14/04/2014
Thứ Hai Tuần Thánh
Bài
Ðọc I: Is 42, 1-7
"Người
sẽ không lớn tiếng; không ai nghe tiếng người ở công trường".
Trích
sách Tiên tri Isaia.
Này
là tôi tớ Ta mà Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển chọn, Ta hài lòng về người. Ta
ban Thần trí Ta trên người. Người sẽ xét xử chư dân. Người sẽ không lớn tiếng,
không thiên vị ai, không ai nghe tiếng người ở công trường. Người không bẻ gãy
cây lau bị giập, không dập tắt tim đèn còn khói. Người sẽ xét xử trong công lý.
Người sẽ không buồn phiền, không nao núng, cho đến khi đặt công lý trên mặt đất,
vì các đảo mong đợi lề luật người.
Chúa
là Thiên Chúa đã phán như thế, Người là Ðấng đã tác tạo và mở rộng các tầng trời,
đã củng cố mặt đất và các sản phẩm của nó, đã ban hơi thở cho dân sống trên mặt
đất và ban sức sống cho những kẻ trên đó. Ta là Chúa, Ta đã gọi con trong công
lý, đã cầm lấy tay con, đã gìn giữ con, đã đặt con thành giao ước của dân, và
nên ánh sáng của chư dân, để con mở mắt cho người mù, đưa ra khỏi tù những người
bị xiềng xích, đưa ra khỏi ngục những người ngồi trong tối tăm.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 26, 1. 2. 3. 13-14
Ðáp: Chúa là sự
sáng, và là Ðấng cứu độ tôi (c. 1a).
Xướng:
1) Chúa là sự sáng, là Ðấng cứu độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Ðấng phù trợ đời
tôi, tôi sợ gì ai? - Ðáp.
2)
Khi những đứa ác xông vào để xả thịt tôi, bọn thù ghét tôi sẽ xiêu té và ngã gục.
- Ðáp.
3)
Nếu thiên hạ đồn binh hạ trại để hại tôi, lòng tôi sẽ không kinh hãi; nếu thiên
hạ gây chiến với tôi, tôi vẫn tự tin. - Ðáp.
4)
Tôi tin rằng tôi sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh.
Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa! -
Ðáp.
Câu
Xướng Trước Phúc Âm:
Kính
chào Vua chúng con: Chỉ có nhà Vua là người thương hại đến những lỗi lầm của
chúng con.
Phúc
Âm: Ga 12, 1-11
"Hãy
để mặc cô ấy làm công việc chỉ về ngày táng xác Ta".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Sáu
ngày trước Lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu đến làng Bêtania, nơi Ladarô đã chết được
Người cho sống lại. Tại đây người ta dọn bữa cho Người ăn. Martha hầu bàn. Còn
Ladarô cũng là một trong những kẻ đồng bàn với Người. Bấy giờ Maria lấy một cân
dầu thơm, dầu cam tùng hảo hạng, và xức chân Chúa Giêsu, rồi lấy tóc mình mà
lau. Hương thơm toả đầy nhà. Một môn đệ là Giuđa Iscariô, kẻ sẽ phản nộp Người,
liền nói: "Sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đồng mà cho người nghèo
khó?" Hắn nói thế không phải vì lo lắng cho người nghèo khó đâu, mà vì hắn
là tên trộm cắp, lại được giữ túi tiền, nên bớt xén các khoản tiền người ta bỏ
vào đó. Vậy Chúa Giêsu nói: "Hãy để mặc cô ấy làm công việc chỉ về ngày
táng xác Ta. Vì các ngươi sẽ có người nghèo luôn bên cạnh các ngươi, còn Ta,
các ngươi sẽ không gặp Ta mãi đâu".
Có
đám đông người Do-thái biết Người đang ở đó, nên tuôn đến, không những vì Chúa
Giêsu, mà còn để thấy Ladarô, kẻ đã chết được Người cho sống lại. Thế là các
Thượng tế quyết định giết luôn cả Ladarô, vì tại ông mà nhiều người Do-thái đã
bỏ họ và tin theo Chúa Giêsu.
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Xức
Dầu Chân Chúa
Một
cựu sĩ quan hải quân là một tu sĩ dòng Ða Minh, người Pháp, cùng với các nhà
chuyên môn thiện chí khác và cha Louis đã có công khởi xướng lập nên một học
thuyết, đồng thời cũng là một nhóm dấn thân trong xã hội, có tên gọi là:
"Kinh Tế và Nhân Bản". Nhóm này có mục đích phát động một nền kinh tế
phục vụ con người.
Sau
khi nghiên cứu và đúc kết thành một học thuyết, thì họ lần lượt cho xuất bản
nhiều sách báo, vạch ra một đường hướng phục vụ thế giới một cách mới mẻ. Ai muốn
hưởng ứng thì cứ vận dụng vào cách sáng tạo, vào hoàn cảnh sống của địa phưong
mình. Cha Louis đã du hành khắp nơi để trình bày đường lối của mình về kinh tế
và nhân bản. Cha thường nhấn mạnh rằng: "Phải làm sao để vừa phát triển
kinh tế vừa phát triển con người toàn diện về mọi mặt, vật chất cũng như tinh
thần và phát triển đồng đều trên mọi miền khắp thế giới".
Mặc
dù dấn thân hoạt động nhiều, nhưng cha không bao giờ quên canh tân chính cuộc sống
thiêng liêng của mình. Cha đã dọn ra một lời nguyện sau đây để hằng ngày dùng đến
mà kiểm điểm đời sống: Lạy Chúa, lỗi tại con; tại con không chân thành yêu
thương anh chị em. Tại con không cảm thấy đau khổ trước những cảnh khốn cùng của
anh chị em. Tại con thờ ơ lãnh đạm bên cạnh người xấu số. Tại con khinh dễ nhiều
người, nhất là những người mang thân phận nghèo hèn, những người có kiến thức
kém cỏi hơn con.
Tại
con đã để cho kẻ khác phải chờ đợi. Tại con đã quên hay thất hứa khi con đã hẹn
với người khác. Tại con không giữ đúng những lời cam kết. Tại con không ăn ở dễ
dãi với kẻ khác, không sẵn sàng với người khác. Tại con không biết tìm hiểu những
hoàn cảnh của người ta. Tại con đã chối giúp đỡ họ do tính ích kỷ của con. Tại
con đã không ra tay xoa dịu một vết thương mà đáng lẽ con phải làm. Tại con đã
làm thương tổn cho người ta nhiều, vì lời ăn tiếng nói của con. Tại con đã hạ bệ
những kẻ đối nghịch với con. Tại con đã láo xược và ăn ở bất công. Tại con đã
làm gương xấu quá nhiều, nên anh chị em con đã bị tổn thương nhiều vừa hồn vừa
xác. Lạy Chúa, lỗi tại con. Xin Chúa thương tha thứ cho con. Và con cũng xin
Chúa tha thứ cho những anh chị em đã vì lỗi của con mà sống bất xứng.
Anh
chị em thân mến!
Mẫu
gương và lời cầu nguyện trên của cha Louis mời gọi chúng ta nhìn về thái độ dấn
thân của mình trong những công tác xã hội. Chúng ta muốn phục vụ anh chị em vì
tình thương Chúa hay vì những lợi lộc riêng tư cho bản thân và gia đình mình.
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được dịp nhìn thấy thái độ bênh vực người nghèo
của tông đồ Giuđa phản bội Chúa. Giuđa tuyên bố như thể mình muốn phục vụ người
nghèo, nhưng thực ra chỉ nghĩ đến lợi lộc riêng tư.
Nhưng
về phần Maria, bà không thuộc nhóm 12 tông đồ được chọn sống luôn bên cạnh Chúa
để lắng nghe Ngài chỉ dạy, nhưng Maria đã hướng về Chúa với hết tâm hồn của
mình và đã thực hiện một việc được Chúa xem như là có giá trị tiên tri loan báo
mầu nhiệm khổ nạn của Chúa. Trong khi đó thì Giuđa Iscario, một trong số 12
tông đồ đã được chọn lại có tâm địa khác, ông chỉ nghĩ đến lợi lộc riêng tư.
Ông sống bên cạnh Chúa nhưng đã không thực sự gặp được Ngài.
Ðức
cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng"
đã lưu ý đến những người con tinh thần như sau: Lâu nay, cha thấy con đi kề bên
Chúa mà không thấy Chúa, không gặp Chúa, không suy tư với Chúa, không đối thoại
với Chúa, không hành động với Chúa. Con không an vui trong tâm hồn và con dấn
thân một mình ngoài Chúa. Con đã mời Chúa lui về nhà thờ. Sự ly dị giữa cuộc sống
đạo ở nhà thờ và ngoài xã hội là nguyên tố tai hại nhất trong thời đại chúng
ta. Cả cuộc sống con phải loan truyền và tuyên xưng với hết tâm hồn thống hối
và yêu thương. Và với một hành động mà người ngoài có thể cho là một hành động
điên khùng uổng phí, nhưng trước mặt Chúa, đó là một hành động nêu gương sáng
cho kẻ khác.
Lạy
Chúa, xin ban ơn thanh luyện tâm hồn con khỏi mọi hình thức vụ lợi, ích kỷ, để
con yêu mến Chúa thật lòng và phục vụ anh chị em xung quanh mỗi ngày một thiết
thực, hữu ích hơn. Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần Thánh
Bài đọc: Isa 42:1-7; Jn
12:1-11.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Người Tôi Trung thực
thi sứ vụ tới cùng.
Chúng
ta bước vào Tuần Thánh, Tuần cực trọng nhất của Năm Phụng Vụ. Các Bài Đọc tuần
này tập trung hòan toàn vào Chúa Giêsu, Người Tôi Trung của Thiên Chúa. Chúng
ta sẽ nghe tất cả Bốn Bài Ca về Người Tôi Trung của Thiên Chúa từ tiên tri
Isaiah: Bài ca thứ nhất hôm nay, Bài ca thứ hai ngày mai, Bài ca thứ ba ngày thứ
tư, và Bài ca thứ bốn trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Mỗi Bài ca cho chúng ta
nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của Người Tôi Trung; tổng kết tất cả bốn
Bài ca cho chúng ta cái nhìn rõ ràng về con người và sứ vụ của Đức Kitô, Người
Tôi Trung của Thiên Chúa. Chúng ta có thể đối chiếu những điều này với những gì
xảy ra cho Ngài trong tuần cuối cùng trên trần thế để biết rằng: Tất cả đã được
sắp xếp bởi Thiên Chúa, mặc khải bởi tiên-tri Isaiah 700 năm trước công nguyên,
và hòan thành bởi Đức Kitô.
Trong
Bài Đọc I, tiên tri Isaiah nói về mối liên hệ giữa Thiên Chúa và Người Tôi
Trung, sứ vụ của Ngài là làm sáng tỏ đức công chính của Thiên Chúa, và cách
Ngài đạt mục đích là qua thái độ khiêm nhường phục vụ, thương yêu mọi người, và
trung thành đến cùng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu thẳng thắn phê bình Judah để bảo
vệ hành động yêu thương Chúa của Maria. Ngài không sợ âm mưu của bạo lực khi
cho Lazarô sống lại từ cõi chết và dùng bữa với chị em ông tại Bethany.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Bài ca thứ nhất về Người Tôi Trung của Thiên Chúa:
1.1/
Liên hệ giữa Thiên Chúa và Người Tôi Trung: Đây không phải là một người thường, nhưng là Người
được Thiên Chúa tuyển chọn: “Đây là người tôi trung Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển
chọn và quý mến hết lòng, Ta cho Thần Khí Ta ngự trên nó; nó sẽ làm sáng tỏ
công lý trước muôn dân.”
Thiên
Chúa, Đấng sáng tạo mọi sự trong vũ trụ, Đấng trải rộng mặt đất với hoa màu
tràn lan, Đấng ban hơi thở cho dân trên mặt đất, ban sinh khí cho toàn thể cư
dân. Người phán thế này: "Ta là Đức Chúa, Ta đã gọi ngươi, vì muốn làm
sáng tỏ đức công chính của Ta."
1.2/
Sứ vụ và cách đạt mục đích của Người Tôi Trung:
(1)
Sứ vụ của Người Tôi Trung: làm sáng tỏ công lý của Thiên Chúa trước mặt muôn dân: “Ta đã nắm
tay ngươi, đã gìn giữ ngươi và đặt làm giao ước với dân, làm ánh sáng chiếu soi
muôn nước, để mở mắt cho những ai mù loà, đưa ra khỏi tù những người bị giam giữ,
dẫn ra khỏi ngục những kẻ ngồi trong chốn tối tăm.”
(2)
Cách thi hành sứ vụ: Rất
khác với cách của con người thường. Những đức độ của Người Tôi Trung được tiên
tri Isaiah mô tả như sau:
-
Khiêm nhường: “Nó sẽ không kêu to, không nói lớn, không để ai nghe tiếng giữa
phố phường.”
-
Thương yêu: “Cây lau bị giập, nó không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, cũng chẳng
nỡ tắt đi.”
-
Trung thành đến cùng: “Nó sẽ trung thành làm sáng tỏ công lý. Nó không yếu hèn,
không chịu phục, cho đến khi thiết lập công lý trên địa cầu. Dân các hải đảo xa
xăm đều mong được nó chỉ bảo.”
2/
Phúc Âm:
Chúa Giêsu khiển trách Judah Iscariot và bảo vệ hành động của Maria.
Sáu
ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giêsu đến làng Bethany, nơi anh Lazarô ở. Anh này
đã được Người cho sống lại từ cõi chết. Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi
Đức Giêsu; cô Martha lo hầu bàn, còn anh Lazarô là một trong những kẻ cùng dự
tiệc với Người.
2.1/
Hai con người với hai thái độ ngược nhau:
(1)
Maria yêu Chúa không tính tóan: “Cô Maria lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất
và quý giá xức chân Đức Giêsu, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.” Đây là
lần thứ hai Maria được tường thuật ngồi dưới chân Chúa Giêsu. Trong Tin Mừng
Luca, cô được Chúa Giêsu khen, vì đã ngồi dưới dân Chúa để nghe lời Người trong
khi chị Martha bận rộn để nấu ăn đãi khách. Cách cô tỏ tình yêu cho Chúa Giêsu
cũng khác mọi người; điều này chứng tỏ khi con người sống trong tình yêu, họ có
nhiều sáng tạo trong cách bày tỏ tình yêu của họ.
-
Cô dám dùng tới một cân dầu thơm để xức chân Chúa Giêsu mà Judah uớc tính trị
giá tới 300 quan tiền; thông thường người ta chỉ xức vài giọt nếu dầu thơm quí
giá như vậy. Cô không tính toán với Chúa vì cô chắc chắn được Chúa cho biết sẽ
không còn nhìn thấy Chúa trên cõi dương gian này nữa. Cô có lẽ là người yêu
thương và hiểu biết Chúa hơn cả trong tuần lễ cuối cùng của Ngài trên dương
gian.
-
Tóc rất quí với phụ nữ và họ chăm sóc chải chuốt nó mỗi ngày; thế mà cô lại dùng
tóc để lau chân Chúa thay vì dùng khăn như thói thường. Hành động này chứng tỏ
tình yêu của cô dành cho Chúa. Thông thường người phụ nữ rất kín đáo khi tỏ
tình yêu, cô Maria can đảm làm những điều này trước mặt mọi người.
(2)
Judah Iscariot luôn tính tóan và phê bình: Thấy hành động của cô, một trong các môn đệ của Đức
Giêsu là Judah Iscariot, liền nói: "Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba
trăm quan tiền mà cho người nghèo?" Judah được Chúa và các tông đồ trao
cho sứ vụ quản lý. Nếu cô Maria muốn giúp người nghèo, 300 quan tiền đó chắc chắn
sẽ được trao cho hắn. Thánh sử Gioan có lẽ đã biết tính tình của Judah nên chú
thích: “Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp:
y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.” Vì
Judah không ở trong tình yêu nên không biết tình yêu là gì! Khi một người so
sánh tình yêu với tiền bạc, người đó không hiểu giá trị của tình yêu.
2.2/
Phản ứng của Chúa Giêsu và các thượng tế:
(1)
Phản ứng của Chúa Giêsu: Ngài
nói: "Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai
táng Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy,
anh em không có mãi đâu." Chúa biết ngày Ngài sắp chết đã gần kề và Ngài
biết ý định của Maria khi cô làm những hành động này. Chỉ có ai ở trong tình
yêu mới hiểu nổi ý tưởng của nhau mà người ngọai cuộc không bao giờ hiểu được.
Chúa Giêsu trưng dẫn lý do xác đáng để bênh vực hành động của Maria: con người
không có Chúa Giêsu mãi mãi.
(2)
Phản ứng của các thượng tế: Biến cố hôm nay xảy ra sau khi Chúa Giêsu đã làm một phép lạ cả
thể: cho Lazarô đã chết 3 ngày sống lại. Đó là lý do trình thuật kể: “Một đám
đông người Do-thái biết Chúa Giêsu đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì
Chúa Giêsu, nhưng còn để nhìn thấy anh Lazarô, kẻ đã được Người cho sống lại từ
cõi chết.” Khi nhìn thấy đám đông, các thượng tế quyết định giết cả Chúa Giêsu
lẫn Lazarô, vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Chúa Giêsu.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Giống như Chúa Giêsu được Thiên Chúa trao cho một sứ vụ khi vào cuộc trần này,
mỗi người chúng ta cũng được Thiên Chúa trao cho một sứ vụ. Chúng ta hãy tìm ra
sứ vụ đó để thi hành tới cùng.
-
Cách thức của Thiên Chúa rất khác với cách thức của con người. Để thực thi sứ vụ,
Ngài đòi chúng ta phải khiêm nhường phục vụ, trung thành yêu thương, và chấp nhận
gian khổ.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM TUẦN THÁNH
Is 42,1-7 ; Ga 12,1-11
A. Hạt giống...
* Trong 3 ngày đầu Tuần Thánh, các Bài đọc thứ
nhất đều trích từ sách Isaia, viết về Người Tôi Tớ Thiên Chúa, chịu đau khổ một
cách nhẫn nhục để chuộc tội cho loài người. Còn các bài Tin Mừng thì thuật
những việc xảy ra trong những ngày cuối cùng trước khi Chúa Giêsu bước vào cuộc
chịu nạn.
Bài Tin Mừng hôm nay thuật việc Chúa Giêsu được
xức dầu ở Bêtania, “6 ngày trước Lễ Vượt qua” tức là 6 ngày trước khi Ngài
chết. 3 vai đáng chú ý :
- Maria : việc cô lấy một cân dầu thơm hảo
hạng xức chân Chúa Giêsu và lấy tóc mình mà lau biểu lộ lòng yêu mến (không
tiếc tiền của) và sự kính trọng (lấy tóc lau chân) đối với Ngài. Phần Chúa
Giêsu thì còn coi việc làm này có ý nghĩa cử hành trước nghi thức mai táng
Ngài.
- Giuđa : lời hắn chỉ trích Maria phí của biểu lộ
lòng tham tiền của hắn. Đối với Giuđa lúc này, tiền còn quý hơn tình nghĩa đối
với Chúa Giêsu. Chính vì thế nên thánh Gioan là một người vốn tế nhị mà hôm nay
còn nói “Y nói thề không phải vì lo cho người nghèo mà vì y là một tên ăn cắp :
y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung”.
- Các thượng tế : họ “quyết định giết luôn cả
Ladarô nữa, vì tại anh mà nhiều người do thái đã bỏ họ và tin vào Chúa Giêsu”.
Rõ ràng họ đang bị tính ganh ghét xui khiến. Nếu họ có nói lý do giết Chúa
Giêsu là gì đi nữa thì việc họ muốn giết Ladarô rõ ràng là vì uy tín Chúa Giêsu
vượt hơn uy tín của họ.
B.... nẩy mầm.
1. Giá tiền của bình dầu thơm mà Maria đã đổ ra
hết xức chân Chúa Giêsu là 300 đồng, bằng lương 300 ngày công, nghĩa là gần suốt
một năm. Mà gia đình Bêtania không khá giả gì. Maria đã yêu mến Chúa Giêsu
“bằng mọi giá”, chẳng tiếc bất cứ thứ gì cả. Trước đây, Maria cũng đã làm hài
lòng Chúa khi bỏ hết mọi việc đề ngồi bên chân Ngài và lắng nghe lời Ngài (Lc
10,38-42). Lòng yêu mến Chúa của Maria không phải là tinh cảm suông, cũng không
chỉ thể hiện bằng lời nói, mà còn bằng thái độ không tiếc bất cứ thừ gì với
Chúa, nhất là tiền bạc và thời giờ.
2. Một bình dầu thơm được đánh giá 2 cách khác
nhau : Maria dùng nó như phương tiện phục vụ Chúa, Giuđa coi đó là một giá trị
vật chất đáng thèm muốn.
3. Giuđa nói “Sao không bán dầu thơm đó lấy ba
trăm đồng mà cho người nghèo”. Nhiều khi người nghèo bị lấy làm chiêu bài để
che đậy lòng tham, để tô vẻ bộ mặt đạo đức của kẻ giả hình.
4. “Người nghèo thì anh em luôn có bên cạnh, còn
Thầy thì anh em không có mãi đâu”. Phục vụ Chúa và phục vụ tha nhân đều là hai
việc tốt. Tuy nhiên Chúa dạy ta 2 điều : a/ Phải biết cân nhắc khi nào thì ưu
tiên cho việc nào ; b/ Đừng viện cớ phục vụ tha nhân để bỏ bổn phận phục vụ
Chúa.
5. Các thượng tế quyết định giết luôn Ladarô, đó
là thái độ “giận cá chém thớt”, một thái độ mà nhiều khi, nếu không để ý, chúng
ta cũng dễ mắc phải.
6. George Horace Lorimer, chủ bút tờ Saturday
Evening Post trong nhiều năm, có lần viết : “Có tiền và có những cái mua bằng
tiền là tốt. Nhưng biết dùng tiền và đừng để mất những thứ tiên không mua được
còn tốt hơn."
Có thể kể những thứ sau đây tiền không mua
được :
Tiền không mua được tình bạn chân thực.
Tiền không mua được lương tâm trong sạch.
Tiền không mua được niềm vui mạnh khoẻ.
(Góp nhặt)
7. Đến nước khác, việc đầu tiên mà du khách phải
làm là đổi tiền của mình thành tiền đang lưu hành tại nước đó. Tiền của ta trên
trái đất chẳng có giá trị gì trên trời, nếu nó không đổi thành việc lành. Đó là
ý nghiã Lời Chúa nói với chàng thanh niên giầu có : cho đi gia sản của anh để
mua Nước Trời (Góp nhặt).
Lm. Carolo HỒ BẶC
XÁI – Gp.Cần Thơ
14/04/14 THỨ HAI TUẦN THÁNH
Ga 12,1-11
Ga 12,1-11
GIU-ĐA ĐÓNG ĐINH CHÚA GIÊ-SU
“Sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho
người nghèo?” Y nói thế không phải vì y
lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp.
(Ga 12,5-6)
Suy niệm: Người thầy nào cũng muốn môn đệ của mình trở
thành người tốt, người hữu ích cho cho người khác. Nếu chẳng may người học trò
nào biến chất trở thành người trộm cắp và gian dối, thì chắc chắn người thầy sẽ
vô cùng đau khổ. Quả vậy, Đức Giê-su đã phải đau khổ vì Giu-đa. Ngài đã đích
thân chọn ông làm tông đồ, dạy dỗ ông, lại còn tín nhiệm giao cho ông giữ túi
tiền chung của nhóm, thế mà Giu-đa đã lạm dụng sự tín nhiệm của Thầy mình để ăn
cắp và còn giả hình giả bộ, tỏ vẻ quan tâm tới người nghèo để tạo tấm bình
phong che đậy lòng tham của mình. Thực sự Giu-đa đã đóng đinh Đức Giê-su rồi
qua việc ăn cắp và sự giả dối của ông.
Mời Bạn: Chúng
ta thường nghĩ những đau khổ Đức Giê-su phải chịu là bị đánh đòn, sỉ nhục, phải
đội mão gai, phải vác thập giá, phải chịu đóng đinh, v.v.; và rồi chịu chết.
Nhưng đó không phải là tất cả những đau khổ Đức Giê-su phải chịu. Trước đó,
Người đã chịu đau khổ vì tội ăn cắp và gian dối của Giu-đa. Giờ đây, Người vẫn
tiếp tục chịu đau khổ vì tội loài người. Mỗi khi chúng ta phạm tội là mỗi lần
chúng ta lại tiếp tục đóng đinh Người!
Chia sẻ: Bạn
có kinh nghiệm thế nào khi bạn chiến thắng được một cơn cám dỗ và nhờ đó bạn đã
không đóng đinh Chúa bằng tội lỗi của bạn?
Sống Lời Chúa: Làm
một hy sinh trong việc ăn uống hoặc chi tiêu để cùng vác thập giá với Chúa
Giê-su.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng từ nay biết xa tránh tội lỗi và chỉ
làm những điều đẹp lòng Chúa.
Ngày
mai táng Thầy
Giuđa có vẻ không hiểu được thế nào là tình
yêu... Anh phản bội Thầy mình cũng vì đồng tiền. Mong chúng ta biết dùng tiền bạc
để diễn tả tình yêu như cô Maria.
Suy niệm:
Việc Đức Giêsu làm cho anh Ladarô
hoàn sinh đưa đến hai thái độ.
Thượng Hội Đồng họp nhau lại
và quyết định về cái chết của Đức Giêsu.
Còn chị Maria, trong bài Tin
Mừng này, lại như muốn chuẩn bị cho cái chết ấy.
Trong bữa tiệc tại nhà của
chị em Mácta, Maria, Ladarô, tại Bêtania,
Đức Giêsu được mời như một
vị khách, có cả môn đệ của Ngài nữa.
Bữa ăn tối này là một cử chỉ
diễn tả lòng kính trọng, yêu mến, và biết ơn
của cả gia đình đang vui
sướng trước sự trở lại từ nấm mồ của người thân yêu.
Ladarô hẳn sẽ được ngồi gần
Thầy Giêsu, Đấng thương mến anh (Ga 11,3),
Đấng trả lại cho anh sự
sống.
Chính trong bữa ăn do chị
Mácta phục vụ này,
cô Maria đã làm một điều đặc
biệt và rất bất ngờ.
Cô đã xức lên chân Thầy
Giêsu một cân dầu thơm cam tùng hảo hạng,
khiến cả nhà sực nức mùi
hương.
Chúng ta không hiểu tại sao
cô xức chân Thầy thay vì đổ dầu thơm trên đầu.
Người ta không xức dầu thơm
lên chân một người còn sống,
nhưng người ta có thể xức
lên chân một người đã qua đời
để chuẩn bị cho việc mai
táng người ấy.
Cô Maria không ngờ mình đã làm
một hành vi có tính tiên tri về cái chết của Thầy,
như trước đây thượng tế
Caipha đã vô tình nói tiên tri về cái chết ấy (Ga 11, 51).
Cô không ngờ việc xức dầu
tối nay của mình là cử chỉ tượng trưng
cho việc liệm xác Thầy Giêsu
sau này của ông Nicôđêmô
với một trăm cân mộc dược
trộn với trầm hương (Ga 19, 39).
Nhìn cô Maria xức dầu, ta
thấy cử chỉ trân trọng của cô đối với vị Thầy khả kính.
Cô chấp nhận sự phí phạm
này, vì tình yêu của cô đối với Thầy,
hay đúng hơn, vì tình yêu
quá lớn của Thầy đối với gia đình cô.
Cô xức dầu mà không so đo
tính toán.
Lượng dầu quý giá được đổ ra
chẳng là gì so với ân nghĩa của Thầy.
Nhưng có người thấy khó
chịu, đó là Giuđa Ítcariốt, một môn đệ của Thầy.
Anh thấy tiếc vì lượng dầu
thơm ấy thật đắt tiền,
có giá bằng lương gần một
năm của một công nhân.
“Tại sao lại không bán dầu
thơm ấy mà cho người nghèo?”
Thầy Giêsu bênh vực cho cô
Maria khi nói lên ý nghĩa việc làm của cô.
Hành vi chuẩn bị mai táng
phải được đặt trên hành vi bố thí giúp người nghèo.
Hơn nữa, “người nghèo thì
lúc nào cũng có, còn Thầy, anh em không có mãi đâu.”
Đức Giêsu ám chỉ cái chết
sắp đến của mình.
Giuđa có vẻ không hiểu được
thế nào là tình yêu.
Anh là người giữ tiền của cả
nhóm, nhưng lại thường ăn cắp để dùng riêng. (c. 6).
Có thể đồng tiền đối với anh
là quá lớn, lớn hơn cả tình yêu.
Anh phản bội Thầy mình cũng
vì đồng tiền (Mt 26, 15).
Mong chúng ta biết dùng tiền
bạc để diễn tả tình yêu như cô Maria.
Cầu nguyện:
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế Người là tất cả của
tôi.
Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi cảm thấy Người ở
mọi nơi,
đến với Người trong mọi sự,
và dâng Người tình yêu trong
mọi lúc.
Chỉ mong tôi chẳng còn gì,
nhờ thế tôi không bao giờ
muốn tránh gặp Người.
Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì,
nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn
của Người
và thực hiện ý Người trong
suốt đời tôi.
(R. Tagore)
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy
niệm
Phụng vụ lời Chúa của
ngày đầu Tuần Thánh cho chúng ta thấy một sự thinh lặng nội tâm để
nhường chỗ cho tình yêu lên tiếng, nhưng không phải ồn ào, mà chỉ là
những lời thì thầm của con tim.
Bài ca người tôi tớ của
trong bài đọc thứ nhất giới thiệu cho chúng ta hình ảnh người tôi
trung của Thiên Chúa không phải bằng vẻ đẹp hùng tráng, nhưng bằng
một sự thầm lặng: “Người sẽ không kêu to, không nói lớn, không
để ai nghe tiếng giữa phố phường” (Is 42,2).
Bài Tin Mừng làm rõ nét
hơn tình yêu thầm lặng đó qua hình ảnh của cô Maria. Cô đã âm thầm
quỳ dưới chân Chúa, “Lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất
và quý giá mà xức chân Đức Giêsu, rồi lấy tóc mình mà lau” (Ga
12,3). Không vồn vã, không nức nở nghẹn ngào, không muốn ghì chặt
người mình yêu… mà chỉ muốn dành cho người mình yêu những gì là quan
trọng nhất.
Có những người không
chấp nhận thái độ của Maria vì họ tiếc của. Họ đánh giá “một
cân dầu thơm hảo hạng” này nhiều tiền lắm, làm vậy là phí.
Họ xem tiền bạc trọng hơn tình nghĩa.
Có những người không
thấy được tình yêu của cô Maria dành cho Chúa Giêsu vì họ còn bận tâm
những chuyện khác. Họ lo dò xét Ngài. Họ lo tìm cách làm hại Ngài.
Họ muốn giết Ngài. Tệ hại hơn, vì muốn giết Ngài nên giết cả những
người liên quan đến Ngài: “Các thượng tế quyết định giết cả
anh Lazarô nữa, vì tại anh mà nhiều người Do thái đã bỏ họ mà tin
vào Đức Giêsu” (Ga 12,11).
Đây là những ngày cuối
cùng của Chúa Giêsu trên thế gian này, những ngày cuối cùng bên cạnh
những người Ngài thương mến. Vì vậy tình cảm của Ngài rất dạt dào.
Nhưng chúng ta không hề thấy nó dâng trào, mà chỉ thấy nó thầm lặng
trong thương mến.
Từ đó tôi nhìn lại tình
yêu của tôi dành cho Chúa.
- Nhiều khi tôi lúc tôi
hăng hái tham gia mọi hoạt động trong họ đạo, hội đoàn nào cũng tham
gia, nhóm nào cũng sinh hoạt… tham gia, sinh hoạt riết muốn mệt mỏi,
không còn hơi để thở…
- Nhưng cũng có những
lúc tôi ù lì, thụ động, không tham gia, sinh hoạt gì cả, mà ngồi
nhìn xem thử người ta làm thế nào? Một cái nhìn dò xét, một cái
soi mói…
- Hoặc có có những lúc
chúng ta chán nản người lãnh đạo nên không muốn làm gì hết, kể cả
việc giữ đạo một cách cơ bản như đi lễ, đọc kinh, cầu nguyện…
Lạy Chúa, xin cho con
đừng ồn ào, náo động, mà tĩnh lặng trong sâu thẳm cõi lòng để dâng
cho Chúa tất cả tình yêu của con. Chính tình yêu sâu lắng, trầm lặng
đó sẽ hướng dẫn đời sống đạo của con, để con biết phải làm gì cho
vừa lòng Chúa và vừa sức với con. Điều quan trọng là dành cho Chúa
tất cả tình yêu và khả năng của con.
Lm. Thiện Duy
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
14
THÁNG TƯ
Sự
Bình An Chảy Ra Từ Đôi Bàn Tay Mang Lỗ Đinh
Tin
Mừng dẫn chúng ta đến với căn gác thượng ở Giê-ru-sa-lem – là nơi đầu tiên của
lịch sử It-ra-en mới, nơi đầu tiên của Dân Thiên Chúa trong giao ước mới. Chúng
ta đã từng có mặt ở đây, vào đúng hôm Phục Sinh. Đó là ngày thứ nhất “sau ngày
sa-bát”, ngày thứ nhất của tuần lễ.
Các
Tông Đồ đều đã biết về sự kiện ngôi mộ của Đức Giêsu trống rỗng – bởi vì trước
hết là các phụ nữ, rồi đến Phê-rô và Gio-an, đã đến thăm ngôi mộ đá ấy. Vào buổi
chiều cùng ngày hôm ấy, chính Đức Giêsu đã xuất hiện với họ. Người hiện ra giữa
họ, ngay cả dù các cánh cửa của căn gác thượng đều đóng kín bưng. Người chào
các Tông Đồ và nói: “Bình anh cho anh em!” (Ga 20,19). Người cho họ xem “đôi
bàn tay và cạnh sườn Người” (Ga 20,20): những dấu đinh vẫn còn đó!
Và
kìa, dường như từ những vết thương ấy – từ đôi bàn tay bị xuyên thủng, từ đôi
bàn chân, và từ cạnh sườn – Người đã rút ra những gì mà Người tha thiết nhất để
nói với họ trong buổi gặp gỡ đầu tiên này, sau bi kịch trên đồi Can-vê.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 14-4
THỨ HAI TUẦN THÁNH
Is 42, 1-7; Ga 12, 1-11.
LỜI SUY NIỆM: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ mùi thơm này là có ý dành cho ngày mai táng
Thầy. Thật vậy, người nghèo thì bên cạch anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh
em không có mãi đâu.”
Đứng trước mọi cử chỉ yêu thương, hành động phục vụ và
những công việc bác ái, con người thường đứng trên quan điểm của riêng mình để
phê phán, đánh giá và đôi khi còn lên án.Chúa Giêsu muốn chúng ta phải sống thực
với những điều tốt, điều đẹp với một tâm hồn trong sạch thánh thiện của mình,
hơn là phê phán người anh em.Công việc của người anh em.
Lạy Chúa Giêsu. Trong xã hội ngày hôm nay có rất nhiều
tổ chức làm công việc từ thiên, bác ái, đôi khi chúng con đã cho họ chỉ là để
quảng bá thương hiệu hay là đánh bóng tên tuổi của họ. Xin Chúa cho mọi người
trong gia đình chúng con biết nhìn và cọng tác những công việc đó với tâm hồn
trong sáng và trân trọng.
Mạnh
Phương
14
Tháng Tư
Chiếc Tàu Vĩ Ðại
10
giờ đêmngày 14 tháng 4 năm 1912, chiếc tàu du lịch mang tên Titanic của Anh Quốc
đã đâm phải một tảng băng giữa khơi Ðại Tây Dương. Bốn giờ đồng hồ sau, cả chiếc
tàu, thủy thủ đoàn và nhiều hành khách đã bị chôn vùi giữa lòng đại dương...
Cuộc
đắm tàu thảm thương ấy đã là nguồn cảm hứng cho không biết bao nhiêu tác phẩm
văn chương. Những người sống sót đã thuật lại sự can đảm phi thường của viên
thuyền trưởng, các sĩ quan và thủy thủ đoàn. Họ kể lại rằng nhiều người vợ đã
khước từ sự cứu vớt để ở lại và cùng chết với chồng.
Giữa
bao nhiêu gương hy sinh vĩ đại ấy, những người sống sót còn kể lại một câu chuyện
vì xem ra người ta chỉ muốn biết vì óc tò mò hơn là vì thán phục. Ðó là câu
chuyện của một người đàn bà sau khi đã được đưa lên boong tàu để chuẩn bị được
cứu vớt, đã xin được trở lại phòng ngủ lần cuối cùng để thu nhặt một ít đồ vật
quý giá. Người ta chỉ cho bà đúng ba phút để làm công việc đó.
Người
đàn bà vội vã chạy về phòng ngủ của mình. Dọc theo hành lang, bà thấy ngổn
ngang không biết bao nhiêu là nữ trang và đồ vật quý giá. Khi đến phòng ngủ của
bà, người đàn bà đưa mắt nhìn các thứ nữ trang và báu vật, nhưng cuối cùng bà
chỉ nhặt đúng ba quả cam và chạy lên boong tàu.
Trước
đó vài tiếng đồng hồ, giữa các đồ vật trong phòng, có lẽ người đàn bà không bao
giờ chú ý đến ba quả cam. Nhưng trong giây phút nguy ngập nhất của cuộc sống,
thì giá trị của sự vật bỗng bị đảo lộn: ba quả cam trở thành quý giá hơn cả tấn
vàng và kim cương, hột xoàn.
Người
Kitô chúng ta luôn được mời gọi để đánh giá sự vật và các biến cố trong tương
quan với sự sống vĩnh cửu. Chúng ta được mời gọi để nhìn vào sự vật bằng chính
ánh sáng vĩnh cửu. Ðó là cách thế duy nhất để chúng ta tìm ra được ý nghĩa và
giá trị đích thực của sự vật.
Thánh
Matthêô và Luca có ghi lại một mẩu chuyện nho nhỏ cho thấy cái nhìn của chính
Thiên Chúa: Ngày nọ, Chúa Giêsu vào Ðền Thờ. Người quan sát những người đến trước
hòm tiền để bố thí. Ða số là những người giàu có. Chợt có một quả phụ nghèo nàn
cũng tiến đến bên hòm tiền. Bà chỉ bỏ vỏn vẹn có vài xu nhỏ... Vậy mà Chúa
Giêsu đã tuyên bố rằng bà ta là người dâng cúng nhiều hơn cả, bởi vì đa số đều
có của dư thừa, còn người đàn bà này cho chính những gì mình cần để nuôi sống.
Cái
nhìn của Thiên Chúa không bỏ sót bất cứ một hành động nhỏ nhặt nào của con người.
Và trong cái nhìn ấy, đôi khi chính những hành động nhỏ bé của cuộc sống ngày
qua ngày, chính những nghĩa cử vô danh lại bừng sáng lên và mang một giá trị đặc
biệt.
Cái
nhìn của Thiên Chúa phải chăng không phải là một nguồn an ủi lớn lao cho chúng
ta là những người đang âm thầm sống đức tin giữa không biết bao nhiêu thử thách
và giới hạn? Ước gì cái nhìn ấy giúp chúng ta kiên trì trong những công việc vô
danh mà chúng ta phải thi hành mỗi ngày và củng cố chúng ta trong niềm tin vững
vào những thực tại vĩnh cửu.
(Lẽ
Sống)
Vị thánh trong ngày _ 14/4
Thánh Gemma Galgani
(1878 - 1903)
Gemma đã chứng kiến sự
đau khổ và cái chết của cha mẹ mình và đã thi hành tất cả những gì có thể để
khuây khoả và an ủi các ngài.
Sau khi từ chối lời cầu
hôn của hai thanh niên, Gemma ao ước đi tu, nhưng vì lý do sức khoẻ và vì nghèo
nên cô bị từ chối. Cô chấp nhận sự thất vọng này như một hy sinh dâng lên cho
Chúa.
Thánh Gemma Galgani sinh ở Camigliano, nước Ý,
và là thứ tư trong gia đình có tám người con. Cô là một người thông minh, thân
thiện, hăng hái và dễ mến, nhưng tinh thần cầu nguyện và sự thâm trầm của cô
thì không một người trẻ nào sánh được.
Mẹ của Gemma bị mắc bệnh lao và bà từ trần khi
Gemma mới bảy tuổi. Mặc dù rất đau khổ khi phải mồ côi mẹ, Gemma đã biết an ủi
các anh chị em mình rằng: "Mẹ chúng ta đã về trời, mẹ đã đau khổ nhiều -
nhưng bây giờ mẹ không còn đau khổ nữa."
Cha của Gemma là một dược sĩ và thường rất khá
giả, nhưng bệnh tình lâu ngày trong gia đình đã làm kiệt quệ tài chánh. Dần dà,
họ trở nên nghèo nàn. Thêm vào đó, cha của Gemma lại mắc bệnh ung thư cổ và cô
phải chăm sóc ông cho đến khi ông từ trần lúc Gemma 19 tuổi. Như thế, trước khi
hai mươi tuổi, Gemma đã được chứng kiến sự đau khổ của cha mẹ mình và đã thi
hành tất cả những gì có thể để khuây khoả và an ủi các ngài.
Sau khi từ chối lời cầu hôn của hai thanh
niên, Gemma ao ước đi tu, nhưng vì lý do sức khoẻ và vì nghèo nên cô bị từ
chối. Cô chấp nhận sự thất vọng này như một hy sinh dâng lên cho Chúa. Trong
thời gian ấy, Gemma tiên đoán rằng các tu sĩ dòng Thương Khó sẽ thành lập một
tu viện ở Lucca, và điều này đã xảy ra sau khi cô từ trần được hai năm.
Vào năm 21 tuổi, một tiếng nói bên trong cho
Gemma biết là cô sẽ được ơn lạ thường. Sau đó cô cảm thấy đau nhói ở chân tay
và ngực, và có máu tiết ra ở những nơi ấy. Ðó là những thương tích như trên
thân thể Chúa Giêsu xưa. Vào mỗi tối thứ Năm, Gemma rơi vào trạng thái ngây
ngất và các dấu thánh bắt đầu xuất hiện. Mãi cho đến chiều thứ Sáu, các dấu
thánh mới tan biến và đến sáng thứ Bảy thì máu mới ngưng chảy, các vết thương
như đóng lại, chỉ còn một vệt trắng mờ trên da. Các dấu thánh tiếp tục xuất
hiện cho đến khi cha giải tội cấm cô không được chấp nhận các dấu ấy. Qua lời
cầu nguyện của cô, hiện tượng này chấm dứt, nhưng các vết sẹo trắng vẫn còn
thấy ở trên da.
Vào tháng Giêng 1903, bác sĩ cho biết Gemma bị
lao phổi, và ba tháng sau đó, vào ngày thứ Bảy Tuần Thánh, với sự chứng kiến
của cha sở, cô từ giã cõi đời khi mới hai mươi lăm tuổi. Cha sở kể lại:
"Cô ấy chết với nụ cười vẫn còn nở trên môi, nên tôi không tin là cô ấy
thực sự đã chết."
Cô Gemma được Ðức Giáo Hoàng Piô XI phong chân
phước năm 1933 và được Ðức Giáo Hoàng Piô XII phong thánh vào ngày 2 tháng Năm
1940, chỉ có ba mươi bảy năm sau khi từ trần.
Lm. Phêrô Nguyễn Ngọc Mỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét