27/05/2019
Thứ Hai tuần 6 Phục Sinh
BÀI ĐỌC I: Cv 16,
11-15
“Chúa đã mở lòng
cho bà chú ý nghe những lời Phaolô giảng dạy”.
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Chúng tôi xuống tàu tại
Trôa và đi thẳng đến Samôthra, và hôm sau đến Nêapôli; rồi từ đó đi Philippê là
thành thứ nhất vùng Macêđônia, và là xứ thuộc địa. Chúng tôi lưu lại thành này
một ít ngày. Đến ngày Sabbat, chúng tôi đi ra ngoài cửa thành đến bờ sông, chỗ
người ta thường hợp nhau đọc kinh. Chúng tôi ngồi xuống giảng cho những phụ nữ
đang tề tựu ở đó. Bấy giờ có một bà tên là Lyđia, buôn vải gấm, quê ở Thyatira,
có lòng thờ Chúa, cũng ngồi nghe; Chúa đã mở lòng cho bà chú ý nghe các điều
Phaolô giảng dạy. Sau khi chịu phép rửa tội làm một với gia đình, bà nài xin rằng:
“Nếu các ngài xét thấy tôi đã nên tín đồ của Chúa, thì xin đến ngụ tại nhà
tôi”. Bà nài ép chúng tôi. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 149,
1-2. 3-4. 5 và 6a và 9b
Đáp: Chúa yêu
thương dân Người (c. 4a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy ca mừng
Chúa một bài ca mới, hãy vang lên lời khen ngợi trong công hội các tín đồ.
Israel hãy mừng vui vì Đấng tạo tác bản thân, con cái Sion hãy hân hoan vì vua
của họ. – Đáp.
2) Họ hãy hoà nhạc để
ngợi khen Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con: bởi vì Chúa
yêu thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. – Đáp.
2) Họ hãy hoà nhạc để
ngợi khen Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con: bởi vì Chúa
yêu thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. – Đáp.
3) Các tín đồ hãy mừng
rỡ trong vinh quang, hãy hoan hỉ trong những nơi khu phố. Miệng họ hãy reo lên
lời hoan hô Thiên Chúa. Đó là vinh quang cho mọi tín đồ của Chúa. – Đáp.
ALLELUIA: Ga 14, 13
Alleluia, alleluia!
– Chúa phán: “Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và lòng
các con sẽ vui mừng”. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 15, 26
_ 16, 4
“Thần Chân lý sẽ
làm chứng về Thầy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Đấng Phù Trợ đến, Đấng Thầy sẽ từ nơi Cha Thầy
sai đến với các con, Người là Thần Chân lý bởi Cha mà ra, Người sẽ làm chứng về
Thầy. Và các con cũng sẽ làm chứng, vì các con đã ở với Thầy từ ban đầu. Thầy đã
nói với các con điều đó để các con khỏi vấp ngã. Người ta sẽ loại các con ra khỏi
hội đường. Đã đến giờ kẻ giết các con tưởng làm thế là phụng sự Thiên Chúa. Họ
sẽ làm những điều đó cho các con, vì họ không biết Cha, cũng không biết Thầy.
Nhưng Thầy đã nói với các con như vậy, để khi đến giờ của họ, các con nhớ lại
là Thầy đã bảo các con”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Thập
Giá và Đức Kitô
Tại một trung tâm
truyền giáo bên Italia, người ta đọc thấy một bài thơ với nội dung như sau: Bạn
thân mến, tôi đã tìm một Thập giá. Một hôm tại tiệm bán đồ cổ, tôi đã mua được
một tượng Đức Kitô, đây là Đức Kitô tuyệt đẹp nhưng sứt mẻ và bơ vơ vì bị tách lìa
khỏi Thập Giá. Tôi chợt nghĩ không chừng bạn đang có một Thập giá, nhưng là một
Thập giá trơ trụi không có Đức Kitô. Đức Kitô của tôi không có nơi ngơi nghỉ vì
thiếu Thập giá, còn Thập giá của bạn thì lại thiếu Đức Kitô. Đức Kitô không Thập
giá và Thập giá không Đức Kitô. Tôi xin đề nghị với bạn: tại sao chúng ta không
liên kết cả hai lại? Tại sao bạn không trao Thập giá trống trơn của bạn cho Đức
Kitô? Bạn chỉ có một thập giá đơn độc trống rỗng lạnh giá vô nghĩa, một Thập
giá không có Đức Kitô. Hẳn bạn đã hiểu đau khổ như thế là vô lý, tôi không hiểu
được tại sao bạn lại chịu đau khổ như thế từ bao lâu nay. Một thập giá không có
Đức Kitô là một tra tấn, là nguyên nhân dẫn đến thất vọng. Giờ đây bạn đã có liều
thuốc trong tay, bạn sẽ không còn đơn phương chịu đau khổ nữa. Bạn hãy trao cho
tôi Thập giá trống không của bạn, tôi sẽ trao cho bạn Đức Kitô sứt mẻ của tôi.
Bạn hãy trao Thập giá và hãy đón nhận Đức Kitô, rồi bạn sẽ thấy mọi sự đổi
thay, bạn sẽ không còn đơn độc trong đau khổ, bởi vì trong Thập giá của bạn có
Đức Kitô.
Bách hại, khổ đau là
phần số gắn liền với ơn gọi Kitô hữu. Trong những giây phút cuối cùng ngồi bên
các môn đệ, Chúa Giêsu không những loan báo cuộc tử nạn của Ngài, mà còn báo
trước những khổ đau mà họ sẽ trải qua vì mang Danh Ngài. Ngài sẽ tiếp tục hiện
diện ấy càng rõ nét hơn qua chính những khổ đau mà các môn đệ Ngài sẽ trải qua.
Một cách nào đó, vụ án của Chúa Giêsu sẽ tiếp tục trong chính các môn đệ của
Ngài. Thế gian đã kết án Chua Giêsu và do đó trút hận thù lên các môn đệ của
Ngài. Thật ra, không phải thế gian xét xử Chua Giêsu, mà chính Ngài xét xử thế
gian. Cuộc tử nạn và cái chết của Chua Giêsu là một tố cáo về chính tội ác của
thế gian. Qua cuộc tử nạn dưới nhiều hình thức mà các môn đệ Đức Kitô phải trải
qua trên khắp thế giới và suốt lịch sử nhân lọai, sự xét xử của Chúa Giêsu đang
tiếp diễn, tội ác của con người được tiếp tục phơi bày qua những khổ đau mà các
môn đệ Đức Kitô phải gánh chịu vì niềm tin của họ.
Nhưng Chúa Giêsu không
đến để luận phạt thế gian. Ngài đến để bày tỏ tình yêu của Thiên Chúa đối với
con người. Cuộc tử nạn và cái chết của Ngài mạc khải cho nhân lạo gương mặt yêu
thương của Thiên Chúa, và ngày nay qua cuộc tử nạn của các môn đệ Ngài, gương mặt
yêu thương của Thiên Chúa lại tiếp tục được sáng tỏ. Qua cuộc tử nạn ấy, con
người mới nhận thấy rằng chỉ có tình yêu mới thắng được hận thù, chỉ có tình
yêu mới mang lại ý nghĩa cho cuộc sống. Tình yêu chiến thắng hận thù, tình yêu
mang lại ý nghĩa cho cuộc sống, tình yêu ấy người môn đệ chỉ có thể múc lấy từ
Đức Kitô mà thôi. Ngài là Đấng Phục Sinh, Ngài đang hiện diện trong tâm hồn các
môn đệ Ngài. Hãy để cho Ngài được hiện diện và đồng hành với ta, hãy để cho
Ngài được tiếp tục dự phần vào thập giá của ta mỗi ngày, khi ấy cuộc sống sẽ
mãi mãi có ý nghĩa, khổ đau sẽ có sức thanh luyện, và tình yêu sẽ chiến thắng hận
thù.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần VI PS
Bài đọc: Acts 16:11-15; Jn 15:25-16:4.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Vinh quang và đau khổ cần thiết cho cuộc đời.
Cuộc đời của con người
có khi bình an có khi sóng gió; khi thành công khi thất bại; khi vui cũng như
lúc buồn, khi thịnh vượng cũng như lúc đói nghèo… Hai thái cực này cần thiết để
giữ thăng bằng cho cuộc sống: khi vui không vui quá, tới độ quên Thiên Chúa và
bổn phận phải chu toàn; khi buồn không buồn quá, tới độ mất niềm tin vào Thiên
Chúa và tiêu hủy cuộc đời.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong hai mặt của cuộc đời. Trong Bài Đọc I, Phaolô hưởng được sự thành
công khi rao giảng Tin Mừng tại Philippi: một phụ nữ tên Lydia và gia đình của
Bà chịu Phép Rửa khi nghe Phaolô giảng. Bà mời Phaolô và các bạn đồng hành dùng
nhà Bà làm nơi để sinh sống và rao giảng Tin Mừng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu
báo trước cho các môn đệ biết họ sẽ bị bắt bớ, đánh đòn và trục xuất khỏi hội
đường khi rao giảng Tin Mừng; nhưng Thánh Thần mà Chúa Giêsu sẽ gởi đến, sẽ
giúp các ông nhận ra sự thật và làm chứng cho Chúa Giêsu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phaolô chinh phục một phụ nữ Âu-châu đầu tiên về cho
Thiên Chúa.
Trong hành trình rao
giảng Tin Mừng, Phaolô và các bạn đồng hành cũng gặp nhiều thành công và nhiều
thất bại: khi thì người nghe nhận ra sự thật và chịu Phép Rửa như người phụ nữ
và gia đình của Bà hôm nay; khi thì bị người ta đổ vạ cáo gian để đánh đòn,
giam cầm, và trục xuất khỏi thành phố như trình thuật ngày mai. Trong mọi hoàn
cảnh, Phaolô vẫn kiên trì rao giảng Tin Mừng dưới sự hướng dẫn của Thánh Thần,
và vui lòng chịu đựng mọi gian khổ vì Danh Chúa.
1.1/ Phaolô rao giảng
Tin Mừng tại Philippi: Trong cuộc hành trình lần thứ hai, Phaolô được Thánh Thần
hướng dẫn trong một thị kiến, để ra khỏi ranh giới của Asia Minor và tiến vào
vùng đất của Âu-châu, bắt đầu với Macedonia, như ông tường thuật hôm nay: “Xuống
tàu ở Troas, chúng tôi đi thẳng đến đảo Samothrace, rồi hôm sau đến Neapolis. Từ
đó chúng tôi đi Philippi là thị trấn quan trọng nhất trong hạt ấy của tỉnh
Macedonia, và là thuộc địa Rôma. Chúng tôi ở lại thành đó mấy ngày.”
1.2/ Gia đình Bà Lydia
chịu Phép Rửa: Theo truyền thống Do-thái, chỗ nào không có hội đường, họ thường
tập họp ở bờ sông để cầu nguyện và đọc Sách Thánh. Có lẽ, vì không có hội đường
ở Philippi, nên Phaolô kể: “Ngày Sabbath, chúng tôi ra khỏi cổng thành, men
theo bờ sông, đến một chỗ chúng tôi đoán chừng có nơi cầu nguyện. Chúng tôi ngồi
xuống nói chuyện với những phụ nữ đang họp nhau tại đó.” Chúng ta có thể học
kinh nghiệm của Phaolô. Giống như Chúa Giêsu, ông lợi dụng mọi cơ hội để rao giảng
Tin Mừng: trong hội đường cũng như ở các nơi hội họp; cho đàn ông cũng như cho
đàn bà; cho giới thượng lưu cũng như cho người nghèo khổ.
Trong giới phụ nữ có một
bà tên là Lydia, quê ở Thyatira, là người chuyên buôn bán vải điều. Đây là một
loại vải đắt tiền và kiếm được nhiều lợi nhuận. Bà là người tôn thờ Thiên Chúa;
bà nghe, và Chúa mở lòng cho bà để bà chú ý đến những lời ông Phaolô nói. Sau
khi nghe Phaolô rao giảng Tin Mừng, bà và cả nhà đã xin chịu Phép Rửa. Có lẽ là
người có nhà cửa rộng rãi, nên Bà ngỏ lời với các sứ giả: “Các ông đã coi tôi
là một tín hữu Chúa, thì xin các ông đến ở nhà tôi.” Và bà ép chúng tôi phải nhận
lời.
Thiên Chúa luôn thúc đẩy
và khuyến khích những tâm hồn thiện chí và có phương tiện, để họ mở rộng tâm hồn
đón tiếp các sứ giả trong cuộc lữ hành loan báo Tin Mừng. Chúng ta phải noi
gương Bà Lydia để đón tiếp các nhà truyền giáo, nhất là ở những nơi xa xôi hẻo
lánh, để giúp họ có sức khỏe và phương tiện mang Lời Chúa đến cho mọi người.
Khi mở lòng đón tiếp họ, chúng ta đón tiếp chính Chúa; và chúng ta cũng sẽ được
phần thưởng của các tiên tri như Chúa đã hứa.
2/ Phúc Âm: Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường.
2.1/ Những chứng nhân
của Đức Kitô:
(1) Thánh Thần: “Đấng
mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát
xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy.” Con người không thể hiểu mặc khải
của Chúa Giêsu, nếu không có Thánh Thần tác động từ bên trong. Ngài soi lòng mở
trí để các tín hữu nhận ra sự thật và tin vào Đức Kitô.
(2) Các môn đệ: “Cả
anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.” Để có thể
làm chứng, các môn đệ cần có ba điều kiện: Thứ nhất, kinh nghiệm cá nhân sống với
Chúa Giêsu; thứ hai, các ông cần xác tín Ngài là Đấng Thiên Sai, những gì Ngài
đã nói và đã làm; sau cùng, các ông phải làm chứng cho Ngài khi cơ hội tới. Nếu
thiếu một trong 3 điều kiện này, các ông không thể làm chứng cho Ngài.
2.2/ Người rao giảng
Tin Mừng sẽ bị truy tố.
(1) Chúa Giêsu không dấu
diếm điều gì với những người muốn theo Chúa, Ngài báo trước những gì các môn đệ
sẽ phải chịu vì Danh Ngài và vì rao giảng Tin Mừng. Có hai lý do khiến Chúa chuẩn
bị cho các ông: Thứ nhất, “Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị
vấp ngã.”
Nhiều người Công-giáo
nghĩ rằng, một khi họ theo đạo là cuộc đời sẽ bình an vì được Chúa và Mẹ chúc
lành và bảo vệ; nhưng họ có biết đâu rằng: bắt đầu cuộc sống môn đệ là bắt đầu
cuộc sống từ bỏ ý riêng mình và vác thập giá với Chúa. Hơn nữa, đức tin cần được
thử thách trong gian khổ như lửa thử vàng, thì mới biết đức tin nào thật và vững
chắc. Thứ hai, để các ông nhớ lại những gì Ngài nói khi các ông bị truy tố và
tìm được bình an: “Nhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến giờ họ
hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi.” Con người có thể ngạc
nhiên khi không ai báo trước cho mình biết đau khổ sẽ xảy ra; nhưng nếu Chúa
Giêsu đã báo trước, và Ngài cũng đã đi qua con đường này, người môn đệ sẽ chuẩn
bị và biết bình tĩnh đối phó khi điều ấy xảy đến.
(2) Lý do bị truy tố:
Thứ nhất, những Thủ Lãnh Do-thái trong Thượng Hội Đồng kết án và đóng đinh Chúa
Giêsu, vì họ tưởng rằng làm như thế là làm vinh quang Thiên Chúa. Một ví dụ
khác là trường hợp của ông Saul bắt đạo trước khi trở lại. Ông là người nhiệt thành
gìn giữ Lề Luật của tổ tiên, nên ông không muốn các Kitô hữu vi phạm truyền thống
này. Thứ hai, “Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết
Thầy.” Điều này hiển nhiên, vì nếu các Thủ Lãnh biết chắc Chúa Giêsu là Đấng
Thiên Sai, họ đã không luận tội và kết án Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
– Đau khổ và vinh
quang là hai khía cạnh của cuộc sống. Giống như Đức Kitô, chúng ta cũng phải trải
qua đau khổ trước khi đạt đến vinh quang.
– Chúng ta cần giữ
thái độ bình tĩnh và bình an khi đạt được thành công cũng như khi phải đương đầu
với đau khổ; vì tất cả đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
– Chúng ta đều có bổn
phận trong việc rao truyền và làm chứng cho Tin Mừng. Nếu chúng ta không có
hoàn cảnh làm những điều này, chúng ta phải giúp đỡ và tạo cơ hội cho các nhà
truyền giáo để họ chu toàn bổn phận rao giảng Tin Mừng cho mọi người.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
27/05/2019 – THỨ
HAI TUẦN 6 PS
Th. Âu-tinh, giám mục
Can-tơ-bơ-ri
Ga 15,26-16,4a
CẢ ANH EM NỮA
CŨNG LÀM CHỨNG
“Khi Đấng Bảo Trợ đến,
Đấng mà Thầy sẽ sai đến nơi anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí Sự Thật
xuất phát từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy. Cả anh em nữa, anh em cũng sẽ
làm chứng.” (Ga 15,26-27)
Suy niệm: Nói đến truyền giáo, chúng ta thường nghĩ đến các
linh mục thừa sai đến rao giảng Tin Mừng cho chúng ta. Nhưng sứ mạng truyền
giáo bắt nguồn từ Chúa Cha khi Ngài sai Con Một Ngài là Đức Giê-su loan báo cho
nhân loại biết tình yêu Thiên Chúa dành cho họ, để “ai tin thì được cứu độ” (x.
Ga 3,36). Để chứng thực cho sứ mạng của mình, Chúa Giê-su nói Ngài có Thánh Thần
làm chứng. Quả thật, Chúa Thánh Thần, Đấng Bảo Trợ, làm chứng bằng cách tác động
bên trong con người giúp họ hiểu biết và đón nhận Tin Mừng cứu độ của Chúa Cha
được Chúa Giê-su loan truyền. Hạnh phúc cho Hội Thánh khi được Thiên Chúa không
chỉ cứu độ nhưng còn tuyển chọn để tham dự vào sứ mạng truyền giáo của Thiên
Chúa. Chỉ trong Chúa Thánh Thần, Hội Thánh mới có khả năng thực hiện sứ mạng
này.
Mời Bạn: “Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng.” Chúa Giê-su
cũng mời bạn tham dự vào sứ mạng truyền giáo của Ngài đấy. Thư Gio-an nói có ba
nhân chứng cho Đức Ki-tô: Thánh Thần, Nước và Máu (1 Ga 5,7-8). Trong sứ mạng
truyền giáo, bạn được Chúa Thánh Thần tác động, nhưng bạn nhớ, làm chứng không
chỉ bằng Nước (bí tích rửa tội) mà còn bằng Máu nghĩa là bằng những hy sinh và
việc phục vụ của bạn kết hợp với thập giá của Chúa Ki-tô nữa.
Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ để thực thi sứ mạng truyền
giáo.
Cầu nguyện: Hát Kinh Hoà Bình.
(5 Phút Lời Chúa)
Làm chứng về Thầy
(27.5.2019 – Thứ Hai Tuần 6 Phục Sinh)
Suy niệm:
Chúng ta thường cầu xin Chúa Thánh Thần
trước một cuộc tĩnh tâm, một hội nghị hay một cuộc gặp gỡ tìm ý Chúa.
Thánh Thần cho ta ánh sáng để quyết định.
Nhưng Thánh Thần cũng là Đấng ban sức mạnh đỡ nâng,
nhất là lúc Giáo Hội gặp gian nan thử thách.
Bài Tin Mừng hôm nay vẫn nằm trong bối cảnh của sự bách hại.
Các môn đệ sẽ bị ghét bỏ, bắt bớ (Ga 15, 18-20).
Hơn nữa, họ còn bị trục xuất khỏi hội đường và bị giết (Ga 16, 2).
Sau khi Đức Giêsu về trời, ai sẽ là người đứng ra bảo trợ họ?
Ai sẽ là người giúp họ can đảm để làm chứng cho Đấng phục sinh?
Đức Giêsu trả lời: chính Thánh Thần, Đấng mà Ngài sai đến từ nơi Cha.
Thánh Thần từ từ tỏ mình ra như một Đấng, một ngôi vị có thực,
đang hiện diện trong lòng từng Kitô hữu và trong cộng đoàn.
Thánh Thần là Đấng ở với anh em,
ở giữa anh em và ở trong anh em (Ga 14, 16-17).
Như thế Đức Giêsu thực sự chẳng lìa xa chúng ta.
Ngài vẫn hiện diện liên tục bên chúng ta, nhờ Thánh Thần Ngài sai đến.
Giáo Hội sơ khai đã có kinh nghiệm sâu xa về Đấng Bảo trợ này,
đặc biệt trong giai đoạn bị bách hại.
Stêphanô là người đầy Thánh Thần (Cv 6, 5).
Khi ông tranh luận với những người Do thái cứng lòng,
Thánh Thần đã ban cho ông lời lẽ khôn ngoan không ai địch nổi (Cv 6, 10).
Trong Thánh Thần, ông đã làm chứng cho Đức Giêsu phục sinh,
Đấng đang đứng bên hữu Thiên Chúa (Cv 7, 55-56).
Chính lời chứng này đã đưa ông đến cái chết tử đạo đầu tiên.
Cái chết của Stêphanô nhắc ta nhớ lời hứa của Đức Giêsu.
Giờ bị thẩm tra là giờ thánh, giờ làm việc của Ba Ngôi Thiên Chúa.
Khi đứng trước các nhà lãnh đạo, Đức Giêsu khuyên ta đừng lo phải nói gì,
“vì trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết điều phải nói” (Lc
12,12),
đến nỗi “không phải chính anh em nói,
mà là Thần khí của Cha anh em nói trong anh em” (Mt 10, 20).
Cái chết của bất kỳ vị tử đạo nào cũng là một sự kết hợp diệu kỳ
giữa lời chứng bằng máu của họ với lời chứng của Thánh Thần ở trong họ.
“Người sẽ làm chứng về Thầy, anh em cũng làm chứng
vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15, 26-27).
Chẳng bao giờ các Kitô hữu hết gặp khó khăn khi còn sống ở đời này,
hết phải làm chứng cho Đức Giêsu trước một thế giới thù nghịch.
Chẳng phải bách hại chỉ có dưới thời các vua triều Nguyễn.
Cuộc sống tiện nghi, dễ chịu thời nay cũng là một thứ bách hại nhẹ nhàng,
khiến nhiều Kitô hữu bị vướng vào và dễ dàng bước qua thập giá.
Xin Thánh Thần thêm sức cho ta khi ta phải lội ngược dòng.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa là Thần Khí Sự Sống và Tình Yêu,
xin ban cho con
một thời để yêu và một thời để sống;
để con sống vì tình yêu Thiên Chúa,
để con yêu vì cuộc sống muôn loài.
Xin dạy con biết yêu những điều tốt đẹp, cao quý
và biết ghét những điều đê tiện, xấu xa.
Xin dạy con luôn sống vì những điều mình yêu,
và dám chết vì những điều mình ghét.
Xin cho con biết đưa tình yêu vào cuộc sống
để mỗi giây phút sống
con đều cảm nhận được niềm hạnh phúc yêu thương.
Xin cho con biết đưa cuộc sống vào tình yêu
để từng giây phút yêu,
con đều làm cho cuộc sống thêm giá trị.
Cuối cùng,
xin cho con biết hòa nhập cả hai nên một:
để sống là yêu và yêu là sống,
vì hiểu được rằng Thiên Chúa Hằng Sống
cũng chính là Thiên Chúa Tình Yêu. Amen.
(NNS)
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn
Lên
27 THÁNG NĂM
Thánh Thần Đổi Mới
Bộ Mặt Trái Đất
“Xin sai Thánh Thần
Chúa đến để Ngài đổi mới bộ mặt địa cầu!” Phải chăng lời cầu nguyện ấy chỉ dành
riêng cho các Tông Đồ? Chỉ dành riêng cho nhóm bé nhỏ những người liên kết trực
tiếp với Đức Giêsu thuở ấy? Phải chăng lời cầu xin ấy chỉ dành riêng cho họ?
Không! Đó là lời cầu
xin của cả trái đất này. Hết thảy mọi tạo vật, ngay cả dù không có lời lẫn
không có tiếng, đều kêu lên: “Công trình Ngài, lạy Chúa, quả thiên hình vạn trạng!…
Những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất … Nếu Chúa lấy sinh khí lại, là chúng
tiêu vong ngay, và trở về cát bụi. Ngài gửi sinh khí tới, là chúng được dựng
nên, và Ngài đổi mới mặt đất này” (Tv 104, 24. 29 – 30). “Chính Thần Khí mới
làm cho sống” (Ga 6, 63). Chính Chúa Thánh Thần đổi mới bộ mặt địa cầu.
Xin sai Thánh Thần đến
trên chúng con, lạy Chúa!
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 27/5
Thánh Augustinô
cantuariô
Cv 16, 11-15; Ga
15, 26-16,4a.
LỜI SUY NIỆM: “Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với
anh em từ nơi Chúa Cha. Người là Thần Khí sự Thật phát xuất từ Chúa Cha. Người
sẽ làm chứng về Thầy. Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy
ngay từ đầu.”
Chúa Giêsu đang giới thiệu Chúa Thánh Thần, Đấng mà Người sẽ ban cho chúng ta.
Chính Ngài sẽ tuôn đổ tràn đầy ân sủng và khai mở lòng trí chúng ta hiểu biết Lời
Chúa để sống theo thánh ý Người.
Lạy Chúa Giêsu, chúng con tạ ơn Chúa, đã ban cho chúng con được trở nên con cái
của Chúa trong phép Rửa và Thánh Thần với niềm tin. Xin cho niềm tin của chúng
con luôn bền vững trong lòng và biết bày tỏ những điều chúng con tin bằng cuộc
sống của chúng con.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
27-05: Thánh AUGUSTINÔ CANTURBERY
Giám mục (+605)
Thánh Augustinô là tác
nhân của một con người vĩ đại hơn chính Ngài, đức giáo hoàng Grêgôriô Cả, trừ
các tu sĩ Ai Nhĩ Lan, hoạt động truyền giáo không hề được biết đến tại Giáo hội
Tây Pbương và chính Đức giáo hoàng Grêgôriô Cả làm sống lại phong trào này.
Khi làm bề trên tu viện
thánh ANRÊ, Ngài đã muốn sang truyền giáo tại Anh, nhưng vì được đắc cử giáo
hoàng, nên phải từ bỏ ý định. Nước Anh đã được đón nhận đức tin từ thế kỷ đầu,
nhưng rồi cuộc xâm chiếm của dân Saxon vào thế kỷ V và VI đã làm cho đức tin
công giáo bị phai mờ.
Dịp may đưa tới khi
Ethebert, tiểu vương miền Kent phía nam nước Anh thành hôn với người vợ công
giáo là công chúa Berthe và còn tiếp nhận một giám mục xứ Gaule vào triều đình.
Năm 596 Đức giáo hoàng Grêgoriô sai tới Anh quốc một tu sĩ, Augustinô lên đường
với 40 tu sĩ. Khi tới miền nam xứ Gaule họ bị khủng hoảng và sai Augstinô trở về
Rôma xin Đức giáo hoàng gọi họ trở về. Đáp lại, Đức giáo hoàng đã đặt Augustinô
làm Đan viện phụ và bắt mọi người trong nhóm phải vâng phục Ngài.
Với quyền hạn này,
Augustinô vẫn còn truyền giáo tới đảo Thanet. Thoạt đầu, Ethebert được rửa tội
và bàn định với Đức Giáo hoàng một dự án chuẩn bị tái lập toà Giám mục tự
Canterbury (Cantuariô) tới Lôn – Đôn (Luân Đôn) và thiết lập một giáo tỉnh khác
ở York.
Theo chỉ thị của Đức
Giáo hoàng, Augustinô đi Arles để thụ phong giám mục do tay Đức Tổng giám mục
Vigile, đại diện tòa thánh ở xứ Gaule, nhiều biến cố dù ngăn trở những dự tính
trên. Nhưng diễn tiến trong cuộc truyên giáo vẫn tiếp tục cho tới khi thánh
Augustinô qua đời khoảng năm 605.
Thất bại duy nhất của
thánh Augustinô khi Ngài tới nước Anh vì nỗ lực giải hoà với các Kitô hữu miền
Welsh nhằm thuyết phục họ nhận cách tính ngày lễ phục sinh của Roma, sửa lại
vài điều bất thường trong nghi lễ và phục quyền Ngài. Thánh Augustinô mời các vị
lãnh đạo Giáo hội Welsh tới họp, nhưng lại gây cảm giác bất lợi vì Ngài đã ngồi
yên khi họ tới gặp Ngài. Hình như việc này cũng làm cho thánh Bêđa mất thiện cảm
nữa.
Thánh Augustinô không
phải là một nhà truyền giáo anh hùng nhất, khéo léo nhất. Nhưng Ngài đã thực hiện
một công cuộc vĩ đại, là một trong số rất ít người ở Gaule và ở Ý thời đó sẵn
sàng tử bỏ mọi sự để ra đi rao giảng : Tin Mừng cho những miền xa xăm.
(daminhvn.net)
27 Tháng Năm
Thế Giới Trong Tăm
Tối
Một cuốn phim mang
tựa đề: “Thế giới trong tăm tối” diễn tả câu chuyện một nhà khảo cổ danh tiếng
tổ chức cuộc khai quật khoa học ở Giêrusalem. Ngọn đồi Calvariô được cẩn thận
đào bới, kể cả những phiến đá và hang động của một nghĩa trang bên cạnh cũng được
thăm dò, khám phá kỹ lưỡng, vì theo Phúc Ăm thánh Gioan, xác của Chúa Giesu được
chôn cất trong một phần mộ gần nơi ngài bị xử án tử hình thập tự.
Sau bao công khó
đào xới, khám sát, một ngày kia nhà khảo cổ tuyên bố: “Tôi đã tìm được xác ông
Giêsu” và ông tổ chức một cuộc họp báo rầm rộ với nhiều phóng viên và nhiếp ảnh
viên, dể trình bày thành quả mỹ mãn của bao ngày tháng đào xới, khảo cứu vất vả.
Ông đã trưng dẫn trước mắt mọi người một xác đã khô đét, nhưng còn có thể nhận
ra tay chân của xác này bị đâm thủng, cạnh sườn bị đâm thâu, có cả những dấu chứng
tỏ thân xác này bị nhuộm máu qua những tấm khăn quấn liệm xác.
Cuốn phim quay cảnh
mọi người im lặng theo dõi lời thuyết trình của nhà khảo cổ, tình cờ có một phụ
nữ phát biểu lớn tiếng: “Ðây là một sự thật hiển nhiên: ông ta đã bị đóng đinh,
chết và được xác táng”. Và nhà khảo cổ tiếp lời: “Vâng, đúng thế, chết và được
an táng, nhưng… làm gì có chuyện phục sinh. Xác ông ta vẫn còn nằm đây”.
Tiếp đến cuốn phim
diễn tả hậu quả của cuộc tìm được xác ông Giêsu của nhà khảo cổ này: không ai
còn mừng lễ Phục Sinh nữa, một vị linh mục tắt ngọn đèn chầu, cất Mình Thánh
Chúa và đóng cửa nguyện đường, chuông các nhà thờ im tiếng, các nữ tu cởi khăn
trùm đầu, thánh giá tại nhiều nơi bị hạ xuống, đèn bên những ngôi mộ bị dập tắt.
Bóng tối chìm đắm trong màn đêm u tối dày đặc.
Cuốn phim kết thúc
bằng cảnh chính nhà khảo cổ đang hấp hối. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, ông
ta đã thú nhận: “Tôi đã đánh lừa thế giới, chính tôi đã làm xác giả của ông
Giêsu và bí mật đặt vào trong mộ mấy năm trước khi tôi khởi sự đào bới tìm xác
Ngài”.
Sau lời tuyên bố đó
là cảnh hàng ngàn người tuôn đến mộ thánh ở Giêrusalem như chúng ta chứng kiến
hằng năm trong tuần thánh. Những ngọn nến được thắp lên và những tín hữu đã
mang những ngọn nến được thắp sáng, ngọn nến của niềm hy vọng, đi khắp nơi để
soi sáng những con đường tăm tối. Chuông các nhà thờ ngân vang như báo tin:
Chúa Giêsu đã Phục Sinh, tình yêu mạnh hơn hận thù, sự sống mạnh hơn cái chết.
Cuộc Phục Sinh của
Chúa Giêsu không chỉ liên hệ đến cuộc đời của Ngài, nhưng nó cũng ảnh hưởng trực
tiếp đến vận mệnh của toàn thể nhân loại cũng như ảnh hưởng mật thiết đến cuộc
sống, đến lòng tin và niềm hy vọng của chúng ta.
Chúng ta hãy chung lời
cầu nguyện cho nhau và với nhau để mỗi người trong chúng ta được cùng chết,
cùng an táng với Chúa Giêsu cho con người cũ ích kỷ và tội lỗi của chúng ta. Chết
thật sự để chúng ta cùng sống lại với Chúa Giêsu trong một con người hoàn toàn
mới, con người Phục Sinh.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét