Trang

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2016

14-08-2016 : (phần II) CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN năm C

14/08/2016
Chúa Nhật tuần 20 thường niên năm C
(phần II)

Phụng vụ Lời Chúa: Chúa Nhật 20 Thường Niên - Năm C
CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN NĂM C
(Gr 38:4-6,8-10; Dt 12:1-4; Lc 12:49-53)
ĐAU KHỔ VÀ CHIA RẼ:
CÁI GIÁ CỦA VIỆC THEO CHÚA

“Thầy không đến để mang hòa bình,
nhưng là sự chia rẽ.” 
(Mt 12,51)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I (Gr 38:4-6,8-10)
Lời loan báo của ngôn sứ Giêrêmia trong chương 37 về việc các nước sẽ bao vây và tấn công Giêrusalem đã khiến ông bị nhà vua giam giữ. Dù trong cảnh tù đày, ngôn sứ Giêrêmia vẫn mạnh dạn loan báo lời của Chúa về số phận của Giuđa: ngày tận cùng đã đến, những ai rời bỏ thành phố có thể được sống sót, ở lại là đối diện với cái chết. Ngôn sứ không đưa ra một hi vọng giải thoát nào, hơn nữa còn công bố rằng chính Thiên Chúa trao Giuđa vào tay của đế quốc Babylon. Những lời tiên báo này bị coi là của kẻ phản bội vì làm nhụt lòng những người đang bảo vệ thành phố. Các thủ lãnh đã xin Vua Xítkigiahu tiêu diệt ngôn sứ để ông không làm nản lòng dân chúng.
Bài đọc I hôm nay cho thấy cách phản ứng của nhà vua và các lãnh đạo trước sứ điệp của Thiên Chúa: họ không đáp lại sứ điệp vì nó không theo ý của họ, dù rằng họ vẫn một mực tìm kiếm lời của Chúa qua việc thỉnh vấn ngôn sứ. Thiên Chúa vẫn lập đi lập lại, cho dân của Người những cơ hội để được giải thoát, nhưng như cha ông họ từ xa xưa, họ luôn cứng lòng và từ chối nghe lời Thiên Chúa. Chỉ có ngôn sứ Giêrêmia là luôn trung thành với sứ vụ dù đối mặt những đe dọa nguy hiểm. Chỉ có lòng trung thành với Thiên Chúa và vâng lời Người mới có thể đem lại bình an giải thoát.
2. Bài đọc II (Dt 12:1-4)
Tác giả thư Do thái mời gọi mọi người hãy kiên vững trong cuộc chạy đua đức tin mà khởi đầu và đích điểm là Đức Giêsu. Chúng ta không đơn độc trên hành trình đức tin, nhưng ngược lại, chúng ta đã có những anh hùng đức tin là những thế hệ cha ông của mình. Nếu như các ngài đã kiên vững thì chúng ta cũng muốn như các ngài, là trung thành trong hành trình của mình. Để được như thế chúng ta cần cởi bỏ những chướng ngại ngăn trở chúng ta để tiến tới trong cuộc đua của mình.
Cuộc đua nào cũng có mồ hôi và nước mắt nhưng chúng ta có Đức Giêsu là Đấng đã chịu đau khổ và vượt trên những khó khăn, những khinh dể sỉ nhục. Chính Người và các vị tử đạo đã một lòng trung thành trước những đau khổ lớn lao. Người dạy chúng ta hướng đến đích điểm, không để mình bị xao xuyến bởi những ý nghĩ của người đời, nhưng bền lòng tin tưởng vào Thiên Chúa Cha.
3. Bài Tin Mừng (Lc 12:49-53)
Bài Tin Mừng Chúa nhật hôm nay tiếp tục chủ đề của bài Chúa nhật trước. Nếu như trong Chúa nhật trước, sự trở về bất ngờ của ông chủ là hình ảnh của việc Chúa trở lại bất ngờ, trong đoạn Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu nói đến mục đích của việc Người đến. Những lời công bố của Chúa Giêsu có lẽ khá khó hiểu và làm cho chúng ta ít nhiều bị sốc. Sứ vụ của Người được các thiên thần chúc tụng trong ngày Giáng Sinh: “bình an dưới thế cho người thiện tâm” (Lc 2,14), hay được giới thiệu khi khởi đầu sứ vụ là “Tin Mừng cho người nghèo” (Lc 4,18; 7,22), nhưng giờ đây Người lại tuyên bố những điều có vẻ trái ngược: nào là lửa bùng lên và thiêu đốt, nào là chiến tranh, nào là chia rẽ, chống đối.
Thật ra, không có sự trái ngược hay bất nhất trong sứ vụ của Chúa Giêsu, Người vẫn là Đấng mang hòa bình, mang tin vui, nhưng sứ vụ trần thế của Người còn có những khía cạnh khác. Trước hết, Người công khai tuyên bố, sứ vụ của Người là xét xử. Người đã dùng hình ảnh “ném lửa vào thế gian” để nói đến sự xét xử như trongLc 3,9: lửa thiêu đốt những cành nho không sinh hoa trái. Lửa đã được nói đến trong Cựu Ước như cách thức để thanh tẩy, phân định và xét xử.
Kế tiếp, Người xem sứ vụ của mình như một “phép rửa”, và phép rửa này chính Người sẽ chịu. Có thể hiểu Chúa Giêsu đang ám chỉ những đau khổ mà Người đang gặp và sẽ phải trải qua. Đây không phải là một tai ương hay định mệnh, nhưng chính là chương trình Thiên Chúa Cha muốn và Chúa Giêsu cũng sẵn sàng đón nhận để hoàn tất. Chúng ta cũng có thể liên kết phép rửa này với phép rửa được ông Gioan Tẩy Giả giới thiệu: chính Chúa Giêsu sẽ làm phép rửa không phải bằng nước, nhưng là bằng Thánh Thần và lửa (x. Lc 3,16). Qua phép rửa này Người sẽ xét xử muôn dân.
Cuối cùng, Chúa Giêsu xác định là kết quả của sứ vụ của Người sẽ là sự chia rẽ bất hòa, thậm chí là chia rẽ ngay trong chính những mối liên hệ được cho là bền vững nhất, đó là các mối liên hệ của gia đình. Hòa bình chắc chắn là mục đích của sứ vụ của Chúa Giêsu như thánh sử Luca đã loan báo trong Tin Mừng của ngài. Sứ vụ của Chúa Giêsu sẽ hoàn tất vào thời sau hết, khi mà sẽ có những cuộc thanh tẩy xét xử trước khi hòa bình viên mãn ngự trị. Chính Người trở thành điểm chia rẽ con người, giữa những người chọn theo Người và những người chối từ Người. Chấp nhận giáo lý của Chúa Giêsu, trung thành với Thiên Chúa đòi phải có sự từ bỏ tận gốc và thay đổi sâu xa, nghĩa là những mối liên hệ thường ngày theo huyết thống sẽ bị thay bởi những giá trị mới, giá trị dựa trên mối liên hệ với chính Chúa Giêsu. Lời tiên báo của cụ già Simêon cũng đã nói trước về sự chia rẽ Người mang đến.
II GỢI Ý MỤC VỤ
1. Lắng nghe và đón nhận ý Chúa vẫn luôn là một lời mời gọi mỗi ngày đối với chúng ta. Tôi có đón nhận ý Chúa khi trái ý tôi, khi tôi phải đau khổ?
2. Chọn yêu Chúa Giêsu và theo Người đôi khi tách chúng ta ra khỏi bạn bè, anh em. Chúng ta có chuẩn bị mình để sẵn sàng cho những đòi hỏi của Tin Mừng chưa?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến! Thiên Chúa Cha đã sai Con Một của Người là Đức Giêsu đem lửa tình yêu xuống thế gian để khôi phục tình trạng công chính nguyên thủy cho nhân loại. Chúng ta hãy đồng thanh cảm tạ Chúa và tha thiết dâng lời nguyện xin:
1. Chúa Giêsu nói: “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa ấy cháy lên.” Chúng ta cùng cầu xin cho mọi thành phần trong Hội Thánh luôn tích cực loan báo tin mừng cứu độ, để làm bùng lên ngọn lửa đức tin và lửa tình yêu giữa lòng thế giới hôm nay.
2. “Các con tưởng rằng Thầy đến để đem hòa bình cho thế gian sao?” Chúng ta cùng cầu xin cho nhà cầm quyền các quốc gia biết yêu chuộng công lý và hòa bình, luôn nỗ lực tìm kiếm các giải pháp hữu hiệu nhằm đảm bảo cuộc sống an bình và hạnh phúc cho mọi thành phần trong xã hội.
3. “Thầy còn phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất.” Chúng ta cùng cầu xin cho mọi Kitô hữu đã được liên kết với cuộc vượt qua của Chúa Kitô nhờ phép Rửa Tội, cũng luôn vững mạnh vượt thắng mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống chứng tá.
4. Niềm tin vào Chúa Kitô là nguyên cớ cho nhiều người chia rẽ chống đối nhau.Chúng ta cùng cầu xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta biết giữ vững đức tin, kiên trì trong đức cậy và gia tăng lòng yêu mến, luôn tích cực xây dựng một cộng đoàn dân Chúa ngày càng hợp nhất yêu thương.
Chủ tế: Lạy Chúa là Cha giàu lòng thương xót, xin thương nhận những ý nguyện chúng con chân thành dâng lên Chúa, và xin ban Thánh Thần để Người đốt lên lửa kính mến Chúa trong tâm hồn và trong cuộc sống chứng tá của chúng con. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.

SCĐ CHÚA NHỰT XX TN C
Chủ đề :
Sự quấy rối cần thiết

"Thầy đến để đem sự chia rẽ" (Lc 12,51)
Sợi chỉ đỏ :
- Bài đọc I : Ngôn sứ Giêrêmia bị coi là đã quấy rối tinh thần dân Israel.
- Tin Mừng : Chúa Giêsu nói : "Thầy đến để đem sự chia rẽ".

I. Dẫn vào Thánh lễ
Anh chị em thân mến
Ai ai cũng thích được sống yên ổn trong những thói quen của mình. Tuy nhiên cứ mãi ở yên trong những thói quen xấu thì rất là tai hại. Bởi vậy cần phải có ai đó đánh thức lương tâm, kết án sự xấu và lôi kéo con người trở về đường tốt. Đó là những sự quấy rối cần thiết.
Chúng ta xin Chúa giúp chúng ta can đảm đón nhận những sự quấy rối đó, và cũng can đảm dám quấy rối trước những tình trạng xấu của kẻ khác.

II. Gợi ý sám hối
- Chúng ta chỉ thích nghe những lời êm tai vừa ý và không đón nhận những lời thật sửa lỗi chúng ta.
- Nhiều khi chúng ta còn thù ghét những người thành tâm sửa lỗi chúng ta.
- Chúng ta không can đảm đấu tranh cho công bình và sự thật.

III. Lời Chúa

1. Bài đọc I (Gr 38,4-6.8-10)
Thời ngôn sứ Giêrêmia, dân do thái phạm tội nhiều nên Thiên Chúa để cho quân thù là đế quốc Babylone bao vây họ. Thay vì ăn năn sám hối và quay về nương tựa nơi Chúa, họ vẫn tiếp tục làm tội và cậy vào thế lực ngoại bang. Ngôn sứ Giêrêmia vạch rõ những sai lầm ấy và đe dọa rằng nếu họ cứ tiếp tục như thế thì có ngày Thiên Chúa sẽ cho quân thù sẽ xâm chiếm xứ sở, tàn phá đền thờ và bắt dân đi lưu đày.
Vì những lời nói thật đó, Giêrêmia bị coi là kẻ quấy rối tinh thần dân chúng và là tên phản quốc. Dân chúng đã bắt ông quăng xuống một cái giếng sâu. Nhưng Chúa đã cho người cứu ông lên.

2. Đáp ca (Tv 39)
Tâm tình Tv này rất hợp với Giêrêmia : Tôi đã trông cậy Chúa và Người đã nghiêng mình về bên tôi. Người đã kéo tôi lên khỏi lỗ mồ, khỏi chỗ bùn nhơ…

3. Tin Mừng (Lc 12,49-53)
Đoạn này có hai ý :
a/ Bằng hai hình ảnh "lửa" và "phép rửa", Chúa Giêsu nói về tương lai sắp tới (cc 49-50) :
- "Lửa" ám chỉ sự thanh luyện. Chúa Giêsu đến trần gian để thanh luyện trần gian, cho nên Ngài ước mong việc thanh luyện ấy sớm hoàn thành.
- "Phép rửa" ám chỉ cuộc khổ nạn sắp tới : việc thanh luyện ấy chỉ hoàn thành sau khi Ngài chịu nạn chịu chết và sống lại.
b/ Bằng hai hình ảnh "hòa bình" và "chia rẽ", Chúa Giêsu kêu gọi người ta chọn lựa thái độ trước Tin Mừng của Ngài (cc 51-53) : Nhiều người nghĩ rằng Đấng Messia là Đấng mang hòa bình đến (x. Is 9,5). Chúa Giêsu xác nhận rằng đúng thực, sứ mạng của Ngài là một sứ mạng Hòa bình (Is 9,5tt ; Dcr 9,10 ; Lc 2,14 ; Ep 2,14-15). Nhưng Ngài thấy cần giải thích thêm : chữ "Hoà bình" có nhiều nghĩa : hoà bình kiểu thế gian và hoà bình của Thiên Chúa. Chúa Giêsu nói rằng Ngài đến thế gian không phải để đem hòa bình kiểu thế gian, mà là thứ hòa bình của Thiên Chúa. Thứ hoà bình của Thiên Chúa mà Chúa Giêsu mang đến, người ta chỉ sẽ nhận được sau khi người ta đã cố gắng chiến đấu để sống theo Tin mừng của Ngài. Thực tế cho thấy là sứ vụ của Chúa Giêsu đã gặp chống đối, và Lời rao giảng của Ngài đã gây ra chia rẽ giữa những người tin và những người không tin, chia rẽ xảy ra ngay trong lòng một gia đình (Lc 2,35 : có chia rẽ, thì tâm tư người ta mới lộ ra).

4. Bài đọc II (Dt 12,1-4) (Chủ đề phụ)
Hoàn cảnh : Các kitô hữu gốc do thái đang gặp phải rất nhiều khó khăn. Một mặt họ bị các đồng đạo do thái cũ thù ghét vì coi họ là những người phản đạo. mặt khác họ cũng bị bách hại bởi đế quốc Rôma.
Tác giả thư do thái đã nêu gương Chúa Giêsu để an ủi và khuyến khích họ : Chúng ta hãy nhìn thẳng vào Chúa Giêsu. Ngài cũng gặp muôn vàn khó khăn nhưng đã kiên trì chiến đấu và cuối cùng đã chiến thắng tất cả. Hãy noi gương Ngài và dựa vào sự trợ giúp của Ngài mà chiến đấu.

IV. Gợi ý giảng

* 1. "Thầy đến để đem sự chia rẽ"
Những lời Chúa Giêsu nói trong bài Tin Mừng này thật kỳ lạ khác thường. Còn nhớ có lần hai môn đệ xin Ngài sai lửa từ trời xuống thiêu đốt một làng Samaria không tiếp rước Ngài, thì khi đó Ngài đã mắng hai ông và dùng đường khác mà đi. Thế mà hôm nay Chúa Giêsu lại nói "Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian". Còn nhớ có lần Phêrô tuốt gươm ra để bênh vực Ngài khi quân dữ đến bắt Ngài. Khi ấy Ngài đã bảo Phêrô xỏ gươm vào bao vì ai dùng gươm thì sẽ chết vì gươm. Vậy mà hôm nay Ngài nói "Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư ? Thầy đến để đem sự chia rẽ !".
Thực ra Chúa Giêsu đến trần gian không phải để gây chia rẽ và xáo trộn. Tuy nhiên nhiều khi chính vì Ngài mà xáo trộn và chia rẽ xảy ra ! Điều này đặc biệt đúng trong thời kỳ Giáo Hội sơ khai. Khi đó, ai bỏ đạo cũ (đạo Rôma, đạo Do thái) để theo đạo Chúa Kitô thì bị gia đình, bạn bè và hàng xóm ghét bỏ, bách hại. Nhưng những kitô hữu ấy biết làm gì khác hơn được : chọn bên này thì phải bỏ bên kia, và bên bị bỏ sẽ thù ghét mình.
Dù Chúa Giêsu rất hiền lành nhưng, vì sứ mạng, Ngài phải nói thẳng nói thật và do đó gây nên chống đối và chia rẽ : Ngài giảng dạy về lòng thương xót của Thiên Chúa đối với những người tội lỗi. Lời giảng này làm cho những người tội lỗi tin theo Ngài, nhưng lại khiến những người biệt phái chống lại Ngài. Ngài kêu gọi con người đừng bám vào kho tàng của cải đời này, mà hãy tìm kho tàng không hư nát trong Nước Trời. Lời giảng này khích lệ những người nghèo nhưng lại làm cho những người giàu nổi giận v.v.
Trong Tin Mừng có đầy dẫy những lời chói tai như thế của Chúa Giêsu. Nếu chúng ta chỉ lựa ra những lời thuận tai để đọc thì Tin Mừng chẳng mang lại ích lợi gì cho chúng ta. Ngược lại, chính những lời làm ta khó chịu, những lời có tính cách quấy rối lương tâm chúng ta mới là những lời giúp chúng ta hoán cải và tìm được ơn cứu độ.

* 2. Sứ mạng ngôn sứ
Ngôn sứ là người nói lời Thiên Chúa. Mà lời Thiên Chúa không phải lúc nào cũng thuận tai loài người. Cho nên ngôn sứ thường bị coi là những người quấy rối, và bị ghét bỏ.
Nhưng kitô hữu chúng ta có sứ mạng ngôn sứ. Chúng ta có sứ mạng nói lên sự thật để vạch trần sự gian dối ; chúng ta có sứ mạng đòi hỏi công bình mỗi khi gặp bất công.
Kinh nghiệm cho thấy không có gì khiến người ta khó chịu cho bằng đòi hỏi sự thật và công bình.
Vì thế sứ mạng của kitô hữu càng khó khăn hơn.
Trước chúng ta, đã có nhiều kitô hữu can đảm thi hành sứ mạng ngôn sứ của mình : Martin Luther King rao giảng cho hòa bình và cho quyền tự do của người da đen. Ông đã bị ám sát chết. Đức Giám mục Helder Camara tranh đấu cho người nghèo và cũng bị bắn gục.
Xã hội ngày nay có nhiều điều xấu, và những điều xấu ấy vẫn tồn tại lâu dài. Phải chăng vì Kitô hữu đã bỏ quên hay đã hèn nhát không thi hành sứ vụ ngôn sứ của mình ?

* 3. Ngọn lửa tình yêu
Tại một khu phố cổ ấn Độ, trên đường cũng như trong nhà thường không có đèn. Giữa những khu phố như thế, thỉnh thoảng người ta thấy mọc lên một ngôi đền Ấn Giáo. Dĩ nhiên, trong những ngôi đền như thế, ánh sáng cũng không được đốt lên thường xuyên.
Từ trên nóc đền thờ cũng như dọc theo bốn bức tường, họ treo những chiếc lồng đèn. Khoảng trống trong những chiếc lồng đèn ấy vừa vặn để cho vào một chiếc đèn dầu.
Bình thường ngôi đền thờ vắng lạnh vì tăm tối. Nhưng cứ mỗi sáng sớm, khi các tín hữu dùng đèn dầu soi đường để đi qua các khu phố đến đền thờ cầu nguyện, họ cũng mang chính những ngọn đèn ấy và đặt vào trong những chiếc lồng đèn trong đền thờ. Thành ra, khi mỗi tín hữu đặt ngọn đèn của mình vào trong các lồng đèn, thì ngôi đền thờ bỗng sáng rực lên một cách lạ kỳ.
*
"Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên" (Lc 12,49). Đó là tâm nguyện của Chúa Giêsu và cũng là trách nhiệm của mỗi người tín hữu chúng ta : Thế giới này là một ngôi đền thờ rộng lớn mà mỗi tín hữu phải đặt vào đó ngọn lửa tình yêu, để thế giới này bừng sáng lên tình anh em một nhà.
Ngọn lửa mà Chúa Giêsu đã ném vào thế giới này, chính là ngọn lửa tình yêu vắn bừng cháy trong trái tim Người ; là ngọn lửa phục sinh đã bừng lên trong tâm hồn người tín hữu giữa đêm tăm tối, cũng là ngọn lửa Thánh Thần đã bừng sáng trí khôn các tông đồ ngày lễ Ngũ Tuần.
Nếu con người cần cơm bánh để sống còn, thì họ cũng cần tình thương để tồn tại.
Nếu con người cần áo quần để che thân, thì họ cũng cần tình thương để sưởi ấm.
Nếu lòng hai môn đệ Em mau đã bừng cháy lên khi nghe Lời Chúa, thì nhân loại sao chẳng rực sáng lên khi nghe lời yêu thương của Người ?
Lời yêu thương đã được viết lên trên cây thập giá, trong cuộc khổ nạn đau thương, đó chính là phép rửa mà Chúa Giêsu phải chịu, để ném lửa yêu thương vào trần gian.
Như Thiên Chúa Giavê đã hiện ra với Môsê nơi bụi gai cháy sáng và kêu gọi ông đi chu toàn sứ mạng, nay Người cũng sai chúng ta đi loan báo sứ điệp yêu thương cho trần thế.
Như Chúa Giêsu đã đẩy lui bóng tối tử thần bằng ánh sáng Phục sinh và sai các môn đệ đi loan báo tin vui, nay Người cũng mời gọi chúng ta hãy xua tan bóng tối của bất công, hận thù, nghèo đói với ánh sáng của tình thương cứu độ.
Như Thánh Thần đã ngự xuống trên các tông đồ dưới hình lưới lửa để biến họ thành chứng nhân Nước Trời, nay Người cũng muốn chúng ta mang ngọn lửa tình yêu, thanh luyện và sưởi ấm các tâm hồn.
Mahatma Gandhi, vị thánh của Ấn Độ đã nhận định rất sâu sắc về ngọn lửa tình yêu này như sau : "Một vật cứng rắn đến đâu, cũng sẽ tan chảy trong lửa tình yêu. Nếu vật ấy không tan chảy, chính vì ngọn lửa không đủ mạnh". (TP)

* 4. Chấp nhận bị ghét
Lòng ganh ghét không đơn giản chút nào, nhiều khi nó rất phức tạp khó lường. Không phải người ta chỉ ghét những điều xấu, người ta có thể ghét cả những điều tốt nào không hợp với người ta. Thí dụ kẻ nói dối ghét người nói thật, kẻ buôn gian bán lận ghét người buôn bán thật thà v.v.
Chính vì thế mà Chúa Giêsu khuyến cáo các kitô hữu phải chấp nhận bị ghét, có thể bị ghét bởi chính những người thân của mình và ngay trong gia đình mình : "Từ nay 5 người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau 3 chống lại 2 và 2 chống lại 3. Cha chống đối con trai và con trai chống đối cha. Mẹ chống đối con gái và con gái chống đối mẹ…"
Đó là những sự ghét đáng chấp nhận, vì nếu không chấp nhận thì có nghĩa là phản bội lý tưởng Tin Mừng của mình.

* 5. Hoà bình thật và hòa bình dỏm
Một đầm lầy xem ra rất phẳng và đẹp ở bề mặt của nó
Nhưng sâu bên dưới toàn là bùn sình rác rưởi hôi thúi.
Một thứ hoà bình dựa trên những giả dối và bất công được thoả thuận với nhau chỉ là thứ hòa bình dỏm. Chúa Giêsu đến trần gian không phải để mang lại thứ hoà bình dỏm này.
Thứ hoà bình thật Chúa Giêsu mang đến là thứ hòa bình mà trong đó sự thật được tôn trọng, mọi quyền lợi của con người được tôn trọng.
Những người cố gắng xây dựng nền hòa bình của Thiên Chúa có thể bị người đời cho là những kẻ quấy rối, nhưng họ được Thiên Chúa gọi là "Con" của Ngài.

V. Lời nguyện cho mọi người

Chủ tế : Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu đã đem ngọn lửa tình yêu của Người xuống trần gian để sưởi ấm con tim băng giá của nhân loại. Với ước mong ngọn lửa ấy bừng lên trên toàn thế giới, chúng ta cùng dâng lời cầu xin :

1. Hội thánh đã và đang làm hết mọi cách / để giúp các Kitô hữu hiệp nhất với nhau / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa chúc lành cho nỗ lực cao quý / nhưng đầy khó khăn này.
2. Ngày nay / sự ganh tỵ / lòng ghen ghét / vẫn đang ngự trị ở khắp mọi nơi / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi người biết yêu thương và tôn trọng nhau.
3. Hiện giờ / bất hòa / chia rẽ vì bè phái / vẫn đang hoành hành trong các cộng đoàn giáo xứ / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi tín hữu / biết dẹp bỏ bất hòa và chia rẽ / để luôn sống hiệp nhất với nhau.
4. Đời sống gia đình chỉ thật sự hạnh phúc / khi các thành viên trong gia đình biết sống trên thuận dưới hòa / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi gia đình trong giáo xứ chúng ta / biết luôn nêu gương cho các gia đình khác về đời sống bác ái yêu thương.

Chủ tế : Lạy Chúa Giêsu, ghen ghét, hận thù, vừa trái với tinh thần bác ái của Chúa vừa dẫn đến những hậu quả hết sức tai hại trong mối quan hệ thường ngày. Vì thế, xin Chúa cho chúng con biết sống theo Lời Chúa dạy, và đừng bao giờ để cho lòng ghen ghét và sự hận thù ảnh hưởng đến mọi suy nghĩ, lời nói và việc làm của chúng con. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.

VI. Trong Thánh Lễ
Trước kinh Lạy Cha : Nước Thiên Chúa là nơi chân lý và công lý ngự trị. Chúng ta hãy cầu xin cho Nước Chúa mau trị đến.

VII. Giải tán
Lời Chúa hôm nay kêu gọi chúng ta làm một việc rất khó, đó là làm chứng cho sự thật và công bình. Với sự trợ giúp của Chúa, chúng ta hãy can đảm thi hành sứ mạng cao cả này.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI

Lectio: Chúa Nhật XX Thường Niên (C)
Chúa Nhật, 14 Tháng 8, 2016

Chú ý tới các sự kiện:
Chúa Giêsu dạy cách đọc các dấu chỉ thời đại
Lc 12:49-59


Lời Nguyện Mở Đầu

Lạy Thiên Chúa Toàn Năng ngự trên cao,
Chúa đã biến đời sống mỏng manh của chúng con thành đá tảng đền thờ Chúa ngự.
Xin hãy hướng dẫn tâm trí chúng con biết đập vỡ những phiến đá trong sa mạc,
để cho nước có thể chảy ra hầu làm dịu cơn khát của chúng con. 
Nguyện xin cho sự nghèo nàn về cảm xúc của chúng con che phủ chúng con như tấm áo choàng trong bóng tối của đêm đen.
Và xin Chúa hãy mở lòng trí chúng con để chúng con có thể nghe được tiếng vang vọng của sự im lặng cho đến lúc bình minh,
Xin Chúa hãy ấp ủ chúng con trong ánh sáng của buổi rạng đông,
Xin hãy mang đến cho chúng con,
Với than hồng từ lửa của những người chăn chiên của Đấng Tuyệt Đối
Là những người canh thức cho chúng con được gần với Thầy Chí Thánh, hương vị của kỷ niệm thánh.

1.  Phụng Vụ

a)  Tin Mừng:

49 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:  “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy bùng lên! 50 Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất! 51 Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư?  Thầy bảo các con, không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ. 52 Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba; 53 cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha, mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ, mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng.” 54 Đức Giêsu cũng nói với đám đông rằng:  “Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay:  ‘Mưa đến nơi rồi’, và xảy ra đúng như vậy. 55 Khi thấy gió nồm thổi, các người nói:  ‘Trời sẽ oi bức’, và xảy ra đúng như vậy. 56 Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét? 57 Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? 58Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra tòa, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan tòa, quan tòa lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục. 59 Ta bảo cho anh biết:  anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng.”

b)  Giây phút thinh lặng:

Chúng ta hãy để cho Lời Chúa vang vọng ở trong lòng chúng ta.

2.  Suy Niệm

a)  Một vài câu hỏi gợi ý:

-  Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian:  Lửa bao hàm một tình cảm mãnh liệt và tâm điểm của sự sống bởi vì nơi nào có ánh sáng, sức nóng, tác dụng, có sự chuyển động, thì nơi đó có sự sống.  Và không phải là một sự sống chậm chạp, mà là một sự sống được nuôi dưỡng liên tục.  Ngọn lửa sự sống của Thiên Chúa có đang cháy trong người tôi không?
-  Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải?  Lời mời gọi để phân định riêng từng người thì thậm chí còn cấp bách hơn trong một thế giới mà những ý kiến đuổi theo nhau và tạo thành một “đại chúng” … Tôi đã để cho mình phải tùy thuộc vào những phán đoán và tiêu chuẩn lựa chọn bởi những kẻ khác đến mức độ nào?
-  dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong…  Bạn đang trên đường đi đến tòa án bởi vì bạn nghĩ mình đúng, nhưng phía đối phương cũng tin chắc là họ đúng.  Tôi cảm thấy thế nào khi đối diện với một người mà tôi cảm thấy thù nghịch với tôi?  Tôi có cảm thấy tự tin đủ để đi đến giải quyết vấn đề tại tòa án hay tôi thà cố gắng giải quyết sự bất đồng trên đường đi?

b)  Phân tích chi tiết về văn bản:

Câu 49:  Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa cháy bùng lên!  Ngọn lửa mà không thể tắt được phát xuất từ Thiên Đàng, đó là ngọn lửa của Chúa Thánh Thần đã khiến cho mọi loài hiện hữu, sự chói sáng và khái niệm ấm áp của sự hiện diện Thiên Chúa giữa chúng ta.  Phép Rửa của tình yêu.  Ánh sáng được tạo thành, thức ăn được sinh sôi, nước được tạo ra, Thiên Chúa được sinh ra!  Cây Thập Giá, làng Bêlem mới, Nhà của chiếc Bánh hoàn hảo, làng Emmau mới, nhà trọ cho chiếc Bánh được bẻ ra, một làng Bêtania mới, Nhà của chiếc Bánh thơm ngon được ban phát cho nhân loại muôn đời.    

Câu 50:   Thầy phải chịu một phép rửa, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi hoàn tất!   Khắc khoải, dấu hiệu của những ai đang lo sợ thì bất an trong lòng và mặt mày thất thần, nhăn nhó và nghẹt thở, Đức Giêsu cũng đã trải qua kinh nghiệm này.  Người ta có thể làm được điều gì để chống lại sự khắc khoải này?  Không thể làm được gì ngoại trừ chờ đợi để những gì là tốt đẹp được thực hiện và để những nỗi sợ hãi tự xoáy mình theo sự kiện.  Sự khắc khoải siết chặt và có thể hủy hoại mọi khả năng chuyển động nội tâm.  Nỗi khắc khoải của người tin tưởng và chấp nhận cuộc sống, ngay cả khi nó siết chặt người ấy như trong một cái bàn kẹp khủng khiếp, nó không hủy hoại, nhưng thay vào đó củng cố cho đến lúc nó trả lại sự tự do đang mong đợi hoặc làm tan đi các ảo tưởng và hy vọng hão huyền.    

Câu 51:  Các con tưởng Thầy đến để đem sự bình an xuống thế gian ư?  Thầy bảo các con, không phải thế, nhưng Thầy đến để đem sự chia rẽ.  Nhân loại tìm kiếm bình an.  Nhưng sự bình an nào?  Sự bình an của “xin đừng làm phiền tôi”, hay sự bình an của “chúng ta đừng nên tạo ra rắc rối”, hay sự bình an của “mọi chuyện đều êm đẹp”, một sự bình an nông cạn.  Sự bình an này là sự bình an thế gian.  Đức Giêsu đã đến để đem lại cho chúng ta sự bình an đích thực, sự viên mãn của ân sủng Thiên Chúa.  Sự bình an này khi ấy không còn gọi là sự bình an nữa, mà đến độ nó mâu thuẫn với sự bình an bề ngoài, dưới con mắt của loài người, nó được gọi là “sự chia rẽ”.  Ta cũng có thể nói rằng sự bình an của Chúa Kitô quyết định hoặc chọn lựa và trong khi quyết định, nó phân biệt, giống như thỏi nam châm mà trong đó từ trường thu hút cho chính nó những thứ gì cùng “tính chất”, và nó không thu hút bất cứ thứ gì không có cùng tính chất tương tự.

Câu 52-53:  Vì từ nay, năm người trong một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba người chống lại hai, và hai người chống lại ba; cha chống đối con trai, và con trai chống đối cha, mẹ chống đối con gái, và con gái chống đối mẹ, mẹ chồng chống đối nàng dâu, và nàng dâu chống đối mẹ chồng.   Mọi sự chia rẽ không phải đến từ Thiên Chúa, bởi vì trong Thiên Chúa, có sự hợp nhất.  Nhưng trong Danh Thánh Chúa, thậm chí có thể vượt quá khỏi điều răn tự nhiên.  Lề Luật cổ xưa dạy rằng:  Ngươi phải hiếu kính cha mẹ ngươi.  Và lề luật mới về tình yêu không có giới hạn, thậm chí còn nói: Ai yêu cha mẹ mình hơn Thầy thì không xứng với Thầy.  Sự chia rẽ trong trường hợp này có thể hiểu được như sự ưu tiên của tình yêu, cấp bậc tôn ti của các giá trị.  Đối với Thiên Chúa, nguồn mạch sự sống tương ứng với vị trí thứ nhất.  Đối với cha mẹ là những người đã chấp nhận, đón chào sự sống, vị trí thứ hai… một thứ tự như thế trong bản chất hợp lý của tôn ti đó.  Không phải là một vinh dự cho cha mẹ để bất tuân lời Thiên Chúa hay yêu Đức Kitô ít hơn.  Bởi vì tình yêu dành cho cha mẹ là một tình yêu đền đáp, tình yêu Thiên Chúa thì tạo ra tình yêu.

Câu 54-55:  Đức Giêsu cũng nói với đám đông rằng:  “Khi các người thấy mây kéo lên ở phía tây, các người nói ngay:  ‘Mưa đến nơi rồi’, và xảy ra đúng như vậy.  Khi thấy gió nồm thổi, các người nói:  ‘Trời sẽ oi bức’, và xảy ra đúng như vậy.  Trước khi quở trách đám đông, Chúa Giêsu đã cảm kích những việc tốt lành mà họ có khả năng làm.  Nếu một đám mây kéo đến từ phía tây, thì trời sắp đổ mưa.  Và người ta có sự đoan chắc này như là một kết quả mà người ấy đã quan sát các hiện tượng thiên nhiên đủ để đưa vào quy luật.  Nếu gió nam thổi đến, thì trời sẽ nóng bức.  Được xác nhận và được ngẫm nghĩ, quy định về các hậu quả đối với chúng ta.      

Câu 56:  Những kẻ đạo đức giả kia, cảnh sắc đất trời, thì các người biết nhận xét, còn thời đại này, sao các người lại không biết nhận xét?   Tại sao không dùng cùng một tiêu chuẩn cho các sự việc của thời điểm hiện tại?  Lịch sử tự nó nói lên cho chính nó.  Tại sao không đánh giá nó trên căn bản kinh nghiệm?  Lý luận ràng buộc ranh giới và các hệ quả thì tương tự như đối với các sự kiện nhân loại cũng như đối với các sự kiện siêu nhiên.  Thế giới của các mối quan hệ, thế giới của những niềm tin tôn giáo, thế giới của những kỳ vọng nhân loại… tất cả mọi thứ phải tuân theo cùng một định luật.  Lúc ấy, nếu Đức Kitô được trông đợi cả hằng thế kỷ như là việc thực hiện lời hứa của Thiên Chúa, và nếu Đức Giêsu Nagiarét hoàn thành công việc của đức tin với bàn tay của Thiên Chúa, thì tại sao lại ngờ vực về việc Nước Thiên Chúa sắp đến?  Đây là thái độ đạo đức giả.  Họ không muốn thừa nhận lòng trung tín của Thiên Chúa và khăng khăng chờ đợi cho sự viên mãn về những gì chúng ta đã thấy.

Câu 57:  Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải?  Những gì là chính trực luôn có thể bị xét đoán.  Nó không xứng đáng để chờ đợi sự xét đoán kẻ khác.  Và cũng như thế, chúng ta luôn bị ràng buộc với những suy nghĩ và lời nói của người khác, với những gì xảy ra và những gì mong đợi, với những quan điểm về sự thành công và với hằng ngàn do dự.  Tin tưởng vào óc suy xét của người ta thì thật là khôn ngoan!

Câu 58:  Thật vậy, khi anh đi cùng đối phương ra tòa, thì dọc đường hãy cố gắng giải quyết với người ấy cho xong, kẻo người ấy lôi anh đến quan tòa, quan tòa lại nộp anh cho thừa phát lại, và thừa phát lại tống anh vào ngục.   Sự khôn ngoan và óc suy xét của Chúa Giêsu hướng về một điều gì đó thực sự hữu ích.  Không mong đợi để nhận được công lý, bởi vì không ai công chính đến độ có thể tránh khỏi bị kết án tù.  Chúng ta là những kẻ tội lỗi!  Và do đó, thay vì lôi cuốn theo một công lý giả tạo, mà bạn cho rằng mình xứng đáng được tuyên án vô tội, bạn nên cố gắng giảng hòa thì hơn.  Bạn hãy cố gắng đạt được một thỏa thuận để khỏi bị điệu ra trước mặt quan tòa.  Bạn đánh giá các sự kiện và kết luận rằng tốt hơn là không nên cảm thấy mình vô tội.  Thánh Phaolô đã nói rằng:  Tôi cũng chẳng tự xét xử lấy mình…  Đấng xét xử tôi chính là Chúa…  Chính Người…

Câu 59:  Ta bảo cho anh biết:  anh sẽ không ra khỏi đó trước khi trả hết đồng kẽm cuối cùng.  Ai là người không mang công mắc nợ?  Tại sao chúng ta lại muốn sống cuộc đời mình tại tòa án để liên tục tranh cãi ai là người có tội và ai là người vô tội?  Há chẳng tốt hơn là chúng ta sống đơn giản, trong sự hài hòa và thuận thảo với tất cả mọi người, bởi vì tất cả đều đi tìm kiếm những gì là tốt đẹp và tất cả đều có những mong manh và yếu đuối như đồng tiền tiêu xài ư?

c) Suy Niệm:


Nếu chúng ta cũng có thể mang lửa đến cho thế giới của lòng chúng ta!  Một ngọn lửa có khả năng tự nó lan rộng mà không gây ra một đám cháy lớn, nhưng lại tạo ra những gắn bó thân thiết của sự kết hợp và trao đổi sống động…  Những ai đùa với lửa ắt sẽ bị phỏng tay, nhưng lại ích lợi cho tất cả mọi người biết bao!  Lửa phân chia, nó tạo ra những vòng tròn gặp gỡ và những ngăn cách bởi lối cản.  Giống như trong tất cả mọi thứ của Thiên Chúa, chúng ta thấy mình đang ở tại ngã đường của chọn lựa:  đi theo Đức Kitô hay chống lại Ngài.  Thật thế, bởi vì chúng ta không bao giờ được quên rằng Người là dấu hiệu của sự mâu thuẫn trong mọi thời đại, Người là tảng đá chắn đường cho những ai thiên về mong đợi các phép lạ và chuyện phi thường ở bề ngoài và Người là đá tảng góc tường cho những ai nhìn vào đôi bàn tay gân guốc của Người và nắm chặt lấy đôi bàn tay của người thợ mộc đang cố gắng xây dựng ngôi nhà hy vọng, đó là Giáo Hội.  Thời đại của ân sủng:  Làm sao mà không nhận ra được điều ấy?  Nếu bạn đi ngang qua một đống lửa đang cháy, bạn sẽ cảm thấy có hơi nóng.  Đức Kitô là ngọn lửa đang cháy sáng!  Nếu bạn đi ngang qua một dòng nước chảy xiết, vào một ngày mùa hè oi bức, bạn sẽ cảm nhận được sự tươi mát và cảm thấy mình bị thu hút bởi sự chuyển động của dòng nước đang chảy về phía bạn để làm dịu đi cơn khát và cho bạn những khoảnh khắc nhẹ nhõm.  Và Đức Kitô là dòng nước đang tuôn đổ ra cho sự sống đời đời!  Nếu trong đêm vắng bạn lắng nghe sự tĩnh mịch, thì bạn không thể không cảm thấy khắc khoải chờ đợi cho ánh sáng của một ngày mới tỏa ra.  Và Đức Kitô chính là Vầng Thái Dương ló rạng!  Lời mà trong đêm đen là sự tĩnh mịch và trong buổi bình minh nó trở thành một âm tiết của cuộc đối thoại mới.  Tại sao không nhận thức được rằng đó tất cả chỉ là lỗi lầm thù nghịch và hãy đi với bất cứ ai công nhận anh ta như một người anh em?  Nếu bạn xem anh ta là kẻ thù, bạn sẽ đi tìm lẽ công lý…  Nếu bạn xem anh ta như người anh em, tư tưởng xuất hiện trong trí bạn là chăm sóc cho anh ta và cùng sánh bước với người ấy trên một đoạn đường, chia sẻ với anh ta những nỗi khổ nhọc và lo lắng của bạn, và lắng nghe những khó khăn của anh ta.  Tại sao bạn lại muốn bằng mọi giá phải trả hết cho đến đồng kẽm cuối cùng? 

3.  Cầu Nguyện

Thánh Vịnh 32

Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,
người có tội mà được khoan dung.
Hạnh phúc thay, người CHÚA không hạch tội,
và lòng trí chẳng chút gian tà.

Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi,
thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.
Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng,
nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.

Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài,
chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con.
Con tự nhủ: "Nào ta đi thú tội với Chúa,"
và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.

Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa
sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân;
cho dầu nước lũ có ngập tràn
cũng không dâng tới họ.

Chính Chúa là nơi con ẩn náu,
giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo.
Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên
những khúc ca mừng con được giải thoát.

Chúa rằng: "Này đây Ta răn dạy,
chỉ cho con biết đường lối phải theo,
để mắt nhìn con, Ta ban lời khuyên nhủ.

Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri,
phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc,
nếu không, nó chẳng chịu đến gần."

Bao đau khổ sẵn chờ kẻ dữ,
còn ai tin cậy CHÚA, luôn được Người ấp ủ thương yêu.

Hỡi những người công chính,
hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng.
Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.

4.  Chiêm Niệm

Lạy Chúa, Chúa là Đấng đã tìm kiếm vào trong tâm hồn con và làm khiến cho những nỗi sợ hãi của con trở thành những lối đi để tạo ra sự mới mẻ của ân sủng, xin Chúa hãy đi vào trong những khổ não của con.  Ở đó là nơi con mất hy vọng và sự run sợ nuốt chửng con, ở đó là nơi mỗi tia lửa của ân sủng đốt cháy những yên ổn của con và làm cho con trở thành một đống tro tàn, ở đó một lần nữa lại nhóm lên ngọn lửa của tình yêu Chúa.  Xin Chúa hãy đoái thương ghé mắt có khả năng xuyên thấu thực tại và ánh mắt của Chúa chờ đợi con ở thế giới bên kia theo biểu hiện bề ngoài.  Xin Chúa đừng để cho con lìa xa khỏi ước muốn được hiệp thông của con. Và ở đó cũng là nơi nhân danh Chúa, con có thể gặp phải sự chống đối, kháng cự, nghịch cảnh, nguyện xin cho con có thể tham phần vào sự đau khổ của chia rẽ để giữ ngọn lửa của cuộc gặp gỡ với Chúa luôn cháy sáng!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét