Trang

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

ĐƯỜNG NÀO CHÚA DẮT CON ĐI

Đường nào Chúa dt con đi
Lê Th Thơm7/13/2016

ĐƯỜNG NÀO CHÚA DT CON ĐI

LTS: Đây là câu chuy
n có thc v mt n tu mà nhân vt “tôi” không còn trên thế gian này na. 

Tôi sinh ra trong mt gia đình mà b m theo đo giòng, nghĩa là t thi ông bà c cu b m tôi đã là người Công Giáo.

Năm 1954 khi đt nước chia ct hai min Nam Bc, b m tôi di cư t Bc vào Nam, sinh sng mt tri đnh cư mà toàn tòng là người Công Giáo Bc Kỳ. X đo này nm trong tnh Biên Hoà, nay là tnh Đng Nai.


Tôi được sinh ra và ln lên trong xóm đo y. B M tôi có bn người con: hai trai và hai gái mà tôi là gái út. V nhng k nim thơ u, tôi không nh gì nhiu lm. Ch biết rng là con cái trong xóm đo thì đi hc trường đo, đi l nhà th mi ngày: sáng l, chiu chu và ti cùng gia đình đc kinh trước khi đi ng.


Có mt s kin đã nh hưởng và làm thay đi cuc đi tôi sau này. Đó là sut thi thơ u tôi đi hc trường xóm đo, nhng người dy tôi phn ln là các soeurs. Vi trang phc “núp” trên đu cùng vi áo dòng đen hay trng, hình nh cu các Soeurs y đã đem đến cho tâm hn bé nh cu tôi như là thn tượng, vì h toát ra mt điu gì thánh thin và cao c, đã khiến tôi mang mt ước mơ. Đó là, tôi s đi tu đ thành Soeur!


Tôi nh lúc còn bé, m hi sau này con mun làm gì. Tôi đã không ngn ngi tr li là mun làm Soeur. M bo thế thì phi có ơn gi. Tôi nói ơn gi là gì, m tr lơì là phi được Chuá chn. Tôi ngây thơ hi làm sao được Chuá chn, m bo phi cu xin. Thế là t đó mi ngày đi l bui sáng và ti đc kinh trước khi ng, tôi nht nht xin Chuá chn tôi làm Soeur.


Khi hc hết lp Năm tiu hc, tôi đươc cha x đ đu cho vào trường dòng tu n. Cha nói vi b m tôi rng tôi là đưá bé ngoan đo, cn được đi tu đ sau này làm vic cho Chúa. Lúc đó tôi tht vui sướng và hãnh din vì biết rng li cu xin ca tôi đang được Chúa nhn li.


Thm thoát nhng năm trường dòng, chưa kp hc xong lp 12 trung hc thì biến c 30 tháng Tư p đến. M b trên cho biết ai mun tiếp tc tu thì li, ai mun hoàn tc thì t ý chn. Mt s bn tu ca tôi tr v sng vi gia đình b m. Lòng tôi lúc đó giao đng không biết nên hay v. li thì không biết tương lai cu nhng tu sinh s như thế nào trong chế đ mi, tr v nhà thì gic mơ làm Soeur đ phng s Chúa coi như không thành. Tôi đâm ra hoang mang. Tôi nh đến b m, anh ch nhà và cu nguyn cho h được bình yên. Đang khi cu nguyn, li nói cu m bng cht đến trong đu tôi: ”Hãy cu xin”. Ch ba ch này mà trong lúc bi ri tôi đã quên mt! Tôi cht bng tnh và bình tĩnh tr li. Tôi xin Chúa dt tôi đi, nhưng dt tôi đi “theo ý cu tôi” là cho tôi được làm Soeur.


Nhà dòng biết rng dưới chế đ mi, vic cm cách, k c bách hi đo Chúa s xy ra, trong đó vic đóng ca các cơ s tôn giáo s là nhng bước đu. Do đó m b trên cho các tu sinh chúng tôi biết nếu ai mun khn trn đi “non” thì s được “chun”. Tôi vô cùng sung sướng xin đươc ơn y, và hi hp ch đi.


Ngày khn trn đi cho chúng tôi được t chc đơn gin ch không trang trng như xưa. S n tu được chn không nhiu lm. S khách mi tham d cũng gii hn. B m tôi có mt trong ngày tôi nhn áo dòng. H rt vui, còn tôi thì vui khi nói. Đó là ngày gic mơ tôi thành s thc vì chính Chúa đã chn tôi. Trong thánh l khn trn đi hôm đó,có trích đon phúc âm nói Chúa sai 72 môn đ đi rao ging tin mng. Có mt câu mà tôi nh mãi, là “ Thy sai anh em đi như chiên con đi vào gia by sói”, tiên đoán nhng nghch cnh mà chúng tôi s gp sau này. Kết thúc thánh l là bài hát Kinh Hoà Bình:” Ly Chuá t nhân, xin cho con biết mến yêu và phng s Chúa trong mi người….” Tôi rt xúc đng khi hát bài này, và tt c chúng tôi đã hát vi lòng đy nhit huyết, vi hết tâm tình, và t nh s dùng nhng li trong bài hát này như là hành trang đi vào đi tn hiến cho Chúa.


Sau l khn trn đi, tôi li nhà dòng thêm vài tun ri nhn “bài sai” tr v phc v x đo quê tôi. V đến nhà tôi mi hay biết là b tôi không còn nhà. Ông đã b bt trước đó vài ngày. B tôi, đi vi chế đ mi mang hai ti ln: làm chánh trương hot đng cho x đo, và làm đi trưởng đi nhân dân t v xóm đo. Nhng ngày cui tháng Tư đen, ông ch huy lính dưới quyn chng li cng sn khi h tràn vào xóm đo! Không khí gia đình tôi lúc này tht hoang mang, nao núng và s hãi. M tôi và cha x bo tôi không nên li, mà phi đi mt nơi khác.Chúng tôi cu nguyn, xin ơn soi sang. Hôm sau tôi tr li nhà dòng, gp m b trên trình bày hoàn cnh. M b trên suy nghĩ ri cui cùng làm “bài sai” cho tôi v mt x đo xa lc xa lơ min Tây, nơi đây có mt linh mc già chính x, mà trước kia có quen biết b tôi t ngoài Bc trước năm 1954. Cha nhn tôi và bao che cho tôi được nơi này, và chc Chúa cũng che ch cho tôi trong sut thi gian tôi sng đây. Nhng năm tháng đây, tôi không dám tr li nhà thăm m và anh ch vì s lôi thôi vi đám công an xóm đo. Thng hoc m tôi lén lút xung thăm tôi mi năm mt ln, còn ch biết tin tc nhau qua li nhn gi.


Tôi cn phi k nhng gì tôi làm trong sut thì gian vi cha x trong xóm đo này. Sinh hot thường nht cu tôi - mt n tu không mc áo dòng – là cuc đt, trng khoai, sn, bp, rau k c mò cua bt c làm kế sinh nhai bưã rau bưã cháo qua ngày, nuôi tôi và nuôi c cha x già. Xóm đo này nghèo lm. Bn đo kiếm cơm ngày hai bưã chưa no, ly đâu giúp đ cha x! Đôi khi có l cưới, l tang hay ra ti, thì giáo dân “ li qu” cha x bng nhng hin vt như con cá, m tôm, vài b chui, vài lon go…. ch không bng tin. Nhà cu giáo dân thì nhà tranh vách đt; nhà th thì cũng nghèo không kém: nn đt, mái tranh, trông tht tang thương. Nhiu khi tôi nghĩ chc nơi này (nhà th” như vy) không xng đáng cho Chuá ng, nhưng nh li khi Chúa ra đi trong mt hang đá ca bò lưà, lòng tôi cũng bt băn khoăn! Tng s giáo dân chưa quá trăm người. H ri rác trong vòng bn, năm cây s vuông. Vào ngày Chúa Nht hay l ln, ai gn thì đi b, xa thì chèo thuyn đến nhà th. Đây là nơi sông ngòi chng cht, thuyn là phương tin chính cho vic di chuyn.


Ngoài nhng sinh hot hàng ngày, tôi còn phi chèo thuyn đưa cha x đi k lit khi có nhu cu, có khi mt mt, hai gi mi đến nơi giáo dân cn là chuyn thường. Nh có ln đưa cha x đi xc du cho mt giáo dân hp hi, khi ra đi tri đã v chiu. Mt hai gi thuyn mi đưa cha x đến nơi. Làm xong các phép thì tri ti mà con nước li ngược không th v được. Đành phi tá túc li nhà giáo dân, đi sáng sm con nước xuôi mi lên thuyn chèo v. Đến nhà x, cha con mt b hơi tai! Ri tôi còn phi đi thăm viếng nhng người già yếu, bnh tt, hp hi. Ngoài ra còn dy giáo lý “chui” cho các thiếu nhi na. Công vic hàng ngày coi vy mà vt v, nht là đi vi mt n tu chân yếu tay mm như tôi. Nh có mt ln m tôi đến thăm, thy tôi bà chy nước mt, nói: “M không nhn ra con. Con đen, gy và già hn đi!”. 


- Tôi cười và an i m:” Có ai đi tu mà sướng bao gi!”.


Ln cui cùng m đến thăm, bà cho biết cha tôi đã chết trong mt tri tù ngoài Bc tn Vĩnh Phú. Vĩnh Phú là nơi nào? Tôi không biết đa danh này đâu; và môt tin na là hai anh và ch tôi đã vượt biên thành công, được đnh cư M. Tôi đã khóc hết nước mt khi nghe tin B chết. K t sau 30 tháng Tư, gia đình tôi tan nát: người thì mt, k còn thì ly tán mi người mi phương. Tôi ch biết cu nguyn dâng lên Chuá hoàn cnh gia đình tôi và hoàn cnh cá nhân tôi.


Sau này my năm lin tôi không gp m, nhưng qua li nhn, m nói s đi M theo din anh tôi bo lãnh, và cũng nhn vi tôi là sau khi qua M bà s làm giy t bo lãnh tôi.


Thi gian thm thoát trôi qua, ri tôi nhn được giy bo lãnh cu m. Tht ra tôi không màng chuyn ra đi vì luôn cho rng là mt n tu – môn đ cu Chuá - đâu cũng là phc v Chuá, hơn nưã nơi nghèo khó này đã cưu mang tôi và nht là cha x già đã giúp đ tôi v mt tinh thn và đc tin. Bao nhiêu năm gn bó vi cuc sng nơi này, vi giáo dân nghèo nhưng hin lành, chân cht, tôi có cm tưởng mình như là người sinh trưởng ti đây ch không phi là dân t đâu đến trú cư.


Qua nhng năm lao đng vt v, ăn ung kham kh và thiếu thn, người tôi gy rc hn đi ri ngã bnh phi vào nhà thương. đây bác sĩ cho biết là tôi có mt cc bướu trong bung trng và phi ct b. Phn gii phu đã xong và hơn mười ngày sau, nh ơn Chúa, tôi bình an tr v, mc du sc kho rt yếu. Đang tình trng như vy, thì tôi nhn được đin tín cu m t M, nói bà lâm trng bnh và mun gp tôi trước khi chết. Sau mt tun, tôi li nhn được giy cu nhà thương, nơi m điu tr,bác sĩ xác nhn m đang trong tình trng ch chết (hospice). Đến lúc này tôi hong ht thc s. B chết tôi không thy mt. Xác b gi phiêu bt đâu trong nm m hoang nào nơi đt Bc tôi không bao gi biết. Nay m sp lià đi, tôi phi làm sao? Cha x già khuyên tôi bng mi cách phi ra đi gp m tôi ln cui trước khi bà chết.


Tôi đánh liu lên Sài gòn vào thng tòa lãnh s M, trình bày hoàn cnh cu tôi vi giy t đang được m bo lãnh, giy bác sĩ xác nhn tình trng ca m tôi sp chết. Nhân viên phng vn thông cm và hưá s hoàn tt th tc cho tôi qua M gp m trong thi gian sm nht. Ri tôi nhn được chiếu khán qua M. Tính ra sau khi m bướu bung trng cho đến lúc được cp chiếu khán, thi gian là bn tun. Sau ca m sc kho chưa bình phc, phi chy ngược chy xuôi lo giy t đi M, cng thêm đu óc căng thng, sc kho ca tôi rt suy sp. phi trường Tân sơn Nht, khi lên máy bay, tôi phi ngi xe lăn. Sau 2 chuyến bay dài gn 20 gi, máy bay đáp xung phi trường San Francisco. Người ra đón tôi cho biết là m đã chết trước đây 4 gi ri! Tôi nc lên, lng người đi không khóc được mà nước mt thì chy ướt đm áo tôi. Tang l cho m ri cũng xong, và tôi tính ngày tr v Vit Nam. 


Tôi có mt người bn tu trước kia cùng dòng đã qua M được my năm theo din vựơt biên mà tôi gp li trong đám tang m. Ch nói rng đâu cũng là tu, là phc v Chuá, nht là đây ( M này ),dòng tu n rt thiếu và n tu đây rt cn. Ch khuyên tôi hãy c gng xin được li M và tiếp tc cuc sng tu trì. Tôi rt băn khoăn không biết tính thế nào. Tôi cu xin Chuá ch cho tôi đường đi. Mt vài ngày sau bình tĩnh tr li, tôi đến S di trú trình bày hoàn cnh cu tôi: cha b bt, b chết trong tù ci to; trước khi m chết tôi không được gp mt; sau 30 tháng tư tôi phi sng phiêu bt, hin ti không còn thân nhân Vit Nam….Câu chuyn cu tôi cm đng đến nhân viên di trú, và cui cùng tôi được hp thc hóa li M.


Chí hướng theo đui đi sng tu trì lúc nào cũng trong tôi. Khi tìm hiu cuc sng tu đây, tôi được gii thiu gp mt Soeur là m b trên. Tôi nói ý nguyn xin được tiếp tc tu bên này. M b trên ca tu hi này cho biết, tôi cn giy gii thiu t m b trên cu dòng tôi Vit Nam chuyn qua dòng bên này. Mi th tc din tiến d dàng và tt đp. Tôi bây gi nhp vào “dòng” đi mi x người, theo đúng nghiã đen và nghĩa bóng.


Ch tôi là mt căn nhà 4 phòng ng. Tu hi có sáu n tu và m b trên. C 2 n tu mt phòng, phòng còn li dành cho m b trên. Công vic mi cu tôi là đi làm nhà tr 11 tiếng: t 7 gi sáng đến 6 gi chiu, 5 ngày/ tun. S tin kiếm được đưa m b trên qun lý đ trang tri phí tn nơi ăn chn , đin nước v.v…Sng trong tu hi ít lâu, tôi thy 5 n tu bn cũng đi đ làm vic ging tôi: hoc gi tr, hoc làm nhà hàng, hay làm hãng xưởng. Tôi suy nghĩ nếu ai cũng đi làm kiu này thì làm sao tu hi khá lên được. Tôi trình bày ý nghĩ cu tôi vi m b trên thì được bo là thi gian đu c tm như thế ri sau s tính.


Mà ri cũng chng thy có gì thay đi! Tôi xin m b trên cho tôi đi hc bui ti và ly thêm lp nào có vào cui tun đ sau này có trình đ khá mi có th giúp tu hi tiến hơn lên. Cui cùng thì m b trên cũng đng ý vi tôi. Vic tu trì và sinh hot cu tôi c như thế kéo dài được ít năm: ngày đi làm 11 tiếng, ti đi hc thêm, cui tun cm đu vào bài v. Kết qu tôi kit sc phi vào nhà thương. Bác sĩ đây khám phá ra là tôi b ung thư và có lây lan (di căn). Tôi được hoá tr và x tr (chemo và radiation). Xong giai đon đu điu tr kéo dài c na năm, tình hình sc kho cu tôi có v kh quan. Tôi đi làm li, và đến nhng lp ti như trước. Nhưng tình trng này không kéo dài được bao lâu, vì nhng ln tái khám sau này bác sĩ cho biết tôi đang sp sưả vài giai đon cui cu căn bnh. Mà lúc này tôi cũng cm thy mt mi. Vic làm toàn thi gian (full time) gim xung bán thi gian (part time), như vy li tc mang v đóng góp cho tu hi không được như trước. M b trên có v không vui. Ri đến mt ngày m b trên gi tôi nói chuyn riêng và cho tôi biết không th tiếp tc (tu) đây (trong nhà này) vì s tin tôi đưa v không đ chi tr nhng phí tn sinh hot cho tôi. Và như vy có nghĩa tôi đang là gánh nng cho m b trên và tu hi. Tôi bun lm, suy nghĩ không biết phi gii quyết thế nào. Tôi xin m b trên cho tôi mt vài tháng đ tôi lo liu ri s ra đi, mc dù lúc đó tôi chưa biết s phi lo liu thế nào.


bên M này, tôi có 2 anh và 1 ch đi vượt biên, đnh cư đây trước tôi nhiu năm, nhưng xét cho cùng tôi không th v vi ai được. Ông anh c cu tôi, trong đám tang m có nói vi tôi: “ Bây gi anh theo đo khác, ch có Thượng đế là trên hết ch không còn anh em gì na!”. Lúc đó đau bun vì m mi mt, gin vì li nói cu anh, tôi chng thèm tr li. Ch suy nghĩ sao anh mình li theo mt cái đo l đi như vy!. Tôi cũng không th vi ch tôi được, vì ch bo chng ch khó tính lm, ngay c ch còn phi s anh y. Còn li người anh xa đã có v, có con, tôi li càng không dám phin hà đem cái thân bnh hon này đến mà quy qu! Mà tht ra t ngày nào đến gi, ngoi tr lúc m chết, anh ch em tôi ít khi nào có dp gp nhau. Hoàn cnh cu tôi tht vô cùng nghit ngã, mi ln nghĩ đến nước mt tôi li tuôn trào. Nhng git nước mt ti hn này chc Chuá gi li cho tôi đ tôi còn chút gì an i thân tôi.

Ri mt bui chiu th Tư, như thường l tôi đến lp ti sau khi ri nhà tr. Vào ging đường thy không còn ch, tôi đng da tường nghe ging. Nhưng sao thy mt quá, tôi khyu xung, mt n đom đóm, tai lùng bùng, người như đi trên mây. Tôi mơ màng nghe tiếng “ Help! Help! Call 911” ri không biết gì nưã.


Khi tnh dy, đnh thn mt lúc tôi mi biết là mình đang trong nhà thương. Li nhà thương ! Sau khi được cp cu và li hơn 1 tun, sc kho tôi tương đi n đnh, và nhà thương chun b cho tôi v nhà. Nhưng thc s tôi không có nơi đ v!. Li hưá cu tôi vi m b trên là cho tôi mt vài tháng đ tôi sp xếp ra đi, nay thi gian y đã đến hn. Tôi gp mt cán s xã hi (social worker) cu nhà thương, trình bày hoàn cnh cu tôi. Ông ta thông cm và ha giúp tôi làm hai vic trước mt: xin tin bnh (SSI) cho tôi và tìm cho tôi mt ch .


My ngày sau ông ta tr li. Theo sau là mt ph n đng tui. Ông gii thiu tôi vi cô ta, và nói vi tôi rng, cô s đưa tôi v nhà cô y và giúp tôi ch . Tôi đang ng ngàng và ngc nhiên thì người ph n gt đu chào, nm ly tay tôi và tươi cười bo ch s giúp em và đng ngi gì c.


V nhà ch , tôi thy có mình ch và ông chng đã v hưu. V chng ch đi đãi và săn sóc tôi tn tình. Tôi nói vi ch là tôi cm thy rt áy náy, khi không đem li s khn khó đến cho v chng ch. Tôi cũng nói cho ch biết căn bnh ung thư cu tôi sp vào giai đon cui và nh ch tìm cho tôi mt Nursing Home cho đến khi chết. Ch nói ch đã biết tt c bnh tình cu tôi, và bo tôi c yên tâm đây, và nếu có chết cũng chết đây. Mt tôi nhòa l vì lòng bao dung cu ch. Nhng câu hát trong kinh Hoà Bình khi xưa li vang lên trong đu tôi, mà lúc này người thc hành nhng câu hát y chính ch ch không là tôi! Tôi có linh cm là Chuá đã quan phòng và sp xếp cho tôi được gp ch đ được ch giúp trong lúc ngt nghèo và sau hết này (tôi mun nói thêm: v chng ch là Pht t. Trên bàn th trong phòng khách nhà ch có đt tượng Pht Bà Quan Âm, hai bên có hai bình hoa sen và hai ngn nến lúc nào cũng thp sáng. Bàn th trông tht đơn gin, nhưng tôi thy khung cnh đượm không khí tht an bình và thanh thoát)


Căn bnh cu tôi đang vào giai đon cui. Bác sĩ nói vic điu tr không còn giúp gì cho tôi được nưã. Biết như vy, ch hi tôi khi mt đi tôi mun ch làm gì cho tôi; ý nói mun tang l như thế nào. Tôi thưa vi ch là tôi đã lo liu xong. Ch ngc nhiên nói lo liu thế nào mà sao ch li không biết. Tôi nói trước đây my tun khi v chng ch có vic đi ra khi nhà, tôi đã gi nhà quàn đến và trao cho h s tin ít i còn li cu tôi đ dành, và bo h giúp tôi theo s tin tôi có. Tôi khóc, bo rng tôi đã làm kh v chng ch nhiu ri, ch nguyn xin Thiên Chúa thay tôi tr công cho v chng ch.Ch nói chng chế là săn sóc tôi ch đã được nhà nước tr ri. Ý ch nói chương trình săn sóc người bnh ti nhà tr cho ch. Tôi bo chương trình y tr c tháng ch đáng 1 ngày công mà ch làm cho tôi.


Nhng cơn đau xy đến cho tôi liên tc hơn. Thuc gim đau duy nht là Morphine cũng tăng liu lượng hơn, nhưng không vì thế mà cơn đau gim xung. Y tá chương trình Home Care đến tôi thường xuyên hơn. Người tôi hoàn toàn bt lc, nm chu đng nhng cơn đau đ xung kéo dài như bt tn. Mt ln soi gương, tôi không dám tin đó là hình nh cu mình. Trong nhng ngày đau cùng cc, ch luôn bên cnh an i tôi. Du vy tôi vn thy cô đơn và s hãi. 


Sau nhng cơn đau kéo dài, khi tnh dy,nhìn lên nh Lòng Chúa Thương Xót tôi luôn cu xin:


Chuá ơi,


Đon đường nào Chuá dt con đi


Hay đon đường Chuá bt con đi


Cuc l hành gi đây đà hết


Xin dâng Ngài hn con héo uá


Vi xác thân héo hon tàn t


Và dâng Ngài đi con l d


Cho con vào gic ng ngàn thu


Amen.

Tôi qun qui trong nhng cơn đau tt cùng và cui cùng cu căn bnh ung thư quái ác, đ ri không còn sc chu đng, tôi thiếp đi và không bao gi tr dy na.


Lê Th Thơm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét