Trang

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2020

21-06-2020 : (phần II) CHÚA NHẬT XII THƯỜNG NIÊN năm A


21/06/2020
 Chúa Nhật 12 Thường Niên
(phần II)


Phụng vụ Lời Chúa: Chúa nhật 12 Thường niên năm A
Gr 20,10-13 – Rm 5,12-15 – Mt 10,26-33
TUYÊN XƯNG ĐỂ ĐƯỢC TUYÊN XƯNG HAY CHỐI BỎ ĐỂ BỊ CHỐI BỎ
“Ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời,
thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy”.
 (Mt 10,32)

I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I – Gr 20,10-13
Đây là một phần trích từ lời bộc bạch của Giêrêmia với chính Thiên Chúa. Thực tế của cuộc sống mà vị ngôn sứ đang phải đối diện luôn làm ông bị day dứt, băn khoăn, chán nản... có khi chỉ còn muốn nguyền rủa tất cả, rũ bỏ mọi sự (x. Gr 20,14-15). Nhưng ẩn sâu trong tâm hồn ông lại là một xác tín nền tảng: hãy ca tụng và ngợi khen Đức Chúa (x. Gr 20.13) vì ông đã dám chấp nhận để cho Chúa quyến rũ mình (x. Gr 20,7).
Bài đọc I diễn tả hai nỗi day dứt lớn mà Giêrêmia đang phải đối diện: 1/ Ông bị mọi người coi là ‘kẻ gieo khủng bố khắp nơi’ nên cần phải bị lên án, bị loại trừ; 2/ Ông bị bạn bè soi mói, mong ông là kẻ sai lầm khi thi hành sứ vụ, để tìm cơ hội trả thù.
Một đàng, Giêrêmia nhận ra rằng đau khổ, lo lắng, mệt mỏi... là cái giá mà ông phải trả khi thi hành sứ vụ, nhưng đàng khác ông cũng luôn xác tín rằng có Chúa ở cùng, có Chúa chiến đấu, có Chúa chiến thắng. Vì thế, công việc chính mà vị ngôn sứ cần làm trước tiên là giãi bày tâm sự cùng Chúa, ca ngợi tán dương Ngài, rồi đợi chờ trong tín thác chính Chúa sẽ ra tay.
2. Bài đọc II – Rm 5,12-15
Thánh Phaolô đưa ra một so sánh tương phản giữa Adam và Đức Giêsu khi lý luận rằng: Chính bởi thái độ bất tuân phục của một mình Adam, mà tội đã đi vào trần gian cùng với sự chết tràn lan tới mọi người, dù cá nhân mỗi người có phạm tội hay không. Trái lại, nhờ sự vâng phục cũng chỉ của một mình Đức Giêsu, ân sủng của Thiên Chúa được thông ban cho mọi người ở mọi thời.
Chèn lồng vào lý luận đó, thánh Phaolô còn cho thấy hai điều căn bản: 1/ Luật Môsê đã chẳng thể làm thay đổi số phận phải chết của con người, dù mỗi người phạm tội hay không; 2/ Tội đã hiện diện ở trần gian trước khi có luật, nhưng ‘không bị kể là tội’, đang khi tội bị coi là tội từ khi có luật được ban hành (x. Rm 5,13).
3. Bài Tin mừng – Mt 10,26-33
Nếu bài đọc I đề cập nhiều tới những ưu tư lo lắng của vị ngôn sứ, thì trong bài Tin mừng, Đức Giêsu ba lần trấn an các môn đệ: ‘Các con đừng sợ...’ (x. Mt 10,26.28.31).
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ nhất, Đức Giêsu mời gọi các môn đệ mạnh mẽ công bố mọi sự khi loan báo Tin mừng, bởi vì nội dung Tin mừng chính là Đức Kitô, Con Đường–Sự Thật–Sự Sống để dẫn đưa mọi người đến ân sủng cứu độ của Thiên Chúa.
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ hai, Đức Giêsu khích lệ các môn đệ can đảm đối diện với cái chết thể lý khi nhấn mạnh tầm quan trọng của sự sống tâm linh mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có toàn quyền quyết định. Chính vì thế, lòng tín thác vào một Thiên Chúa công minh và quan phòng sẽ giúp người môn đệ bình an để nhận ra giá trị cứu độ của những hy sinh, lao nhọc, thử thách, cả cái chết trên hành trình của sứ vụ.
Trong lời trấn an ‘đừng sợ’ thứ ba, Đức Giêsu chỉ ra vị trí thật quan trọng của người môn đệ trong ánh mắt của Thiên Chúa, khi xác quyết: ‘... mọi sợi tóc trên đầu đã được đếm, ... quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.
Ba lời khuyến cáo ‘đừng sợ’ của Đức Giêsu nhằm dẫn người môn đệ đi đến một chọn lựa nền tảng khi thi hành sứ mạng: tuyên xưng để được tuyên xưng hay chối bỏ để bị chối bỏ.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1. ‘Ta đã nghe nhiều người thóa mạ và chế nhạo...’ Sống sứ mạng ngôn sứ của Giêrêmia đòi buộc ông phải chấp nhận những hệ lụy tất yếu đi theo: là sẽ bị thóa mạ và chế nhạo. Sống ơn gọi là Kitô hữu cũng đòi buộc mỗi người chúng ta phải trả giá cách này hay cách khác: sự thiệt thòi, sự mất mát, những khổ đau, những hy sinh, thậm chí cả cái chết.
2. ‘Ân huệ ban do ơn một người là Ðức Giêsu Kitô, làm cho nhiều người được ơn dư đầy hơn bội phần.’ Qua cái chết của Đức Giêsu, Thiên Chúa ban ân sủng cứu độ cho hết thảy mọi người. Mỗi Kitô hữu đã được cứu độ nhờ giá máu của Đức Kitô đổ ra trên thập giá, đồng thời mỗi người cũng được mời gọi để thông phần vào cái chết của Đức Kitô bằng những hy sinh hằng ngày để ân sủng cứu độ của Thiên Chúa, qua Đức Kitô, được thông ban cho toàn thể nhân loại.
3. ‘Vậy ai tuyên xưng Thầy trước mặt người đời, thì Thầy sẽ tuyên xưng nó trước mặt Cha Thầy’ Ơn gọi là Kitô hữu không hệ tại ở một mớ những quy định phải nghiêm ngặt tuân giữ, nhưng là một sứ mạng để thi hành. Sứ mạng đó không gì khác hơn là tuyên xưng ‘Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Độ duy nhất’ cho thế giới hôm nay. Đời sống đức tin của tôi đang hệ tại điều nào: tỉ mỉ tuân giữ hay nỗ lực tuyên xưng?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tếAnh chị em thân mến! Ơn gọi của mọi Kitô hữu là tuyên xưng tình thương cứu độ của Thiên Chúa trước mặt người đời. Thiên Chúa biết rõ và luôn sẵn lòng ban phát những ơn lành cần thiết để chúng ta hoàn tất ơn gọi của mình. Với lòng tín thác cậy trông, cộng đoàn chúng ta cùng dâng lời cầu xin.
1. “Ai tuyên xưng Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy sẽ tuyên xưng họ trước mặt Cha Thầy.” Xin Chúa ban cho các vị chủ chăn và mọi thành phần trong Hội thánh được dồi dào ơn khôn ngoan cùng sức mạnh của Chúa Thánh Thần, để luôn can đảm làm chứng cho Đức Kitô giữa thế giới hôm nay.
2. Ân sủng của Thiên Chúa ban qua Đức Giêsu Kitô luôn dồi dào cho muôn người. Xin Chúa cho các dân tộc hay quốc gia còn xa lạ với đức tin Kitô giáo được ơn lắng nghe và nhận biết Tin mừng cứu độ của Thiên Chúa, hân hoan đón nhận và luôn vững tâm sống trong niềm vui mà Đức Kitô ban tặng.
3. “Anh em đừng sợ những kẻ giết được thân xác, nhưng không thể giết được linh hồn.” Xin cho những người đang gặp khó khăn trong đời sống đức tin biết trông cậy vào quyền năng Chúa, cho mọi Kitô hữu biết tích cực tham gia các hoạt động tông đồ và luôn dấn thân trong công cuộc mở mang nước Chúa.
4. Sống ơn gọi Kitô hữu đòi buộc người môn đệ phải chấp nhận trả giá. Xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta, luôn gắn bó mật thiết với Đức Kitô qua Lời Chúa và Thánh Thể, để thêm kiên cường sống đức ái và làm chứng cho sự thật ngay giữa một xã hội đang chạy theo lối sống ích kỷ và giả dối.
Chủ tếLạy Thiên Chúa là Cha toàn năng, xin chúc lành cho những ước nguyện của chúng con; để nhờ ơn Chúa, chúng con luôn can đảm tuyên xưng và hăng hái làm chứng cho tình thương cứu độ của Chúa ngay trong cuộc sống hằng ngày. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.


Sợi Chỉ Đỏ Chúa Nhật 12 TN Năm A
CHỦ ĐỀ :
VỮNG LÒNG TRÔNG CẬY CHÚA
DÙ ĐANG SỐNG GIỮA KHÓ KHĂN

“Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ”(Mt 10,31)

Sợi chỉ đỏ : Các bài đọc hôm nay nêu lên ba tình huống khó khăn khác nhau :
– Ngôn sứ Giêrêmia bị dân do thái tìm cách làm hại (Bài đọc I – Gr 20,10-13) : “Chúa ở cùng tôi như người lính chiến hùng dũng”
– Tác giả Tv 68 bị những người thân thích bài xích (Đáp ca – Tv 68) : “Chúa nghe những người cơ khổ”
– Các sứ giả Tin Mừng bị bách hại (Mt 10,26-33) : “Tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi”
Những vai chính trong 3 bài đọc trên đều vững lòng trông cậy nơi Chúa, với niềm xác tín được Chúa bảo vệ và giải thoát.
– Bài đọc II (Rm 5,12-15) (Chủ đề phụ) : “Do tội của một người mà nhiều người phải chết, thì ơn nghĩa của Thiên Chúa và ân huệ ban do ơn một người là Đức Giêsu Kitô làm cho nhiều người được ơn dư đầy hơn bội phần”
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Anh chị em thân mến
Cuộc sống của chúng ta trên dương thế này thường xuyên gặp phải biết bao khó khăn gian khổ. Nhưng Lời Chúa hôm nay xác quyết rằng nếu chúng ta trông cậy vào Chúa thì Ngài sẽ bảo vệ và giải thoát chúng ta.
Trong Thánh Lễ này, chúng ta hãy đặc biệt xin Chúa củng cố lòng trông cậy của chúng ta.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
– Nhiều khi gặp đau khổ, chúng ta đã bỏ đọc kinh cầu nguyện.
– Nhiều khi vì quá khổ, chúng ta phiền trách Chúa.
– Nhiều khi trong lúc khó khăn, chúng ta mê tín dị đoan.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc I (Gr 20,10-13)
Giêrêmia là một ngôn sứ phải nhận lãnh một sứ mạng rất khó khăn và cay đắng, đó là vạch tội của dân và cảnh cáo rằng Chúa sẽ trừng phạt họ. Vì thế, dân chúng thù ghét ông và nhiều lần tìm cách hãm hại ông.
Nhưng giữa những khó khăn và khổ sở đó, Giêrêmia luôn trông cậy vào Chúa. Ông tin vững vàng rằng “Chúa ở cùng tôi như người lính chiến hùng dũng”.
2. Đáp ca (Tv 68)
Thánh vịnh này là lời cầu nguyện của một người công chính đáng bị kẻ ác hãm hại, cùng một tâm tình với ngôn sứ Giêrêmia. Giữa những lúc khó khăn như thế, tác giả vẫn ngợi khen Chúa và tin chắc rằng Ngài sẽ nhậm lời.
3. Tin Mừng (Mt 10,26-33)
Đoạn Tin Mừng này tiếp nối những lời Đức Giêsu sai các môn đệ ra đi truyền giáo. Ngài khuyến cáo họ rằng có thể họ sẽ gặp nhiều khó khăn và cả bách hại nữa. Nhưng Ngài bảo họ “Đừng sợ”, bởi vì Chúa quan phòng luôn ở bên họ để che chở : “Tóc trên đầu chúng con đã được đếm cả rồi”
4. Bài đọc II (Rm 5,12-15) (Chủ đề phụ)
Văn mạch : Trong đoạn được trích đọc tuần trước, Phaolô đã bắt đầu luận đề người ta được công chính hóa không phải nhờ việc làm, mà là nhờ đức tin.
Trong đoạn thư hôm nay, Phaolô đưa ra lập luận thứ nhất để chứng minh luận đề ấy :
– Do tội của Ađam mà tất cả loài người phải gánh hậu quả là cái chết.
– Do công của Đức Giêsu Ađam mới mà tất cả loài người được ơn nghĩa dư đầy của Thiên Chúa.
Như thế, con người được ơn nghĩa của Thiên Chúa là nhờ tin vào Đức Giêsu Kitô.
IV. GỢI Ý GIẢNG
1. Bàn về sự sợ
Con người có nhiều nỗi sợ : sợ khổ, sợ chết, sợ thất bại, sợ cô đơn, sợ dấn thân v.v.
Cái sợ làm tê liệt con người : không có sức làm việc, không suy nghĩ sáng suốt, không giải quyết được tình huống v.v.
Ngay cả những người làm việc tông đồ cũng không tránh khỏi nỗi sợ : sợ không đủ khả năng, sợ người ta không nghe mình, sợ bị chống đối bởi những người không có thiện cảm với Tin Mừng v.v. Vì sợ như thế nên có người không dám mạnh dạn rao giảng, có người trốn tránh sứ mạng.
Trong bài Tin Mừng này, Đức Giêsu bảo “đừng sợ”. Ngài không chỉ cho chúng ta cách làm thế nào để khỏi sợ. Lý do duy nhất Ngài đưa ra là gương của Ngài :
– Chúng ta là môn đệ của Ngài. Vì thế việc chúng ta gặp khó khăn và bách hại không có gì lạ, vì Thầy của chúng ta cũng đã từng bị như thế và còn bị năng hơn chúng ta nhiều. Vì vậy, nếu là môn đệ Đức Giêsu thì đừng tìm cách trốn tránh khó khăn và bách hại.
– Hãy noi gương Đức Giêsu mà can đảm giữ vững lập trường của mình và tiếp tục sứ mạng của mình, không phải bận tâm về bất cứ điều gì khác : a/ không cần bận tâm đến mạng sống bởi vì ngay cả mạng sống một con chim sẻ nhỏ bé mà còn do Chúa định đoạt, huống chi mạng sống con người ; b/ không cần bận tâm đến sự chống đối của người đời, vì “Ai tuyền xưng Thầy trước mặt người đời thì Thầy sẽ tuyên xưng người ấy trước mặt Cha Thầy”.
Cha Charles de Foucauld đã nói : “Cách làm chứng tốt nhất cho Chúa là chúng ta không bao giờ sợ gì cả”
2. Suy nghĩ về Chúa Quan Phòng
Nhiều người có một thái độ rất đặc biệt : gặp chuyện vui hay chuyện buồn, họ cũng đều nói “Đó là ý Chúa” ; thành công hay thất bại, họ cũng nói “đó là ý Chúa” ; trước mọi khó khăn, nguy hiểm, họ nói “Để Chúa lo”… Phải chăng thái độ đó là quá ngây thơ : đành rằng có Chúa đó, nhưng bản thân mình cũng phải xoay trở chứ ! “Hãy tự giúp mình trước, rồi Chúa sẽ giúp thêm” !
Nhưng suy cho cùng, thái độ tin tưởng phó thác vào Chúa quan phòng có những cơ sở rất vững vàng :
– Người phó thác vào Chúa quan phòng tin rằng Chúa luôn hiện diện bên cạnh con người trong mọi tình huống. Tin như thế là rất đúng, vì Thánh Kinh hằng lặp đi lặp lại biết bao lần chân lý ấy : “Ta hằng ở với con” (Gr 1,10), “Thầy sẽ ở với chúng con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20)…
– Người phó thác vào Chúa cũng tin rằng Chúa có kế hoạch của Ngài và không điều gì xảy ra ngoài kế hoạch của Thiên Chúa. Tin như thế cũng rất đúng : “Không con chim sẻ nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi” (bài Tin Mừng hôm nay)
– Người phó thác vào Chúa còn xác tín rằng Thiên Chúa là Cha và mình là con. Một người Cha toàn năng và hết sức yêu thương con như Thiên Chúa thì chắc chắn biết cách an bài cho con cái mình những điều tốt nhất : “Cha chúng con trên trời thừa biết chúng con cần gì” (Mt 632).
3. Im hay nói ?
Ngày nay, Kitô hữu nói về Thiên Chúa ít hơn xưa. Tuy nhiên Đức Giêsu yêu cầu ta “Hãy la lớn trên mái nhà” điều gì đã “thì thầm vào tai”. Lời chúc dữ của Người : “Ai từ chối Ta trước mặt người đời, Ta cũng sẽ từ chối họ trước mặt Cha Ta trên trời”.
Im hay nói ? Có nhiều loại im lặng. Im lặng sợ hãi, im lặng lãnh đạm, im lặng phản bội. Cũng có những im lặng mừng vui, im lặng sung mãn, im lặng yêu thương, im lặng dấu kín một bí mật. Những phút mãnh liệt nhất trong đời là những lúc “không còn lời lẽ”. Lúc ấy im lặng còn diễn tả hơn mọi lời lẽ : nó cho ta nghe điều không diễn tả được.
Làm sao trẻ em và giới trẻ biết được Đức Giêsu nếu ta cứ im lặng mãi ? Ta đề nghị niềm hy vọng nào nếu ta lặng thinh ? Im lặng cần có từ ngữ mới có sức mạnh : nếu không có bản giao hưởng, làm sao nghe được sự im lặng tràn ngập căn phòng sau hợp âm cuối cùng ?
Đức Giêsu đã chẳng nói đó sao : “Tất cả những gì che dấu sẽ được tỏ lộ. Tất cả những gì dấu diếm rồi mọi người sẽ biết”. Phải chăng ta không cần như thánh Phaolô, nói “vào lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện” để rao giảng Phúc âm cho cả nhân loại qua mọi thế hệ ?
Cần phải loan báo thứ sứ điệp vượt quá mọi từ ngữ và mọi giáo thuyết. Nhà khôn ngoan lớn tuổi viết sách Giảng viên đã nói : “Có thời để nói, có thời để im lặng”. Những thời điểm này nối tiếp nhau trong cuộc đời con người cũng như trong Giáo Hội từ ngàn đời. Vì đôi khi ta nói quá nhiều, rồi sẽ tới ngày những từ ngữ biến nghĩa và chẳng còn “nói lên được điều gì nữa”. Chính sự sống và sự im lặng để làm chín muồi những lời lẽ mới mẻ và tươi trẻ.
Ta đang ở vào một mùa lịch sử mà nhiều từ ngữ không nói lên điều gì nữa : vì đôi khi trong quá khứ người ta đã dùng sai từ ngữ, và vì ta đã bước vào một lối hiện hữu mới nơi mọi người đang thay đổi lối sống, l61i suy nghĩ, diễn tả và truyền đạt.
Mong sao kitô hữu cố gắng mỗi ngày sống Phúc âm hơn. Thánh Thần của Đức Giêsu sẽ khơi dậy trong lòng họ sự im lặng hoặc từ ngữ. Lời đầu tiên của họ vẫn luôn luôn là sự sống của họ. Còn những lời khác sẽ không ngừng tái tạo, từ thời đại này qua thời đại khác, mà không bao giờ bị sa lầy trong những từ ngữ bị thói quen làm cho lu mờ. (G. Bessière, Dieu si proche, DDB, trích dịch bởi Fiches dominicales, năm A, trang 211-212).
4. Chuyện minh họa
a/ Đức Giám mục Oscar Romero
Khi mới lên làm Tổng Giám Mục giáo phận San Salvador, Đức Cha Oscar Romero vẫn còn theo lập trường bảo thủ. Nhưng chẳng bao lâu sau, khi nhìn thấy những bất công xã hội, ngài đã thay đổi. Mỗi ngày Chúa nhật, ngài giảng ở nhà thờ chánh tòa tố cáo những tội ác đã diễn ra mà đa số là do các viên chức chính phủ. Các bài giảng của ngài như một luồng điện mạnh chạm đến toàn xã hội. Khi ngài nói, hầu như mọi người đều ngưng việc để lắng nghe.
Ngài bị đặt vào tình trạng bị đe dọa thường xuyên. Một vài bạn bè thân thích của ngài đã bị giết chết. Nhưng ngài vẫn không im tiếng, cũng không lánh đi nơi khác an toàn hơn. Ngài nói : “Một mục tử chân chính khi thấy nguy hiểm không thể bỏ đoàn chiên để cứu lấy mạng sống mình. Tôi sẽ ở lại với dân tôi”. Và ngài đã bị chết dưới lằn đạn tháng ba năm 1980 đang lúc dâng Thánh Lễ.
b/ Trái tim chuột
Có một con chuột kia rất sợ mèo. Một vị thần tội nghiệp nó nên biến nó thành mèo. Thành mèo rồi nó lại sợ chó. Vị thần biến nó thành chó. Thành chó rồi nó lại sợ cọp. Vị thần cho nó thành cọp. Nhưng thành cọp rồi nó lại sợ người thợ săn. Vị thần đành chịu thua : “Ta có biến mi thành bất cứ thứ gì đi nữa thì cũng không giúp mi hết sợ, bởi vì trái tim của mi vẫn là trái tim chuột”.
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
CT : Anh chị em thân mến
Tin tưởng mãnh liệt vào sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa, và hân hoan sống trọn vẹn niềm tin đã lãnh nhận, phải là quyết tâm của từng người kitô hữu. Trông cậy vào ơn Chúa trợ giúp, chúng ta cùng dâng lời cầu xin.
1- Đức Thánh Cha có sứ mạng củng cố đức tin của người tín hữu trên toàn thế giới / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa ân cần chăm sóc giữ gìn Người / để nhờ Người / đức tin của mọi tín hữu luôn bền vững sắc son.
2- Ngày nay / nhiều kitô hữu / nhất là các kitô hữu trẻ / mất đức tin chỉ vì vốn liếng giáo lý không đủ / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các tín hữu biết tận dùng thời giờ Chúa ban / để học hỏi sâu rộng giáo lý của Chúa / nhờ đó đức tin của họ ngày càng vững chắc và trưởng thành hơn.
3- Nhiều tín hữu hiểu một cách đơn giản rằng / tin là giữ một số lề luật của Chúa và Hội Thánh / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi kitô hữu hiểu rằng / tin là gắn bó cùng Chúa và dấn thân theo Người đến cùng.
4- Tin tưởng tuyệt đối vào sự quan phòng của Chúa / và hiên ngang sống đức tin / phải là thái độ căn bản của mọi tín hữu / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết luôn khôn ngoan chỉ tin tưởng một mình Chúa / và mạnh dạn tuyên xưng đức tin trong đời sống thường ngày.
CT : Lạy Chúa, đức tin của chúng con còn rất yếu kém, chúng con dễ hoang mang giao động trước mọi thử th1ch trong cuộc sống. Vậy, xin Chúa ban thêm đức tin cho chúng con. Chúng con cầu xin nhờ…
VI. TRONG THÁNH LỄ
– Trước kinh Lạy Cha : Khi đọc lời “Xin tha nợ chúng con”, chúng ta hãy đặc biệt xin Chúa tha thứ cho những lần chúng ta không phó thác vào sự quan phòng của Chúa.
– Sau kinh Lạy Cha : “… xin đoái thương cho những ngày chúng con đang sống được bình an. Xin giúp chúng con thoát khỏi mọi nỗi sợ hãi. Nhờ Cha rộng lòng thương cứu giúp…”
VII. GIẢI TÁN
Thánh lễ đã hết, anh chị em hãy mạnh dạn ra đi làm chứng cho Chúa giữa đời.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI


Lectio Divina: Chúa Nhật XII Thường Niên (A)
Sunday 21 June, 2020
Lectio Divina | Lectio Divina Năm A

Làm chứng cho Tin Mừng mà không sợ hãi
Mt 10:26-33
1.  Lời nguyện mở đầu
Trong bóng tối của một đêm không trăng sao,
một đêm vô nghĩa
Chúa, Ngôi Lời của Sự Sống,
giống như tia chớp trong cơn bão của lãng quên,
bước vào bên trong phạm trù của ngờ vực
dưới cái vỏ bề ngoài của hạn hữu mong manh
ẩn náu sự sáng.
Ngôi Lời tạo bằng sự thinh lặng và bằng người bình thường,
Những lời nói của loài người, sứ giả về những bí mật của Đấng Tối Cao:
giống như những cái neo thảy vào vùng biển chết
để đi tìm nhân loại một lần nữa, đang đắm chìm trong những âu lo điên rồ của mình,
và để chuộc lại họ, kẻ đã bị tước đoạt,
nhờ vào ánh sáng đẹp ngời của sự tha thứ.
Lạy Chúa, Đại Dương của Hòa Bình và là bóng mát của sự Vinh Quang vĩnh cửu,
con xin dâng lời cảm tạ:
Vùng biển yên bình phía bên bờ của con đang chờ đợi làn sóng, con muốn đi tìm Chúa!
Và nguyện xin tình bằng hữu anh em bảo vệ con
khi màn đêm buông xuống trên nỗi ước vọng của con dành cho Chúa.  Amen.
2.  Bài Đọc
a)  Phúc Âm:

26  “Vậy anh em đừng sợ người ta.  Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết. 27 Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà mà rao giảng.  28 Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn.  Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục. 29 Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không?  Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em.  30 Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đã đếm cả rồi.  31 Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.  32 Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. 33 Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.”
b)  Giây phút thinh lặng:
Chúng ta hãy để cho Lời Chúa vang vọng trong long chúng ta.
3.  Suy gẫm
a)  Một vài câu hỏi để suy gẫm:
–  Không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ:sự thật dưới tấm màn che của im lặng được lan truyền nhiều hơn là nếu nó được tỏ lộ ra trong những bàn tay tham lam ham hố của loài người là những kẻ điếc trước thần khí của Chúa Thánh Thần.  Bạn đặt Lời Chúa mà bạn lắng nghe ở đâu?  Với năng lực của những ý nghĩ phiêu lưu hay với việc chấp nhận thiêng liêng sâu xa của bạn?
–  Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày:Chúa Giêsu nói vào lúc đêm hôm, trong bí mật của con tim.  Để đưa Lời Chúa ra ánh sáng, những điều này phải đi qua trong tâm tưởng của bạn, trong cảm xúc của bạn, trong nội tại của bạn trước khi chúng đến được đôi môi của bạn.  Những lời mà bạn thường nói với người khác là những lời được nói trong bí mật về Ngài hay chỉ là âm vang củanhững suy nghĩ chợt hiện đến trong tâm trí?
–  Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn:  không có điều gì và không ai có thể làm hại được bạn nếu Thiên Chúa ở cùng bạn.  Họ có thể cầm tù bạn, nhưng họ không thể cướp đi sự tự do và nhân phẩm của bạn bởi vì những điều này không thể bị tịch thu bởi bất cứ ai.  Nỗi sợ hãi, lo lắng, nghi ngờ, bồn chồn… có thể trở thành kỷ niệm xa vời.  Khi nào bạn sẽ gạt bỏ tất cả những điều này sang một bên, tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn và sẽ chăm sóc cho bạn?
–  Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không?  Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em:  Sự Quan Phòng của Thiên Chúa có thể tương tự như số mệnh, nhưng nó lại khác biệt.  Con chim sẻ rơi xuống đất.  Không phải vì Thiên Chúa ném chúng xuống, mà khi chúng rơi xuống đất thì Chúa Cha đã ở đó.  Không phải là Thiên Chúa đem đến bệnh tật, mà khi người ta bị bệnh, thì Chúa Cha đã có mặt ở đó.  Những thứ của chúng ta đều thuộc về Ngài.  Sự cô quạnh, thường bủa vây chúng ta, không phải là sự bỏ rơi.  Chúng ta có sẽ nhìn chung quanh mình để bắt gặp ánh mắt của Đức Kitô là Đấng ở cùng với chúng ta trong khoảnh khắc hiu quạnh đó không?
–  Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời:  Bạn hãy cho Chúa Giêsu sự can đảm đức tin của chúng ta nơi Người… đây là điều kiện đòi hỏi về đời sống mà trong đó Thiên Chúa không phải là một món đồ trang sức, mà là thực phẩm hằng ngày và căn tính của chính mình.  Điều này có thách thức bạn không hay nó vẫn chỉ là một mong ước thầm kín?  Thánh Gioan nói rằng ngay cả trong số các người lãnh đạo hay thủ lãnh, nhiều kẻ đã tin vào Ngài, nhưng không thừa nhận Ngài một cách công khai bởi vì người Biệt Phái, để khỏi bị trục xuất ra khỏi Hội Đường.  Bạn có sẽ dám mạo hiểm danh phận của mình vì Ngài không?
b)  Chìa khóa dẫn đến bài đọc:
Đừng sợ!  Đây là từ ngữ chính được lặp lại ba lần, cho thấy sự thống nhất của đoạn văn.
Có lẽ đó là sự thống nhất có tính cách văn chương kết hợp bốn câu nói biệt lập.  Đức tin đòi hỏi như là một khuynh hướng căn bản, không phải sợ hãi.  Các chủ đề xuất hiện:  công khai công bố Tin Mừng (các câu 26-27), sẵn sàng để đối mặt với việc tử đạo hy sinh cuộc sống thể xác để được sự sống đời đời (câu 28), hình ảnh lòng tin tưởng vào sự Quan Phòng (các câu 29-30), lòng can đảm tuyên xưng đức tin vào Chúa Kitô (các câu 32-33).
Các vị thế đối nghịch thì có hiệu quả đáng kể:  che giấu / tỏ lộ, bí mật / phơi bày, ẩn dấu / được biết đến, đêm hôm / ban ngày, thân xác / linh hồn, thừa nhận / chối từ… làm rõ ràng lằn ranh của cuộc đời sống trong Tin Mừng.  Bức màn kiến thức tự mở ra trong ánh sáng và và trên mái nhà của thế giới, Lời được nghe trong bí mật trở nên công khai.  Toàn thể nhân loại hiện diện trong trái tim của Thiên Chúa, và nếu nhân loại trên thế gian tạo ra sự dịu dàng, thì đời sống của con cái của các tạo vật còn hơn thế nữa.  Được thuộc về làm nên sự khác biệt trong việc làm nhân chứng.  Người sống trong ơn nghĩa con cái Thiên Chúa không thể phủ nhận liên hệ phụ tử!
Câu 26: “Vậy anh em đừng sợ người ta.  Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết.  Cái gì che dấu thì không dấu được bao lâu vì nó đang chờ đợi để được bộc phát.  Có thời để ẩn giấu và có thời để tỏ lộ, như sách Huấn Ca đã viết…  để biết cách gìn giữ chân lý trong bí mật của những tháng ngày đang trôi qua:  điều này tạo nên sự khả tín của việc biểu hiện.  Một hạt giống không thể bị ném vào khoảng không, mà nó phải được vùi trong đường rạch của con tim, nó để cho chính mình được biến đổi trong mục nát, và nó được theo dõi cẩn thận cho đến khi nảy mầm và chồi ra ánh sáng, cho đến khi cành nặng trĩu chín và sẵn sàng để được gặt hái.  Mỗi lời của Thiên Chúa đòi hỏi nó phải đi qua luống cày của cuộc đời người ta để mang lại hoa trái dồi dào vào đúng kỳ hạn.
Câu 27:  Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà mà rao giảng.  Chúa Giêsu nói trong lúc đêm hôm, chúng ta nói giữa ban ngày.  Thiên Chúa nói, chúng ta lắng nghe và trở thành môi miệng của Ngài cho người khác.  Bóng tối của việc lắng nghe, của đưa nó vào, của sự thẩm thấu, đi trước bình minh của mỗi lời công bố.  Và từ trên mái nhà, Tin Mừng sẽ được loan truyền, người ta sẽ phải nhìn lên.  Kho báu vinh quang được bao bọc trong từng khoảnh khắc của lắng nghe, đó là thời điểm đợi chờ chuẩn bị cho sự ra đời của ánh sáng.
Câu 28:  Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn.  Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục.  Người ta có thể sợ những kẻ có khả năng tấn công những kẻ không phải là con người đúng nghĩa:  chấm dứt cuộc sống trần thế thì không đồng nghĩa với cái chết.  Thiên Chúa là Đấng duy nhất thực sự cho chúng ta phải nể sợ.  Nhưng Thiên Chúa cũng truy lùng cái chết để gìn giữ sự sống cho loài người, đó là lý do tại sao chúng ta không nên sợ hãi.  Bất kỳ điều gì có thể xảy ra, Thiên Chúa ở cùng với loài người.  Đây là điều chắc chắn cho phép chúng ta tiếp tục lèo lái trên biển cho dù ở giữa cơn phong ba bão táp nhất, bởi vì kho báu của loài người được Thiên Chúa chăm sóc, và trong tay Thiên Chúa không ai có thể cướp đi những người đã được chọn.
Câu 29:  Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không?  Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em.  Hai con chim sẻ, gía một hào.  Con vật giá trị nhỏ nhoi mà còn được Chúa Cha lưu tâm đến.  Nơi nào có sự sống, nơi đó có Thiên Chúa, cách hoàn toàn.  Việc quan tâm chăm sóc này làm vui thích và an ủi… và mời gọi mọi người lắng nghe làm rung động và trình bày hình ảnh thánh thiện của Thiên Chúa vinh quang.  Hai con chim sẻ:  hai con vật rất nhỏ, với đời sống ngắn ngủi.  Giá trị của sự vật được trao cho chúng không phải vì sự vĩ đại hay sức mạnh, mà từ những gì làm sinh động, đó là “thân thể”.  Vì thế, mỗi không gian nơi có sự sống nhận lãnh dấu ấn của Đấng Tạo Hóa là nơi gặp gỡ với Ngài, nó làm chứng cho sự ân cần của Ngài.
Câu 30:  Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đã đếm cả rồi.  Sự ân cần hay chu đáo của Thiên Chúa kéo dài tới ngay cả việc đếm tóc trên đầu chúng ta.  Cách mà Chúa yêu thật là vô lý!  Khi sự cô quạnh và bỏ rơi trở thành lời cho chúng ta ngày nay, nó đủ để đếm số tóc của chúng ta để nhớ đến sự hiện diện của Thiên Chúa giữa chúng ta.  Sự bảo vệ của Chúa Cha Trên Trời sẽ không thiếu cho các môn đệ của Chúa Giêsu, Mầu nhiệm bao gồm tất cả mọi người không thể kém hơn đối với những người đã được chọn để đi theo Con của Ngài, lìa bỏ thế gian yên ấm loài người của họ.
Câu 31:  Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.  Nếu Thiên Chúa đã nghĩ đến hai con chim sẻ, thì Ngài còn nghĩ đến chúng ta nhiều hơn thế nữa!  Sợ hãi biến mất trước hình ảnh sống động của nhân loại và sự nhạy cảm mộ đạo của Chúa Kitô.  Thiên Chúa yêu thương loài người, không hề chống lại họ.  Và nếu Ngài giữ im lặng thì không phải vì thiếu sự quan tâm, mà bởi vì suy nghĩ của Ngài về chúng ta có quan điểm rộng lớn hơn vượt xa khỏi những chân trời của thế gian tạm bợ.
Câu 32:  Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.  Thừa nhận một người.  Khi bạn thấy mình đứng giữa quảng trường đông người với đầy những khuôn mặt xa lạ, bạn có kinh nghiệm mình là khách ngoại kiều.  Nhưng ngay khi bạn tìm thấy một khuôn mặt thân quen, con tim bạn rộng mở và bạn tìm cách đến gần người đó.  Việc nhận biết người khác này cho phép người ta biểu lộ trước thiên hạ và tỏ bày chính mình.  Đức Kitô ở giữa đám đông là khuôn mặt quen thuộc để nhận ra Người là Thầy và là Chúa của cuộc đời chúng ta.  Và chúng ta còn có thể sợ gì nữa nếu chúng ta nghĩ rằng Ngài sẽ thừa nhận chúng ta trước mặt Chúa Cha ở trên Trời?
Câu 33:  Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.  Có thể nào chúng ta nghĩ đến một Thiên Chúa hay trả thù không?  Đây không phải là bài giảng về việc “đổ dầu vào lửa”, mà là bài giảng xuất phát từ cuộc gặp gỡ hiện tại.  Chúa Kitô sẽ không công nhận kẻ chọn tất cả mọi thứ ngoại trừ Ngài là môn đệ của mình, đây là bài giảng về lòng trung tín và sự tôn trọng quyền tự do của con người.  Thiên Chúa tôn trọng loài người đến độ mà không can thiệp vào không gian lầm lỗi của họ.  Tin Mừng đòi hỏi sự thuộc về, chứ không phải lời nói suông và hành động.  Trái tim sống ở trên trời, khi mà Đấng Kitô là nhịp đập của sự sống!  
4.  Cầu nguyện (Is 22:23-32) 
Con nguyện sẽ loan truyền danh Chúa
Cho anh em tất cả được hay,
Và trong đại hội dân Ngài,
Con xin dâng tiến một bài tán dương.
Hỡi những ai kính sợ ĐỨC CHÚA,
Hãy ca tụng Người đi!
Hỡi toàn thể giống nòi Giacóp,
Nào hãy tôn vinh Người!
Dòng dõi Israel tất cả,
Nào một dạ khiếp oai!
Bởi vì Chúa đã chẳng coi thường,
Chẳng khinh miệt kẻ nghèo hèn khốn khổ,
Cũng không đành ngoảnh mặt làm ngơ,
Nhưng đã thương nghe lời cầu cứu.
Chịu ơn Người, tôi dâng lời ca tụng,
Ngày đại hội toàn dân.
Điều khấn truyền, tôi xin giữ trọn
Trước mặt những ai kính sợ Người.
Kẻ nghèo hèn được ăn uống thỏa thuê,
Người tìm CHÚA sẽ dâng lời ca tụng.
Cầu chúc họ vui sống ngàn đời.
Toàn thế giới, muôn người nhớ lại
Và trở về cùng CHÚA.
Mọi dân tộc dưới trần
Phủ phục trước Tôn Nhan.
Bởi vì CHÚA nắm quyền vương đế,
Người thống trị chư dân.
Mọi kẻ ngủ yên trong lòng đất
Sẽ đều bái lạy một mình Người,
Phàm những ai trở về cát bụi
Sẽ cùng phủ phục trước Thánh Nhan.
Phần tôi, nguyện sẽ sống cho Chúa,
Con cháu tôi sẽ phụng sự Người.
Thiên hạ sẽ nói về ĐỨC CHÚA
Cho thế hệ tương lai,
Truyền tụng cho hậu sinh đức công chính của Người,
Rằng: “Đức Chúa đã làm như vậy!”
5.  Chiêm Niệm
Lạy Chúa, giữa những tấm màn phủ mà con đã nhận lãnh và chưa nhận lãnh, nguyện xin cho con có thể suy gẫm và chấp nhận tất cả mọi thứ từ Chúa.  Xin đừng để cho lời công bố của con là một lời lặp lại cách máy móc, mà đó là lời được tiến triển như nó đã tồn tại và thấm sâu trong một thời gian dài.  Nguyện xin cho vẻ đẹp của sự hiện diện của Chúa được tỏ lộ ra với những giác quan của con, và trong mầu nhiệm của sự hiến tặng không ngừng của Chúa, nguyện xin cho bức màn che của cuộc gặp gỡ mang Chúa đến gần hơn.  Kho báu được giấu kín trong nhiều thế kỷ nay được biết đến, và từ tối tăm chuyển sang ánh sáng, bình minh đã hiện lên trong nhiều thế kỷ, trong một ngày không có hoàng hôn, chiếu rọi vào những gì mà tình yêu đã tạo ra và tội lỗi đang bị phá vỡ, nó làm cho tất cả mọi thứ trở nên mới mẻ.  Con sẽ công khai nhận biết Chúa, Thiên Chúa của con, trước mặt anh chị em của con bởi vì con sẽ không thể che giấu cây đèn mà Chúa đã thắp sáng trong cuộc đời con.  Ai sẽ cho con những lời tạo nên con và làm cho những thiếu sót của con thành một định nghĩa kỳ diệu về con người của con, cách đặc biệt, mà không giống ai khác?  Lạy Chúa, chỉ có Chúa mới có lời ban sự sống đời đời.  Và con sẽ ăn và sẽ chia sẻ những lời ấy, với cái giá của việc được tiêu hủy cùng với chúng.  Thật sẽ đủ cho con để cảm thấy rằng con là một con chim sẻ tìm lại được hy vọng khi bão tố sẽ đổ trên con, bởi vì những đồng xu mà Chúa ban cho các con chim sẻ thì không được đếm ở trong túi tiền của Chúa.  Amen.  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét