22/07/2025
Thứ
Ba tuần 16 thường niên
THÁNH NỮ MARIA MADALENA.
Lễ
Kính
* Vốn là người phụ nữ tội lỗi đã được Chúa
Giêsu ban ơn tha thứ, Maria Mađalêna đã hết tình phục vụ Người. Trong cuộc
thương khó, khi các Tông Đồ mạnh ai nấy chạy thì thánh nữ đã can đảm đứng dưới
chân thập giá Đức Giêsu, cùng với Đức Maria, tông đồ Gioan và một số phụ nữ
khác.
Đức Giêsu đã tưởng thưởng lòng trung thành đơn sơ của
thánh nữ khi hiện ra với thánh nữ sáng ngày phục sinh và trao cho thánh nữ
trách nhiệm loan báo Tin Mừng phục sinh cho các môn đệ của Người. Chẳng phải vô
cớ mà phụng vụ Đông phương đã gọi thánh nữ là”tông đồ của các tông đồ”.
Bài Ðọc I: Dc 3, 1-4a
“Tôi đã gặp người tôi yêu”.
Trích sách Diễm Ca.
Suốt đêm trên giường ngủ, tôi đã tìm kiếm người tôi yêu: Tôi
đã tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp được chàng. Tôi chỗi dậy, và đi quanh
thành phố, đi qua các phố xá và công trường, tôi tìm kiếm người tôi yêu. Tôi đã
tìm kiếm chàng, nhưng tôi không gặp được chàng. Các người lính canh gác thành
phố gặp tôi và tôi hỏi họ: “Các anh có thấy người tôi yêu không?” Tôi vừa đi
qua khỏi họ, thì gặp ngay người tôi yêu.
Ðó là lời Chúa.
Hoặc: 2 Cr 5, 14-17
“Từ nay chúng ta không biết Ðức Kitô theo xác thịt nữa”.
Trích thư thứ hai của Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu
Cô-rin-tô.
Anh em thân mến, lòng mến của Ðức Ki-tô thúc bách chúng ta;
chúng ta xác tín điều này là một người đã chết vì mọi người, vậy mọi người đều
đã chết. Và Ðức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống, thì
không còn sống cho chính mình nữa, mà là sống cho Ðấng đã chết và sống lại vì họ.
Vì thế, từ nay chúng ta không còn biết ai theo xác thịt nữa. Mặc dù nếu chúng
ta đã biết Ðức Ki-tô theo xác thịt, thì giờ đây chúng ta không còn biết như thế
nữa. Vậy nếu ai đã trở nên một tạo vật mới trong Ðức Ki-tô, thì những gì cũ đã
qua rồi, vì đây mọi sự đều được trở nên mới.
Ðó là lời Chúa.\
Ðáp Ca: Tv 62, 2. 3-4. 5-6. 8-9
Ðáp: Lạy Chúa là
Thiên Chúa con, linh hồn con khao khát Chúa
Xướng: Ôi lạy Chúa,
Chúa là Thiên Chúa của con, con thao thức chạy kiếm Ngài. Linh hồn con khát
khao, thể xác con mong đợi Chúa như đất héo khô, khát mong mà không gặp nước!
Xướng: Con cũng
mong được chiêm ngưỡng thiên nhan ở thánh đài, để nhìn thấy quyền năng và vinh
quang của Chúa. Vì ân tình của Ngài đáng chuộng hơn mạng sống; miệng con sẽ xướng
ca ngợi khen Ngài.
Xướng: Con sẽ
chúc tụng Ngài như thế trọn đời con, con sẽ giơ tay kêu cầu danh Chúa. Hồn con
được no thoả dường như mỹ vị cao lương, và miệng con ca ngợi Chúa với cặp môi
hoan hỉ.
Xướng: Vì Chúa đã
ra tay trợ phù con, để con được hoan hỉ núp trong bóng cánh của Ngài. Linh hồn
con bám thân vào Chúa, và tay hữu Chúa nâng đỡ người con.
Alleluia
Alleluia, alleluia! – Hỡi Ma-ri-a, hãy nói cho chúng tôi biết
bà đã thấy gì trên đường? -Tôi đã thấy mộ của Ðức Ki-tô hằng sống và vinh quang
của Ðấng sống lại. – Alleluia.
Phúc Âm: Ga 20, 1. 11-18
“Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?”
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.
Ngày đầu tuần, Ma-ri-a Ma-đa-lê-na đi ra mồ từ sáng sớm khi
trời còn tối, và bà thấy tảng đá đã được lăn ra khỏi mồ.
(Bà liền chạy về tìm Si-mon Phê-rô và người môn đệ khác được
Chúa Giê-su yêu mến, bà nói với các ông rằng: “Người ta đã lấy xác Thầy khỏi mồ,
và chúng tôi không biết người ta để Thầy ở đâu”.)
Bà Ma-ri-a đang còn đứng gần mồ Chúa mà than khóc, nhìn vào
trong mồ, bà thấy hai thiên thần mặc áo trắng đang ngồi nơi đã đặt xác Chúa
Giê-su, một vị ngồi phía đàng đầu, một vị ngồi phía đàng chân. Hai vị hỏi: “Tại
sao bà khóc?” Bà trả lời: “Người ta đã lấy mất xác Chúa tôi, và tôi không biết
người ta đã để Người ở đâu?” Vừa nói xong, bà quay mặt lại, thì thấy Chúa
Giê-su đã đứng đó. Nhưng bà chưa biết là Chúa Giê-su.
Chúa Giê-su hỏi: “Bà kia, sao mà khóc? Bà tìm ai?” Tưởng là
người giữ vườn, Ma-ri-a thưa: “Thưa ông, nếu ông đã mang xác Người đi, thì xin
cho tôi biết ông đã đặt Người ở đâu, để tôi đến lấy xác Người”. Chúa Giê-su gọi:
“Ma-ri-a”. Quay mặt lại, bà thưa Người: “Rabboni”, nghĩa là “Lạy Thầy”. Chúa
Giê-su bảo bà: “Ðừng động đến Ta, vì Ta chưa về cùng Cha Ta. Nhưng hãy báo tin
cho các anh em Ta hay và bảo họ rằng: “Ta về cùng Cha Ta, cũng là Cha các con;
về cùng Thiên Chúa Ta, cũng là Thiên Chúa các con”.
Ma-ri-a Ma-đa-lê-na đi báo tin cho các môn đệ rằng: “Tôi đã
trông thấy Chúa, và Chúa đã phán với tôi những điều ấy”.
Ðó là lời Chúa.
Chú giải về Diễm Ca 3,1-4 hoặc 2 Cô-rinh-tô 5,14-17; Ga 20,1-2.11-18
Bài Tin Mừng, trích từ sách Gio-an, mô tả cuộc gặp gỡ của
Ma-ri-a Ma-đa-lê-na với Chúa
Giê-su Phục Sinh. Chúng ta được biết rằng Ma-ri-a đã đến mộ vào sáng sớm Chúa Nhật, “khi trời còn tối”. Bóng tối
không chỉ cho thấy rằng lúc đó là trước khi mặt trời mọc, mà còn thể hiện những
cảm xúc trong lòng Ma-ri-a.
Bà đã mất Thầy yêu dấu của mình và đang vô cùng thương tiếc Người.
Bà thấy tảng đá lớn chắn cửa mộ đã bị lăn đi và bà rất buồn.
Vì vậy, bà chạy về báo cho Phê-rô
và Người Môn Đệ Yêu Dấu:
Người ta đã đem Chúa
ra khỏi mộ, và chúng tôi không biết họ đã để Người ở đâu.
Việc sử dụng từ “chúng tôi” gợi ý rằng, như các sách Phúc Âm
khác đã chỉ ra, có những người phụ nữ khác đi cùng Ma-ri-a, nhưng Gio-an không nhắc đến họ.
Sau đó, Phê-rô
và Người Môn Đệ Yêu Dấu chạy đến mộ để xác minh lời kể của những người phụ nữ.
Họ nhìn thấy ngôi mộ trống và những tấm vải liệm, nhưng chỉ có Môn Đồ Yêu Dấu mới
nhận ra ý nghĩa của sự sắp xếp này và tin rằng lời những người phụ nữ kể rằng
Chúa Giê-su đã sống lại là sự thật.
Sau đó, họ quay lại báo cáo với nhóm đông người hơn và Ma-ri-a Ma-đa-lê-na bị bỏ lại một mình bên ngoài ngôi
mộ. Vẫn khóc lóc, bà nhìn vào trong mộ và thấy hai thiên thần bên trong, một ở
phía đầu và một ở phía chân nơi Chúa Giê-su đã ở. Họ hỏi bà tại sao bà khóc. Từ
"khóc" được sử dụng ba lần, cho thấy nỗi đau buồn sâu sắc của bà. Bà
nói với các thiên thần:
Người ta đã lấy mất
Chúa tôi, và tôi không biết họ đã đặt Người ở đâu.
Không rõ "họ" có thể là ai.
Ngay lúc đó, bà quay lại và thấy Chúa Giê-su ở đó, ngoại trừ
việc bà không nhận ra Người—một đặc điểm chung của tất cả các câu chuyện về sự
phục sinh. Người hỏi bà:
Này bà, sao bà khóc?
Bà tìm ai?
Bà nghĩ rằng Người hẳn là người làm vườn. Điều này không có
gì ngạc nhiên, vì chúng ta đã được nghe nói trước đó một chút (Gioan 19,41) rằng
ngôi mộ của Chúa Giê-su nằm trong một khu vườn. Có một chút mỉa mai của Gio-an ở
đây. Ngay từ đầu, cái chết đã đến với loài người trong một khu vườn, Vườn Địa
Đàng, nơi A-đam và vợ đã bất tuân Đức Chúa. Giờ đây, sự sống đang trở lại trong
một khu vườn khác. Và, tất nhiên, Chúa Giê-su thực sự là Người Làm Vườn.
Lúc đó, Chúa Giê-su gọi bà: "Maria!" Khi tự xưng
là Người Chăn Chiên Nhân Lành, Chúa Giê-su đã nói:
Ngài gọi tên từng con
chiên của mình và dẫn chúng ra ngoài… và chiên đi theo Ngài vì chúng quen tiếng
Ngài. (Gioan 10,3-4)
Vì vậy, ở đây, Ma-ri-a ngay lập tức nhận ra tiếng của Chủ mình; bà biết rằng chính Chúa
Giê-su đang gọi bà. Và bà quay lại. Nhưng, ngay lúc này, bà đã quay lại để đối
diện với Ngài. Đây là một sự quay lại khác - đó là sự quay lại nội tâm với Chúa
của bà.
Sau đó, Chúa Giê-su bảo bà đừng bám víu vào Ngài nữa. Bà
nghĩ rằng bà đang bám víu vào Chúa Giê-su mà bà đã biết trước đây. Nhưng đây
chính là Chúa Giêsu Phục Sinh, đang trên đường về với Chúa Cha. Từ nay trở đi,
bà sẽ phải tìm thấy Người theo một cách rất khác, trong anh chị em mình. Vì vậy,
bà được bảo hãy đi báo cho các môn đệ khác biết rằng Chúa Giêsu đang trên đường
về với Chúa Cha, về với Thiên Chúa của Người và Thiên Chúa của họ.
Vậy nên Maria đã đi báo tin vui cho các tông đồ:
Tôi đã thấy Chúa!
Theo nhiều cách, Maria Mađalêna có thể được gọi là một Môn Đệ
Yêu Dấu. Không ai thể hiện tình yêu dành cho Chúa Giêsu mạnh mẽ hơn người phụ nữ
này, người đã được giải thoát khỏi một cuộc sống đầy xáo trộn nghiêm trọng. Bà
đã ở đó cùng với Mẹ Chúa Giêsu và một số phụ nữ khác dưới chân thập giá, canh
thức, trong khi không một người đàn ông nào trong số các tông đồ xuất hiện. Sau
khi Chúa Giêsu được chôn cất, bà đã canh thức bên mộ Người. Sáng sớm Chúa Nhật,
bà lại có mặt ở đó khi người ta phát hiện ra ngôi mộ trống rỗng. Sau chuyến viếng
thăm của Phêrô và Môn Đệ Yêu Dấu, chỉ còn mình bà ở lại để than khóc.
Trong Phúc Âm này, bà là người đầu tiên được Chúa Giêsu Phục
Sinh tỏ mình ra. Và bà cũng là người đầu tiên trong số các môn đệ của Người
loan báo sự phục sinh của Chúa. Điều này mang lại cho bà một vị trí độc đáo
trong câu chuyện Phúc Âm.
Có hai bài đọc thứ nhất để lựa chọn. Bài đọc thứ nhất được
trích từ sách Diễm Ca, diễn tả nỗi đau buồn của người đang yêu khi mất đi người
mình yêu và niềm vui khi tìm thấy người ấy:
Tôi tìm kiếm người ấy
mà không thấy… Lính canh tìm thấy tôi… Bạn có thấy người mà lòng tôi yêu mến
không?
Ngay lúc đó, nàng tình cờ gặp người ấy:
Tôi vừa đi ngang qua họ,
thì đã gặp người mà
lòng tôi yêu mến.
Tôi ôm chặt lấy người ấy
và không muốn buông ra…
Sự tương đồng với câu chuyện Phúc Âm rất gần gũi.
Bài đọc thứ nhất thay thế được trích từ Thư thứ hai gửi tín
hữu Cô-rin-tô. Trong đó, Thánh Phaolô nói:
…tình yêu của Chúa
Kitô thúc đẩy chúng ta…
Chính tình yêu này đã thôi thúc Maria Mađalêna. Và nó nói về
một mối quan hệ mới với Chúa Kitô:
Vậy nên, từ nay trở
đi, chúng ta không còn nhìn nhận ai theo quan điểm loài người nữa; mặc dù chúng
ta đã từng biết Chúa Kitô theo quan điểm loài người, nhưng giờ đây chúng ta
không còn biết Người theo cách đó nữa.
Đây là điều Maria Mađalêna phải học. Bà không còn có thể bám
víu vào Chúa Kitô mà bà đã từng biết trước đây nữa. Đấng Christ mà chúng ta biết
hiện nay hiện diện trong mỗi con người và trong mọi trải nghiệm của cuộc sống.
Chính nơi đó, Ngài được yêu thương và phục vụ. Chúng ta hãy cầu xin Maria
Mađalêna giúp chúng ta hiểu biết Chúa Giêsu hơn.
https://livingspace.sacredspace.ie/f0722r/
Maria Mađalêna là mẫu gương cho chúng ta, mẫu gương với tình
yêu nồng nhiệt đi tìm Chúa, một tình yêu luôn thao thức muốn được sống gần bên
Chúa. Và vì thế mà sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, Maria vội vàng lên đường
đi tìm Chúa. Ðây là quan tâm đầu tiên, quan tâm có ưu tiên trong cuộc sống của
Maria, và khi chưa tìm được đối tượng là Chúa Giêsu trong ngôi mộ đã an táng
Chúa, Maria đứng ngoài và khóc.
Chúa Giêsu phục sinh đã không để cho Maria gặp thử thách
lâu. Chúa đến với Maria và gọi đích danh bà, rồi biến đổi cuộc đời từ bên trong
để sai bà đi làm người chứng đầu tiên cho Ðấng phục sinh nơi các môn đệ Chúa.
Trong biến cố được ghi lại trong đoạn Phúc Âm chúng ta vừa đọc lại trên đây,
chúng ta thấy rằng để gặp được Chúa Giêsu, những cố gắng riêng của con người
không mà thôi thì chưa đủ. Chính Chúa Giêsu phục sinh là người đi bước đầu,
Chúa hiện ra và gọi: Maria. Chúa đáp lại thiện ý và cố gắng của Maria. Chúa
luôn làm như vậy với tất cả những ai thành tâm tìm Chúa.
Chúng ta hãy noi gương Maria luôn đi tìm Chúa. Tìm Chúa
trong lời cầu nguyện ngõ hầu cuối cùng chính Chúa mạc khải chính mình ra cho kẻ
tìm Ngài, ngõ hầu chúng ta có thể nhận ra Ngài và loan báo cho anh chị em chung
quanh: tôi đã gặp Chúa, tôi đã nhìn thấy Chúa.
Lạy Chúa,
Xin cho con được gặp Chúa. Xin đừng để con phải rời xa Chúa
là Thiên Chúa mãi mãi.
‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét