31/07/2014
Thứ Năm sau Chúa Nhật
17 Quanh Năm
Thánh Ignatio Loyola |
Bài
Ðọc I: (Năm II) Gr 18, 1-6
"Như
hòn đất nơi tay thợ gốm thế nào, thì các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy".
Trích
sách Tiên tri Giêrêmia.
Có
lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: "Ngươi hãy chỗi dậy, đi xuống nhà thợ gốm,
và ở đấy ngươi sẽ nghe lời Ta". Tôi liền xuống nhà thợ gốm, và đây anh
đang nắn đồ trên bàn quay. Cái bình đất do tay anh nắn đã vỡ nát, anh lại nắn
cái khác theo như ý anh muốn làm. Và có lời Chúa phán cùng tôi rằng: "Chúa
phán: Hỡi nhà Israel, nào Ta chẳng làm được cho các ngươi như người thợ gốm này
sao? Hỡi nhà Israel! Ðây, như hòn đất trong tay người thợ gốm thế nào, thì các
ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 145, 2abc. 2d-4. 5-6
Ðáp: Phúc thay người
được Thiên Chúa nhà Giacóp phù trợ (c. 5a).
Xướng:
1) Linh hồn tôi ơi, hãy khen ngợi Thiên Chúa; tôi sẽ khen ngợi Thiên Chúa trong
cả cuộc đời; bao lâu còn có thân tôi, tôi còn ca ngợi Chúa. - Ðáp.
2)
Ðừng tin cậy vào những vị quân vương, vào con người phàm không thể ban ơn cứu độ.
Lúc y tắt thở, y sẽ trở về bụi đất; bấy giờ những lời bàn của y cũng tiêu tan.
- Ðáp.
3)
Phúc thay người được Thiên Chúa nhà Giacóp phù trợ, người đặt hy vọng vào Chúa
là Thiên Chúa của mình: Người là Ðấng đã tạo thành trời đất, biển khơi và muôn
vật chúng đang chứa đựng. Người là Ðấng giữ trung tín muôn đời. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 24, 4c và 5a
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con
trong chân lý của Ngài. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 13, 47-53
"Người
ta lựa cá tốt bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Nước trời lại giống như lưới thả
dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà
lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Ðến ngày tận thế
cũng như vậy: các thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi
ném những kẻ dữ vào lò lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Các ngươi có hiểu
những điều đó không?" Họ thưa: "Có".
Người
liền bảo họ: "Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống
như chủ nhà kia, hay lợi dụng những cái cũ, mới trong kho mình". Khi Chúa
Giêsu phán các dụ ngôn đó xong, thì Người rời khỏi nơi ấy.
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Thái
Ðộ Bao Dung
Có
một Bác sĩ nọ tìm đến với một vị Giám mục cao niên và tuyên bố: "Thưa Ðức
Cha, con đến để thông báo cho Ðức Cha biết con đang nghĩ đến chuyện ra khỏi
Giáo Hội, Ðức Cha nghĩ sao?".
Vị
Giám mục yêu cầu ông cho biết một vài lý do khiến ông có ý định đó. Viên Bác sĩ
nhìn thẳng vào mắt vị Giám mục và nói: "Thưa Ðức Cha, Ðức Cha nghĩ coi:
Giáo Hội đã có mặt trên trần gian này 2,000 năm nay, thế mà con người có khá
hơn không?".
Vị
Giám mục bình tĩnh trả lời: "Bác sĩ nói thật chí lý, nhưng Bác sĩ hãy thử nghĩ
lại: nước đã xuất hiện trên mặt đất này từ bao nhiêu triệu năm nay, vậy mà ngày
nào Bác sĩ cũng như tôi, ai cũng phải rửa tay".
Nghe
thế, viên Bác sĩ thinh lặng ra về, ông không còn nghĩ đến chuyện rời bỏ Giáo Hội
nữa.
Với
bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy có thái độ kiên nhẫn bao
dung hơn đối với Giáo Hội của Ngài. Qua hình ảnh chiếc lưới thả xuống biển, kéo
lên với đủ loại cá, trong đó người ta giữ lại những con cá tốt và ném đi những
con cá xấu, Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta rằng cuộc gặp gỡ giữa Thiên Chúa
và con người chỉ được thực hiện trọn vẹn vào ngày cánh chung mà thôi, trong khi
chờ đợi, thì người môn đệ của Ngài cần có thái độ kiên nhẫn, bao dung.
Giáo
Hội là Thân Thể của Chúa Kitô. Tự bản chất, Giáo Hội là thánh thiện, như chúng
ta vẫn tuyên xưng trong Kinh Tin Kính, nhưng Giáo Hội thánh thiện ấy lại gồm những
con người tội lỗi. Ý thức cơ bản và quan trọng nhất của người Kitô hữu chính là
luôn nhận biết mình là tội nhân, để từ đó kêu cầu lòng thương xót của Chúa và sự
tha thứ của anh em. Thiếu ý thức ấy, người Kitô hữu sẽ rơi vào thái độ kiêu
căng giả hình của những người Biệt phái bị Chúa Giêsu lên án gắt gao. Ðồng hành
với nhân loại, mang đến cho nhân loại Tin Mừng cứu rỗi, cũng như Chúa Giêsu, Ðấng
cứu độ, Giáo Hội chỉ có thể thực thi sứ mệnh của mình với thái độ kiên nhẫn, cảm
thông, yêu thương, tha thứ mà thôi. Không ngôn ngữ nào hùng hồn hơn, không sứ
điệp nào có tính thuyết phục hơn lòng nhân từ, sự khoan dung và tha thứ. Cái chết
của Chúa Giêsu trên Thập giá là tuyệt đỉnh của hành động cứu rỗi của Ngài và
lôi kéo mọi người lên với Ngài.
Luôn
ý thức về thân phận tội lỗi yếu hèn của mình, không ngừng cảm thông với những
thiếu sót bất toàn trong Giáo Hội, cố gắng thực thi lòng nhân từ bao dung với mọi
người, đó là thách đố đang đặt ra cho người Kitô hữu chúng ta hơn bao giờ hết.
Xin Chúa khơi dậy trong tâm hồn chúng ta lòng yêu mến Giáo Hội được thể hiện bằng
những cử chỉ cảm thông bao dung, kiên nhẫn mỗi ngày.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 17 TN2
Bài đọc: Jer 18:1-6; Mt
13:47-52
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cần biết mình trong
mối tương quan với Thiên Chúa.
Khi
con người càng giàu có và tiến bộ văn minh, con người càng xa Thiên Chúa; ngược
lại, ở những nước nghèo khổ và chậm phát triển, con người dễ tin tưởng vào
Thiên Chúa hơn. Một ví dụ dẫn chứng: Đức Giáo Hoàng Benedict đã hơn một lần cảnh
cáo các nước Âu Châu đang mất dần đi đức tin, gia sản Kitô giáo của mình; đang
khi đó ở Phi Châu và Á Châu, số tín hữu và linh mục lại gia tăng rất nhiều. Lý
do nào đã đưa con người xa Thiên Chúa khi họ trở nên giàu có và thụ hưởng một nếp
sống văn minh hơn? Có phải khi con người giàu có và tiến bộ, Thiên Chúa không
còn chỗ đứng trong cuộc đời của họ nữa?
Các
bài đọc hôm nay cho chúng ta một cái nhìn xác thực về vấn đề này. Trong bài đọc
I, ngôn sứ Jeremiah được Thiên Chúa mặc khải sự khôn ngoan khi ông chứng kiến
người thợ gốm làm việc. Như nắm đất sét trong tay thợ gốm, ông có thể nặn ra những
chiếc bình khác nhau; nếu có chiếc bình nào không đúng ý, ông có thể loại bỏ hoặc
sửa lại cho vừa ý. Thiên Chúa cũng thế, Ngài có thể sáng tạo nên những con người
khác nhau; nếu một người trở nên không đúng ý Thiên Chúa, Ngài có thể loại bỏ
hay sửa chữa cho hợp với thánh ý của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra hai
hình ảnh để mời gọi con người suy nghĩ. Thứ nhất, như chiếc lưới thả xuống biển
và bắt lên mọi cá tốt cũng như cá xấu, người ngư phủ ngồi lựa cá tốt cho vào giỏ,
cá xấu quăng đi; thiên thần của Thiên Chúa cũng gom nhặt tất cả mọi người, người
công chính cho vào Nước Trời, trong khi những người xấu nết bị quăng ra ngoài.
Thứ hai, như một quản gia tích trữ trong kho cả những cái cũ lẫn cái mới, Nước
Trời cũng bao gồm cả cái cũ lẫn cái mới, chứ không phải chỉ có những cái mới mà
thôi.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy.
Mặc
khải của Thiên Chúa cho con người không chỉ bằng lời nói, nhưng còn bằng hình ảnh,
vì chúng giúp con người dễ cảm nhận hơn. Những thị kiến các ngôn sứ nhìn thấy,
không nhất thiết phải từ trời; nhưng có thể từ những kinh nghiệm nhìn thấy hằng
ngày. Thiên Chúa ban ơn linh hứng cho các ngôn sứ, để ông có thể hiểu một chân
lý cao sâu đàng sau những gì đang thấy, trước khi loan truyền lại cho dân
chúng.
1.1/
Hình ảnh đất sét ở trong tay người thợ gốm: Trình thuật hôm nay muốn diễn tả: Đất sét chỉ là chất
liệu. Nó không thể đòi người thợ gốm tạo thành chiếc bình thay vì cái nồi. Óc
sáng tạo là ở nơi người thợ gốm, ông có thể nặn lên bất cứ hình ảnh nào ông muốn.
Khi nặn một đồ vật bị hỏng, ông có thể vứt đi, hoặc nhồi đất sét để nặn lại. Đất
sét không có một chút uy quyền gì đối với người thợ gốm.
Bàn
xoay (obnayim) chỉ tìm thấy ở đây, là hai cối đá được nối kết với nhau bằng
một trục đứng. Cối đá ở dưới được điều khiển bằng chân; trong khi cối đá ở trên
được điều khiển bằng tay (Sir 38:29-30). Chiếc bình bị hỏng vì nhiều lý do,
nhưng lý do chính yếu là nó không theo đúng ý của người thợ gốm. Khi thấy không
hợp ý, người thợ gốm có quyền vứt đi để nặn chiếc bình khác hay sửa chữa cho
đúng ý. Đây chính là ý chính của thị kiến.
1.2/
Con người ở trong tay Thiên Chúa: Trình thuật hôm nay có ý muốn nói: Thiên Chúa chính
là người thợ gốm. Israel chính là đất sét trong tay Ngài. Thiên Chúa có thể (yasar),
có nghĩa “nặn” hay “sáng tạo” nên những con người khác nhau. Ý tưởng con người
là đất sét rất phổ thông trong vùng Cận Đông, và nguồn gốc của nó liên quan với
thợ gốm.
Ý
chính của trình thuật là con người hoàn toàn tùy thuộc vào Thiên Chúa cho sự hiện
hữu của họ. Thiên Chúa có thể làm cho con người trở thành một thọ tạo tốt đẹp
nhất, như người thợ gốm làm một chiếc bình đẹp nhất. Chiếc bình không thể nói với
thợ gốm: Tự tôi làm ra chiếc bình đẹp này. Như đất sét không thể truyền cho người
thợ gốm nặn mình thành cái gì mình muốn hay đừng nặn những gì mình không muốn;
con người cũng không thể yêu cầu Thiên Chúa tạo họ thành những gì họ muốn, và họ
cũng không thể trở thành những gì mà Thiên Chúa không muốn.
Trong
thực tế, khi vật chất tương đối đầy đủ hay hưởng thụ các văn minh tiến bộ, con
người thường có khuynh hướng kiêu hãnh: coi như tất cả những gì mình sở hữu là
do chính mình tạo nên. Vì quên nguồn gốc nên họ coi họ như chủ nhân và làm bất
cứ điều gì họ muốn. Họ khinh thường những điều răn Chúa dạy và coi những điều
này như là dây xích giới hạn sự tự do của họ.
2/
Phúc Âm:
Nước Trời giống như lưới cá thả xuống biển gom được đủ thứ cá.
2.1/
Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công
chính: Chúa
Giêsu dùng hình ảnh người ngư phủ ngồi lựa cá để nhắc nhở cho dân chân lý này:
Chẳng có ngư phủ nào dại dột bỏ chung cá tốt với cá xấu. Trái lại, ông sẽ ngồi
chọn lựa: cá tốt bỏ vào giỏ, cá xấu quăng ra ngoài. Cũng vậy, trong Ngày Phán
Xét, Chúa sẽ sai các thiên thần của Ngài lựa những người tội lỗi ra khỏi những
người công chính, và quăng họ vào lò lửa, ở đó họ sẽ phải khóc lóc và nghiến
răng! Nếu con người biết họ sẽ không thể vào Nước Trời nếu cứ mang trong mình đủ
mọi tội lỗi, họ phải biết ăn năn trở lại và tập sống thành người tốt hơn.
2.2/
Nước Trời giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn
cái cũ: Chúa
dùng hình ảnh của người luật sĩ đã được học hỏi thông thạo về Nước Trời: Ông giống
như người quản gia, mang ra từ kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ. Qua
hình ảnh này, Chúa cho dân chúng thấy Nước Trời không chỉ toàn cái cũ, cũng
không chỉ toàn cái mới; mà là cả cũ lẫn mới. Nếu hiểu Nước Trời là chính Chúa
Giêsu, từ nơi Ngài tập trung cả cái cũ lẫn cái mới, cả Cựu Ước lẫn Tân Ước.
Ngài đến để làm trọn những gì Cựu Ước đã nói về Ngài.
Một
trong những thái độ vô cùng nguy hiểm của con người thời đại là thái độ “có mới
nới cũ.” Những người này chủ trương phải đạp đổ hay ít nhất xét lại tất cả quá
khứ và xây dựng lại từ đầu. Họ quên đi rằng không phải tất cả những gì cũ là dở
và những gì mới đều hay; chưa chắc cái mới đã tốt bằng cái cũ, và rất nhiều lần
cái mới là kiện toàn của cái cũ. Những tiến bộ của khoa học không nên làm con
người xa Thiên Chúa; nhưng phải là lý do để con người tiến gần Chúa hơn, vì
Thiên Chúa đã cho con người có khôn ngoan để khám phá ra những trật tự mà Thiên
Chúa đã cho tiềm ẩn trong thế giới.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Con người do Thiên Chúa tạo dựng và điều khiển. Chúng ta không bao giờ được
kiêu hãnh coi mình trên Thiên Chúa hay không cần đến Ngài. Trái lại, chúng ta cần
khiêm nhường nhìn nhận mình chỉ là loài thụ tạo trước mặt Chúa và không thể sống
thiếu Ngài.
-
Chúng ta sẽ chết và bị phán xét trong Ngày Tận Thế. Ngày Tận Thế không phải do
trí tưởng tượng nhưng do chính Con Thiên Chúa đã mạc khải. Trong ngày này,
chúng ta sẽ phải trả giá tất cả các việc mình đã làm khi còn sống nơi thế gian,
và sẽ được vào Nước Trời hay bị quăng ra ngoài là do hậu quả của các việc làm
này.
-
Vì những chân lý này mà chúng ta phải sống rất khôn ngoan đang khi còn sống
trên thế gian. Chúng ta phải cẩn thận tuân giữ luật Chúa, càng văn minh bao
nhiêu càng cần giữ luật nghiệm nhặt bấy nhiêu. Chúng ta đừng sống như không có
nguồn gốc và cũng đừng sống như không có ngày mai.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
31/07/14 THỨ NĂM TUẦN 17 TN
Th. I-nha-xi-ô Lôi-ô-la, linh mục
Mt 13,47-53
Th. I-nha-xi-ô Lôi-ô-la, linh mục
Mt 13,47-53
Suy niệm: Người ta cho rằng Giáo Hội là trại cải huấn
cho các tội nhân, chứ không phải là nhà bảo tàng dành cho các thánh. Thật ra,
Giáo Hội bao gồm cả thánh nhân lẫn tội nhân, người tốt bên cạnh kẻ xấu. Đức
Giê-su không lập một Giáo Hội chỉ gồm những người tinh tuyền, tốt lành, hay chỉ
gồm những con người xấu xa, tội lỗi cần hoán cải. Tựa như chiếc lưới gom được
đủ mọi thứ cá, Nước Trời cũng đón nhận đủ mọi hạng người. Ngài nhân lành chấp
nhận sự chung đụng, ngô khoai, vàng thau lẫn lộn. Bao lâu chưa đến ngày cánh chung,
ta đừng vội lên án hay xét xử ai. Qua dụ ngôn này, ta học được tấm lòng nhân
hậu của Đức Giê-su, Ngài ban nhiều cơ hội và chờ đợi người xấu hoán cải.
Mời Bạn: Bạn
thường bực tức vì có những thành phần không tốt trong cộng đoàn, trong Giáo
Hội. Thay cho thái độ loại trừ khắt khe, bạn hãy học lấy tâm tình khoan dung và
nhẫn nại của Đức Giê-su: cầu nguyện, nâng đỡ và chờ đợi những người anh em ấy
hoán cải. Bạn có chấp nhận quan điểm này và nỗ lực sống như vậy không?
Sống Lời Chúa: Tôi
sẽ không khó chịu, bực tức và đòi loại trừ những anh em không tốt ra khỏi cộng
đoàn hay đoàn thể. Trái lại, tập khoan dung và kiên nhẫn như Đức Giêsu.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, dù chúng con có nhiều điểm khác biệt, nhưng xin
hiệp nhất chúng con trong tình yêu. Xin cho chúng con biết yêu thương nhau thật
tình, chia sẻ cho nhau mọi nỗi buồn vui, nâng nhau dậy khi vấp ngã, phấn khởi
trước những thành công, thẳng thắn góp ý cho nhau để cùng nhau tiến bộ. Amen. (Rabbouni).
Cá tốt cho vào giỏ
Gia nhập Hội Thánh không phải là một bảo đảm để
được cứu độ. Còn cần sống hoàn thiện như Cha trên trời.
Suy niệm:
Dụ ngôn chiếc lưới được coi
là dụ ngôn cuối cùng
trong một chuỗi bảy dụ ngôn
của chương 13 theo Tin Mừng Mátthêu.
Dụ ngôn này có nhiều điểm
tương đồng với dụ ngôn lúa và cỏ lùng.
Cả hai đều nói đến sự tách
biệt kẻ xấu và người tốt vào ngày tận thế,
và kẻ xấu sẽ bị Thiên Chúa
luận phạt nghiêm minh (cc. 42. 50).
Đức Giêsu đã dùng những hình
ảnh quen thuộc, gần gũi để nói về Nước Trời.
Có khi là hình ảnh nông
nghiệp như dụ ngôn người gieo giống,
dụ ngôn lúa và cỏ lùng, hay
dụ ngôn hạt cải.
Có khi là hình ảnh về chăn
nuôi như dụ ngôn về người mục tử.
Có khi là hình ảnh về ngư
nghiệp như trong dụ ngôn chiếc lưới.
Một số môn đệ của Ngài đã
sống bằng nghề chài lưới ở hồ Galilê.
Thời xưa việc đánh cá ở hồ
này cũng đơn giản như ở quê ta ngày nay.
Những ngư phủ đi trên những
chiếc thuyền nhỏ.
Họ quăng lưới vào những nơi
thấy dấu hiệu có cá đang đi.
Lưới với những hòn chì nặng
sẽ chụp xuống đàn cá và họ chỉ cần kéo vào bờ.
Một chi tiết đáng chú ý ở
đây là họ gom được mọi loại cá, cả tốt lẫn xấu.
Hình ảnh này gợi cho ta về
việc mọi người, bất luận tốt xấu,
đều được mời gọi tham dự bàn
tiệc Nước Trời (Mt 22, 9-10).
Trong Hội Thánh, cũng có sự
pha trộn giữa người tốt, kẻ xấu,
như được ám chỉ trong dụ
ngôn lúa và cỏ lùng.
Ở các tỉnh ven hồ Galilê, ta
dễ thấy cảnh tượng các ngư phủ ngồi trên bờ,
gom cá đánh được trong ngày,
giữ lại cá tốt, quăng đi cá xấu.
Chỉ khi lưới đầy, họ mới làm
công việc lựa cá như vậy (c. 48).
Tương tự như trên, chỉ khi
đến ngày tận thế, các thiên thần mới xuất hiện
để tách biệt kẻ xấu ra khỏi
người công chính (c. 49).
Như thế tình trạng hiện nay
của Hội Thánh vẫn là chưa hoàn hảo.
Không phải mọi Kitô hữu đều
đã sống tinh thần Bài Giảng trên núi.
Có những Kitô hữu không sinh
trái, vì hạt giống nhận được đã bị thui chột,
bởi thử thách gian nan hay
mối lo toan vật chất (Mt 13, 18-22).
Có những Kitô hữu tuy vẫn
kêu Đức Giêsu là Lạy Chúa ! (Mt 7, 21-23),
vẫn nhân danh Ngài mà nói
tiên tri, trừ quỷ hay làm phép lạ,
nhưng lại không thi hành ý
muốn của Cha trên trời và làm điều gian ác.
Có những Kitô hữu dự tiệc
cưới mà không mặc áo cưới (Mt 22, 11-13).
Có những Kitô hữu là muối
nhạt, đã trở thành vô dụng (Mt 5, 13).
Như thế gia nhập Hội Thánh
không phải là một bảo đảm để được cứu độ.
Còn cần sống hoàn thiện như
Cha trên trời (Mt 5, 48).
Thời nay chúng ta không
thích nghĩ đến những chuyện bị coi là xa xôi,
như chuyện tận thế, chuyện
Thiên Chúa phán xét và luận phạt.
Chúng ta thích sống yên ổn
với một Thiên Chúa nhân hậu vô cùng,
đến độ có vẻ như hỏa ngục
chỉ là chuyện viển vông để dọa con nít.
Nhưng dù sao cũng không
tránh được ngày cỏ lùng bị tách khỏi lúa,
cá xấu bị tách khỏi cá tốt,
kẻ bất lương bị tách khỏi người lành.
Cuối cùng Nước Trời sẽ không
còn chút bóng dáng của sự dữ,
và Thiên Chúa sẽ là
mọi sự cho mọi người (1 Cr 15, 28).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin thương nhìn đến Hội Thánh
là đàn
chiên của Chúa.
Xin ban
cho Hội Thánh
sự hiệp
nhất và yêu thương,
để làm
chứng cho Chúa
giữa
một thế giới đầy chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh
không ngừng lớn lên như hạt
lúa.
Xin đừng để khó khăn làm
chúng con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng con
ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh trở nên men
được vùi sâu trong khối bột
loài người
để bột được dậy lên và trở
nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh thành cây
to bóng rợp
để chim trời muôn phương rủ
nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh
trở nên bàn tiệc của mọi dân
nước,
nơi mọi người được hưởng
niềm vui và tự do.
Cuối cùng xin cho chúng con
biết xây dựng một Hội Thánh
tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng
trong Hội Thánh.
Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân
loại nhận ra Nước Trời ở gần bên. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
31
THÁNG BẢY
Ngay
Cả Sự Chết Cũng Phục Vụ Cho Sự Sống
Chúng
ta nhận thấy Cựu Ước – trong khi nhìn nhận sự có mặt của nhiều loại sự dữ và
đau khổ trong đời – đã làm chứng hùng hồn rằng sự khôn ngoan và lòng từ ái của
Thiên Chúa (biểu hiện qua sự quan phòng thần linh của Ngài) tất thắng trên mọi
sự dữ và đau khổ.
Cảm
nhận này được trình bày trong Sách Gióp, cuốn sách xoáy trọn vào chủ đề sự dữ
và tiếng kêu ai oán thất vọng. Cuốn sách quan trọng này (về chủ đề sự dữ) đôi
khi được thấy như một kiểm nghiệm hùng hồn ‘đo lòng’ người công chính. Nhưng
đây chỉ là một khía cạnh phụ thuộc của quyển sách mà thôi. Cốt lõi của quyển sách
chính là sự đúc kết vừa rõ ràng vừa công phu của tác giả rằng Thiên Chúa là Đấng
tốt lành. Qua Sách Gióp, chúng ta nắm bắt những giới hạn và bản chất phù du của
mọi tạo vật. Chúng ta nhận ra rằng một số hình thức của sự dữ thể lý có thể là
do bản chất sa ngã của thế giới gây ra.
Chúng
ta cũng ý thức rằng tất cả những gì thuộc vật chất đều ở trong một mối quan hệ
hỗ tương gần gũi nhau – như câu nói xưa: “Đây chết thì kia sống”. Như vậy, xét
một mức nào đó, ngay cả sự chết cũng phục vụ cho sự sống. Qui luật này cũng
không loại trừ con người – vì con người vừa là xác thịt vừa là tinh thần, vừa
khả diệt vừa bất tử.
Trong
chiều hướng này, những ý tưởng của Thánh Phao-lô càng vén mở các chân trời rộng
hơn nữa: “Dù con người bên ngoài chúng tôi có tiêu tan đi, thì con người bên
trong của chúng tôi ngày càng đổi mới” (2Cr 4,16). Rồi ngài nói thêm: “Thật vậy,
một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối
vinh quang vô tận, tuyệt vời” (2Cr 4,17).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
31-7
Thánh
Ignatiô Loyôla, linh mục
Gr
18, 1-6; Mt 13, 47-53.
LỜI
SUY NIỆM: “Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển,
gom được đủ thứ cá. Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt
cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.”
Chúng
ta là những Kitô hữu, chúng ta như là những con cá đang ở trong lưới Nước Trời.
Chắc chắn chúng ta phải chết đi vì tội lỗi của mình, để được tái sinh, trở
thành một tạo vật mới. Điều quan trọng đối với mỗi người chúng ta ngay từ bây
giờ và từng ngày một, đừng bao giờ quay trở lại cuộc sống bên ngoài lưới của
Giáo Hội, lưới Nước Trời.
Lạy
Chúa Giêsu. Chúng con tạ ơn Chúa đã thương cho chúng con đang ở trong Giáo Hội
của Chúa. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn trung thành sống
đức tin, đức cậy và đức mến.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
31-07: Thánh IGNATIÔ LOYOLA
Linh
Mục (1491 - 1556)
Don
Inigo Lopez de Recalde sinh khoảng năm 1481 tại miền đồi núi Basque gần làng
Azpeytia. Ngài là con út trong số 11 người con của một gia đình quí tộc. Được rửa
tội với tên Inigo, một vị thánh Tây Ban Nha dòng thánh Bênêdictô, nhưng sau này
Ngài thường dùng tên Ignatiô thành Antiokia. Hồi còn niên thiếu, người giúp việc
cho một người bạn quí tộc của một gia đình là Giuan Velasquez. Sau khi
Velasquez từ trần, Ngài lại phục vụ bá tước Najera, phó vương miền Navarre.
Ngài được giáo dục một cách hời hợt. Thời đó, Ngài chỉ ham chơi, thích những
chuyện hào hùng, nhất là những ngày lễ duyệt binh.
Trong
cuộc chiến Pháp, Tây Ban Nha tháng năm 1521 quân đội pháp đã vượt núi Pyrênê và
tới phong tỏa Pampeluna. Nhiều người đã tính chuyện đầu hàng, nhưng Ignatiô quyết
cầm cự. Trong cơn bão tố tại pháo đài Ignatiô bị trúng đạn pháo ở đùi, Ngài được
chuyển về lâu đài ỏ Loyola. Nơi dây người ta khám phá ra rằng xương đùi đã bị xếp
trật, phải mổ ra và sắp xếp lại. Ngài đã can đảm chịu đựng cơn đau.
Thời
gian dưỡng bệnh lâu dài tiếp theo sau đó, không có sách vở gì khác, Ignatiô
dùng thời gian để đọc hạnh các thánh. Gương mẫu đời sống các thánh làm mủi lòng
Ignatiô. Ngài nói: - Tôi có phải thực hiện điều mà thánh Phaxicô và Dominico đã
làm chăng ?
Năm
1522, sau khi bình phục, Ngài đi hành hương kính Đức bà Montserrat. Nơi đây
Ngài đã thực hiện cuộc xưng tội trong ba ngày, trao tặng đồ hiệp sĩ cho một kẻ
ăn xin, đặt gươm trên bàn thờ Đức Mẹ và tới thành Manresa kế cận để phục vụ
trong một nhà thương. Đã một thời Ngài bị nguy hiểm rơi vào một cuộc khổ hạnh
quá độ. Ngài Ngài đã thoát hiểm nhờ sự vâng phục hoàn tòan đối với cha giải tội.
Chính tại Manresa, Ngài được Thiên Chúa soi sáng, sự soi sáng hứơng dẫn trọn những
ngày còn lại của cuộc đời Ngài. Ngài viết cuốn linh thao, trong đó vạch ra những
nguyên tắc mà một người công giáo phải theo để "điều khiển đời sống
mình" một đời sống nhằm ca tụng Chúa, tôn kính và phụng sự Ngài, để được cứu
rỗi. Ngài phác họa một giáo thuyết của mình về sự chọn lựa và đòi hỏi để làm mọi
sự để "vinh danh Chúa" (Ad Majorem dei gloriam)
Thánh
nhân ở lại Manresa khoảng một năm và từ đó hành hương đi Palestina, trên đường
đi có dừng lại ở Roma. Sau khi đã kính viếng các nơi thánh ở Palestina, Ngài trở
về Barcelona. Nơi đây, dầu đã 30 tuổi, Ngài vẫn đến trường, ngồi chung ghế với
các em nhỏ, để sữa chữa lại kẽ hở trong việc học hành, cho tới khi Ngài có thể
dự lớp tại đại học Alcala và Salamanca. Tại cả hai nơi này, đã Ngài bị truy tố
ra tòa án tôn giáo và bị tống giam ít ngày. Nhưng cuối cùng giáo thuyết của
Ngài đã thắng.
Năm
1528, Ngài bỏ Salamanca đi Paris và Sorbonne. Ngài ở Paris 7 năm, nơi đây Ngài
tụ họp được sáu môn sinh đầu tiên. Vào ngày lễ Mông Triệu năm 1534 bảy anh em
đã long trọng hiến thân phụng sự Thiên Chúa, khấn giữ đức nghèo khó và trong sạch,
tại đền thờ thánh Denis tại Montmartre. Lúc đó, họ dự định đi Giêrusalem và hiến
thân cho việc cứu rỗi các linh hồn trong các miền còn ngoại giáo.
Ignatiô
trở về Tây Ban Nha. Năm 1535, tu hội đã lên tới 10 người. Họ gặp nhau ở
Venitia, định cùng đáp tàu đi hành hương thánh địa. Nhưng tình hình miền Đông Địa
Trug Hải không cho phép. Bù lại một số đi Roma, để Ignatiô tại Venitia. Đức
giáo hoàng Phaolô III ưu ái tiếp họ. Trở lại Ventia, họ mang theo phép của Đức
Giáo hoàng cho Ignatiô và 6 anh em được thụ phong linh mục.
Một
năm sau, thấy rằng: không thể tới thánh địa được, Ignatiô kết luận rằng ý Chúa
không muốn cuộc hành hương này. Thay vào đó, Ngài đặt tu hội dưới danh hiệu
"dòng Chúa Giêsu" dưới quyền xử dụng của toà thánh. Họ đi Roma và
Ignatiô dâng thánh lễ đầu tiên ở đầu vào dịp lễ Giáng sinh năm 1538 tại đền thờ
Đức Bà cả, Ngài soạn thảo hiến pháp của dòng mới và đến trình diện Đức giáo
hoàng Phaolô III. Đức giáo hoàng đã phát biểu khi gặp họ: - Đây là bàn tay
Thiên Chúa.
Và
trong sắc lệnh Regimini Militantis Ecclesioe, ban hành tháng 9 năm 1540 Ngài đã
chính thức công nhận hội dòng. Hội dòng thêm vào đó 3 lời khấn: nghèo khó, vâng
lời, trong sạch, lời khấn đặc biệt vâng phục Đức giáo hoàng.
Trong
hiến pháp đầu tiên, hội dòng giới hạn con số có 60 tu sĩ. Ignatiô được đồng
thanh bầu làm bề trên ngày 7 tháng 4 năm 1541. Luật hạn định tu sĩ vào số 60 được
rút lại bởi sắc lệnh của Đức giáo hoàng ngày 15 tháng 3 năm 1543.
Ignatiô
khó rời bỏ Roma cho đến cuối đời. Nhưng hội dòng đã lan rộng tới mọi miền trên
thế giới, dưới quyền hướng dẫn của Ngài như một phép lạ, khi Ngài từ trần vào
ngày 3 tháng 7 năm 1556, hội dòng đã có 12 tỉnh dòng với 101 nhà và gần 1000 phần
tử.
Thánh
Ignatiô được suy tôn hiển thánh ngày 12 tháng 3 năm 1622.
(daminhvn.net)
31
Tháng Bảy
Tiếng Kêu Của Ếch
Một
vị ẩn sĩ đạo đức nọ nổi tiếng là người có thể sai khiến được thú vật.
Một
buổi tối nọ, ông đang tịnh niệm cầu nguyện, một con ếch không biết từ đâu cất
tiếng kêu lên inh ỏi. Vị ẩn sĩ cố gắng tập trung ý chí vào lời cầu nguyện để
không còn nghe tiếng ếch kêu nữa. Nhưng ông càng cố gắng, tiếng ếch càng kêu
to. Không còn tự chế được nữa, vị ẩn sĩ quát lên: "Hãy câm miệng cho ta cầu
nguyện được không?".
Mệnh
lệnh đầy uy lực của nhà ẩn sĩ đã bịt miệng được chú ếch. Thinh lặng trở lại với
không gian. Nhưng cũng chính lúc đó, nhà ẩn sĩ như nghe vang vọng trong tâm hồn
ông một tiếng kêu khác. Ông nghe như có người nói với ông rằng: "Có lẽ
Chúa cũng ưa thích tiếng kêu của ếch như lời cầu kinh của ngươi". Vị ẩn sĩ
hỏi vặn lại: "Tiếng kêu của ếch mà cũng làm cho lỗ tai của Chúa vui được
sao?". Tiếng kêu trong tâm hồn ông đáp trả: "Vậy thì ngươi có biết tại
sao Chúa tạo ra âm thanh không?".
Vị
ẩn sĩ chợt hiểu được bài học từ trong nội tâm... Ông đến bên cửa sổ và ra lệnh
cho chú ếch: "Nào, hãy hát lên đi". Tiếng kêu của chú ếch vang lên, mấy
chú ếch xung quanh cũng hòa theo một nhịp tạo thành một bài ca lúc trầm lúc bổng,
lúc dặt dìu, lúc tha thiết... Ðêm vắng bỗng trở nên vui hơn.
Với
sự khám phá trên đây, trái tim của nhà ẩn sĩ bỗng trở nên hài hòa với vũ trụ và
lần đầu tiên trong đời, ông hiểu được thế nào là cầu nguyện.
Sự
cầu nguyện thường cần phải có một khung cảnh thích hợp. Có một không gian đặc
biệt dành cho cầu nguyện, có một quãng thời gian đặc biệt dành cho cầu nguyện,
có một bầu khí đặc biệt dành cho cầu nguyện. Ðó là điều thiết yếu dành cho cuộc
sống con người... Ðó là lý do hiện hữu của một bàn thờ nhỏ trong nhà, đó là mục
đích của các ngôi thánh đường.
Tuy
nhiên, sự cầu nguyện sẽ đánh mất của nó, nếu con người đóng khung nó trong một
khung cảnh và bầu khí đặc biệt. Cầu nguyện là một gặp gỡ với Chúa và đồng thời
cũng là một giao kết với tha nhân. Thiên Chúa, chúng ta không thể đóng khung
trong bốn bức tường vắng lặng của nhà thờ. Con người, chúng ta phải gặp gỡ ngay
trên chợ đời.
Thành
ra, lời cầu nguyện đích thực phải là lời cầu nguyện mà con người có thể dâng
lên Thiên Chúa trong bất cứ hoàn cảnh nào, trong bất cứ lúc nào, bằng tất cả cuộc
sống. Lời cầu nguyện đích thực là lời cầu nguyện được thốt lên trong thời thuận
tiện cũng như không thuận tiện. Lời cầu nguyện đích thực là cả một cuộc sống
tuân phục ý Chúa, một cuộc sống hài hòa với tha nhân, một cuộc sống "xin
vâng" trong từng phút giây.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét