23/04/2020
Thứ Năm tuần 2 Phục Sinh
BÀI ĐỌC I: Cv 5, 27-33
“Chúng tôi là nhân chứng các lời
đó cùng với Thánh Thần”.
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Hôm ấy, khi các thủ hạ
dẫn các tông đồ đi, họ đem các ngài ra trước công nghị. Vị thượng tế hỏi các
ngài rằng: “Ta đã ra lệnh cấm các ngươi nhân danh ấy mà giảng dạy. Thế mà các
ngươi đã giảng dạy giáo lý các ngươi khắp cả Giêrusalem; các ngươi còn muốn làm
cho máu người đó lại đổ trên chúng tôi ư?” Phêrô và các tông đồ trả lời rằng:
“Phải vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời người ta. Thiên Chúa của cha ông
chúng ta đã cho Đức Giêsu sống lại, Đấng mà các ông đã giết khi treo Ngài trên
thập giá. Thiên Chúa đã dùng quyền năng tôn Ngài làm thủ lãnh và làm Đấng Cứu Độ,
để ban cho Israel được ăn năn sám hối và được ơn tha tội. Chúng tôi là nhân chứng
các lời đó cùng với Thánh Thần, Đấng mà Thiên Chúa đã ban cho mọi kẻ vâng lời
Người?” Khi nghe những lời đó, họ liền phẫn nộ và tìm mưu giết các ngài. Đó là
lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 33, 2 và 9.
17-18. 19-20
Đáp: Kìa người đau
khổ cầu cứu và Chúa đã nghe (c. 7a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Tôi chúc tụng
Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Các bạn hãy nếm thử
và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo nhường bao; phúc đức ai tìm nương tựa ở
nơi Người. – Đáp.
2) Chúa ra mặt chống
người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi trần ai. Người hiền đức kêu cầu và
Chúa nghe lời họ, Ngài cứu họ khỏi mọi nỗi âu lo. – Đáp.
3) Chúa gần gũi những
kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn đau thương giập nát. Người hiền đức gặp
nhiều bước gian truân, nhưng Chúa luôn luôn giải thoát. – Đáp.
ALLELUIA: Ga 16, 7 và
13
Alleluia, alleluia!
– Chúa phán: “Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến, người sẽ dạy các con biết tất cả sự
thật”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 3, 31-36
“Đức Chúa Cha thương mến Con
Ngài, nên ban toàn quyền trong tay Con Ngài”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, ông Gioan nói
để làm chứng về Chúa Giêsu rằng: “Đấng từ trên cao mà đến thì vượt trên hết mọi
người. Kẻ bởi đất mà ra, thì thuộc về đất và nói những sự thuộc về đất. Đấng từ
trời mà đến thì vượt trên hết mọi người. Điều gì Người thấy và nghe, thì Người
làm chứng về điều đó. Nhưng lời chứng của Người không ai chấp nhận. Ai chấp nhận
lời chứng của Người, thì quả quyết Thiên Chúa là Đấng chân thật. Đấng được
Thiên Chúa sai đến thì nói lời của Thiên Chúa, vì được Chúa ban cho thần linh
khôn lường. Cha yêu mến Con, nên đã ban mọi sự trong tay Con. Ai tin vào Con
thì có sự sống đời đời. Còn ai không tin vào Con, thì sẽ không được thấy sự sống,
nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên người ấy”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Tình yêu
thương
“Thiên Chúa đã yêu
thương thế gian đến nỗi đã trao ban Con Một Ngài cho thế gian, để những ai tin
vào Con của Ngài thì không phải chết, nhưng được sống đời đời".
Ðó là một sự thật quan
trọng được Chúa Giêsu mạc khải cho ông Nicôđêmô trong cuộc đối thoại ban đêm,
được ghi lại nơi chương 3, Phúc Âm thánh Gioan. Lời quả quyết trên về tình
thương của Thiên Chúa đối với con người được Chúa Giêsu lập lại một lần nữa
trong bữa Tiệc Ly như sau: "Thật vậy, Thiên Chúa Cha đã yêu thương các con
vì các con đã yêu mến Thầy và tin rằng Thầy từ Thiên Chúa mà đến" (Ga
16,27).
Thử hỏi, có ai có uy
tín hơn Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa làm người, để mạc khải cho chúng ta biết
tình thương của Thiên Chúa Cha đối với thế gian, đối với toàn thể tạo vật đã được
dựng nên và nhất là đối với tất cả mọi người đã được dựng nên giống hình ảnh của
Ngài?
Lý trí tự nhiên của
con người qua những suy tư triết học khó có thể, nếu không muốn nói là không
bao giờ có thể đạt đến kết luận chắc chắn rằng Thiên Chúa là Tình Yêu và Ngài
yêu thương con người đến mức độ cho đi điều quí nhất là chính Con Một Thiên
Chúa, để cứu chuộc con người khỏi nô lệ tội lỗi, khỏi phải chết. Chỉ nhờ mạc khải
của Chúa Giêsu Kitô, con người chúng ta mới nghe được sự thật đầy an ủi này,
Thiên Chúa đã yêu thương thế gian, Thiên Chúa Cha hằng yêu thương con người. Lý
do thôi thúc hành động của Thiên Chúa cứu rỗi con người chính là tình yêu
thương, và Chúa Giêsu đã chứng tỏ cho mọi người biết và cho cả ông Nicôđêmô, là
người có đủ uy tín để nói như vậy, bởi vì Người từ nơi Thiên Chúa Cha mà mạc khải
cho chúng ta biết.
Những lời tâm sự trên
xác nhận căn cứ và nguồn gốc của Chúa Giêsu từ trên cao, từ Thiên Chúa Cha. Những
lời này nhắc cho chúng ta nhớ lại những suy tư cao sâu của tác giả Phúc Âm theo
thánh Gioan, nơi khởi đầu sách Phúc Âm của ngài như sau: "không ai đã thấy
Thiên Chúa bao giờ. Nhưng Con Một Ngài là Thiên Chúa và là Ðấng hằng ở nơi cung
lòng Thiên Chúa Cha, chính Ngài đã tỏ cho chúng ta biết nguồn gốc thần linh của
Chúa Giêsu Kitô". Làm cho những sự thật được Chúa mạc khải cho con người
có được giá trị trỗi vượt hơn mọi lý thuyết, hơn mọi lẽ khôn ngoan do trí khôn
con người nghĩ ra. "Kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện
dưới đất. Ðấng từ trên trời mà đến thì ở trên mọi người". Người làm chứng
về những gì Người đã thấy và đã nghe trực tiếp từ Thiên Chúa Cha, vì Người hằng
ở cùng Thiên Chúa Cha, được sai xuống trần gian để mạc khải cho con người biết.
Ðáp lại mạc khải của
Chúa Giêsu, con người cần khiêm tốn, vâng phục và kính tin. Ðây là điều Chúa mời
gọi ông Nicôđêmô ngày xưa và mọi người ngày nay hãy thực hiện: "Ai tin vào
Con Thiên Chúa thì khỏi phải chết nhưng được sống muôn đời".
Chúng ta đã đáp lại
mạc khải của Thiên Chúa như thế nào?
Thảm trạng của con người
bắt đầu khi con người tin không có Thiên Chúa và nếu có Thiên Chúa thì họ vẫn
lãnh đạm thờ ơ không tin vào Thiên Chúa, và cũng không tin, không quí trọng sự
thật được Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa làm người, mạc khải nữa. Nhưng thử hỏi,
con người có thể dập tắt khát vọng hướng về Thiên Chúa đã ăn rễ sâu trong tâm hồn
của mình hay không?
Lạy Cha, chúng con cảm
tạ Cha vô cùng vì đã ban cho chúng con Chúa Giêsu Kitô để chỉ cho chúng con biết
con đường sống như những con cái Cha, và trở về cùng Cha an toàn. Xin thương
giúp cho chúng con trưởng thành trong đức tin mỗi ngày một hơn. Xin củng cố đức
tin chúng con trước những thách đố của môi trường xã hội trần tục, không ngừng
tìm cách chối bỏ Chúa cũng như cố ý làm méo mó và cười nhạo những sự thật do
Chúa mạc khải.
Lạy Cha, xin thương củng
cố đức tin của chúng con.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần II PS
Bài đọc: Acts
5:27-33; Jn 3:31-36.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Con người cần khiêm nhường nhận ra và chấp nhận uy quyền của Thiên Chúa.
Vũ trụ quá bao la
trong khi khả năng hiểu biết của con người quá hạn hẹp. Nếu con người chưa biết
hết được những gì xảy ra dưới đất, làm sao có thể thông suốt những sự trên trời?
Vì thế, con người cần tránh thái độ “cóc ngồi đáy giếng.” Vì cóc chỉ thấy được
một bầu trời hạn hẹp bằng miệng giếng, cóc cho mình là nhất. Cóc có biết đâu
bên ngoài miệng giếng là cả một vũ trụ mênh mông!
Vũ trụ tiềm tàng bao sức
mạnh kinh hồn trong khi con người lại quá yếu đuối. Nếu con người chưa có sức mạnh
đủ để đương đầu với những sức mạnh của thiên nhiên (gió bão, núi lửa, động đất),
làm sao con người có thể chống lại uy quyền của Thiên Chúa? Nếu con người vẫn
ngoan cố chống chọi uy quyền của Thiên Chúa, khác nào như con người lấy trứng
chọi vào đá!
Các Bài Đọc hôm nay nhắc
nhở cho con người biết khả năng hạn hẹp của mình. Trong Bài Đọc I, khi Thượng Hội
Đồng cấm các tông đồ không được rao giảng đạo lý Đức Kitô; các tông đồ cương
quyết bảo vệ lập trường của mình: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người
phàm.” Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nhắc nhở cho mọi người về nguồn gốc của Ngài:
“Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người; kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất
và nói những chuyện dưới đất. Đấng từ trời mà đến thì ở trên mọi người.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm.
Trong Cuộc Thương Khó
và Tử Nạn của Đức Kitô, tất cả các Tông-đồ và Thượng Hội Đồng đều chối từ và chống
lại Thiên Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa không kết tội con người, nhưng Ngài muốn
con người phải chịu trách nhiệm về những việc mình làm: Nếu họ đã làm sai, hãy
có can đảm chấp nhận và tìm cách sửa sai; chứ không thể cứ nhắm mắt và đổ lỗi
cho người khác.
1.1/ Các Tông-đồ trình
bày niềm tin của mình: Mặc dù các ông đã chối từ và bỏ chạy trong Cuộc Thương
Khó, nhưng khi được Chúa Giêsu hiện ra, các ông đã nhận ra tội của mình; và sau
khi được củng cố bởi quyền lực của Thánh Thần, các ông mạnh dạn ra đi và làm chứng
cho Đức Kitô trước mặt mọi người: Trước tiên, các Tông-đồ tố cáo Thượng Hội Đồng
tội giết Đấng Thiên Sai: “Đức Giêsu đã bị các ông treo lên cây gỗ mà giết đi.”
Sau đó, các ông vạch ra cho mọi người nhìn thấy uy quyền Thiên Chúa: “Nhưng
Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã làm cho Người trỗi dậy, và Thiên Chúa đã ra
tay uy quyền nâng Người lên, đặt làm thủ lãnh và Đấng Cứu Độ, hầu đem lại cho
Israel ơn sám hối và ơn tha tội.”
Khi bị Thượng Hội Đồng
đe dọa và ngăn cấm không cho rao giảng Danh Chúa Giêsu, ông Phêrô và các Tông-đồ
khác đáp lại rằng: “Phải vâng lời Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm.”
1.2/ Phản ứng ngoan cố
của Thượng Hội Đồng: Đã sai lầm khi luận tội và xin đóng đinh Chúa Giêsu, họ vẫn
không chịu nhận tội khi các Tông-đồ làm chứng cho Ngài. Vị Thượng Tế hỏi các
Tông-đồ: “Chúng tôi đã nghiêm cấm các ông không được giảng dạy về danh ấy nữa,
thế mà các ông đã làm cho Jerusalem ngập đầy giáo lý của các ông, lại còn muốn
cho máu người ấy đổ trên đầu chúng tôi!” Khi các Tông-đồ trả lời phải vâng lời
Thiên Chúa hơn vâng lời người phàm, họ giận điên lên và muốn giết các ông.
Một câu trả lời hết sứ
hợp lý, nhất là cho những con người mang tiếng bảo vệ Lề Luật của Thiên Chúa;
thế mà họ không nhận ra sự thật, lại còn để cho sự kiêu ngạo và ghen tị thống
trị con người họ, và dùng sức mạnh để áp đảo các Tông-đồ. Họ nhân danh bảo vệ Lề
Luật; nhưng thực ra họ coi thường Lề Luật; chẳng hạn: (1) Họ kết án Chúa Giêsu
mà không điều tra về Ngài như Lề Luật đòi hỏi; (2) Họ đòi đóng đinh Chúa vào thập
giá ngay cả khi một người ngoại, Philatô, đã tuyên bố Ngài vô tội; và (3) Họ đe
dọa, đánh đòn, và muốn giết cả hai nhân chứng, Phêrô và Gioan, khi các ông muốn
làm chứng cho Chúa Giêsu. Nói tóm, họ không còn biết gì đến Lề Luật như chức vụ
họ đòi phải thi hành; nhưng họ để cho tính nóng giận và sự ghen tức làm chủ, để
rồi chỉ biết dùng bạo lực để đàn áp người vô tội.
2/ Phúc Âm: Ai tin vào Người Con thì được sự sống đời đời.
2.1/ Chúa Giêsu mặc khải
cho con người những gì từ Thiên Chúa: Chân lý căn bản con người cần khiêm nhường
nhìn nhận: “Đấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người; kẻ từ đất mà ra thì
thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất. Đấng từ trời mà đến thì ở trên mọi
người.” Tiên tri Isaiah cũng từng tuyên sấm những gì Thiên Chúa nói: “Trời cao
hơn đất bao nhiêu thì tư tưởng và đường lối của Ta cũng cao hơn các ngươi bấy
nhiêu (Isa 55:9).
Vì có sự khác biệt lớn
lao như thế, nên con người không thể hiểu những gì từ Thiên Chúa, nếu những điều
đó không được mặc khải và soi sáng cho con người. Chúa Giêsu đến để mặc khải
cho con người những mầu nhiệm của Thiên Chúa và Chúa Thánh Thần soi sáng cho
con người để họ có thể hiểu những chân lý này. Chúa Giêsu nói: “Người làm chứng
về những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người. Ai
nhận lời chứng của Người, thì xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật.”
Sở dĩ con người không
tin vào Đức Kitô là vì từ trước tới giờ họ chỉ tin có Một Thiên Chúa. Tuy họ biết,
theo lời các ngôn sứ, Thiên Chúa sẽ gởi Đấng Thiên Sai đến để cứu chuộc dân;
nhưng họ tin Ngài là Đấng sẽ dùng uy quyền mà cứu chuộc và thống trị dân, chứ
không phải bằng khiêm nhường chịu đau khổ như Đức Kitô. Chúa Giêsu đến cắt
nghĩa cho họ biết về sự liên hệ giữa Thiên Chúa và Ngài, Người được Thiên Chúa
sai đến, nhưng họ từ chối không tin vào lời chứng của Người. Chúa muốn nhắc nhở
cho họ biết nếu họ chưa thông suốt việc dưới đất, làm sao có thể thông suốt việc
trên trời.
2.2/ Hậu quả của việc
nhìn nhận hay chối từ Con Thiên Chúa: Nếu một người nhìn nhận Đức Kitô là Đấng
được Thiên Chúa sai đi, họ sẽ được hưởng sự sống đời đời, được nhận lãnh Thánh
Thần, và được hưởng muôn hồng ân mà Thiên Chúa Cha đã trao vào tay Người Con. Nếu
họ từ chối không tin Đức Kitô là Đấng được Thiên Chúa sai đến, họ sẽ không được
hưởng sự sống đời đời, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
– Chúng ta cần học hỏi
để nhận biết sự khôn ngoan và uy quyền của Thiên Chúa. Chúng ta cũng phải nhìn
nhận khả năng giới hạn và sự yếu đuối của mình. Có như vậy, chúng ta mới biết
cách sống làm sao cho đúng và đạt được kết quả tốt đẹp cho cuộc đời.
– Ai tuyên bố phải hiểu
mới tin là người kiêu ngạo và rồ dại. Kiêu ngạo vì cho mình có thể thông suốt mọi
sự trên trời cũng như dưới đất. Rồ dại vì không biết giới hạn của mình và bỏ lỡ
cơ hội để học hỏi những điều mới lạ.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
23/04/2020 – THỨ NĂM TUẦN 2 PS
Th. A-đan-be-tô, giám mục, tử đạo
Ga 3,31-36
NỖI LÒNG NGƯỜI LOAN BÁO
“Người làm chứng về
những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người.” (Ga
3,32)
Suy niệm: Đoạn Tin Mừng hôm nay là lời chứng cuối cùng của
Gio-an Tẩy giả trước khi ông bị tống giam vào ngục. Gio-an Tẩy giả là một người
rao giảng, đồng thời cũng là nhà chiêm niệm. Ông đã được mặc khải mầu nhiệm về
sự cao trọng của Đấng Cứu Thế: “Đấng ở trên cao mà đến, thì ở trên mọi người.”
Ngài được đầy Thánh Thần: “Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn.” Cả
cuộc đời Gio-an khắc khoải hướng đến việc chuẩn bị tâm hồn dân chúng đón nhận Đấng
Cứu thế. Ông thi hành công việc này với lòng khiêm tốn, vì ý thức mình chỉ là
tiền hô, là người dọn đường: Đấng Cứu Thế ấy phải lớn lên, còn ông phải nhỏ lại.
Ông xác quyết một điều sau này chính Đấng Cứu Thế cũng sẽ tuyên bố: “Ai tin vào
người Con thì được sự sống đời đời” (c. 36).
Mời Bạn: Bản chất của Giáo Hội là truyền giáo. Cụm từ này
nhiều người chúng ta thuộc lòng. Thế nhưng, trước mắt ta lúc nào cũng có một
“núi” lý do khó khăn, rồi “ngâm cứu” sau, chúng ta đã xếp việc loan báo ấy ở
hàng thứ yếu, thậm chí đi đến chỗ mất bản chất. Gio-an Tẩy giả rồi sau này ngay
cả Đức Giê-su gặp bao khó khăn khi loan báo Tin mừng, nhưng vẫn kiên nhẫn thực
thi. Cũng vậy, là người được sai đi, ta luôn nhớ thi hành sứ vụ ấy với lòng tin
tưởng, vì Chúa luôn ở với ta.
Sống Lời Chúa: Tôi nỗ lực loan báo Tin Mừng trong mọi hoàn cảnh, với
mọi phương tiện có tay, kể cả những phương tiện hiện đại, chẳng hạn mạng xã hội.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa luôn khao khát mọi người được
ơn cứu độ. Xin cho con trở nên con người của Tin Mừng để loan báo Lời hằng sống.
(5 Phút Lời Chúa)
SUY NIỆM : Đấng từ
trên cao mà đến
Suy niệm :
Giêsu ơi! Ngài từ đâu đến?
Tôi là Đấng từ trên cao mà đến.
Tôi là Đấng từ trời mà đến (c.31).
Tôi sinh ra trên đất, sống trên đất, chết trên đất.
Nhưng tôi không thuộc về đất, đất không phải là gốc của tôi.
Gốc của tôi ở nơi cung lòng Thiên Chúa (Ga 1, 18).
Dù cư ngụ trên mặt đất, tôi vẫn luôn hướng về Cha tôi trên trời.
Khi làm xong sứ mạng, tôi sẽ trở về với gốc của tôi.
Giêsu ơi! Ngài làm gì vậy?
Tôi làm chứng về điều tôi đã thấy và đã nghe (c. 32).
Tôi làm chứng về Thiên Chúa là Cha của tôi.
Tôi đã thấy việc Người làm và đã nghe tiếng Người nói.
Nhiều vĩ nhân diễn tả rất hay, rất đúng về Thiên Chúa
và cũng có kinh nghiệm rất sâu về Người.
Nhưng họ không phải là Con như tôi.
Họ chẳng thể nào gần mầu nhiệm Thiên Chúa như tôi.
Chẳng ai biết Cha bằng Con, không ai biết Cha trừ ra Con (Lc 10, 22).
Chỉ mình tôi mới có thể vén mở trọn vẹn khuôn mặt Thiên Chúa.
Giêsu ơi! Ngài là ai?
Tôi là người được Thiên Chúa sai đến với nhân loại trên mặt đất (c. 34).
Chẳng có giây phút nào tôi quên mình là Con, người được sai.
Chẳng có giây phút nào tôi quên Cha tôi là Đấng sai tôi.
Khi nhận mình triệt để tùy thuộc vào Cha, tôi chẳng hề xấu hổ.
Tôi đáng tin vì chính sự tùy thuộc đó.
Tôi chẳng làm điều gì tự mình,
tôi chỉ làm điều tôi đã thấy Cha tôi làm (Ga 5, 19).
Tôi chẳng nói điều gì tự mình,
tôi chỉ nói điều tôi đã nghe Cha tôi nói (Ga 8, 26).
Chính khi tôi tùy thuộc trọn vẹn vào Cha mà tôi được tự do.
Giêsu ơi! Ngài có hạnh phúc không?
Tôi hạnh phúc vì tôi yêu và được yêu.
Cha tôi yêu mến tôi và tôi ở lại trong tình yêu của Cha (Ga 15, 10),
Người vẫn ở với tôi và không để tôi cô độc (Ga 8, 29).
Người yêu mến tôi vì tôi dám hy sinh mạng sống cho đoàn chiên (Ga 10,
17).
Tình yêu của Cha thể hiện qua việc Người trao phó mọi sự trong tay tôi
(c. 35).
Tôi có quyền phán xét, quyền cho sống lại ngày sau hết, quyền trên mọi
xác phàm.
Bởi vậy tôi mới nói mọi sự Cha có là của tôi (Ga 16, 15).
Hãy đón nhận lời chứng của tôi (c. 33).
Hãy tin vào tôi để được sự sống vĩnh hằng ngay từ đời này (c. 36).
Hãy đến với tôi để được chia sẻ cùng một sứ mạng và vinh quang.
Cầu nguyện :
Lạy Cha,
con phó mặc con cho Cha,
xin dùng con tùy sở thích Cha.
Cha dùng con làm chi, con cũng xin cảm ơn.
Con luôn sẵn sàng, con đón nhận tất cả.
Miễn là ý Cha thực hiện nơi con
và nơi mọi loài Cha tạo dựng,
thì, lạy Cha, con không ước muốn chi khác nữa.
Con trao linh hồn con về tay Cha.
Con dâng linh hồn con cho Cha,
lạy Chúa Trời của con,
với tất cả tình yêu của lòng con,
Vì con yêu mến Cha,
vì lòng yêu mến
thúc đẩy con phó dâng mình cho Cha,
thúc đẩy con trao trọn bản thân về tay Cha,
không so đo,
với một lòng tin cậy vô biên,
vì Cha là Cha của con. Amen. (Charles de Foucauld)
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
23 THÁNG TƯ
Xây Dựng Hòa Bình
Là Chống Lại Sự Chết
Con người hôm nay có
thật sự sẵn lòng tham dự vào sự hiển thắng của Thiên Chúa trên sự chết hay
không? Có một thách đố cho con người hôm nay. Thách đố này vừa phức tạp vừa
thúc bách hơn bất cứ thách đố nào khác. Đó chính là thách đố của hòa bình. Chọn
lựa hòa bình có nghĩa là chọn lựa sự sống. Xây dựng hòa bình có nghĩa là tham dự
một cách can đảm và đầy trách nhiệm vào công cuộc cứu độ của Thiên Chúa của những
người sống. Thiên Chúa mời gọi con người hôm nay chống lại sự chết bất cứ nơi
đâu sự chết xuất hiện.
Bất cứ nơi đâu mà sự
chết xuất hiện xét như là hệ lụy của ích kỷ, chia rẽ và bạo lực, thì con người
phải chống lại nó. Bất cứ nơi đâu mà máu người ta đổ ra do những xung đột quân
sự, do chiến tranh du kích, do khủng bố, do trả thù, bất cứ nơi đâu mà phẩm giá
con người bị chà đạp, nhân vị và tự do của con người bị phủ nhận … thì con người
phải phản kháng.
Tôi muốn mời gọi mọi
người – thuộc mọi niềm tin tôn giáo, tất cả mọi người thiện chí – cùng cầu nguyện
đặc biệt cho hòa bình. Chúng ta hãy khẳng định lại quyết tâm vượt thắng sự chết.
Chúng ta hãy khẳng định chiến thắng của sự sống, chiến thắng của Chúa Kitô Phục
Sinh.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 23/4
Thánh Giorgiô, tử đạo,
Thánh Adalbertô,
giám mục tử đạo
Cv 5, 27-33; Ga 3,
31-36.
Lời Suy Niệm: “Ai tin vào
người Con thì được sự sống đời đời, còn kẻ nào không chịu tin vào người Con thì
không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.”
Chúa Giêsu đang mời gọi mỗi con người trong nhân loại Tin vào Người và Đấng đã
sai Người đến để cứu độ, để thoát khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu. Đức tin là một hồng ân nhưng không mà Chúa Cha đã ban cho mỗi
người trong chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết sống đức tin ấy bằng đức ái,
được nâng đỡ bằng đức cậy, để được sống đời đời.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 23-04: Thánh
GIORGIÔ
Tử Đạo (+303)
Tử Đạo (+303)
Thánh Giorgiô chịu chết
vì đạo ở Lydda, Palestine có lẽ trước thời vua Constantinô. Đó là tất cả những
gì chúng ta biết chắc về vị thánh thời danh này. Nhưng lòng tôn kính dành cho
Ngài lan rộng cách mau chóng. Người Đông phương gọi Ngài là vị tử đạo vĩ đại,
người Hy lạp mừng kính Ngài, các hiệp sĩ suy tôn Ngài, nước Anh chọn Ngài làm
thánh bổn mạng và lễ kính của Ngài được coi là lễ nghỉ bắt buộc, tại đây cho tới
năm 1778.
Có nhiều sách viết về
thánh Giorgio nhưng lại khác biệt và không liên hệ gì với nhau:
Một tài liệu kể rằng:
Thánh nhân sinh ra tại Cappatocia trong một gia đình quyền quí. Cha Ngài là
lương dân, mẹ Ngài là một Kitô hữu. Khi thân phụ qua đời, Ngài theo người mẹ về
Palestine. Sau này, Ngài ôm mộng làm lính chiến. Diocletianô đã nhận thấy khả
năng chiến đấu của Ngài nên dù còn rất trẻ,
Ngài đã được xếp vào
hàng sĩ quan cao cấp. Nhưng khi vị vua này ra sắc chỉ cấm đạo, Giorgiô đã can đảm
chỉ trích ông trước hội nghị về sắc chỉ bất công này. Lời biện hộ làm mủi lòng
người nghe, nhưng nhà vua đã nổi giận và ra lệnh hành hạ thánh nhân, Ông còn
cho cột thánh nhân lại và giam vào ngục tối. Ông còn cho cột thánh nhân vào
bánh xe với dao bén và mũi nhọn mà xoay vòng. Những hình phạt còn nhiều thứ độc
dữ như đánh đòn, dầu sôi…
Tuy nhiên, khi tưởng
thánh nhân đã chết, thì một phép lạ đã chữa lành mọi vết thương. Thấy mọi cực
hình đều vô hiệu, nhà vua dịu giọng mở lời khuyên nhủ. Thánh nhân xin vua cho đến
đền thờ. Tưởng thành công, ông đã triệu tập dân chúng lại và dọn sẵn lễ vật cho
Giorgiô dâng kính các ngẫu thần.
Tại đền thờ, thánh
nhân dùng tượng thần Apolô mà hỏi: – Người có phải là Thiên Chúa để cho chúng
tôi dâng lễ vật không ?
Tượng thần bỗng lên tiếng
: – Không, tôi không phải là Thiên Chúa.
Thánh Giorgiô liền làm
dấu thánh giá và tượng thần đổ vỡ tan tành.
Mọi người run sợ. Nhà
vua truyền lệnh chém đầu thánh nhân ngày hôm đó.
(daminhvn.net)
23 Tháng Tư
Bữa Ăn Thiên Ðàng Và Hỏa Ngục
Một ký giả kia được
phép xuống hỏa ngục và lên thiên đàng để làm một bản phóng sự về đời sống của
nhân dân tại đó.
Sau một cuộc hành
trình gay go, ký giả trên lọt được vào địa ngục đúng vào giờ ăn. Nhìn vào bàn
ăn, anh ta không khỏi lấy làm lạ khi thấy trưng bày toàn sơn hào hải vị đang bốc
khói hương ngào ngạt làm anh ta không khỏi nuốt nước bọt.
Nhưng lúc các kiều
dân địa ngục tiến vào phòng ăn, chàng ta lại càng ngạc nhiên hơn khi thấy họ ốm
o gầy mòn, chỉ còn da bọc xương, vài người đi không muốn nổi. Sự kinh ngạc tan
biến khi chàng phóng viên chứng kiến cảnh họ dùng bữa. Vì muỗng nĩa rất dài buộc
dính vào đôi tay không cho phép họ đưa thức ăn vào miệng, nên dù họ có cố gắng
thế nào đi nữa, thức ăn chỉ đổ tháo ra đầy bàn hay rơi tung tóe xuống mặt đất.
Tệ hại hơn là cảnh họ tranh giành nhau: vài người dùng muỗng nĩa để thay vì đưa
thức ăn vào miệng, lại biến chúng thành những khí giới đập đánh nhau. Thật là một
bãi chiến trường. Khi chuông báo giờ ăn đã mãn, họ buồn phiền rời phòng ăn, dạ
dày vẫn trống rỗng.
Quá sợ hãi, chàng
ký giả lập tức từ giã địa ngục để tiếp tục lên phóng sự trên thiên đàng. Ðến
nơi cũng đúng vào giờ cơm. Bàn ăn cũng trưng bày những thức ăn ngon miệng. Quan
sát nhân dân, chàng ta thấy ai nấy đều phương phi, khỏe mạnh, tuy đôi tay họ
cũng được gắn chặt những muỗng nĩa rất dài. Có khác là thay vì họ cố gắng đưa
thức ăn vào miệng mình, họ lại dùng muỗng nĩa để đút thức ăn cho nhau. Phòng ăn
vang lên những giọng nói cười vui, thỏa mãn.
Kết thúc bài phóng
sự tường trình về những điều mắt thấy tai nghe, chàng ký giả viết: Ích kỷ và vị
tha là hai điểm khác biệt giữa địa ngục và thiên đàng.
Kết thúc thời gian
sáng thế, Thiên Chúa phán với hai ông bà nguyên tổ: “Hãy sinh sôi nảy nở và hãy
nên đầy dẫy trên đất. Hãy làm bá chủ nó. Hãy trị trên cá biển và chim trời và mọi
loài sinh vật nhung nhúc trên đất. Này Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ lá sinh
hạt giống có trên mặt đất, và mọi thứ cây có quả sinh hạt giống, chúng sẽ làm
thức ăn cho các ngươi”.
Với công trình sáng tạo
và lời chúc phúc trên, Thiên Chúa muốn biến mặt đất thành Vườn Ðịa Ðàng, nhưng
con người đã chia mặt đất thành đông, tây, nam, bắc, thành những nước thống trị
và những nước bị đô hộ, thành những quốc gia giàu và những nước nghèo. Ðó là
chưa kể con người đã và đang biến Vườn Ðịa Ðàng thành địa ngục qua bao nhiêu cuộc
chiến tranh lớn nhỏ mà xét cho cùng cũng chỉ vì tranh giành quyền lợi, tranh nhau
miếng ăn, manh áo. Thật vậy, ích kỷ và vị tha là hai điểm khác biệt giữa địa ngục
và thiên đàng.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Gioan 3:31-36
Thursday 23 April,
2020
Lectio Divina
Thứ Năm – Tuần II
Mùa Phục Sinh
1. Lời nguyện mở
đầu
Lạy Chúa là Chúa của
chúng con,
Con của Chúa, Đức
Giêsu Kitô, đã đến từ Ngài
Và làm chứng cho những
điều
Người đã nghe và đã thấy.
Người chỉ làm chứng
cho Chúa.
Chúng con cầu xin Chúa
hãy ban cho chúng con Thần Khí của Con Chúa
Để chúng con nói và sống
theo Lời Chúa
Để chúng con có thể
nói về Đức Kitô, Lời hằng sống của Chúa,
Cho những ai chưa nhìn
thấy Người.
Chúng con cầu xin nhờ
Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2. Bài Đọc Tin Mừng
– Gioan 3:31-36
Khi ấy, ông Gioan nói
để làm chứng về Chúa Giêsu rằng: “Đấng từ trên cao mà đến thì vượt trên hết
mọi người. Kẻ bởi đất mà ra, thì thuộc về đất và nói những sự thuộc về đất.
Đấng từ trời mà đến thì vượt trên hết mọi người. Điều gì Người thấy và
nghe, thì Người làm chứng về điều đó. Nhưng lời chứng của Người không ai
chấp nhận. Ai chấp nhận lời chứng của Người, thì quả quyết Thiên Chúa là
Đấng chân thật. Đấng được Thiên Chúa sai đến thì nói lời của Thiên Chúa,
vì được Chúa ban cho thần linh khôn lường. Cha yêu mến Con, nên đã ban mọi
sự trong tay Con. Ai tin vào Con thì có sự sống đời đời. Còn ai
không tin vào Con, thì sẽ không được thấy sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên
Chúa đè nặng trên người ấy.”
3. Suy Niệm
– Trong tháng Giêng, chúng ta đã suy niệm về
Tin Mừng Gioan đoạn 3:22-30, đoạn này cho chúng ta thấy lời chứng cuối cùng của
ông Gioan Tẩy Giả nói về Chúa Giêsu. Đó là câu trả lời của ông dành cho
các môn đệ của mình, trong đó ông tái khẳng định rằng tôi đây, Gioan, không phải
là Đấng Thiên Sai, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người (Ga 3:28). Vào
lúc đó, ông Gioan nói những câu tốt đẹp tóm tắt lời chứng của ông rằng:
“Người phải nổi bật lên, còn tôi phải lu mờ đi!” Câu này là chương trình
cho tất cả những ai muốn làm môn đệ Chúa Giêsu.
– Một lần nữa, các câu trong bài Tin Mừng hôm nay là
lời chú giải của Thánh Sử Phúc Âm nhằm giúp cho các cộng đoàn hiểu thấu hơn tầm
quan trọng của những điều Chúa Giêsu đã làm và đã giảng dạy. Ở đây, chúng
ta có một dấu hiệu khác về ba thoi chỉ mà chúng ta đã đề cập đến trước đây.
– Ga 3:31-33: Một điệp
khúc luôn được lặp đi lặp lại. Thông qua sách Tin Mừng của Gioan, nhiều
lần xuất hiện sự mâu thuẫn giữa Chúa Giêsu và những người Do Thái tranh luận về
lời của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nói về những gì Người nghe được từ Chúa
Cha. Người hoàn toàn minh bạch. Những kẻ đối đầu với Người, không mở
lòng ra với Thiên Chúa và vì họ bám víu vào những ý tưởng của riêng họ thuộc về
thế gian này, đã không thể hiểu được ý nghĩa sâu sắc về những điều mà Chúa
Giêsu sống, làm và nói. Trong trường hợp cuối cùng, đây là sự nghiệt ngã
đẩy người Do Thái bắt giữ và kết án Chúa Giêsu.
– Ga 3:34: Chúa Giêsu ban cho chúng ta Thần Linh khôn
lường. Sách Tin Mừng của Gioan dùng nhiều hình ảnh và biểu tượng để
hiển thị hành động của Thần Linh. Giống như trong sự Tác Tạo (St 1:1),
trong cùng một cách, Thần Khí ngự xuống trên Chúa Giêsu “giống như chim bồ câu,
đến tự Trời” (Ga 1:32). Đó là sự khởi đầu của sự tác tạo mới! Chúa
Giêsu lặp lại những lời của Thiên Chúa và truyền đạt Thần Khí Chúa cho chúng ta
vô ngần vô hạn (Ga 1:34). Lời của Người là Thần Khí và là sự sống (Ga
6:63). Khi Chúa Giêsu sắp rời khỏi thế gian này, Người nói rằng Người sẽ
sai một Đấng Bảo Trợ khác, một Đấng bảo vệ khác, sẽ ở bên chúng ta luôn mãi (Ga
14:16-17). Bằng vào Cuộc Thương Khó, cái chết và sự Phục Sinh của Người, Chúa
Giêsu dành cho chúng ta món quà Thần Linh. Nhờ Bí Tích Thanh Tẩy, tất cả
chúng ta đã nhận được cùng một Thần Khí của Chúa Giêsu (Ga 1:33). Khi Người
hiện ra với các tông đồ, Người đã thở hơi vào họ và nói rằng: “Anh em hãy
nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20:22). Thần Khí thì giống như nước tuôn chảy ra
từ những người tin vào Chúa Giêsu (Ga 7:37-39; 4:14). Tác dụng đầu tiên của
hoạt động của Thần Khí trong chúng ta là sự hòa giải: “Nếu anh em tha tội
cho ai, thì người ấy được tha; nếu anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ!”
(Ga 20:23). Thần Khí được ban cho chúng ta để nhớ lại và hiểu đầy đủ ý
nghĩa của Lời Chúa Giêsu (Ga 14:26; 16:12-13). Được tác động bởi Thần Khí
của Chúa Giêsu, chúng ta có thể thờ phượng Thiên Chúa ở bất cứ chỗ nào
(Ga 4:23-24). Điều này làm viên mãn sự tự do của Thần Khí mà thánh
Phaolô đã nói: “Ở đâu có Thần Khí của Chúa, thì ở đó có tự do” (2Cr
3:17).
– Ga 3:35-36: Cha yêu mến Con. Người tái khẳng
định danh tính giữa Chúa Cha và Chúa Giêsu. Chúa Cha yêu mến Chúa Con và
ban mọi sự trong tay Chúa Con. Thánh Phaolô nói rằng sự viên mãn của
Thiên Chúa hiện diện ở nơi Chúa Giêsu (Cl 1:19; 2:9). Đây là lý do cho những
ai đón nhận Chúa Giêsu và tin tưởng vào Người thì có sự sống đời đời, bởi vì
Thiên Chúa là sự sống. Ai không chấp nhận tin vào Chúa Giêsu, thì tự loại
trừ chính mình.
4. Một vài câu hỏi
cá nhân
– Chúa Giêsu ban truyền Thần Khí cho chúng ta vô ngần.
Bạn đã bao giờ có kinh nghiệm về hoạt động của Thần Khí Chúa trong đời bạn
chưa?
– Người tin vào Chúa Giêsu thì có sự sống đời đời.
Ngày nay, điều này xảy ra như thế nào trong đời sống của các gia đình và của
các cộng đoàn?
5. Lời nguyện kết
Hãy cùng tôi ngợi khen
ĐỨC CHÚA,
Ta đồng thanh tán tụng
danh Người.
Hãy nghiệm xem CHÚA tốt
lành biết mấy:
Hạnh phúc thay kẻ ẩn
náu bên Người!
(Tv 34:4-9)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét