02/06/2025
Thứ Hai
tuần 7 Phục Sinh
Bài Ðọc I: Cv 19, 1-8
“Anh em tin mà đã nhận Thánh Thần chưa?”
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Xảy ra là khi Apollô ở Côrintô, thì Phaolô đi miền thượng
du, rồi đến Êphêxô gặp một số môn đồ, và ngài hỏi họ: “Anh em tin mà đã nhận
Thánh Thần chưa?” Họ trả lời: “Nguyên việc có Thánh Thần hay không, chúng tôi
cũng chưa nghe nói”. Ngài lại hỏi: “Vậy các ngươi đã chịu phép rửa của ai?” Họ
thưa: “Phép rửa của Gioan”. Phaolô liền bảo: “Gioan thanh tẩy dân chúng bằng
phép rửa sám hối mà rằng: Hãy tin vào Ðấng sẽ đến sau ông, tức là Ðức Giêsu”.
Nghe vậy, họ đã chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Và khi Phaolô đặt tay trên
họ, thì Thánh Thần đến ngự xuống trên họ, họ liền nói được nhiều thứ tiếng và
nói tiên tri. Tất cả đàn ông chừng mười hai người.
Ngài vào hội đường, và trong suốt ba tháng, Ngài mạnh dạn
rao giảng, tranh luận và thuyết phục về nước Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 67, 2-3. 4-5ac. 6-7ab
Ðáp: Chư quốc trần
ai, hãy ca khen Thiên Chúa
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: Thiên Chúa
đứng lên, quân thù của Người tan rã, và những kẻ ghét Người chạy trốn khỏi long
nhan. Như làn khói toả, chúng rã tan, như mẩu sáp ong gần lửa chảy ra, những đứa
ác nhân tiêu vong trước nhan Thiên Chúa. – Ðáp.
Xướng: Những người
hiền đức mừng rỡ hỉ hoan, trước nhan Thiên Chúa họ mừng vui sung sướng. Hãy hát
mừng Thiên Chúa, hãy đàn ca danh Người, danh hiệu Người là Chúa, hãy mừng rỡ
hân hoan trước nhan Người. – Ðáp.
Xướng: Là Cha kẻ
mồ côi, là Ðấng bênh vực người quả phụ, Thiên Chúa ngự trong thánh điện của Người.
Thiên Chúa tạo nhà cửa cho những người bị bỏ rơi, dẫn đưa những người tù tội ra
nơi thịnh đạt. – Ðáp.
Alleluia: Mt 28, 19 và 20
Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Các con hãy đi giảng dạy
muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. – Alleluia.
(Hoặc: Alleluia,
alleluia!. Anh em đã được chỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nen hãy tìm kiễm những
gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Alleluia.)
Phúc Âm: Ga 16, 29-33
“Hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, các môn đệ thưa Chúa Giêsu rằng: “Ðúng thế, bây giờ
Thầy nói rõ ràng, và không dùng dụ ngôn nữa. Bây giờ chúng con biết rằng Thầy
biết mọi sự, không cần có ai hỏi Thầy nữa. Bởi đó chúng con tin Thầy bởi Thiên
Chúa mà ra”. Chúa Giêsu đáp lại các ông: “Bây giờ các con mới tin ư? Này đến giờ,
và đã đến rồi, các con sẽ tản mát mỗi người một ngả, bỏ mặc Thầy một mình.
Nhưng Thầy không ở một mình đâu, vì có Cha hằng ở với Thầy. Thầy nói với các
con những điều đó để các con được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, các con sẽ
phải đau khổ, nhưng hãy can đảm lên, Thầy đã thắng thế gian”.
Ðó là lời Chúa
Chú giải về Tông Đồ Công vụ 19,1-8
Chúng ta vẫn đang theo dõi Hành trình truyền giáo thứ ba của
Phao-lô. A-pô-lô (người mà chúng ta đã được giới thiệu vào thứ Bảy tuần trước)
hiện đã rời Ê-phê-sô đến Cô-rinh-tô theo lời mời của các Cơ đốc nhân ở đó. Sau
đó, ông sẽ trở lại Ê-phê-sô trong khi Phao-lô vẫn còn ở trong thành phố. Trong
khi đó, bản thân Phao-lô hiện đã đến Ê-phê-sô. Chúng ta được biết rằng ông đã
"đi qua các vùng nội địa". Điều này có nghĩa là ông đã không đi theo
tuyến đường thấp hơn và trực tiếp hơn xuống thung lũng Lycus và Meander, mà đi
theo tuyến đường cao hơn qua Phrygia (nơi ông đã truyền bá phúc âm trước đó),
do đó tiếp cận Ê-phê-sô từ phía bắc.
Ngày nay Ê-phê-sô chỉ còn là một đống đổ nát, nhưng vào thời
của nó, đây là một trong những thành phố lớn của khu vực. Những tàn tích của
ngôi đền lớn dành riêng cho nữ thần Diana vẫn còn tồn tại. Thành phố này được
coi là một trong những thành phố đẹp nhất trong đế chế, một trung tâm tôn giáo,
chính trị và thương mại của dân số hỗn hợp.
Một trong những lá thư đẹp nhất trong kinh điển của Phao-lô
được gửi đến những người theo đạo Ki
tô ở đây. Mặc dù nó chắc chắn phản ánh suy nghĩ của
ông, nhưng việc Phao-lô đích
thân viết nó vẫn còn nhiều nghi ngờ, và nó cũng được cho là một dạng thông điệp
được gửi đến một số trung tâm nhà thờ, trong đó có Ê-phê-sô. Người ta cũng cho rằng, trong thời
gian ở thành phố này, Phao-lô
đã viết thư cho người Cô-rinh-tô (1 Cô-rinh-tô), người Ga-lát và có lẽ là cả thư cho người Phi-líp-phê nữa.
Khi đến Ê-phê-sô,
Phao-lô đã gặp một số môn đồ.
Vì họ được gọi là 'môn đồ', họ dường như là những người theo Chúa Giêsu, nhưng chỉ gián tiếp thông qua
Gioan Tẩy Giả hoặc một số người
theo ông. Hoặc có lẽ họ đã nhận được sự dạy dỗ của mình từ chính A-pô-lô trong trạng thái hiểu biết một phần
trước đó của ông và do đó, giống như A-pô-lô, chỉ có hiểu biết hạn chế về phúc âm.
Khi Phao-lô
hỏi họ rằng họ đã nhận được Chúa Thánh Thần chưa, họ trả lời rằng họ thậm chí
chưa bao giờ nghe nói đến Chúa Thánh Thần và rằng họ đã được rửa tội bằng phép
rửa của Gioan Tẩy Giả. Họ
không biết, không phải là Thánh Linh hiện hữu (điều này sẽ rõ ràng ngay cả với
những người đọc thông thường nhất trong Cựu Ước), mà là những lời hứa về Đấng cứu
thế đã được ứng nghiệm và Thánh Linh đang được đổ ra dồi dào (xem Tông Đồ Công vụ 2,17-18.33).
Phao-lô chỉ ra cho họ rằng phép rửa tội của Gioan chỉ là một nghi lễ đau buồn vì tội lỗi. Nó mang tính chuẩn bị
và tạm thời, nhấn mạnh đến bản chất tội lỗi của con người và do đó tạo ra cảm
giác cần đến phúc âm. Phép rửa tội
của Gioan hướng đến Chúa Giê-xu, Đấng qua cái chết của mình sẽ có thể tha thứ
hoàn toàn tội lỗi và hòa giải với Đức Chúa Trời. Phép Rửa tội trong Đức Thánh Linh bao gồm đức
tin và sự cam kết hoàn toàn với Chúa Giê-xu là Chúa và Cứu Chúa.
Sau khi họ được làm phép Rửa tội nhân danh Chúa Giê-xu và Phao-lô đặt tay trên họ, họ ngay lập
tức bắt đầu nói tiếng lạ và nói tiên tri—một dấu hiệu chắc chắn rằng Thánh Linh
đã ngự xuống trên họ. Đây chính xác là trải nghiệm mà các môn đồ đã có vào Lễ
Ngũ Tuần (Tông Đồ Công vụ
2,4.11) và Cornelius cùng gia đình ông đã có ở Caesarea (Tông đồ Công vụ 10,45-46).
Bây giờ chúng ta lại tiếp tục câu chuyện về sứ mệnh của
Phao-lô, câu chuyện đã bị gián đoạn bởi những lời về A-pô-lô và các môn đồ chỉ
mới được Gioan làm phép rửa tội.
Trong ba tháng, Phao-lô đã rao giảng phúc âm tại hội đường địa phương. Chúng ta
được biết rằng ông:
… đã mạnh dạn nói và
tranh luận một cách thuyết phục về vương quốc của Đức Chúa Trời.
Việc thành lập Vương quốc trên đất là trọng tâm của sứ điệp
phúc âm. Cũng vậy, đó là khởi đầu cho việc thành lập một cộng đồng Ki tô giáo mạnh mẽ tại Ê-phê-sô.
Phao-lô một lần nữa đi theo cách tiếp cận thông thường của mình—trước tiên là
nói với người Do Thái và sau đó là người Hy Lạp ngoại bang.
Vào thời đại của chúng ta, một số Ki tô hữu nói về việc “tái sinh”. Họ đã trải
qua nghi lễ rửa tội, có lẽ khi còn là trẻ sơ sinh, và có thể đã lớn lên với rất
ít đức tin trong cuộc sống của họ. Sau đó, họ "khám phá" ra Chúa Kitô
thông qua tiếp xúc cá nhân hoặc tham gia vào một nhóm Kitô hữu năng động, và họ
cảm thấy như thể họ đã được "tái sinh". Phép rửa tội của họ, vốn đã nằm
im trong một thời gian dài, bắt đầu phát huy tác dụng. Đây là dấu hiệu cho thấy
các bí tích không bao giờ có thể tách rời khỏi sự tiếp xúc gần gũi và sự tham
gia vào một cộng đồng sống động.
Tất cả chúng ta, ở bất kỳ giai đoạn cam kết nào, đều có thể
làm sâu sắc thêm sự hiệp nhất của mình với Chúa Giêsu và cách sống mà Người mời
gọi chúng ta noi theo. Chúng ta có thể làm mới lại những lời cam kết mà chúng
ta đã thực hiện (hoặc đã được thực hiện cho chúng ta) khi chúng ta được rửa tội.
Chúng ta thậm chí có thể thực hiện những lời cam kết đó một cách có ý thức lần
đầu tiên!
Chú giải về Gioan 16,29-33
Các môn đồ lúc này tuyên bố hiểu chính xác những gì Chúa
Giê-su đang nói, mặc dù có thể họ không thực sự hiểu. Phải đến sau này họ mới
hiểu được ý nghĩa đầy đủ của những lời Chúa Giê-su nói.
Họ ấn tượng rằng Chúa Giê-su có thể trả lời câu hỏi của họ
ngay cả trước khi họ đặt câu hỏi:
Bây giờ chúng tôi biết
rằng Thầy biết mọi điều và không cần ai hỏi Thầy; bởi điều này, chúng tôi tin rằng
Thầy đến từ Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên, có lẽ họ đang nói quá nhanh.
Chúa Giê-su đặt câu hỏi về chiều sâu đức tin của họ. Rất sớm,
bất chấp sự phản đối của họ lúc này, họ sẽ bị phân tán khắp mọi hướng và bỏ lại
Chúa Giê-su một mình và bị bỏ rơi. Tất nhiên, Chúa Giê-su sẽ không đơn độc;
Chúa Cha luôn ở bên Người ngay cả khi Người ở tận cùng sự sỉ nhục. Ngay cả khi
chính Người kêu lên:
Lạy Chúa tôi, lạy Chúa
tôi, sao Ngài lìa bỏ tôi? (Mát-thêu
27,46)
Người nói với họ tất cả những điều này, không phải để làm họ
nản lòng, mà để họ có thể tìm thấy sự bình an. Sẽ có nhiều rắc rối mà họ phải đối
mặt trong những ngày sắp tới và thực sự là trong những năm tới. Họ không cần phải
lo lắng—Chúa Giê-su đã chiến thắng thế gian, không phải theo bất kỳ nghĩa chính
trị hay kinh tế nào, mà là chiến thắng cái ác của thế gian là sự chết. Các môn
đồ của Ngài có thể chia sẻ chiến thắng đó miễn là họ ở gần Ngài và bước đi trên
Con Đường của Ngài.
Những lời này rõ ràng có ý nghĩa đối với chúng ta, đặc biệt
là nếu chúng ta đang gặp phải bất kỳ khó khăn nào trong cuộc sống. Sự bình an
mà chúng ta tìm kiếm sẽ có được nếu chúng ta phó thác mình vào tay Chúa Giê-su.
Ngài biết—Ngài đã trải qua nhiều hơn bất kỳ điều gì mà chúng ta có thể phải trải
qua.
https://livingspace.sacredspace.ie/e1072g/
Suy niệm: Thầy đã thắng thế gian
“Thầy đã thắng thế
gian”. Lời nói đầy khích lệ đối với các môn đệ trong hoàn cảnh đặc biệt khó
khăn. Thế gian là một trận chiến khốc liệt. Vì là trận chiến toàn diện. Thế
gian có tất cả, bao trùm tất cả. Vì là trận chiến cô đơn. Ta chỉ có một mình chống
lại tất cả. Vì thế gian bàng bạc khắp nơi. Ngấm cả vào máu thịt. Nên chống lại
thế gian là phải chống lại chính mình.
Chống lại thế gian là một trận chiến cô đơn vì không ai có
thể giúp ta. Ta phải tự mình chiến đấu.Nhưng chính trong cô đơn ta gặp được
Thiên Chúa. Khi đã dám dứt bỏ tất cả, ta gặp được Thiên Chúa. Ở sâu trong nỗi
cô đơn, Thiên Chúa chờ đợi ta như một phần thưởng, như một người bạn thân thiết
nhất chỉ xuất hiện khi những bạn bè giả dối ra đi. Như kho tàng chôn giấu trong
ruộng. Như viên ngọc nằm trong đá chỉ xuất hiện sau khi loại bỏ những lớp bùn đất
bao phủ bên ngoài.
Chiến đấu trong cô đơn đòi hỏi sự trung tín. Khi dám dứt bỏ
tất cả, kể cả từ bỏ chính mình, tâm hồn minh chứng một sự trung tín sâu xa với
Thiên Chúa. Chính trong sự trung tín, Thiên Chúa hiện diện vì Thiên Chúa là Đấng
vô cùng trung tín.
Chúa Giêsu đã trải qua cuộc chiến khốc liệt và đã chiến thắng.
Mọi người đã bỏ Chúa. Chúa đã cảm thấy cô đơn tột cùng. Nhưng rồi Chúa vượt lên
trên tất cả và lên cùng Đức Chúa Cha. Các môn đệ chẳng thể đi con đường nào
khác ngoài con đường của Thầy. Các môn đệ chẳng thể vượt trội hơn Thầy thoát khỏi
nỗi cô đơn. Chúa không hứa giải thoát các ông khỏi cuộc chiến đấu. Chúa loan
báo trước cuộc gian nan khốn khó của các môn đệ: “Trong thế gian anh em sẽ
phải gian nan khốn khó”. Nhưng chỉ cho các ngài cách thế chiến thắng đó là
“Trong Thầy anh em được bình an”. Chỉ đi theo con đường của Chúa, chiến
đấu trung tín cho đến cùng, chỉ khi đã vượt thoát hết những ràng buộc của trần
gian, người môn đệ mới đạt đến Chúa, mới ở trong Chúa và mới được hưởng sự bình
an. Cuộc chiến sẽ rất khốc liệt. Thế gian như miệng sư tử gầm thét rảo quanh
tìm mồi cắn xé. Nhưng “Hãy can đảm lên vì Thầy đã thắng thế gian”.
Can đảm là ơn Chúa Thánh Thần. Sức mạnh phát xuất từ Chúa
Thánh Thần. Vì thế, như các tín hữu sơ khai, ta hãy tha thiết xin Chúa Thánh Thần
ngự đến và giúp ta trong cuộc chiến đấu với thế gian này. Có ơn Chúa Thánh Thần
ta mới hi vọng đạt đến chiến thắng. Vượt lên khỏi thế gian và những ràng buộc của
nó, ta mới đạt đến sự bình an là hoa trái của Chúa Thánh Thần.
(TGM Giuse Ngô Quang Kiệt)




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét