09/04/2014
Thứ Tư sau Chúa Nhật
V Mùa Chay
Bài
Ðọc I: Ðn 3, 14-20. 91-92. 95
"Người
đã sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi tớ Người".
Trích
sách Tiên tri Ðaniel.
Trong
những ngày ấy, vua Nabucôđônôsor nói rằng: "Hỡi Sidrach, Misach và
Abđênagô, có phải các ngươi không chịu thờ các thần của ta và lạy tượng vàng ta
đã dựng không? Vậy nếu các ngươi đã sẵn sàng, thì lúc nghe tiếng kèn, tiếng huyền
cầm, tiếng còi, quyển sáo và các thứ nhạc khí, các ngươi phải sấp mình thờ lạy
tượng ta đúc. Nhưng nếu các ngươi không chịu sấp mình thờ lạy, lập tức các
ngươi sẽ bị ném vào lò lửa cháy bừng. Và coi Chúa nào sẽ cứu thoát các ngươi khỏi
tay ta". Sidrach, Misach và Abđênagô trả lời với vua Nabucôđônôsor rằng:
"Tâu lạy vua, chúng tôi không cần trả lời cùng vua về việc này, vì đây
Thiên Chúa chúng tôi thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi lò lửa cháy bừng, và
khỏi tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn thì, tâu lạy vua,
vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần của vua và không lạy tượng vàng
của vua dựng lên".
Bấy
giờ vua Nabucôđônôsor thịnh nộ, mặt biến sắc, nhìn thẳng vào Sidrach, Misach và
Abđênagô, ông ra lệnh đốt lò nóng hơn thường gấp bảy lần, và truyền lệnh các
tráng sĩ trong cơ binh trói chân Sidrach, Misach và Abđênagô, và ném vào lò lửa
cháy bừng.
Bấy
giờ vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vã đứng lên và nói với các triều thần rằng:
"Chớ thì ta không ném ba người bị trói vào lò lửa sao?" Các ông trả lời
với vua rằng: "Tâu lạy vua, thật có". Vua nói: "Ðây ta thấy có bốn
người không bị trói đi lại giữa lò lửa mà không hề hấn gì; dáng điệu người thứ
tư giống như Con Thiên Chúa". Vua Nabucôđônôsor nói tiếp: "Chúc tụng
Chúa của Sidrach, Misach và Abđênagô, Ðấng đã sai thiên thần của Người đến giải
thoát các tôi tớ tin cậy Người, không chịu vâng phục mệnh lệnh của nhà vua và
thà hy sinh thân xác, chớ không phục luỵ thờ lạy Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa
của họ".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Ðn 3, 52. 53. 54. 55. 56
Ðáp: Chúa đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời (c. 52b).
Xướng:
1) Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca ngợi,
tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi,
tôn vinh và tán tụng muôn đời. - Ðáp.
2)
Chúa đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh
muôn đời. - Ðáp.
3)
Chúc tụng Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
- Ðáp.
4)
Chúc tụng Chúa, Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời. - Ðáp.
5)
Chúc tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời. - Ðáp.
Câu
Xướng Trước Phúc Âm: Ga 11, 25a và 26
Chúa
phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời".
Phúc
Âm: Ga 8, 31-42
"Nếu
Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi thực sự được tự do".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi
ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đã tin nơi Ngài rằng: "Nếu các
ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ được biết sự
thật, và sự thật giải thoát các ngươi". Họ thưa lại Người: "Chúng tôi
là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại nói
"Các ngươi sẽ được tự do"?". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Quả
thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên
nô lệ không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa
Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các
ngươi là con cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm
nhập vào lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các
ngươi, các ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi". Họ đáp lại:
"Cha chúng tôi chính là Abraham!" Chúa Giêsu nói: "Nếu thực các
ngươi là con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các
ngươi đang tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự
Thiên Chúa. Ðiều đó Abraham đã không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các
ngươi!" Họ lại nói: "Chúng tôi không phải là những đứa con hoang!
Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!" Chúa Giêsu nói: "Nếu Thiên
Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì
Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Nô Lệ Tội Lỗi
Khi
thi hành bổn phận của vị Khâm Sứ Tòa Thánh tại Hungary, Ðức Tổng Giám Mục Angelo
Ronalli nhận được một bức thư nặng lời chê bai và quở trách Ngài về mọi mặt do
một linh mục gởi cho. Ðọc xong bức thư, Ðức Tổng Giám Mục Angelo Roncalli không
nói một lời, lòng vẫn thao thức yêu thương vị linh mục đã chỉ trích Ngài.
Thời
gian trôi qua, Ngài được phong chức Sứ Thần Tòa Thánh tại Paris, rồi lên Hồng Y
Giáo Chủ ở Pénitria và cuối cùng đắc cử Giáo Hoàng với danh hiệu là Gioan
XXIII. Khi Ngài lên ngôi Giáo Hoàng thì vị linh mục viết thư chỉ trích Ngài vẫn
còn sống. Một hôm, gặp dịp giáo dân trong vùng tổ chức cuộc hành hương về Rôma
để yết kiến Ðức Tân Giáo Hoàng và cũng là vị cựu Tổng Giám Mục của họ ngày xưa.
Vị linh mục nọ cũng đi chung với phái đoàn. Ðến Rôma, vị linh mục ấy xin được gặp
riêng để yết kiến Ðức Gioan XXIII, và lời thỉnh cầu được chấp nhận.
Sau
đây là câu chuyện do chính linh mục ấy thuật lại: Trong lúc đứng ở phòng khách
trên điện cao Vatican để đợi đến phiên vào triều yết Ðức Thánh Cha, đầu óc tôi
cứ nghĩ đến bức thư chỉ trích Ngài năm xưa. Tôi thầm nghĩ đã mấy chục năm qua rồi,
chắc giờ đây Ðức Thánh Cha không còn nhớ nữa đâu. Nhưng nếu rủi khi Ngài còn nhớ
thì sao? Lòng tôi cảm thấy xao xuyến hồi hộp và hy vọng Ðức Thánh Cha sẽ tha thứ
cho tôi.
Ðang
lúc suy nghĩ miên man thì bỗng cánh cửa chợt mở, linh mục thư ký dẫn tôi vào. Vừa
thấy tôi, Ðức Thánh Cha niềm nở đưa tay bắt và mời tôi ngồi. Ngài ân cần hỏi
thăm công việc mục vụ của tôi, của giáo phận và bùi ngùi nhắc đến những người bạn
cũ năm xưa bên Hungary. Ngài thương nhớ tất cả, không trừ một ai và như thể xứ
sở của tôi là chính quê hương của Ngài vậy.
Lúc
ấy lòng tôi rất khấp khởi, vì chắc Ðức Thánh Cha đã quên hẳn bức thư hỗn hào
ngày xưa. Câu chuyện vẫn tiếp tục trong bầu khí vui vẻ thân tình. Bỗng tôi thấy
Ðức Thánh Cha đưa tay với lấy cuốn Kinh Thánh, Ngài mở ra để trước mặt tôi bức
thư hỗn láo kia. Tôi xấu hổ và sợ hãi, tôi đang lúng túng với muôn ngàn âu lo
thắc mắc, thì Ðức Thánh Cha đã cầm lấy tay tôi cách dịu dàng và bảo: "Con
đừng sợ, Cha không bao giờ giận con đâu? Cha cám ơn con, Cha cũng là người có
những khuyết điểm. Cha ngăn bức thư con viết vào Kinh Thánh để hằng ngày đọc mà
xét mình, hầu có thể dứt khoát với những khuyết điểm còn tồn tại, hoặc xa lánh
những lầm lỡ có thể xảy đến trong tương lai. Mỗi lần như thế, Cha lại nhớ đến
con và cầu nguyện cho con".
Anh
chị em thân mến!
Ðức
Gioan XXIII nổi tiếng là vị Giáo Hoàng hiền lành và khiêm nhượng. Ngài đã biết
tận dụng những lời phê bình chỉ trích để canh tân đời sống đức tin của mình
luôn mãi. Vì những lời khen tặng, nhất là vì lịch sự, như hậu ý vụ lợi có hại
cho sự phát triển tinh thần và nhân cách của người nhận hơn là làm lợi cho họ.
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta đọc thấy thái độ của Chúa Giêsu đối với người Do
Thái vừa mới tin vào Ngài. Ngài thấy lòng tin của họ chưa được trọn vẹn lắm,
nên Ngài đã đề nghị với họ những biện pháp thiết thực để củng cố lòng tin đó.
Nhưng Ngài đòi họ cần phải sống Lời Chúa, để cho Lời Chúa thấm nhập vào trọn cuộc
đời họ, để Lời Chúa giải thoát họ khỏi cảnh nô lệ tội lỗi. Tuy nhiên, những người
Do Thái này chưa có đủ khiêm tốn để chấp nhận đề nghị của Chúa. Họ tự phụ mình
là con cháu của Abraham và không cần ai chỉ dạy thêm điều chi nữa.
Anh
chị em thân mến!
Chúa
Giêsu chờ đợi những người Do Thái mới tin Chúa, như đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa
nghe. Hãy noi gương của Thiên Chúa và của Abraham mà phát triển mối tương quan
đức tin với Ngài: "Nếu các ngươi là con cái của Thiên Chúa Cha, thì chắc
chắn các ngươi sẽ yêu mến Ta. Nếu các ngươi là con cái của Abraham thì các
ngươi hãy thi hành công việc của Abraham mà tin lời Ta".
Vậy,
những người Do Thái tự phụ này không thể nào thăng tiến trên con đường đức tin.
Bởi vì họ chỉ mượn danh nghĩa con cái Thiên Chúa, bà con của Abraham để hưởng lợi
mà thôi. Họ cho mình là người trong nhà, nhưng thực ra họ là những người con xa
lạ, người con hoang theo như từ ngữ của đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe.
Ðức
cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng"
đã khuyên chúng ta như sau: Lòng mến Chúa phải tuyệt đối. Vì như Lời Chúa dạy:
"Không ai được làm tôi hai chủ". Con làm tôi mấy chủ? Mỗi ngày hãy
dành riêng ít phút thinh lặng để giúp đời nội tâm tiến lên. Lâu nay con để dành
mấy phút? Con chỉ có một việc quan trọng nhất, như Maria đã chọn phần tốt nhất
là ngồi bên chân Chúa. Nếu con không sống nội tâm, nếu Chúa Giêsu không phải là
linh hồn các hoạt động của con thì con thấy nhiều, rõ nhiều rồi, cha miễn nói
thêm. Con chỉ có một của ăn là "Thánh ý Cha", nghĩa là con sống, con
lớn lên bằng ý Chúa, con hành động do ý Chúa. Ý Chúa như thức ăn để con sống
lành mạnh. Ngoài ý Chúa, con sẽ chết. Con chỉ có một giây phút đẹp nhất, giây
phút hiện tại sống trong tình yêu Chúa cách trọn vẹn. Ðời con sẽ tuyệt đẹp, nếu
con biết thêu dệt những giây phút kết hợp mật thiết với thánh ý Chúa.
Phải!
ý Chúa muốn cho mỗi người chúng ta trong hiện tại là trở nên những con thảo của
Ngài, chứ không phải là những đứa con hoang. Hãy thi hành công việc của Thiên
Chúa. Hãy để cho Lời Ngài thấm nhập trong cả cuộc sống của mình.
Lạy
Chúa, nhiều lúc vì tự phụ, con ỷ lại vào trí khôn, vào sức riêng của mình để xa
tránh Chúa. Xin Chúa thương ban cho con tâm hồn khiêm tốn hiền lành, để cho Lời
Chúa hướng dẫn từng giây phút cuộc đời con. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần V MC
Bài đọc: Dan 3:14-20, 91-92,
95; Jn 8:31-42.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sự thật giải phóng
con người.
Con
người thường không muốn người khác vạch ra những điều sai trái của mình, nhất
là đối với những người có quyền thế. Nhưng dù sự thật mất lòng nhưng có sức mạnh
giải phóng con người. Nhiều người tưởng mình đang sở hữu sự thật, nhưng thực ra
họ đang làm nô lệ cho sự giả trá. Các Bài Đọc hôm nay đặt trọng tâm vào việc
con người phải tìm ra sự thật, vì sự thật sẽ giải phóng con người.
Trong
Bài Đọc I, Vua Nebuchadnezzar nghĩ các thần do tay mình dựng nên là thần thật
nên bắt ba trẻ Do-thái phải sụp lạy chúng khi nhạc khí xướng lên; nếu không sẽ
quăng chúng vào lò lửa đang cháy. Ba trẻ Do-thái từ chối vì họ nhất quyết chỉ
thờ lạy một mình Thiên Chúa mà thôi. Khi chính mắt nhìn thấy uy quyền của Thiên
Chúa từ lò lửa, chính vua Nebuchadnezzar đã khiêm nhường thú nhận: chỉ có Thiên
Chúa của ba trẻ Do-thái thờ là Thiên Chúa thật. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu muốn
chỉ cho người Do-thái thấy họ thực sự không phải là con cái của Abraham, vì họ
không làm những gì tổ-phụ Abraham đã làm: tin Thiên Chúa và đón tiếp các ngôn sứ
Ngài gởi tới. Họ không tin những gì Ngài nói và đang tìm cách giết Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Ba trẻ Do-thái làm chứng cho sự thật.
1.1/
Ba trẻ Do-thái từ chối không thờ thần nào khác ngòai Thiên Chúa: Vua Nebuchadnezzar
đe dọa ba trẻ: Này Shadrach, Meshach, và Abednego, nếu các ngươi không phụng sự
các thần của ta và không chịu thờ lạy pho tượng vàng ta đã dựng nên, tức khắc
các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa đang cháy phừng phực, để xem có Thiên Chúa nào cứu
được các ngươi khỏi tay ta chăng?"
Ba
trẻ Do-thái can đảm nói với Vua: "Chúng tôi không cần trả lời ngài về chuyện
này. Nếu Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ
cứu chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài. Còn nếu Người
không cứu, thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần
của ngài, và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng đâu!" Vua tức
giận, lên tiếng truyền đốt lò lửa mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần. Rồi vua ra lệnh
cho những người lực lưỡng nhất trong quân đội của vua trói ba trẻ và quăng họ
vào lò lửa đang cháy phừng phực.
1.2/
Vua Nebuchadnezzar nhận ra Thiên Chúa của Shadrach, Meshach, và Abednego.
(1)
Vua nhận thấy sự khác lạ xảy ra trong lò lửa: Vua Nebuchadnezzar ngạc nhiên
đứng bật dậy và cất tiếng nói với các quan cố vấn: "Chẳng phải chúng ta đã
quăng ba người bị trói vào lửa sao?" Họ đáp rằng: "Tâu đức vua, đúng
thế!" Vua nói: "Nhưng ta thấy có bốn người đang tự do đi lại trong lò
lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư giống như con của thần
minh."
(2)
Vua tin vào Thiên Chúa của ba trẻ: Khi nhận ra Thiên Chúa đã gởi thiên thần đến cởi
trói cho ba trẻ để họ đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, Vua
Nebuchadnezzar cất tiếng nói: "Chúc tụng Thiên Chúa của Shadrach, Meshach,
và Abednego, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những
kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi
phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài Thiên Chúa của họ.”
2/
Phúc Âm:
Sự thật sẽ giải phóng các ông.
2.1/
Chúa Giêsu là sự thật của Thiên Chúa.
(1)
Sự thật giải phóng: Đức
Giêsu nói với những người Do-thái đã tin Người: "Nếu các ông ở lại trong lời
của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi; các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ
giải phóng các ông." Để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu, họ phải tin những
lời Ngài nói là sự thật; và những lời này sẽ giải phóng họ khỏi những gì sai
trái. Lúc đó họ sẽ có tự do đích thực, vì họ đã biết sự thật. Vì thế, có một sự
liên hệ chặt chẽ giữa: ở lại trong lời Chúa Giêsu, trở thành môn đệ, sự thật,
và tự do đích thực.
Những
người Do-thái không hiểu lời Chúa Giêsu nói, nhưng tự ái vì Ngài ám chỉ họ làm
nô lệ. Họ đáp: "Chúng tôi là giòng dõi ông Abraham. Chúng tôi không hề làm
nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?" Thực sự,
người Do-thái đã từng làm nô lệ cho Ai-cập, Assyria, Babylon, và Rome; nhưng ý
họ muốn nói: họ thuộc giòng dõi Abraham, dân của Thiên Chúa.
(2)
Chúa Giêsu giải phóng con người khỏi tội: Điều Chúa Giêsu muốn nói là họ đang làm nô lệ cho tội:
hễ ai phạm tội là làm nô lệ cho tội. Có một sự khác biệt giữa con cái và nô lệ:
con cái được ở trong nhà luôn mãi, nô lệ không được như vậy vì có thể bị bán và
tống cổ bất cứ lúc nào. Chúa Giêsu muốn cảnh cáo người Do-thái: các ông phải
coi chừng, các ông hãnh diện mình là con cái của Abraham; nhưng nếu các ông phạm
tội, các ông trở thành nô lệ, và có thể bị tống cổ ra ngòai.
Nếu
họ tin vào Chúa Giêsu, họ sẽ được giải phóng khỏi tội, và họ mới thực sự được tự
do; nhưng người Do-thái chẳng những không tin vào lời Chúa Giêsu, lại còn tìm
cách giết Ngài. Chúa Giêsu phân biệt Cha của Ngài và cha của người Do-thái. Họ
hãnh diện tuyên xưng: Cha chúng tôi là Abraham.
2.2/
Tổ-phụ Abraham tin vào Thiên Chúa: Chúa Giêsu không tin lời họ nói; vì nếu họ là con
cháu Abraham, họ có cùng Cha với Ngài vì Abraham tin vào Thiên Chúa. Ngài muốn
nói với họ, đức tin không phải chỉ tuyên xưng ngòai miệng, nhưng phải chứng tỏ
bằng việc làm: "Giả như các ông là con cái ông Abraham, hẳn các ông phải
làm những việc ông Abraham đã làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, người
đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông
Abraham đã không làm. Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông
làm."
Abraham
đón tiếp các sứ giả của Thiên Chúa (Gen 18:1-8), chứ không tìm cách giết họ như
người Do-thái đang tìm cách giết Chúa Giêsu. Nếu các ông tìm cách giết người được
Thiên Chúa sai đến, các ông không phải là con cái Thiên Chúa, cũng chẳng phải
là con cái của tổ-phụ Abraham.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải học cho biết sự thật bằng bất cứ cách nào, vì chỉ có sự thật mới
giải phóng và cho chúng ta sự tự do đích thực.
-
Bao lâu chúng ta còn phạm tội là làm nô lệ cho tội. Chỉ có Đức Kitô mới có thể
giải phóng chúng ta khỏi làm nô lệ cho tội. Chúng ta phải tin và làm những gì
Ngài dạy.
-
Đức tin không chỉ là những gì chúng ta hãnh diện tuyên xưng ngòai miệng, nhưng
phải biểu tỏ bằng việc làm. Chúng ta không được cứu bằng chỉ tuyên xưng ngòai
miệng, nhưng phải thực hành những gì Chúa dạy và phải can đảm làm chứng cho
Ngài bằng hành động.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẢY MẦM
Đn
3,14-20.91-92.95 ; Ga 8,31-42
A.
Hạt giống...
Lời
Chúa hôm nay đặt vấn đề “giải thoát” :
1.
Bài đọc 1 : Ba thiếu niên Sidrach, Misach và Abđênagô bị ném vào lò lửa. Vua
Nabucôđônôsor bảo họ thờ lạy các thần Babylon thì họ sẽ được giải thoát. Họ
không nghe vua, nhưng lại kêu xin Thiên Chúa và Ngài đã giải thoát họ.
2.
Bài Tin Mừng : Chúa Giêsu nói cho những người do thái biết điều gì trói buộc họ
khiến họ làm nô lệ, và điều gì sẽ giải thoát khiến họ được tự do.
-
Điều trói buộc họ thành nô lệ là tội, nhất là tội tự mãn mình là con cháu
Abraham nhưng không làm theo gương Abraham là mở rộng cõi lòng để tin vào Thiên
Chúa và Đấng mà Thiên Chúa si đến.
-
Điều giải thoát cho họ được tự do là nghe lời Chúa Giêsu để biết Sự Thật, “Sự
thật sẽ giải thoát các ngươi”.
B....
nẩy mầm.
1.
Bạn đang kẹt trong một tình thế rắc rối và muốn thoát ra. Có nhiều cách : dùng
sức để đấu tranh, dùng mưu để đánh lừa, dùng tiền để mua chuộc v.v. Có lẽ bạn sẽ
thoát, nhưng chỉ tạm thời. Lòng bạn cứ phập phồng lo lắng không biết lúc nào sẽ
lại bị lôi trở lại tình thế rắc rối đó. Chỉ có một cách giải thoát bạn thực sự,
đó là sự thật : hãy bình tĩnh nhận định tình thế để thấy rõ sự thật của mình và
của người và hai bên cùng nhau giải quyết thẳng thắn.
2.
Muốn giải thoát con người của mình khỏi những trói buộc của lỗi lầm và khuyết
điểm, điều cần thiết trước tiên là phải biết sự thật về những lỗi lầm và khuyết
điểm đó.
2b.
Khi Đức Cha Roncalli còn làm khâm sứ Toà Thánh tại Bungari, ngài nhận được một
bức thư của một Linh mục chỉ trích ngài về nhiều mặt. Đọc xong bức thư, ngài
không nói một lời, lòng vẫn yêu thương vị Linh mục kia. Thời gian trôi qua,
ngài được thăng chức hồng y, rồi đắc cử Giáo hoàng với danh hiệu Gioan 23. Có lần
vị Linh mục kia được Đức Giáo Hoàng tiếp kiến. Vị Linh mục rất lo lắng, sợ ngài
trách về chuyện cũ. Nhưng Đức Gioan 23 không trách, mà còn nói : “Cha không bao
giờ giận con đâu. Cha cám ơn con. Cha cũng là người có nhiều khuyết điểm. Cha để
bức thư của con vào cuốn Thánh Kinh và hằng ngày đọc vào đó mà xét mình. Mỗi lần
như thế cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho con” ("Mỗi ngày một tin
vui")
3.
Không gì trói buộc con người chúng ta chặt bằng tội lỗi. Không gì giải thoát
chúng ta, ban cho chúng ta tự do trọn vẹn bằng sự thật chứa đựng trong Lời
Chúa.
3b.
Thấy một thổ dân Phi châu đang đọc sách, một nhà buôn Âu châu hỏi xem anh đọc
gì. ”Đọc Thánh Kinh”. Nhà buôn cười cười nói : “Thứ đó, ở xứ tôi đã lỗi thời rồi
!” Người Phi châu đáp : “Nếu ở đây mà Thánh Kinh lỗi thời, thì ông đã bị ăn thịt
từ lâu rồi !”
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
09/04/14 THỨ TƯ TUẦN 5 MC
Ga 8,31-42
Ga 8,31-42
NÔ LỆ VÀ TỰ DO
“Nếu các ông ở lại trong lời
của tôi, các ông thật là môn đệ của tôi . . . Tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm
tội thì làm nô lệ cho tội.” (Ga 8, 31.34)
Suy niệm: Người Do-thái luôn tự hào là con cháu
Áp-ra-ham nên tự cho mình là người tự do, không làm nô lệ ai. Đúng là Áp-ra-ham
có hai con trai, một sinh bởi người nô lệ, một sinh bởi người tự do, mà họ thì
được sinh bởi bà Sa-ra, người vợ tự do. Nhưng thực ra họ chỉ đúng một nửa. Họ
chỉ là con cái Áp-ra-ham theo huyết thống, còn những việc Áp-ra-ham đã làm thì
họ không làm. Áp-ra-ham, cha của họ được kể là công chính “không phải sau, mà là trước
khi ông được cắt bì” (Rm
4,10). Không phải máu huyết, mà là lòng trung thành với giao ước với Thiên Chúa
mới làm cho họ thành con cháu Áp-ra-ham đích thực.
Mời Bạn: Những
người Pha-ri-sêu đang tự hào ảo! Coi chừng chúng ta cũng có thể dẫm vào vết
chân xưa đó của họ khi ta cho mình hơn người vì là đạo dòng, là trí thức, hay
có công có của giúp Giáo Hội... Nếu không thận trọng và tiếp tục làm theo lời
Chúa dạy thì ta vẫn là nô lệ cho những gì mà mình vốn tự hào.
Chia sẻ: Đáng
cảm phục thay những anh chị em vừa sống vị tha, lại vừa sống khiêm nhường,
nhiệm nhặt. Mùa Chay không chỉ nhịn vài bữa ăn theo luật dạy, nhưng còn “phải
yêu mến Chúa Giê-su” (câu 42) qua người anh chị em chung quanh.
Sống Lời Chúa: Có
những thói quen khiến ta trở thành nô lệ cho chúng. Nhờ tĩnh tâm, bạn hãy khám
phá cho ra để khắc phục.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đến để thi hành thánh ý Chúa Cha. Xin cho
con cũng biết từ bỏ những gì con đang làm nô lệ, để trở nên thanh thoát hơn mà
phụng sự Chúa. Amen.
Sự thật sẽ giải phóng các ông
Mùa Chay là thời gian để
chúng ta trở lại điều mình đã tuyên xưng, để được sống đúng với ơn gọi Kitô hữu
mình đã lãnh nhận.
Suy niệm:
Những
dân tộc bị đô hộ nhiều năm mới hiểu được giá trị của giải phóng.
Những
ai bị cầm tù, bị áp bức mới hiểu được giá trị của tự do.
Những
ai đã từng bị vướng vào ma túy, cờ bạc, rượu chè,
mới
hiểu nỗi sướng vui của người thoát khỏi vòng nô lệ của chúng.
Chế
độ nô lệ đã cáo chung, nhưng lại thấy xuất hiện nhiều dạng nô lệ mới.
Con
người trở nên nô lệ cho chính những sản phẩm tinh tế của mình,
và
nhất là không thể giải phóng mình khỏi cái tôi ích kỷ.
Tự
do mãi mãi là khát vọng của con người.
Con
người vẫn chờ một Đấng Giải Phóng để mình được thật sự tự do.
Những
người Do thái đang tranh luận gay gắt với Đức Giêsu.
Họ
hãnh diện vì mình thuộc dòng dõi ông Abraham,
nên
cho mình là người tự do, chưa hề làm nô lệ cho ai bao giờ (c. 33).
Đức
Giêsu lại nhìn tự do theo một chiều hướng khác.
Ai
phạm tội thì làm nô lệ cho tội, người ấy không có tự do (c. 34).
Tự
do không bắt nguồn từ việc mình thuộc dòng dõi ông Abraham.
Tự
do đến từ việc tin vào lời sự thật của Đức Giêsu.
“Nếu
các ông ở lại trong lời của tôi…các ông sẽ biết sự thật
và
sự thật sẽ cho các ông được tự do” (c. 32).
Tự
do đến từ chính con người của Ngài:
“Nếu
Người Con có cho các ông tự do, các ông mới thực sự tự do” (c.36).
Những
người Do thái cố chấp, chỉ tìm cách giết Đức Giêsu (cc. 37, 40).
Họ
không muốn nhận lời sự thật mà Ngài nghe được từ Thiên Chúa (c. 40).
Khi
từ chối sự thật, họ đã trở nên nô lệ cho sự dối trá và sát nhân.
Đức
Giêsu là Đấng Giải Phóng, Đấng cho người ta được tự do thực sự.
Con
người bị trói buộc bởi nhiều mối dây, bởi những tính toán ích kỷ hẹp hòi
mà
tự sức mình không sao thoát ra được.
Hãy đến
với Giêsu, mở ra với Giêsu, ta sẽ thấy mình được thanh thoát như Ngài.
“Giả
như các ông là con cái ông Abraham,
hẳn
các ông phải làm điều ông Abraham đã làm” (c. 39).
Giả
như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi,
vì
tôi đã phát xuất từ Thiên Chúa…” (c. 42).
Như
thế những kẻ chống đối Đức Giêsu
thật
ra chẳng phải là con cái thật sự của ông Abraham hay con cái Thiên Chúa.
Họ
sống trong ảo tưởng về mình khi họ cương quyết loại trừ Đức Giêsu.
Trước
khi lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, người dự tòng đã tuyên xưng
từ
bỏ tội lỗi, để sống trong tự do của con cái Thiên Chúa,
từ
bỏ những quyến rũ bất chính, để khỏi làm nô lệ cho tội lỗi.
Mùa
Chay là thời gian để chúng ta trở lại điều mình đã tuyên xưng,
để
được sống đúng với ơn gọi Kitô hữu mình đã lãnh nhận.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
giàu sang, danh vọng, khoái
lạc
là những điều hấp dẫn chúng
con.
Chúng trói buộc chúng con
và không cho chúng con tự do
ngước lên cao
để sống cho những giá trị
tốt đẹp hơn.
Xin giải phóng chúng con
khỏi sự mê hoặc của kho tàng
dưới đất,
nhờ cảm nghiệm được phần nào
sự phong phú của kho tàng
trên trời.
Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi
bán tất cả những gì chúng
con có,
để mua được viên ngọc quý là
Nước Trời.
Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng
trước những lời mời gọi của
Chúa,
không bao giờ ngoảnh mặt
để tránh cái nhìn yêu thương
Chúa dành cho từng người
trong chúng con. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Đức Giêsu và nhóm Pharisiêu có cuộc tranh luận ngày càng sôi nổi và căng thẳng về chủ đề ông Abraham và
người Do Thái, Abraham và Đức Giêsu. Chúa Giêsu khẳng định sự thật
đem lại tự do và Ngài chính là lời sự thật, ai tin vào Ngài sẽ được giải thoát
và tự do.
Chúa Giêsu cũng nói cho những người Do Thái biết điều gì trói buộc họ khiến
họ làm nô lệ và điều gì sẽ giải thoát làm cho họ được tự do. Ngày hôm nay, Chúa
cũng đang nói với tôi những điều này “tự do và nô lệ”… Vậy cảm thức về “tội”
trong tôi như thế nào? “Sự thật sẽ giải phóng…” tôi đã đón nhận sự thật như thế
nào?
Muốn giải thoát con người mình khỏi những trói buộc và khuyết điểm, điều
cần thiết trước tiên là phải biết được sự thật về những lỗi lầm và khuyết điểm
đó, và điều làm cho ta được giải thoát, được tự do là nghe lời Chúa Giêsu, để
biết được sự thật. Không có gì buộc con người chúng ta chặt bằng tội lỗi và
không có gì giải thoát chúng ta, ban cho chúng ta tự do trọn vẹn bằng sự thật
chứa đựng trong Lời Chúa. Lời Chúa là ánh sáng chỉ dẫn chúng ta sống theo
Người, và Lời Chúa là sức sống nuôi dưỡng chúng ta.
Lạy Chúa xin cho chúng con luôn biết tìm kiếm và sống trong sự thật nhờ
biết siêng năng đọc và lắng nghe lời Chúa. Amen.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
9
THÁNG TƯ
Kitôhữu Là Một Tin
Mừng Sống
Mọi
Kitôhữu – khi khám phá trình thuật lịch sử của Thánh Kinh và truyền thống và đạt
tới một đức tin sâu xa vững chắc – đều kinh nghiệm rằng Đức Kitô là Đấng Phục
Sinh và, do đó, Người là Đấng hằng sống. Đó là một kinh nghiệm thâm sâu và có sức
thay đổi cuộc sống con người. Không một Kitôhữu đích thực nào có thể giữ kín
kinh nghiệm ấy làm của riêng. Vì một cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa hằng sống như
thế luôn đòi phải được chia sẻ – như ánh sáng thì phải chiếu sáng, như men
trong bột thì phải làm cho bột dậy men.
Một
Kitôhữu đích thực là một Tin Mừng sống. Điều này không có nghĩa rằng người ấy
là một môn đệ của một giáo thuyết xa lắc xa lơ trong thời gian và không can hệ
gì đến thực tiễn của cuộc sống hiện tại. Người ấy không lặp lại những công thức
vô hồn. Trái lại, người ấy xác tín và kiên trung bám sát Đức Kitô và không ngừng
phản ảnh tính mới mẻ mãi của Tin Mừng. Với bất cứ ai và vào bất cứ lúc nào, người
ấy cũng luôn luôn hăng hái trình bày lý do cho niềm hy vọng mà mình ôm ấp trong
lòng (cf. 1Pr 3,15).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 09-4
Đn 3, 14-20.91-92.95; Ga 8,
31-42.
LỜI SUY NIỆM: “Nếu các ông ở lại trong lời
của tôi, thì các ông là môn đệ tôi.”
Chúa Giêsu đang muốn Lời của
Chúa được thấm nhập vào trong tâm trí của mỗi người, và được thể hiện qua đời sống,
bằng: những cử chỉ, hành động, ngôn từ để tôn kính Thiên Chúa, và tỏ lộ ta lòng
yêu thương, tôn trọng với chính mình và với tha nhân. Có như thế mới được gọi
là người môn đệ của Chúa.
Lạy Chúa Giêsu. Lời Chúa ai
cũng muốn được nghe và được sống, nhưng từ việc nghe đến việc sống là một thách
đố với tất cả mọi con người. Xin Chúa thương ban ơn thánh cho gia đình chúng
con, hầu có thể, giúp chúng con sống Lời Chúa.
Mạnh
Phương
09
Tháng Tư
Lạc Hướng
Mỗi
năm có đến hàng trăm con cá voi bơi vào bờ biển và bị mắc cạn. Nếu được kéo ra
biển, chúng lại tự ý bơi trở vào bờ nữa mà không ai hay biết lý do tại sao...
Hiện tượng này đã xảy ra từ nhiều thế kỷ và bao nhiêu giả thuyết đã được đưa
ra.
Mới
đây, trong tạp chí New Scientist, một nữ bác sĩ thuộc trường đại học Cambridge
bên Anh Quốc đã nghiên cứu trên 3,000 hồ sơ ở bảo tàng viện Anh Quốc và đưa ra
kết luận rằng: tất cả các giống vật sống ở đại dương như cá heo, cá voi đều tự
ý làm cho mình mắc cạn trên khắp thế giới. Có thể nói đây là một loại tự sát của
thú vật.
Nữ
bác sĩ nói trên cho rằng cá voi bơi vào bờ vì chúng đã sử dụng địa từ trường của
trái đất như một thứ bản đồ. Bà giải thích rằng cá voi không sử dụng sự chỉ hướng
rộng rãi trên mặt đất như ta sử dụng đại bàn, nhưng chúng chỉ dùng những sự
khác biệt tương đối nhỏ trong từng vùng hoàn toàn địa phương. Chúng bơi vào bờ
vì không phải chúng đi tìm bờ biển hay muốn tự sát, nhưng cũng giống như người
đọc sai hải đồ, nhắm hướng này nhưng lại ra hướng khác.
Những
chú cá voi mắc cạn hằng năm trong bờ chắc chắn không phải là những con thú đã
quyết chí đi tìm cái chết. Bản năng sinh tồn, ước muốn sinh tồn có nơi con người
cũng như súc vật. Chúng đi tìm sự sống nhưng đã lạc hướng.
Cũng
thế, không có người nào tự tử vì chính cái chết cả. Quả cái chết ấy, người ta vẫn
còn ước muốn được giải thoát. Do đó, tìm giải thoát cũng là ước muốn được sống.
Tất
cả chúng ta ai cũng khao khát sự sống. Thế nhưng, lắm khi chúng ta lầm đường lạc
lối. Cũng như người thủy thủ đọc sai hải bàn, cũng như người phi công đọc sai bản
đồ, chúng ta đọc sai những bản chỉ dẫn đi tìm sự sống của chúng ta. Những ảo ảnh
và phù phiếm của cuộc sống lôi kéo chúng ta đến những bóng mờ của chết chóc mà
chúng ta không hay biết. Khi chợt tỉnh, thấy mình mắc cạn như những chú cá voi
thì đã quá muộn. Chúa Giêsu chính là Ðường Ði của chúng ta. Chỉ có Ngài mới dẫn
đưa chúng ta đến Sự Sống đích thực.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét