23/06/2020
Thứ Ba tuần 12 thường
niên.
BÀI ĐỌC I: 2 V 19,
9b-11. 14-21. 31-35a. 36
“Ta sẽ che chở và cứu thành này
vì danh Ta cùng vì Đavít”.
Trích sách Các Vua
quyển thứ hai.
Trong các ngày ấy, Sennakêrib, vua dân Assyria, đã phái các sứ giả đến với
vua Êdêkia và dặn rằng: “Các ngươi hãy nói với Êdêkia, vua Giuđa như thế này:
‘Chớ để Thiên Chúa, mà vua tin cậy, mê hoặc vua nghĩ rằng: Thành Giêrusalem sẽ
không bị lọt vào tay vua dân Assyria. Vì chưng chính đức vua đã nghe biết những
gì các vua Assyria đã làm khắp mọi nơi, đã tàn phá các nơi đó thế nào. Có lẽ
nào một mình vua sẽ thoát khỏi?'”. Vua Êdêkia đã nhận và đọc thư do các sứ giả
trao cho, vua lên đền thờ Chúa, trải bức thư đó ra trước mặt Chúa, và cầu nguyện
cùng Chúa rằng: “Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel, Đấng ngự trên các Vệ Binh thần,
chỉ một mình Chúa là Thiên Chúa các vua trên mặt đất, Chúa đã dựng nên trời đất,
xin lắng tai nghe; lạy Chúa, xin mở mắt nhìn xem. Chúa hãy nghe các lời vua
Sennakêrib đã gửi đến, để lăng mạ Chúa hằng sống của chúng con. Lạy Chúa, quả
thật các vua dân Assyria đã huỷ diệt các dân và đất đai chúng, đã vất các tượng
thần của chúng vào lửa: vì các tượng thần đó không phải là Chúa, song là sản phẩm
bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, nên bị họ huỷ diệt. Vậy giờ đây, lạy Chúa
là Thiên Chúa chúng con, xin cứu chúng con khỏi tay vua Sennakêrib, để mọi
vương quốc hoàn cầu biết rằng: chỉ có mình Chúa là Thiên Chúa”.
Vậy Isaia con trai Amos sai người đến tâu vua Êdêkia rằng: “Đây là những
điều Chúa là Thiên Chúa Israel phán: Ta đã nghe các điều ngươi cầu xin Ta về
Sennakêrib, vua dân Assyria. Đây là lời Thiên Chúa phán về vua ấy: Trinh nữ
Sion khinh chê và cười ngạo ngươi; thiếu nữ Giêrusalem chế diễu sau lưng ngươi.
Từ Giêrusalem sẽ còn lại một số người, và từ núi Sion sẽ có một số người được cứu
thoát: Đó là điều mà lòng nhiệt thành của Chúa các đạo binh sẽ thực hiện. Bởi
thế, Chúa phán những điều này về vua dân Assyria: Vua sẽ không vào được thành
này, sẽ chẳng bắn được một mũi tên nào vào thành, chẳng dùng thuẫn mà vây hãm
thành, chẳng đắp lũy quanh thành: vua tới lối nào thì sẽ về lối ấy, và sẽ không
vào được thành này, đó là lời sấm của Chúa. Ta sẽ che chở và cứu thành này, vì
danh Ta cùng vì Đavít tôi tớ Ta”.
Chính đêm ấy, thiên thần Chúa đến giết một trăm tám mươi lăm ngàn người
trong trại quân Assyria. Sennakêrib, vua dân Assyria, trở về và ở lại thành
Ninivê. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 47, 2-3a.
3b-4. 10-11
Đáp: Thiên Chúa
kiên thủ thành của Người tới muôn đời (c. 9d).
Xướng:
1) Chúa vĩ đại và rất đáng ngợi khen, trong thành trì của Thiên Chúa
chúng ta. Núi thánh của Ngài là ngọn đồi duyên dáng, là niềm hoan lạc của khắp
cả địa cầu. – Đáp.
2) Núi Sion là cùng kiệt Phương Bắc, là thành trì của Đức Đại Đế. Thiên
Chúa ngự trong thành quách của Người, tự chứng tỏ Người là an toàn chiến luỹ. –
Đáp.
3) Ôi Thiên Chúa, chúng con tưởng nhớ lại lòng thương của Chúa, ngay
trong nơi đền thánh của Ngài. Ôi Thiên Chúa, cũng như thánh danh Ngài, lời khen
ngợi Ngài sẽ vang cùng cõi đất. Tay hữu Ngài đầy đức công minh. – Đáp.
ALLELUIA: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia!
– Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các
điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 7, 6. 12-14
“Tất cả những gì các con muốn
người ta làm cho các con, thì hãy làm cho người ta”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Đừng lấy của thánh mà cho
chó, và đừng vất ngọc trai trước mặt heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi
quay lại cắn xé các con.
“Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các
con hãy làm cho người ta như thế! Đấy là điều mà lề luật và các tiên tri dạy.
“Các con hãy vào qua cửa hẹp, vì cửa rộng và đường thênh thang là lối đưa
đến hư mất, và có nhiều kẻ đi lối ấy; cửa và đường đưa tới sự sống thì chật hẹp,
và ít kẻ tìm thấy”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Hãy qua cửa hẹp
Một cuốn phim Mỹ với nội dung như sau: Có đôi vợ chồng trẻ mới thành hôn
đưa nhau đi nghỉ cuối tuần tại Las Vegas, một thành phố cờ bạc nổi tiếng nhất
nước Mỹ. Ðang lúc thuận thời vận, hai người chia sẻ cho nhau ước muốn có được một
căn nhà. Một nhà tỷ phú tình cờ theo dõi câu chuyện của đôi vợ chồng trẻ. Với tất
cả nghiêm chỉnh, ông đề nghị với họ: nếu cô vợ chịu ngủ với ông một đêm, ông sẽ
tặng cho họ một triệu Mỹ kim. Chỉ sau một đêm họ có thể trở thành triệu phú.
Nghĩ thế, họ ra phòng luật sư để ký giao kèo. Nhưng khi người vợ lên đường đến
với nhà tỷ phú, người chồng cũng bắt đầu nghĩ lại, viễn ảnh mất vợ bỗng làm anh
lo sợ. Thế nhưng đã quá muộn, sau một đêm để có được tất cả cũng chính là lúc họ
mất nhau để rồi đi đến tan vỡ.
Câu chuyện phim trên đây có thể là một dụ ngôn cho chúng ta hiểu được
giáo huấn của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay: con đường dễ dãi là con đường
dẫn đến hư mất, đó là định luật chung của cuộc sống. "Hãy vào qua cửa hẹp,
vì cửa rộng và đường rộng đưa đến diệt vong". Thái độ hững hờ không thể đi
đôi với những đòi hỏi của Tin Mừng; cuộc sống dễ dãi, buông thả không có chỗ đứng
trong nếp sống của những người theo Chúa. Ðã một thời cùng ăn, cùng uống, cùng
nghe giảng dạy, chưa phải là giấy thông hành để vào Nước Trời: "Ai nghe những
lời Ta dạy mà không đem ra thực hành, thì ví được như người ngu xây nhà trên
cát". Nếu viện lý do mình là con dòng cháu giống, cũng chưa phải là lý do
để được thâu nhận vào Nước Trời.
Trong lúc huấn đức cho đồ đệ, một người mới nhập viện lên tiếng hỏi vị
Thiền sư:
- Thưa Thầy, con quyết chí tu cho đắc đạo dễ hay khó?
Thiên sư trả lời:
- Không dễ cũng không khó.
Người đồ đệ ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao lại không dễ cũng không khó? Con thật không hiểu, xin thầy giải
thích.
Thiền sư dõng dạc trả lời:
- Vì tu đắc đạo không ở đó.
Người đồ đệ càng sửng sốt hơn:
- Con không thể nào hiểu được. Vậy làm sao để đạt đích?
Thiền sư trả lời:
- Vì đường tu không khoảng cách. Khi con ngưng bước là lúc con tới đích.
Xin Chúa cho chúng ta thực thi những gì Chúa đòi hỏi. Xin cho chúng ta
luôn đi sát Chúa và hướng thẳng tới đích cao vời.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 12 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 2
Kgs 19:9b-11, 14-21, 31-35a, 36; Mt 7:6, 12-14.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Chọn đường khó khăn và hẹp để đi.
Phần đông con người
thích chọn lựa đường bằng phẳng và ngắn nhất để đi, cách nào ít đòi cố gắng nhất
để làm, việc nào dễ dàng nhất nhưng có tiền nhiều nhất. Thực tế chứng minh, người
thành công là người phải chọn lựa ngược lại, như chí sĩ Nguyễn Thái Học đã nói:
“Nếu đường đời bằng phẳng cả; anh hùng hào kiệt có hơn ai?” Vài ví dụ cho chúng
ta thấy điều này: Các lực sĩ trước khi đoạt huy chương vàng, họ phải hy sinh
luyện tập nhiều giờ và kiêng khem ăn uống. Binh lính phải luyện tập nhiều giờ,
vì họ tin: ”thao trường đổ mồ hôi, chiến trường bớt đổ máu.”
Các Bài Đọc hôm nay
cho chúng ta lời dạy quí giá của Chúa Giêsu và gương chọn lựa con đường khó đi
của vua Hezekiah. Trong Bài Đọc I, khi chứng kiến sự thất thủ của vương quốc
Israel và thế lực mạnh mẽ của đế quốc Assyria, vua Judah là Hezekiah vẫn không
nao núng. Nhà Vua cầu nguyện và hoàn toàn tin tưởng nơi Đức Chúa, nên Ngài đã
sai ngôn sứ Isaiah loan tin mừng cho vua: Quân thù Assyria sẽ không chiếm được
Judah. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ: “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa
rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.
Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Niềm tin của vua Hezekiah được thử luyện
1.1/ Vua Judah tin tưởng
và cầu nguyện với Thiên Chúa
(1) Lời đe dọa của vua
Sennacherib: Sau khi vương quốc Israel miền Bắc thất thủ và bị lưu đày, vua
Assyria là Sennacherib đã phái các sứ giả đến nói với vua Hezekiah rằng: “Đừng
để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng: Jerusalem sẽ
không bị nộp vào tay vua Assyria. Này, ông thừa biết các vua Assyria đã xử thế
nào với tất cả các nước: Các vị ấy đã tru hiến chúng; còn ông, ông thoát sao được?
Vua Hezekiah cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên Nhà Đức
Chúa, mở thư ra trước nhan Đức Chúa.
(2) Vua Hezekiah vững
niềm tin nơi Thiên Chúa: Trong gian nan là lúc biểu lộ niềm tin. Vua Hezekiah
tuyệt đối tin tưởng nơi Đức Chúa. Vua cầu nguyện trước nhan Đức Chúa rằng: “Lạy
Đức Chúa, Thiên Chúa Israel, Đấng ngự trên các Cherubim, chính Ngài, và chỉ
mình Ngài mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã
làm nên trời đất. Lạy Đức Chúa, xin lắng tai nghe, lạy Đức Chúa, xin đưa mắt
nhìn. Xin nghe rõ những lời Sennacherib là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên
Chúa hằng sống.”
Nhà Vua phân biệt các
thứ thần do tay con người nhào nặn với uy quyền vô biên của Thiên Chúa: “Quả thật,
lạy Đức Chúa, các vua Assyria đã tàn phá các dân và xứ sở của nhiều nước, quăng
các tượng thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm
bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được. Nhưng
giờ đây, lạy Đức Chúa, Thiên Chúa chúng con, xin đoái thương cứu chúng con khỏi
tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một
mình Ngài mới là Thiên Chúa, lạy Đức Chúa!”
1.2/ Thiên Chúa giải
phóng Judah khỏi tay vua Assyria.
+ Khi vua Hezekiah cầu
nguyện xong, ngôn sứ của Đức Chúa là Isaiah con ông Amoz, sai người đến tâu vua
Hezekiah rằng: “Đức Chúa, Thiên Chúa Israel, phán thế này: Ta đã nghe lời ngươi
cầu nguyện về vụ Sennacherib, vua Assyria. Đây lời Đức Chúa kết tội nó: Trinh nữ,
cô gái Sion khinh dể, nhạo báng ngươi; sau lưng ngươi, cô gái Jerusalem lắc đầu!”
+ Kết quả của cuộc xâm
chiếm: “Chính đêm ấy, thiên sứ của Đức Chúa ra đánh chết một trăm tám mươi lăm
ngàn người trong trại quân Assyria. Ban sáng, khi người ta thức dậy, thì kìa,
toàn là thây ma xác chết. Vua Assyria là Sennacherib nhổ trại và lên đường. Ông
rút về Nineveh và ở lại đó.”
2/ Phúc Âm: Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người
tìm được lối ấy.
2.1/ Phải hiểu thì mới
biết quí trọng Lời Chúa và các bí tích: Để dẫn chứng sự cao quí của Lời Chúa và
các bí tích, Chúa Giêsu đưa ra 2 hình ảnh cho các môn đệ suy nghĩ: “Của thánh,
đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân,
rồi còn quay lại cắn xé anh em.” Có nhiều cách phiên dịch và áp dụng câu này
trong lịch sử:
(1) Các tín hữu
Do-thái quá khích dùng câu này để loại trừ Dân Ngoại. Họ nghĩ chỉ có họ mới xứng
đáng được hưởng những của thánh, và Dân Ngoại bị so sánh với chó và heo.
(2) Giáo Hội sơ khai
dùng câu này để bảo vệ bí tích Mình Thánh Chúa. Khẩu hiệu “của thánh dành cho
người thánh” được dùng để ngăn cản những người không cùng niềm tin đến lãnh nhận
Mình Thánh Chúa.
(3) Giáo Hội sơ khai
cũng dùng lời này để bảo vệ Lời Chúa và đức tin Công Giáo, vì luôn có những lạc
thuyết nổi lên đe dọa đức tin hay muốn thích ứng với những trào lưu hiện hành.
Nói tóm, các tín hữu cần phải học hỏi để hiểu, thì mới biết quí trọng Lời Chúa
và các bí tích.
2.2/ Hai ví dụ của việc
sống Lời Chúa:
(1) Luật Vàng của nhân
loại còn kém xa Lời Chúa: Luật Vàng dạy: “Điều gì mình không muốn người khác
làm cho mình, mình đừng làm cho người khác.” Luật này chỉ tiêu cực, vì nó ngăn cản
không cho tội xảy ra; nhưng không giúp con người phát triển vác mối liên hệ với
tha nhân. Chúa Giêsu đẩy các môn đệ đến một bước tiến xa hơn: “Vậy tất cả những
gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người
ta, vì Luật Moses và lời các ngôn sứ là thế đó.” Đây là luật tích cực, vì nó
giúp xây dựng và phát triển các mối liên hệ.
(2) Con người thích đường
rộng rãi thênh thang, Chúa Giêsu dạy: “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và
đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa
hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
– Đương đầu với đau khổ
và thế lực mạnh là lúc biểu lộ niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa. Ngài sẽ
không bỏ rơi những ai hết lòng tin tưởng nơi Ngài.
– Chúng ta chỉ biết
quí trọng Thiên Chúa và những gì thuộc về Ngài khi chúng ta chịu bỏ thời giờ học
hỏi, vì “vô tri bất mộ.”
– Con đường đau khổ là
con đường Thiên Chúa chọn cho Đức Kitô và loài người đi qua. Chúng ta hãy can đảm
chọn con đường đó vì nó sẽ dắt chúng ta đến chỗ vinh quang.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
23/06/2020 – THỨ BA TUẦN 12 TN
Mt 7,6.12-14
XIN ƠN KHÔN NGOAN ĐỂ
THI HÀNH SỨ VỤ LOAN BÁO
“Của thánh, đừng quăng cho chó; ngọc trai, chớ liệng cho heo,
kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.” (Mt 7,6)
Suy niệm: Đại dịch Corona tác động đến mọi khía cạnh của cuộc
sống trên toàn cầu, kể cả khía cạnh tôn giáo, đời sống Giáo hội. Thế nhưng,
hoàn cảnh không thuận lợi đó một lần nữa nhắc nhớ chúng ta lời dạy của thánh
Phao-lô: “Hãy rao giảng lúc thuận tiện cũng như khi không thuận tiện (2Tm 4,2).
Quả thật, qua đại dịch Corona, chúng ta thấy nhiều sáng kiến mục vụ linh động,
đáp ứng phần nào nhu cầu thiêng liêng của người tín hữu. Rất tiếc, bên cạnh đó,
chúng ta cũng thấy những “lỗ hổng” trong việc thực hành đức tin vốn tồn tại
từ lâu: cộng đoàn dễ dàng cầm Sách Kinh để đọc, nhưng bỡ ngỡ khi cầm Sách
Thánh; hay chọn mục vụ bảo tồn, co cụm, an toàn, hơn là mục vụ được sai đi loan
báo LỜI. Sứ vụ loan báo LỜI đòi hỏi sự khôn ngoan, lòng yêu mến. Tin Mừng là
“ngọc quý” hơn mọi thứ quý giá trên đời, đòi hỏi dành mọi nỗ lực, ưu tư, năng lực
cho việc phục vụ Tin Mừng ấy.
Mời Bạn: Nhận thức là một tiến trình dài. Việc loan báo Tin
Mừng cũng thế. Cần có tiến trình thời gian để Tin Mừng bén rễ trong nền văn
hóa. “Dục tốc bất đạt,” những áp chế, cưỡng bách đón nhận Tin Mừng, chắc chắn sẽ
đón nhận tác dụng ngược, “quay lại cắn xé anh em.”
Sống Lời Chúa: Xin ơn khôn ngoan và lòng yêu mến để chu toàn sứ vụ
được sai đi loan báo Tin Mừng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Lời của Chúa là quyền năng, là
khôn ngoan, là niềm vui, là no thỏa. Xin cho con quý trọng, gìn giữ Lời; xin
ban cho con sự khôn ngoan khi loan báo Lời. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
SUY NIỆM : Cửa hẹp
và đường chật
Suy niệm :
Bài Tin Mừng hôm nay gồm
những câu rời rạc.
Câu đầu tiên là một
câu khó hiểu đối với chúng ta ngày nay (c.6),
tuy có thể rất dễ hiểu
đối với những người trực tiếp nghe Đức Giêsu.
“Của thánh, đừng quăng
cho chó; ngọc trai chớ liệng cho heo…”
Heo là con vật nhơ uế,
chó thường được dùng để chỉ dân ngoại.
Vào khoảng đầu thế kỷ
thứ hai,
sách Điđakhê coi của
thánh ở đây là Mình Thánh Chúa,
từ đó xác định rằng chỉ
tín hữu mới được rước lễ (9, 5).
Tuy nhiên, có thể hiểu
của thánh hay ngọc trai là Tin Mừng Nước Trời.
Tin Mừng này có thể được
đón nhận hay bị từ chối một cách thô bạo.
Không hẳn chỉ dân ngoại
mới có người từ chối và chà đạp viên ngọc quý.
Cả người Do thái cũng
có kẻ bách hại những ai rao giảng (Mt 10, 17).
Thái độ của người môn
đệ là không dừng lại, nản lòng khi bị chối từ.
nhưng là tiếp tục mang
sứ điệp ấy đến cho người khác.
Câu 12 thường được coi
là khuôn vàng thước ngọc.
Nó xuất hiện trong nhiều
tôn giáo và văn hóa từ xưa.
“Làm cho người khác mọi
điều mình muốn họ làm cho mình.”
Đây là một thái độ
tích cực đòi chúng ta một chút tưởng tượng.
Tôi thử nghĩ xem mình
muốn gì nơi người khác.
Cảm thông, bao dung,
yêu mến, kính nể, trung thành, nâng đỡ…
Rồi tôi tìm cách trao
cho họ những điều tốt lành mà tôi ước mong,
vì giữa con người với
nhau, vẫn có chung những khát vọng.
Trong một thế giới mà
người ta chỉ tìm làm điều tốt cho nhau,
thì thế giới đó là địa
đàng, nơi sự dữ không còn đất đứng.
Như thế người Kitô hữu
không chỉ yêu anh chị em trong cộng đoàn,
yêu người thân cận như
chính mình (Mt 22, 39),
mà còn yêu mọi người
đau khổ cơ nhỡ (Mt 25, 31-46),
thậm chí yêu cả kẻ thù
(Mt 5, 44).
Cộng đoàn Kitô hữu là
cộng đoàn yêu bằng hành động tích cực :
“chính anh em hãy làm
cho người ta” (c. 12).
Người ta ở đây là mọi
người, vượt quá mọi thứ biên giới.
Con đường mà Đức Giêsu
đã đi là con đường hẹp, khó đi.
Nó hẹp vì nó là con đường
tình yêu, mà yêu thì không dễ.
Ít ai tìm thấy con đường
này, mà cũng ít người muốn đi (c. 14).
Chúng ta được mời chọn
đi con đường Giêsu,
con đường tình yêu đòi
hy sinh mạng sống,
con đường đòi ra khỏi
mình để sống cho và sống với tha nhân.
Và chúng ta tin mình sẽ
gặp được hạnh phúc.
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu, Tình
Yêu của con,
nếu Hội Thánh được ví
như một thân thể
gồm nhiều chi thể khác
nhau,
thì hẳn Hội Thánh
không thể thiếu
một chi thể cần thiết
nhất và cao quý nhất.
Đó là Trái Tim, một
Trái Tim bừng cháy tình yêu.
Chính tình yêu làm cho
Hội Thánh hoạt động.
Nếu trái tim Hội Thánh
vắng bóng tình yêu,
thì các tông đồ sẽ ngừng
rao giảng,
các vị tử đạo sẽ chẳng
chịu đổ máu mình...
Lạy Chúa Giêsu,
cuối cùng con đã tìm
thấy ơn gọi của con,
ơn gọi của con chính
là tình yêu.
Con đã tìm thấy
chỗ đứng của con trong
Hội Thánh:
nơi Trái tim Hội
Thánh, con sẽ là tình yêu,
và như thế con sẽ là tất
cả,
vì tình yêu bao trùm mọi
ơn gọi trong Hội Thánh.
Lạy Chúa, với chỗ đứng
Chúa ban cho con,
mọi ước mơ của con được
thực hiện. Amen.
(dựa theo lời của
thánh Têrêxa)
Lm. Ant. Nguyễn Cao
Siêu SJ.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
23 THÁNG SÁU
Một Sự Soi Dẫn Từ
Trên
Sự quan phòng của
Thiên Chúa và sự tự do của con người không hề đối nghịch nhau. Đúng hơn,hai
đàng hỗ tương mật thiết cho nhau. Hai thực tại ấy bộc lộ một mối hiệp thông yêu
thương – trong đó Thiên Chúa tôn trọng và cùng làm việc với ý chí tự do của
chúng ta. Chẳng hạn, khi suy xét đến vận mệnh tương lai của mình, chúng ta tìm
thấy nơi mạc khải thần linh – nhất là nơi Đức Kitô – một sự soi sáng quan phòng
giúp chúng ta thấy đường lối cứu độ và ý muốn của Chúa Cha.
Chính Thiên Chúa thực
hiện sự soi sáng đó, tuy rằng Ngài vẫn giữ mầu nhiệm này hoàn toàn kín nhiệm đối
với chúng ta. Nhìn từ một viễn tượng như thế, ta thấy sự quan phòng của Thiên
Chúa không phủ nhận sự hiện diện của sự dữ và đau khổ trong cuộc sống con người.
Đúng hơn, sự quan phòng ấy trở thành một điểm tựa giúp ta có thể hy vọng cả
trong những nỗi khổ đau, và thậm chí nó cho phép chúng ta thoáng thấy được bằng
cách nào ta có thể rút điều tốt ra từ cái xấu.
Công Đồng Vatican II
đã nêu bật cho ta thấy sự quan phòng của Thiên Chúa khi Công Đồng qui chiếu đến
sự tiến triển của thế giới sẽ xảy ra khi vương quốc Thiên Chúa triển nở, khi
Công Đồng vén mở ra sự thường hằng và khôn ngoan của Thiên Chúa tình yêu. “Ai
khôn ngoan hãy hiểu những điều này; ai thận trọng thì hãy nhận biết. Đường lối
của Chúa thì ngay thẳng, trong đường lối đó người công chính bước đi, nhưng kẻ
tội lỗi thì vấp ngã” (Hs 14,10).
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 23/6
2V 19,
9b-11.14-21.35a-36; Mt 7, 6.12-14.
Lời Suy Niệm: “Vậy tất cả
những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho
người ta. Vì Luật Môsê và lời các ngôn sứ là thế đó.”
Để thực hiện trọn vẹn đức Ái. Người Kitô hữu luôn phải biết tôn trọng người
thân cận và lương tâm của họ. Với Luật Mới của Chúa Giêsu là: “chúng ta phải
yêu thương nhau như Người đã yêu thương chúng ta.”
Lạy Chúa Giêsu. Xin cho tất cả chúng con biết sống với điều Chúa dạy chúng con
ngày hôm nay.
Mạnh Phương
23 Tháng Sáu
Khối Ðá Cẩm Thạch
Một lần kia các phụ
nữ giàu có sinh sống tại thành phố Firenze, miền bắc nước Italia nảy ra sáng kiến
góp một khối đá cẩm thạch lớn và thuê một nhà điêu khắc tạc thành bức tượng nào
tùy ý, mà ông nghĩ là dân chúng sẽ ưa thích để làm quà cho thành phố.
Nhưng có lẽ đây
không phải là một nhà điêu khắc tượng có biệt tài hay vì khối đá bị sẻ không
đúng theo quy luật điêu khắc, nên sau khi nghiên cứu một thời gian, ông ta
không biết dùng khối đá để tạc tượng gì nên đành bỏ cuộc với lời quả quyết:
“Ðây là một khối đá vô dụng”.
Kể từ ngày ấy, khối
đá cẩm thạch quý giá bị bỏ ngoài trời mặc cho mưa sa tuyết phủ. Một nhà điêu khắc
khác cũng được mời đến xem khối đá, nhưng sau khi nhìn ngắm và có người thử
phác họa vài nét nháp trên giấy, tất cả đều bỏ đi với cùng một ý kiến của nhà
khắc tượng đầu tiên.
Cho đến một ngày
kia, Michelangelo, nhà điêu khắc và kiến trúc thời danh có dịp ghé thăm thành
phố nhà. Không rõ có ai lưu ý ông về khối đá hay ông tình cờ khám phá ra, nhưng
ông cảm thấy muốn tạc một bức tượng được tạc từ khối đá mà ai cũng cho là vô dụng.
Ông đo mọi kích thước.
Ông bỏ hàng ngày để nhìn ngắm khối đá để tìm hứng. Bỗng chốc ông thấy thật rõ
ràng một bức tượng mà ông xác tín là dân chúng thành Firenze sẽ rất mến mộ. Ông
nhìn thấy hình chàng thanh niên David vai mang cái ná bắn đá, tay cầm những hòn
sỏi, trong tư thế sẵn sàng ra chiến đấu với tên khổng lồ Goliát.
Những nhà khắc tượng
khác đồng ý cho rằng: đây là một khối đá vô dụng.
Nhưng dưới cặp mắt
của Michelangelo khối đá ấy đã mang hình ảnh chàng thanh niên David, vị anh
hùng dân tộc Do Thái và lập tức ông lấy dụng cụ bắt tay vào việc, mặc cho những
người tạc tượng khác lắc đầu mỉm cười ngụ ý nói rằng: đây là thật công dã
tràng.
Nhưng Michelangelo
vẫn miệt mài làm việc, gác ngoài tai những tiếng thị phi. Rồi cuối cùng, mỗi
nhát búa, mỗi cái đục đẽo làm nổi hẳn một bức tượng chàng David hiên ngang,
oanh liệt, mà trải qua bao thế kỷ vẫn làm say mê hàng vạn du khách, trố mắt đứng
nhìn một kỳ công tuyệt tác của nghệ thuật điêu khắc.
Không ai trong chúng
ta là khối đá vô dụng khi được chọn để tạc thành những bức tượng tín hữu Kitô sống
động dưới những nhát búa, nét đục của Chúa Giêsu.
Lời Chúa và sự hiện diện
của Ngài muốn tạo chúng ta thành những Kitô hữu xứng với danh gọi, nghĩa là giống
Chúa Giêsu.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét