02/05/2017
Thứ Ba tuần 3 Phục Sinh
Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ
* Thánh
nhân sinh năm 295 tại
A-lê-xan-ri-a. Người cộng tác, rồi kế vị giám mục A-lê-xan-ri-a. Thánh nhân chỉ có một mục đích: bảo vệ tín điều về thần tính của Chúa Kitô. Tín điều này đã được xác định tại công đồng Ni-xê-a. Cũng vì đó người bị công kích khắp nơi. Nhưng dù gặp những giám mục nhút nhát, dù bị săn lùng,
dù năm lần bị đày ải, người vẫn giữ được tính khí khái; nhất là giữ được lòng yêu mến đối với Chúa Giêsu, Thiên Chúa làm người. Người đã viết nhiều tác phẩm vừa để làm sáng tỏ vừa để bảo vệ đức tin chân truyền. Người qua đời năm 373
Bài Ðọc I: Cv 7, 51-59
"Lạy Chúa
Giêsu, xin đón nhận tâm hồn con".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Khi ấy, Têphanô nói với
dân chúng, các kỳ lão và luật sĩ rằng: "Hỡi những tên cứng cổ, lòng và tai
chẳng cắt bì kia, các ngươi luôn luôn chống đối Thánh Thần; cha ông các ngươi
làm sao, các ngươi cũng vậy. Có tiên tri nào mà cha ông các ngươi lại không bắt
bớ? Họ đã giết những người tiên báo về việc Ðấng Công chính sẽ đến, Ðấng mà
ngày nay các ngươi đã nộp và giết chết; các ngươi đã lãnh nhận lề luật do thiên
thần truyền cho, nhưng đã không tuân giữ".
Nghe ông nói, họ phát
điên lên trong lòng, và họ nghiến răng phản đối ông. Nhưng Têphanô đầy Thánh Thần,
nhìn lên trời, đã xem thấy vinh quang của Thiên Chúa, và Ðức Giêsu đứng bên hữu
Thiên Chúa. Ông đã nói rằng: "Kìa, tôi xem thấy trời mở ra, và Con Người đứng
bên hữu Thiên Chúa". Bấy giờ họ lớn tiếng kêu la và bịt tai lại, và họ nhất
tề xông vào ông. Khi lôi ông ra ngoài thành, họ ném đá ông. Và các nhân chứng
đã để áo của họ dưới chân một người thanh niên tên là Saolô. Rồi họ ném đá
Têphanô, đang lúc ông cầu nguyện rằng: "Lạy Chúa Giêsu, xin đón nhận tâm hồn
con". Thế rồi ông quỳ xuống, lớn tiếng kêu lên rằng: "Lạy Chúa, xin đừng
trách cứ họ về tội lỗi này". Nói xong câu đó, ông đã an giấc trong Chúa.
Còn Saolô thì đã tán thành việc giết ông (Têphanô).
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 30, 3cd-4.
6ab và 7b và 8a. 17 và 21ab
Ðáp: Lạy Chúa, con phó thác tâm hồn trong tay Chúa (c.
6a).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Xin Chúa trở
thành núi đá cho con trú ẩn, thành chiến luỹ kiên cố để cứu độ con, bởi Chúa là
Tảng đá, là chiến luỹ của con; vì uy danh Ngài, Ngài sẽ dìu dắt và hướng dẫn
con. - Ðáp.
2) Con phó thác tâm hồn
trong tay Chúa, lạy Chúa, lạy Thiên Chúa trung thành, xin cứu chữa con. Còn phần
con, con tin cậy ở Chúa, con sẽ hân hoan mừng rỡ vì đức từ bi của Chúa. - Ðáp.
3) Xin cho tôi tớ Chúa
được thấy long nhan dịu hiền, xin cứu sống con theo lượng từ bi của Chúa. Chúa
che chở họ dưới bóng long nhan Ngài, cho khỏi người ta âm mưu làm hại. - Ðáp.
Alleluia: Ga 16, 7 và
13
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Thầy sẽ sai Thần Chân Lý đến cùng các con; Người sẽ dạy các
con biết tất cả sự thật". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 30-35
"Không phải
Môsê, mà chính Cha Ta mới ban bánh bởi trời đích thực".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, đám đông thưa
Chúa Giêsu: "Ngài sẽ làm dấu lạ gì để chúng tôi thấy mà tin Ngài? Ngài làm
được việc gì? Cha ông chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như đã chép rằng:
"Người đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu đáp: "Thật Ta
bảo thật các ngươi, không phải Môsê đã ban cho các ngươi bánh bởi trời, mà
chính Cha Ta mới ban cho các ngươi bánh bởi trời đích thực. Vì bánh của Thiên
Chúa phải là vật tự trời xuống, và ban sự sống cho thế gian". Họ liền thưa
với Ngài rằng: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi". Chúa
Giêsu nói: "Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta sẽ không hề đói;
ai tin vào Ta sẽ không hề khát bao giờ".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Bánh Từ Trời
Xuống
Có một gia đình phải
dành dụm cả năm trời mới mua được vé tàu đi nghỉ mát. Họ không còn được bao
nhiêu tiền trong túi, vì thế suốt cuộc hành trình, tất cả gia đình từ lớn chí bé
đều ngồi tại phòng và dùng những thức ăn khô mang theo, chẳng dám bước đến
phòng ăn sang trọng đang trưng bày đủ thứ thức ăn thơm ngon mà họ nghĩ sẽ tốn rất
nhiều tiền. Thế là họ phải dè xẻn chia phần từ mẩu bánh mì cho đủ cả chuyến đi.
Ðến khi lên bờ gặp người quen kể chuyện, họ mới khám phá ra rằng: Hỡi ôi! Tiền
ăn cũng đã được tính luôn trong vé tàu.
Anh chị em thân mến!
Trong hành trình cuộc
đời, không ít những người ngồi nhai những mẩu bánh mì khô, mắt hướng về những
bàn tiệc thơm ngon bên cạnh mà không biết rằng những bàn tiệc này đã được dọn sẵn
cho họ. Ðây cũng là tâm trạng cho nhóm người Do Thái được thánh sử Gioan nói đến
trong bài Tin Mừng hôm nay.
Thật thế, kể từ khi
con người cảm nghiệm được giá trị của sự sống, thì trường sinh bất tử hay được
sống đời đời luôn là một ước mơ nung nấu tâm can con người. Suốt một đời có người
chỉ biết đi tìm cây thuốc cải lão hoàn đồng, mong sao cho được trẻ mãi không
già. Hoặc có kẻ thực tế hơn, không bận tâm đến chuyện già trẻ nhưng ước mong
làm sao để kéo dài sự sống để tiếp tục hiện diện trên trần gian.
Ðám đông người Do Thái
hiện diện bên Chúa Giêsu hôm nay cũng không ngoài tâm trạng này. Chắc chắn họ
hãy còn nhớ phép lạ "hóa bánh ra nhiều" mà họ đã được chứng kiến
không mấy lâu trước đó. Thế nhưng, bánh này chưa thỏa mãn được họ vì chúng phát
xuất từ của ăn trần thế, lòng họ đang muốn những của ăn không hư nát là có thể
cho phép con người trường sinh bất tử.
Bởi thế, họ nhắc khéo
Chúa Giêsu và cũng là để thử thách Ngài: "Cha ông chúng tôi đã ăn manna
trong sa mạc như đã chép: Ngài đã ban cho họ ăn bánh bởi trời". Chúa Giêsu
đã thỏa mãn điều họ tìm kiếm nhưng đồng thời Ngài đặt họ đối diện với thử thách
của niềm tin: "Chính Ta là bánh ban sự sống".
Lời khẳng định của
Chúa Giêsu không chỉ cho những người Do Thái bấy giờ mà còn cho mỗi người trong
chúng ta hôm nay. Thánh lễ là bàn tiệc thánh của Thiên Chúa. Thánh lễ tái diễn
lễ Vượt Qua. Trong Thánh Lễ mọi người đều được mời gọi tụ họp quanh Chúa Giêsu
để cùng với Ngài dâng hy tế lên Thiên Chúa Cha. Ðồng thời, họ được thông phần
vào Thịt Máu của Ngài. Chính đây là lương thực nuôi sống muôn đời.
Vậy nếu tụ họp quanh
bàn thánh để chỉ biết cầu nguyện và xin ơn mà không lãnh nhận Chúa Giêsu trong
hình bánh rượu thì Kitô hữu cũng chẳng khác gì đám đông Do Thái ngày xưa, ngồi
bên nguồn nước hằng sống mà vẫn đói khát, vẫn tìm kiếm.
Qua bài Tin Mừng hôm
nay, ước mong rằng mỗi lần tham dự Thánh Lễ sẽ là một cơ hội quí báu giúp cho
chúng ta lãnh nhận được sự sống đời đời, chứ không phải là dịp để chúng ta dâng
lên Thiên Chúa các toan tính âu lo về cuộc sống ngắn ngủi tạm bợ này.
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Ba Tuần III PS
Bài đọc: Acts
7:51-8:1; Jn 6:30-35.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Người môn đệ họa lại cuộc đời của Thầy mình.
Trong bữa Tiệc Ly, trước
khi từ giã cuộc đời để về với Chúa Cha, Chúa Giêsu đã nhắn nhủ những lời tâm
huyết sau đây cho các môn đệ: “Trò không hơn Thầy; nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ
cũng sẽ bắt bớ anh em” (Jn 15:20). Tuy nhiên, Ngài cũng khuyến khích các ông:
“Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế
gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế
gian” (Jn 16:33).
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh những khó khăn mà Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài phải đương đầu với
từ thế gian. Trong Bài Đọc I, noi gương Thầy Chí Thánh, Stephanô sẵn sàng đổ
máu đào để làm chứng nhân cho Chúa Giêsu. Cái chết của vị anh hùng tử đạo đầu
tiên minh họa lại cái chết của Chúa Giêsu trong cuộc Thương Khó của Ngài. Trong
Phúc Âm, dân chúng đi tìm Chúa Giêsu, không phải vì đã nhận ra Ngài là Đấng
Thiên Sai, nhưng để được luôn có bánh ăn hằng ngày. Chúa kiên nhẫn sửa sai họ
và mặc khải cho họ biết “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề
phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Cuộc tử đạo tiên khởi của Phó-tế Stephanô
1.1/ Xung đột giữa sự thật
và sự sai trá: Bài giảng của Stephanô là lý
do đưa ông tới cái chết, vì ông dám nói thật và dám tố cáo những việc làm sai trái
của Thượng Hội Đồng.
(1) Stephanô tố cáo những
người trong Thượng Hội Đồng: “Hỡi những người cứng đầu cứng cổ, lòng và tai
không cắt bì, các ông luôn luôn chống lại Thánh Thần.” Giống như những lần xung
đột của Chúa Giêsu với các Biệt-phái và Kinh-sư, Stephanô cũng tố cáo họ hai điều
chính:
+ Giết hại các ngôn sứ:
Chúa Giêsu tố cáo họ: "Khốn cho các người! Các người xây lăng cho các ngôn
sứ, nhưng cha ông các người đã giết chết các vị ấy! Như vậy, các người vừa chứng
thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn
các người thì xây lăng” (Lk 11:47-48). Stephanô cũng tố cáo họ: “Cha ông các
ông thế nào, thì các ông cũng vậy. Có ngôn sứ nào mà cha ông các ông không bắt
bớ? Họ đã giết những vị tiên báo Đấng Công Chính sẽ đến; còn các ông, nay đã trở
thành những kẻ phản bội và sát hại Đấng ấy.”
+ Khinh thường và
không giữ Lề Luật: Chúa Giêsu tố cáo họ: “Ông Moses đã chẳng ban Lề Luật cho
các ông sao? Thế mà không một ai trong các ông tuân giữ Lề Luật! Sao các ông lại
tìm cách giết tôi?” (Jn 7:19). Stephanô cũng tố cáo họ: “Các ông là những người
đã lãnh nhận Lề Luật do các thiên sứ công bố, nhưng lại chẳng tuân giữ.”
(2) Phản ứng của Thượng
Hội Đồng: Khi con người bị sửa sai, họ có thể chọn hai thái độ: hoặc khiêm nhường
nhận ra sự sai trái và tìm cách sửa sai, hoặc tức giận phủ nhận và tìm cách hại
người tố cáo. Những người trong Thượng Hội Đồng chọn thái độ thứ hai: “Khi nghe
những lời ấy, lòng họ giận điên lên, và họ nghiến răng căm thù ông Stephanô.”
1.2/ Cuộc tử đạo của
Stephanô: Thánh sử Lucas tường thuật cái chết
của Stephanô như một minh họa lại cái chết của Chúa Giêsu, với những điểm tương
đồng sau đây:
- Như Chúa Giêsu nói
Ngài sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa kể từ nay, trong cuộc thẩm vấn trước Thượng Hội
Đồng (Lk 23:69); Stephanô được đầy ơn Thánh Thần, ông đăm đăm nhìn trời, thấy
vinh quang Thiên Chúa, và thấy Đức Giêsu đứng bên hữu Thiên Chúa. Ông nói:
"Kìa, tôi thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa"
(Acts 7:55-56).
- Như Chúa Giêsu không
được Thượng Hội Đồng xét xử theo Luật buộc (Lk 22:71), Stephanô cũng bị buộc tội
bởi Thượng Hội Đồng và ném đá tới chết mà không được xét xử. Cái chết của ông
là hậu quả của sự tức giận đột xuất của những người trong Thượng Hội Đồng: “Họ
liền kêu lớn tiếng, bịt tai lại, và nhất tề xông vào ông, rồi lôi ra ngoài
thành mà ném đá” (Acts 7:57-58).
- Như Chúa Giêsu phó
thác linh hồn Ngài trong tay Chúa Cha: “Lạy Cha! Con xin phó thác hồn con trong
tay Cha” (Lk 23:46); họ ném đá ông Stephanô, đang lúc ông cầu xin rằng: "Lạy
Chúa Giêsu, xin nhận lấy hồn con" (Acts 7:59).
- Như Chúa Giêsu đã
kêu xin Chúa Cha tha tội cho những kẻ luận tội và giết Ngài: “Lạy Cha! Xin tha
cho chúng vì chúng lầm không biết việc chúng làm” (Lk 23:34); Stephanô cũng quỳ
quỳ gối xuống, kêu lớn tiếng trước khi chết: "Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội
này" (Acts 7:60).
2/ Phúc Âm: "Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng
khát bao giờ!”
2.1/ Chúa Giêsu sửa sai sự
hiểu biết, ý hướng, và hành động sai lầm của dân chúng:
(1) Đi tìm Chúa với ý
hướng sai lầm: Vừa chứng kiến phép lạ “Bánh hóa nhiều” của Chúa Giêsu làm để
nuôi 5,000 người, thay vì biết cám ơn Chúa đã lo lắng cho họ có của ăn, và nhận
ra Ngài là Đấng Thiên Sai; giờ đây họ lại ích kỷ chỉ biết lo cho mình, và thách
thức Chúa: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để
tin ông? Ông sẽ làm gì đây?”
(2) Hiểu biết sai về sự
kiện lịch sử: Họ nói: “Tổ tiên chúng tôi đã ăn manna trong sa mạc, như có lời
chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời." Chúa Giêsu sửa sai họ: "Thật,
tôi bảo thật các ông, không phải ông Moses đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu,
mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời.”
2.2/ Chúa Giêsu mặc khải
Ngài là Bánh Trường Sinh: Ngài nói với họ:
“Chính Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, vì bánh Thiên Chúa
ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian." Họ liền
nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy." Đức
Giêsu bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải
đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Con người rất khôn
ngoan trong việc tìm kiếm và tích trữ những lương thực phần xác; nhưng lại rất
khờ dại trong việc tích trữ các lương thực cho trí tuệ và cho phần linh hồn. Họ
có thể bỏ mọi thời gian và nỗ lực đi tìm của cải chóng qua; nhưng không dám
dành thời giờ cho việc học hỏi Lời Chúa và tham dự Bí-tích Thánh Thể hằng ngày.
Dầu Chúa Giêsu đã tuyên bố Ngài là Bánh Trường Sinh: ai ăn sẽ sống, và ai không
ăn sẽ chết; con người vẫn lơ là với những lời của Ngài. Chẳng lạ gì mà họ đang
quay cuồng trong biển trần gian mà không biết đường nào để thoát ra ngoài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Khi chọn làm môn đệ
Chúa, chúng ta chọn bỏ ý riêng, để họa cuộc đời chúng ta theo đường lối của
Chúa. Khi phải đương đầu với bách hại của thế gian, chúng ta không được lấy oán
báo oán; nhưng phải cầu nguyện và tha thứ cho những người đã bách hại chúng ta.
- Khi bị sửa sai đúng,
chúng ta cần khiêm nhường nhìn nhận lỗi lầm của mình, và tìm cách sửa sai để cuộc
sống tốt đẹp hơn. Đừng quá tức giận đến độ la hét, chửi rủa, và giết hại người
công chính.
- Để có sức lực chiến
đấu, chúng ta phải năng lãnh nhận Mình Thánh Chúa. Nếu không có sức mạnh của
Bi-tích Thánh Thể, chúng ta không thể nào đương đầu với những cám dỗ và bách hại
của thế gian.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
Th. A-tha-na-xi-ô, giám mục, tiến sĩ
HT Ga 6,30-35
BÁNH BỞI TRỜI: NHU YẾU PHẨM
“Tôi bảo thật các ông, không phải ông
Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi đã cho các ông
ăn bánh bởi trời.” (Ga 6,32)
Suy niệm: Thị trường hàng tiêu
dùng Việt Nam hiện nay càng ngày càng phong phú về chủng loại, mẫu mã cũng như
số lượng, đáp ứng được nhu cầu khách hàng. Thế nhưng những “nhu yếu phẩm” tinh
thần vẫn còn khan hiếm cả về chất lượng cũng như số lượng. Điều đáng lo lắng
hơn, sự khan hiếm về văn hoá này không được quan tâm, như thể chỉ cần phát
triển kinh tế là đủ. Người Do thái đòi Chúa làm phép lạ như Mô-sê. Quá bận tâm
đến nhu cầu vật chất nên họ lầm tưởng rằng thứ manna xưa có thể thoả mãn
nhu cầu sâu kín của họ. Thế nhưng, thực sự họ đang đói cơn đói thiêng liêng mà
chỉ có thứ bánh bởi trời đích thực mới có thể thoả mãn. Chúa Giê-su chỉ rõ:
chính Chúa Cha mới thực là Đấng nuôi sống họ và bánh bởi trời đích thực là
chính Thân Mình Ngài.
Mời
Bạn: Phải chăng bạn lo toan quay quắt cho những
nhu cầu vật chất hằng ngày, thế nhưng bạn vẫn thấy trống rỗng, bất an? Đó là
dấu hiệu cho thấy cần phải có thứ “nhu yếu phẩm” thiêng liêng mới có thể đáp
ứng nhu cầu sâu xa của bạn, đó là nhu cầu kết hiệp với Thiên Chúa và lãnh nhận
Thánh Thể, Bánh-Bởi-Trời. Vậy hôm nay, bạn có quyết tâm gì cho nhu cầu ấy khi
nghe Lời Chúa?
Chia sẻ cảm nghiệm về nỗi khao khát nhu cầu thiêng
liêng nơi bạn.
Sống
Lời Chúa: Khi trở ngại không dự được thánh lễ ngày
thường, bạn ước ao rước Chúa cách thiêng liêng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin
làm cho niềm khao khát sống với Chúa nơi con được sống lại, để con luôn được
thuộc trọn về Chúa.
(5 phút Lời Chúa)
Bánh ban sự sống cho thế giới (2.5.2017 – Thứ ba Tuần 3 Phục sinh)
Chúng ta không phải đi lượm manna mỗi ngày như dân Israel xưa. Nhưng mỗi ngày chúng ta phải lắng nghe Lời Giêsu để được no đủ.
Suy niệm:
Man-hu? Cái gì vậy? Đó là
câu con cái Israel hỏi nhau
khi thấy manna lần đầu
tiên rơi trên mặt đất.
Môsê trả lời: “Đó là bánh
Đức Chúa đã ban cho các ngươi làm của ăn.”
Bốn mươi năm Đức Chúa đã
nuôi dân của Ngài bằng thức ăn ấy,
trong suốt cuộc hành
trình trong sa mạc cho tới khi họ đến đất Canaan.
Đức Chúa vẫn là Đấng quan
tâm đến sinh mệnh của dân.
Qua Môsê, Ngài cho họ
manna là bánh từ trời xuống.
Có vẻ những người ở
Caphácnaum muốn thách đố Đức Giêsu
làm một dấu lạ lớn lao
tương tự như dấu lạ Môsê đã làm (cc. 30-31),
nếu Ngài thật là một vị
ngôn sứ như Môsê đã loan báo (Đnl 18, 15).
Hãy ban cho chúng tôi thứ
bánh bởi trời như manna ngày xưa.
Đức Giêsu khẳng định
không phải Môsê đã cho họ ăn bánh bởi trời.
Chính Chúa Cha đã ban cho
dân Israel bánh bởi trời, trong sa mạc.
Và nay Chúa Cha còn muốn
ban một thứ bánh mới.
Đức Giêsu long trọng giới
thiệu bánh mới này:
“Chính Cha tôi cho các
ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực” (c. 32).
Bánh này là bánh từ trời
xuống và ban sự sống cho thế giới (c. 33).
Như thế bánh mới này cũng
là bánh từ trời,
nhưng không chỉ dành cho
dân Israel như manna cũ.
Đây là thứ bánh đích thật
dành cho cả thế giới loài người.
“Lạy Ngài, xin cho chúng
tôi thứ bánh ấy luôn” (c. 34).
Đây là một sự hiểu lầm
của dân chúng đang nghe Đức Giêsu.
Nó tương tự như sự hiểu
lầm của người phụ nữ Samari
khi chị xin Đức Giêsu:
“Xin cho tôi thứ nước ấy để tôi hết khát” (Ga 4, 15).
Thứ bánh mới Đức Giêsu
giới thiệu
không phải là tấm bánh
vật chất, ăn được để tránh cái đói tạm thời,
nhưng là tấm bánh thỏa
mãn sự đói khát sâu thẳm nơi trái tim.
“Chính tôi là bánh trường
sinh,
Ai đến với tôi sẽ không
đói, ai tin vào tôi sẽ không khát bao giờ” (c.35).
Đến với và tin vào Đức
Giêsu ta sẽ tìm được thức ăn tinh thần.
Lời dạy dỗ của Ngài là
bánh từ trời đích thực, vượt hẳn manna xưa.
“Người ta sống không
nguyên bởi bánh,
nhưng bởi mọi lời do
miệng Thiên Chúa phán ra” (Đnl 8, 3).
Đức Giêsu là Ngôi Lời của
Thiên Chúa,
nên lời của Ngài sẽ là
bánh đem lại sự sống cho bất cứ ai tin.
Tạ ơn Cha đã nuôi chúng
ta bằng Tấm Bánh Giêsu, Bánh từ trời xuống.
Chúng ta không phải đi
lượm manna mỗi ngày như dân Israel xưa.
Nhưng mỗi ngày chúng ta
phải lắng nghe Lời Giêsu để được no đủ.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú
nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem
ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái
nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời
Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm
Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa
được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
2 THÁNG NĂM
Viên Đá Góc
Đức Kitô là viên đá
góc: “Người là viên đá mà quí vị là thợ xây loại bỏ, lại trở nên đá tảng góc tường”
(Cv 4, 11). Những người không đón nhận lời chứng của Tin Mừng và xử tử Đức Kitô
trên Thập Giá là những người đã loại bỏ viên đá này. Những người cố sức tổ chức
thế giới và đời sống xã hội không cần đến Đức Kitô và chống lại Người, chẳng phải
họ đang loại bỏ Người một lần nữa đó sao? Thế nhưng, viên đá bị loại bỏ – và bị
loại bỏ quá nhiều lần này – chính là viên đá góc.
Công trình cứu độ con
người chỉ có thể đứng được trên nền móng duy nhất là Đức Kitô. Chỉ nơi Người mới
có nền tảng vững chắc để xây dựng trật tự và hòa bình đích thực giữa con người
với con người. Chỉ nhờ Người, chúng ta mới có thể được đổi mới tâm linh và triển
nở đến mức sung mãn theo sự tiền định từ đời đời dành sẵn cho mình. Chỉ qua Người,
thế giới con người chúng ta mới có thể trở thành ‘người’ đích thực hơn.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 02 – 5
Thánh Athanasiô,
giám mục, tiến sĩ Hội Thánh
Cv 7, 51-8,1a; Ga
6, 30-35.
LỜI SUY NIỆM: Đức Giêsu bảo
họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin
vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Con người không chỉ
khát vọng về cơm ăn, áo mặc và tiện nghi của cuộc sống, nhưng điều quan trọng
là về đời sống tâm linh. Bởi vì ai ai cũng tin sẽ có cuộc sống mai sau, chính
vì vậy họ luôn tìm kiếm chân lý sống. Chúa Giêsu đang mời gọi những ai đang tìm
kiếm. Và Người đoan hứa với những ai đã tin vào Người: “Chẳng đói khát bao giờ”
Lạy Chúa Giêsu. Ơn
ban, tin vào Chúa là Đấng Cứu Độ, là Thiên Chúa thật là do bởi Chúa Cha ban cho
chúng con. Xin cho chúng con luôn biết đến gần Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc
sống và đặt trọn niềm tin vào Chúa với lòng cậy trông.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 02-05: Thánh
ATHANASIÔ
Giám mục Tiến Sĩ Hội
Thánh (295 - 373)
Thánh Athanasiô sinh
khoảng năm 295 có lẽ tại Alexandria. Gia đình Ngài rõ ràng là khá giả vì sau
này Ngài có dịp trốn ở phần mộ của gia đình, Ngài đã theo môn cổ học và sau này
thường trích dẫn các tác giả cổ. Có lẽ Ngài cùng theo học tại một trường Giáo lý
ở Caêsarêa nên tư tưởng của Ngài thấm nhuần Kinh thánh, cả những chú giải Kinh
thánh và cũng theo truyền thống các giáo phụ nữa.
Vào khoảng 25 tuổi
Athanasiô đã có một thời sống với thánh Antôn ẩn tu. Bốn mươi năm sau, Ngài đã
mời thánh An tôn ẩn tu về Alexandria để góp phần bảo vệ đức tin. Khi qua đời
thánh ẩn tu đã nhường lại cho Athanasiô cái áo choàng Ngài vẫn dùng đắp mình
khi ngủ và tấm da chiên để dùng sưởi ấm lúc tuổi già. Những năm chung sống nơi
sa mạc với vị thánh ẩn tu này đã tạo nên nét thánh thiện và nhân cách của
Athanasiô.
Vào năm 320, Athanasiô
mới bắt đầu góp phần vào lịch sử. Khi ấy Đức Cha Alexander Giám mục Alexandria
cảm phục và triều vời Athanasiô từ sa mạc về, đặt làm phó tế. Khi ấy Ariô là
cha sở Boucalis. Ong ta là một nhà giảng thuyết danh tiếng, có một cuộc sống khắc
khổ và hướng dẫn các trinh nữ hiến mình cho Thiên Chúa. Ariô đã sáng nghĩ và
rao giảng những ý tưởng lầm lạc cho rằng: "Ngôi Lời Thiên Chúa không có từ
đời đời, không cùng bản tính với Chúa Cha mà chỉ là một thụ tạo được mang danh
hiệu Con Thiên Chúa". Athanasiô đã bảo bỏ những sai lầm này. Bút pháp và nội
dung của bức thông điệp Đức Giám mục Alexander ban hành năm 322 cho thấy tác giả
chính là Athanasiô.
Tại công đồng Nicea,
thánh Athanassiô tháp tùng Đức Giám mục Alaxander và đã góp phần vào bản văn
chung quyết của cộng đồng, trong đó định tín rằng: Chúa Con đồng bản tính với
Chúa Cha. Ngài đã trở thành mục tiêu cho bọn lạc giáo ghen ghét.
Mùa hạ năm 328, Đức
Giám mục Alexander qua đời và đặt Athanasiô lên kế vị. Nhận thấy mình bất xứng,
Athanasiô đã bỏ trốn, nhưng rồi bị ép buộc lãnh nhận trách nhiệm. Ngài đã tỏ ra
có nhân cách khôn sánh, có ý chí bất khuất và rất thông minh. Rảo quanh khắp
giáo phận rộng lớn, Ngài gặp thánh Dachômiô từ trong sa mạc, là Đấng đã nghe
Chúa nói với mình rằng: - Ta đã đặt Athanasiô làm cột trụ Giáo hội, nhưng Ngài
sẽ bị đau khổ nhiều.
Nhưng Athanasiô không
sợ đau khổ. Nhiều lần Ngài đã bị trục xuất khỏi giáo phận. Trước hết, dưới ảnh
hửơng của những người theo phái Ariô, năm 335 thánh Athanasiô bị vua
Constantinô đầy đi Trier ở biên thùy nước Đức. Tại đây Ngài trước tác một số
tác phẩm nay vẫn còn danh tiếng.
Nhưng rồi nămsau. Ariô
chết cách khốn khổ. Vua Constantinô cho thánh nhân được trở về giáo phận, Ngài
chỉ trở lại hai năm sau tức năm 337 khi thấy nhà vua mới Constance ngả về phía
lạc giáo. Cuộc trở về của thánh nhân diễn ra như một cuộc khải hoàn. Tuy nhiên
từ năm 337 đến năm 366, cuộc đời Ngài là một cuộc chiến đấu liên tục với nhóm
người ngả theo Ariô có, bảo thủ có, buông thả để an phận có. Chính hoàng đế
cũng muốn can thiệp để sửa đổi giáo thuyết Hội Thánh khiến các thù dịch tỏ ra độc
ác và tìm cách tiêu diệt vị giám mục. Lần kia đang lúc thánh Athanasiô dâng lễ,
bọn lính xâm nhập thánh đường. Thánh nhân trốn thoát được và ẩn mình trong sa mạc.
Sợ những người chứa chấp bị liên lụy Ngài ẩn mình trong một hang đá. Và không
ngừng trung thành với đức tin chân chính.
Hoàng đế Constance qua
đời, Juliano người sẽ mang biệt danh là kẻ bội giáo, lên kế vị và cho phép những
kẻ lưu đày trở về. Đức Giám mục Athanasiô trở lại giáo phận và thiết lập trật tự
trong giáo đoàn cũng như lo truyền bá đức tin sang Ethiopie và Ả Rập.
Ngài chống lại các mê
tín dị đoan khiến các lương dân tức giận. Họ quyết sát hại thánh nhân. Lần này,
Ngài lại phải chạy trốn theo lệnh của nhà vua, bội giáo chèo thuyền dọc sông
Nil, Ngài bị quân lính đuổi theo sát nút. Nguy ngập Ngài quay thuyền lại để gặp
họ. Bọn lính hung hăng hỏi thăm xem còn cách vị giám mục bao xa. Ngài trả lời :
- Chèo mạnh lên, ông không ở xa đâu.
Bọn lính vội vã làm
theo và thánh nhân thoát nạn, Ngài lang thang đây đó cho tới khi Vua Julianô
qua đời, vào năm sau. Jovianô, vị tân hoàng đế rất kính phục đức giám mục và
thích đàm luận với Ngài. Nhưng triều đại của ông lại quá vắn vỏi. Khi Valens
lên nắm quyền cai trị, lại một cuộc bách hại mới mở ra. Một lần nữa thánh
Athanasiô lại phải trốn đi. Trong bốn tháng liền, Ngài ẩn mình trong phần mộ của
gia đình.
Sau cùng Valens vì hiểu
được lòng kính phục của dân Ai cập đối với vị giám mục của họ, và không muốn xa
rời dân chúng nên chịu cho Ngài trở về. Những năm cuối đời, thánh nhân được sống
trong yên ổn phần nào, bởi vì lúc ấy cuộc tranh chấp thực sự chưa ngã ngũ, Ngài
qua đời ngày 02 tháng 5 năm 373. Phải đợi năm năm sau, cuộc tranh luận của cộng
đồng Nicêa mới toàn thắng với cái chết của Valens.
Thánh Athanasiô đã viết
những tác phẩm vĩ đại nhất trong 30 năm xáo trộn. Cuốn Uncarnatione Verbi hoàn
thành năm 337, cuốn Virginitate và Orationes khoảng năm 357, cuốn Contra Arianô
có thể sau năm 362. Ngài đã viết rất nhiều và mọi tư tưởng Ngài cũng như cuộc sống
Ngài tập trung vào hai ý niệm: Chúa Con là sự bày tỏ của Chúa Cha, và Giáo hội
là sự bày tỏ của Chúa Con. Giáo hội Tây phương kính nhớ Ngài như thánh tiến sĩ
Chúa Ba Ngôi, nhưng trước hết, Ngài là Thánh Tiến sĩ về mầu nhiệm nhập thể và về
Ơn thánh.
(daminhvn.net)
02 Tháng Năm
Ðức Mẹ Guadalupe
Dạo tháng 5/1990, Ðức
Gioan Phaolô II đã tôn phong chân phước cho một người thổ dân Mehico tên là
Juan Diego, người được Ðức mẹ hiện ra tại Guadalupe...
Juan Diego là một
người thổ dân nghèo sống với người cậu tại làng Telpetlao thuộc ngoại ô thủ đô
Mehico vào khoảng thế kỷ 16. Một buổi sáng thứ bảy nọ, trên đường đi đến thánh
đường để dự thánh lễ, Juan Diego bỗng nghe có tiếng hát du dương từ trên một ngọn
đồi. Anh tiến lại gần và thấy một thiếu nữ xinh đẹp tự xưng là Trinh Nữ Maria.
Ðức Mẹ nói với người thổ dân nghèo như sau: "Ta muốn có một đền thờ được dựng
lên tại đây để Ta dùng tình thương, niềm cảm thông, sự giúp đỡ và bảo vệ của Ta
mà bày tỏ Thiên Chúa cho loài người. Con hãy đi gặp vị giám mục Mehico và nói với
Ngài rằng Ta sai con đến gặp Ngài để bày tỏ ý muốn của Ta. Con hãy tin tưởng rằng
Ta sẽ biết ơn con và ân thưởng cho con. Ta sẽ làm cho con được giàu có và tôn
vinh con".
Juan đến gặp vị
giám mục, nhưng anh ta buồn bã trở về làng, vì giám mục không tin lời của anh.
Ðức mẹ lại hiện ra cho anh một lần nữa và cũng sai anh mang một sứ điệp như thế
đến cho vị giám mục. Nhưng lần thứ hai, dù cho anh có van nài khóc lóc, vị giám
mục vẫn một mực không tin. Vị giám mục nói với người thổ dân nghèo rằng:
"Nếu Ðức Mẹ thực sự muốn điều đó thì xin Ngài hãybày tỏ một dấu lạ".
Và ngài bí mật cho người theo dõi. Lần thứ ba, Ðức Mẹ lại hiện ra cho Juan
Diego, nhưng Ngài bảo anh: "Hãy trở lại vào ngày mai và Ngài sẽ cho vị
giám mục một dấu lạ".
Ngày hôm sau, Juan
Diego không thể đến điểm hẹn với Ðức Mẹ được vì anh còn phải đi tìm thầy thuốc
cho người cậu đang mắc bệnh. Nhưng khi đi qua ngọn đồi, Juan vẫn được Ðức Mẹ hiện
ra. Ngài bảo đảm với anh rằng người cậu của anh sẽ được lành bệnh và thay vì để
Juan tiếp tục lên đường đi Mehico để tìm thầy thuốc, Ðức Mẹ đã sai anh đến nơi
Ngài hiện ra cho anh lần đầu tiên. Tại đây, Ngài sẽ cho anh những cánh hoa thật
đẹp và dấu lạ để mang đến cho vị giám mục... Lúc bấy giờ đang là mùa đông và ngọn
đồi nơi Juan được Ðức Mẹ hiện ra thường chỉ có những cây cỏ của sa mạc như các
loại gai và xương rồng. Thế nhưng, hôm đó, hoa bỗng nở rộ trong sa mạc. Juan
hái lấy dâng cho Ðức Mẹ, Ðức Mẹ sờ đến những cánh hoa và bảo anh lấy chiếc áo
choàng để đựng hoa mang đến cho vị giám mục...
Khi Juan vừa mở chiếc
áo choàng ra để lấy hoa cho vị giám mục xem thì lạ lùng thay, hình ảnh Ðức Mẹ
đã được in trên chiếc áo của anh... Tin ở lời Ðức Mẹ, vị giám mục đã tức tốc
lên đường đến làng Ðức Mẹ đã hiện ra cho anh Juan. Ngài nhận thấy người cậu của
anh đã được lành bệnh. Các cuộc lành bệnh lạ lùng đã diễn ra từ đó... Một đền
thánh dâng kính Ðức Mẹ đã được xây cất để rồi cuối cùng trở thành Vương cung
thánh đường Guadalupe như chúng ta vẫn quen gọi.
Trong thánh lễ tôn
phong chân phước cho Juan Diego tại đền thánh Guadalupe ngay buổi chiều chủ nhật
khi vừa đến Mehico, Ðức Gioan Phaolô II đã kêu gọi người dân Mehico hâm nóng lại
tinh thần truyền giáo. Truyền giáo theo đúng nghĩa là được sai đi để mang sứ điệp
đến cho người khác. Cũng giống như tất cả những ai được diễm phúc gặp Ðức Mẹ,
chân phước Juan Diego đã được sai đi... Phải vất vả nhiều lần và dĩ nhiên, với
sự giúp đỡ của Ðức mẹ, Juan Diego mới có thể thuyết phục được vị giám mục...
Người Kitô, từ bản chất
là người được sai đi và sứ điệp của họ chính là sứ điệp của yêu thương... Cùng
với những cánh hoa dâng tiến Mẹ trong tháng Năm này, chúng ta được mời gọi để
mang những cánh hoa yêu thương đến cho mọi người. Tình thương, sự giúp đỡ của Mẹ
dành cho chúng ta cũng phải được chúng ta diễn đạt, cao rao qua cuộc sống dạt
dào Tình Mến đối với mọi người.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét