21/11/2017
Thứ ba tuần 33 thường niên
Đức Mẹ dâng mình trong đền thờ.
Lễ nhớ
* Vượt lên trên những câu chuyện cổ kính thuật lại việc Đức Trinh Nữ Maria dâng mình vào Đền Thờ, Hội Thánh Đông Phương và Tây Phương ngày nay đều kính nhớ biến cố Đức Trinh Nữ Vô Nhiễm Nguyên Tội dâng mình cho Chúa từ lúc còn ấu thơ. Mọi Kitô hữu có thể nhận thấy nơi Đức Maria “đầy ân sủng” gương mẫu cho đời sống hiến dâng.
Bài Ðọc I: (Năm I) 2 Mcb 6, 18-31
"Tôi
sẽ để lại một tấm gương cao đẹp, nếu tôi tự ý và anh dũng chết cho các lề luật
đáng kính và thánh thiện của chúng tôi".
Trích sách Macabê quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, Êlêazarô, một người trong hàng
Luật sĩ vị vọng, ông đã có tuổi và diện mạo oai phong, ông bị người ta cạy miệng
bắt phải ăn thịt heo. Nhưng ông thà chết vinh còn hơn sống nhục, nên ông tự ý
ra pháp trường. Hiểu rằng ông phải xử trí như thế nào, ông nhẫn nại chịu đựng,
khẳng khái không ăn đồ cấm vì ham sống. Các bạn cố tri đứng đó cảm thương ông,
gọi lén ông ra khuyên ông xin người ta đem cho ông các thứ thịt ông có phép
dùng, rồi ông chỉ giả vờ ăn thịt cúng như nhà vua đã truyền; làm như thế ông sẽ
thoát chết; và do tình bạn cố tri, họ đã tỏ lòng nhân đạo như vậy đối với ông.
Nhưng nghĩ đến địa vị bậc lão thành, mái tóc bạc khả kính, cách ăn ở tốt đẹp từ
thời niên thiếu, mà nhất là sống xứng với lề luật thánh mà chính Thiên Chúa đã
lập, ông liền trả lời, bảo họ rằng ông sẵn sàng chịu chết. Ông nói:
"Vì ở tuổi chúng tôi không nên giả vờ, kẻo nhiều
thanh niên tưởng rằng Êlêazarô đã chín mươi tuổi đầu mà còn theo lối sống của
dân ngoại. Rồi vì sự giả vờ của tôi để sống thêm một ít lâu nữa, tôi sẽ làm cho
chính họ cũng lầm lạc, và vì thế, tôi sẽ chuốc lấy nhơ nhớp và ố danh cho tuổi
già của tôi. Mà dầu tôi có thoát khỏi hình phạt của loài người, thì dầu sống dầu
chết, tôi sẽ không thoát khỏi bàn tay của Thiên Chúa toàn năng. Bởi thế, nếu giờ
đây tôi can đảm từ giã cuộc đời, tôi sẽ tỏ ra xứng đáng với tuổi già của tôi;
tôi sẽ để lại cho các thiếu niên một tấm gương cao đẹp, nếu tôi tự ý và anh
dũng chết cho các lề luật đáng kính và thánh thiện của chúng tôi".
Nói đoạn ông liền bị điệu đến pháp trường. Các người
áp giải ông đổi lòng thiện cảm họ có đối với ông trước kia thành ác cảm, vì các
lời ông vừa nói mà họ cho là điên khùng. Khi sắp chết vì đòn vọt, ông thều thào
trong hơi thở cuối cùng: "Lạy Chúa là Ðấng thông minh chí thánh, Chúa cũng
thấu rõ là con có thể thoát chết, nhưng con xin chịu đòn vọt đau đớn trong thân
xác con, với niềm vui trong lòng vì kính sợ Chúa". Và như thế ông từ giã
cuộc đời, để lại không những cho các thanh niên mà còn cho toàn dân một tấm
gương anh dũng và một lưu niệm đạo đức.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 3, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Chúa đã nâng đỡ tôi (c. 6b).
Xướng: 1) Thân lạy Chúa, nhiều thay người bách hại
con, nhiều thay người nổi dậy chống con! Về con, nhiều kẻ thốt ra lời: "Hết
trông hắn được Chúa Trời cứu độ". - Ðáp.
2) Nhưng lạy Chúa, Chúa là thuẫn hộ thân con, là
vinh quang con, Chúa cho con ngẩng đầu lên. - Tôi lên tiếng kêu cầu Chúa, và
Chúa đã nghe tôi từ núi thánh của Ngài. - Ðáp.
3) Tôi nằm xuống và đã ngủ ngon, rồi thức khoẻ vì
Chúa đỡ nâng tôi. Tôi không kinh hãi ức triệu người ở chung quanh đồn trú hại
tôi. - Ðáp.
Alleluia: Lc 21, 28
Alleluia, alleluia! - Các con hãy đứng dậy và ngẩng
đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 19, 1-10
"Con
Người đến tìm kiếm và cứu chữa điều gì đã hư mất".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua
thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế
và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào,
nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy
lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua
đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo
ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà
ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy,
liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi". Ông
Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của
cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp
bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi
người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa
điễu gì đã hư mất".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Thủ lãnh người thu thuế
Gặp gỡ Chúa Giêsu Kitô luôn luôn là một biến cố hồng
phúc cho con người, nếu người đó không lo sợ hay tránh né cuộc gặp gỡ này với
những lý do này, lý do nọ. Hôm qua, chúng ta cùng nhau suy niệm về thái độ
khiêm tốn của anh mù ăn xin bên vệ đường gần thành Giêrikhô, nhưng vội vàng nắm
lấy vận may khi nghe biết Chúa Giêsu đi ngang qua và chân thành cầu xin:
"Lạy con vua Ðavít, xin thương xót con. Xin cho con được nhìn thấy".
Và anh đã được nhìn thấy ơn lành của Chúa và ca tụng Ngài.
Hôm nay, Giáo Hội trình bày cho chúng ta một cuộc gặp
gỡ khác nữa, cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và ông Dakêu, người thu thuế. Cuộc gặp
gỡ này đã mang đến cho ông Dakêu ơn ăn năn trở lại và sự an vui trong tâm hồn
mà ông hằng mong ước.
Trong cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và ông Dakêu,
chúng ta thấy có hai thái độ:
- Thái độ của những kẻ tự cho mình là công chính mà
khinh dễ kẻ khác, không muốn cho kẻ khác gặp được Chúa, được ơn lành của Ngài
và ăn năn trở lại. Ðó là thái độ mà chúng ta nhìn thấy nơi những kẻ lẩm bẩm
trách Chúa đến trú ngụ và chia sẻ tình thân với ông Dakêu qua bữa tiệc:
"ông này trú ngụ tại nhà người tội lỗi và là tội lỗi nặng, đã bị cộng đồng
chối từ loại bỏ". Thái độ của họ cũng giống như thái độ của những người
ngăn trở không cho anh mù ăn xin bên vệ đường đến gặp Chúa Giêsu. Họ ngăn cản
anh, bảo anh hãy im đi. Liệu chúng ta có có thái độ giống như vậy hay không?
Chúng ta có thể tự phụ mình là người công chính mà
khinh dể anh chị em chung quanh. Xét đoán anh chị em là kẻ tội lỗi và không
đáng gặp Chúa Giêsu, không đáng lãnh nhận ơn lành Ngài ban, không đáng được
thông cảm để trở về với Chúa và canh tân đời sống tốt đẹp hơn. Chúng ta có thái
độ tự phụ như vậy không? Không ai xấu xa mãi mãi đến độ không đáng hưởng nhận
lòng nhân từ và sự tha thứ của Chúa.
- Thái độ thứ hai là thái độ của ông Dakêu, người
thu thuế trưởng và giàu có. Hai chi tiết này không nhằm mô tả địa vị xã hội của
ông, mà mô tả tình trạng tinh thần của ông. Người thu thuế là kẻ tội lỗi công
khai, tội phản bội quê hương, tội cộng tác với ngoại bang đế quốc Rôma thống trị
và tội gian lận tham nhũng tiền thuế, vì người thu thuế có quyền do người Rôma
thống trị ban cho là thu thuế cao mà chỉ góp cho chính quyền Rôma theo mức qui
định thấp hơn để có thể có lợi cho mình. Ông Dakêu là người thu thuế trưởng và
giàu có. Sự giầu có chứng minh là ông đã có hành vi bất chính để làm giàu, đó
là thu nhiều nộp ít để làm giàu. Ðối với người đồng hương của ông, hay những kẻ
tự phụ cho mình là người công chính mà khinh dễ kẻ khác, ông Dakêu là con người
tội lỗi, và tội của ông ta không thể tha thứ được nữa.
Nhưng đối với Chúa Giêsu, Ngài vốn đến là để cứu chữa
những gì đã hư mất, thì ông Dakêu lại là nơi để thể hiện tình thương nhân từ của
Ngài. Nơi con người tội lỗi Dakêu, còn có một khát vọng hướng về Chúa. Ông chỉ
mong ước được nhìn xem Chúa đi qua. Ðây là yếu tố căn bản mà Chúa thi ân cho
con người. Từ khao khát gặp được Chúa đến việc ăn năn trở lại, không có khoảng
cách không vượt qua được. Chúa Giêsu có thể vượt qua được khoảng cách này một
khi con người có sẵn thái độ chờ mong Ngài đến. Thái độ của ông Dakêu có thể
khuyến khích chúng ta trên con đường trở về với Chúa. Ông Dakêu đã thể hiện sự
trở lại của mình bằng hành động cụ thể, phân phối một nửa của cải cho anh chị
em để thể hiện tình liên đới bác ái và đền bù gấp bốn những thiệt hại đã gây
ra. Liệu chúng ta có can đảm như vậy hay không?
Lạy Chúa,
Chúng con đã nhiều lần dốc lòng với Chúa sẽ làm điều
này, làm việc kia để chứng tỏ đã được trở về với Chúa. Nhưng có thể chúng con
không can đảm, không nghiêm chỉnh đủ để làm như ông Dakêu đã làm. Xin cho chúng
con đừng bao giờ đùa giỡn hay lạm dụng lòng nhân từ của Chúa. Ơn Chúa mạnh hơn
tội lỗi nhưng chúng con phải cộng tác với ơn Chúa.
Lạy Chúa,
Xin thương giúp chúng con trở về với Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 33 TN1,
Năm lẻ
Bài đọc: II
Mac 6:18-31; Lk 19:1-10.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Quên
mình là tìm thấy.
Nhiều người nghĩ để trở
nên giàu có, họ cần phải vơ vào nhiều và bớt cho đi, như câu chúc ích kỷ đầu
Xuân: chúc cho ông bà tiền vô như nước, tiền ra nhỏ giọt. Vì thế, họ rất khổ sở
khi phải cho đi tiền bạc. Trong khi đó, bí quyết trở nên giàu có của các bậc
thánh nhân: cho đi là nhận được, quên mình là tìm thấy, tha thứ được thứ tha,
chết đi là sống mãi... Người nghèo tuy không giàu, nhưng không bao giờ thiếu.
Khi có dư chút nào, họ sẵn sàng chia sẻ cho những ai cần hơn; vì họ Thiên Chúa
vẫn quan phòng lo cho họ có của ăn hàng ngày. Họ không tích trữ của cải vì họ
biết sẽ không mang theo được khi từ giã cõi đời; vì thế, họ lo tích trữ của cải
tinh thần như Chúa dạy. Hiệu quả là họ có bình an, có hạnh phúc, và nhất là cảm
nhận được tình yêu của Thiên Chúa và tha nhân dành cho họ.
Các Bài Đọc hôm nay
nêu bật những tấm gương sẵn sàng hy sinh quên mình để làm gương sáng và đi tìm
những gì đã mất. Trong Bài Đọc I, tác giả Sách Maccabees muốn đề cao tấm gương
anh hùng của kinh-sư Eleazar. Ông nhất định không chịu giả vờ tuân lệnh vua ăn
thịt, cho dù các bạn ông đã lập mưu cho biết thịt ông sẽ ăn không phải là thịt
heo. Khi làm như thế, ông biết sẽ lãnh nhận cái chết, nhưng ông sẵn sàng chấp
nhận để làm chứng nhân cho Thiên Chúa và làm gương sáng cho thế hệ mai sau.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu gọi đích danh Zachaeus và ngỏ lời muốn cư ngụ tại nhà
ông; cho dù biết miệng đời sẽ phê bình Ngài là người tội lỗi vì đã giao tiếp với
những tội nhân công khai như Zachaeus. Zachaeus cũng chấp nhận mất hết của cải
cho người nghèo để sống theo lời mời gọi của Đức Kitô.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Có được giả vờ ăn thịt cúng?
1.1/ Có nên giả vờ ăn thịt
cúng? Vua Antiochus biết người Do-thái theo
truyền thống không bao giờ ăn thịt heo, thú vật mà họ cho là dơ bẩn; nên để thử
người nào có theo đạo nhà vua truyền hay không, vua bắt họ ăn thịt heo sau khi
đã cúng cho thần. Có một người Do-thái tên là Eleazar, một trong những kinh sư
quan trọng tuy tuổi đã cao nhưng trông rất đẹp lão; ông bị ép phải há miệng ăn
thịt heo. Nhưng ông thà chết vinh hơn sống nhục, nên đã tự ý tiến ra nơi hành
hình, sau khi đã khạc nhổ hết thịt ra. Ông đã làm như vậy theo thói thường của
những người can đảm là từ chối những thứ Luật Lệ không cho phép ăn, dù phải ăn
để sống.
Vì quen biết ông
Eleazar đã lâu năm, nên những người chủ toạ bữa tiệc cúng thần trái với Lề Luật,
kéo riêng ông ra một chỗ. Họ khuyên ông và truyền người ta đem thịt đến, thứ thịt
được phép dùng, tự tay ông dọn lấy, rồi chỉ giả vờ ăn thịt cúng, như vua đã
truyền. Nếu ông theo họ làm như vậy, ông sẽ thoát chết, lại còn được đối xử
nhân đạo, vì trước kia ông đã xử tốt với họ.
1.2/ Lập trường của
kinh-sư Eleazar: Cho dù ông biết thứ thịt đó
không phải là thịt heo mà Lề Luật cấm, ông cũng không ăn vì hai lý do chính sau
đây:
(1) Tránh gương mù và
làm gương sáng cho thế hệ trẻ: Ông nói: "Ở tuổi chúng ta, giả vờ là điều bất
xứng, e rằng có nhiều thanh niên sẽ nghĩ là ông già Eleazar đã chín mươi tuổi đầu,
mà còn theo những lề thói dân ngoại. Rồi bởi tôi đã giả vờ và ham sống thêm một
ít lâu nữa, nên họ bị lầm lạc vì tôi, còn tôi thì chuốc lấy vết nhơ và ô nhục
cho tuổi già." Không những thế, tuổi trẻ họ còn cần những tấm gương anh
hùng để noi theo và mạnh mẽ giữ đạo, nên ông tiếp tục nói: "Vậy giờ đây,
khi can đảm từ giã cuộc đời, tôi sẽ tỏ ra xứng đáng với tuổi già, và để lại cho
đám thanh niên một tấm gương cao đẹp về cái chết tự nguyện và cao quý, vì đã
trung thành với các Lề Luật đáng kính và thánh thiện."
(2) Con người không giấu
được Thiên Chúa dù chỉ ý nghĩ trong đầu: Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi bí ẩn
trong tâm hồn con người. Ngài phán xét theo ý hướng bên trong; chứ không theo
dáng vẻ bên ngoài, nên ông Eleazar nói: "Dù hiện nay tôi có tránh được
hình phạt của người ta, thì sống hay chết tôi cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay
của Đấng Toàn Năng." Khi sắp chết vì đòn vọt, ông lên tiếng cầu nguyện:
"Đức Chúa là Đấng thông suốt mọi sự, hẳn Người biết là dù có thể thoát chết,
nhưng tôi vẫn cam chịu những lằn roi gây đau đớn dữ dằn trong thân xác, còn
trong tâm hồn, tôi vui vẻ chịu khổ vì lòng kính sợ Người."
2/ Phúc Âm: Ông Zachaeus, người thu thuế, trở về với Chúa.
Tại thành phố Jericho
hiện nay vẫn còn một cây sung rất to lớn, được vây quanh kỹ lưỡng cho khách
hành hương đến thăm viếng. Họ gọi đây là cây sung mà ông Giakêu đã trèo lên để
gặp Chúa Giêsu.
2.1/ Cuộc gặp gỡ giữa
Chúa Giêsu và ông Zachaeus: Ông được mô tả
là người đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. Ông tìm cách để
xem cho biết Đức Giêsu là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông
ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức
Giêsu, vì Người sắp đi qua đó. Chúa Giêsu đã nhận ra ông giữa bao nhiêu người
trong đám đông, và người đi bước trước để bắt đầu tiến trình hòa giải với ông:
"Này ông Zachaeus, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!"
2.2/ Ba phản ứng khác
nhau của cuộc gặp gỡ:
(1) Đám đông: Họ xầm
xì với nhau: "Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!" Đối với người
Do-Thái, những người thu thuế và gái điếm được coi như là những người tội lỗi
công khai. Ai giao tiếp hay làm bạn với họ, cũng được coi là tội lỗi.
(2) Ông Giakêu: Khi
nghe Chúa Giêsu ngỏ lời muốn đến nhà, ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước
Người. Khi nghe mọi người xầm xì và biết rõ mình là người tội lỗi, ông thưa với
Chúa rằng: "Thưa Ngài, phân nửa tài sản của tôi, tôi cho người nghèo; và nếu
tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn."
Đây là một lời tuyên
xưng đột xuất, nhưng chân thành phát xuất từ trái tim của Zachaeus. Có lẽ Chúa
Giêsu là người Do-thái đầu tiên không quan tâm đến tội lỗi và quá khứ của ông;
vì đối với người Do-thái quá khích, ông có thể mất mạng vì đã cấu kết với ngoại
bang để bóc lột dân chúng. Ông có lẽ đã nghe nhiều lời truyền tụng về Chúa
Giêsu nên ông tò mò leo lên cây sung để mong được nhìn thấy Ngài. Ông không ngờ
Chúa Giêsu gọi đích danh ông và mở miệng muốn vào nhà ông như một người bạn đã
quen biết lâu năm. Khi Zachaeus chấp nhận trở về với Thiên Chúa, ông phải can đảm
từ giã nếp sống cũ tội lỗi và bắt đầu cuộc sống mới theo tiêu chuẩn của Tin Mừng.
Khi Zachaeus sẵn sàng hứa sẽ san sẻ phân nửa tài sản cho người nghèo, và đền gấp
bốn cho những ai ông đã lỗi đức công bằng với họ, lời hứa này có thể lấy đi tất
cả những gì ông đang có; nhưng không thể so sánh với niềm vui được Chúa Giêsu
tha thứ và đến viếng thăm.
(3) Chúa Giêsu: Ngài
nói với ông ta rằng: "Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này
cũng là con cháu tổ phụ Abraham; vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất."
Tuy Chúa Giêsu biết rõ những lời dị nghị, nhưng Ngài không quan tâm tới. Chỉ một
điều Ngài quan tâm là ông Zachaeus, vì Ngài muốn đưa ông trở về với Thiên Chúa;
và đó cũng chính là lý do tại sao Ngài đến trần gian.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải hy
sinh quên mình trước khi tìm thấy được những gì đã mất hay đang mong muốn. Ngược
lại, nếu chúng ta chỉ biết ích kỷ giữ cho mình, chúng ta sẽ mất luôn những gì
chúng ta đang sở hữu.
- Người biết rõ mình là
người tội lỗi như ông Zachaeus dễ ăn năn trở lại hơn người dở dở ương ương, nửa
nóng nửa lạnh, hay không tốt lành cũng chẳng tội lỗi quá. Nguy hiểm của chúng
ta không phải tội lỗi, nhưng ở thái độ tự nhận mình là người công chính và
không cần đến lòng thương xót của Thiên Chúa.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
21/11/2017 - THỨ
BA TUẦN 33 TN
Đức Mẹ dâng
mình
Mt 12,46-50
THUỘC TRỌN VỀ CHÚA
“Phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời,
người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.” (Mt 12,50)
Suy niệm: Ngay thời tuổi
thơ, Đức Ma-ri-a đã muốn thuộc trọn về Chúa qua hành vi dâng mình trong Đền thờ.
Hành vi tốt đẹp ấy là khởi đầu, khai mào cho những tiếng Xin vâng sau này, ước,
ao thánh ý Chúa được thể hiện trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời. Danh là Mẹ
Thiên Chúa, Mẹ nhân loại, nhưng Đức Ma-ri-a lại muốn sống như phận của một nữ tỳ,
vâng theo ý Chúa để phục vụ Ngài và con người. Cũng vậy, ai noi theo mẫu mực
Xin vâng của Mẹ thì cũng được coi như anh em, chị em với Đức Giê-su, là con cái
của Mẹ. Các thánh và các người tốt lành đã đi con đường này, con đường Xin vâng
theo thánh ý Chúa. Tuy mỗi người một vẻ nhưng tựu trung đều muốn thuộc trọn về
Thiên Chúa, Đấng là nguồn vui và hạnh phúc đích thực của con người.
Mời Bạn: Giữa hai ý: ý Chúa muốn và ý riêng của mình, khi hai ý này đối chọi với
nhau, bạn thường chọn ý nào? Noi gương Đức Mẹ trong ngày lễ hôm nay, bạn hãy
luôn quyết tâm chọn và thực hiện ý Chúa muốn mỗi ngày.
Sống Lời Chúa: “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui,” niềm vui đó là để cho
“ý Chúa được thể hiện” trong đời sống của tôi. Đó chính nghệ thuật làm cho cuộc
sống của tôi tròn đầy ý nghĩa.
Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a,
xin Mẹ cầu bầu đặc biệt cho hàng linh mục, tu sĩ biết dâng mình cho Chúa hằng
ngày qua việc thuận theo ý Chúa trên hết mọi sự; và cho đoàn tín hữu thể hiện
lòng mến yêu Mẹ bằng hành vi biết “dâng mọi việc mình mơ ước nài xin…” để “bồi
thường phạt tạ” rất thánh Trái Tim Chúa Giê-su, Con yêu dấu của Mẹ. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Ai là mẹ tôi? (21.11.2017 – Thứ ba: Đức Mẹ dâng mình trong Đền thờ)
Bất cứ ai sống theo ý Cha trên trời trong niềm vâng phục phó thác, bất cứ ai sinh Đức Giêsu ra cho môi trường sống của mình, bất cứ ai làm cho Ngài lớn lên trong trái tim nhân loại, người ấy là mẹ...
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay
có thể làm chúng ta bị sốc.
Đức Giêsu đang giảng
cho một đám người khá đông.
Chắc là họ đứng
chen chúc
nhau đến nỗi khó lòng đến gần Ngài được.
Chính vào lúc này thì mẹ và anh em Ngài đến, không rõ lý do.
Họ muốn nói
chuyện với Đức Giêsu, nhưng đành phải đứng ở ngoài.
Có người vào báo cho Ngài về
chuyện đó.
Chúng ta tưởng Ngài sẽ ngưng ngay bài giảng để ra
gặp mẹ và anh
em.
Một giọt máu đào hơn ao
nước lã.
Mẹ Ngài hẳn đã phải đi một đoạn đường
xa để đến gặp con trò
chuyện.
Nhưng lạ thay Đức Giêsu vẫn tiếp tục giảng.
Ngài vẫn tiếp tục nói chuyện với đám đông đang nghe Ngài,
thay vì đi ra nói chuyện với mẹ.
Sự quan tâm của Ngài nhắm vào những người ở trong đây,
hơn những người đứng ở ngoài
kia.
Sau đó Ngài lại đặt những câu hỏi vừa dễ lại vừa lạ:
“Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” (c. 48).
Dĩ nhiên đó là những người đang đứng ngoài kia,
đang chờ được gặp mặt và nói chuyện với Ngài.
Nhưng đó không phải là đáp án của Đức Giêsu.
Chính Ngài cho ta đáp án bằng cách giơ tay chỉ các môn đệ mà nói:
“Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi” (c. 49).
Có một gia đình máu mủ đậm đà đứng ở ngoài
kia,
và một gia đình mới rất thân thương đứng ở trong này.
Đức Giêsu
không
coi thường tình mẫu tử hay tình họ hàng
ruột thịt.
Điều Ngài muốn nhấn mạnh ở đây là chuyện Ngài có một gia đình mới.
Các môn đệ của Ngài
thuộc về gia đình này.
Họ là mẹ, là anh
chị em của Ngài, vì họ thi
hành Ý muốn của Cha Ngài.
Chính Đức Giêsu là người
Con luôn
thi hành Ý muốn của Cha.
Ai thi hành Ý Cha trên trời cũng trở nên gần gũi với người Con (c. 50).
Chúng ta có họ với Đức Giêsu và làm nên một gia đình
bao la rộng lớn.
Bỗng nhiên chúng ta thấy mình gần
Cha, gần Giêsu và gần
nhau.
Nước Trời bắt đầu đến khi hơn hai tỉ kitô hữu
nhận ra là mình cùng muốn làm trọn Ý
Cha,
cùng gắn bó keo
sơn với Giêsu và cùng coi nhau là anh
chị em (Mt 23, 8).
Đức Giêsu có nhiều
anh chị em trong gia đình của Ngài.
Các phụ nữ thật là chị em của Ngài, dù xã hội Ngài trọng nam khinh nữ.
Đức Giêsu cũng không chỉ có một người mẹ tên là Maria.
Bất cứ ai sống theo ý Cha
trên trời trong niềm vâng
phục phó thác,
bất cứ ai sinh Đức Giêsu ra cho môi trường sống của mình,
bất cứ ai làm
cho Ngài lớn lên
trong trái
tim nhân loại,
người ấy là mẹ Đức Giêsu.
Trong gia đình mới là Giáo Hội của Đức Giêsu,
Maria đã là Mẹ Đức Giêsu
theo ý nghĩa tuyệt vời nhất.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin thương nhìn đến Hội Thánh
là đàn chiên của Chúa.
Xin ban cho Hội Thánh
sự hiệp nhất và yêu thương,
để làm chứng cho Chúa
giữa một thế giới đầy
chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh
không ngừng lớn lên như hạt lúa.
Xin đừng để khó khăn làm chúng
con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh
trở nên
men
được vùi sâu trong khối bột loài người
để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh
thành cây to bóng rợp
để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh
trở nên bàn tiệc của mọi dân nước,
nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do.
Cuối cùng
xin cho chúng
con
biết xây dựng một Hội Thánh
tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng
trong Hội Thánh.
Ước gì khi
thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân loại nhận ra
Nước Trời ở gần bên.
Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
21 THÁNG MƯỜI MỘT
Trả Lại Cho Gia
Đình Vai Trò Đúng Đắn Của Nó Trong Xã Hội
Trong tác phẩm Hành
Trình Mục Vụ của ngài, Đức Hồng Y Baffi đã dành một số trang rất hay để nói về
những hiểm họa và những niềm hy vọng của gia đình. Ngài nhấn mạnh rằng gia đình
hôm nay rất ốm yếu trong xã hội chúng ta, và đôi khi thậm chí gia đình bị khinh
thường. Đó là lý do tại sao sự chữa trị cho gia đình phải liên can tới việc
Phúc Âm hóa nền văn hóa của chúng ta. Nếu nền văn hóa của chúng ta được chuyển
hóa xuyên qua cuộc gặp gỡ với Tin Mừng, gia đình sẽ tìm lại được các gốc rễ của
nó. Gia đình sẽ được canh tân hoàn toàn và bắt đầu sống căn tính của nó trong
tư cách là một hiệp thông và cộng đoàn của các ngã vị trong niềm kính trọng
hoàn toàn đối với tất cả các thành viên của nó: vợ chồng, con cái, trẻ già …
Như vậy, thay vì đóng
kín chính mình và thoái thác trách nhiệm của mình đối với xã hội, gia đình
Kitôhữu được canh tân sẽ trở thành tác nhân chủ yếu xây dựng xã hội tương lai.
Điều này là tất nhiên vì gia đình là nền móng căn bản của xã hội. Vâng, gia
đình Kitôhữu phải đảm nhận trách nhiệm phục vụ cộng đồng lớn hơn, nhất là phục
vụ người nghèo và những ai bị gạt ra ngoài lề xã hội. Gia đình Kitôhữu phải chiếu
tỏa ánh sáng Tin Mừng cho thế giới.
Gia đình Kitôhữu cũng
có chỗ đứng riêng của mình trong sứ vụ của Giáo Hội. Nó được mời gọi để tham dự,
trong tư cách là một gia đình, vào sứ mạng cứu độ của Giáo Hội. Gia đình thực
thi sứ mạng này bằng việc sống trung thành với căn tính của mình và bằng việc
xây dựng mình trở thành một cộng đoàn tin và loan báo Tin Mừng. Gia đình Kitôhữu
được mời gọi sống cầu nguyện và phục vụ mọi người theo giới luật yêu thương. Bằng
cách này, gia đình trở thành một nguồn sống và một nguồn ơn gọi – bởi vì trong
tư cách là Giáo Hội tại gia, gia đình tham dự vào sứ mạng ba chiều kích của
Giáo Hội Chúa Kitô: đó là sứ mạng tư tế, vương đế và ngôn sứ của Dân Thiên
Chúa.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 21-11
Đức Mẹ dâng mình
trong Đền Thờ
Dcr 2, 14-17; Mt
12, 46-50.
Lời suy niệm: “Ai là mẹ tôi? Ai
là anh em tôi? Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: Đây là mẹ tôi, đây là
anh em tôi. Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy
là anh chị em tôi, là mẹ tôi.”
Trong ngày kính lễ nhớ:
“Đức Mẹ Dâng Mình Trong Đền Thờ”. Giáo Hội cho chúng ta nghe Lời Chúa về những
người thuộc về gia đình của Người. Trước hết mọi người phải luôn biết lắng nghe
Lời Chúa, học hỏi Lời Chúa, hiểu biết Lời Chúa, suy niệm Lời Chúa, để nhận ra
Thánh Ý của Thiên Chúa, mà dâng trọn đời mình cho Ngài.
Lạy Chúa Giêsu. Đức Mẹ
dâng mình trong Đền Thờ. Chúa rao giảng trong sa mạc. Đây chính là mẫu gương
cho mỗi người trong chúng con sống để được trở thành người thuộc gia đình của
Chúa. Xin cho chúng con luôn biết lắng nghe và thi hành ý muốn của Chúa Cha.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 21-11
Lễ Đức Mẹ dâng mình
vào đền thánh
Nói về lễ Đức Mẹ dâng
mình vào đền thánh, đức giáo hoàng Phaolô VI viết: "Những lễ dựa trên lời
truyền khẩu, nhưng có giá trị gương mẫu cao và đươc Giáo hội Đông phương đặc biệt
mừng kính từ xa xưa, đó là lễ Đức Maria dâng mình và đền thánh"
Việc Đức Mẹ dâng mình
và đền thánh dựa trên sự kiện này, là luật cũ đã nhận các trinh nữ tự hiến mình
cho Thiên Chúa tại đền thành. Hơn nữa Đức Trinh nữ còn được đặc ân Vô nhiễm
Nguyên tội ngay từ buổi đầu thai. Sư trinh trong này có thể dẫn tới hiệu quả là
trí khôn Đức Maria đã phát triển sớm hơn bình thường, vì không bị ảnh hưởng bởi
tội nguyên tổ. Bởi đó, người ta cho rằng, Mẹ đã dâng mình cho Chúa rất sớm,
ngay khi trí khôn ngài có khả năng hiểu biết.
Cuốn ngụy thư
"Phúc âm về cuộc sinh hạ của Đức Maria" còn cho rằng ngài đã thực hiện
cuộc dâng hiến này khi mới ba tuổi. Giottô trong một bức họa đã diễn tả Đức
Maria trong những bước chân mạnh mẽ tiến vào đền thánh.
Trong niềm tin này,
người Hy lạp, Armênia và Latinh, đều mừng lễ Đức Mẹ dâng mình trong đền thánh
vào ngày 21 tháng 11 hàng năm. Simon Métaphrate cho rằng lễ mừng đã được thiết
lập vào năm 730 ở Constantinople. Năm 1143, hoàng đế Emmanuelđã xếp vào số các
lễ được Giáo hội khắp nơi biết đến.
Vị đại sứ của vua
Chypre bên đức giáo hoàng Grêgoriô XI (ở Avignon) đã thuyết phục, để giáo triều
với đức Sixtô IV chấp nhận lễ này từ năm 1372. Kể từ đó, ở nhiều vương quốc và
nhiều nhà thờ đã mừng long trọng theo sách nguyện Rôma. Đức giáo hoàng Pio V
bãi bỏ và được đức Sixtô V tái lập.
Nhiều nhà dòng đã chọn
lễ này làm ngày khấn dòng hay lặp lại lời khấn cho các tu sĩ. Cùng với Đức
Maria, chúng ta cũng dâng mình cho Chúa một cách mau mắn và quảng đại.
(daminhvn.net)
21 Tháng Mười Một
Vâng ý Cha Dưới Ðất Cũng Như Trên Trời
William Barlay, một
học giả Kinh Thánh nổi tiếng người Anh đề nghị sửa một dấu trong Kinh "Lạy
Cha" như sau: Giữa những câu "chúng con nguyện danh Cha cả sáng, Nước
Cha trị đến" và câu "ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời"
thay vì dấu phết hay dấu chấm phết nên dùng dấu hai chấm, để nêu bật ý nghĩa: Nếu
chúng ta vâng theo ý Chúa dưới đất ý Chúa được vâng phục trên trời thì chúng ta
sẽ làm cho: danh Chúa cả sáng và Nước Chúa được thống trị mọi nơi.
Ðề nghị trên nhằm mục
đích nhấn mạnh sứ mệnh xây dựng Nước Trời giữa lòng xã hội trần thế bằng cách
hoàn toàn vâng theo ý Chúa của các tín hữu Kitô.
Bởi lẽ đây là một
trong những nội dung quan trọng nhất của sứ điệp Chúa Giêsu rao giảng và cũng
là mẫu gương nổi bật nhất trong cuộc đời của Ngài.
"Ai vâng theo ý
Cha Ta ở trên trời thì kẻ ấy là anh em Ta, là chị em Ta và là Mẹ Ta".
Tuyên bố câu này, Chúa
Giêsu không có ý khước từ mối dây liên lạc và tình mẫu tử giữa Ngài với Ðức
Maria. Nhưng Ngài muốn nêu bật một thực tại: Ðức Maria đã trở nên Mẹ Ngài qua
câu trả lời: "Này tôi là nữ tỳ của Thiên Chúa, tôi xin vâng như lời sứ thần
truyền" và trong suốt cuộc đời, Ðức Maria đã trung tín giữ trọn lời thưa
xin vâng này đến giây phút đứng dưới chân thập giá.
Mừng Lễ Ðức Mẹ dâng
mình vào đền thánh, không gì chúng ta có thể làm đẹp lòng Mẹ hơn là học cùng Mẹ
để bập bẹ thưa: "Xin vâng!".
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét