06/05/2017
Thứ Bảy đầu tháng, tuần 3 Phục Sinh
Bài Ðọc I: Cv 9, 31-42
"Hội thánh được
tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Trong những ngày ấy, Hội
Thánh được bình an trong khắp miền Giuđêa, Galilêa và Samaria, sống trong sự
kính sợ Chúa, được tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần.
Phêrô đi khắp các miền,
đến với các thánh đang ở Lyđa. Ở đó ngài gặp một người tên là Ênêa, bị bất toại
đã liệt giường suốt tám năm. Phêrô nói với anh ta: "Ênêa, Chúa Giêsu Kitô
chữa anh lành bệnh; hãy chỗi dậy và dẹp giường đi". Lập tức anh ta đứng
lên. Tất cả dân cư ở Lyđa và Sarôna thấy vậy, đều trở lại cùng Chúa.
Tại Gióp-pê, có một nữ
môn đồ tên là Tabitha, nghĩa là Sơn Dương. Bà làm nhiều việc lành và hay bố
thí. Xảy ra trong những ngày ấy bà lâm bệnh mà chết; người ta rửa xác bà, rồi đặt
trên lầu. Vì Lyđa ở gần Gióp-pê, các môn đồ nghe tin Phêrô đang ở đó, liền sai
hai người đến xin ngài rằng: "Xin ngài hãy mau đến với chúng tôi".
Phêrô chỗi dậy đi với họ. Ðến nơi, người ta dẫn ngài lên lầu; tất cả các quả phụ
bao quanh ngài, khóc nức nở, chỉ cho ngài xem các áo trong áo ngoài mà chị Sơn
Dương may cho họ. Phêrô bảo mọi người ra ngoài, rồi quỳ gối cầu nguyện, và quay
mặt về phía thi thể mà nói: "Tabitha, hãy chỗi dậy". Bà liền mở mắt,
thấy Phêrô và ngồi dậy. Phêrô đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi các thánh, và các
quả phụ đến, và chỉ cho thấy bà đã sống lại. Cả thành Gióp-pê hay biết việc ấy,
nên nhiều người tin vào Chúa. Phêrô lưu lại Gióp-pê nhiều ngày tại nhà Simon thợ
thuộc da.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 115, 12-13.
14-15. 16-17
Ðáp: Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những điều
Ngài ban tặng cho tôi? (c. 12)
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Tôi lấy gì
dâng lại cho Chúa, để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi? Tôi sẽ lãnh
chén cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa. - Ðáp.
2) Tôi sẽ giữ trọn lời
khấn xin cùng Chúa, trước mặt toàn thể dân Ngài. Trước mặt Chúa thật là quý
hoá, cái chết của những bậc thánh nhân Ngài. - Ðáp.
3) Ôi lạy Chúa, con là
tôi tớ Chúa, con là tôi tớ Ngài, con trai của nữ tỳ Ngài, Ngài đã bẻ gãy xiềng
xích cho con. Con sẽ hiến dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ, và con sẽ kêu cầu
danh Chúa. - Ðáp.
Alleluia: Mt 28, 19 và
20
Alleluia, alleluia! -
Các con hãy đi giảng dạy muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận
thế. - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 61-70
"Chúng con sẽ
đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống".
Trích Phúc Âm theo
Thánh Gioan.
Khi ấy, có nhiều môn đệ
của Chúa Giêsu nói rằng: "Lời này chói tai quá! Ai nghe được!" Tự biết
rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ: "Ðiều đó
làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên nơi đã ở trước
thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có ích gì? Nhưng lời
Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong các ngươi có một số
không tin". Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ không tin, và kẻ
nào sẽ nộp Người. Và Người nói: "Bởi đó, Ta bảo các ngươi rằng: Không ai
có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho". Từ bấy giờ có nhiều môn
đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm Mười Hai rằng:
"Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?" Simon Phêrô thưa Người:
"Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban sự sống đời
đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là Ðấng Kitô,
Con Thiên Chúa".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Đức tin vượt lên trên mọi lý luận
Khởi đầu cho hành
trinh đức tin là sự hiểu biết, nhưng đức tin phải vượt xa sự hiểu biết. Chỉ thuần
túy là hiểu biết thì không thể gọi là tin và nhiều khi đức tin còn nghịch lại với
hiểu biết. Đức tin đòi con người vượt trên mọi lý luận để xả thân chấp nhận như
một liều lĩnh.
Có một người vô thần,
bị rơi từ đỉnh núi cao xuống vực thẳm. May thay là giữa chừng có một lùm cây cản
anh lại. Hai tay giữ chặt lùm cây, nhìn lên chẳng có ai, nhìn xuống là vực thẳm,
anh mới cất tiếng kêu cứu: “Nếu quả thật có Thiên Chúa quyền năng vô biên, xin
Ngài hãy ra tay cứu tôi, tôi xin tin”. Một giọng nói đáp lại: “Nếu anh thật
lòng tin, anh hãy buông tay ra”. Người vô thần thầm nghĩ: Làm sao mà buông được,
trèo lên chẳng được, buông tay thì rơi xuống vực thẳm, làm sao giữ được mạng sống,
và anh hỏi lại: “Thật sự có Ngài ở đó không?” Nhưng không một lời đáp trả, chỉ
còn có tiếng của anh vang vọng giữa núi rừng, cơ hội cho anh có đức tin đã qua.
“Lời gì mà sống sượng thế”, hoặc “Có Ngài ở đó không”, đấy là những phản
ứng trước lời mời gọi tin. Nếu chỉ thuần túy lỳ luận và đòi hỏi bằng chứng, thì
chẳng bao giờ gặp được niềm tin. Quá đòi hỏi một hiểu biết cụ thể, con người
khó chấp nhận Thịt Máu Chúa Giêsu làm lương thực nuôi dưỡng thì họ sẽ thế nào
khi thấy Con Người lên nơi Ngài đã ở trước. Chưa cảm nhận được những điều cụ thể
như thức ăn của uống, thì làm sao có thể cảm nhận được vinh quang của Ngài.
Chưa chấp nhận được điều thuộc tinh thần mang hình thức vật chất, thì làm sao
nói đến những điều thuần túy tinh thần.
Chính vì không tin, nhiều người đã bỏ không theo Chúa Giêsu nữa, chỉ còn
nhóm 12 vẫn tin và theo Chúa, mặc dù cho đến lúc đó họ vẫn không hiểu lời giảng
dạy của Ngài. Nói thế không phải là các ông tin và theo một cách mù quáng,
nhưng là phó thác vì xác tín rằng chỉ có Chúa mới có lời ban sự sống.
Trước những biến cố cuộc sống xem ra đòi hỏi một sự đáp trả bằng niềm
tin, ước gì chúng ta cũng biết đáp trả không phải bằng sự bỏ đi, nhưng bằng
lòng quảng đại trung thành vì biết rằng không gì ở ngoài thánh ý Thiên Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Bảy Tuần III PS
Bài đọc: Acts
9:31-42; Jn 6:60-69.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thầy mới có những Lời đem lại sự sống đời đời.
Lời của một người nói
ra có thể gây những phản ứng và hiệu quả khác nhau nơi người nghe: Có người cho
là lời nói chướng tai không thể chịu đựng nổi; có người cho là lời nói nhảm vô
ích; nhưng cũng có những người cho là lời hay ý đẹp, có thể mang lại hy vọng và
đem lại sự sống cho những ai thực hành nó. Điều khác biệt là người nghe có hiểu
và nhận ra ý nghĩa của lời người khác nói hay không.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh những lời nói mang lại sự sống của Chúa Giêsu và thánh Phêrô. Trong
Bài Đọc I, Phêrô dùng lời nói nhân danh Đức Kitô để chữa lành người bại liệt đã
8 năm, và cho một phụ nữ đã chết được sống lại. Trong Phúc Âm, lời tuyên bố của
Chúa Giêsu: “Và bánh ta sẽ ban chính là thịt ta để cho thế gian được sống” gây
nên những phản ứng khác nhau nơi khán giả. Một số các môn đệ quyết định không
theo Chúa Giêsu nữa, vì những lời nói của Ngài làm họ chướng tai. Các Tông đồ,
đại diện là Phêrô, tuyên xưng sự cần thiết của Lời Chúa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy
thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.
Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của
Thiên Chúa.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phêrô dùng danh Đức Kitô để làm những gì Chúa Giêsu đã làm.
Sách CVTĐ tường thuật:
“Hồi ấy, trong khắp miền Judah, Galilee và Samaria, Hội Thánh được bình an, được
xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ
Thánh Thần nâng đỡ.” Thiên Chúa quan phòng mọi sự cách khôn ngoan: Ngài biết
Giáo Hội cần có những lúc bách hại để thanh tẩy và thử luyện đức tin; nhưng
cũng có những lúc cần bình an để củng cố và làm cho đức tin lan tràn. Vì vậy,
Giáo Hội cần phải sẵn sàng và chuẩn bị cho các tín hữu đương đầu cách hiệu quả
khi bị bách hại cũng như khi được an bình. Trình thuật hôm nay nói tới 2 phép lạ
thánh Phêrô đã làm nhân danh Đức Kitô.
1.1/ Phêrô chữa bệnh cho
một người tê bại đã 8 năm: Giống như Chúa
Giêsu đã từng làm phép lạ để chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền của dân chúng,
Phêrô cũng được Chúa ban uy quyền để giảng dạy và chữa lành. Khi Phêrô rảo khắp
nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại Lydda, ông gặp thấy một người tên là
Aeneas liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại. Ông nói với anh ta: "Anh
Aeneas, Đức Giêsu Kitô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn
giường lấy." Lập tức anh đứng dậy. Chứng kiến phép lạ đó, tất cả những người
cư ngụ ở Lydda và đồng bằng Sharon trở lại cùng Chúa. Điều đáng chú ý ở đây là
Phêrô không nhân danh mình, nhưng nhân danh Chúa Giêsu Kitô, để rao giảng và
truyền lời chữa bệnh cho dân chúng. Phép lạ Phêrô làm cần thiết để cho mọi người
tin những gì ông rao giảng về Đức Kitô.
1.2/ Phêrô cứu người chết
sống lại: “Ở Joppa, trong số các môn đệ có một
bà tên là Tabitha, có nghĩa là Dorcas (Linh Dương). Bà này đầy công đức vì những
việc lành và bố thí bà đã làm. Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người
ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên.
Vì Lydda gần Joppa,
nên khi các môn đệ nghe biết ông Phêrô ở đó, liền cử hai người đến mời:
"Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn." Ông Phêrô đứng dậy cùng
đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh
ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Tabitha đã may khi
còn sống với họ.”
Ông Phêrô cho mọi người
ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía
thi hài và ra lệnh: "Bà Tabitha, hãy đứng dậy!" Bà ấy mở mắt
ra, và khi thấy ông Phêrô, liền ngồi dậy. Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi
dân thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống. Cả thành Joppa đều biết
việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.” Noi gương Chúa Giêsu đã ngước mắt
lên trời cầu nguyện với Chúa Cha, trước khi truyền cho Lazarus hãy trỗi dạy và
ra khỏi mồ (Jn 11), Phêrô cũng quỳ xuống cầu nguyện để lấy quyền năng của Thiên
Chúa, trước khi gọi tên bà Tabitha và truyền cho Bà hãy đứng dạy. Không phải lời
của ai cũng có quyền năng làm cho người chết sống lại, nhưng chỉ có những lời
có quyền năng của Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.
Cùng nghe một câu Chúa
nói: “Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho
thế gian được sống” (Jn 6:51c), nhưng gây ra 2 phản ứng khác nhau:
2.1/ Phản ứng của các môn
đệ về diễn từ Thánh Thể của Chúa Giêsu: Khi
nghe Chúa Giêsu nói về việc phải ăn thịt và uống máu Ngài, các môn đệ không thể
nào chịu nổi, liền nói: "Lời này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?"
Nhưng Chúa Giêsu có uy quyền biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy,
Người bảo các ông: "Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được
ư? Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao? Thần khí mới
làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là
thần khí và là sự sống. Nhưng trong anh em có những kẻ không tin."
Lời của Chúa Giêsu có
quyền năng của Thánh Thần; vì thế, có khả năng ban sự sống. Các môn đệ không
tin, vì họ suy nghĩ theo tính xác thịt; họ chỉ có thể tin được khi họ để cho
Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn họ nhận ra sự thật và tin những gì Chúa nói. Để
có Chúa Thánh Thần, họ phải được Chúa Cha ban tặng, như Chúa Giêsu nói với họ:
"Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha
không ban ơn ấy cho."
Từ lúc đó, nhiều môn đệ
rút lui, không còn đi theo Người nữa. Họ rút lui vì họ nghĩ họ không thể theo một
người nói những lời không theo lề lối suy nghĩ của con người. Họ bỏ lỡ cơ hội học
hỏi suy nghĩ cao siêu của Thiên Chúa.
2.2/ Phản ứng của các
Tông-đồ: Vậy Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai:
"Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?" Ông Simon Phêrô liền
đáp: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những
lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng
chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa."
Chỉ có 3 nhân vật được
gọi là Đấng Thánh trong Tin Mừng Gioan: Chúa Cha Thánh (Jn 17:11), Chúa Con
Thánh ở đây, và Chúa Thánh Thần (1:33, 14:26, 20:33). Vì cả ba là Đấng Thánh, cả
ba đều có sức thánh hóa con người (1:33, 10:36, 14:26, 17:11, 17, 19, 20:22).
Chúa Giêsu đến để thánh hóa con người bằng cách tiêu diệt những việc làm của ma
quỉ, để mang lại sự sống cho con người. Phêrô tuyên xưng Lời của Chúa Giêsu
không những mang lại sự sống, mà chỉ có Lời này mới có thể mang lại sự sống đời
đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Lời Chúa là lời có
quyền năng của Thánh Thần trong đó; vì thế, chúng ta phải tin Lời Chúa có sức
làm cho những gì không có thành có, những gì đã hư lại được chữa lành, những gì
đã chết được sống lại, và nhất là có sức làm cho con người đạt được sự sống đời
đời.
- Để Lời Chúa có thể
sinh ích, con người cần biết quí trọng Lời Chúa: chuẩn bị tâm hồn bằng sự thinh
lặng và cầu nguyện, không nghe Lời Chúa cho qua lần chiếu lệ, phải bỏ thời giờ
để học hỏi và suy niệm, và nhất là phải thực hành Lời Chúa.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
Ga 6,60-69
“BỎ THẦY, CON BIẾT
THEO AI!”
“Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có lời
đem lại sự sống đời đời.” (Ga 6,68)
Suy niệm: Có
ai ngờ một con người bộc trực như Phê-rô lại có thể nói lên một lời dạt dào cảm
xúc như thế: Giữa lúc đám đông nhao nhao bất bình, nhiều môn đệ nao núng vì những
lời “gây sốc” của Thầy Giê-su, phải là một môn đệ say mê gắn bó với Thầy đến tột
độ như Phê-rô mới có đủ can đảm để thốt lên: “Bỏ Thầy, thì chúng con biết đến với
ai!” Đối với người môn đệ tận trung này, Đức Giê-su không chỉ là một người thầy,
một bậc thánh nhân, nhưng hơn thế nữa, Thầy là lẽ sống còn của môn đệ, vì Thầy
là Đấng Thánh của Thiên Chúa, là Thiên Chúa, chỉ có Thầy “mới có lời đem lại sự
sống đời đời”.
Mời bạn: Lời tuyên xưng đó, theo lối nói của thánh Phao-lô, dù có
vẻ “điên điên” (x. 2Cr 11,23), nhưng lại là lời tuyên xưng rất thật và mạnh mẽ
nhất của bất cứ ai chọn đi theo làm môn đệ Đức Ki-tô.
Hướng về ngày mai,
Chúa Nhật tuần IV Phục Sinh, lễ Chúa Chiên Lành, ngày cầu nguyện cho ơn
thiên triệu, lời trần tình của Phê-rô cũng nói lên tâm trạng và thái độ quyết
liệt, triệt để của người quyết chọn theo ơn gọi tu trì: chỉ có Ngài là “đối tượng
duy nhất” của đời mình, vì “bỏ Ngài, con biết theo ai!”
Sống Lời Chúa: Hằng ngày bạn dành thời gian thích hợp để tâm sự với
Chúa bằng những tâm tình thân thiết nhất.
Cầu nguyện: Lạy
Chúa Giê-su, Chúa đã cho chúng con tin và nhận biết Chúa, là Đấng Thánh được
Chúa Cha sai đến. Xin Chúa cho mọi người nhận ra và trở nên môn đệ của Chúa.
Xin Chúa giúp chúng con quảng đại từ bỏ mọi sự để chọn Chúa, vì Chúa mới có lời
đem lại sự sống đời đời. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Anh em cũng muốn bỏ đi sao? (6.5.2017 – Thứ bảy Tuần 3 Phục sinh)
Tin vào Đức Giêsu là một chọn lựa lớn và căn bản. Chọn lựa này cần được làm mới lại mỗi ngày xuyên qua những chọn lựa nhỏ.
Suy niệm:
Chương 6 của Tin Mừng
Gioan có một kết thúc không vui lắm.
Bài Tin Mừng hôm nay (cc.
60-69) đi theo ngay sau các câu 35-50,
vì các câu 51-59 có lẽ
được viết muộn hơn và thêm vào sau này.
Đức Giêsu coi mình là
bánh thật từ trời xuống (cc. 33. 50).
Ai tin vào Ngài sẽ được
sống muôn đời (cc 40. 47).
Những lời giảng của Đức
Giêsu đã gây vấp phạm, khó nghe, gai chướng,
khiến nhiều môn đệ xầm
xì, không tin, rút lui và không đi theo Ngài nữa.
Chỉ có nhóm Mười Hai ở
lại, nhưng cũng không trọn vẹn.
Giáo huấn của Đức Giêsu
vẫn luôn gây sốc cho con người mọi thời.
Lời Chúa vẫn luôn là điều
khó hiểu, khó chịu và khó sống.
Những Kitô hữu đã tin
theo Đức Giêsu trong nhiều năm
vẫn bị đặt mình trước lời
Chúa và được mời gọi chọn lại.
Tin vào Đức Giêsu là một
chọn lựa lớn và căn bản.
Chọn lựa này cần được làm
mới lại mỗi ngày xuyên qua những chọn lựa nhỏ.
Có những Kitô hữu mất đức
tin vì đã không dám sống niềm tin của mình.
Có những người rút lui và
bỏ đi, dù tên vẫn còn trong sổ Rửa tội.
Có những người xầm xì vì
những đòi hỏi gai góc của Lời Chúa.
“Chẳng lẽ anh em cũng muốn
bỏ đi sao?”
Đức Giêsu buồn rầu hỏi
nhóm Mười Hai như thế.
Simon đại diện anh em đã
xin được tiếp tục ở với Thầy, đi với Thầy.
“Bỏ Thầy chúng con biết
đi với ai ?”
Lời của Thầy tuy khó
nghe, nhưng con tin đó là lời ban sự sống đời đời (c. 68).
Lời của Thầy tuy chướng
tai, nhưng lại là thần khí và là sự sống (c. 63).
Simon tin Thầy Giêsu là
Đấng Thánh của Thiên Chúa (c. 69).
Đấng Thánh là Đấng từ
trời xuống
và cũng là Đấng sẽ lên
trời nơi đã ở trước kia (c. 62).
Có thể điều làm con người
hôm nay bỏ đạo, bỏ Chúa Giêsu,
lại không phải là những
lời khó nghe của Ngài,
mà là đời sống của các
Kitô hữu, những người không dám sống các lời ấy.
Nhiều người thấy chướng
khi nhìn vào cuộc sống của họ.
Xin Chúa Cha ban cho
chúng ta ơn đến với Giêsu, và kiên trì ở lại với Ngài.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin dạy con luôn tươi tắn và dịu dàng
trước mọi biến cố của cuộc sống,
khi con gặp thất vọng, gặp người hờ hững vô tâm,
hay gặp sự bất trung, bất tín
nơi những người con tin tưởng cậy dựa.
Xin giúp con gạt mình sang một bên
để nghĩ đến hạnh phúc người khác,
giấu đi những nỗi phiền muộn của mình
để tránh cho người khác phải đau khổ.
Xin dạy con biết tận dụng đau khổ con gặp trên đời,
để đau khổ làm con thêm mềm mại,
chứ không cứng cỏi hay cay đắng,
làm con nhẫn nại chứ không bực bội,
làm con rộng lòng tha thứ,
chứ không hẹp hòi hay độc đoán, cao kỳ.
Ước gì không ai sút kém đi
vì chịu ảnh hưởng của con,
không ai giảm bớt lòng thanh khiết, chân thật,
lòng cao thượng, tử tế,
chỉ vì đã là bạn đồng hành của con
trong cuộc hành trình về quê hương vĩnh cửu.
Khi con loay hoay với bao nỗi lo âu bối rối,
xin cho con có lúc
thì thầm với Chúa một lời yêu thương.
Ước chi đời con là cuộc đời siêu nhiên,
tràn trề sức mạnh để làm việc thiện,
và kiên quyết nhắm tới lý tưởng nên thánh. Amen.
(dịch theo Learning
Christ)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
HÃY NÂNG TÂM HỒN LÊN
6 THÁNG NĂM
Nhà Trồng Nho Cố Vun
Xới Để Có Một
Mùa Bội Thu
Trong kết hiệp với thân nho, mỗi cành đều có chỗ riêng của mình. Thật vậy,
sự sống của Đức Kitô truyền tới mỗi cành nho và nuôi dưỡng nó. Khi Đức Kitô
tuyên bố: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là Người trồng nho”, Người cũng cho
biết: “Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Ngài chặt đi; còn
cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn” (Ga
15, 1 – 2).
Và Đức Kitô nói tiếp: “Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với
anh em” (câu 3). Khi nói “anh em”, dù sử dụng từ ngữ số nhiều, người cũng đang
nhắm nói với từng người. Người đang nghĩ đến từng cành nho.
Người tiếp: “Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong anh em” (câu 4).
Rồi liền theo đó, Người xác nhận: “Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa
trái nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy”.
Khi nói “anh em”, Đức Kitô có ý chỉ “từng người trong anh em”. Và hình ảnh
mà Người trình bày xoáy vào một thân nho duy nhất. Chỉ nơi Người, các cành nho
mới nhận được sự sống. Và mỗi cành nho đều tìm được sự sống nơi Người. Cây nho
có nhiều cành, nhưng “nhiều” ở đây không phải là một “mớ” hay “đống” tản mác rời
rạc được chất lại với nhau. Mỗi cành nho đều được nâng đỡ bởi cây nho. Mỗi cành
nho đều được gắn kết với cây nho bằng mối liên lạc độc đáo của riêng mình. mối
quan hệ giữa từng người chúng ta với Đức Kitô cũng có tính biệt vị như thế. và
qua mối quan hệ với Đức Kitô, chúng ta cũng được đi vào mối thông hiệp với Cha.
Nguyên tác: LIFT UP YOUR HEARTS
Lm. Lê Công Đứcdịch
Lm. Lê Công Đứcdịch
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 05-5
Cv 9, 31-42; Ga 6, 60-69.
LỜI SUY NIỆM: “Thần Khí mới làm cho
sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì, Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự
sống.”
Trong “Diễn từ về Bánh
trường Sinh” Thánh Gioan hướng dẫn chúng ta đi từ phép lạ Chúa Giêsu hóa bánh
ra nhiều để nuôi dân. Đi đến việc Chúa Giêsu ban chính Máu Thịt của Chúa cho bất
cứ ai muốn có sự sống; Giúp cho con người chọn lựa sự sống hay sự chết, đón nhận
Máu Thịt Chúa hay chối từ, không dừng ở đó, Chúa Giêsu còn khẳng định: “Thần
Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì, Lời Thầy nói với anh em là
thần khí và là sự sống”.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa
là Đấng hằng yêu thương và là Đấng Cứu Độ trần gian. Xin Chúa cho mọi người
trong gia đình chúng con lập lại Lời Thánh Phêrô: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng
con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.”
Mạnh Phương
6 Tháng Năm
Khác Biệt Giữa Ngày Và Ðêm
Một vị đạo sĩ Ấn Giáo nọ hỏi các đệ tử của
ông như sau: "Làm thế nào để biết được đêm đã tàn và ngày bắt đầu?"
Một người
đệ tử trả lời như sau: "Khi ta trông thấy một con thú từ đằng xa và ta có
thể nói: đó là con bò hay con ngựa".
Câu trả lời trên đây đã không làm cho nhà đạo
sĩ ưng ý chút nào...
Người đệ
tử thứ hai mới lên tiếng nói: "Khi ta thấy một cây lớn từ đằng xa vàta có
thể nói nó là cây xoài hay cây mít".
Vị đạo sĩ cũng lắc đầu không đồng ý. Khi các đệ
tử nhao nhao muốn biết câu giải đáp, ông mới ôn tồn nói như sau: "Khi ta
nhìn vào gương mặt của bất cứ người nào và nhận ra người anh em của ta trong
người đó thì đó là lúc đêm tàn và ngày mới bắt đầu. Nếu ta không phân biệt được
như thế, thì cho dù đêm có tàn, ngày có bắt đầu, tất cả mọi sự không có gì thay
đổi".
Ngày 25 tháng 12, lễ Thần Mặt
Trời của dân ngoại đã được Giáo Hội chọn làm ngày sinh của Chúa Giêsu. Chúa
Giêsu quả thực là Mặt Trời Công Chính. Ngài xuất hiện để báo hiệu Ðêm đã tàn và
Ngày Mới bắt đầu.
Nhân loại đã chìm ngập trong đêm
tối của tội lỗi, đêm tối của trốn chạy khỏi Thiên Chúa và chối bỏ lẫn nhau giữa
người với người. Chúa Giêsu đã đến để xóa tan đêm tối ấy và khai mở ngày mới
trong đó người nhận ra người, người trở về với Thiên Chúa.
Quả thực, chỉ trong Ðức Giêsu
Kitô, mầu nhiệm con người mới được sáng tỏ. Trong đêm tối âm u của khước từ
Thiên Chúa và chóii bỏ lẫn nhau, con người đã không biết mình là ai, mình sẽ đi
về đâu. Trong ánh sáng của Chúa Giêsu Kitô, con người nhận dạng được chính mình
cũng như nhìn thấy người anh em của mình.
Nhận ra người anh em nơi một
người nào đó chính là nhìn thấy hình ảnh của Thiên Chúa nơi mọi người cũng như
phẩm giá vô cùng cao quý của người đó.
Nhận ra người anh em nơi một người
nào đó là nhìn thấy niềm vui, nỗi khổ, sự bất hạnh và ngay cả lỗi lầm của người
đso như của chính mình.
Nhận ra người anh em nơi một người
nào đó chính là sẵn sàng tha thứ cho người đó ngay cả khi người đó xúc phạm đến
ta và không muốn nhìn mặt ta.
Nhận ra người anh em nơi một người
nào đó cũng có nghĩa là không thất vọng về khả năng hướng thiện của người đó.
Nhận ra người anh em nơi một người
nào đó cũng có nghĩa là muốn nói với người đó rằng, cách này hay cách khác, ta
cần người đó để được sống xứng với ơn gọi làm người hơn.
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét