05/11/2014
Thứ Tư sau Chúa Nhật
31 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm II) Pl 2, 12-18
"Anh
em hãy lo cho mình được ơn cứu độ; Thiên Chúa tạo nên trong anh em cả ý muốn lẫn
việc làm".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.
Anh
em thân mến, như anh em vẫn luôn luôn vâng lời, không phải trong lúc tôi có mặt
mà thôi, nhưng hơn nữa, cả lúc này là lúc tôi vắng mặt, anh em cũng phải kinh
hãi run sợ mà lo cho mình được ơn cứu độ. Vì chưng, Thiên Chúa là Ðấng tạo nên
trong anh em cả ý muốn lẫn việc làm theo sở định của Người.
Anh
em hãy thi hành mọi việc, đừng kêu ca và nghi ngại, để anh em biến thành những
người không có gì đáng chê trách, và trở nên những người con vẹn toàn không ai
bắt lỗi được của Thiên Chúa ở giữa một thế hệ hư hốt và gian tà. Giữa những kẻ ấy,
anh em hãy chiếu sáng ra như những vì sao trong vũ trụ, hãy tích trữ lời hằng sống,
để làm sáng danh tôi trong ngày của Ðức Kitô, vì tôi đã không bôn tẩu cách hư
luống và đã không uổng công lao nhọc.
Và
nếu tôi phải đổ máu làm lễ vật tiến dâng vì đức tin anh em, tôi sẽ vui mừng và
hân hoan với tất cả anh em. Và cả anh em nữa, anh em cũng sẽ được vui mừng và
hân hoan với tôi.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 26, 1. 4. 13-14
Ðáp: Chúa là sự
sáng và là Ðấng cứu độ tôi (c. 1a).
Xướng:
1) Chúa là sự sáng, là Ðấng cứu độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Ðấng phù trợ đời
tôi, tôi sợ gì ai? - Ðáp.
2)
Có một điều tôi xin Chúa, một điều tôi kiếm tìm, đó là tôi được cư ngụ trong
nhà Chúa suốt đời tôi, hầu vui hưởng sự êm đềm của Chúa, và chiêm ngưỡng thánh
điện của Ngài. - Ðáp.
3)
Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh.
Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa! -
Ðáp.
Alleluia:
x. Cv 16, 14b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con nghe lời của Con
Chúa. - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 14, 25-33
"Ai
không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ rằng:
"Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống
mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta,
thì không thể làm môn đệ Ta. Và có ai trong các ngươi muốn xây tháp mà trước
tiên không ngồi tính toán phí tổn cần thiết, xem có đủ để hoàn tất không, kẻo đặt
móng rồi mà không thể hoàn tất, thì mọi người xem thấy sẽ chế diễu người đó rằng:
"Tên này khởi sự xây cất mà không hoàn thành nổi".
"Hoặc
có vua nào sắp đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên không ngồi suy
nghĩ xem mình có thể đem mười ngàn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai
mươi ngàn quân tiến đánh mình chăng? Bằng chẳng nổi, thì khi đối phương còn ở
xa, vua ấy sai một phái đoàn đến cầu hoà. Cũng thế, bất kỳ ai trong các ngươi
không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Từ
Bỏ Ðể Theo Chúa
Bài
Tin Mừng hôm nay cho biết có rất nhiều người cùng đi với Chúa Giêsu. Tuy cùng
hướng đi trên con đường dẫn đến Giêrusalem, nhưng đám đông không mang cùng một
mục đích với Ngài. Trong khi Chúa Giêsu tiến về Giêrusalem để hoàn tất công cuộc
cứu chuộc qua cái chết khổ nhục trên Thập giá, thì đám đông lại tưởng rằng Ngài
lên Giêrusalem lần này để đánh đuổi ngoại xâm và tái lập vương quốc Israel.
Ðể
đánh tan sự chờ đợi sai lầm này, Chúa Giêsu đưa ra lời mời gọi những kẻ theo
Ngài hãy suy nghĩ đắn đo, tính toán kỹ lưỡng để xem có đủ nghị lực theo Ngài
hay không: Ngài đòi buộc những kẻ muốn theo Ngài, hãy để cho Ngài chiếm chỗ đứng
quan trọng nhất trong cuộc sống của mình: "Ai theo Tôi mà không dứt bỏ cha
mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình thì không thể làm môn đệ tôi
được".
Việc
theo Chúa là một việc khó nhọc, tiêu tốn nhiều sức lực như khi xây cất hay đánh
giặc, do đó người môn đệ phải sẵn sàng dấn thân. Việc theo Chúa không thể tính
toán bao nhiêu, bao lâu, hay bằng những việc gì, nhưng là thái độ quyết liệt, gạt
ra một bên tất cả để bước theo Chúa, nghĩa là đi xây dựng Nước Trời, đi giao
chiến với sự dữ và và cái chết để được chiến thắng hiển vinh. Người đi theo
Chúa phải từ bỏ mọi của cải mình có. Từ bỏ ở đây không có nghĩa là chôn dấu đi
hay sử dụng nó theo sở thích của mình, nhưng là làm ích cho người khác, nhất là
cho những người nhỏ bé, nghèo hèn.
Nguyện
xin Chúa ban cho chúng ta được lòng can đảm, dứt khoát với tất cả những gì cản
trở chúng ta trên bước đường theo Chúa. Xin cho chúng ta được thực tâm đi xây dựng
Nước Trời và làm chứng tá tình yêu Chúa trước mặt mọi người.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 31 TN2
Bài đọc: Phil 2:12-18; Lk
14:25-33.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải suy nghĩ tính
tóan trước khi làm quyết định theo Chúa.
Con
người có khuynh hướng muốn bắt cá hai tay: vừa muốn những sự sung sướng thế
gian vừa muốn đạt tới Nước Trời. Có một câu truyện về một em bé, khi được hỏi:
Em muốn làm gì khi lớn lên? Em bé phân vân không biết trả lời làm sao. Khi được
gạn hỏi kỹ hơn, em bé trả lời em vừa muốn làm thâu ngân để giữ tiền vừa muốn
làm chị nữ tu để theo Chúa. Thái độ của em bé cũng là thái độ của nhiều người
chúng ta; nhưng điều này đã được Chúa Giêsu đã thẳng thắn tuyên bố: “Các con
không thể làm tôi cả Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6:24). Bài đọc I là những lời
khuyên thực tế Thánh Phaolô rút ra từ Bài Thánh Ca hôm qua: đi theo Chúa Giêsu
là chấp nhận lối sống nên vinh quang của Ngài, lối sống vâng lời tuyệt đối nơi
Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu thẳng thắn đặt điều kiện cho những người
muốn đi theo Chúa: phải dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh/chị/em, cả mạng sống mình nữa,
và vác thập giá mình. Con người phải cẩn thận suy nghĩ trước khi quyết định
theo Ngài, để đừng bỏ dở nửa chừng mà mất cả chì lẫn chài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Anh em hãy làm mọi việc mà đừng kêu ca hay nghi ngờ.
1.1/
Tự nguyện vâng phục Thiên Chúa: Giống như Đức Kitô đã hòan tòan tự nguyện vâng phục Thiên Chúa
vì biết sự vâng phục sẽ làm trọn vẹn Mầu Nhiệm Cứu Độ; Thánh Phaolô cũng muốn
các tín hữu Philipphê có một thái độ tự nguyện vâng phục như vậy. Sự vâng phục
đặt nền tảng trên hiểu biết là nó sẽ giúp người vâng phục đạt tới ơn cứu độ; chứ
không vì bất cứ lý do nào khác. Đó là lý do tại sao ngài khuyên: “Anh em thân mến,
anh em là những người luôn luôn vâng phục không những khi tôi có mặt, mà nhất
là bây giờ, khi tôi vắng mặt, anh em hãy biết run sợ mà gắng sức lo sao cho
mình được cứu độ.”
Hai
ngày trước đây chúng ta đã bàn đến thần học về thân thể của Thánh Phaolô khi bắt
đầu chương thứ hai này. Vì được liên kết vào một thân thể và Đức Kitô là Đầu,
nên các chi thể đều được Đức Kitô hướng dẫn và cùng thấm nhuần một tình yêu mà
Ngài đã nhận được từ Thiên Chúa. Đó là lý do tại sao Thánh Phaolô có thể nói:
“Vì chính Thiên Chúa tác động đến lòng muốn cũng như hành động của anh em do
lòng yêu thương của Người.” Vì thế, sau khi đã hiểu Mầu Nhiệm Cứu Độ, các tín hữu
hãy noi gương Đức Kitô, vâng lời làm mọi sự theo Kế Họach Cứu Độ của Thiên
Chúa, đừng than phiền hay nghi ngờ về Kế Họach của Ngài.
1.2/
Can đảm từ chối lối sống theo thế gian: Thánh Phaolô biết ngài không thể luôn ở với các tín
hữu Philipphê để bảo vệ họ tránh khỏi những cám dỗ của thế gian, nên ngài cố gắng
dạy dỗ để làm cho đức tin của họ thêm vững chắc. Ngài dạy họ 3 điều ở đây:
-
Làm gương sáng giữa thế gian: Nếu họ để Đức Kitô là trọng tâm của cuộc sống và
hành động theo những gì Ngài hướng dẫn, họ sẽ trở nên trong sạch, không ai chê
trách được điều gì, và sẽ trở thành những người con vẹn toàn của Thiên Chúa giữa
một thế hệ gian tà, sa đoạ. Một lối sống như thế giữa thế gian sẽ chiếu sáng
như những vì sao trên vòm trời, và làm cho mọi người nhận biết Thiên Chúa.
-
Sống theo một mục đích: Thánh Phaolô dạy cho các tín hữu của ngài biết rõ họ sống
ở đời này để làm gì. Ngài đã vất vả lao nhọc để rao giảng Tin Mừng cho họ cũng
là vì mục đích đó: làm sao cho Tin Mừng mang lại ơn cứu độ cho mọi người.
-
Chấp nhận mọi hy sinh gian khổ: Vì mục đích cứu độ mà ngài cũng như các tín hữu
sẵn sàng chấp nhận mọi gian khổ để Tin Mừng được lan rộng khắp nơi. Ngài chia sẻ
tâm tình với các tín hữu: “Nhưng nếu tôi phải đổ máu ra hợp làm một với hy lễ
mà anh em lấy đức tin dâng lên Chúa, thì tôi vui mừng và cùng chia sẻ niềm vui
với tất cả anh em.”
2/
Phúc Âm:
Giá phải trả của những người đi theo Chúa
Theo
trình thuật của Luca, Chúa Giêsu đang trên đường đi lên Jerusalem. Nhiều
người hy vọng Ngài sẽ dùng sức mạnh chống lại đế quốc Rôma và khôi phục lại
vương quốc của Thiên Chúa, lên đi theo để ủng hộ. Chúa Giêsu biết những gì họ
suy nghĩ, đồng thời cũng biết những gì sắp xảy ra cho Ngài tại Jerusalem, nên
Ngài quay lại và đưa ra 3 kiện cho họ:
2.1/
Điều kiện đi theo Chúa: Có
thể nói 3 điều kiện này bao gồm tất cả những gì con người sở hữu:
(1)
Phải từ bỏ người thân: "Ai
đến với tôi mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, thì
không thể làm môn đệ tôi được.” Động từ Hy-Lạp dùng ở đây là mise,w có nghĩa
là ghét, khinh thường, không quan tâm, hay không để ý tới. Trình thuật của
Matthêu dùng chữ cẩn thận hơn: “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với
Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt 10:37). Chắc
chắn Chúa không dạy chúng ta phải ghét người thân như ghét kẻ thù, mà còn dạy
chúng ta phải yêu thương họ nữa. Thánh Luca rất chú trọng đến tình yêu vì ngài
là một y sĩ, và “lương y như từ mẫu;” nhưng có lẽ Ngài hiểu ở đây giống như
Matthêu: Người môn đệ không được đặt các người thân lên trên Thiên Chúa; và khi
phải chọn giữa họ và Thiên Chúa, con người phải chọn Thiên Chúa.
(2)
Phải từ bỏ mạng sống mình: Như Chúa Kitô đã sẵn hy sinh mạng sống cho con người, các môn đệ
cũng đòi hỏi phải có sự hy sinh như thế.
(3)
Phải vác thập giá mình: “Ai
không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.” Thập
giá Chúa nói tới ở đây là tất cả trái ý, gian khổ, bất công … mà người môn đệ sẽ
phải đương đầu với khi rao giảng Tin Mừng.
2.2/
Để dẫn chứng sự cần thiết của việc phải suy xét cẩn thận trước khi quyết định
đi theo Chúa, ngài dùng 2 ví dụ cụ thể:
(1)
Việc xây tháp: Tiền
là yếu tố quyết định cho các công trình xây dựng, và phải có đủ hay dư tiền trước
khi bắt đầu xây. Nếu đang xây nửa chừng mà hết tiền, nhà thầu sẽ không tiếp tục
làm việc nữa; và dự án bị bỏ dở nửa chừng, và mọi người nhìn vào sẽ chê cười.
(2)
Việc giao chiến: Thăng
bằng lực lượng là một trong những yếu tố quyết định cho việc giao chiến; vì thế,
các nhà lãnh đạo thường gởi thám tử đi quan sát đối phương trước để lượng định
tình hình, và so sánh với lực lượng mình có. Nếu thấy có cơ hội thắng thế thì mời
giao chiến; nếu không sẽ phải gọi quân tiếp viện hoặc cầu hòa.
Cũng
vậy, Chúa Giêsu đòi các người đi theo phải suy xét cẩn thận 3 điều kiện của
Chúa, và lượng định sức mình xem có thể đáp ứng được không. Nếu không đáp ứng
được, không thể làm môn đệ của Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta không thể “bắt cá hai tay,” vừa muốn theo Chúa vừa muốn hưởng thụ tất
cả những gì thế gian dâng tặng.
-
Phải cẩn thận suy xét ba điều kiện Chúa đòi hỏi và tự vấn sức mình xem có theo
được không. Một khi đã quyết định, nhất quyết theo tới cùng.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM - MÙA QUANH NĂM - TUẦN 31
Lc 14,25-33
A. Hạt giống...
1. Khung cảnh : Khi ấy “Có rất nhiều người đi
đường với Chúa Giêsu” : họ đang cùng với Chúa Giêsu “tiến lên Giêrusalem”.
Nhưng có lẽ họ cho rằng đây là một sự tiến lên để giành chiến thắng theo kiểu
trần gian. Để xóa tan hiểu lầm này, Chúa Giêsu nói những lời tiếp theo.
2. Đại ý Chúa Giêsu nói : Ai muốn làm môn đệ Chúa
Giêsu ("đi theo” Ngài) thì phải yêu mến Ngài hơn (diễn tả theo kiểu đặc
biệt sêmít là “ghét”) tất cả những gì mình tha thiết nhất, chẳng hạn cha mẹ, vợ
con, anh em và cả mạng sống mình nữa.
3. Sau đó Chúa Giêsu đưa ra hai dụ ngôn : Một
người xây tháp trước khi xây phải tính toán kỹ để chọn lựa quyết định có nên
xây hay không. Một ông vua trước khi đi giao chiến cũng phải tính toán kỹ để
chọn lựa có nên giao chiến hay không. Cũng thế, nếu biết theo Chúa Giêsu phải
chấp nhận từ bỏ tất cả, thì trước khi theo phải tính toán cho kỹ.
B.... nẩy mầm.
1. Đây là những lời rất thẳng thắn và chân thành
Chúa Giêsu nói rõ với “rất đông người” đang đi theo Ngài. Người ta theo đạo
Chúa vì rất nhiều lý do và nhiều động cơ. Chúa Giêsu thấy cần nói thẳng với mọi
người rằng theo Ngài thì phải từ bỏ (bỏ hết những gì mình tha thiết nhất, kể cả
mạng sống), và lại còn phải vác thập giá. Dĩ nhiên, sự từ bỏ và vác thập giá
không phải luôn là hiện thực, nhưng có theo Chúa trong tâm thế sẵn sàng chấp
nhận như vậy khi hoàn cảnh xảy đến thì mới xứng đáng làm môn đệ Ngài. Trên thực
tế, có nhiều người muốn theo Chúa nhưng không muốn từ bỏ và không muốn vác thập
giá.
2. Có người thờ thập giá nhưng không vác thập
giá. Có người quý chuộng thập giá Chúa Giêsu nhưng không quý chuộng thập giá
mình. Những người đó không xứng đáng là môn đệ Chúa Giêsu.
3. “Hãy vác thập giá hằng ngày” : “Những khổ sở
mà đời chúng ta phải chịu cũng giống như một bó củi rất to và rất nặng. Chắc
chắn chúng ta vác không nổi. Nhưng Thiên Chúa đã thương tháo dây bó củi đó ra,
rồi chia nó ra để mỗi ngày chỉ chất lên vai ta một khúc thôi. Hôm sau một khúc
nữa, và hôm sau tiếp tục... Cuối cùng ta cũng vác xong hết bó củi. Nhiều người
lại không làm như thế : chẳng những họ chất lên vai khúc củi của hôm nay mà còn
thêm vào đó khúc củi của hôm qua và khúc củi của ngày mai. Lạ gì họ không vác
nổi !” (John Newton).
4. “Ai không vác thập giá mình mà theo Tôi,
thì không thể làm môn đệ Tôi được” (Lc 14,27)
Có người đàn ông kia là một kitô hữu. vợ
con ông đều chết cả, tài sản bị tiêu tan, địa vị cũng không còn, chỉ còn duy
nhất một đức tin mong manh. Một hôm, ông đến gần một người thợ đang xây nhà
thờ, thấy người kia đang đẽo gọt một miếng đá nhỏ để tạo ra một tam giác đứng, ông
nhìn hồi lâu rồi hỏi :
- Anh đang làm gì vậy ?
- Bác nhìn lên đỉnh Tháp nhà thờ xem. Ở đó có một
chỗ trống. Tôi đang đẽo miếng đá nhỏ này để đặt nó vào đó.
Ông gật gù ngẫm nghĩ, và cảm thấy như thể
Chúa nói với mình : “Ta đang đẽo gọt con để con thích hợp với chỗ trống
trong công trình của Ta...”,và ông rời chỗ ấy ra đi, tràn nước mắt hạnh phúc.
Lạy Chúa, mấy hôm nay con đang chán nản vì những
thử thách nặng nề. Xin cho con đôi vai đủ lớn và đôi chân đủ mạnh để con vác
thập giá đi theo Chúa. (Hosanna)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI
05/11/14 THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 31 TN
Lc 14,25-33
Lc 14,25-33
Suy niệm: Làm
môn đệ Chúa Giê-su, đó không hề là một chuyện ‘rẻ tiền’, dễ dãi. Bởi vì điều ấy
giả thiết rằng người ta phải sẵn sàng từ bỏ tất cả những gì thiết thân nhất của
mình – dù đó là cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, hay cả mạng sống mình nữa.
Nhưng từ bỏ mới chỉ là một phần việc. Phần còn lại càng
thách đố hơn gấp bội: Vác thập giá mình mà đi theo Chúa Giê-su! Thập giá không
chỉ gợi liên tưởng cái chết, mà đó còn là cái chết thê thảm, cái chết tận cùng
nhục nhã. Chúa Giê-su không hề lập lờ, giấu giếm các điều kiện để theo Ngài.
Trái lại, Ngài rất rõ ràng về các đòi hỏi đối với những ai muốn làm môn đệ Chúa
Giê-su. Đó là không giữ lại cho riêng mình bất cứ điều gì; trái lại phải sẵn
sàng chịu tước mất tất cả, ngay cả mạng sống mình, dù một cách ê chề, nhục nhã.
Mời Bạn: Lời
Chúa hôm nay như ngọn đèn pha soi tỏ sự thật về chúng ta. Tôi chưa thật sự là
môn đệ của Chúa Giê-su, nếu cách này hay cách khác, tôi còn loay hoay tìm kiếm “những
gì đó” cho mình dọc theo con đường tôi theo Chúa. “Những gì đó” có thể là tiền
bạc, của cải vật chất, song cũng có thể là quyền lực, danh vọng, địa vị… Và tôi
chưa thật sự là môn đệ của Chúa Giê-su, nếu người ta nhìn vào tôi và họ không
tìm thấy một thập giá nào cả, mà có khi lại là những thứ đối nghịch với thập
giá!
Sống Lời Chúa: Bạn
đang quyến luyến điều gì không phải là thập giá Chúa Ki-tô? Bạn hãy quyết tâm
từ bỏ nó.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã dùng Thánh Giá để cứu chuộc chúng con, con xin đón
nhận những thập giá Chúa gửi đến trong cuộc sống của con.
Từ bỏ hết
Từ bỏ là cách diễn tả một tình yêu. Khi yêu người
ta vui lòng từ bỏ tất cả. Ước gì chúng ta vui khi gặp viên ngọc quý là Ðức
Giêsu, dám bán tất cả để thấy mình giàu có.
Suy niệm:
Sống là chấp nhận từ bỏ.
Có những điều xấu phải từ bỏ
như tật nghiện thuốc lá, ma
tuý, rượu chè, trụy lạc...
Cũng có điều tốt phải bỏ, để
chọn một điều tốt hơn:
chọn nghề, chọn trường, chọn
chỗ làm, chọn bậc sống...
Từ bỏ thường làm ta sợ và
tiếc.
Bỏ chiếc giường êm để thức
dậy đi lễ sáng.
Tắt tivi vì đến giờ đọc kinh
tối gia đình.
Dành Chúa Nhật để học giáo
lý và làm việc xã hội.
Nếu từ bỏ vì yêu, ta sẽ thấy
nhẹ hơn, dễ hơn.
Người mẹ thức trắng đêm để
đan nốt chiếc áo cho con.
Người mẹ “là mẹ hơn” qua
những hy sinh vất vả.
Từ bỏ vì yêu chẳng bao giờ
thiệt thòi, mất mát.
Cuộc sống văn minh cho ta
nhiều chọn lựa.
Con người dễ chọn cái tầm
thường hơn cái cao cả,
chọn khoái lạc phù du hơn
hạnh phúc vững bền,
chọn lợi ích cho cá nhân tôi
hơn là cho tập thể.
Xem ra con người thích cái
dễ dãi hơn.
Kitô hữu là người đã chọn
theo Ðức Giêsu.
Làm môn đệ Ngài là chọn đi
vào đường hẹp, cửa hẹp.
Ngài đòi ta đặt tất cả dưới Ngài,
yêu Ngài trên mọi sự,
trên những người thân yêu,
trên của cải tinh thần, vật chất,
trên mạng sống mình, trên cả
hiện tại tương lai.
Những thụ tạo trên thật đáng
trân trọng,
nhưng chúng chỉ có giá trị
tương đối
khi sánh với Ðức Giêsu, Con
Thiên Chúa làm người.
Kitô hữu là người sống từ bỏ
như Ðức Giêsu.
Ngài đã bỏ vinh quang thần
linh để làm người như ta,
đã sống và đã hiến mạng sống
vì yêu Cha và nhân loại.
Từ bỏ là đi vào cửa hẹp cùng
với Ðức Giêsu.
Phép Rửa đã cho chúng
ta trở thành môn đệ Ðức Kitô.
Nhưng để là môn đệ đích thực
của Ngài,
chúng ta cần từ bỏ mãi cho
đến khi nhắm mắt.
Từ bỏ phải là thái độ nội
tâm cần gìn giữ luôn.
Chúng ta dễ nghiêng như tháp
Pisa.
Ðiều hôm nay chưa dính bén,
mai đã thấy khó gỡ.
Ðiều đã bỏ từ lâu, nay lại
bất ngờ hấp dẫn.
Từ bỏ điều tôi có, và cứ có
thêm mỗi ngày
thật là một cuộc chiến lâu
dài và gian khổ.
Chúng ta không được nửa vời,
lừng khừng, thỏa hiệp.
Tháp đã bắt đầu xây, cuộc
chiến đã khai mào.
Không còn là lúc ngồi xuống
mà tính toán nữa.
Cần đầu tư để xây tháp, cần
dồn sức để tiến quân.
Cần từ bỏ mọi vướng víu để
tiếp tục trung tín.
Vẫn có những Kitô hữu chịu
dở dang và bại trận,
vì họ không dám sống đến
cùng ơn gọi làm môn đệ.
Từ bỏ là cách diễn tả một
tình yêu.
Khi yêu người ta vui lòng từ
bỏ tất cả.
Ước gì chúng ta vui khi gặp
viên ngọc quý là Ðức Giêsu,
dám bán tất cả để thấy mình
giàu có.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Bối cảnh của đoạn
Tin Mừng hôm nay là việc nhiều người đi theo Chúa Giêsu. Nhưng Chúa biết người
ta theo Ngài vì nhiều lý do khác nhau, có khi vụ lợi nữa. Vì thế, Ngài muốn sửa
đổi họ: "Nếu ai đến với
Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể
làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn
đệ Ta”.
Chúa nêu lên hai
điều kiện để theo Chúa để làm môn đệ Chúa. Điều kiện thứ nhất là từ bỏ. Từ bỏ
những liên hệ huyết thống và cả mạng sống mình nữa nếu chúng cản trở ta đến với
Chúa. Điều kiện thứ hai là phải vác thập giá. Thập giá là biểu tượng của đau
khổ, của hy sinh, hãm mình.
Ngày nay, người ta
thích tìm một Đức Kitô không có thập giá; thích sống hưởng thụ với những tiện
nghi vật chất nên ngại hy sinh; thích chiều chuộng thân xác bằng cao lương mỹ
vị, y phục đắt tiền hơn là hãm mình với nếp sống giản dị.
Người theo Chúa thì
nhiều (khoảng 1 tỷ 2 trăm triệu) nhưng trong số đó có ai thật sự là môn đệ của
Chúa, nghĩa là người biết từ bỏ và vác thập giá hằng ngày mà theo Chúa. Nếu ta
tìm một Đức Kitô không có thập giá, thì ta không thật sự là môn đệ Chúa Kitô.
Lạy Chúa, trong
xã hội chuộng lối sống hưởng thụ, ham muốn chiếm đoạt, xin cho các tín hữu Chúa
biết tìm cho mình lối sống thanh thoát. Biết tránh điều thế gian tìm, tìm điều
thế gian tránh hầu theo Chúa cho trọn vẹn. Amen.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
5
THÁNG MƯỜI MỘT
Giáo
Xứ Là Một Gia Đình Ấm Tình Huynh Đệ
Con
người hiện đại thường mất hướng và đi lạc trong việc tìm kiếm tình bạn đích thực.
Đời sống gia đình và xã hội chúng ta thường hoặc quá hời hợt hoặc bị nát vụn do
những đổ vỡ. Môi trường làm việc thì thường rơi vào tình trạng phi nhân hóa.
Con người hôm nay khát khao cảm nghiệm một cuộc gặp gỡ đích thực với người
khác, khát khao một tình bạn ấm áp thực sự.
Đấy
không phải chính là ơn gọi của một giáo xứ đó sao? Chúng ta không được mời gọi
để trở thành một gia đình nồng ấm tình huynh đệ đó sao? (CT 67). Chúng ta không
phải là những anh chị em gắn bó với nhau trong gia đình của Thiên Chúa qua đời
sống cộng đoàn của chúng ta đó sao? (LG 28). Giáo xứ của bạn không chủ yếu là một
cơ cấu, một khu vực địa lý hay một cơ sở nào đó. Tiên vàn giáo xứ là một cộng đoàn
các tín hữu. Giáo Luật mới đã định nghĩa về giáo xứ như thế (GL 515, 1). Bổn phận
của một giáo xứ hôm nay là: trở thành một cộng đoàn, khám phá lại căn tính của
mình trong tư cách là một cộng đoàn. Chỉ một mình bạn thôi, chưa đủ để bạn làm
Kitôhữu. Làm một Kitô hữu có nghĩa là tin và sống đức tin của mình cùng với những
người khác. Vì tất cả chúng ta đều là những chi thể của Thân Mình Chúa Kitô.
Nhưng
bằng cách nào một cộng đoàn được sinh ra? Cần phải ghi nhận rằng không phải dễ
dàng tạo lập một cộng đoàn. Tự bản chất, cộng đoàn có nghĩa là hiệp thông. Dù rằng
trong tư cách là đại diện của giám mục, linh mục đóng một vai trò thiết yếu,
nhưng chỉ với vai trò của linh mục mà thôi thì không đủ để cho mối hiệp thông lớn
lên. Cần phải có sự dấn thân của mọi thành viên trong giáo xứ. Mỗi sự đóng góp
của các thành viên đều hết sức quan trọng. Công Đồng Vatican II đặc biệt nhấn mạnh
tầm quan trọng của cộng đoàn và vai trò nòng cốt của người giáo dân. (LG 32-33;
AA 2-3)
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ
nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
05-11
Pl
2, 12-18; Lc 14, 25-33.
LỜI
SUY NIỆM: “Ai không vác thập giá mà đi theo tôi, thì
không thể làm môn đệ tôi được”
Chúa
Giêsu phán những lời này, khi Người đang trên đường lên Giêrusalem, để đến với
thập giá. Trong khi đó, đám đông nghĩ Người đi lên Giêrusalem để nhận lãnh vinh
quang. Lập vương quốc mới. Người muốn cho đám đông ý thức để nhận định và chọn
lựa trong việc đi theo Người, Người đang đi vào con đường thập giá, là tận hiến
chính mình cho Thiên Chúa và phục vụ cho con người. Để những ai đang muốn đi
theo Người không phải thất vọng, khi không đạt được sự vinh quang nơi trần thế
này. Đi theo Người là tận hiến đời mình cho Thiên Chúa để phục vụ tha nhân.
Lạy
Chúa Giêsu, Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn học biết về thập
giá để luôn mang trên mình, mà đi theo Chúa.
Mạnh
Phương
05
Tháng Mười Một
Chiếc Quan Tài Con
Tại
chùa Tô Châu bên Tàu có một nhà sư tên gọi là Viên Thủ Trung, nổi tiếng là tu
hành đắc đạo.
Nhà
sư thường bày trên án thư, trước chỗ ngồi, một cái quan tài con bằng gỗ bạch
đàn, dài độ 3 tấc, có một cái nắp đậy, mở được. Khách đến chơi trông thấy thường
tò mò tra hỏi, nhà sư trả lời: "Người ta sống tất có chết, mà chết thì vào
ngay cái này. Tôi thực lấy làm lạ, người đời ai cũng chỉ biết có phú quý, công
danh, tài sắc thị hiếu, lo buồn, vất vả suốt đời, chẳng biết đến cái chết là
gì... Mỗi khi có việc không được như ý, tôi cầm lấy cái quan tài mà ngắm, tức
khắc tôi cảm thấy được yên ổn trong tâm hồn ngay".
Con
người sở dĩ chạy theo tiền tài danh vọng đến độ chà đạp trên người khác là bởi
vì con người không nghĩ đến cái chết đang rình rập sau lưng. Khi tử thần xuất
hiện, thì con người không kịp mang theo bất cứ một tài sản nào. Cái chết chỉ trở
thành đáng sợ khi con người còn quá nhiều dính bén đối với trần thế này. Trái lại,
được ôm ấp suy gẫm mỗi ngày, cái chết sẽ trở thành một người bạn đồng hành giúp
con người vượt qua được mọi chán chường, bận tâm thái quá... Trong tất cả mọi sự,
người không ngoan đích thực luôn nghĩ đến cùng đích.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét