29/11/2015
Chúa Nhật
1 Mùa Vọng Năm C
(phần I)
Bài Ðọc I: Gr 33, 14-16
"Ta sẽ làm nảy sinh cho Ðavít một chồi công chính".
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Ðây lời Chúa phán: Ðã đến ngày Ta sẽ thực hiện tin mừng Ta loan
báo về nhà Israel và nhà Giuđa. Trong những ngày đó và trong thời gian đó, Ta sẽ
làm nảy sinh cho Ðavít một chồi công chính, Ngài sẽ xét xử và thi hành công lý
trong xứ sở. Trong những ngày đó, Giuđa sẽ được cứu thoát, Giêrusalem sẽ sống
yên ổn. Và đây là tên người ta sẽ gọi Ngài: "Thiên Chúa, Ðấng Công Chính của
chúng tôi".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 24, 4bc-5ab. 8-9. 10 và 14
Ðáp: Lạy Chúa, con vươn linh hồn lên tới Chúa (c. 1b).
Xướng: 1) Lạy Chúa, xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo
con về lối bước của Ngài. Xin hướng dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì
Chúa là Thiên Chúa cứu độ con. - Ðáp.
2) Chúa nhân hậu và công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân
hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người
khiêm cung đường lối của Ngài. - Ðáp.
3) Tất cả đường nẻo Chúa là ân sủng và trung thành, dành cho những
ai giữ minh ước và điều răn Chúa. Chúa thân mật với những ai tôn sợ Chúa, và tỏ
cho họ biết lời minh ước của Ngài. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Tx 3, 12 - 4, 2
"Xin Chúa làm cho lòng anh em nên dũng cảm khi Chúa Kitô đến".
Trích thư thứ I của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu
Thêxa-lônica.
Anh em thân mến, xin Chúa gia tăng và ban cho anh em tràn đầy
lòng thương yêu nhau, và thương yêu mọi người như chúng tôi đối với anh em, để
lòng anh em được bền vững trên đường thánh thiện, không có gì đáng trách trước
mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến
cùng với tất cả các Thánh. Amen.
Anh em thân mến, ngoài ra, tôi còn van nài anh em trong Chúa
Giêsu điều này, là như anh em được chúng tôi bảo cho biết phải sống thế nào cho
đẹp lòng Chúa, anh em đang sống như vậy, xin anh em cứ tiến thêm nữa. Vì anh em
biết rõ huấn thị chúng tôi nhân danh Chúa Giêsu đã ban cho anh em.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Tv 84, 8
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin tỏ lòng từ bi Chúa cho chúng
con, và ban ơn cứu rỗi cho chúng con. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 21, 25-28, 34-36
"Giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Sẽ có những
điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu
lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn chờ đợi những gì sẽ xảy
đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy
trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều
đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các
con đã gần đến.
Các con hãy giữ mình, kẻo lòng các con ra nặng nề, vì chè chén
say sưa và lo lắng việc đời, mà ngày đó thình lình đến với các con, như chiếc
lưới chụp xuống mọi người sống trên mặt đất. Vậy các con hãy tỉnh thức và cầu
nguyện luôn, để có thể thoát khỏi những việc sắp xảy đến và đứng vững trước mặt
Con Người!"
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
m: Hướng Về Ngày Chúa Ðến
Hôm nay bắt đầu mùa phụng vụ. Chẳng có nhiều thay đổi bề ngoài để
bảo chúng ta biết phụng vụ bắt đầu một mùa mới. Chỉ có lễ phục trong mùa này
dùng màu tím; và trong các thánh lễ Chúa nhật mùa Vọng, không đọc hoặc hát kinh
Vinh Danh. Ngoài ra chỉ còn các bài đọc Kinh Thánh có nội dung và chủ đề đặc biệt.
Những thay đổi ít ỏi ấy chắc chắn không đủ sức tạo nên một cảm giác, một ấn tượng
mới mẻ gì. Chúng ta không thấy mình đã rơi vào, hay đã được đưa vào một mùa mới,
như khi đi vào mùa đông hoặc mùa hạ. Các mùa thời tiết thiên nhiên có tính cách
áp đặt và bó buộc; đang khi các mùa của năm phụng vụ hoàn toàn chỉ có tính cách
tinh thần. Chúng ta phải có tinh thần muốn đón nhận sắp đặt của phụng vụ thì mới
thấy có mùa Vọng, mùa Giáng sinh, mùa Chay, mùa Phục sinh và mùa Thương niên của
năm Phụng vụ. Mỗi mùa sẽ làm sống lại một giai đoạn chính yếu trong lịch sử ơn
cứu độ, từ ngày đầu hết cho đến ngày cuối cùng. Chúng ta được chiêm ngưỡng
trong chu kỳ một năm, mọi hành vi chính yếu của Thiên Chúa cứu độ, từ khi hứa
ban Ðấng Cứu Thế cho đến khi Ðấng này hoàn tất kế hoạch mầu nhiệm. Và như vậy để
chúng ta quí mến và tham gia chương trình của Chúa nhiều hơn.
Riêng về nội dung và tinh thần của mùa Vọng, chúng ta có thể tìm
thấy trong chính các bài đọc Thánh Kinh của Chúa nhật hôm nay. Bài Tin Mừng
quan trọng hơn cả, nên nói đến ý nghĩa mùa Vọng một cách trực tiếp: đây là mùa
hướng lòng chúng ta về Ngày Chúa đến, không phải trong xác thịt yếu đuối nữa,
nhưng trong vinh quang bất diệt. Và như vậy, tuy hướng về tương lai, nhưng
chúng ta phải căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ mà chờ đợi. Chúng ta sẽ biết cách
dọn đường Chúa đến khi nghĩ lại cách thức Chúa đã đến. Lễ Chúa Giáng sinh vì thế
trở nên đích điểm gần cho mùa Vọng của chúng ta trước khi thật sự đi tới ngày
Chúa đến. Và cũng vì vậy mà bài sách Giêrêmia đã được chọn để khơi lên niềm
trông đợi; đang khi bài thư Phaolô chỉ dẫn một cách cụ thể hơn những thái độ sống
đạo chân thực trong mùa Vọng.
Chúng ta hãy theo thứ tự trên đây để xem lại các bài Kinh Thánh.
1. Mùa Vọng Hướng Về Ngày Chúa Ðến
Bài Tin Mừng Luca đưa chúng ta về thời thế mạt. Tác giả đã theo
truyền thống Khải huyền mô tả thời ấy như giờ cáo chung của vũ trụ hiện nay có
nhiều điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các tinh tú. Dưới biển nước gầm sóng
vỗ. Người ta có cảm giác cơ cấu trời đất lung lạc, lay chuyển. Ai nấy thất kinh
lo sợ, chẳng biết những gì sẽ xảy ra... Chính lúc ấy, Con người sẽ đến trong
đám mây, với quyền năng và vinh quang cao cả.
Tác giả Luca chỉ chú trọng đến sự kiện cuối cùng này. Chúng ta đừng
quan tâm nhiều lắm đến những nét tả ở trên. Tác giả chỉ lấy lại những hình ảnh
văn chương đã có sẵn. Không tất nhiên mọi sự sẽ xảy ra như vậy. Ðó chỉ là nền
trời dựng lên cho việc Con Người hiện đến. Chính việc này mới chính yếu. Luca biết
như vậy, nhưng cũng chẳng biết tả thế nào. Ông mượn lại lời sách Ðanien (7,13).
Nhà tiên tri nằm chiêm bao. Thoạt tiên ông thấy bốn con vật từ biển đi lên phá
phách dữ tợn. Rồi ông thấy một Con Người (tức là một người) hiện đến trong mây
(dấu chỉ có thần tính) được trao quyền thống trị trời đất các dân tộc.
Những lời tiên tri này rất thích hợp để nói về ngày Chúa Kitô trở
lại. Ngài chẳng phải là Con Người sao? Ngài có bản tính nhân loại; đồng thời
cũng có bản tính thần linh. Hình ảnh một Con Người đến trong mây rất thích đáng
để nói lên cả hai bản tính ấy nơi Ðức Giêsu Kitô. Nhưng như vậy nó chưa đủ diễn
tả việc Ngài trở lại. Thế nên tác giả Luca còn phải thêm vào hình ảnh kia những
lời chú thích cần thiết... Người viết: "Con Người đến trong đám mây, với
quyền năng và vinh quang cao cả". Những lời chú này chỉ được dùng để nói về
Ðức Giêsu Kitô sau ngày Phục Sinh. Và như vậy, tác giả Luca muốn nói với chúng
ta hôm nay rằng: sau này Ðức Giêsu Kitô sẽ trở lại, không như lần trước, lúc
Ngài giáng sinh làm người nữa đâu. Lúc ấy chúng ta đã thấy Ngài trong thân thể
một Hài Nhi, tinh sạch đấy nhưng yếu ớt và bé bỏng. Không, sau này Ngài đến
trong quyền năng và vinh quang. Như một vị Hoàng đế ư? Hoặc như một vị Thầm
phán? Chắc chắn cao cả hơn nhiều.
Ðó là niềm tin của Luca, của các Tông đồ, của Hội Thánh chúng
ta. Niềm tin ấy, hôm nay Phụng vụ tuyên xưng khi khai mạc mùa Vọng. Phụng vụ muốn
rằng trong mùa này, chúng ta suy nghĩ về ngày Chúa đến, không phải đến trong
thân thể một Hài nhi, như ngày xưa nữa, nhưng đến trong quyền năng và vinh
quang cao cả để chấm dứt lịch sử đổi thay, lành dữ lẫn lộn này để khai mạc triều
đại thiên quốc thánh thiện và bất diệt. Phụng vụ vọng ngày đó chứ không vọng
ngày lễ Giáng sinh. Và chúng ta được kêu gọi suy nghĩ về ngày Chúa sẽ trở lại
trong vinh quang chứ không phải chờ đón kỷ niệm ngày Chúa sinh ra làm người.
Tác giả Luca hẳn biết rằng có nhiều suy nghĩ không cần thiết về
ngày Chúa lại đến. Thế nên người rất dè dặt trong các nét tả. Ngược lại, người
chú trọng đến thái độ chúng ta phải có cho ngày trọng đại ấy. Theo Người, ngày ấy
sẽ kinh khủng cho thiên hạ; nhưng đối với các tín hữu, đó là ngày cứu độ. Người
bảo chúng ta hãy vươn người lên và ngẩng đầu lên vì Ðấng cứu chúng ta đang đến.
Có thể nào những người tin Chúa Giêsu Kitô cứu thế lại sợ hãi việc Người trở lại?
Phải chăng chỉ có những kẻ đã bỏ niềm tin, hoặc không còn sống
theo niềm tin ấy? Do đó, tác giả Luca khuyên ai nấy hãy sẵn sàng, đừng để ngày ấy
đến chụp lấy mình như một cái lưới. Những kẻ chè chén say sưa và lo lắng sự đời
chắc chắn sẽ bị bắt chợt không kịp sửa soạn. Còn những ai tỉnh thức và cầu nguyện
làm sao có thể bị bắt gặp là bất xứng cho ngày Chúa đến?
Thật ra, giáo huấn của Hội Thánh về việc Chúa trở lại rất trong
sáng và đơn sơ. Hội Thánh bảo chúng ta phải tin và sẵn sàng, tức là phải trông
đợi. Cuộc đời Kitô hữu vì thế phải là mùa Vọng triền miên. Chúng ta không thể
mãi mãi sống trong tâm trạng này, nếu không có những đà nhún để thỉnh thoảng
thêm sinh lực cho niềm tin. Ðó là lý do và vai trò của lễ Giáng sinh được coi
như điểm gần và trước mắt của mùa Vọng. Chúng ta hãy nhớ bài sách Giêrêmia để
nói về ý nghĩa ngày lễ này.
2. Chúa Sẽ Ðến Như Ngài Ðã Ðến
Dĩ nhiên Giêrêmia đã không ngờ được có ngày Chúa sẽ đản sinh.
Bài sách của ông hôm nay chỉ loan báo một niềm tin. Niềm tin này đã có từ lâu đời,
khởi sự từ ngày Ðavít muốn xây cho Chúa một ngôi nhà để làm điện thờ cho xứng
đáng. Nhưng Chúa đã sai tiên tri Nathan đến nói với Ðavít: không phải Ðavít sẽ
xây nhà cho Chúa mà là chính Chúa sẽ cho Ðavít có nhà đến muôn đời (2S 7,5.11).
Chúa chơi chữ với Ðavít. Ðavít muốn xây nhà cho Chúa nhưng Chúa không cần nhà ở.
Ngược lại chính Chúa sẽ ban cho nhà Ðavít được tồn tại, tức là duy trì triều đại
của dòng họ Ðavít.
Lời tiên tri Nathan lập tức đã trở thành niềm tin được gieo sâu
vào lòng con cái Israen. Mỗi khi thế nước suy vi, người ta lại phập phồng nghĩ
đến lời hứa. Người ta trông đợi gốc Giêsê - tức là dòng tộc Ðavít - sẽ đâm chồi
mới, vua mới đem hòa bình hạnh phúc lại cho dân. Nhưng đã bao lần mong đợi hụt.
Nhiều người đâm nghi nan Lời Hứa. Vào thời Giêrêmia - thời của lưu đày và sau
lưu đày - người ta càng nản chí hơn nữa. Các vua Israen, kể cả những vị xuất
thân từ dòng tộc Ðavít, đều đã tỏ ra không đáng tin cậy. Lời Chúa hứa về một
người Con Ðavít có còn đáng quan tâm nữa không?
Như mọi tiên tri khác, và như mọi người đạo đức còn tin tưởng
vào Lời Hứa, Giêrêmia khẳng định rằng: sẽ có ngày Chúa cho ứng nghiệm lời tốt
lành Người đã phán về nhà Israen và nhà Giuđa. Bây giờ họ là hai nhà Nam Bắc
khác nhau và đều điêu đứng khổ sở. Nhưng trong những ngày ấy, Chúa sẽ cho nhà
Ðavít đâm ra chồi mới. Vị vua mới này sẽ không như các vị vua trước. Ngài sẽ đầy
đức nghĩa và sẽ cho thi hành công minh đức nghĩa trong cả xứ đã thống nhất làm
một. Giuđa sẽ được độ trì, Giêrusalem sẽ được an cư. Và như vậy Giêrusalem với
Giuđa sẽ đóng vai trò quan trọng và tiêu biểu cho cả xứ. Nhất là Giêrusalem sẽ
được gọi là "Giavê đức nghĩa của chúng tôi".
Lời sấm của Giêrêmia mang nhiều điển nghĩa Thánh Kinh. Nó quảng
diễn và xác định lời tiên tri của Nathan. Nó cho người ta thấy vị Con Vua Ðavít
sẽ là một hoàng đế đầy đức nghĩa, tức là đầy lòng công chính thánh thiện. Ngài
sẽ cho thi hành công chính thánh thiện trong khắp xứ. Và Giêrusalem, đế đô của
Ngài, tượng trưng cho tất cả dân Ngài sẽ được mang chính tên của Ngài là Thiên
Chúa công chính và thánh thiện.
Chúng ta thấy Giêrusalem đã không chỉ quảng diễn lời tiên tri
Nathan. Ông đã thêm những những ý kiến mới, những lời tiên tri mới thực sự. Những
lời này đầy thánh thiện và không thể áp dụng cho một vị vua nào trong hoàng tộc
Ðavít. Chúng chỉ hợp với Ðức Giêsu Kitô là Con Vua Ðavít thật, nhưng trước hết
Ngài là Con Thiên Chúa và là chính Thiên Chúa. Chúnh Ngài là Ðấng công chính
thánh thiện. Ngài đã cho thi hành công chính thánh thiện ở mọi nơi, nơi các tín
hữu được công chính hóa nhờ ơn Ngài. Và Giêrusalem thánh thiện chính là Hội
Thánh của Ngài mà chúng ta phải gọi là Hội Thánh của Thiên Chúa...
Như vậy Giêrêmia đã tiên báo về việc Chúa Giêsu ra đời trong
dòng Ðavít. Ông đã nói về ngày lễ Chúa Giêsu Giáng sinh. Phụng vụ hôm nay đọc
bài sách của ông để nói với chúng ta rằng: ngày Chúa Giáng sinh mà Giêrêmia đã
nói tới chỉ là tiền đề và tiền ảnh của ngày Chúa sẽ trở lại. Chúng ta phải coi
ngày lễ Chúa đã đến như là đảm bảo chắc chắn cho ngày Chúa sẽ đến. Hơn nữa như
Ngài đã đến trong công chính thánh thiện và để thi hành công chính thánh thiện,
thì chúng ta cũng phải trở nên công chính thánh thiện để chờ đợi ngày Chúa trở
lại. Ðó cũng là ý của bài thơ Phaolô, hôm nay.
3. Hãy Thánh Thiện Trong Ngày Chúa Ðến
Giáo dân Thessalonica nghĩ nhiều đến ngày Chúa lại đến. Họ tưởng
Người đã gần đến rồi. Như vậy làm ăn, xây dựng cuộc sống ở đời này làm gì nữa?
Sự chểnh mảng công việc trần thế này không những không làm gia tăng sự thánh
thiện; ngược lại nó đã là cớ sinh ra nhiều tội lỗi, không kể tội ích kỷ, chẳng
nghĩ gì đến những người chưa biết Chúa và không chờ đợi ngày Người lại đến.
Phaolô phải viết thư dạy dỗ.
Ðoạn trích hôm nay chưa đi vào chi tiết cụ thể Phaolô xin Chúa
cho con chiên của Người được thêm lòng mến đối với nhau và đối với hết mọi người,
như họ đã thấy ở nơi Người. Người đối với họ làm sao thì họ đã biết và Người đối
với mọi người khác làm sao thì họ cũng đã thấy; vì không phải Người chỉ nhiệt
tình đối với họ, nhưng đối với mọi người và đối với cả thế giới. Lòng mến của
Người khiến Người bôn ba và chịu khổ không ngừng để cho mọi người được ơn Chúa
cứu độ. Con chiên của Người, phải bắt chước Người. Trong khi trông đợi ngày
Chúa trở lại, người ta không được ung dung nhàn rỗi; nhưng phải nỗ lực xây dựng
cho kịp thời Chúa viếng thăm. Chỉ có như thế người ta mới có thể vô phương
trách cứ trong sự thánh thiện trước mặt Thiên Chúa và vào thời quang lâm của
Chúa chúng ta.
Lời khuyên tổng quát ấy thiết tưởng đã đủ. Nhưng Phaolô như người
cha nhân ái còn muốn chỉ dẫn tỉ mỉ hơn. Người sẽ nói đến những thái độ cụ thể.
Tuy nhiên tất cả sẽ chỉ là suy diễn từ chính thái độ và giáo huấn của các tông
đồ mà con chiên của Người đã biết. Họ chỉ cần cứ sống như vậy và tiến thêm.
Chúng ta cám ơn thánh tông đồ đã nói với chúng ta những điều ấy.
Nếu trong mùa Vọng ngày Chúa đến tức là trong suốt cuộc đời đi về với Chúa,
chúng ta luôn bắt chước các Tông đồ, có lòng nhiệt tình đối với hết mọi người
và muốn cho đời sống đạo đức luôn tiến thêm, thì chắc chắn sự công chính thánh
thiện mà Chúa Kitô đã mang vào thế gian sẽ không ngớt lan rộng và tất cả sẽ vô
phương trách cứ vào thời quang lâm của Người. Tinh thần mùa Vọng, vì thế, đầy
tính cách truyền giáo và tiến bộ. Chúng ta phải cầu xin được thêm lòng mến như
lời thánh Phaolô nói để có động lực giúp sống sẵn sàng và cầu nguyện không ngừng.
Lòng mến ấy, giờ đây chúng ta hãy thắp lên nhờ việc tham dự
thánh lễ. Việc Chúa đến với chúng ta nơi bàn thờ không những nhắc nhở lại việc
Người đã Giáng sinh vì chúng ta, mà còn hướng đến việc Người sẽ trở lại trong
vinh quang. Nhớ lại công ơn Người đã làm cho chúng ta trong thời gian Người tại
thế, chúng ta hãy sốt sắng cảm mến rước lấy Người nơi bí tích Thánh Thể, để với
sự sống của Người, chúng ta nhiệt tình hướng về ngày Người trở lại. Người đã đến
với chúng ta nơi xác thịt con người, Người muốn đến với chúng ta nơi Thánh Thể;
Người sẽ đến với chúng ta trong vinh quang. Ðó là ba lần Chúa đến với mỗi người.
Cả ba đều quan trọng, nhưng chủ quan thì lần thứ hai quan trọng hơn vì lẽ nó
đón nhận lần thứ nhất và chuẩn bị lần thứ ba. Do đó, chúng ta hiểu hơn về vai
trò của Thánh lễ trong đời sống và đặc biệt trong mùa Vọng. Chúng ta sẽ tham dự
thánh lễ này sốt sắng và chúng ta quyết tâm sẽ dự lễ các Chúa nhật mùa Vọng sốt
sắng hơn mọi khi.
(Trích dẫn từ tập sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật I Mùa Vọng, Năm C
Bài đọc: Jer 33:14-16; I Thes 3:12-4:2; Lc 21:25-28,
34-36.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chờ đợi và chuẩn bị cho Ngày Đức
Kitô đến.
Hôm nay, Giáo Hội dẫn chúng ta vào Mùa Vọng, là mùa của ngóng
trông và đợi chờ Ngày Chúa đến lần thứ hai.
- Không như người vợ trên Hòn Vọng Phu chờ đợi đến hóa đá, vì
chinh phu không bao giờ trở về; người tín hữu chờ đợi những gì chắc chắn sẽ xảy
ra, vì đó là điều Thiên Chúa hứa.
- Không như người vợ chờ đợi mà không làm gì cả nên mới hóa đá;
người tín hữu vẫn tích cực chuẩn bị trong khi chờ đợi bằng cách cầu nguyện và
thăng tiến không ngừng.
Các Bài Đọc hôm nay đưa chúng ta ngược giòng lịch sử cứu độ để
nhìn lại sự chờ đợi của tổ tiên chúng ta và những gì cần phải làm trong khi chờ
đợi. Trong Bài Đọc I, tiên tri Jeremiah nhắc lại lời sấm của Thiên Chúa:
"Ta sẽ thực hiện điều tốt lành Ta đã phán về nhà Israel và về Judah;"
để cung cấp niềm hy vọng cho con cái Israel đang sống nơi lưu đày vì thái độ bất
trung của vua quan cũng như của dân chúng. Theo lời hứa của Thiên Chúa, Ngài sẽ
ban cho dân một Đấng Thiên Sai, xuất thân từ giòng dõi David, để cai trị dân
chúng trong công bình chính trực. Trong Bài Đọc II, thánh Phaolô nhắc nhở các
tín hữu Thessalonica những gì phải làm trong khi chờ đợi Đức Kitô đến lần thứ
hai. Họ phải có đức bác ái, bền tâm vững chí trước đau khổ, và luyện tập nhân đức
không ngừng để trở nên tinh tuyền, thánh thiện, hầu xứng đáng được hưởng ơn cứu
độ của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho dân chúng biết về
Ngày Ngài sẽ trở lại lần thứ hai để phán xét và thưởng phạt. Tùy vào sự chuẩn bị,
con người sẽ có thái độ khác nhau về Ngày đó. Nếu một người không chuẩn bị, họ
sẽ sợ hãi kinh hồn vì phải đối diện với sự phán xét và hình phạt của Thiên
Chúa; nhưng nếu một người đã chuẩn bị và luôn làm theo những lời Đức Kitô dạy,
họ sẽ vui mừng vì đó là Ngày họ được lãnh nhận ơn cứu độ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người Do-thái kiên nhẫn chờ đợi và chuẩn bị cho
Đức Kitô đến lần thứ nhất.
1.1/ Điều Thiên Chúa hứa không bao giờ Ngài quên lãng: Tiên-tri
Jeremiah sống trong giai đoạn lịch sử rất khó khăn của dân tộc Do-thái: Đất nước
bị chia đôi, vua chúa từ bỏ Thiên Chúa để chạy theo các thần ngoại bang và đối
xử bất công với dân chúng. Hậu quả: vương quốc miền Bắc là Israel đã bị rơi vào
tay của đế quốc Assyria và đi lưu đày vào năm 721 BC; vương quốc miền Nam bị
rơi vào tay của đế quốc Babylon và đi lưu đày vào năm 587 BC. Sống trong hoàn cảnh
khốn khổ nơi lưu đày, tiên-tri Jeremiah được Thiên Chúa sai đến để nâng đỡ tinh
thần con cái Israel. Ông nhắc lại những lời Thiên Chúa hứa qua các giao ước
Ngài đã làm với các tổ phụ: "Này, sẽ đến những ngày - sấm ngôn của Đức
Chúa - Ta sẽ thực hiện điều tốt lành Ta đã phán về nhà Israel và về
Judah."
1.2/ Đấng Công Chính sẽ nối nghiệp vua David.
(1) Giòng dõi vua David sẽ làm vua cai trị đến muôn đời: Sống
trong nơi lưu đày, người Do-thái không thể hiểu lời Thiên Chúa đã hứa với vua David:
"Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta;
ngai vàng của ngươi sẽ vững bền mãi mãi" (2 Sam 7:16, I Chr 17:13, Psa
89:29-30). Giờ đây, đối với họ, nhà Judah có cơ hội bị tuyệt tự như cây đã bị
chém tận gốc rễ. Nếu điều này xảy ra, giòng dõi vua David sẽ bị tuyệt tự, và lời
hứa của Thiên Chúa về giòng dõi vua David sẽ làm vua cai trị muôn đời sẽ chấm dứt!
Thiên Chúa không hứa hẹn và giữ lời hứa cách mù quáng để những
vua cai trị có thể tự tin và nói: vì đã có lời hứa từ Thiên Chúa, nên ta cứ việc
sống tự do buông thả. Ngài sẽ khai trừ tận gốc rễ nhà Judah vì Ngài là Đấng
Công Chính. Nhưng tiên-tri Jeremiah tin tưởng tuyệt đối nơi điều Thiên Chúa hứa
và ông khơi niềm hy vọng cho dân: "Trong những ngày ấy, vào thời đó, Ta sẽ
cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp David; Người sẽ trị
nước theo lẽ công bình chính trực."
(2) Triều đại của Đấng Thiên Sai: Khi được cai trị bởi một vua
khôn ngoan, thánh thiện, và công chính như vua David, dân chúng sẽ được thịnh vượng
và thái bình; ngược lại, nếu bị cai trị bởi một vua ngu muội, tội lỗi, và bất
trung như các vua của cả hai vương quốc trước Thời Lưu Đày, dân chúng sẽ bị đe
dọa bởi chiến tranh, nghèo đói và chết chóc.
Tiên-tri Jeremiah hứa hẹn khi triều đại Đấng Thiên Sai tới, mọi
sự sẽ thay đổi: ''Trong những ngày ấy, Judah sẽ được cứu thoát, Jerusalem sẽ an
cư lạc nghiệp. Đây là tên người ta sẽ đặt cho thành: "Đức Chúa là-sự-công-chính-của-chúng-ta!"
2/ Bài đọc II: Các tín hữu Thessalonica chuẩn bị cho Đức Kitô đến
lần thứ hai.
2.1/ Những việc cần làm: Thánh Phaolô liệt kê ba điều quan
trọng: Thứ nhất là sự quan trọng của đức bác ái: "Xin Chúa cho tình
thương của anh em đối với nhau và đối với mọi người ngày càng thêm đậm
đà thắm thiết, cũng như tình thương của chúng tôi đối với anh em vậy." Đức
bác ái là nền tảng của Lề Luật và là tiêu chuẩn Thiên Chúa dùng để phán xét con
người (x/c Mt 25). Vì thế, không lạ gì khi thánh Phaolô khuyên các tín hữu của
ngài điều quan trọng này. Thứ hai là phải bền tâm vững chí; vì con người dễ bỏ
cuộc khi phải chờ đợi quá lâu hay phải đương đầu với đau khổ. Thứ ba là phải
kiên trì luyện tập nhân đức để "được trở nên thánh thiện,
không có gì đáng chê trách, trước nhan Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày Đức
Giêsu, Chúa chúng ta, quang lâm cùng với các thánh của Người."
2.2/ Phải mỗi ngày một tiến bộ hơn: Đời sống con người phải
luôn tiến bộ không ngừng; khi con người dừng lại, họ sẽ có nguy cơ bị thụt lùi.
Vì thế, nếu Chúa cho sống trên đời càng lâu, con người có cơ hội luyện tập nhân
đức càng nhiều. Điều này giúp con người khỏi phải tinh luyện nhiều trong luyện
ngục. Nhưng sống càng lâu mà không chịu luyện tập nhân đức, tội lỗi càng ngày
càng chồng chất, và con người sẽ phải tinh luyện trong luyện ngục lâu hơn.
3/ Phúc Âm: Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.
Chúng ta có thể phân biệt ba giai đoạn chính của Lịch Sử Cứu Độ:
Thứ nhất, dân tộc Do-thái được Thiên Chúa lựa chọn để chuẩn bị cho Đức Kitô đến
lần thứ nhất. Điều này đã được các ngôn sứ loan báo và đã xảy ra. Thứ hai, khi
Đức Kitô đến, Ngài loan báo cho mọi người Ngày Ngài sẽ đến lần thứ hai để xét xử
và ban thưởng ơn cứu độ. Điều này chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai vì đó là
lời Thiên Chúa hứa. Thứ ba, giữa hai thời này là thời hiện tại của mỗi người
chúng ta. Chúng ta cần ý thức điều này, có thể chúng ta sẽ chết trước khi Ngày
Tận Thế tới. Ngày chúng ta chết là ngày tận thế của cuộc đời chúng ta; vì thế,
mỗi khi Mùa Vọng tới, chúng ta phải nhìn lại tâm hồn để kiểm điểm xem Đức Kitô
đã đến với tâm hồn chúng ta chưa, và chúng ta đã làm gì để chuẩn bị cho biến cố
Ngài đến lần thứ hai. Trình thuật của Lucas hôm nay tập trung trong hai điều
chính:
3.1/ Hai thái độ có thể xảy ra khi Đức Kitô đến: Đứng trước
những việc bất ngờ xảy ra, con người có thể có hai thái độ:
(1) Thái độ sợ hãi: Chúa Giêsu tiên báo cho con người biết trước
về những gì sẽ xảy ra trước Ngày Tận Thế: "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời,
mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển
gào sóng thét. Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống
địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển." Sợ hãi xảy ra vì
con người không chuẩn bị. Họ biết họ chưa sẵn sàng đối diện với Thiên Chúa nên
họ sợ hãi Ngài và các hình phạt họ sẽ phải nhận lãnh.
(2) Thái độ bình an: Ngược lại, nếu con người đã chuẩn bị kỹ
càng, họ vui mừng khi thấy "Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự
trong đám mây mà đến." Như lời Đức Kitô khuyến khích: "Khi những biến
cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được
cứu chuộc."
3.2/ Phải làm những gì để chuẩn bị: Đức Kitô không chỉ mặc khải
cho con người về Ngày Ngài sẽ đến lần thứ hai, Ngài còn dạy dỗ con người biết
những gì phải làm và những gì phải tránh.
(1) Những việc phải làm: "Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu
nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt
Con Người." Con người cần tỉnh thức để nhận ra sự thật từ những sự sai
trái trong cuộc đời, để nhận ra những cám dỗ nguy hiểm của ba thù đe dọa linh hồn
con người, trước khi có thể tránh xa hay tìm cách đối phó. Con người không thể
nhận ra sự thật nếu không chuyên cần cầu nguyện để xin Thiên Chúa soi sáng cho
nhận ra những nguy hiểm của ba thù, và ban sức mạnh và ơn thánh để có thể vượt
qua.
(2) Những việc phải tránh: Chúa Giêsu liệt kê hai kẻ thù nguy hiểm
nhất: "Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén
say sưa, lo lắng sự đời." Chè chén say sưa làm cho thân xác nặng nề và
tinh thần mệt mỏi. Khi con người đã quá mệt mỏi và nặng nề, họ không còn khôn
ngoan và nghị lực để làm những gì Thiên Chúa muốn. Rất nhiều gương trong lịch sử
cho thấy khi muốn hạ người nào, kẻ thù sẽ cho người đó ăn uống say xỉn đến độ
không còn biết phân biệt điều hay lẽ phải nữa, lúc đó kẻ thù sẽ ra tay hạ sát
người đó cách nhẹ nhàng. Ham muốn sự đời bao gồm nhiều lãnh vực như: danh vọng,
quyền bính, tiền của, ham muốn xác thịt. Tất cả những thứ này đều có thể làm
cho con người không còn mong muốn kho tàng vĩnh cửu trên trời nữa; vì "của
cải ở đâu, lòng trí con người ở đó."
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Lịch sử của dân tộc Do-thái khi họ chờ đợi Đấng Thiên Sai đến
lần thứ nhất là kinh nghiệm Thiên Chúa muốn chúng ta phải học để đón chờ Ngày Đức
Kitô đến lần thứ hai.
- Chúng ta phải bền tâm vững chí trong khi chờ đợi, tránh xa tội
lỗi, và luyện tập nhân đức để càng ngày càng trở nên tinh tuyền thánh thiện, để
xứng đáng lãnh nhận ơn cứu độ.
- Trong khi chờ đợi Ngày Đức Kitô đến lần thứ hai, chúng ta phải
tỉnh thức và cầu nguyện luôn; đồng thời phải tránh chè chén say sưa và lòng ham
muốn những sự trần thế.
- Câu hỏi cho chúng ta: Đức Kitô đã thực sự đến trong tâm hồn
chúng ta chưa? Chúng ta có làm theo những gì Ngài căn dặn trong khi chờ đợi
Ngài đến lần thứ hai không?
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
29/11/15 CHÚA NHẬT TUẦN 1 MV - C
Lc 21,25-28.34-36
Lc 21,25-28.34-36
Suy niệm: Ngay
ngày đầu tiên của năm phụng vụ, Lời Chúa nhắc nhở chúng ta hướng về ngày cánh
chung, lúc cánh cửa thế giới này đóng lại để mở ra cánh cửa dẫn vào thế giới
vĩnh cửu. Thời điểm “giao thừa” ấy thật nhiều thách đố. Nó chứa đầy đe doạ –
những thiên tai, loạn lạc – làm người ta thất đảm, lung lay niềm tin. Đồng
thời, nó cũng đầy những cám dỗ hưởng thụ khiến người ta mê đắm, không còn sẵn
sàng cho cuộc vượt qua nữa. Chúa Giê-su dạy chúng ta bí quyết để “đứng vững” trong những ngày ấy, đó là “tỉnh thức và cầu nguyện”.
Mời Bạn: Lời
Chúa cho biết có hai điều làm bạn không thể sẵn sàng cho ngày của Chúa: 1. lối
sống hưởng thụ, tìm cách thoả mãn các đam mê lạc thú cách vô độ và ích kỷ khiến
cho “lòng mình ra nặng nề vì chè
chén say sưa;” 2.
tính thực dụng do mải mê“lo lắng sự đời,” quên
mất điều duy nhất cần thiết là đạt tới ơn cứu độ. Đối lại, xin bạn nhớ rằng “tỉnh thức và cầu nguyện” không phải là giải pháp chỉ dùng khi đã “hết
thuốc chữa” mà là việc bạn phải làm trước tiên và luôn luôn trong suốt cuộc đời.
Chia sẻ: Bước
vào năm thứ ba trong chương trình mục vụ 3 năm, Giáo Hội mời gọi chúng ta “Tân
Phúc-Âm-Hoá đời sống xã hội. Nhóm của bạn làm gì để thực hiện sứ vụ này?
Sống Lời Chúa: Ghi
câu sau đây tại nơi dễ thấy nhất trong nhà của bạn: “Tôi đã cầu nguyện hôm nay chưa?”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con say mê cầu nguyện như Chúa. Xin giúp con cảm
nghiệm được cầu nguyện cần thiết như hơi thở cho cuộc sống, như tình yêu cho
con lớn lên trong Chúa.
Ngày Chúa ngự đến
Vào năm 1987,
người ta cho chiếu cuốn phim tựa đề: "After day" kể lại tình cảnh của
ít người dân một thành phố lớn thuộc miền Bắc, Hoa Kỳ, còn sống sót sau một vụ
nổ bom nguyên tử. Vụ nổ bom hạt nhân đã xảy ra vì cái điên loạn của con người
quyết định dùng vũ khí hạt nhân để hủy diệt sự sống của mọi sinh vật thuộc
nhiều đại lục trên thế giới. Ngày tận thế ấy kéo theo cảnh chết chóc hoang tàn
và đổ nát, đau khổ và thất bại của những người đang chờ mình phải chết vì bị
nhiễm chất phóng xạ, bị thương tích và bị thiếu thức ăn chất uống. Trong cảnh
đổ nát hoang tàn và chết chóc ấy, những người sống sót của nhiều khu phố khác
nhau đã tranh giành từng miếng bánh, từng chút bột, từng ngụm nước. Trong nháy
mắt, thế giới văn minh của loài người biến khỏi mặt đất và con người đứng trước
cảnh đổ nát với hai bàn tay trắng bất lực và tuyệt vọng.
Các bài đọc
Chúa nhật hôm nay cũng nói với chúng ta về ngày tận thế, nhưng không phải là
thứ ngày tận thế của chết chóc, buồn thương, mà là ngày tận thế khởi đầu cho
một cuộc sống mới, cuộc sống của tự do và của ơn cứu độ. Chương 33,14-16, sách
Tiên tri Giêrêmia là một lời sấm và là văn bản tìm hiểu cho nền thần học cứu
thế của Kinh Thánh Cựu Ước. Điểm nòng cốt của thần học cứu độ là sự chờ đợi
ngày Đấng Thiên Sai, ngày Đấng Cứu Thế đến để thiết lập trời mới đất mới trong
thế giới loài người. Trong "những ngày đó" hay "vào thời
đó" là kiểu nói Kinh Thánh dùng để diễn tả tiến trình hiện thực của chương
trình cứu độ mà Thiên Chúa có đối với nhân loại theo ý muốn và sự sắp xếp quan
phòng của Ngài, đặc biệt dưới thời điểm và các biến cố của lịch sử mà Thiên
Chúa có đối với nhân loại theo ý muốn và sự sắp xếp mà Thiên Chúa chọn. Trong bối
cảnh của chương 34, ngày đó và thời đó có ý ám chỉ tình trạng sống lưu vong,
ngày buồn thương của dân Do Thái, thảm cảnh phân rẽ của hai vương quốc Bắc Nam.
Nhưng Thiên Chúa sẽ tụ tập dân chúng thuộc hai vương quốc lại với nhau và cho
họ được thoát kiếp sống nô lệ, đày ải, để trở về quê cha đất tổ.
Tuy nhiên, lời
sấm trên đây của Thiên Chúa vượt xa khỏi khung cảnh lịch sử của dân Do Thái.
Bởi vì nó có thể được áp dụng vào cuộc sống của con người thuộc mọi thời đại, ở
khắp nơi trên thế giới này. Một con người bị tội lỗi phân rẽ trong chính tâm
lòng nó và sống kiếp đày ải xa rời Thiên Chúa. Tuy nhiên, Thiên Chúa không bao
giờ bỏ rơi con người. Ngài cống hiến ơn cứu độ cho tất cả mọi người, trong các
thời điểm khác nhau, liên tục trong dòng lịch sử. Do đó, vấn đề là chúng ta có
nhận ra thời điểm cứu độ đó hay không?
"Mầm
giống sự công chính" là tên thường Kinh Thánh dùng để gọi Đấng Cứu Thế.
Trong sa mạc nóng bỏng khô cạn của loài người, trên thân cây khô héo khẳng khiu
của dòng tộc Đavít, Thiên Chúa khiến cho chồi lộc của niềm hy vọng và của ơn
cứu độ nảy mầm tươi tốt. Tên gọi "Mầm giống sự công chính" diễn tả
khí thế hành động của Thiên Chúa. Nếu tâm tính loài người thích phô trương,
khoe khoang và chọn lựa cái vĩ đại, to tát, thì Thiên Chúa ưa thích kiểu cách
hành sự khiêm tốn, kín đáo nghèo hèn, bé nhỏ. Đó là hình ảnh Đấng Cứu Thế trẻ
thơ được sinh ra từ lòng Trinh Nữ Maria. Chính Ngài là mầm giống của sự sống
mới mà Thiên Chúa muốn cấy trồng vào giữa lòng lịch sử nhân loại.
Mặc dầu nhân
loại tội lỗi, khô cằn và hấp hối, nhưng qua mầm giống sự công chính là Đấng Cứu
Thế, Thiên Chúa không ngừng cống hiến nhựa sống thiêng linh của Ngài cho con
người. Đấng Cứu Thế sẽ tái lập công bằng và vương quốc tinh thần của Ngài,
trong đó, Ngài sẽ được gọi là Thiên Chúa sự công chính của chúng ta.
Trong ngôn ngữ
Kinh Thánh, sự công chính đồng nghĩa với ơn cứu độ toàn vẹn mà Thiên Chúa trao
ban cho con người. Nó bao gồm mọi chiều kích cuộc sống con người từ chính trị,
kinh tế, cho đến xã hội và tôn giáo. Con đường sự sống, con đường dẫn đến ơn
cứu độ là con đường dẫn đến trời mới đất mới. Do đó, thời điểm của Thiên Chúa,
ngày Thiên Chúa đến trong tâm lòng và cuộc sống cho con người, không phải là
ngày tận diệt, mà là ngày giải phóng. Bởi vì nó khai mào cho một cuộc sống mới,
cuộc sống theo tinh thần của con cái Thiên Chúa.
Qua văn bản
các hình ảnh biểu tượng của nền văn chương Khải Huyền, chương 21 Phúc Âm thánh
Luca ghi lại lời Chúa Giêsu kêu mời chúng ta biết tỉnh thức nhận ra các dấu chỉ
của thời điểm cứu độ ấy trong đời mình. Để đường lối cuộc hẹn hò với Thiên
Chúa, niềm tin vào ơn cứu độ và giải phóng giúp chúng ta hiên ngang ngẩng đầu
lên sống tươi vui, tin tưởng ngay giữa những gian lao thử thách và khổ đau của
cuộc đời. Vì thế cho nên, những biến động và tai ương cho dầu có kinh thiên
động địa đến đâu đi nữa, cũng đều là các dấu chỉ kêu mời chúng ta hồi tâm suy
nghĩ và hoán cải tâm lòng, chớ không được khiến cho chúng ta khiếp sợ, tê liệt,
khép kín và chán nản thất vọng.
"Con
Người" là tước hiệu Kinh Thánh dùng để diễn tả hoạt động của Chúa Giêsu
cứu thế. Trong tư cách là vị quan án tối cao phán xử mọi loài, mọi vật trong
thời cánh chung, Chúa Giêsu đã đến trong dòng lịch sử nhân loại và trong lịch
sử Tin Mừng cứu độ, qua cuộc khổ nạn cái chết và sự phục sinh của Ngài. Chúa
Giêsu tiếp tục đến qua lời Ngài, qua tin vui cứu độ được Giáo Hội tiếp tục rao
giảng và Chúa Giêsu sẽ trở lại trong ngày lịch sử cứu độ thanh toán bản án.
Muốn nhận ra sự hiện diện và bước chân của Ngài, chúng ta phải biết tỉnh thức
và cầu nguyện, nghĩa là sống và hành sự theo tinh thần Đức Kitô, luôn để cho
ánh sáng Tin Mừng cứu độ chiếu soi đời mình. Đặc biệt trong những bước đi, trên
những đoạn đường hầm đen tối của cuộc đời này. Chính thái độ tỉnh thức và cầu
nguyện ấy sẽ giúp chúng ta không nặng nề ngủ quên trong cuộc sống của thế giới
vật chất, tiêu thụ và hưởng thụ, và không để cho tâm lòng của chúng ta bị thế
giới vật chất nặng nề cầm chân và nhận chìm cuộc sống thiêng linh mà Thiên Chúa
trao ban cho chúng ta. Chúa Giêsu là một mầm giống cần được vun trồng, chăm
bón, ấp ủ với hơi ấm của con tim và ánh sáng của niềm hy vọng.
Trong thư thứ
nhất gởi tín hữu Thêsalônica, thánh Phaolô chỉ cho chúng ta thấy một bí quyết
để vun trồng sự sống thiêng linh ấy cách hữu hiệu, đó là phải có thái độ căn
bản muốn sống đẹp lòng người ta, dầu người ta ấy có là ai đi nữa. Nhưng phải
làm gì để đẹp lòng Thiên Chúa đây? Phải lớn lên, phải trưởng thành, phải sung
mãn trong tình yêu thương tha nhân. Thiên Chúa vui sướng hạnh phúc khi thấy
chúng ta yêu thương với một tình yêu thương không so đo, tính toán hơn thiệt và
không loại trừ chọn lựa, yêu thương hết mọi người và yêu thương tràn đầy chan
chứa. Thiên Chúa vui sướng và hạnh phúc khi thấy chúng ta trưởng thành và lớn
lên trong tình yêu thương ấy, tình yêu thương mà Ngài đã trao ban cho chúng ta
qua chính con người của Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế.
Ngoài ra, cần
phải luôn luôn sẵn sàng đón chờ Chúa Giêsu đến trong tâm lòng và cuộc đời chúng
ta bằng cách sống thánh thiện và kiên vững. Bởi vì nói cho cùng, sống thánh thiện
tức là sống yêu thương trọn vẹn. Các thánh là những người biết noi gương Chúa
Giêsu sống yêu thương trọn vẹn, yêu thương đến tận hiến chính mạng sống mình
cho tha nhân. Càng biết yêu thương tha nhân, tình yêu vô vị lợi cụ thể và cao
đẹp bao nhiêu, thì chúng ta lại càng giống Chúa Giêsu bấy nhiêu. Càng giống
Chúa Giêsu bao nhiêu thì càng giống Thiên Chúa bấy nhiêu, và đó là điều đẹp
lòng Thiên Chúa và khiến cho Ngài sung sướng nhất, hạnh phúc nhất.
Thế giới và xã
hội loài người khổ đau vì loài người không yêu thương nhau đủ, hay không thương
yêu nhau theo tinh thần của Chúa và Tin Mừng của Ngài. Như vậy, cách thức đón
chờ Chúa Giêsu hữu hiệu nhất là hãy bắt đầu yêu thương nhau. Bởi vì đó là bí
quyết vun trồng mầm giống sự sống thiêng linh và xây dựng trời mới đất mới cụ
thể và hữu hiệu.
R. Veritas.
(Trích trong
‘Suy Niệm Và Giảng Lễ Mỗi Ngày’)
Hãy
Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 11
29 THÁNG MƯỜI MỘT
Sự Giải Thoát Của Chúng Ta
Đang Đến Gần
Theo Tin Mừng
Luca, khi Chúa Giêsu đề cập đến hồi tận thời trong bài giảng của Người, Người
cảnh giác chúng ta về những đại họa khủng khiếp, về các dấu hiệu của sự hủy
diệt, và về tất cả những gì sẽ gây ra “nỗi khốn khổ cho các dân tộc”. Chúa muốn
nói với những người của thời ấy và cả của thời chúng ta, vì lời của Người là
lời phổ quát. Người nói: “Anh em hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì ơn cứu chuộc
của anh em đã gần đến” (Lc 21,28). Tiếng gọi này là thách đố của Mùa Vọng. Ở
đây, Chúa đúc kết tất cả ý nghĩa của từ “Vọng” cho chúng ta.
Như vậy, Thiên
Chúa không chỉ được tôn vinh trên tạo vật của Ngài. Không chỉ mọi tạo vật làm
chứng cho Ngài là Đấng Tạo Hóa toàn năng. Không chỉ thế giới đang thay đổi xung
quanh chúng ta làm cho chúng ta nghĩ về bản tính vĩnh hằng, bất biến của Ngài.
Không, Ngài cũng đích thân đi vào trong lịch sử thế giới chúng ta nữa. Ngài trở
thành một với chúng ta trong thân phận con người của chúng ta.
Chúng ta sẽ
nhìn thấy Ngài trong tư cách là “Con Người” (Lc 21,27). Mùa Vọng hướng chỉ sự
đến ấy của Ngài. Mùa Vọng tiên vàn nói rằng Thiên Chúa đã mặc lấy xác phàm. Mùa
Vọng hướng về mầu nhiệm Nhập Thể. “Trong những ngày ấy, vào thời đó, Ta sẽ cho
mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đavít …” (Gr 33,15).
Hiểu một cách
chính xác, ơn cứu chuộc là sự hiện diện của Đấng Công Chính giữa các tội nhân.
Vì thế, Mùa Vọng gắn kết chặt chẽ với mầu nhiệm tội lỗi – tội lỗi đã đi vào
trong lịch sử loài người ngay tự ban đầu. Thiên Chúa đến và đem ơn cứu độ cho
chúng ta. “Ngài sẽ trị nước theo lẽ công bình chính trực” (Gr 33,15).
- suy tư 366 ngày
của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công
Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời
Chúa Trong Gia Đình
Chúa Nhật I mùa vọng;
Gr 33, 14-16; 1Tx 3, 12-4,2; Lc 21,
25-28.34-36.
LỜI SUY NIỆM: “Vậy anh em hãy tỉnh thức và
cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xãy đến và đứng vững trước
mặt Con Người”. (Lc 21,36).
Chúa Giêsu loan báo những dấu hiệu khi Ngài Quang lâm, Và Ngài kêu mời chúng ta
là những Ki-tô hữu cần phải có hai thái độ để chuẩn bị đón Ngài đó là Tỉnh thức
và Cầu nguyện luôn.
Tỉnh thức: Là luôn hướng về Chúa, không bon chen lo lắng cuộc đời quá đáng,
không tham gia vào các lối sống xa hoa trụy lạc. Nhưng phải sống đời bác ái và
công bình, biết quan tâm và phục vụ người nghèo vì Chúa.
Cầu nguyện: Là thưa lên với Chúa tất cả những gì thuận tiện hay không
thuận tiện trong đời sống của mình. Kể cả những gì là bất xứng của bản thân.
Đặt trọn niềm tin, tín thác vào tình thương và sự tha thứ của Thiên Chúa. Biết
cậy nhờ đến sự trung gian bên cạnh Đấng trung gian: là Đức Maria, nhờ Mẹ chuyển
cầu. Chắc chắn chúng ta sẽ gặp được Ngài trong bình an và hạnh phúc.
Mạnh Phương
29 Tháng Mười Một
Cái Dũng Của
Thánh Nhân
Thánh Clêmentê Hofbauer, nổi tiếng là một người nóng tính.
Ngài được cử làm bề trên một cô nhi viện. Một hôm trong nhà
không còn lương thực, Clêmentê đã phải đích thân đi xin ăn. Ngài vào nhà một
người giàu có đang tổ chức một sòng bạc. Người chủ nhà vừa gặp cơn
đen lại vừa bị người hành khất quấy rầy. Ông không kiềm nổi cơn bực bội nên đã
nhổ tung nước bọt vào mặt thánh nhân. Bình thường có lẽ Clêmentê đã có phản ứng
mạnh. Nhưng vốn luyện tập nhẫn nại, nên ngài đã đứng lên lau mặt rồi vui vẻ nói
với người đã phỉ nhổ mình: "Ðó là qùa ông dành cho tôi, xin cảm ơn ông. Thế
còn qùa của các trẻ mồ côi đâu?". Bị đánh động bởi cử chỉ điềm nhiên vui vẻ
của thánh nhân, người chủ nhà đành phải lấy tiền trao cho ngài để
giúp đỡ các em mồ côi.
Cái dũng của thánh nhân chính là biết dùng sự thinh lặng, nhẫn
nhục để biến cải tâm hồn con người. Cổ nhân thường nói: "Một câu nhịn bằng
chín câu lành". Không có sức mạnh nào có thể thắng nổi sự bất bạo động. Bởi
vì, khí giới dù có tối tân và có sức đe dọa đến đâu cũng không thể thuyết phục
được tâm hồn con người. Chỉ có lòng tha thứ mới có thể bẻ gãy được thứ vũ khí
ác hại nhất là hận thù.
Lẽ sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét