Ta
đi trước mặt con, để dọn đường sẵn cho con’. Ta bảo thật các ngươi, trong các
con cái người nữ sinh ra, chưa từng xuất hiện một ai cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả;
nhưng người nhỏ nhất trong nước trời còn cao trọng hơn ông”. Đó là lời Chúa.
Suy niệm : Dung mạo Đức Kitô
Thánh Gioan Tiền Hô là
một vị tiên tri cương trực. Ngài không hề run sợ trước thế lực, cường quyền.
Ngài chỉ quan tâm một điều: làm chứng cho chân lý. Khi Hêrôđê Antipas cướp vợ của
người anh, thánh nhân đã không ngần ngại lên tiếng công kích hành động vô luân
của nhà vua. Vì thế mà thánh nhân bị bắt giam trong ngục Machéronte. Khi bị
giam trong ngục, thánh nhân vẫn theo dõi những hoạt động của Chúa Giêsu. Hôm
nay thánh nhân sai môn đệ đến hỏi Chúa Giêsu một câu hỏi gây ngỡ ngàng cho ta: “Ngài
có phải là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải chờ đợi một Đấng khác?”.
Thật lạ lùng đến khó
hiểu. Người đi mở đường, người giới thiệu Đấng Cứu Thế nay lại nghi ngờ Người
mà mình giới thiệu. Đó là bi kịch của thánh Gioan Tiền Hô. Câu hỏi cho thấy thánh
nhân ở trong một tâm trạng hoang mang. Đức tin của ngài chao đảo. Nửa tin nửa
ngờ.
Sự hoang mang của
thánh Gioan Tiền Hô đến do hai nguyên nhân sau:
1) Nguyên nhân thứ nhất:
Chúa Giêsu có những việc làm khác với lời Gioan loan báo.
Thánh Gioan Tiền Hô đã
loan báo một Đấng Cứu Thế uy nghiêm, đến để trừng phạt nhân loại. Trong Phúc Âm
tuần trước, thánh nhân đã răn đe người Do Thái: Búa rìu đã để sẵn ở gốc cây,
cây nào không sinh trái sẽ bị đốn cho vào lò lửa. Thiên Chúa đến cầm sàng mà rê
thóc. Thóc sẽ được cho vào kho, còn rơm, trấu sẽ bị cho vào lò lửa đốt đi. Sứ
điệp quả thật là dữ dội, bởi loan báo ấy đã gây xôn xao sợ hãi. Thế mà khi Chúa
Giêsu đến, Người đã hành động khác hẳn. Không oai phong, quyền lực, Chúa Giêsu
tỏ ra là Đấng Cứu Thế tràn đầy lòng nhân từ: “Người không bẻ gẫy cây lau bị dập,
không dập tắt tim đèn còn khói”. Gioan Tiền Hô loan báo sự trừng phạt. Nhưng
Chúa Giêsu lại đến để cứu chữa, tha thứ. Chúa Giêsu nói: “Con người đến không
phải để lên án, nhưng để cứu chữa”. “Chỉ những người bệnh mới cần đến thầy thuốc”.
Thật là trái ngược. Trách nào Gioan chẳng hoang mang.
2) Nguyên nhân thứ
hai: Gioan bị giam trong tù.
Ông bị ngược đãi, tất
nhiên. Hơn nữa ông cảm thấy mình thất bại. Đi rao giảng sự công chính nhưng chỉ
gặp bất công. Đi rao giảng ơn giải thoát nhưng lại bị giam cầm. Hết rồi những sứ
điệp rực lửa. Hết rồi thời hy vọng tràn đầy. Thê thảm hơn nữa, ông tự hỏi: Sao
Đấng Cứu Thế không đến giải thoát mình? Sao Ngài để cho sứ giả của Ngài mòn mỏi
trong tù? Sao Ngài để cho bạn hữu bị khinh miệt cười chê? Lời sấm của Isaia còn
rành rành: “Đấng Cứu Thế sẽ mở cửa phóng thích tù nhân”. Thế mà sao chờ đợi
hoài chẳng thấy. Và Gioan nghi ngờ: hay Ngài không phải là Đấng Cứu Thế. Bị
giam cầm, bị ngược đãi, Gioan còn có thể chịu được. Nhưng mối nghi ngờ gặm nhấm,
thiêu đốt tâm hồn ông. Ông e sợ mình đã lầm đường, lầm người. Không nén lòng được,
ông đã sai môn đệ đến hỏi thẳng Chúa Giêsu: “Ngài có phải là Đấng Cứu Thế, hay
chúng tôi phải chờ đợi một Đấng khác?” Câu hỏi táo bạo nhưng quan trọng, vì quyết
định cả ý nghĩa cuộc đời Gioan.
Trước câu hỏi ấy, Chúa
Giêsu không trả lời trực tiếp. Nhưng chỉ yêu cầu các sứ giả về thuật cho Gioan
những việc Ngài làm: “Cho kẻ mù xem thấy, kẻ què đi được, người cùi lành lặn, kẻ
điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng”.
Với câu trả lời ấy,
Chúa Giêsu nhắc Gioan nhớ lại lời sấm của Isaia về Đấng Cứu Thế. Đồng thời cũng
thanh luyện cái nhìn của ông về dung mạo Đấng Cứu Thế.
Đấng Cứu Thế không phải
là vị vua oai phong từ trời ngự xuống trên đám mây. Nhưng chỉ là một hài nhi bé
nhỏ sơ sinh xuất hiện giữa loài người như một mầm cây bé bỏng.
Đấng Cứu Thế không phải
là vị vua sang trọng ngự trong cung điện nguy nga. Nhưng chỉ là anh thợ mộc
nghèo hèn sống trong một làng quê hẻo lánh.
Đấng Cứu Thế không phải
là vị quan tòa oai nghiêm hét ra lửa, thở ra khói. Nhưng chỉ là một lương y hiền
từ đến chữa lành những vết thương, an ủi những ưu sầu, nâng đỡ người yếu đuối,
tha thứ kẻ tội lỗi.
Đấng Cứu Thế không đến
trong vinh quang huy hoàng, trong chiến thắng rực rỡ. Nhưng chỉ âm thầm và tình
nghĩa như một người bạn thân thiết.
Đấng Cứu Thế không đến
trong hàng ngũ những người quý phái có địa vị cao trọng trong xã hội. Nhưng lui
tới với những người bé nhỏ nghèo hèn, những thành phần bị gạt ra bên lề xã hội.
Câu trả lời của Chúa
Giêsu khiến tôi tỉnh ngộ. Chúa Giêsu đã cho tôi một hình ảnh trung thực về dung
mạo Đấng Cứu Thế. Qua câu trả lời đó, Chúa Giêsu cũng muốn nói với tôi rằng: Nếu
con muốn Giáo Hội là hình ảnh đích thực nguyên tuyền của Thày, con hãy xây dựng
một Giáo Hội không quyền lực, không tiền bạc, không phô trương. Hãy làm cho
Giáo Hội mang dung mạo của Thày: một dung mạo khiêm tốn, nghèo hèn, bình dị,
thân ái và nhân từ. Nếu con muốn tiếp tục sứ mạng của Thày, hãy chạy trốn quyền
lực, hãy sợ hãi tiền bạc, hãy tránh thói phô trương. Hãy yêu thích những việc
âm thầm bé nhỏ. Trước hết hãy đến với những người nghèo hèn. Hãy bắt đầu bằng
tình thương. Vì chỉ có tình thương mới cứu được thế giới.
Ta đang chờ đón Chúa đến.
Hãy cảnh giác. Chúa không đến trong một biến cố kinh thiên động địa. Chúa không
có những pha biểu diễn ngoạn mục. Chúa không đến trong những thành công rực rỡ.
Chúa không đến trong uy tín hay quyền lực. Chúa sẽ chỉ đến rất âm thầm, bé nhỏ
nhưng đầm ấm tình người. Chúa sẽ đến trong một bàn tay kín đáo nâng đỡ. Chúa sẽ
đến trong một nụ cười khích lệ. Chúa sẽ đến trong một cái bắt tay thân ái. Chúa
đến chỉ thoáng qua. Nơi nào có dấu hiệu của tình thương, nơi đó đang vẽ nên
dung mạo của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, xin
cho con nhận ra dung mạo đích thực của Chúa, để con biết đón tiếp Chúa trong
Mùa Giáng Sinh năm nay. Amen.
KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1) Đức Thánh Cha đã
khiêm nhường xin lỗi Trung Quốc. Bạn nghĩ sao về cử chỉ này? Cử chỉ của Đức
Thánh Cha có làm tổn thương đến uy tín của Giáo Hội không?
2) Bạn muốn một Giáo Hội
yêu thương phục vụ hay một Giáo Hội cai trị quyền uy?
3) Bạn nghĩ gì về những
lầm lỗi trong Giáo Hội?
4) Bạn phải làm gì để
làm chứng cho Chúa. Bằng những việc lớn lao hay bằng những việc nhỏ bé hằng
ngày?
(TGM. Jos Ngô Quang Kiệt)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Chủ Nhật III Mùa Vọng,
Năm A
Bài đọc: Isa
35:1-6a, 10; Jac 5:7-10; Mt 11:2-11.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đấng Thiên Sai sẽ mang lại niềm vui và bình an cho con người.
Nhiều người lầm tưởng
để có bình an và hạnh phúc, họ cần có uy quyền, danh vọng, giàu sang, sắc đẹp;
nhưng thực tế chứng minh cho dù có những điều này, con người vẫn không có bình
an và hạnh phúc. Con người chỉ có bình an và hạnh phúc thực sự, khi Thiên Chúa
ngự trong tâm hồn, và hướng dẫn mọi khía cạnh trong cuộc sống.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong lời hứa của Thiên Chúa sẽ ban Đấng Thiên Sai, và niềm vui khi con
người có được Ngài trong tâm hồn. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Isaiah nhắc lại lời
Thiên Chúa hứa sẽ ban Đấng Thiên Sai trong giòng tộc David, cho dù dân chúng
đang sống lầm than khổ cực nơi lưu đày. Trong Bài Đọc II, thánh Phaolô khuyên
nhủ các tín hữu phải luyện tập nhân đức trong khi chờ đợi ngày Đức Kitô đến lần
thứ hai, nhất là kiên tâm bền chí và ăn ở thuận hòa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu
khen ngợi Gioan Tẩy Giả vì ông có một đức tin vững vàng, một cuộc sống đơn giản,
và một cuộc đời làm chứng nhân cho Thiên Chúa. Tuy thế, Chúa Giêsu nhấn mạnh
người thấp nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Họ sẽ được hớn hở tươi cười, đau khổ và khóc than sẽ biến mất.
1.1/ Thiên Chúa có thể
làm mọi sự: Lời kêu gọi của tiên-tri Isaiah
trong cảnh lưu đày: “Vui lên nào, hỡi sa mạc và đồng khô cỏ cháy, vùng đất
hoang, hãy mừng rỡ trổ bông, hãy tưng bừng nở hoa như khóm huệ, và hân hoan múa
nhảy reo hò. Sa mạc được tặng ban ánh huy hoàng của núi Liban, vẻ rực rỡ của
núi Carmen và đồng bằng Sharon. Thiên hạ sẽ nhìn thấy ánh huy hoàng của Đức
Chúa, và vẻ rực rỡ của Thiên Chúa chúng ta.”
+ Làm sao sa mạc, vùng
đất hoang, và đồng khô cỏ cháy có thể trổ bông? Điều này nhắc nhở con người
Thiên Chúa có thể làm mọi sự. Khi Đấng Thiên Sai đến, Ngài có thể biến những
tâm hồn bi quan thành lạc quan, đau buồn thành niềm vui, thất vọng thành tràn
trề hy vọng.
+ Núi Liban, núi
Carmen, và đồng bằng Sharon của vùng Cận Đông tượng trưng cho vẻ đẹp huy hòang
và sự màu mỡ. Khi Đấng Thiên Sai đến, Ngài sẽ làm cho con cái Israel được hoành
tráng như thế.
1.2/ Thiên Chúa mang lại
sức mạnh, niềm vui, và hy vọng cho con người: Lời
sấm của tiên-tri Isaiah có hai cấp độ hoàn thành:
(1) Thiên Chúa sẽ giải
thoát Israel khỏi lưu đày: Điều này đã xảy ra vào năm 538 BC, khi vua Cyrus của
Ba-tư ra chiếu chỉ cho con cái Israel hồi hương và giúp họ tài chánh để xây dựng
lại Đền Thờ và tái thiết xứ sở.
Sống trong thời chiến
tranh và hoàn cảnh lưu đày, con người dễ lâm vào cảnh lo âu, sợ hãi, khi nghĩ tới
tương lai. Tiên tri Isaiah được Thiên Chúa sai tới để củng cố niềm hy vọng cho
con cái Israel nơi lưu đày: “Hãy làm cho những bàn tay rã rời nên mạnh mẽ, cho
những đầu gối bủn rủn được vững vàng.”
(2) Đấng Thiên Sai sẽ
giải thoát con người khỏi mọi bất hạnh: Điều này đã xảy ra khi Chúa Giêsu đến:
– Ngài sẽ mang ơn cứu
độ đến cho con người: “Can đảm lên, đừng sợ! Thiên Chúa của anh em đây rồi; sắp
tới ngày báo phục, ngày Thiên Chúa thưởng công, phạt tội. Chính Người sẽ đến cứu
anh em.”
– Ngài sẽ chữa lành mọi
bệnh hoạn tật nguyền của dân chúng: “Bấy giờ mắt người mù mở ra, tai người điếc
nghe được. Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo
hò.”
– Ngài sẽ giải thoát
con người khỏi tội: cho những tù nhân khỏi tù tội, và làm cho kẻ lưu đày được hồi
hương: “Những người được Đức Chúa giải thoát sẽ trở về, tiến đến Sion giữa tiếng
hò reo, mặt rạng rỡ niềm vui vĩnh cửu. Họ sẽ được hớn hở tươi cười, đau khổ và
khóc than sẽ biến mất.”
2/ Bài đọc II: Hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí, vì Ngày Chúa quang lâm
đã gần tới.
2.1/ Phải kiên nhẫn chờ đợi
trước khi nhìn thấy kết quả: Thời gian chờ đợi
là kẻ thù của con người, vì nó làm cho con người mất kiên nhẫn; nhưng theo ý định
của Thiên Chúa, con người làm việc gì cũng phải lệ thuộc vào thời gian. Thánh
Giacôbê đưa ra một ví dụ nông nghiệp để khuyên các tín hữu phải bền tâm vững
chí trong khi chờ đợi Ngày Đức Kitô đến lần thứ hai: “Thưa anh em, xin anh em cứ
kiên nhẫn cho tới ngày Chúa quang lâm. Kìa xem nhà nông, họ kiên nhẫn chờ đợi
cho đất trổ sinh hoa màu quý giá: họ phải đợi cả mưa đầu mùa lẫn mưa cuối mùa.
Anh em cũng vậy, hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí, vì ngày Chúa quang lâm đã gần
tới.”
2.2/ Phải chuẩn bị và luyện
tập nhân đức: Vẫn theo ví dụ của nhà nông,
trong khi chờ đợi mùa gặt hái, họ phải bón phân, tỉa cành, giết sâu bọ, để cây
có thể cho nhiều trái và hoa quả tốt tươi. Con người cũng thế, họ không chỉ
kiên nhẫn chờ đợi Ngày Chúa đến, nhưng còn phải kiên trì cầu nguyện và tập luyện
các nhân đức cần thiết. Thánh Giacôbê liệt kê những điều cần thiết phải làm:
(1) Phải ăn ở thuận
hòa: Con người thường có thói quen lấy mình làm tiêu chuẩn để phán xét tha
nhân, dù nhiều khi rất thiển cận và bất công. Cách tốt nhất để giúp con người
ăn ở thuận hòa là đừng bao giờ phán xét người khác khi không có trách nhiệm, để
rồi sẽ không bị phán xét bởi Thiên Chúa; vì chúng ta đong đấu nào cho tha nhân,
Thiên Chúa sẽ dùng đấu ấy mà xét xử chúng ta. Ngài khuyên các tín hữu: “Thưa
anh em, anh em đừng phàn nàn kêu trách lẫn nhau, để khỏi bị xét xử. Kìa vị Thẩm
Phán đang đứng ngoài cửa.”
(2) Noi gương các ngôn
sứ: “Thưa anh em, về sức chịu đựng và lòng kiên nhẫn, anh em hãy noi gương các
ngôn sứ là những vị đã nói nhân danh Chúa.” Các ngôn sứ không sợ chấp nhận hậu
quả của việc nói sự thật, các ngài sẵn sàng chấp nhận sự ghét bỏ và truy tố của
con người. Hơn nữa, con người không dễ thay đổi, các ngài phải kiên nhẫn chờ đợi
để thay đổi và giúp con người làm hòa với Thiên Chúa.
3/ Phúc Âm: Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả.
3.1/ Các anh cứ về thuật
lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: Trình
thuật kể ông Gioan lúc ấy đang ngồi tù, khi nghe biết những việc Đức Kitô làm,
liền sai môn đệ đến hỏi Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy có thật là Đấng phải đến
không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?”
+ Tại sao Gioan đặt
câu hỏi cho Chúa Giêsu? Phải chăng Gioan nghi ngờ hay các môn đệ của ông nghi
ngờ Đấng Thiên Sai? Có lẽ Gioan đặt câu hỏi với Chúa không phải do nghi ngờ, vì
chính ông đã chỉ vào Chúa và giới thiệu với các môn đệ khi Ngài đi ngang qua
(Jn 1:29); nhưng ông muốn các môn đệ của ông được củng cố niềm tin bằng chính
những lời từ miệng Chúa.
+ Đáp lại câu hỏi của
Gioan, Chúa Giêsu không dùng lời nói để diễn tả; nhưng kêu gọi họ hãy nhìn bằng
hành động. Đó là cách thức vững chắc nhất để củng cố niềm tin: “Các anh cứ về
thuật lại cho ông Gioan những điều mắt thấy tai nghe: người mù xem thấy, kẻ què
được đi, người cùi được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo
được nghe Tin Mừng, và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.” Những điều
này đã được tiên-tri Isaiah loan báo trong Cựu Ước ở trên. Khi một người chứng
kiến những điều lạ xảy ra, họ phải nhận ra triều đại của Đấng Thiên Sai đã đến.
3.2/ Đức Kitô khen ngợi
Gioan: Khi các môn đệ của Gioan đi rồi, Đức
Giêsu bắt đầu nói với đám đông về ông Gioan và khen ngợi:
(1) Niềm tin vững vàng
của Gioan: “Anh em ra xem gì trong hoang địa? Một cây sậy phất phơ trước gió
chăng?” Cây sậy phất phơ trước gió biểu tỏ một niềm tin lung lay như những người
“gió chiều nào, theo chiều đó.” Gioan chắc chắn không phải là một cây sậy phất
phơ trước gió; nhưng một người với một niềm tin chắc chắn.
(2) Cuộc sống đơn giản
của Gioan: “Thế thì anh em ra xem gì? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng? Kìa
những kẻ mặc gấm vóc lụa là thì ở trong cung điện nhà vua.” Gioan không mặc gấm
vóc lụa là và ở trong cung điện; nhưng ông mặc áo da thú, ăn châu chấu và mật
ong rừng, và ở trong sa mạc. Ông chứng minh con người có thể sống một cuộc đời
đơn giản, không quá lệ thuộc vào vật chất, và sống gần gũi thiên nhiên; để còn
có thời giờ chuẩn bị tâm hồn con người đón nhận Đấng Thiên Sai.
(3) Sứ vụ của Gioan:
“Thế thì anh em ra xem gì? Một vị ngôn sứ chăng? Đúng thế đó; mà tôi nói cho anh
em biết, đây còn hơn cả ngôn sứ nữa.” Ngôn sứ là người nói thay cho Thiên Chúa.
Cuộc sống ngôn sứ của Gioan chứng minh ông thi hành sứ vụ của ngôn sứ mà không
sợ bất cứ một hậu quả gì. Chính vì nói thẳng và nói thật đã đưa ông vào tù, và
bị chém đầu đặt trên đĩa sau này.
(4) Gioan là ngôn sứ
cao trọng nhất: Chúa Giêsu khen ngợi Gioan: “Chính ông là người Kinh Thánh đã
nói tới khi chép rằng: Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn
đường cho Con đến.” Gioan dọn đường cho Đấng Thiên Sai bằng cách sửa dọn tâm hồn
cho dân chúng và ông nhìn thấy và chỉ rõ cho dân chúng biết Chúa Giêsu là Đấng
Thiên Sai. Các ngôn sứ khác của Cựu Ước chỉ mặc khải một số chi tiết có liên
quan tới Ngài.
(5) Kẻ nhỏ nhất trong
Nước Trời còn cao trọng hơn ông: Sau cùng, Chúa Giêsu kết luận: “Tôi nói thật với
anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông
Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông.”
Khi nói những điều này, Chúa Giêsu không có ý khinh thường Gioan; vì cũng như
khi Ngài trả lời những người cho Ngài biết Mẹ và anh em đến tìm Chúa: “Ai là mẹ
Ta, ai là anh em Ta? Mẹ Ta và anh em Ta là những kẻ nghe và thực hành ý muốn của
Thiên Chúa.” Gioan đã thi hành sứ vụ Thiên Chúa trao cách tốt đẹp và đầy đủ,
ông cũng sẽ được thừa hưởng Nước Trời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta chỉ thực sự
có niềm vui và hạnh phúc khi Đức Kitô đến và cư ngụ trong tâm hồn chúng ta; chứ
không lệ thuộc vào bất cứ điều gì hời hợt bên ngoài.
– Để đón nhận Đức
Kitô, chúng ta cần phải kiên nhẫn cầu nguyện, thanh tẩy tâm hồn, và luyện tập
các nhân đức.
– Noi gương Gioan Tẩy
Giả, người thực sự có niềm vui và hạnh phúc, chúng ta cần luyện tập để có một đức
tin vững vàng, một cuộc sống giản đơn, và trung thành làm chứng cho Đức Kitô.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
15/12/2019
CHÚA NHẬT TUẦN 3 MV – A
Mt 11,2-11
TIN NGÀI LÀ ĐẤNG PHẢI ĐẾN
Các môn đệ ông Gio-an đến hỏi Đức Giê-su rằng: “Thầy có thật
là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?” (Lc 11,41)
Suy niệm: Khi các môn đệ đến bày tỏ sự ghen tỵ vì thấy dân chúng tuốn đến với Đức
Giê-su, Gio-an Tẩy Giả đã giải thích cho họ rằng Đức Giê-su mới là Đấng Ki-tô,
còn ông, trong vai trò phù rể vui mừng và chấp nhận lu mờ đi khi thấy chàng rể,
là Đấng Ki-tô, được nổi bật lên (x. Ga 3,26-30). Thâm ý của Gio-an Tẩy Giả khi
sai các môn đệ đến hỏi Chúa Giê-su “có thật là Đấng phải đến”, là
muốn họ được trực tiếp gặp gỡ Đức Ki-tô. Hiểu ý đó, Chúa Giê-su đã giải tỏa ngộ
nhận cho các môn đệ của Gio-an và cho dân chúng bằng cách chứng tỏ những lời
ngôn sứ tiên báo về Đấng Thiên sai nay được ứng nghiệm qua các dấu lạ Ngài làm
mà họ đang chứng kiến: “Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người phong
được sạch, người chết sống lại, người nghèo khó được nghe Tin Mừng” (x.
Is 26,19; 29,18; 35,5-6; 42,7; 61,1). Nghiền ngẫm Lời Kinh Thánh và khám phá Lời
đó được ứng nghiệm qua những dấu chỉ trong cuộc sống, đó là bí quyết để nhận biết
và tin rằng Đức Giê-su chính là “Đấng phải đến”.
Mời Bạn: Những lúc yếu lòng trong đức tin, những lúc hoang mang nghi ngại, mời
bạn ngồi xuống, mở sách Tin Mừng ra, đọc và suy niệm, để nhận biết Lời đang ứng
nghiệm trong từng biến cố cuộc đời bạn và để xác tín rằng Ngài là Đức Ki-tô, là
Đấng cứu độ, là Đấng giải thoát chúng ta khỏi cái chết đời đời và đưa chúng ta
đến hạnh phúc vĩnh cửu.
Sống Lời Chúa: Đọc và suy gẫm Lời Chúa mỗi ngày để gặp gỡ Đức Ki-tô và thêm lòng xác
tín vào Ngài.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm lòng tin cho chúng con.
Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Còn phải đợi ai? (15.12.2019
– Chúa Nhật 3 Mùa Vọng năm A)
Suy niệm:
“Anh em ra xem gì trong hoang địa?”
Ðức Giêsu đã ba lần đặt
câu hỏi như thế.
Hẳn không phải để xem
một cây sậy bị gió lay,
vì Gioan chẳng phải là
người dễ lung lay, khuất phục.
Cũng không phải để xem
người mặc lụa là gấm vóc,
vì Gioan chỉ có áo
lông lạc đà và dây lưng da.
Nhưng để gặp một vị
ngôn sứ cao trọng hơn cả,
vì ông ở đỉnh cao kết
thúc Cựu Ước,
đồng thời ông là người
giới thiệu Ðức Kitô cho dân Israel.
Ðối với ông, Ðức Kitô
là Ðấng mạnh mẽ.
Ngài đến sau ông,
nhưng mạnh hơn ông (x. Mt 3,11).
Ngài như người cầm rìu
chặt mọi cây không sinh trái
và quăng vào lửa (x.
Mt 3,10).
Ngài còn như người cầm
nia sàng sảy (x. Mt 3,12),
thóc lép thì cho vào lửa,
thóc mẩy thì thu vào kho.
Ngài sẽ thanh tẩy
trong Thánh Thần và lửa (x. Mt 3,11).
Quả thực Ngài là vị thẩm
phán đáng sợ.
Ngài trừng phạt tội
nhân bằng ngọn lửa không hề tắt.
Khi ở tù, Gioan vẫn
nghe biết các việc Ðức Giêsu làm.
Thật chẳng có gì giống
với những điều ông đã loan báo.
Ngỡ ngàng, hoang mang,
ông sai môn đệ đến gặp Ngài.
Ðức Giêsu kín đáo cho
thấy Ngài thật là Ðức Kitô,
vì Ngài làm ứng nghiệm
những lời ngôn sứ Isaia loan báo.
Ngài không phải là một
Mêsia đoán phạt, báo thù,
nhưng là một Mêsia xót
thương cúi xuống người đau khổ.
Gioan đứng trước một
thách đố.
Ông có chịu đổi quan
niệm của mình về Ðấng Mêsia không?
Nếu không đổi, ông chẳng
thể nào đón nhận Ðức Giêsu,
Ðấng mà ông đã giới
thiệu là Kitô, là Mêsia.
“Phúc thay người nào
không vấp ngã vì tôi.”
Phêrô cũng đã vấp ngã
sau khi tuyên xưng đức tin.
Ông không thể nào chấp
nhận một Ðấng Mêsia chịu đau khổ.
Giona cũng nổi giận,
vì Thiên Chúa không phạt dân Ninivê
như lời ông loan báo
(x. Ga 3,4; 4,1).
Như thế cả Giona,
Gioan hay Phêrô
đều phải mở ra để đón
lấy Thiên Chúa bất ngờ.
Ngài không như điều ta
tưởng,
thậm chí có khi Ngài
ngược với điều ta rao giảng.
Gioan đã vượt qua
chính mình khi nói:
“Ngài phải lớn lên,
còn tôi phải nhỏ lại” (Ga 3,30).
Ông đã giới thiệu môn
đệ và dân chúng đến với Ðức Giêsu.
Nhưng ông còn phải vượt
qua chính mình một lần nữa,
khi chấp nhận thanh lọc
cái nhìn của mình về Ðấng Mêsia.
Mùa Vọng là thời gian
chờ đợi Chúa đến.
Ta nghĩ Chúa đến một
cách ồn ào, oai phong lẫm liệt,
thì Ngài lại đến cách
âm thầm lặng lẽ.
Ta tưởng Chúa đến qua
những đại lộ thênh thang,
thì Ngài lại đến qua
ngõ hẹp tăm tối.
Ta chờ Ngài những câu
trả lời, còn Ngài lại đặt câu hỏi!
Xin cho chúng ta đừng
đi tìm Ngài, khi Ngài đang ở kề bên.
Cầu nguyện:
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Nguời là tất cả của tôi.
Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong mọi lúc.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người.
Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người
và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.
R. Tagore
Lm. Antôn Nguyễn
Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
15 THÁNG MƯỜI HAI
Ngài Đã Vượt Qua Mọi
Giới Hạn
Một trong những đặc điểm
của đức tin Kitô giáo chúng ta, đó là Thiên Chúa hiện diện rất gần gũi chúng
ta. Thánh Tông Đồ Phaolô tuyên bố: “Chúa đang đến gần,” và chân lý này không ngừng
âm vang trong suốt cuộc đời chúng ta. Thiên Chúa gần gũi bởi vì Ngài đã tự mạc
khải chính Ngài cho con người. Ngài đã ngỏ lời qua các ngôn sứ, và trong thời
sau hết, Ngài đã nói qua Con của Ngài (Dt 1,1-2).
Thiên Chúa gần gũi, bởi
vì nơi người Con này, nơi Lời vĩnh cửu, Ngài đã trở thành phàm nhân. Sinh hạ tại
Bê-lem bởi Đức Trinh Nữ Maria, Đức Giêsu Na-da-rét đã ‘làm việc bằng đôi tay
con người, suy nghĩ bằng trí óc con người, đã yêu mến bằng trái tim con người’
– như chúng ta đọc thấy trong một văn kiện của Công Đồng. “Ngài đã thực sự trở
nên một người ở giữa chúng ta, giống chúng ta mọi đàng ngoại trừ tội lỗi” (MV
22). Thậm chí Ngài đã trở thành thấp hèn, vâng phục cho đến chết. Ngài bị xử tử
trên Thập Gía. Có thể nói rằng trong hành động tiến tới với con người, Ngài đã
vượt qua mọi giới hạn.
Hơn nữa, tiến tới với
con người, Ngài đã mặc lấy hình dạng của bánh và rượu trong Bí Tích Thánh Thể.
Ngài đã trở nên lương thực nuôi sống linh hồn chúng ta. Một lần nữa, qua Bí
Tích Thánh Thể, Ngài đã vượt qua mọi giới hạn mà con người có thể tưởng tượng
ra.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 15/12
Chúa Nhật III Mùa Vọng
Is 35. 1-6a.10; Gc
5, 7-10; Mt 11, 2-11.
LỜI SUY NIỆM: Ông Gioan lúc
ấy đang ngồi tù, nghe biết những việc Đức Kitô làm, liền sai môn đệ đến hỏi Người
rằng: “Thưa Thầy, Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải
đợi ai khác?”
Chính Gioan Tẩy Giả đã từng giới thiệu với dân chúng: “ Có Đấng mạnh thế hơn
tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người; Người sẽ làm phép rửa cho
anh em trong Thánh Thần và lửa. Tay Người cầm nia rê sạch lúa trong sân, thóc mẩy
thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt di.” (Lc
3,16-17). Nhưng rồi, khi Chúa Giêsu đến, Gioan thấy Chúa Giêsu đã không đúng
như ông giới thiệu, bằng chứng là sự ác đang thống trị người sứ giả của Thiên
Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, trong hoàn cảnh xã hội của chúng con hôm nay, điều gian ác và sự
dữ đang lấn át điều lành và sự thiện. Xin cho chúng con ơn đức tin về lòng
thương xót của Chúa; chính Lòng Thương Xót của Chúa sẽ giải thoát chúng con.
Mạnh Phương
15 Tháng Mười Hai
Xin Một Chút Ánh Sáng
Triết gia Diogène nổi
tiếng là người hạnh phúc nhất trên đời, thế nhưng cuộc sống của ông lại rất đơn
sơ nghèo nàn. Ông sống trong một cái thùng, ngày ngày nằm đọc sách nhờ ánh sáng
qua lỗ hỏng ở vách thùng. Cơ nghiệp của ông vỏn vẹn chỉ có một cái bát gỗ dùng
để múc nước sông mà uống. Thế nhưng, một hôm ra sông để lấy nước, ông thấy có một
em bé chăn cừu dùng hai tay để vục nước mà uống. Thế là ông ném cái bát đi và từ
đó chỉ dùng tay mà uống nước.
Vua Hy Lạp nghe biết
ông là người hạnh phúc nhất đời bèn tìm đến tận nơi để thăm. Thấy ông đang nằm
đọc sách, nhà vua lại gần để hỏi xem ông có cần gì không. Diogène không trả lời.
Nhà vua hỏi vặn nhiều lần, ông điềm tĩnh trả lời như sau: “Hạ thần chỉ xin bệ hạ
một điều và chỉ một điều mà thôi: xin bệ hạ tránh ra để hạ thần có đủ ánh sáng
mà đọc sách”. Diogène đã đuổi khéo nhà vua vì sợ bị sa vào tròng danh lợi mà mất
cái niềm vui thảnh thơi trong cuộc đời thanh bần đơn sơ.
Ai trong chúng ta cũng
muốn giàu có. Thế nhưng giàu có không hẳn đem lại hạnh phúc thật sự cho chúng
ta. Chỉ có những ai có tinh thần nghèo khó, chỉ có những ai không coi tiền của
như cứu cánh của cuộc đời, những người đó mới thực sự có hạnh phúc.
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét