06/09/2020
Chúa Nhật 23 Thường
Niên năm A.
(phần I)
BÀI ĐỌC I: Ed 33, 7-9
“Nếu ngươi không chịu nói cho kẻ
gian ác, thì Ta đòi máu nó bởi tay ngươi”.
Trích sách Tiên tri
Êdêkiel.
Đây Chúa phán: “Hỡi con người, Ta đã làm cho ngươi trở nên người lính canh
nhà Israel: vậy khi nghe lời miệng Ta nói, ngươi hãy loan báo cho chúng thay
Ta. Khi Ta phán cùng kẻ gian ác rằng: ‘Hỡi kẻ gian ác, mi sẽ phải chết’; nếu
ngươi không chịu nói để kẻ gian ác bỏ đường lối mình, thì chính kẻ gian ác sẽ
chết trong sự gian ác của nó, nhưng Ta đòi máu nó bởi tay ngươi. Còn khi ngươi
loan báo cho kẻ gian ác bỏ đường lối nó, nếu nó không chịu bỏ đường lối nó, thì
nó sẽ chết trong sự gian ác của nó, nhưng ngươi cứu được mạng sống
ngươi”. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 94, 1-2. 6-7.
8-9
Đáp: Ước chi hôm
nay các bạn nghe tiếng Người: “Các ngươi đừng cứng lòng” (x. c. 8).
Xướng:
1) Hãy tới, chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Đá Tảng cứu độ của
ta! Hãy ra trước thiên nhan với lời ca ngợi, chúng ta hãy xướng ca để hoan hô
Người! – Đáp.
2) Hãy tiến liên, cúc cung bái và sụp lạy, hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Đấng
tạo thành ta. Vì chính Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn,
là đoàn chiên thuộc ở tay Người. – Đáp.
3) Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: Đừng cứng lòng như ở Mêriba,
như hôm ở Massa trong khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta,
họ đã thử Ta mặc dầu đã thấy công cuộc của Ta. – Đáp.
BÀI ĐỌC II: Rm 13, 8-10
“Yêu thương là chu toàn cả lề
luật”.
Trích thư Thánh
Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, anh em chớ mắc nợ ai ngoài việc phải yêu mến nhau. Vì ai
yêu người, thì đã giữ trọn lề luật. Đó là: “Chớ ngoại tình; chớ giết người; chớ
trộm cắp; chớ làm chứng gian; chớ mê tham”, và nếu có điều luật nào khác, thì
cũng tóm lại trong lời này là: “Ngươi hãy yêu mến kẻ khác như chính mình”. Lòng
yêu thương không làm hại kẻ khác. Vậy yêu thương là chu toàn cả lề luật. Đó là
lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 15, 15b
Alleluia, alleluia!
– Chúa phán: “Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe biết
nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 18, 15-20
“Nếu nó nghe ngươi, thì ngươi
đã lợi được người anh em”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu anh em ngươi lỗi phạm,
hãy đi sửa dạy nó, riêng ngươi và nó thôi. Nếu nó nghe ngươi, thì ngươi đã lợi
được người anh em. Nếu nó không nghe lời ngươi, hãy đem theo một hoặc hai người
nữa, để mọi việc được giải quyết nhờ lời hai hoặc ba nhân chứng. Nếu nó không
nghe họ, hãy trình với cộng đoàn. Và nếu nó cũng không nghe cộng đoàn, ngươi
hãy kể nó như người ngoại giáo và như người thu thuế.
“Thầy bảo thật các con, những gì các con cầm buộc dưới đất thì trên trời
cũng cầm buộc, và những gì các con tháo gỡ dưới đất, thì trên trời cũng tháo gỡ.
“Thầy lại bảo các con, nếu hai người trong các con, ở dưới đất, mà hiệp lời
cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho họ điều
đó. Vì ở đâu có hai hoặc ba người tụ họp nhân danh Thầy, thì Thầy ở giữa những
người ấy”. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm: Cộng Ðoàn Cầu Nguyện
Trong Giáo hội nói chung và giáo xứ nói riêng
đôi khi có những phần tử mà thái độ khiến nhiều người đàm tiếu. Ðó không phải
là những người yếu đuối về xác thịt, hay rượu chè, cờ bạc... Những phần tử này
cũng làm rầu Hội Thánh; nhưng đó là những người đáng thương. Ðôi khi có những
phần tử khác dường như đáng sợ, vì thái độ của họ có vẻ muốn làm hại cộng đoàn
tín hữu. Ðối với những người anh em đó, chúng ta phải có thái độ nào?
Lời Chúa hôm nay muốn soi sáng chúng ta, một
cách xa xa từ Cựu Ước và một cách gần hơn qua hai bài đọc Tân Ước. Chúng ta sẽ
thấy cả khía cạnh tiêu cực lẫn tích cực của vấn đề. Và chúng ta sẽ được chỉ dẫn
phải cư xử thế nào cho hợp với kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.
A. Mọi Người Ðều Liên Hệ
Không ai được dửng dưng với vấn đề. Qua lời
sách tiên tri Êzêkiel, Thiên Chúa muốn nói với hết mọi người chúng ta, và trước
hết với chính cộng đoàn Dân Chúa là giáo xứ và Hội Thánh. Chúa đã đặt Dân Ngài
như người lính canh để luôn luôn tỉnh thức báo tin ngày giờ Chúa đến viếng thăm
Dân Ngài. Vì thế, trước khi nói đến thái độ của người khác, Ngài muốn mỗi người
chúng ta kiểm điểm lại phận sự của mình. Nếu có sự xấu lọt vào trong Dân Chúa,
phải chăng chẳng phải vì chúng ta đã sao nhãng phận sự canh gác báo tin ngày giờ
Chúa đến viếng thăm? Có những phần tử trong cộng đồng Dân Chúa bây giờ suy nghĩ
khác với đức tin, có thể vì Dân Chúa đã không mau lẹ đem ánh sáng đức tin soi
sáng những vấn đề mới. Chúa đã đặt Hội Thánh và chúng ta làm lính canh gá,
nhưng chúng ta đã không mau lẹ loan báo "thời điểm", đem đức tin, đức
mến, đức cậy vào trong các vấn đề của thời đại. Vì nếu đã có lần chúng ta gặp
những người lính canh, thay vì đứng ở vọng gác tỉnh táo nhìn ra xa để cấp thời
loan tin thì đã bỏ đi chơi hay về thăm nhà lai rai, thì chính Hội Thánh, chính
cộng đoàn giáo xứ nhiều khi cũng không làm phận sự của mình là loan báo Tin Mừng
cứu độ, một chỉ mải miết lo những công việc nào khác, chiều theo các khuynh hướng
dễ dãi ở nơi mình. Thay vì nhìn mau ra những hình thức mới Chúa muốn dùng để
ban ơn cứu độ, chúng ta đã chỉ biết bảo thủ lặp đi lặp lại một số những hình vi
và theo những cách thức không đem lại tinh thần đạo đức sống động. Mỗi buổi
sáng Chúa đến với Dân Người đặc biệt trong cử hành phụng vụ Lời Chúa và Thánh
Thể, lẽ ra chúng ta đã phải làm cho mọi người thấy ơn cứu độ đến đổi mới mọi sự
để đời sống Dân Chúa chỉ có thể cứ đẹp hơn chứ không thể xấu đi; nhưng vì chúng
ta không biết loan báo sự mới mẻ đó nên có người đã ra hư hỏng.
Bây giờ chúng ta phải làm gì?
Chúa bảo chúng ta như nói với Êzêkiel: cứ đóng
vai trò người lính canh; cứ loan báo sứ điệp của Chúa. Êzêkiel ngày xưa không
muốn làm công việc này nữa. Ông thấy dân Israel đã hư đốn không muốn nghe và giữ
Luật Chúa nữa. Và tai ương giáng họa trên dân tộc bất trung ấy không thể nào
tránh nổi. Nhưng Chúa bảo ông cứ đứng trên vọng gác, cứ loan báo Lời Chúa cho mọi
người. Nghe hay không thì tùy họ, nhưng nhà tiên tri sẽ không bị tội. Ông đã
làm phận sự của mình.
Thế thì Chúa cũng đòi Hội Thánh và chúng ta
không bao giờ được ngừng việc thức tỉnh rao giảng sứ điệp cứu độ cho mọi người.
Và trước hết bằng chính đời sống đức tin của mình, chúng ta phải tiếp tục sống
đạo và sống đạo đặc biệt hơn để soi sáng người ta đón nhận Lời Chúa mà hối cải.
Vì thật sự nội dung Tin Mừng cứu độ là chỉ mong cho người ta được rỗi. Thế nên,
cùng với việc rao giảng giáo lý Phúc Âm, chúng ta phải tha thiết cầu xin cho tội
nhân được ơn trở lại. Và chúng ta phải sung sướng như Êzêkiel thấy trước rồi
đây ơn cứu độ sẽ chan hòa khắp nơi. Nhân loại được đổi mới. Và hạnh phúc triển
nở từ trong tâm hồn.
B. Cộng Ðoàn Phải Cầu Nguyện
Lời sách Êzêkiel có lẽ chưa làm nhiều người thỏa
mãn. Nhà tiên tri chưa trực tiếp làm gì cho những người hư đốn. Chúa đã chỉ nhấn
mạnh đến thái độ của mọi người phải luôn luôn tỉnh thức rao giảng Tin Mừng, tức
là công bố giới luật của Chúa để kẻ tội lỗi trở lại đàng lành. Những lời Tin Mừng
theo thánh Matthêô hôm nay có vẻ cụ thể hơn. Và chúng ta sẵn sàng thi hành hơn.
Nhưng cẩn thận! Ðừng tách rời những lời ấy ra khỏi văn mạch. Nhất là không được
đem thi hành mà không có tinh thần giữ những điều kiện đòi buộc.
Trước hết chúng ta phải hiểu những lời kia
trong chính văn mạch của chúng. Mở đầu đoạn Tin Mừng hôm nay, thánh Matthêô kể
lại câu truyện môn đệ đến hỏi Chúa: Ai là người lớn nhất trong Nước Trời? Chúa
liền gọi một em nhỏ đến, đặt nó ở giữa mọi người và tuyên bố: Ðấy, ai nên nhỏ
như em bé này thì sẽ là người lớn nhất... Ai tiếp nhận em là tiếp nhận Chúa� Ai làm cớ cho một em nhỏ nào
như vậy hư đi, sẽ đáng buộc đá vào cổ rồi lăn xuống biển... Thế nên đừng có
khinh một em nhỏ nào như thế.
Có lẽ môn đệ chưa kịp hiểu hết ý Chúa, thì Người
đã nói tiếp: Ai có một trăm con chiên mà lạc mất một, lại không đi tìm con
chiên lạc ấy? Cũng vậy Cha trên trời không muốn để mất một em nhỏ nào. Rồi Chúa
lại nói luôn: Nếu anh em con phạm tội, thì con hãy đi tìm và làm như thế này thế
này...
Rõ ràng, đọc theo văn mạch, chúng ta thấy Chúa
muốn chúng ta coi người anh em phạm tội như con chiên lạc, như em bé nhỏ, một kẻ
có thể là lớn nhất trong Nước Trời. Và như vậy biện pháp mà chúng ta sẽ làm cho
người anh em phạm tội đã phải phát xuất từ một lòng yêu thương, kính trọng. Người
anh em ấy là con chiên lạc mà rõ ràng ý Chúa trên trời không muốn để cho hư đi.
Chúa dạy chúng ta phải tìm đến người anh em ấy, không phải với cây roi cầm sẵn
trong tay để la rầy, quở mắng, nhưng với tấm lòng của Cha trên trời, của người
mục tử đau xót vì trong đàn 100 con chiên nay lạc mất một con. Tự nhiên người mục
tử ấy lo lắng và sốt sắng đi tìm con chiên lạc. Anh ta chỉ diễn tả phần nào tấm
lòng của Cha trên trời muốn đi tìm tội nhân trở lại: Người sai chúng ta đến với
người anh em phạm tội.
Và Người bảo chúng ta: trước hết phải nói
riêng với người anh em đó. Nếu được thì hay quá. Cộng đoàn sẽ không mất người
anh em kia. Nhưng nếu không được thì thánh Matthêô theo truyền thống của Cựu Ước
bảo hãy kéo thêm hai, ba người nữa đi làm chứng để lời nói có giá trị hơn. Nếu
cũng không được thì cả giáo đoàn phải đau đớn công nhận người anh em kia không
còn ở trong cộng đoàn nữa.
Chúng ta thường không hiểu rõ biện pháp sau
cùng này và nghĩ cộng đoàn phải đưa vụ người anh em kia ra xử công khai và
tuyên bố loại trừ, "rút phép thông công" người ấy.
Mạch văn của thánh Matthêô không cho phép nghĩ
như vậy. Không những cộng đoàn mà thánh nhân nói đến bấy giờ là các cộng đoàn
nhỏ thôi; và vì nhỏ nên có thể đưa việc của người anh em ra nói "nhỏ"
với nhau trong tình bác ái; chứ thánh nhân không hề có ý tưởng nghĩ đến một tòa
án đông người. Rồi thái độ của cộng đoàn không phải là lên án khai trừ người
anh em kia, nhưng là công nhận họ nay thuộc hạng người ngoài tầm tay và khả
năng của mình để chỉ còn biết trông cậy ơn Chúa Cứu thế có sức hoán cải lương
dân và phường thu thuế. Tức là cộng đoàn vẫn có một thái độ rất khiêm tốn, như
người mục tử, như Cha trên trời. Cả đoạn văn đang nói về người lớn nhất trong
Nước Trời chính là người trở nên bé nhỏ như các em nhỏ, không cho phép chúng ta
được nghĩ cộng đoàn hay bất cứ ai có thể có biện pháp mạnh mẽ, trịch thượng đối
với người anh em phạm tội.
Như vậy, cả cộng đoàn cũng chịu
"thua" một phần tử xấu xa ư?
Chúng ta không nên nghĩ như vậy. Chúng ta
không được có những ý tưởng như thế với người anh em sai lỗi. Họ chỉ là một con
chiên lạc, một em nhỏ lỗi lầm. Chúa hỏi chúng ta phải xử như thế nào khi gặp những
trường hợp như vậy? Rõ ràng chúng ta phải có tình thương, phải chấp nhận vất vả
khổ sở vì người anh em kia, phải êm ái kiên nhẫn và tế nhị. Ðối với những tạo vật
nhỏ bé và mỏng manh, mạnh tay thì hỏng hết. Nâng niu sẽ hàn gắn được.
Nhưng Chúa không chỉ nói ngần ấy thôi. Người
còn nói tiếp. Và Lời của Người an ủi biết bao! Người nói cộng đoàn phải biết
giá trị của mình. Chúng con cầm buộc hay cởi mở ở thế nào dưới đất, trên trời
cũng làm y như vậy. Làm sao người ta có thể nghĩ cộng đoàn "thua" người
anh em bướng bỉnh kia? Không ở trong cộng đoàn nữa, không liên kết và hiệp ý với
cộng đoàn, y đã tự loại mình ra khỏi Nước Trời là cộng đoàn các thánh. Chính y
thiệt, chứ cộng đoàn có sao đâu! Thiên Chúa vẫn hiệp nhất với cộng đoàn đến nỗi
ai ở trong cộng đoàn là ở trong Thiên Chúa và ai lìa xa cộng đoàn là lìa xa
Thiên Chúa. Cộng đoàn cứ sinh hoạt và cầu xin: bao giờ cũng được chấp nhận. Nên
dù chỉ là hai ba anh em hợp nhau lại nhân Danh Chúa, thì Người đã hiện diện ở
giữa rồi.
Như vậy bài Tin Mừng hôm nay thật phong phú.
Chúa nói đến chúng ta và với chúng ta hơn là về người anh em lỗi phạm. Theo ý
Người, thánh Matthêô cũng chỉ dẫn cho chúng ta phải biết cư xử thế nào với người
anh em kia cho hết tình hết nghĩa. Nhưng mục đích chính của bài Tin Mừng vẫn là
dạy bảo chúng ta hãy quý mến nếp sống cộng đoàn tín hữu. Ðó là cộng đoàn có
Chúa ở giữa; Người lắng nghe và chấp nhận mọi nguyện vọng của cộng đoàn; nhất
là Người muốn cộng đoàn hãy có lòng thương mênh mông và sâu xa của Cha trên trời;
và khiêm tốn đơn thật như người mục tử có một đàn chiên nhỏ. Chính những tư
cách ấy làm cho Hội Thánh và tất cả chúng ta trở nên như người lính canh tỉnh
thức nơi vọng gác để loan tin cứu độ cho mọi người.
Thực tế, chúng ta phải làm gì, thì đó chính là
điều thánh Phaolô muốn nói với chúng ta trong bài thư Rôma.
C. Mỗi Người hãy Thi Hành Bác Ái
Lời thánh Tông đồ ngày nay đã trở thành một
bài hát: Anh em chớ mắc nợ ai điều gì, trừ ra tình bác ái. Lời ấy phải hiểu thế
nào cho đúng? Chúng ta hãy chú ý đến chữ "mắc nợ". Thánh Tông đồ dạy:
chúng ta đừng mắc nợ ai gì cả, tức là phải chu toàn mọi sự công bằng với mọi
người. Chúng ta không được thiếu bổn phận công bình với bất cứ ai. Ðiều này nhiều
khi đã khó. Dù vậy, cả khi đã làm trọn mọi phận sự công bình rồi, chúng ta vẫn
còn nợ mọi người tình bác ái. Và món nợ này chẳng bao giờ có thể trả xong. Vì
sao vậy?
Thánh Tông đồ đã nói: vì có bác ái mới giữ trọn
Lề luật. Nhiều người có lẽ chưa thấy rõ chân lý này. Người ta có thể nghĩ chỉ cần
giữ những điều Luật dạy: không tà dâm, không giết người, không tham của người
v.v... Nhưng họ quên điều quan trọng: phải giữ những điều ấy để thương yêu anh
em. Bác ái phải là động lực, là khởi hứng của công bình. Dĩ nhiên phải chu toàn
mọi phận sự công bình với anh em, nhưng phải chu toàn vì bác ái, bởi lẽ bác ái
là mục đích của mọi hành vi công bình. Không có lòng yêu thương anh em thì vẫn
chưa chu toàn mọi điều công bình Luật dạy, cho dù đã làm những việc ấy, bởi vì
chưa đạt tới mục đích của những việc công bình kia.
Thế nên chúng ta phải có lòng bác ái. Chúng ta
phải cư xử với nhau theo tình bác ái. Áp dụng điều này vào vấn đề anh em lỗi phạm,
chúng ta sẽ chấp nhận dễ dàng những điều sách Êzêkiel và Tin Mừng thánh Matthêô
đã dạy. Và chỉ những ai có lòng bác ái mới thi hành được những điều hai bài
Kinh Thánh trên đã chỉ dẫn. Những thái độ nêu ra trong hai bài đọc kia là những
thái độ do Lời Chúa phán dạy và do lòng Chúa nói lên. Không có tâm tình của
Chúa làm sao hiểu nổi và thi hành được? Mà có tâm tình của Chúa là gì nếu không
phải là có chính sự sống của Chúa, có chính lòng bác ái của Người.
Giờ đây chúng ta đi vào thánh lễ. Không những
chúng ta hiện đại hóa hành vi cứu độ của Chúa đối với tội nhân khi Người dâng
Thịt Máu Người làm hy tế giao hòa mọi người và đưa hết thảy đi vào tình thương
của Người. Người còn muốn đổ chính sự sống và tình thương ấy vào lòng chúng ta,
để chúng ta không còn sống theo xác thịt tự nhiên nữa, nhưng theo Thánh Thần của
Thiên Chúa. Có sự sống ấy ở nơi mình thì chính tình yêu của Ðức Kitô sẽ thúc đẩy
chúng ta. Không những chúng ta sẽ có thái độ đạo đức với những anh em lỗi phạm;
mà mọi hành vi cử chỉ của chúng ta đối với những anh em lỗi phạm; mà mọi hành
vi cử chỉ của chúng ta đối với anh em sẽ được chính lòng bác ái làm động lực.
Chắc chắn chúng ta sẽ phục vụ anh em hơn, góp nhiều công sức vào đời sống tập
thể hơn, xây dựng cộng đoàn huynh đệ hơn, để giáo xứ chúng, Hội Thánh chúng ta
thật có Chúa ở giữa. Người chấp nhận mọi lời kinh nguyện của chúng ta và đổ
thêm tình bác ái của Thánh Thần để chính tình thương xây dựng cuộc đời ấm no hạnh
phúc trong đoàn kết, nhất trí và thánh thiện thật. Chúng ta hãy tham dự thánh lễ
này sốt sắng để được nhiều ơn sống cuộc đời bác ái.
(Trích dẫn từ tập sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Chúa Nhật 23 Thường Niên, Năm A
Bài đọc: Eze 33:7-9; Rom 13:8-10; Mt 18:15-20.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sửa lỗi cho nhau.
Sống chung là có đụng. Khi có đụng thì có người sai người đúng. Làm sao
biết được ai sai ai đúng? Sửa lỗi cho nhau là cách để nhận ra. Nhưng sửa lỗi là
vấn đề hết sức tế nhị, vì tự ái nên không ai muốn nhận phần sai về mình. Nhiều
người nhận thấy việc sửa lỗi hại nhiều hơn lợi nên chọn thái độ dĩ hòa vi quý để
gia đình hay cộng đòan được bình an. Nhưng sự bình an này chỉ tạm thời và giả tạo
vì những tật xấu cá nhân không kịp thời sửa chữa sẽ dần dần lan ra và tác hại
trên cộng đòan.
Thái độ lẩn tránh này cũng bị Thiên Chúa kết tội trong bài đọc I hôm nay
vì sự hư mất của một linh hồn nếu không được sửa lỗi. Bài đọc II nhấn mạnh về
thái độ phải có khi sửa lỗi: Vì yêu thương chứ không vì bất cứ một lý do nào
khác. Bài Phúc Âm đưa ra một tiến trình thứ tự trong việc sửa lỗi hầu bảo đảm
được kết quả mong muốn.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Bổn phận phải sửa dạy và loan
báo nguy hiểm của các tiên tri.
Bài đọc I dùng phân từ “ƒôpeh,” đến từ động từ “ƒ¹pâ”. Động
từ này có nghĩa là canh gác để khi có dấu hiệu nguy hiểm thì đánh chuông báo động
cho mọi người được biết. Trong Sách Khôn Ngoan, động từ được dùng cho người nội
trợ khôn ngoan là người luôn biết thu xếp lo liệu cho mọi nhu cầu có thể xảy ra
trong nhà (Prov 31:27). Cũng vậy, Thiên Chúa luôn quan sát những gì xảy ra trên
thế giới để xét xử cách công minh cho mọi người (Prov 15:3; cf Psa 66:7). Phân
từ “ƒôpeh” có nghĩa người canh gác, người luôn ở nơi cao trên tường
thành và chịu trách nhiệm loan báo cho Bộ Chỉ Huy biết mọi nguy hiểm có thể xảy
ra bất cứ lúc nào (1Sam 14:16; 2 Sam 18:24ff; 2 Kgs 9:17-20). Nếu người canh
gác không tỉnh thức chu tòan bổn phận, ông có thể bị tử hình.
Nhiệm vụ của tiên tri đôi khi được mô tả theo ngôn ngữ này như Chúa phán
cùng tiên tri Ezekiel: “Hỡi con người, Ta đã đặt ngươi làm người canh gác cho
nhà Israel. Ngươi sẽ nghe lời từ miệng Ta phán ra, rồi thay Ta báo cho chúng biết.”
(Eze 3:17; cf Eze 33:7; Jer 6:17; Hab 2:1). Mặc dù Thiên Chúa luôn trung thành
trong việc gởi các người canh gác của Ngài là các tiên tri đến sửa dạy dân
chúng, nhưng nhiều người đã nhắm mắt làm ngơ trước những lời cảnh giác của họ
(Isa 56:10). Sự thất bại của những người canh gác và sự từ khước những sứ giả
thật là những lý do chính tại sao Israel bị tàn phá và bị lưu đày. Ngược lại,
các tiên tri thật sẽ là những người canh gác đầu tiên ca tụng ơn cứu độ của
Thiên Chúa (Isa 52:7-10).
Như người canh gác có thể bị tử hình nếu không chịu loan báo kịp thời những
nguy hiểm xảy ra, người có trách nhiệm không chịu sửa lỗi cho những người dưới
quyền mình cũng sẽ phải chịu hậu quả như vậy trước mặt Thiên Chúa. Điều này được
Ngài tuyên phán rõ ràng hôm nay: “Nếu Ta phán với kẻ gian ác rằng: “Hỡi tên
gian ác, chắc chắn ngươi phải chết,” mà ngươi không chịu nói để cảnh cáo nó từ
bỏ con đường xấu xa, thì chính kẻ gian ác ấy sẽ phải chết vì tội của nó, nhưng
Ta sẽ đòi ngươi đền nợ máu nó.”
Bổn phận của người có trách nhiệm là phải nói, bổn phận của người dưới
quyền là sửa. Cả hai đều phải chịu phán xét trước tòa Chúa. Nếu người có bổn phận
đã nói mà người dưới quyền không chịu sửa, tội về phần người dưới quyền: “Ngược
lại, nếu ngươi đã báo cho kẻ gian ác phải từ bỏ con đường của nó mà trở lại,
nhưng nó không trở lại, thì nó sẽ phải chết vì tội của nó; còn ngươi, ngươi sẽ
cứu được mạng sống mình.”
2/ Bài đọc II: Mến Chúa, yêu người. Yêu mến
là chu tòan Lề Luật.
2.1/ Sửa dạy vì yêu thương: Lý do chính của việc sửa dạy là yêu thương.
Thiên Chúa là nguồn mạch yêu thương nên đã khôn ngoan bố trí cho con cái Ngài
có rất nhiều người canh gác để canh giữ họ khỏi mọi nguy hiểm phần hồn cũng như
phần xác: trong nhà có cha mẹ, anh chị em; nơi học đường có thầy cô; nơi nhà thờ
có các cha; giáo hội địa phương có các giám mục; và Giáo Hội hòan vũ có Đức
Giáo Hòang và hàng Giáo Phẩm của ngài.
Những người canh gác của Thiên Chúa được đòi hỏi bắt chước Thiên Chúa để
hướng dẫn những người Chúa trao như Người Mục Tử Tốt Lành: đi tìm con chiên lạc,
băng bó chiên bị thương, vỗ béo chiên gầy còm, tìm đồng cỏ xanh và suối mát cho
chiên ăn uống. Người Mục Tử Tốt Lành sẵn lòng thí mạng sống để bảo vệ chiên
mình khỏi nanh vuốt cho sói hay kẻ trộm, khỏi rơi xuống vực thẳm, chứ không để
chiên lang thang khắp nơi làm mồi ngon cho mọi nguy hiểm.
Những người dưới quyền cũng được đòi để yêu mến và kính trọng những người
canh gác như những đại diện của Chúa, vâng lời họ để họ có thể chu tòan sứ vụ
Chúa trao, và nhất là cho chính bản thân mình khỏi mọi nguy hiểm. Người Mục Tử
Tốt Lành phải biết chiên của mình, nhưng chiên của ông cũng phải biết ông và
nghe tiếng ông; để đừng đi theo tiếng gọi của người lạ và nghe theo những lời dụ
dỗ ngon ngọt của họ.
Nói tóm, tất cả mọi thành phần đều phải có nhân đức yêu thương để làm căn
bản cho mọi họat động nhất là việc sửa lỗi, như lời thánh Phaolô dạy: “Anh em đừng
mắc nợ gì ai, ngoài món nợ tương thân tương ái; vì ai yêu người, thì đã chu
toàn Lề Luật.”
2.2/ Sửa dạy vì các lý do khác: Một lý do đầu tiên là sửa dạy để thỏa mãn
tính nóng giận. Khi gặp ai làm những gì trái ý, nhất là trong những lúc mệt mỏi
và dưới nhiều áp lực, con người thường dễ nổi nóng, la hét, đập phá, chửi rủa…
Sửa dạy trong lúc nóng giận như thế chẳng những sẽ không đạt được kết quả mong
muốn mà còn gây thêm hận thù, khinh thường, và đổ vỡ trong gia đình. Cách tốt
nhất là đừng bao giờ sửa dạy trong lúc nóng giận, hãy đi vào phòng hay tìm chỗ
yên tĩnh nghỉ ngơi, suy nghĩ qua đêm để tìm phương cách thích hợp và những lời
lẽ khôn ngoan để cố đạt được kết quả mong muốn. Một lý do khác là sửa dạy để vạch
ra những lầm lỗi của đối phương cho người khác nhìn thấy. Khi một người bị sửa
dạy vì ý hướng này họ sẽ tìm mọi cách để biện hộ vì tự ái của họ, và như thế
cũng không đạt kết quả như ý muốn của việc sửa lỗi. Một lý do nữa là thái độ “vạch
lá tìm sâu” như thái độ của các Kinh-sư và Biệt-phái, họ tìm cách làm giảm danh
giá của người khác để bảo vệ danh tiếng hay gìn giữ khán giả của họ.
3/ Phúc Âm: Bổn phận và cách sửa dạy.
Chúa Giêsu đưa ra tiến trình của việc sửa lỗi gồm 3 giai đọan phải theo
như sau:
(1) Bước đầu tiên là giữa hai người mà thôi: “Nếu người anh em của anh
trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó
chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.” Con người ai cũng có tự
ái dẫu biết mình làm sai, họ không muốn bị sửa sai trước mặt người khác, nhất
là trước mặt những người thân tín của họ. Bước này cũng cần thiết để bảo vệ
công bằng vì hai bên cần biết tất cả những gì liên quan đến sự việc đã xảy ra hầu
xét đóan cho đúng đắn.
(2) Kế tiếp cần hai hoặc ba chứng nhân: “Còn nếu nó không chịu nghe, thì
hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ
vào lời hai hoặc ba chứng nhân.” Mục đích của bước này là để chứng thực điều lầm
lỗi. Luật lệ người Do-Thái công nhận lời chứng của hai hay ba chứng nhân là sự
thật.
(3) Bước cuối cùng là đưa bị can ra trước mặt cộng đòan (ekklêsía):
“Nếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa cộng đòan. Nếu cộng đòan mà nó cũng chẳng
nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.” Mục đích của
bước cuối cùng này là để bảo vệ quyền lợi của đương sự cũng như quyền lợi chung
của cộng đòan. Cộng đòan hiện diện là do sự tập hợp của nhiều cá nhân và được bảo
vệ bằng các luật lệ và hình phạt mà mọi người đã đồng ý thi hành. Một khi đương
sự không chịu tuân giữ các qui luật thì cũng chẳng còn lý do gì để ở trong cộng
đòan nữa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
– Sửa lỗi nhau là một công việc hết sức tế nhị và khó khăn. May mắn cho
chúng ta vì Chúa đã để lại cho chúng ta một cách sửa lỗi sao cho có hiệu quả.
Chúng ta cần theo đúng những bước này mỗi khi phải sửa lỗi anh em.
– Hai thái cực cần tránh trong việc sửa lỗi: Thái độ “xin cho hai chữ
bình an” không giải quyết được vấn đề vì trước hay sau rồi cũng phải giải quyết.
Thái độ này cũng bị luận tội bởi Thiên Chúa vì đã không chu tòan bổn phận của
người canh gác. Ngược lại thái độ xét xử người khác từng ly từng tí và mọi nơi
mọi lúc cũng không nên làm vì người được sửa sẽ nhàm chán và không muốn nghe.
– Để việc sửa lỗi có hiệu quả đòi tất cả mọi người phải có tâm hồn yêu
thương. Mục đích của việc sửa lỗi là để cứu vớt tội nhân, cho họ có cơ hội ăn
năn trở lại, chứ không phải vì bất kỳ một lý do nào khác.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
06/09/2020 – CHÚA NHẬT TUẦN 23 TN – A
Mt 18,15-20
SỬA LỖI HUYNH ĐỆ
“Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi
nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được
người anh em.” (Mt 18,15)
Suy niệm: Kinh nghiệm nhận thấy
trong tương quan với người thân cận, chúng ta thường cứ thích tự nâng mình lên
và hạ thấp người khác. Hơn nữa, khi thấy các khuyết điểm của người anh em thì
chúng ta hay chụp lấy cơ hội để nói xấu, dèm pha, chê bai, chống đối hay loại
trừ người thân cận. Điều này gây tổn thương và làm xáo trộn cho đời sống huynh
đệ giữa chúng ta. Lời dạy của Chúa Giê-su trong Tin Mừng hôm nay là một phương
thuốc tốt để chữa trị cho căn bệnh này: Đó là sống đức bác ái để biết thương
yêu và tôn trọng người thân cận. Từ đó chúng ta sẽ có những hành động phù hợp
trong tương giao, biết nâng đỡ sẻ chia, biết chỉ bảo, nhắc nhở và thậm chí sửa
sai khuyết điểm cho anh chị em mình.
Mời Bạn: Chúa Giê-su đã truyền cho
chúng ta giới luật yêu thương của Ngài, đó là lối sống, là dấu hiệu của người
Ki-tô hữu. Điều đó có nghĩa là người Ki-tô hữu phải lấy đức bác ái làm qui tắc ứng
xử cho mình trong tương quan với người khác: Trong mọi việc, từ lời ăn tiếng
nói cho đến việc góp ý sửa lỗi cho nhau, chúng ta phải khởi đi từ một động lực
duy nhất là đức bác ái.
Chia sẻ: Bạn có cảm thấy khó khăn
khi phải góp ý sửa lỗi cho người anh em? Mặt khác, bạn có dễ dàng đón nhận lời
góp ý của người khác không?
Sống Lời Chúa: Khi kiểm điểm đời sống,
tôi xét xem tôi đã để những tâm tình giận hờn, ghen ghét, ganh tị tác động đến
suy nghĩ và việc làm của tôi như thế nào.
Cầu nguyện: Đọc kinh Kính Mến.
(5 Phút Lời Chúa)
Sửa lỗi người
anh em
Trong Giáo hội ngay từ thuở ban đầu, đã có những người sai lỗi.
Nếu đó chỉ là những sai lỗi nhỏ giữa các cá nhân trong cộng đoàn
thì cần tha thứ cho nhau (Lc 17, 3-4).
Nhưng nếu đó là những sai lỗi nghiêm trọng đụng chạm đến cộng đoàn,
vô tình hay cố ý sống ngược với giáo huấn căn bản của Đức Giêsu,
thì cộng đoàn không thể nhắm mắt làm ngơ
mà không sửa sai cho người anh em phạm lỗi.
Bài Tin Mừng hôm nay phản ánh cách sửa lỗi trong cộng đoàn thánh Mátthêu.
Người phạm lỗi nặng ở đây vẫn được gọi là người anh em (c. 15).
Tiến trình sửa sai huynh đệ này diễn ra từ từ, từng bước một.
Bước này thất bại mới chuyển qua bước kế tiếp.
Bước một là cuộc gặp gỡ kín đáo giữa người sửa lỗi và người phạm lỗi.
Mục đích là để giúp người phạm lỗi biết lắng nghe lời góp ý chân tình,
nhận ra lỗi của mình và thay đổi cuộc sống cho phù hợp.
Bước hai diễn ra khi bước một thất bại,
khi người phạm lỗi không chịu nghe.
Người sửa lỗi sẽ đem theo hai, ba người nữa để tăng sức thuyết phục.
Nếu người phạm lỗi vẫn khăng khăng không nghe,
thì bước kế tiếp là phải đưa chuyện này ra trước Giáo hội địa phương (c.
17).
Bước cuối cùng chỉ xảy ra khi người anh em ấy vẫn ngoan cố,
không muốn nghe tiếng nói của cộng đoàn Giáo hội,
nghĩa là tự đặt mình ra ngoài sự hiệp thông với cộng đoàn tín hữu,
thì Giáo hội đành lòng không nhận anh ấy như phần tử của Giáo hội nữa.
Có thể ngày nay Giáo hội có những cách sửa lỗi khác,
nhưng những nét dưới đây vẫn giữ nguyên giá trị:
coi người phạm lỗi như anh em và không muốn mất người ấy,
kiên trì đối thoại, cố gắng để người anh em ấy nghe ra và nhận lỗi,
kín đáo giữ thanh danh cho người ấy, đi từng bước trước khi quyết định.
Ngay cả khi Giáo hội đã đưa ra quyết định cuối cùng,
thì việc trở lại với cộng đoàn vẫn luôn mở ngỏ, nếu người ấy muốn làm
hòa.
Đức Giêsu phục sinh đã cho Giáo hội dưới quyền thánh Phêrô
được quyền tháo cởi và ràng buộc (Mt 16, 19b; Ga 20, 23)
khi phải đưa ra các quyết định về những phần tử của mình (c. 18).
Sự hiện diện của những nhóm nhỏ trong cộng đoàn là điều có từ xưa.
Tuy nhóm chỉ có hai người, nhưng nếu họ đồng lòng xin một ơn nào đó,
thì Cha trên trời sẽ ban cho (c. 19).
Có nhóm hai hay ba người hội họp với nhau nhân danh Đức Giêsu,
thì Ngài có mặt ở trong cuộc gặp gỡ đó, và Ngài ở giữa họ (c. 20).
Đức Giêsu là Đấng Emmanuen,
là Thiên Chúa ở cùng chúng ta (Mt 1, 23).
Đức Giêsu phục sinh cũng hứa ở với các môn đệ cho đến tận thế (Mt 28,
20).
Chính vì thế Ngài hiện diện một cách kín đáo, thầm lặng
Thiên Chúa đã đi với dân Ngài trong hoang địa.
Hôm nay Chúa Giêsu vẫn đồng hành với chúng ta
khi ta để cho Ngài quy tụ.
Ngài vẫn hiện diện ở nơi nhóm bạn có chung một niềm tin và tình yêu.
Lời nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
Cuộc đời chúng con
Diễn ra quanh những chiếc bàn,
Làm bằng những chất liệu khác nhau,
Kiểu dáng khác nhau, đặt ở những chỗ khác nhau.
Nơi bàn học, Ngài mở trí tuệ chúng con
Trước những chân trời mới,
Và dạy chúng con học đạo làm người.
Nơi bàn ăn, Ngài nuôi dưỡng thân xác chúng con
Để chúng con có sức phục vụ tha nhân
Nơi bàn làm việc, Ngài cho chúng con được cộng tác với Ngài
Trong việc xây dựng thế giới đại đồng huynh đệ.
Nơi bàn thờ, Ngài cho chúng con được hiệp thông với Ngài,
Và hiệp nhất với nhau qua một tấm bánh thánh.
Lạy Chúa
Giờ đây chúng con ngồi quanh chiếc bàn này,
Để gặp gỡ, chia sẻ, để bàn bạc, thảo luận,
Để cùng nhau tìm ý Chúa và đem ra thực hành.
Xin thánh hóa những chiếc bàn chúng con sử dụng
Để tất cả trở nên con đường
Đưa chúng con đến hưởng bàn tiệc thiên quốc. Amen.
(Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu)
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG CHÍN
Trở Nên Đồng Hình Đồng
Dạng Với Đức Kitô
Mỗi ơn gọi đều là một lời kêu mời dấn sâu hơn vào mầu nhiệm Thiên Chúa.
Việc học hỏi thần học và triết học sẽ giúp thấu hiểu sâu hơn ngôi vị của Đức
Kitô. Nhưng sự hiểu biết sâu hơn này không chỉ phụ thuộc vào nỗ lực tri thức của
chúng ta. Tiên vàn việc nhận biết Chúa Con là ân huệ do Chúa Cha ban cho chúng
ta nhờ Thánh Thần. Chúng ta không thể chỉ dừng lại với việc được giáo dục trong
đức tin mà còn phải trở nên “đồng hình đồng dạng với Đức Kitô” nữa.
Mọi sự cộng tác của chúng ta với ân sủng tiếng gọi phải theo sự khôn
ngoan mà Đức Kitô diễn tả trong dụ ngôn cây nho. Ngài nói: “Thầy là cây nho,
Cha Thầy là Người trồng nho” (Ga 15,1) … “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở
trong Thầy và Thầy ở trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái. Vì không
có Thầy, anh em chẳng làm gì được. (Ga 15,5).
Giai đoạn huấn luyện chủng sinh hay tu sĩ hướng đến mục tiêu đào sâu mối
hiệp nhất của chúng ta với Đức Kitô. Đức Kitô đưa ra cùng lời mời gọi đó cho mỗi
người trong chúng ta.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
06/09/2020 – CHÚA
NHẬT TUẦN 23 TN – A
Mt 18,15-20
Lời suy niệm: “Nếu người anh em của anh trót phạm tội thì anh phải đi sửa lỗi nó, một
mình anh mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh
em. Còn nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi việc
được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân. Nếu nó không nghe họ,
thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó
như một người ngoại hay một người thu thuế.”
Đây là những bước cần thiết để bản thân của mỗi người biết dùng khi sửa lỗi
người anh em trót phạm tội công khai mà mình biết được. Đồng thời cũng phải
luôn xét mình, để sửa lỗi khi nhận ra những lỗi phạm mà mình đã vấp phạm, mà
người anh em muốn sửa lỗi cho mình.
Lạy Chúa Giêsu. Xin Chúa ban cho chúng con những ơn cần thiết khi đến
giúp cho người anh em chúng con sửa lỗi khi đã trót phạm, và cũng để chúng con
luôn biết giữ mình, không làm gương xấu và làm cớ cho người anh em vấp phạm.
Mạnh Phương
06 Tháng Chín
Không Mong Ðền Ðáp
Trên đường đi hành hương đến La Mecque, thủ đô của Hồi Giáo, một tín đồ
đã cải trang thành một người hành khất.
Anh gặp một người thợ hớt tóc đang săn sóc cho một người giàu có. Nhưng lạ
lùng thay, khi anh vừa mở miệng ra xin người thợ cắt tóc, cạo râu cho mình, thì
người thợ này liền bỏ người giàu ngồi đó và tức khắc đến phục vụ cho anh. Và
đáng phục hơn nữa là ngươòi thợ này đã không đòi hỏi bất cứ một thù lao nào,
trái lại ông còn cho anh ít tiền để hộ thân.
Cảm động vì lòng tốt của người thợ hớt tóc, người tín đồ quyết định sẽ tặng
cho ông tất cả số tiền anh đã xin được trong ngày.
Và ngày hôm đó, người tín đồ cải trang thành người ăn xin đã nhận được một
túi vàng do một người khách hành hương giàu có trao tặng. Như đã hứa với lòng
mình, người tín đồ quay trở lại tìm người thợ hớt tóc và trao tất cả gói vàng
cho ông ta.
Nhưng, ngoài sự tưởng tượng của người tín đồ, người thợ hớt tóc vừa thấy
cử chỉ của người hành khất đã nghiêm sắc mặt nói: “Xin lỗi, ông cho mình là người
đạo đức ư? Ông không cảm thấy xấu hổ để trả công cho một nghĩa cử yêu thương
sao?”.
Thì ra, người thợ hớt tóc đã không cạo râu cho một người hành khất để được
trả công. Ông chỉ làm cử chỉ đó với tất cả yêu thương dành cho một người khốn
khổ và ông nghĩ rằng mình làm như thế để được đền đáp.
Ngạn ngữ tiếng Latinh thường nói: tôi cho bạn, để bạn cho lại… Hoặc như
người Việt Nam chúng ta thường nói: có qua có lại mới toại lòng ta.
Người ta dùng câu ngạn ngữ này để diễn tả những đòi hỏi công bằng giữa
con người với nhau. Tôi cho bạn để bạn cho lại. Tôi làm cho bạn để hy vọng bạn
sẽ đền đáp lại… Trên bình diện xã hội và nhân bản, ý thức được sự qua lại này
đã là một điều đáng kể trong các mối tương quan giữa người với người.
Tuy nhiên, chúng ta không thể áp dụng một thứ công bình như thế vào mối
tương quan giữa chúng ta với Thiên Chúa.
Thiên Chúa không thi ân giáng phúc để chúng ta biết ơn, hay đền đáp lại.
Thiên Chúa cũng không căn cứ trên tài năng của từng người để ban phát ân huệ của
Ngài. Thiên Chúa không dùng cán cân công lý thông thường của loài người. Công
lý của Ngài là công lý của tình thương. Người thợ của giờ thứ nhất không lãnh
hơn người thợ thứ hai vào giờ cuối cùng…
Nếu Thiên Chúa không thi ân giáng phúc tùy theo công nghiệp và tài năng của
con người, thì con người cũng không thể nại đến công lao của mình để đòi hỏi một
sự trả công tương xứng… Sau một công lao vất vả, có lẽ chúng ta chỉ có thể thốt
lên: Lạy Chúa, chúng con chỉ là những người đầy tớ vô dụng.Lắm khi chúng ta vẫn
còn đeo đuổi sự công bằng cộng trừ nhân chia của chúng ta đối với Chúa. Tôi sẽ
đọc bao nhiêu kinh để xin được ân này, ơn nọ. Tôi sẽ làm bao nhiêu hy sinh để cầu
cho được một ơn đặc biệt… Lý luận như thế trong các việc lành phúc đức, chúng
ta dễ dàng rơi vào một thứ biệt phái mới nhằm đề cao công nghiệp riêng của
chúng ta mà quên rằng: tất cả những gì chúng ta có, tất cả những gì chúng đã và
sẽ lãnh nhận được đều xuất từ Tình Yêu vô vị lợi của Chúa.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét