11/10/2016
Thứ Ba tuần 28 thường niên
Thánh Gioan 23, giáo hoàng.
Lễ nhớ
*
Đức Gioan 23 tên đời là Angelo Giuseppe Roncalli, sinh năm 1881 tại Bergamo.
Sống thời thơ ấu trong bầu khí Đức Tin mạnh mẽ của gia đình và giáo xứ. Thụ
phong linh mục năm 1904. Trong thế chiến thứ nhất, cha Roncalli bị tổng động
viên tái nhập ngũ trong ngành quân y rồi tuyên úy các bệnh viện hậu phương. Năm
1953, ngài được nâng lên hàng Hồng Y và 5 năm sau đó, ngài được chọn làm Giáo
Hoàng với tên gọi là Gioan 23. Suốt triều đại giáo hoàng của Ngài, Đức Gioan 23
đã được toàn thế giới yêu mến, xem là hình ảnh đích thật nhất của một chủ chăn nhân
lành, đơn sơ nhưng can đảm, hiền hòa, đầy sáng kiến, nổi bật nhất là quyết
định triệu tập Công Đồng chung Vatican II.
Ngài được Đức Gioan
Phaolo 2 tôn phong chân phước ngày 03/09/2000. Và ngày 27/04/2014, Đức Thánh
Cha Phanxicô phong ngài lên bậc hiển thánh.
Bài Ðọc
I: (Năm II) Gl 4, 31b - 5, 6
"Cắt
bì là vô giá trị, nhưng chỉ có đức tin hoạt động bởi đức mến".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.
Anh
em thân mến, chính để chúng ta được tự do mà Ðức Kitô đã giải thoát chúng ta.
Anh em hãy đứng vững, đừng để bị đặt dưới ách nô lệ một lần nữa. Chính tôi đây,
Phaolô, tuyên bố cho anh em rằng: Nếu anh em chịu cắt bì, thì Ðức Kitô chẳng
làm nên công trạng gì cho anh em. Tôi chứng thực một lần nữa với mọi người nào
chịu cắt bì rằng: họ bị bắt buộc phải giữ trọn cả lề luật. Anh em muốn công
chính hoá bởi lề luật, thì anh em tự tách biệt khỏi Ðức Kitô, và đã mất ân sủng
rồi.
Về phần
chúng tôi, nhờ Thánh Thần và nại vào đức tin, chúng tôi mong chờ trông cậy sự
công chính. Bởi chưng trong Ðức Giêsu Kitô, cắt bì hay không cắt bì đều vô giá
trị, nhưng chỉ có đức tin hoạt động bởi đức mến.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 118, 41. 43. 44. 45. 47. 48
Ðáp: Lạy Chúa, xin rủ lòng thương xót đến
con (c. 41a).
Xướng:
1) Lạy Chúa, xin rủ lòng thương xót đến con, xin ban ơn phù trợ theo lời Ngài
đã hứa. - Ðáp.
2)
Xin đừng rút lời chân lý khỏi miệng con, vì con trông cậy vào sắc dụ của Ngài.
- Ðáp.
3)
Con sẽ tuân giữ luật pháp Chúa luôn luôn, cho tới muôn ngàn đời và mãi mãi. -
Ðáp.
4)
Con sẽ bước đi trên đường rộng rãi, vì con tìm kiếm huấn lệnh của Ngài. - Ðáp.
5)
Các chỉ thị Ngài làm cho con hoan lạc, đó là những điều con vẫn mến yêu. - Ðáp.
6)
Con giang tay cầu chỉ thị của Chúa, và con suy gẫm về những thánh chỉ của Ngài.
- Ðáp.
Alleluia:
Ga 6, 64b và 69b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống; Chúa có những lời ban
sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 11, 37-41
"Hãy
bố thí, thì mọi sự sẽ nên trong sạch cho các ông".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
lúc Chúa Giêsu còn đang nói, thì có một người biệt phái mời Người dùng bữa tại
nhà ông. Người đi vào và ngồi bàn ăn. Nhưng người biệt phái ngạc nhiên, nghĩ
trong lòng rằng tại sao Người không rửa tay trước khi dùng bữa.
Bấy
giờ Chúa phán cùng ông ấy rằng: "Này các ông, những người biệt phái, các
ông lau rửa bên ngoài chén đĩa, nhưng nội tâm các ông đầy tham lam và gian ác.
Hỡi những kẻ ngu dại, chớ thì Ðấng đã tạo thành cái bên ngoài, lại chẳng tạo
thành cả cái bên trong sao? Hãy đem những cái bên trong ra mà bố thí, thì mọi sự
sẽ nên trong sạch cho các ông".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Quan Tâm Ðến Ðiều Cốt Yếu
Bài
Tin Mừng hôm nay cho thấy nhóm Biệt phái ngạc nhiên vì Chúa Giêsu không rửa tay
trước khi dùng bữa. Họ ngạc nhiên không phải vì Chúa Giêsu không giữ phép vệ
sinh, nhưng vì Ngài không giữ luật định, theo đó, trước mỗi bữa ăn phải rửa tay
bằng nước chứa trong các chum lớn bằng đá, với một số lượng nước được quy định
và qua một cách thức được ấn định. Dưới con mắt người Biệt phái, người nào
không giữ luật này, đó là người không xử sự đúng đắn: chẳng những không giữ vệ
sinh, mà còn nhơ bẩn trước mặt Thiên Chúa; không rửa tay trước khi dùng bữa sẽ
trở nên đối tượng tấn công của quỉ dữ, dẫn đến nghèo đói vì bị phá sản; và bánh
ăn với bàn tay không sạch thì chẳng khác gì phân bón.
Vì những
lý do trên và những lý do khác tương tư, sách các Rabbi có ghi những mẫu truyện
như sau: Một Rabbi nọ không giữ luật rửa tay trước khi dùng bữa chỉ có một lần,
thế mà đến lúc chết đã bị chôn cất như một người bị dứt phép thông công. Một
Rabbi khác bị người Rôma giam giữ, đã dùng nước uống cung cấp rất hạn chế cho
việc thi hành nghi thức rửa tay trước và trong khi dùng bữa, vì thế đã gần phải
chết khát, bởi lẽ ông nhất định thà chết khát hơn là chểnh mảng giữ luật rửa
tay.
Quan
niệm và tâm thức của những người Biệt phái thời Chúa Giêsu coi các phong tục, tập
quán, luật lệ là cốt tủy của việc thờ phượng Thiên Chúa và có giá trị như trọng
tâm của tôn giáo, do đó những ý nghĩa cao thượng khác của niềm tin và tôn giáo
cũng như những giá trị luân lý quan trọng hơn hầu như bị chôn vùi dưới lớp bụi
dầy đặc của những luật lệ rườm rà tỉ mỉ; tâm thức này đưa họ đến việc giữ đạo vụ
hình thức. Câu trả lời của Chúa Giêsu hướng con người vào những giá trị bên
trong, quan tâm đến điều cốt yếu là sự trong sạch của lương tâm và tâm hồn.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta duyệt xét lại cách thức và mức độ giữ đạo và hành
đạo của chúng ta. Ước gì chúng ta dần dần từ bỏ những cách thức giữ đạo hình thức,
để đi vào chiều sâu của việc sống đạo với một lương tâm trong sạch, một tâm hồn
quảng đại và ý hướng ngay lành.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 28 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Gal 4:31-5:6; Lk 11:37-41.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sống theo đức tin hay theo Lề Luật?
Tiếp
theo những gì chúng ta đã chia sẻ hôm qua về sự xung đột giữa người Do-Thái và
thánh Phaolô về giao ước cũ và mới. Hôm nay, cả hai Bài đọc đều dẫn chứng sự
xung đột này bằng những ví dụ cụ thể. Bài đọc I tranh luận về việc có nên cắt
bì hay không? Phúc Âm tranh luận về việc có nên rửa tay trước khi ăn?
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Sống theo đức tin
hay theo Lề Luật?
1.1/ Lề
Luật không thể làm con người nên công chính: Thánh Phaolô nhắc lại đạo lý căn bản của Kitô Giáo:
“Chúng ta không phải là con của một người nô lệ (Hagar-Ismael), nhưng là con của
người tự do (Sarah-Isaac). Chính để chúng ta được tự do mà Đức Kitô đã giải
thoát chúng ta. Vậy, anh em hãy đứng vững, đừng mang lấy ách nô lệ một lần nữa.”
Ngài
trưng ra một ví dụ, việc cắt bì: Theo lễ nghi nhập Đạo Do-Thái, người tân tòng
phải làm 3 việc: cắt bì, dâng lễ vật, và chịu thanh tẩy. Một số người Do-Thái
sau khi đã trở lại Công Giáo đòi các người tân tòng Dân Ngọai cũng phải chịu cắt
bì như họ. Thánh Phaolô phản đối mạnh mẽ sự đòi hỏi này: “Phải, tôi đây,
Phaolô, tôi nói cho anh em biết: anh em mà chịu phép cắt bì thì Đức Ki-tô sẽ
không có ích gì cho anh em.”
Ngài
cắt nghĩa lý do tại sao không nên cắt bì bằng việc dùng tam đọan luận:
- Tiền
đề: Bất cứ ai chịu phép cắt bì, người ấy buộc phải giữ trọn vẹn Lề Luật. Nếu
không giữ trọn vẹn Lề Luật, người ấy sẽ phải lãnh nhận hình phạt do tội gây
nên;
- Phản
tiền đề: Nhưng không ai trong con người có thể giữ trọn vẹn Lề Luật;
- Kết
luận: Mọi người đều phải lãnh nhận hình phạt.
1.2/ Chỉ
có niềm tin vào Chúa Kitô mới có thể làm cho con người nên công chính:
Hình
phạt của tội bất trung với Thiên Chúa là cái chết. Làm sao con người có thể
tránh khỏi cái chết? Chắc chắn không bằng việc giữ Lề Luật! Nhưng bằng việc tin
vào lòng thương xót Chúa qua sự kiện Ngài đã cho Con của Ngài là Đức Giêsu Kitô
xuống trần để chết thay cho con người. Chính bằng niềm tin vào Người Con này,
con người được trở nên công chính và khỏi chết. Vì thế, “Nếu anh em tìm sự công
chính trong Lề Luật, anh em đoạn tuyệt với Đức Kitô và mất hết ân sủng. Còn
chúng tôi thì nhờ Thần Khí và dựa vào đức tin mà vững lòng chờ đợi được nên
công chính như chúng tôi hy vọng.”
Đối
phương của Thánh Phaolô thách thức ngài: “Phải chăng Lề Luật của Thiên Chúa
thành vô giá trị đối với các Kitô hữu?” Trong Thư Rôma, Thánh Phaolô cắt nghĩa
rõ hơn về vai trò của Lề Luật. Chúng ta chỉ trả lời cách vắn gọn ở đây: Điểm
quan trọng chúng ta cần lưu ý là đích điểm và cách chính yếu làm sao để đạt
đích. Theo Thánh Phaolô, đích mà mọi người nhắm tới là làm sao trở nên công
chính trước Thiên Chúa để khỏi phải chết, và cách để đạt đích là tin vào Chúa
Kitô là Con Thiên Chúa đã chịu chết thay cho con người.
Lề Luật,
tuy không có giá trị cứu rỗi, nhưng giúp cho con người nhận ra những gì nên và
không nên làm. Lề Luật chỉ giúp con người đáp ứng những điều kiện tối thiểu,
nhưng không giúp con người tiến xa hơn trong lãnh vực hy sinh, yêu thương, và
bác ái. Để có thể tiến xa trên con đường trọn lành, con người cần có một đức
tin vững mạnh vào Thiên Chúa, đức tin này thể hiện qua việc làm chứng nhân bằng
lời giảng dạy cũng như bằng các công việc bác ái xã hội.
Và
Thánh Phaolô kết luận: “Quả thật, trong Đức Kitô Giêsu, cắt bì hay không cắt bì
đều không có giá trị, chỉ có đức tin hành động nhờ đức ái.”
2/
Phúc Âm: Trong sạch tâm hồn
thì quí trọng hơn sạch sẽ bên ngòai.
2.1/ Người
Pharisêu sửng sốt Chúa vì không rửa tay trước khi ăn: Cũng tương tự như đối phương của Thánh
Phaolô tranh luận về sự quan trọng của sự cắt bì, đối phương của Chúa Giêsu là
một người Pharisêu sửng sốt vì Người không rửa tay trước bữa ăn. Đối với người
Do-Thái, việc rửa tay trước khi ăn không chỉ thuần túy là để cho hợp vệ sinh,
nhưng là việc giữ Lề Luật. Người Pharisêu sửng sốt vì một người như Chúa lại
không giữ các Lề Luật căn bản.
2.2/
Trong sạch tâm hồn thì quí trọng hơn sạch sẽ bên ngòai: Chúa Giêsu biết những gì ông đang tự hỏi,
nên Người thẳng thắn nói với ông ấy rằng: "Thật, nhóm Pha-ri-sêu các
ngươi, bên ngoài chén đĩa, thì các ngươi rửa sạch, nhưng bên trong các ngươi
thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà. Đồ ngốc! Đấng làm ra cái bên ngoài lại
đã không làm ra cái bên trong sao? Tốt hơn, hãy cho đi những gì đang có bên
trong như của làm phúc, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.”
Một
câu Hy-Lạp rất khó dịch trong đọan này là “plh.n ta. evno,nta do,te
evlehmosu,nhn.” Nhóm PVCGK dịch “Tốt hơn, hãy bố thí những gì bên trong.” Theo
văn mạch của đọan này, điều Chúa Giêsu đang muốn nói là sự trong sạch của tâm hồn,
và câu 39 đang nói tới những tật xấu bên trong của người Pharirêu: “nhưng bên
trong các ngươi thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà.” Tổng hợp tất cả, chúng
ta có thể dịch: “hãy cho đi những gì đang có bên trong như của làm phúc.”
Điều
Chúa muốn họ lưu ý ở đây là sự thanh sạch trong tâm hồn mà Thiên Chúa muốn họ
có, vì Thiên Chúa đã dựng nên con người, và Ngài biết tất cả mọi sự: bên trong
cũng như bên ngòai. Họ có thể đánh lừa được mọi người bằng việc giữ cẩn thận
các Lề Luật nhưng không thể đánh lừa được Thiên Chúa vì Ngài thấu suốt mọi toan
tính trong tâm hồn của họ. Một khi họ đã vất đi những toan tính thấp hèn, họ sẽ
trở nên trong sạch thực sự và biết yêu thương tha nhân hơn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta không thể trở nên công chính bằng sức mình qua việc cẩn thận giữ các Lề
Luật, nhưng chỉ có thể trở nên công chính bằng lòng thương xót của Thiên Chúa
qua việc tin tưởng vào Người Con của Ngài. Chính Người Con này đã chết thay cho
chúng ta.
- Lề
Luật của Thiên Chúa trong Cựu Ước vẫn có giá trị căn bản của chúng. Tuy nhiên,
những giới răn của Chúa Giêsu dạy làm hòan hảo những Lề Luật của Cựu Ước. Nếu
chúng ta yêu mến Chúa Giêsu, chúng ta phải giữ các giới răn của Người.
- Các
Lề Luật đều tóm trong hai giới răn quan trọng nhất: “Mến Chúa, yêu người.” Sự
thanh sạch trong tâm hồn cao trọng hơn sự thanh sạch bên ngòai.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
11/10/16 THỨ BA TUẦN 28
TN
Th. Gio-an XXIII, giáo hoàng
Lc 11,37-41
Th. Gio-an XXIII, giáo hoàng
Lc 11,37-41
Suy niệm: Người Việt Nam chúng ta chê trách thói đạo đức
giả của những người“miệng nam mô, bụng bồ dao găm,”
và ngược lại, đánh giá cao những ai có phẩm chất“tốt gỗ hơn tốt nước sơn.” Chúa Giê-su đã nặng lời khiển trách nhóm
Pha-ri-sêu thời đó vì họ đã phủ lên mình lớp sơn đạo đức giả với óc nệ luật, vụ
hình thức. Đối với Chúa, chất gỗ quý thực sự giá trị chính là tấm lòng chân
thành và một cuộc sống thực thi “lẽ
công bằng và lòng yêu mến Thiên Chúa” (Lc 11,42).
Mời Bạn: Tình
yêu và sự chân thật là điều kiện cần thiết cho cuộc sống chung, là những viên
đá nền tảng xây dựng một cộng đoàn hài hoà hợp nhất. Không có điều kiện thiết
yếu này, thì những đồng phục, nghi thức, lễ hội sẽ chỉ là những nước sơn sạch
sẽ lớp vỏ bên ngoài, mà thực chất là rỗng tuếch bên trong. Chúa dạy phải đem “những gìở bên trong” đó là “công
lý, lòng nhân và thành tín” (Mt
23,23) để chia sẻ cho nhau thì lớp áo bên ngoài mới thực sự lộng lẫy.
Chia sẻ: Cộng
đoàn của bạn cần bồi bổ những chất liệu nội tâm nào để những hoạt động bên
ngoài của cộng đoàn đem lại những hiệu quả thiết thực cho việc laon báo Tin
Mừng?
Sống Lời Chúa: Để
bồi dưỡng nội tâm, bạn chuyên cần suy niệm Lời Chúa mỗi ngày, và dành ít phút
cầu nguyện trước khi làm một việc gì.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn đầy lòng yêu mến và cư xử với anh em
bằng tất cả tấm lòng, vì nếu không có đức mến, mọi công việc con làm chỉ là
tiếng phèng la inh ỏi mà thôi.
Bên ngoài, bên trong
Đời Kitô hữu chính là một nỗ lực đi từ việc giữ đạo
hời hợt, hình thức, đến việc sống đạo từ trong máu thịt mình.
Suy niệm:
Một ông Pharisêu mời Đức
Giêsu đến dùng bữa.
Cử chỉ đó cho thấy thiện
cảm của ông đối với Ngài.
Đức Giêsu đã đáp lại lời
mời, đã đến nhà ông và liền ngồi vào bàn tiệc.
Ông chủ nhà bị sốc vì
thấy khách không rửa tay trước khi ăn.
Đối với ông đây là một
thói quen quan trọng, không thể thiếu.
Thế là Đức Giêsu đã giảng
cho ông một bài hẳn hoi.
Tuy nhiên, vì tế nhị, vì
là khách mời cho một bữa ăn,
nên chắc Ngài đã chẳng
nặng lời đến mức đó.
Bài Tin Mừng này thật ra
phản ánh sự căng thẳng từ sau năm 70,
giữa những người Pharisêu
thuộc giới lãnh đạo hội đường với các Kitô hữu.
Đức Giêsu đã dùng hình
ảnh một cái chén uống nước và cái đĩa.
Đối với Ngài, các người
Pharisêu chỉ lo lau rửa ở bên ngoài chén đĩa.
Chú trọng tỉ mỉ đến cái
bên ngoài là nét riêng của họ.
Lắm khi cái bên ngoài chỉ
là những cái phụ thuộc, không cần thiết.
Điều họ muốn mọi người
tuân giữ lại không phải là chính Luật Môsê,
nhưng chỉ là những lời
giải thích chi li Luật đó
được truyền miệng nơi các
rabbi, rồi sau này được viết lại thành sách.
Đức Giêsu cho thấy cái
bên trong của người Pharisêu,
cái bên trong của chén và
đĩa mà họ không để tâm lau rửa.
“Cái bên trong của các
người thì đầy chuyện cướp bóc, gian tà” (c. 39).
Như thế cái bên trong của
chén đĩa
tượng trưng cho cái bên
trong của tâm hồn con người.
Rửa sạch cái bên ngoài
của chén đĩa, không đủ.
Cần phải rửa sạch cả cái
lòng tham lam chiếm đoạt và lòng độc ác gian tà.
Rửa sạch cái bên trong
mới là điều quan trọng hơn, cấp thiết hơn, khó hơn.
Có khi vì khó nên người
ta né tránh bằng cách làm cái dễ.
Đức Giêsu bực bội về sự
tương phản này nơi một số người Pharisêu,
tương phản giữa cái bên
ngoài rất sạch và cái bên trong rất dơ,
khiến nhiều người có thể
bị ngộ nhận.
Nhưng Thiên Chúa thì
không.
Ngài thấy cả hai, vì ngài
đã làm ra cả cái bên ngoài lẫn cái bên trong (c. 40).
Đức Giêsu cho ta cách để
tẩy rửa cái bên trong nhơ uế, đó là bố thí (c. 41).
Trong tiếng Hy Lạp, bố
thí có nghĩa gốc là bày tỏ lòng thương xót.
“Bấy giờ mọi sự trở nên
sạch cho các người.”
Khi bố thí chia sẻ, người
ta biến đổi từ bên trong.
Tấm lòng tham lam ác độc
trở nên đầy tình bác ái xót thương.
Đức Giêsu đưa chúng ta về
với cái bên trong, cái cốt lõi của đời Kitô hữu.
Như người Pharisêu cách
đây hai ngàn năm,
chúng ta vẫn bị cám dỗ để
dừng lại và mãn nguyện với cái bên ngoài.
Làm sao để chúng ta thực
sự trong sạch dưới ánh mắt của Thiên Chúa?
Làm sao để cái bên ngoài
của chúng ta thực sự phản ánh cái bên trong?
Đời Kitô hữu chính là một
nỗ lực đi từ việc giữ đạo hời hợt, hình thức,
đến việc sống đạo từ
trong máu thịt mình.
Xin Chúa giúp ta rút ngắn
khoảng cách giữa cái bên ngoài và cái bên trong.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
khi đến với nhau,
chúng con thường mang những mặt nạ.
Chúng con sợ người khác thấy sự thật về mình.
Chúng con cố giữ uy tín cho bộ mặt
dù đó chỉ là chiếc mặt nạ giả dối.
Khi đến với Chúa,
chúng con cũng thường mang mặt nạ.
Có những hành vi đạo đức bên ngoài
để che giấu cái trống rỗng bên trong.
Có những lời kinh đọc trên môi,
nhưng không có chỗ trong tâm hồn,
và ngược hẳn với cuộc sống thực tế.
Lạy Chúa Giêsu,
chúng con cũng thường ngắm mình trong gương,
tự ru ngủ và đánh lừa mình,
mãn nguyện với cái mặt nạ vừa vặn.
Xin giúp chúng con cởi bỏ mọi thứ mặt nạ,
đã ăn sâu vào da thịt chúng con,
để chúng con thôi đánh lừa nhau,
đánh lừa Chúa và chính mình.
Ước gì chúng con xây dựng bầu khí chân thành,
để chúng con được lớn lên trong bình an.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
11
THÁNG MƯỜI
Bài
Sai Muôn Thuở
Lời
Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ chúng ta, vẫn luôn vang vọng: ”Anh em hãy đi và làm cho
muôn dân trở thành môn đệ, làm Phép Rửa cho họ nhân danh Chúa Cha và Chúa Con
và Chúa Thánh Thần, dạy họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và này
đây, Thầy ở với anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28, 19-20).
Đó là
những lời sau cùng của Chúa trước khi Ngài rời bỏ mặt đất cách hữu hình để trở
về với Cha. Những lời ấy, trong sức mạnh và hiệu năng của nó, cho thấy rõ căn
tính của Giáo Hội – đó là một Giáo Hội được ủy thác kho tàng sự thật và ơn cứu
độ thần linh không phải để giữ cho riêng mình nhưng là để thông chia cho mọi
người khác nữa. Những lời ấy của bản văn Tin Mừng theo Thánh Matthêu là hiến
pháp của Giáo Hội, vì Giáo Hội, tự bản chất của mình, là một cơ chế truyền
giáo.
Loan
báo Tin Mừng, đó là công bố cho toàn thế giới ơn cứu độ trong Đức Kitô Giêsu, Đấng
đã chết và sống lại để làm Chúa của kẻ sống và người chết. Từ bối cảnh đó,
chúng ta hiểu ý tưởng của Thánh Augustinô, như được Công Đồng Vatican II lặp lại:
“Các Tông Đồ, là nền móng của Giáo Hội, bắt chước mẫu gương của Chúa Kitô, đã
rao giảng lời chân lý và xây dựng các giáo đoàn” (AG, 1).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
11 -10
Thánh
Gioan XXIII, giáo hoàng
Gl
5,1-6; Lc 11,37-41.
Lời
suy niệm “Thật, nhóm Pharisêu các người, bên ngoài
chén dĩa, thì các ngươi rửa sạch, nhưng bên trong các ngươi thì đầy những chuyện
cướp bóc và gian tà.”
Chúa
Giêsu đang mời gọi tất cả mọi Kitô hữu trong đời sống đạo, điều cần thiết nhất
không phải là phải tuân giữ cho những nghi lễ hình thức bên ngài của tôn giáo
mà thiếu hẳn tình yêu và đức công chính. Nhưng cần phải thực hành đức bác ái; rộng
mở cửa lòng mình đón nhận Chúa với Ơn Thánh của Người mà sống với người anh em,
đặc biệt đối với những thân nhân và những người nghèo khó.
Lạy
Chúa Giêsu. Trong đời sống của chúng con, đã nhièu lần chúng con đã sống đạo với
những hình thức bên ngoài, và cũng đã nhìn qua những hình thức bên ngoài đó mà
đã lên án nhau. Xin cho tất cả chúng con luôn biết canh tân đời sống đạo bằng
chính Lời Chúa và Giáo huấn của Giáo Hội với đức Ái.
Mạnh
Phương
11
Tháng Mười
Một Cách Truyền Giáo
Tuần
báo Midnight-Globe xuất bản tại Hoa Kỳ, gần đây có thuật lại một phương thức
làm việc tông đồ của một tín hữu Kitô như sau: mỗi ngày, trừ ngày Chúa Nhật,
ông Jewel Pierce đều ra bờ sông Coosa, gần chỗ ông ở, tại bang Alabama. Ông ném
xuống sông hai chai không, trong đó ông để một mảnh giấy ghi lại một câu kinh
thánh nói về tình thương, hay một sứ điệp tương tự, kèm theo đó là lời đề nghị
sẵn sàng giúp đỡ tất cả những ai cần đến sự giúp đỡ của ông về tinh thần cũng
như vật chất. Những chai không đó được bít kín lại và theo dòng sông chạy ra biển
khơi cách đó 15 cây số.
Trong
vòng 40 năm, ông Jewel Pierce đã gửi đi được 27,000 sứ điệp tình thương Kitô
như thế, kèm theo địa chỉ của ông. Ðã có hơn 2,000 người thuộc 30 quốc gia khác
nhau đã viết thư trả lời và rất nhiều người đã đọc được những lời đầy hy vọng của
sứ điệp Kitô.
Một vị
giám mục Việt Nam đã thuật lại chứng từ sau đây. Tại một làng nhỏ ở miền thượng
du Bắc Việt, toàn dân làng là người Công Giáo, nhưng từ 20 năm qua, họ không có
linh mục coi sóc. Dù vậy, các tín hữu vẫn tổ chức các buổi đọc kinh và hát
thánh ca tại nhà thờ. Ðây cũng là nơi họ tổ chức các lễ cưới và rửa tội một
cách trọng thể. Dù gặp nhiều khó khăn, nhưng dân làng vẫn sống trong an vui và
bình thản.
Tiếng
đồn về niềm vui của dân làng này đến tai một làng sơn cước. Do đó, dân làng sơn
cước này yêu cầu những người Công Giáo cho người đến dạy họ các bài kinh và
thánh ca để họ cũng tìm được niềm vui.
Nhưng
dân làng Công Giáo không tìm được ai: người lớn thì phải đi làm việc đồng áng,
trẻ em thì phải đi học, còn người già cả thì không đủ sức băng rừng leo núi để
đến giúp người sơn cước. Chỉ có một người thuộc kinh bổn, thánh ca và biết các
nghi thức tôn giáo. Người đó lại là một người mù.
Sau
khi bàn bạc với nhau, dân làng sơn cước đã đồng ý sai người dẫn hai con ngựa đi
rước người mù. Người tín hữu tàn tật này đã ở lại với dân làng 4 tháng. Cứ mỗi
tối, sau khi làm việc trở về, dân làng tụ họp với nhau, nay nhà này, mai nhà
khác, để tập đọc kinh và hát thánh ca. Sau một thời gian, người giảng viên giáo
lý mù khảo sát và làm phép rửa cho người dân làng đầu tiên. Và người tân tòng
này lại rửa tội cho những người khác và cứ như thế cho đến người cuối cùng.
Phương
pháp làm việc tông đồ của làng Công Giáo trên đây là phương pháp đơn sơ, nhưng
cốt yếu của Kitô giáo: đó là rao giảng bằng chính chứng từ của cuộc sống, nhất
là cuộc sống an bình và vui tươi
(Lẽ
Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét